Mang theo hiếu kỳ, Cổ Trần đạp lên trên thềm đá từng bước một, tiến đến trước cửa thạch điện.

Thạch điện không có tên, cửa điện đã hỏng nát, bên trong toát ra một luồng khí tức mông lung, hắn không thấy rõ trong đó có cái gì, chỉ cả cảm thấy thật nặng nề ngột ngạt.

- Bên trong có bảo bối gì không nhỉ?Nhìn tòa thạch điện hỏng hóc mang phong cách cổ xưa trước mắt, Cổ Trần âm thầm suy đoán, hắn vừa nghĩ vừa đi tới từng bước một, muốn bước vào thạch điện.

Ông!Trong khoảnh khác bàn chân hắn đạp lên trên bậc cửa thạch điện, một cỗ lực lượng cường đại ập đến, khiến Cổ Trần không kịp trốn tránh sắc mặt đại biến, thân thể trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Bay hết mười mấy thước mới đập xuống đất, Cổ Trần có chút chật vật đứng lên, sắc mặt hoảng hốt không thôi.


- Hình như trận văn bị phát động?Cổ Trần nghĩ đến nguyên nhân này, hắn không chắc lắm, có vẻ mới nãy hắn đã phát động trận văn, thạch điện có cấm chế.

Hắn tiến đến trước cửa điện một lần nữa, yên lặng quan sát một phen, quả nhiên phát hiện có chút khả nghi, phía trước cửa điện có một vòng sáng rất mỏng.

Phía trên vòng sáng dày đặc những kí hiệu nhỏ xíu đang lưu động, chính vòng sáng kỳ quái này đã đánh bay hắn ra ngoài.

Đây là cấm chế!Thạch điện cổ xưa, cấm chế cường đại, tất cả đều khiến Cổ Trần vô cùng hưng phấn.

Điều này mang ý nghĩa nhất định bên trong thạch điện có cất giấu bí mật, thậm chí là một món bảo bối nào đó, dĩ nhiên Cổ Trần phải cảm thấy hưng phấn.

- Để ta xem một chút! Do dự một hồi, Cổ Trần cắn răng tiến lên, nhẹ nhàng lấy tay đụng vào vòng sáng thật mỏng kia một cái.

Ông!Nháy mắt, vòng sáng chấn động, những ký hiệu nhỏ bé lưu động phía trên lập tức sáng lên, bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại đánh vào cánh tay của hắn.

Cho dù Cổ Trần đã có chuẩn bị cùng cảnh giác thì vẫn không kịp thu tay như cũ, thân thể hắn bị một cỗ lực lượng chấn áp, khí huyết sôi trào, liên tiếp lui về phía sau.

- Tê, cấm chế thật là mạnh.

Cổ Trần hít một hơi lãnh khí, chỉ cảm thấy cánh tay chết lặng, chút nữa đã bị chấn động đến thổ huyết thụ thương, may mà Nguyên Thủy Ma Thể của hắn đủ cường đại.

Đi tới lần nữa, lần này hắn không dám lỗ mãng, mà cẩn thận quan sát bốn phía thạch điện, hắn đi quanh thạch điện một vòng, sau đó mới trở lại trước cửa điện.


Hắn xác định, bản thân không vào được, nếu không phá vỡ được cấm chế này, chắn chắn hắn không có cách nào xâm nhập bên trong thạch điện.

- Vậy thử một lần xem Thạch Kiếm có thể phá vỡ cấm chế này hay không?Nghĩ như vậy, Cổ Trần dò xét vung tay lên, Tiên Thiên Thạch Kiếm phong cách cổ xưa hiện ra trong tay, huyết khí toàn thân sôi trào, một cỗ lực lượng nguyên thủy tập trung tại thân kiếm.

Ông!Thạch Kiếm kêu lên, phun ra một cỗ kiếm khí cường đại, kiếm ý quanh quẩn, phun ra nuốt vào không tắt.

- Chém!Cổ Trần quát lớn, huy động lực lượng toàn thân tập trung vào Thạch Kiếm, chặt mạnh xuống.

Chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng vang giòn, cấm chế thạch điện vỡ tan, bị Thạch Kiếm không hề khó khăn bổ ra một vết nứt.

Nhìn vết nứt này, hai mắt Cổ Trần sáng lên, không nói hai lời bước vào trong đó, chớp mắt tiến nhập bên trong thạch điện.

Bên trong thạch điện trống trải, từ bên ngoài nhìn vào sẽ thấy nơi đây ẩn hiện mây mù, nhưng khi bước hẳn vào trong lại không thấy mây mù nào cả.

Trung tâm thạch điện có ánh sáng mờ mờ lấp lánh, một vật đang bay lơ lửng bên trong.

- Đây là cái gì?Cổ Trần hiếu kỳ tiến lên, quan sát tỉ mỉ vật đang lơ lửng nơi trung tâm thạch điện, vật đó bay giữa không trung, tản ra ánh sáng mông lung, có phù văn lưu động.

Không cần phải nói, đó là một cấm chế.

- Một quyển sách?Hắn ngạc nhiên phát hiện, đồ vật trôi nổi lại là một quyển sách, một quyển sách bằng đá.


Có điều hắn phát hiện quyển sách bằng đá trước mắt không hoàn chỉnh, hình như bị mất một nửa, chỉ có thể coi là một nửa quyển thạch thư.

Một nửa quyển thạch thư này toát ra khí tức cổ xưa, hiển hiện ánh sáng mờ ảo, thần bí khó lường.

- Mặc kệ là cái gì, lấy trước rồi tính tiếp.

Trong mắt Cổ Trần hiện ra vui mừng, tay cầm Thạch Kiếm, tập trung một cỗ lực lượng nguyên thủy cường đại, trong nháy chém lên trên vòng sáng bên ngoài.

Ông!Vòng sáng rung động, đám ký hiệu đày đặc phát sáng lên, nhưng bị phong mang Thạch Kiếm trực tiếp phá vỡ, không cách nào ngăn cản Thạch Kiếm.

Một kiếm phá tan cấm chế, một nửa quyển thạch thư rớt xuống, vừa lúc được Cổ Trần lanh tay lẹ mắt đỡ lấy, rơi xuống lòng bàn tay Cổ Trần.

Sách vừa rơi xuống tay, Cổ Trần cũng nhịn không được kinh hãi, hắn cảm giác quyển sách này nặng có ít cũng phải mấy chục vạn Quân, quả thực không thể tin được.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện