Vạn Niên cung hiện tại tựa như một cảnh đẹp biết chuyển động vậy, mấy hòn đảo vô số màu sắc vây quanh Vạn Niên cung như nhà của thần tiên ở, phàm nhân nào nhìn thấy cũng cung kính vái lạy.

Hàn Vũ Thiên nhắm dưỡng thần ở trong bí cảnh Vân Đạo, hắn trong vô thức lại rơi vào một vùng không gian trắng xóa.

Tiểu Vũ Thiên nắm tay một nữ nhân xinh đẹp cười nói:

"Ta đã tìm được mẫu thân của mình rồi, mẫu thân ôm ta rất chặt nha, hôn ta cũng rất nhiều nữa, Vũ Thiên ngươi có muốn được như vậy không?"

Hàn Vũ Thiên cúi xuống xoa đầu đứa bé cười nói:

"Ngươi vốn gặp lại mẫu thân rồi thì đừng nên xuất hiện ở đây gặp ta chứ? Phải đi luân hồi cùng mẫu thân chuyển sang kiếp khác."

Tiểu Vũ Thiên lắc đầu dáng vẻ dễ thương nói:

"Ta chuẩn bị đi rồi, nhưng thấy hơi nhớ ngươi và mọi người, nên quay lại nhìn lần cuối."

Một đứa trẻ mà nói chuyện rất lưu loát, nếu Hàn Vũ Thiên không chiếm thể xác này thì về sau hẳn là tiểu Vũ Thiên cũng trở thành cường giả đi.

Hàn Vũ Thiên thở dài nói:

"Ngươi đã hứa sẽ đi luân hồi khi gặp lại mẫu thân mà."

Tiểu Vũ Thiên hơi gãi gãi đầu cười nói:

"Vậy là ta thất hứa rồi hả?"

Hàn Vũ Thiên cười xoa đầu đứa bé nói:

"Bây giờ hãy trở về luân hồi đi, nếu không ta sẽ xem như ngươi thất hứa đấy."

Tiểu Vũ Thiên gật đầu đồng ý, sau đó chạy lại ôm chân Hàn Vũ Thiên một cái rồi nắm tay nữ nhân rời đi.

Cũng vào lúc này không gian trắng xóa từ lúc tiểu Vũ Thiên biến mất đã rạn nứt rồi vỡ vụn.



Một đạo tinh sa chiếu rọi một mảnh đất trời này, hình ra Kim Ô, Chu Tước, Phượng Hoàng, đôi cánh của bọn chúng xòe ra nối vào nhau tạo thành một bình tròn rất đẹp.

Chu Tước phát ra lửa màu đỏ đậm, Kim Ô phát ra lửa vàng kim chói mắt, Phượng Hoàng lại phát ra ngọn lửa màu cam nhạt tỏa ra sinh mệnh nồng đậm.

Hàn Vũ Thiên thấy một màn như vậy liền kinh ngạc không thôi.

Sau đó hình ảnh này tan biến, Hàn Vũ Thiên trở lại thực tại có chút nghĩ mà khó hiểu, hắn không biết đoạn hình ảnh kia là như thế nào.

Nhưng cũng vào lúc này Hỷ ở bên ngoài bí cảnh đang cung kính quỳ một chân chờ đợi, Hàn Vũ Thiên rất nhanh đã hiện thân hỏi:

"Có chuyện gì?"

Hỷ cúi người nói:

"Đám trẻ chủ nhân căn dặn đã hoàn thành rồi."

"Tốt."

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu bước tới đại điện.

Một đám trẻ ai cũng cung kính quỳ một chân trêи, Hàn Vũ Thiên vung tay lên liền có mấy cây cung tinh xảo xuất hiện ngay trước mắt.

"Các ngươi tu luyện hằng ngày cũng phải tập sử dụng thứ này, nhóm của các ngươi gọi là Cung Thủ đoàn."

Đám trẻ cung kính nhận lấy pháp bảo, Hàn Vũ Thiên cũng là bước ra khỏi đại điện đi tới hòn đảo Đoạn Tình viện.

Hắn tự mình chọn ra 5 đứa trẻ tư chất không mấy nổi trội, nhưng mắt lại rất sáng và linh hoạt.

Hàn Vũ Thiên trong lúc chờ đợi tới Tây Quan thì đã rèn luyện ra 5 khẩu súng khác nhau, bọn trẻ này tuy nhỏ tuổi nhưng thể chất phi thường.

Một khẩu súng lục 500 S&W Magnum, một khẩu súng bắn tỉa SAKO TRG 42, 2 khẩu súng trường là M-14 và GK3, một khẩu súng shotgun RMB-93.

"Magnum có sức chứa 5 viên đan là một loại súng ngắn bắn ra đạn rất lợi hại."



Hàn Vũ Thiên cầm lên khẩu 500 S&W Magnum, hắn hướng về cái cây gần đó mà nổ súng, một viên đạn xuyên qua thân cây, hắn lại bắn liên tiếp ra 4 viên đạn khác khiến thân cây lủng thành 5 lỗ tròn trêи thân.

"Đây là của ngươi Mộng Chân."

Hắn đưa khẩu súng cho đứa trẻ thân hình nhỏ nhắn nhất, Hàn Vũ Thiên cầm súng bắn tỉa SAKO TRG 42 lên, hắn ngắm một tảng đá phía xa mà bóp cò.

"Các ngươi thấy được gì ở đó?"

Bốn đứa trẻ nhao nhao nheo mắt nhìn nhưng không thấy được gì, chỉ một đứa trẻ trầm lắng nhất trong đó nói:

"Viên đá đó vỡ rồi."

Hàn Vũ Thiên hài lòng đưa khẩu SAKO TRG 42 cho Phổ Huyên, hắn lại cầm M-41 trong tay hướng một cái cây liên tục nả đạn, khiến cái cây kia thủng vô số lỗ lớn, kế đến là GK3 cũng thực hiện như vậy.

"Của 2 ngươi, Đổng Ngạc, Phùng Nghi."

Hàn Vũ Thiên tiếp tục cầm khẩu súng cuối là shotgun RMB-93 lên một viên liền bắn ra vô số đạn, làm cái cây gần đó nát bét ngã về sau.

"Shotgun này là của ngươi, Thái Ân."

Hàn Vũ Thiên đưa cho đứa trẻ tráng kiện nhất, bọn trẻ cầm súng xem xét thật kĩ một chút.

"Ta cho các người thời hạn 2 tháng để thành thạo mấy loại súng này, nhớ đừng nhắm vào người khác mà bắn, nếu không sẽ là hậu quả khó lường đấy."

Hàn Vũ Thiên đi tới một góc cây anh đào duy nhất ở đây ngồi xuống quan sát đám trẻ.

Bọn chúng ban đầu là tìm hiểu cách nạp đan, sau đó là gài chốt và bắn.

Vạn Niên cung di chuyển được một tháng mới tới gần Tây Quan thành, lũ trẻ sử dụng súng đã thành thạo ngoài dự đoán của Hàn Vũ Thiên.

Năm đứa trẻ này về sau sẽ được hắn chế tạo ra mấy khẩu súng pháp bảo để làm Xạ Thủ đoàn.

Nhưng hiện tại hắn không còn thời gian để giảng dạy, Hàn Vũ Thiên đứng dậy rời khỏi Đoạn Tình viện hướng về Tây Quan thành rộng lớn phía trước, hắn dẫn theo Giao lão và Kiều Nguyệt Nga bay đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện