Giày vò Thái y còn chưa tính, y còn đi dò hỏi Phùng Niệm. Nghe y hỏi những lời kỳ lạ đó Phùng Niệm liền buồn bực: "Rốt cuộc Hoàng Thượng muốn nói gì?"
"Chỉ là quan tâm ái phi một chút."
"Đừng lấy những thứ này ngụy trang, người cứ nói thẳng đi, bình thường không phải rất thẳng thắn sao?"
Đúng vậy nha, lúc y hỏi Thái y có thể thẳng thắn, đó là vì Phùng Niệm đã không nói rằng mọi người không thể nghe, tóm lại bản thân có hơi sai.
Sai thì sai, còn phải nói.
"Là Tiểu Triệu Tử nhắc nhở trẫm, hắn nói từ lúc Quý phi vào cung đến nay, không ngừng nhận long sủng, tại sao vẫn không mang thai? Có phải bị người khác hãm hại vào lúc nào mà không biết hay không?"
"Cho dù thần thiếp bị người khác oán hận, cũng sẽ không có ai ra tay ở phương diện này. Người suy nghĩ một chút lúc trước có rất nhiều người vội vàng đưa cho thiếp đơn thuốc giúp mang thai, các nàng đều ngóng trông thiếp mang thai đấy."
"Chưa chắc là ở trong cung, trước kia thì sao?"
Phùng Niệm mắng chửi y ở trong group, Hoàng đế này thật dám nói, nói trước kia không phải rõ ràng chỉ kế mẫu Từ thị? "Có lẽ kế mẫu đối với thiếp không thể gọi là tỉ mỉ chu đáo, cũng không đến mức như vậy. Đạo lý rất đơn giản, đợi thiếp xuất giá chuyện không thể sinh con chẳng những không giúp được bọn họ, còn có thể khiến nhà mẹ đẻ làm trò cười cộng thêm phiền phức, mặc kệ thế nào thì đây cũng là chuyện hại người không lợi mình." Phùng Niệm nói xong cười cười: "Mệnh mọi người khác nhau, có lẽ ông trời cảm thấy đã đối với thiếp đủ tốt, để thiếp nhận được sủng ái của người dành cho thiếp, nên muốn thu hồi vài thứ, vì vậy thiếp không dễ dàng mang thai như vậy. Dù sao Hoàng Thượng cũng là phụ thân của rất nhiều đứa bé, không thiếu đứa bé này của thiếp."
Bùi Càn suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Cũng đúng, trẫm cũng có sáu nhi tử, khó mà nói năm sau sẽ biến thành bảy người, ái phi sinh hay không sinh quả thật không sao, tinh thần thoải mái rất tốt."
Y nhớ tới tiên Hoàng hậu, cũng không dễ mang thai, nhưng nàng ấy không có tâm thái tốt như Quý phi, khi còn sống có một đoạn thời gian rất dài đều buồn rầu chuyện này, ít khi vui vẻ.
Bùi Càn nhớ tới một số chuyện xưa, không nói.
Phùng Niệm cũng không thúc giục y, tới nhìn các mỹ nhân nói gì.
Hạ Cơ: "Hắn nghĩ nó như thế nào là vừa? Một lát nói cứ như vậy rất tốt, một lát lại nghĩ mãi mà không ra, làm Hoàng đế đều khó hầu hạ như vậy."
Trần Viên Viên: "Đại khái là hoang mang trên lý trí còn tình cảm thì thờ ơ thôi."
Tây Thi: "Niệm Niệm không một chút lo lắng còn không phải biết mình dùng kỹ năng, nếu như không có kỹ năng này, nàng được sủng ái lại không mang thai được tóm lại sẽ hơi lo lắng trong lòng. Thật ra tâm tình mâu thuẫn của Bùi Càn cũng rất dễ hiểu, bây giờ không nghĩ ra thì hiểu thành hắn còn có một chút lương tâm lo lắng cho muội là được rồi."
Phan Ngọc Nhi: "Lúc trước ta đã muốn hỏi, tại sao muốn tránh thai? Sinh một đứa bé không tốt sao? Có nhi tử thì có nhiều lựa chọn, ngày nào Bùi Càn không làm người thì muội tiễn hắn về Tây Thiên quay người nâng nhi tử thượng vị, làm Thái hậu không đẹp?"
Bao Tự: "Chủ group cảm thấy mình còn nhỏ, là một Bảo Bảo, Bảo Bảo thì sao có thể mang thai sinh con chứ?"
Phùng Tiểu Liên: "Thật ra cũng không nhỏ, lúc ta chết mới khoảng hai mươi. . ."
Lữ Trĩ: "Có nhiều vầng sáng và kỹ năng ở đây như vậy, thật ra sinh hay không sinh ảnh hưởng cũng không lớn, nhưng ta có một suy nghĩ ích kỷ, ta còn rất chờ mong chủ group mang thai."
Triệu Phi Yến: "Tại sao?"
Triệu Hợp Đức: "Tại sao?"
Vương Chính Quân: "Tại sao?"
Lữ Trĩ: "Trong các người có vài người giữ lại một số thủ đoạn nhỉ? Có kỹ năng 'Đồng cam cộng khổ' hay không? Ta muốn thấy chủ group mang thai, sau đó cảm thấy buồn nôn khó chịu, Bùi Càn tới đây treo trên miệng những lời quan tâm nói rằng tâm can nàng như vậy trẫm đau lòng muốn chết hận không thể chịu tội cùng nàng! Phía sau không cần phải nói? Ta nằm mơ cũng muốn nhìn những tên khốn ngoài miệng lời gì cũng nói được nhưng chưa từng để ý này gặp báo ứng."
Ðát Kỷ: "Ha ha ha ha ha ha ha, vẫn là thần giữ cửa muội hung ác lợi hại! Như vậy mà muội cũng nghĩ ra được!"
Tây Thi: "Trong một lúc cũng không biết nên đau lòng Lưu Bang hay là Bùi Càn."
Trần Viên Viên: "Điều này có thể nha! Ta muốn thấy điều này! @ Phùng Niệm"
Hạ Cơ: "@ Phùng Niệm"
Đông Ca: "@ Phùng Niệm"
Phùng Niệm: "Mẹ nó ta cũng hơi dao động, Lữ tỷ tỷ thật sự là một thiên tài!"
Lữ Trĩ: "Đều là bị ép buộc, ai bảo ta gả cho một trượng phu như vậy?"
Lữ Trĩ: "Cho nên, kỹ năng gần giống như thế các người có không?"
Dương Ngọc Hoàn: "Không có, Tây Thi Bao Tự Hạ Cơ các loại tương tự cũng không có sao, có thể Phan phi có?"
Phan Ngọc Nhi: "Ta không có, trước khi xảy ra chuyện ta và bệ hạ cùng nhau hưởng phúc, không có chịu khổ. @ Lữ Trĩ, tỷ và Lưu Bang cùng nhau thành lập Hán triều, dù sao cũng đã từng đồng cam cộng khổ?"
Lữ Trĩ: "Đó không gọi đồng cam cộng khổ, là bản cung đơn phương nỗ lực, hắn là người phụ tình."
Ðát Kỷ: "Nói nửa ngày các người ai cũng không có."
Phùng Tiểu Liên: "Kéo một người đi, Niệm Niệm không phải biết kéo người nhất sao?"
Phùng Niệm nghĩ thầm chẳng qua ta nhịn không được có hơi dao động, các người liền tích cực sắp xếp lên trên? Nàng suy nghĩ ở trong lòng, nhớ tới chỗ Vương Chính Quân có vầng sáng trường thọ, thật sự muốn sắp xếp hình như cũng có thể, chẳng qua mang thai bản thân phải chịu tội, nhưng nghĩ đến có thể kéo Bùi Càn lên con đường này dường như lại không tính là gì. . .
Có thể bởi vì Bùi Càn tới đây biểu hiện quá mức đột xuất, khiến cho sau khi Phùng Niệm nghe xong đề nghị của Lữ Trĩ dĩ nhiên cũng vô cùng chờ mong, trong lòng tự nhủ làm người không cần cứng nhắc như vậy, phải biết thay đổi.
Phùng Niệm: "Nếu không ta thử một chút có thể kéo người đến đây hay không? Chỉ cần kỹ năng vào tay liền không tránh thai, bao lâu có thể có thai mặc cho số phận."
Ðát Kỷ: "Hôm qua vẫn là Bảo Bảo, hôm nay muội được rồi."
Trần Viên Viên: "Là Lữ tỷ tỷ ưu tú, khó trách trong lịch sử thuyết phục Lưu Bang mấy lần."
Phan Ngọc Nhi: "Đây là bản lãnh của Hoàng hậu khai quốc sao?"
Dương Ngọc Hoàn: "Cái này ai cũng sẽ dao động, mỗi ngày Hoàng đế nói trẫm yêu mến nhất là nàng, các người không muốn kiểm nghiệm một chút?"
Tây Thi: "Đừng nói nữa, nhìn cách Niệm Niệm kéo người."
Phùng Niệm: "Hệ thống ba ba ta cầu xin ngươi, cho một cái đồng cam cộng khổ."
Bao lâu rồi chưa thấy chủ group ăn nói khép nép như thế? Các thành viên nghẹn đến không nhẹ, miệng độc đều muốn chế giễu nàng, kết quả hệ thống liền chịu dáng vẻ này.
<< Vạn Trinh Nhi gia nhập group chat >>
. . .
Từ khi Hợp Đức vào group đã không có thành viên mới trong một thời gian dài. Mọi người cập nhật tin tức thì cập nhật tin tức, còn có hồng bao phát cà chua gì đó cho nàng, Phùng Niệm thuận lợi lấy được "Đồng cam cộng khổ," còn muốn nói mấy câu, phát hiện Bùi Càn đã không còn thất thần, nhìn về phía nàng.
"Ái phi đang nghĩ gì?"
"Thần thiếp đang nghĩ, Du Quý nhân có thai cũng không tiện hầu hạ, không biết khi nào Trương Quý nhân cũng mang thai, hay là tuyển thêm vài người mới."
"Quy định tuyển tú là là ba năm một lần, hiện tại chưa đến lúc đó."
"Trên đời này không có chuyện gì tuyệt đối, quy củ được dùng để đánh vỡ quy củ. Lẽ ra lần tiếp theo là năm sau không sai, nhưng nếu như thần thiếp mang thai vào năm sau? Người lại không muốn triệu Lệ phi các nàng, đến lúc đó ai tới hầu hạ?"
Bùi Càn vô cùng cảm động, không ngờ Quý phi hào phóng và quan tâm y như vậy.
"Ái phi nói cũng có đạo lý, vậy sang năm tuyển tú quy mô nhỏ một chút, nàng nhìn xem rồi sắp xếp."
Phùng Niệm đồng ý, nói không thành vấn đề, nàng dự định kết thúc trách nhiệm Quý phi tuyển chọn cho Hoàng đế vài mỹ nữ có phẩm chất cao, cũng cho các vị mỹ nữ mở mang kiến thức một chút rốt cuộc cẩu Hoàng đế bị ép buộc đồng cam cộng khổ hầu hạ khó khăn đến thế nào.
Đám Lệ phi Tô phi cũng bị hãm hại quá thảm, nên có người mới vào giúp đỡ chia sẻ một chút.
Sau khi Hoàng đế đồng ý, Phùng Niệm sai người đi từ đường một chuyến, nói chuyện này với Thái hậu một chút, đạt được câu trả lời chắc chắn là Thái hậu vô cùng ủng hộ, khen ngợi Quý phi, nói nàng không hổ là người có lòng dạ rộng lớn đứng đầu hậu cung.
Hai vị lãnh đạo đều không có ý kiến, chuyện này rất thuận lợi được sắp xếp xuống phía dưới, chưa được mấy ngày, mọi nhà ở trong kinh đều nhận được tin tức.
Đa số mọi nhà đều phiền muộn, bởi vì Hoàng Thượng hạ lệnh nói không muốn nữ nhân chân nhỏ tiến cung, chẳng sợ rất nhiều cô nương trong nhà mở vải bó chân ra, hai chân đã bị biến dạng bởi vì bị quấn quá lâu, dáng vẻ xấu xí như vậy Hoàng Thượng có thể coi trọng?
Nhưng cũng có tình huống đặc biệt, có một số người đối nghịch với trưởng bối trong nhà, ngươi quấn lên nàng ta đau đớn chẳng qua ngươi quay người nàng ta liền mở ra, ngươi tiếp tục quấn nàng ta còn dám mở ra. Lúc ấy rất tức giận, cũng cảm thấy cô nương này hủy rồi, ai có thể nghĩ tới chuyện còn có thể xoay chuyển? Lúc này tuyển tú không phải là cơ hội của các nàng?
Hoàng Thượng hạ lệnh nói không cho chân nhỏ vào cung, lúc đó rất nhiều người cảm thấy có lẽ tuyển không ra trong ba năm gần đây.
Sau này phát hiện tình huống không tệ như vậy.
Trước đây cho rằng là tiểu thư khuê các đều quấn, thật ra thì chưa chắc. Có một số người quá đau không quấn sợ bị người khác chê cười nên che giấu không nói với bên ngoài mà thôi, trong cung cũng nói thiên túc mới xinh đẹp, các nàng không sợ.
Hơn nữa trong cung nới lỏng tiêu chuẩn tú nữ thích hợp, cho dù năm sau tuyển chọn không nhiều bằng bình thường, vẫn có một số.
Phía dưới báo lên cách này khiến Thái hậu và Quý phi cảm thấy vô cùng hài lòng, thật ra trong cung không phải đang chuẩn bị tổ chức tuyển tú, dù sao đó cũng là chuyện vào năm sau, trước mắt chính là lễ vạn thọ của Hoàng Thượng.
Phùng Niệm đã thương lượng với y, Bùi Càn không có ý muốn tổ chức, theo lời y nói đã tổ chức lễ Trung Thu, chờ thêm năm nữa lại náo nhiệt một phen. [email protected]đ/l~q+đ
Bản thân thọ tinh cũng nói như vậy, ai còn đi giày vò?
Vào lúc này năm ngoái Phùng Niệm vẫn là con tôm nhỏ, vì thượng vị còn trèo lên mái nhà nhảy múa, đến năm nay nàng không có lòng dạ này, đi học cách làm một bát mì trường thọ cho Bùi Càn, lúc bưng mì lên không ai nói là Quý phi làm, Bùi Càn vừa ăn một miếng. . . Y. [email protected]đ/l~q+đ
"Mì này. . ."
Y mới nói hai chữ liền bị Quý phi cướp lời, Quý phi ngồi ở bên cạnh, một tay chống cằm tràn đầy chờ mong nhìn y, hỏi Hoàng Thượng như thế nào? "Mì này là thần thiếp tự mình làm, đặc biệt làm vì Hoàng Thượng, ăn có ngon hay không?"
Bùi Càn cứng người, gian nan nuốt mì trong miệng xuống, giả vờ như không có chuyện gì nói: "Rất tốt."
Phùng Niệm cười càng xinh đẹp, nàng nói: "Thiện phòng còn cho thần thiếp nấu nhiều một chút, thần thiếp sợ rằng nấu chín một lát nở ra cả bát, xem ra vừa đúng lúc nha. Hoàng Thượng thích, sau này thần thiếp sẽ làm cho người."
"Vẫn là không cần, đôi tay này của Quý phi không phải để nhào nặn mì?"
"Người nói lời này, đôi tay này của thiếp cũng không phải là đôi tay xoa bóp cho người nha, nhưng chỉ cần người thích, cái gì thiếp không thể làm chứ? Hoàng Thượng đừng chỉ nói, người mau ăn đi."
Ăn tô mì này cảm giác bi tráng giống như đến ―― pháp trường. [email protected]đ/l~q+đ
Bùi Càn đã tự hỏi nhiều lần trong lòng: Tại sao không nghe đề nghị của mọi người? Tại sao?
Đừng nói nguyên liệu, vốn dĩ mì này nấu chưa chín.
Là người khác Bùi Càn có thể khiến bản thân người đó bưng ăn, ăn xong còn phải tước người, hết lần này tới lần khác nó được làm ra từ tay Quý phi, không thể phát tác, còn có thể thế nào? Kiên trì ăn chứ sao.
Làm Hoàng đế, Bùi Càn vẫn luôn có cuộc sống tinh tế, ăn xong tô mì này, không được nửa canh giờ bụng y liền không đúng, lúc nghe Lý Trung Thuận đọc danh sách quà tặng đã chạy vài chuyến.
Thật vất vả không có phản ứng, y tắm rửa một phen mới rửa đi mùi phân trên người, lúc mặc y phục còn nhắc nhở Lý Trung Thuận: "Nói với người hầu ở Trường Hi cung, Quý phi muốn cho trẫm kinh ngạc nhảy múa thì được, nàng muốn nấu ăn thì ngăn cản một chút. Một tô mì vào bụng trẫm đã không được, nàng lại làm thêm mấy lần sợ rằng trẫm phải băng hà tại chỗ."
_Ghi chú: Vạn Trinh Nhi (1428 – 1487): Là Cung Túc Hoàng Quý phi, hay còn gọi là Vạn Quý phi, là một phi tần rất được sủng ái của Minh Hiến Tông Thành Hóa Đế triều nhà Minh. Là phi tần đầu tiên được công nhận ngôi vị Hoàng Quý phi trong lịch sử Trung Quốc. Vạn thị được biết đến với sự đắc sủng sinh kiêu, bất chấp lễ nghi, xem thường Hoàng hậu, hãm hại phi tần, hoàng tự và tác loạn cung đình.
->Thứ tự thay đổi: 1.Đát Kỷ 2. Bao Tự 3. Hạ Cơ 4. Tây Thi 5. Lữ Trĩ 6. Vương Chính Quân 7. Triệu Phi Yến 8. Triệu Hợp Đức 9. Phan Ngọc Nhi 10. Phùng Tiểu Liên 11. Dương Ngọc Hoàn 12. Vạn Trinh Nhi 13. Đông Ca 14. Trần Viên Viên