- Hắn là một vị Đốc Quân, hắn không tọa trấn tại Đốc Quân, cả ngày chạy đi lung tung làm gì?

Chu Văn cau mày nói.

Hắn hoàn toàn không hứng thú đối với việc chấp chưởng Lạc Dương, coi như An Thiên Tá thật sự nhường chức Đốc Quân cho hắn, dâng Lạc Dương cho hắn, Chu Văn chẳng thèm, huống chi giúp hắn trông coi Lạc Dương, Chu Văn thật sự không tình nguyện.

Vẻ mặt A Sinh nghiêm túc nsoi:

- Đốc Quân bí mật tiến vào Thánh địa.

- Tiến vào Thánh địa? Hắn không phải đã Khủng Cụ cấp sao? Làm sao tiến vào Thánh địa?

Chu Văn lập tức cảm giác kinh ngạc, vội vàng truy vấn.

- Lam phu nhân một mực canh cánh trong lòng chuyện sinh tử của Âu Dương giáo sư, mấy năm nay cảm giác ngủ không ngon giấc. Đốc Quân thực sự không đành lòng nhìn Lam phu nhân tiếp tục như vậy, cũng không có biện pháp khác, cho nên giả mạo một Thánh đồ, trước tiến vào Thánh địa nhìn một chút tình huống, hi vọng có thể điều ra ra một chút gì đó.

A Sinh đem chuyện xảy ra nói cho Chu Văn biết.

- Coi như hắn biến thành bộ dáng Thánh đồ kia, nhưng thân thể vẫn là hắn, vẫn không thể vào được Thánh địa chứ, giả mạo thế này làm được cái gì?

Chu Văn không hiểu nói.

- Riêng điểm này có thể yên tâm, Đốc Quân hắn giả mạo Thánh đồ, cũng không chỉ giống bên ngoài, chúng ta còn sử dụng một chút thủ đoạn đặc thù, Đốc Quân đã thành công tiến nhập Thánh địa, trong đoạn thời gian này, hi vọng Văn thiếu gia ngài có thể hỗ trợ tọa trấn Lạc Dương, kỳ thật giống lần trước, những việc vụn vặt bình thường có thể giao cho đám thuộc hạ chúng ta đi làm, sẽ không ảnh hưởng đến quỹ thời gian của ngài.


A Sinh nói.

- Được.

Chu Văn vẫn đáp ứng.

Nếu An Thiên Tá vì điều tra chuyện của lão hiệu trưởng mới đi mạo hiểm, hắn trông coi Lạc Dương một thoáng cũng được, huống chi nơi này còn có thân nhân và bằng hữu của hắn.

- Văn thiếu gia, vậy ngài xem, có nên xử lý một ít chuyện khẩn cấp trước hay không?

A Sinh nói.

- Có chuyện gì gấp? Chẳng lẽ có người đánh tới cửa?

Chu Văn không khỏi khẽ giật mình, thời điểm lần trước hắn trông coi Lạc Dương, cũng không xảy ra chuyện khẩn cấp.

- Không phải, thế nhưng các thế lực lớn đều phái đại biểu tới đây, đều hi vọng có thể thấy Văn thiếu gia ngươi ra mặt, đồng thời hi vọng có thể mới ngươi trợ giúp bọn họ leo lên bảng xếp hạng. Dĩ nhiên, cũng có rất nhiều người muốn biết rõ, Văn thiếu gia ngươi làm cách nào né tránh Thiên Tai cấp đạn, dù sao loại năng lực như vậy, thực sự quá kinh người!

A Sinh đem chuyện phát sinh nói lại một lần.

Trước đó An Thiên Tá trì hoãn những người kia không tiếp, hiện tại An Thiên Tá đi, những chuyện này chỉ có thể khiến Chu Văn tự mình xử lý.

- Ta làm sao có thời gian giúp bọn hắn thượng bảng, để bọn hắn tự mình về nhà đi.

Chu Văn nói.

- Khụ khụ, Văn thiếu gia, cái này chỉ sợ không tốt lắm đâu?

A Sinh ấp a ấp úng nói.

- Tại sao?

Chu Văn nhìn A Sinh hỏi.

- Thời điểm người ta tới, đều mang theo đại lễ, coi như không gặp bọn họ, cũng không dễ đuổi bọn hắn trở về?

A Sinh nói.

- Các ngươi thu cái gì? Hẳn có một phần của ta?

Chu Văn hỏi.

A Sinh tựa hồ đã sớm chuẩn bị, lấy ra một phần danh sách cho Chu Văn xem.

Lần này Chu Văn xem xét, không khỏi mở to hai mắt nhìn, chỉ quan sát danh sách này thôi, lễ vật này quả thật không nhẹ, người ta biết An gia cần Nguyên Tinh, trên cơn bản đều đưa hàng tấn tới.


Đương nhiên, một tấn Nguyên Tinh đối với An gia cũng không có ý nghĩa lớn lắm, thế nhưng nhiều người lại khác, đây vẫn là một con số không nhỏ.

- Vì ngần nấy Nguyên Tinh, các ngươi đã bán đứng ta?

Chu Văn bất mãn nói.

- Cũng không phải vì ngần ấy Nguyên Tinh, chủ yếu Lục đại gia tộc anh hùng đều phái người tới, nếu chúng ta đắc tội toàn bộ bọn họ, sau này An gia sẽ không hơi khó sống. Ngươi cũng biết, hiện tại Địa Cầu rơi vào hoàn cảnh thế nào, Lạc Dương có thể sản xuất đồ vật hết sức có hạn, có rất nhiều thứ cần nhập khẩu từ địa phương khác. Ví dụ như giấy vệ sinh thường sử dụng nhất, hiện tại Lạc Dương vẫn không có cách nào tự chủ sản xuất, chỉ có thể dựa vào nhập khẩu. Còn có muối, cũng giống vậy đều phải nhập khẩu. Nếu ngươi đắc tội toàn bộ người ta, vậy các phương diện sinh hoạt khác đều hết sức phiền phức…

Sau khi nói xong, A Sinh lấy ra một trang giấy đưa cho Chu Văn:

- Còn nữa, đây chính là bảng giá bọn hắn đưa ra, ta cảm thấy coi như ngươi muốn cự tuyệt, cũng cần phải xem qua một chút.

- Bọn hắn đưa ra giá bao nhiêu? Cũng không thể đưa cho ta trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng chứ?

Chu Văn tiếp nhận giấy xem xét, tròng mắt kém chút trừng ra ngoài.

- Cái này thật hay giả?

Chu Văn một bên xem một bên hỏi A Sinh.

Bảng giá phía trên thực sự quá cao, thực sự vượt ngoài ý liệu của Chu Văn.

Có một đại thổ hào, trực tiếp ra cái giá 1000 tấn Nguyên Tinh, chỉ để Chu Văn giúp hắn lên bảng xếp hạng.

Còn có Trương gia bên trong Lữ gia, đưa ra cái giá là mười viên Long Sinh Đan Tinh, công thêm 1000 viên Hồi Xuân đan, còn có một tấm Nghịch Mệnh phù.

Mặc dù không có trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, nhưng giá trị tổng hợp không hề kém so với trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng.

Long Sinh Đan Tinh là Thần thoại cấp Đan Tinh, hiệu quả trị liệu không tệ, mặc dù Hồi Xuân Đan Tinh đẳng cấp hơi thấp, nhưng dùng để trị ngoại thương cũng không tệ.

Quý giá nhất, hẳn là tấm Nghịch Mệnh phù kia, nghe nói nó có thể dùng cải biến vận mệnh.

Đương nhiên, cải biến vận mệnh chẳng qua hơi khuếch đại, thế nhưng nếu người cược mười thua mười, sử dụng Nghịch Mệnh phù đi sòng bạc, cược mười thắng mười, hiệu quả như vậy đã coi như hết sức nghịch thiên.

Lúc trước Lưu Vân có thể trộm Ma Giáp Hổ Phách tướng của hắn, phải nhờ công hiệu của Nghịch Mệnh phù.

Nghe nói đây là đồ vật do Tổ Thiên Sư Trương gia lưu lại, hiện tại đã không còn ai chế tác được, Trương gia đã không còn lại mấy trương.

Mặt khác những đại gia tộc khác và một chút phú hào bản thổ, đều ra cái giá cao không hợp thói thường, riêng đưa ra trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, có Thần chi gia tộc Tây khu.

Nếu Chu Văn đều giúp bọn hắn lên bảng, ngay lập tức sẽ trở thành một đại thổ hào.

- Dĩ nhiên đây là sự thật, chỉ cần ngươi gật đàu, thậm chí bọn hắn còn nguyện ý trả tiền trước.

A Sinh nói.

- Bọn hắn không biết, lên bảng cũng không vô dụng, chỉ khi nào cầm vị trí đệ nhất mới có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng sao?


Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, nhìn về phía A Sinh hỏi.

- Dĩ nhiên biết, có điều mục tiêu của bọn hắn vốn không phải đạt được Phối sủng Kim tinh. Thứ nhất, coi như không lấy được Phối sủng Kim tinh, chỉ cần lấy được khối trứng kim loại được thưởng sau khi thông quan, sau này cũng có khả năng ấp ra trứng Phối sủng, chỉ là đẳng cấp khẳng định kém hơn Phối sủng Kim tinh thôi. Hiện tại vẫn còn chưa biết có thể ấp ra cái gì, vạn nhất ấp ra Khủng Cụ cấp Phối sủng, vậy không hề lỗ. Coi như không nở ra cái gì, vậy cũng không hề lỗ, bởi bọn hắn vốn vì danh tiếng mới cần lên bảng xếp hạng.

A Sinh giải thích nói.

- Danh tiếng có thể có làm được cái gì?

Chu Văn không rõ, không có thực lực, chỉ cái tên thôi có thể làm được gì.

- Tác dụng cũng lớn, ngươi biết hiện tại chúng ta thiếu thốn nhất là cái gì không?

A Sinh hỏi.

- Phối sủng cao cấp?

Chu Văn thuận miệng suy đoán.

- Không phải, hiện tại chúng ta thiếu thốn nhất chính là người.

A Sinh giải thích nói:

- Không chỉ chúng ta, tất cả thế lực lớn đều thiếu người. Bởi vì Dị thứ nguyên lính vực phá cấm càng ngày càng lợi hại, các nơi ngăn cách cũng càng ngày càng nghiêm trọng, lại thêm không ngừng có người hi sinh, địa phương như Lạc Dương chúng ta còn đỡ, thế nhưng nhân số vẫn một mực tăng trưởng âm, nếu cứ tiếp tục như vậy trong thời gian dài, người của Lạc Dương sẽ chỉ càng ngày càng ít, thành thị cũng sẽ tiêu điều, kinh tế trượt, các ngành nghề đều gặp khốn cảnh, đến lúc đó sợ chỉ có thể đi đánh Dị thứ nguyên sinh vật, bởi không còn chuyện khác để làm. Sau đó càng đánh càng chết nhiều, dù sao lấy mạng đi liều, người nào cũng không thể cam đoan bản thân không gặp chuyện ngoài ý muốn.

- Mặc dù chúng ta đã bắt đầu định ra chính sách sinh thêm con, có điều nó vẫn chưa đem lại kết quả rõ rệt, ít nhất mười mấy năm sau, mới có thể thu được hiệu quả trông thấy. Phương pháp mau lẹ nhất, chính là hấp dẫn người từ những địa phương nhỏ lẻ tới, địa phương giống Lạc Dương chúng ta, dựa vào danh tiếng thu được không ít người. Vài chỗ khác, muốn hấp dẫn người đi qua, sẽ không dễ dàng như vậy. Thế nhưng nếu có thể đi lên bảng xếp hạng, mặc kệ đi lên bằng cách nào, ít nhất người phụ cận sẽ đều biết có một chỗ như vậy, ít nhất nơi nào có thực lực thỉnh động những đại thần như Chu Văn ngươi, nếu bắt buộc phải di chuyển, tự nhiên sẽ chọn nơi đó.

A Sinh cười cười nói tiếp:

- Dĩ nhiên, bọn hắn còn sẽ có cân nhắc khác, tỉ như Lục đại gia tộc anh hùng, bọn hắn đều mang tâm tư khác, ta cũng khó đoán ra.

- Vậy ngươi cảm thấy, ta có nên tiếp nhận hay không?

Chu Văn hỏi A Sinh.






Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện