Edit - beta: Xích Liên Nhi

*Quên mất chữ kinh nghiệm trong đây ý là exp tăng lv hoặc là kinh nghiệm thực chiến (thường sẽ thêm chữ thực chiến nên sẽ ít bị nhầm lẫn). Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé!

Kirito trầm mặc, lông mày mảnh khảnh hơi nhăn lại, đồng thời, Sayahaya đứng một bên yên lặng tính toán.

Chi có một mình Kirito có kinh nghiệm thực chiến (thực tế - chiến đấu), nếu trên thực tế mà chăm lo (chăm sóc + lo lắng) thêm một người chưa từng chiến đấu mà nói thì có thể nhưng người khác nói thêm một ít hay nhiều thì... Trên một phương diện nào đó mà nói thì, có khả năng vì chăm lo (chăm sóc + lo lắng) cho nhiều người thì sẽ làm chậm tốc độ hành động. Về phương diện khác thì, tinh lực của Kirito cũng giới han, khó mà chăm lo nhiều người, một khi có thêm người gia nhập thì có khả năng làm cho đội ngũ gặp nguy hiểm.

Nói cách khác, trên thực tế cô và Klein đã cho Kirito gánh nặng rất lớn, đoán chừng Kirito chỉ lựa chọn mang theo một người, mà người kia...

Tất nhiên, không phải cô đi.

Tự nhiên còn có thời gian lo cho các bạn bè của Klein thì làm sau có thời gian mà lo lắng chuyện khác...

Thật đúng là, ngu xuẩn mà.

Liếc mắt nhìn Klein và Kirito trước mặt, không khí giữa hai người vừa phức tạp vừa trầm trọng làm cho người ta cảm thấy có chút bi thương, lại có chút hâm mộ.

Cứ tính thời gian ở chung với nhau cả chút ngắn ngủi, thì Sayahaya tinh tưởng rằng, Kirito chính là một người nhìn ngoài ngoài mặt thì dịu dàng ôn hòa, nhưng trên thực tế hắn là một người hướng nội sẽ không tùy ý mở lòng tiếp nhận người khác, bởi vì sợ người khác thương hại, mà cảnh giác không cho người khác lại gần, trên cơ bản thì cô đối với Kirito mà nói chính là một người xa lạ vừa mới quen, mà Klein là loại người trời sinh có thể làm cho người khác cảm thấy an toàn, chắc là sớm đi vào nội tâm Kirito rồi.

Vì thế, dù mới quen biết nhưng mà đã hiểu nhau.

Thấy trên mặt Kirito xuất hiện rối rắm, dưới lòng Sayahaya lạnh lùng nở nụ cười.

Thật sự, cô phải rời đi sao... Sớm muộn gì cũng bị cự tuyệt với thân phận người xa lạ thì thà mang theo tôn nghiêm cuối cùng mà yên lặng rời đi, mà đợi người khác bố thí trong vận mình của mình sao...

Nháy mắt đang trong do dự thì Klein đột nhiên có chút miễn cưỡng cười lên.

”Thật xin lỗi, tôi không thể tiếp tục làm phiền cậu, mà Sayahaya lại là một cô gái, nên không cần lại lo lắng tôi, tốt xấu gì tôi cũng là một người chơi lâu năm, Kirito, cậu mang theo Sayahaya nhanh chóng chạy đến thôn trang kế tiếp đi, nhớ kỹ, thân là đàn ông thì phải nhất định bảo vệ tốt con gái!”

”Nhưng mà...” Biểu cảm Kirito có chút khiếp sợ, nhưng vì nội tâm ích kỷ của mình mà không tự giác sinh ra cảm giác xấu hổ.

”Klein...” Đồng thời Sayahaya cũng kinh ngạc nhìn người đang suy sút có chút giống chú này. Nói thật, thì ngay từ đầu lời nói của đối phương làm cho cô có chút cảm động, nhưng cảm giác kháng cự người khác giới cho tới bây giờ của cô lập tức khắc chế tình cảm trong nội tâm của mình, âm thầm suy nghĩ lời nói của đối phương có phải hay không có dụng ý khác, giống như: lùi một bước tiến một bước...

Tuy rằng lòng người không nhất định đều là xấu xa, nhưng, mặc kệ nói như thế nào, tâm phòng người cũng không thể không có, đặc biệt trong thế giới bị đảo lộn trật tự và quy tắc này.

Còn nữa, lấy địa vị của Klein trong lòng Kirito, nếu Kirito có thể bỏ mặc hắn thì mới gọi là kỳ quái.

Cho nên, nguy hiểm nhất, vẫn là cô...

Âm thầm nắm chặt tay lại, nhìn hai người đang nói chuyện với nhau trước mặt.

”Thôi, cứ như vậy đi, tốt xấu tôi cũng từng là hội trưởng, Kirito cũng chỉ dẫn tôi rất nhiều, cho dù không có Kirito, tôi sẽ dùng những kỹ năng mà cậu chỉ tôi để sống sót!”

Hiển nhiên, Klein đang giúp Kirito giải vây nhưng càng làm Kirito xấu hổ thêm, chỉ thấy trên mặt cậu ấy lộ ra biểu cảm thất lạc rất rõ ràng, lại giống như không nghĩ ra lời nào để an ủi hay chúc phúc.

Cho dù có, hiện tại phải nhất định vứt bỏ người kia, cũng không có người nào có dũng khí nói ra khỏi miệng.

Sayahaya hơi nheo mắt lại, cùng biết tự giác không nên nói gì.

”Thật không... Như vậy chúng ta ở trong này phân biệt đi.”

Kết quả này có chút ra ngoài dự kiến của Sayahaya.

Cứ như vậy là xong? Này... Kirito, không phải cậu nên Klein ở lại sao? Klein, rõ ràng cái gì cậu cũng hiểu cũng biết, vậy mà cứ tính toán như vậy mà bỏ đi sao? ”Chờ... Chờ một chút...”

Kirito và Klein liền quay đầu lại nhìn về phía Sayahaya.

”Này... Klein, cậu cứ như vậy mà đi sao?” Chẳng lẽ cậu không biết nói chỉ có thể đi theo Kirito mới là an toàn nhất sao?!

”Dù sao, tôi cũng muốn nhanh Chống đi tìm các bạn của tôi, sau đó cùng nhau nhanh chóng đi tìm những tài nguyên mới!” Klein che giấu đi sự sầu lo trên mặt nói:

”Cũng không biết giờ bọn họ như thế nào nhưng Sayahaya, cô không cần lo lắng, tuy thấy bộ dánh Kirito có chút gầy yếu, nhưng rất đáng để tin cậy! Cậu ấy sẽ bảo vệ cô!”

Thật là một người trung thực...

Sayahaya há hốc mồm, không biết nói gì.

Hiển nhiên Klein đã nhìn ra chuyện gì.

”Thế nào? Còn có chuyện gì sao?”

Sayahaya giống như hạ quyết tâm, ngẩng đầu lên yên lặng nhìn ánh mắt Klein.

”Klein, cậu muốn đi tìm những người bạn của mình sẽ tốn rất nhiều thời gian, nhưng trên đường đi cũng không biết gặp những khó khăn, cậu cũng không thể mang theo bạn bè đi đến thành trấn ban đầu để cướp những tài nguyên giới hạn để đề cao kinh nghiệm đi?”

”Ha ha, bị cô phát hiện rồi, Sayahaya, tôi nghĩ hiện tại sẽ ở nơi này một thời gian, sau đó mới mang tất cả mọi người rời đi, tuy sẽ chậm một chút, sẽ phiền phức một chút, nhưng tôi không muốn buông tha...” Klein cố chấp lắc đầu.

”Tôi hiểu rồi. Cho nên cậu nhất định phải nghe rõ những lời tôi nói: Nếu cậu muốn tìm người thì lập tức đi từ cửa Tây quảng trường đi ra ngoài, ở con đường thứ hai phía bên trái cậu đi thẳng vào sẽ thấy một tiệm bán vũ khí. cậu đi vào tìm chủ tiệm, nói với hắn, cậu cần một thanh vũ khí độc nhất vô nhị, hắn sẽ giới thiệu cho cậu nhiều loại vũ khí nhưng cậu phải cự tuyệt tất cả, thì cậu sẽ nhận một nhiệm vụ liên hoàn bị che giấu, hắn sẽ truyền tống các cậu đến một chỗ, nơi đó đủ quái vật cho bốn người thăng cấp, đồng thời còn có thể thưởng thêm vũ khí chỉ cần đi theo nhiệm vụ liền có thể đi đến tất cả chỗ che giấu quái vật trong một tầng, nhưng mà tôi không biết có ai phát hiện đều này chưa, cho nên các cậu phải nắm chặt thời gian đi mở ra nhiệm vụ mới được.”

”Đó là... Nhiệm vụ cơ bản trong truyền thuyết?” Kirito kinh ngạc nhìn Sayahaya sau đó nghiêm cẩn về phía sườn mặt của Klein.

”Trong truyền thuyết? Nghe thấy tên này liền biết nhiệm vụ rất khó rồi...” Klein cũng rất ngạc nhiên nhìn Sayahaya.

”Nhiệm vụ này là theo ban đầu mà mở ra, nếu tôi và Kirito phải cùng nhau rời đi, nhiệm vụ này đối với tôi mà nói thì không có tác dụng gì. Klein, trên thực tế, tôi cũng là một người chơi Beta, tuy rằng không có sức chiến đấu cường đại, nhưng mà tôi lại nắm giữ tất cả tin tức chính xác nhất từ người chơi Beta. Nên mong cậu phải tin tưởng tôi!” Sayahaya nhìn Klei trương ra ra ông chú, lại nhớ tới thời gian ngắn ngủn ở chung cùng nhau với những lí do cùng nhau ồn ào đùa giỡn, đột nhiên giờ cũng có chút khổ sở nói:

”Cậu... Nhất định phải còn sống đó!”

Klein nhìn Sayahaya, cũng không có cự tuyệt, mà là kiên định gật đầu, lập tức nhìn sang Kirito.

”Này, Kirito, cậu nhất định phải bảo vệ tốt Sayahaya đó!”

”Tôi biết......”

”Lại nói, bộ dáng Kirito trưởng thành nhất định vô cùng đáng yêu, rất hợp sở thích của tôi mà âm thanh chân thật của Sayahaya, thật sự là rất dễ nghe, tuy rằng không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng nhất định là một cô gái vô cùng xinh đẹp!”

Kirito và Sayahaya nhìn người kia cố gắng trêu đùa mọi người, cũng cố gắng lộ ra tươi cười có chút gượng ép.

”Hiện tại cậu rất thích hợp với hình dáng võ sĩ xui xẻo đó!”

Dù sao thời gian cũng giới hạn, cũng xuất hiện rất nhiều người chơi Beta đang nghĩ xuất phát đi đến thôn trang kế tiếp, bởi vậy, thời gian không còn cho phép ba người tiếp tục ở trong này chậm trễ.

....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện