Đối với giới văn hóa thành Lan Sơn, hôm nay là một ngày trọng đại.
Bởi vì đại tài tử nhà quý tộc quyền thế Chúc Văn Hoa phát hành quyển 《 Mộng Uyên Ương 》 ra thị trường.
Trong thành mấy hiệu sách hoàn toàn nghênh đón đám đông rầm rộ xưa nay chưa từng có.
Chẳng nói quá chút nào đâu. Bởi vì quyển sách này trước đây cũng đã lập kỷ lục tiêu thụ, tích lũy vô số độc giả, các nàng đã đợi hơn nửa năm, hoàn toàn là trông mòn con mắt.
Những tiểu thư khắp thành gần như đều dốc toàn bộ lực lượng, xếp hàng mua ở mấy cái hiệu sách.
Quyển sách này mặc dù là Như Ngọc Các in, thế nhưng những hiệu sách khác cũng đều bán, chẳng qua là nhập hàng từ Như Ngọc Các thôi.
Sáng hôm nay, mỗi một hiệu sách đều có người đứng xếp hàng.
Nhất là Như Ngọc Các, lượng người xếp hàng vượt qua hai trăm.
Vậy đặt ở thời kỳ cổ đại Trung Quốc, cơ hồ là chẳng dám tưởng tượng, nhất là những tiểu thư khuê các sau triều đại nhà Tống, trên cơ bản đều là đại môn không ra, nhị môn không bước.
Dĩ nhiên, phần lớn danh môn khuê tú thế giới này cũng không có đích thân tới xếp hàng mua sách, chỉ sai nha hoàn cùng người hầu tới.
Nhưng có mấy cô gái nhà khá giả, trong nhà không có người hầu, chỉ có thể tự mình đến xếp hàng. Mà có vài tiểu thư khuê các đặc biệt đam mê Chúc Văn Hoa, khát vọng hôm nay có thể nhìn thấy gã, cũng xuất đầu lộ diện tới xếp hàng.
Mặt khác mấy sạp nhỏ bán hàng rong cũng ở bên cạnh chào hàng bán quạt, trong lúc nhất thời trước mặt toàn bộ hiệu sách trên đường tưng bừng nhộn nhịp, người đông tranh đua chen chúc nhau, thật là một cảnh hiếm thấy.
Những người đọc sách khác của thành Lan Sơn thấy cảnh này, không khỏi hâm mộ đố kị ghen ghét.
Dựa vào cái gì hả?
Mọi người đều là người đọc sách, sao nhà ngươi ưu tú như vậy?
Nhiều em gái đến thế, mỗi ngày một người, một năm cũng chưa dùng xong đó.
- Mở cửa!
Khi ánh mặt trời chiếu đến cánh cửa lớn trong nháy mắt, mấy hiệu sách đồng thời mở cửa.
Sau đó mấy trăm người tràn vào, cầm bạc trong tay, liều mạng đoạt sách.
Chỉ sau một giờ!
Hàng có sẵn của nhà sách này hết sạch toàn bộ.
Tốc độ tiêu thụ thật khủng khiếp!
Ông chủ cửa hàng sách ấy âm thầm hối hận, vì sao không chuẩn bị thêm nhiều sách chứ, vội vàng phái tiểu nhị đi Như Ngọc Các nhập sách.
Lúc này khẳng định bị chém rồi, nhưng mà bán quá chạy đi.
Quyển《 Mộng Uyên Ương 》 không chỉ là một quyển sách, quả thực chính là tiền lưu động mà.
Trong lúc nhất thời, người không mua được sách đều nhao nhao phàn nàn.
Mà người mua được sách cũng không có rời đi, nấn ná ở trong hiệu sách, không kịp chờ đợi mà đọc luôn.
Vừa đọc, vừa khen không ngớt.
- Chúc lang thật là người kỳ tài nha, viết quá hay nè.
- Đúng, bài thơ mở đầu, quả thực nói hết những chuyện chua xót đắng cay của trần gian.
- Thật không hỗ danh đệ nhất tài tử thành Lan Sơn mà.
- Hôm nay sách vừa mới đưa ra thị trường, Chúc công tử thế nào còn chưa tới nhỉ, ta còn mong chờ gặp chàng một lần đây.
- Chúc công tử há là người nông cạn thế sao, chàng có tâm cao khí ngạo nhé, chỉ để ý viết ra tác phẩm hay nhất, căn bản chả quan tâm lượng tiêu thụ, thậm chí không chú ý có người đọc hay không.
- Đúng, Chúc công tử chúng ta chính là người thanh cao kiêu ngạo như thế đó.
Chúc Văn Hoa có tới không?
Đương nhiên là tới, gã cải trang thành người trung niên, chen chúc trong đám người.
Thấy vô số cô gái vì gã điên cuồng, nghe vô số người nói lời khen ngợi gã, trong lòng gã quả thực quá sung sướng.
Trong lòng gã thầm thoải mái, vừa khinh bỉ xem thường.
Hạng con gái phấn son tầm thường như các ngươi mà cũng xứng nhớ thương ta hay sao?
Các ngươi cũng chính là thêm chút âm thanh để ta nổi tiếng hơn, làm một cái bối cảnh để ta tỏa sáng rực rỡ mà thôi.
Chỉ có người tài mạo song toàn như Trương Xuân Hoa, cô gái xuất thân hiển hách ấy mới xứng với ta.
Chúc Văn Hoa thầm nghĩ trong lòng:
- Xuân Hoa ơi? Nàng thấy được sao, ta tỏa sáng khắp nơi thế nào, có bao nhiêu cô gái vì ta điên cuồng? Mà ta lại chỉ lưu luyến si mê mỗi mình nàng.
Còn chuyện Thẩm Lãng muốn xuất bản sách ở thành Lan Sơn, Chúc Văn Hoa đã sớm vứt đến ngoài chín tầng mây.
Chỉ cần gã nói một câu, mấy quận chung quanh không một nhà sách nào dám xuất bản sách của Thẩm Lãng, cũng chẳng nhà nào dám bán hết.
Nghe đã mọi người khen ngợi gã xong, Chúc Văn Hoa quyến luyến mà rời đi.
Tất cả mọi người dự liệu được 《 Mộng Uyên Ương 》 vừa phát hành sẽ bán chạy, nhưng thật không ngờ lại gây sốt đến nước này.
...
Khoảng chừng giờ Tỵ, cũng chính là buổi sáng 8, 9 giờ.
Các hiệu sách lớn ở thành Lan Sơn đều xuất hiện một quầy hàng, tổng cộng mười ba quầy.
Trên mỗi một quầy hàng, đều bày chi chít trên trăm quyển sách, chỉ lộ ra gáy sách, không lộ bìa sách.
Toàn bộ đều là 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》của Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông hợp bọn viết.
Người ta Chúc Văn Hoa bán trong hiệu sách, sách của ngươi lại bày sạp ra đường bán có chút thấp kém đấy.
Đây giống như một bên ở Đức Vân xã biểu diễn tướng thanh (*), một bên bày sạp biểu diễn tướng thanh.
(*) Tướng thanh: là một loại hình kịch đối thoại xuất hiện từ năm Đạo Quang của nhà Thanh, dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt. Diễn viên phải rành nói (kể chuyện), học (mô phỏng động tác, giọng nói, hát hí khúc), đùa (tấu hài), hát. Còn Đức Vân xã là một trong những câu lạc bộ về Tướng thanh chuyên nghiệp nhất Trung Quốc.
Còn chuyện giá cả ra sao?
Hay lắm, sáu mươi đồng một quyển, so với 《 Mộng Uyên Ương 》 còn muốn đắt gấp 2 thành đó.
Ngươi đây là muốn tiền đến điên rồi sao?
Tác giả là người nào?
Lãng Lăng Tiếu Tiếu Sinh, chưa từng có nghe qua, không biết con mèo con chó nơi nào chui ra ngoài.
Công tử Chúc Văn Hoa người ta tên tuổi lớn như vậy, một quyển sách mới bán năm mươi đồng.
Một kẻ vô danh tiểu tốt như nhà ngươi lại muốn bán sáu mươi?
Bộ… bút của ngươi nạm vàng sao?
Cho nên, những quầy hàng bán sách của Thẩm Lãng, cơ hồ có thể giăng lưới bắt chim trước, chẳng ai hỏi thăm.
Rất nhiều người vẫn rộn ràng nhộn nhịp chen chúc trong cửa hàng sách, cùng đợi hàng mới 《 Mộng Uyên Ương 》lên kệ.
Những người này một nửa là nữ, một nửa là nam.
Nam tới mua 《 Mộng Uyên Ương 》 kỳ thực không nhiều lắm, vậy vì sao bọn họ lại đến ư, bởi vì nhiều gái nghen.
Lúc chen lấn, chạm ngực va mông cũng là chuyện rất bình thường không phải sao?
Ai cũng đừng nghĩ nói ta đùa giỡn lưu manh.
Nhưng mà vào lúc này!
Bỗng nhiên...
Có người đàn ông phát ra tiếng thét kinh hãi!
- Nhìn bên ngoài kìa!
Tức khắc, vài trăm tên nam giới ở đây ngó ra phía ngoài.
Ôi trời đất ơi!
...
Bên quầy sách phía ngoài xuất hiện một bức tranh màu sắc rực rỡ.
Màu sắc chấn động xưa nay chưa từng có!
Trên poster cỡ lớn vẽ là mỹ nam Chúc Văn Sơn cùng Tây Môn Tiêm Tiêm.
Cô gái quyến rũ bất ngờ, gợi cảm vô song, lực đánh vào thị giác đối với đàn ông thế giới này, quả thực là tính bùng nổ.
Nhất là Thẩm Lãng dùng phong cách vẽ tả thực của phương Tây, lại còn là tranh màu.
So với tranh mỹ nhân của thế giới này, không biết giống thật gấp bao nhiêu lần, cám dỗ biết bao.
Cô gái trên kia, lại giống thật đến thế, quả thực như là cô gái kia in trên giấy vậy.
Không, không.
So với phụ nữ thật còn đẹp hơn đó.
Vòng eo ấy, đường cong này. Điệu bộ kia, tư thế cơ thể nữa.
Tuy rằng mặc quần lót tơ lụa, nhưng so với không mặc còn muốn bùng cháy hơn, mấu chốt là trong suốt nè.
Đâu chỉ hồn xiêu phách lạc, quả thực cho nổ trong nháy mắt tâm hồn dơ bẩn của đàn ông.
Rất sống động, mặc dù là trạng thái tĩnh, nhưng với đám đàn ông, động tác ấy hoàn toàn xâm nhập vào từng ngóc ngách thần kinh.
Cho xin đê, xã hội cổ xưa của chúng ta, cho tới bây giờ cũng chưa tiếp thu qua bất luận AV gì đâu.
Trong chớp nhoáng đánh vào thị giác ấy, hoàn toàn chịu không nổi đó.
Quả thực chính là bom thị giác.
Nhiệt độ trong đám người chợt tăng lên.
- Người nào, người nào lấy gậy chọt ta? - Bỗng nhiên, có một cô gái tức điên la lên.
Lời này giống như một hòn đá nhỏ.
Trong nháy mắt, đàn ông trong hiệu sách tuôn ra như mưa, bao vây quầy sách bên ngoài.
...
Quầy sách nho nhỏ bị vây bên trong ba lớp, bên ngoài ba lớp.
Những thư sinh đó vẫn rụt rè, chẳng qua là đang hỏi sách.
Vậy mà những tên đàn ông vô lại thì chẳng thèm chú ý thể diện gì sất, dựa vào dưới bức tranh poster màu rực rỡ, nghiên cứu từng li từng tí.
- Nè, ánh mắt chú em dí sát như vậy làm gì? Chú em tưởng thế là có thể nhìn xuyên qua khe hở quần áo coi thứ mày muốn sao? Bố mày thử rồi, vô dụng thôi.
- Còn cha đó, dùng cái mũi ngửi cái quỷ gì hả? Cha nội tưởng ngửi ra mùi hương gì sao?
- Thằng lùn tịt thô bỉ kia, không được lè lưỡi, liếm mất màu mày trả tiền nghen!
Tên bán sách thuê lớn tiếng thét:
- 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》này là kinh nghiệm quý tộc quyền thế chân chính truyền lại cho đời sau.
- Câu chuyện bên trong toàn bộ có nguồn gốc từ người thật việc thật.
- Thoải mái đọc thử đi, không hấp dẫn không lấy tiền đó.
Ở đây bất kể là người đọc sách, hay là thương nhân, đều cầm lấy một quyển sách lật xem.
Quả nhiên ghê gớm đấy!
Bìa sách đã kích thích đến thế, rõ mồn một luôn.
《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》.
Vừa nghe tựa sách ấy, liền rất có cốt truyện ha.
Có người gấp gáp mở sách ngay, tìm tranh minh họa bên trong, sau đó tấm tắc thốt lên.
Rõ ràng quá phê.
Mỗi một bức tranh minh hoạ đều không giống, có quyến rũ, có ngây thơ, có lôi cuốn, có bốc lửa.
Những cô gái này không cô nào không đẹp, cô nào cũng khiến người ta cảm động.
Loại mỹ nhân hấp dẫn quyến rũ được vẽ trên đây căn bản là lúc trước chưa từng thấy qua.
Người đọc sách tại chỗ là đám người rất có học vấn cũng rất kén chọn.
Bọn họ vừa thèm nhỏ dãi ba thước, vừa trong lòng khinh thường mở ra trang thứ nhất, tâm lý tràn trề kén chọn cùng cao ngạo tiến hành xem.
Ở trong cái nhìn của bọn họ, loại sách này chẳng qua là tập tranh khiêu dâm, cũng chỉ có tranh vẽ đầy cám dỗ, nội dung lời văn nhất định khó nhai, thậm chí đầy sơ hở tục tĩu.
Nhưng mà chỉ nhìn vài trang, những người đọc sách kia liền sửng sốt.
Truyện đọc được không hẵn tính sau, nhưng phương diện trình độ hành văn thật sự rất cao đấy.
Thấy rõ với đạo lí đối nhân xử thế, quả thực sâu đến tận xương.
Mỗi một dòng văn ấy, cơ hồ đều lộ ra sắc sảo và trí tuệ của tác giả.
Càng đọc tiếp, càng phát hiện quyển sách này quả thật tuyệt vời.
Khi đọc xong mười mấy trang, liền phán định quyển sách này đặc biệt xuất sắc.
Lúc đọc được mấy chục trang, liền phán định quyển sách này cực kỳ kiệt xuất.
Mà mới đọc một nửa, hoàn toàn vỗ án tán dương.
Sách hay, sách hay khó gặp, quả là sách hay đặc sắc!
Dạng sách hay như vầy, nên mua về nhà đọc kỹ, đọc đi rồi đọc lại.
Như là rượu lâu năm, như trà ngon, cần phải chậm rãi thưởng thức.
Tức khắc, những tên đàn ông có học vấn đều hào phóng mở hầu bao.
Hay quá, tuyệt vời quá!
Thật không ngờ ở ven đường, lại phát hiện một quyển sách kinh điển như thế, xuất sắc như vậy.
Nên uống cạn một chén lớn đó nha!
...
Mà những gã đàn ông không có học vấn nhưng biết chữ.
Mở ra xem đoạn văn giường chiếu đầu tiên, viết quá hay. Mớ sách trước kia hoàn toàn không thể so sánh nổi, quá vặt vãnh. Giống như mỗi một hình ảnh đều trình diễn ngay bên trong đầu.
Mở ra xem đoạn xôi thịt thứ hai, viết quá hay, quá xá hay luôn.
Mở ra đoạn văn phòng the thứ ba, không được... Không được, mình phải về nhà một chuyến.
...
Còn những thằng đàn ông không có học vấn lại chẳng biết chữ.
Mở ra bức tranh minh hoạ thứ nhất.
Muốn chết rồi, mụ vợ xề trong nhà hoàn toàn nhìn không nổi.
Quá đẹp, quá giống thật nè.
Đây đâu phải là tranh chứ, đây quả thực là... nghệ thuật đấy.
Mở bức tranh minh họa thứ hai.
Hay quá, tuyệt vời nha, về sau một người ban đêm không cần cô đơn gối đầu khó ngủ nữa, có chuyện để giải trí rồi..
Mở tranh minh họa thứ ba.
Không được, không được, ta phải đi Lệ Xuân viện một chuyến mới được.
...
Bất kể người đọc sách có học vấn, hay là thương nhân không có học vấn, hay đám người tầm thường cực kỳ thấp kém.
Đều bỏ tiền mua.
Thậm chí có mấy gã đàn ông không biết chữ, nhưng có chút tiền cũng mua một quyển về nhà.
Ta cũng không cần biết chữ, nhìn xem tranh là được.
Về sau khi mỗi buổi tối giao nhiệm vụ, lấy quyển sách này lật tranh ra, lập tức liền tinh thần hăng hái, ý chí chiến đấu sục sôi a, cũng không cần bị bã cám trong nhà ghét bỏ nửa ngày không lên nổi.
Tóm lại, hễ là đàn ông mặc kệ có học vấn, không học vấn, thậm chí không biết chữ.
Chỉ cần là đàn ông có một chút tiền, toàn bộ bị sa lưới vào quyển sách của Thẩm Lãng.
...
Tình hình tương tự đều diễn ra toàn bộ ở 13 quầy sách thành Lan Sơn!
Xưa nay chưa từng có sốt xình xịch đến thế!
Quyển sách của Thẩm Lãng thực sự hoàn toàn bán chạy cực kỳ luôn!
Hoàn toàn khiến danh tiếng bán sách mới của Chúc Văn Hoa triệt để bị đè bẹp xuống.
Về phần đến tột cùng bán được bao nhiêu bản hả?
Trời biết ha!
...
Chú thích của Bánh: Các huynh đệ, phiếu đề cử, phiếu đề cử đi! Nó chính là cơm của ta đó!
Bởi vì đại tài tử nhà quý tộc quyền thế Chúc Văn Hoa phát hành quyển 《 Mộng Uyên Ương 》 ra thị trường.
Trong thành mấy hiệu sách hoàn toàn nghênh đón đám đông rầm rộ xưa nay chưa từng có.
Chẳng nói quá chút nào đâu. Bởi vì quyển sách này trước đây cũng đã lập kỷ lục tiêu thụ, tích lũy vô số độc giả, các nàng đã đợi hơn nửa năm, hoàn toàn là trông mòn con mắt.
Những tiểu thư khắp thành gần như đều dốc toàn bộ lực lượng, xếp hàng mua ở mấy cái hiệu sách.
Quyển sách này mặc dù là Như Ngọc Các in, thế nhưng những hiệu sách khác cũng đều bán, chẳng qua là nhập hàng từ Như Ngọc Các thôi.
Sáng hôm nay, mỗi một hiệu sách đều có người đứng xếp hàng.
Nhất là Như Ngọc Các, lượng người xếp hàng vượt qua hai trăm.
Vậy đặt ở thời kỳ cổ đại Trung Quốc, cơ hồ là chẳng dám tưởng tượng, nhất là những tiểu thư khuê các sau triều đại nhà Tống, trên cơ bản đều là đại môn không ra, nhị môn không bước.
Dĩ nhiên, phần lớn danh môn khuê tú thế giới này cũng không có đích thân tới xếp hàng mua sách, chỉ sai nha hoàn cùng người hầu tới.
Nhưng có mấy cô gái nhà khá giả, trong nhà không có người hầu, chỉ có thể tự mình đến xếp hàng. Mà có vài tiểu thư khuê các đặc biệt đam mê Chúc Văn Hoa, khát vọng hôm nay có thể nhìn thấy gã, cũng xuất đầu lộ diện tới xếp hàng.
Mặt khác mấy sạp nhỏ bán hàng rong cũng ở bên cạnh chào hàng bán quạt, trong lúc nhất thời trước mặt toàn bộ hiệu sách trên đường tưng bừng nhộn nhịp, người đông tranh đua chen chúc nhau, thật là một cảnh hiếm thấy.
Những người đọc sách khác của thành Lan Sơn thấy cảnh này, không khỏi hâm mộ đố kị ghen ghét.
Dựa vào cái gì hả?
Mọi người đều là người đọc sách, sao nhà ngươi ưu tú như vậy?
Nhiều em gái đến thế, mỗi ngày một người, một năm cũng chưa dùng xong đó.
- Mở cửa!
Khi ánh mặt trời chiếu đến cánh cửa lớn trong nháy mắt, mấy hiệu sách đồng thời mở cửa.
Sau đó mấy trăm người tràn vào, cầm bạc trong tay, liều mạng đoạt sách.
Chỉ sau một giờ!
Hàng có sẵn của nhà sách này hết sạch toàn bộ.
Tốc độ tiêu thụ thật khủng khiếp!
Ông chủ cửa hàng sách ấy âm thầm hối hận, vì sao không chuẩn bị thêm nhiều sách chứ, vội vàng phái tiểu nhị đi Như Ngọc Các nhập sách.
Lúc này khẳng định bị chém rồi, nhưng mà bán quá chạy đi.
Quyển《 Mộng Uyên Ương 》 không chỉ là một quyển sách, quả thực chính là tiền lưu động mà.
Trong lúc nhất thời, người không mua được sách đều nhao nhao phàn nàn.
Mà người mua được sách cũng không có rời đi, nấn ná ở trong hiệu sách, không kịp chờ đợi mà đọc luôn.
Vừa đọc, vừa khen không ngớt.
- Chúc lang thật là người kỳ tài nha, viết quá hay nè.
- Đúng, bài thơ mở đầu, quả thực nói hết những chuyện chua xót đắng cay của trần gian.
- Thật không hỗ danh đệ nhất tài tử thành Lan Sơn mà.
- Hôm nay sách vừa mới đưa ra thị trường, Chúc công tử thế nào còn chưa tới nhỉ, ta còn mong chờ gặp chàng một lần đây.
- Chúc công tử há là người nông cạn thế sao, chàng có tâm cao khí ngạo nhé, chỉ để ý viết ra tác phẩm hay nhất, căn bản chả quan tâm lượng tiêu thụ, thậm chí không chú ý có người đọc hay không.
- Đúng, Chúc công tử chúng ta chính là người thanh cao kiêu ngạo như thế đó.
Chúc Văn Hoa có tới không?
Đương nhiên là tới, gã cải trang thành người trung niên, chen chúc trong đám người.
Thấy vô số cô gái vì gã điên cuồng, nghe vô số người nói lời khen ngợi gã, trong lòng gã quả thực quá sung sướng.
Trong lòng gã thầm thoải mái, vừa khinh bỉ xem thường.
Hạng con gái phấn son tầm thường như các ngươi mà cũng xứng nhớ thương ta hay sao?
Các ngươi cũng chính là thêm chút âm thanh để ta nổi tiếng hơn, làm một cái bối cảnh để ta tỏa sáng rực rỡ mà thôi.
Chỉ có người tài mạo song toàn như Trương Xuân Hoa, cô gái xuất thân hiển hách ấy mới xứng với ta.
Chúc Văn Hoa thầm nghĩ trong lòng:
- Xuân Hoa ơi? Nàng thấy được sao, ta tỏa sáng khắp nơi thế nào, có bao nhiêu cô gái vì ta điên cuồng? Mà ta lại chỉ lưu luyến si mê mỗi mình nàng.
Còn chuyện Thẩm Lãng muốn xuất bản sách ở thành Lan Sơn, Chúc Văn Hoa đã sớm vứt đến ngoài chín tầng mây.
Chỉ cần gã nói một câu, mấy quận chung quanh không một nhà sách nào dám xuất bản sách của Thẩm Lãng, cũng chẳng nhà nào dám bán hết.
Nghe đã mọi người khen ngợi gã xong, Chúc Văn Hoa quyến luyến mà rời đi.
Tất cả mọi người dự liệu được 《 Mộng Uyên Ương 》 vừa phát hành sẽ bán chạy, nhưng thật không ngờ lại gây sốt đến nước này.
...
Khoảng chừng giờ Tỵ, cũng chính là buổi sáng 8, 9 giờ.
Các hiệu sách lớn ở thành Lan Sơn đều xuất hiện một quầy hàng, tổng cộng mười ba quầy.
Trên mỗi một quầy hàng, đều bày chi chít trên trăm quyển sách, chỉ lộ ra gáy sách, không lộ bìa sách.
Toàn bộ đều là 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》của Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông hợp bọn viết.
Người ta Chúc Văn Hoa bán trong hiệu sách, sách của ngươi lại bày sạp ra đường bán có chút thấp kém đấy.
Đây giống như một bên ở Đức Vân xã biểu diễn tướng thanh (*), một bên bày sạp biểu diễn tướng thanh.
(*) Tướng thanh: là một loại hình kịch đối thoại xuất hiện từ năm Đạo Quang của nhà Thanh, dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt. Diễn viên phải rành nói (kể chuyện), học (mô phỏng động tác, giọng nói, hát hí khúc), đùa (tấu hài), hát. Còn Đức Vân xã là một trong những câu lạc bộ về Tướng thanh chuyên nghiệp nhất Trung Quốc.
Còn chuyện giá cả ra sao?
Hay lắm, sáu mươi đồng một quyển, so với 《 Mộng Uyên Ương 》 còn muốn đắt gấp 2 thành đó.
Ngươi đây là muốn tiền đến điên rồi sao?
Tác giả là người nào?
Lãng Lăng Tiếu Tiếu Sinh, chưa từng có nghe qua, không biết con mèo con chó nơi nào chui ra ngoài.
Công tử Chúc Văn Hoa người ta tên tuổi lớn như vậy, một quyển sách mới bán năm mươi đồng.
Một kẻ vô danh tiểu tốt như nhà ngươi lại muốn bán sáu mươi?
Bộ… bút của ngươi nạm vàng sao?
Cho nên, những quầy hàng bán sách của Thẩm Lãng, cơ hồ có thể giăng lưới bắt chim trước, chẳng ai hỏi thăm.
Rất nhiều người vẫn rộn ràng nhộn nhịp chen chúc trong cửa hàng sách, cùng đợi hàng mới 《 Mộng Uyên Ương 》lên kệ.
Những người này một nửa là nữ, một nửa là nam.
Nam tới mua 《 Mộng Uyên Ương 》 kỳ thực không nhiều lắm, vậy vì sao bọn họ lại đến ư, bởi vì nhiều gái nghen.
Lúc chen lấn, chạm ngực va mông cũng là chuyện rất bình thường không phải sao?
Ai cũng đừng nghĩ nói ta đùa giỡn lưu manh.
Nhưng mà vào lúc này!
Bỗng nhiên...
Có người đàn ông phát ra tiếng thét kinh hãi!
- Nhìn bên ngoài kìa!
Tức khắc, vài trăm tên nam giới ở đây ngó ra phía ngoài.
Ôi trời đất ơi!
...
Bên quầy sách phía ngoài xuất hiện một bức tranh màu sắc rực rỡ.
Màu sắc chấn động xưa nay chưa từng có!
Trên poster cỡ lớn vẽ là mỹ nam Chúc Văn Sơn cùng Tây Môn Tiêm Tiêm.
Cô gái quyến rũ bất ngờ, gợi cảm vô song, lực đánh vào thị giác đối với đàn ông thế giới này, quả thực là tính bùng nổ.
Nhất là Thẩm Lãng dùng phong cách vẽ tả thực của phương Tây, lại còn là tranh màu.
So với tranh mỹ nhân của thế giới này, không biết giống thật gấp bao nhiêu lần, cám dỗ biết bao.
Cô gái trên kia, lại giống thật đến thế, quả thực như là cô gái kia in trên giấy vậy.
Không, không.
So với phụ nữ thật còn đẹp hơn đó.
Vòng eo ấy, đường cong này. Điệu bộ kia, tư thế cơ thể nữa.
Tuy rằng mặc quần lót tơ lụa, nhưng so với không mặc còn muốn bùng cháy hơn, mấu chốt là trong suốt nè.
Đâu chỉ hồn xiêu phách lạc, quả thực cho nổ trong nháy mắt tâm hồn dơ bẩn của đàn ông.
Rất sống động, mặc dù là trạng thái tĩnh, nhưng với đám đàn ông, động tác ấy hoàn toàn xâm nhập vào từng ngóc ngách thần kinh.
Cho xin đê, xã hội cổ xưa của chúng ta, cho tới bây giờ cũng chưa tiếp thu qua bất luận AV gì đâu.
Trong chớp nhoáng đánh vào thị giác ấy, hoàn toàn chịu không nổi đó.
Quả thực chính là bom thị giác.
Nhiệt độ trong đám người chợt tăng lên.
- Người nào, người nào lấy gậy chọt ta? - Bỗng nhiên, có một cô gái tức điên la lên.
Lời này giống như một hòn đá nhỏ.
Trong nháy mắt, đàn ông trong hiệu sách tuôn ra như mưa, bao vây quầy sách bên ngoài.
...
Quầy sách nho nhỏ bị vây bên trong ba lớp, bên ngoài ba lớp.
Những thư sinh đó vẫn rụt rè, chẳng qua là đang hỏi sách.
Vậy mà những tên đàn ông vô lại thì chẳng thèm chú ý thể diện gì sất, dựa vào dưới bức tranh poster màu rực rỡ, nghiên cứu từng li từng tí.
- Nè, ánh mắt chú em dí sát như vậy làm gì? Chú em tưởng thế là có thể nhìn xuyên qua khe hở quần áo coi thứ mày muốn sao? Bố mày thử rồi, vô dụng thôi.
- Còn cha đó, dùng cái mũi ngửi cái quỷ gì hả? Cha nội tưởng ngửi ra mùi hương gì sao?
- Thằng lùn tịt thô bỉ kia, không được lè lưỡi, liếm mất màu mày trả tiền nghen!
Tên bán sách thuê lớn tiếng thét:
- 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》này là kinh nghiệm quý tộc quyền thế chân chính truyền lại cho đời sau.
- Câu chuyện bên trong toàn bộ có nguồn gốc từ người thật việc thật.
- Thoải mái đọc thử đi, không hấp dẫn không lấy tiền đó.
Ở đây bất kể là người đọc sách, hay là thương nhân, đều cầm lấy một quyển sách lật xem.
Quả nhiên ghê gớm đấy!
Bìa sách đã kích thích đến thế, rõ mồn một luôn.
《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》.
Vừa nghe tựa sách ấy, liền rất có cốt truyện ha.
Có người gấp gáp mở sách ngay, tìm tranh minh họa bên trong, sau đó tấm tắc thốt lên.
Rõ ràng quá phê.
Mỗi một bức tranh minh hoạ đều không giống, có quyến rũ, có ngây thơ, có lôi cuốn, có bốc lửa.
Những cô gái này không cô nào không đẹp, cô nào cũng khiến người ta cảm động.
Loại mỹ nhân hấp dẫn quyến rũ được vẽ trên đây căn bản là lúc trước chưa từng thấy qua.
Người đọc sách tại chỗ là đám người rất có học vấn cũng rất kén chọn.
Bọn họ vừa thèm nhỏ dãi ba thước, vừa trong lòng khinh thường mở ra trang thứ nhất, tâm lý tràn trề kén chọn cùng cao ngạo tiến hành xem.
Ở trong cái nhìn của bọn họ, loại sách này chẳng qua là tập tranh khiêu dâm, cũng chỉ có tranh vẽ đầy cám dỗ, nội dung lời văn nhất định khó nhai, thậm chí đầy sơ hở tục tĩu.
Nhưng mà chỉ nhìn vài trang, những người đọc sách kia liền sửng sốt.
Truyện đọc được không hẵn tính sau, nhưng phương diện trình độ hành văn thật sự rất cao đấy.
Thấy rõ với đạo lí đối nhân xử thế, quả thực sâu đến tận xương.
Mỗi một dòng văn ấy, cơ hồ đều lộ ra sắc sảo và trí tuệ của tác giả.
Càng đọc tiếp, càng phát hiện quyển sách này quả thật tuyệt vời.
Khi đọc xong mười mấy trang, liền phán định quyển sách này đặc biệt xuất sắc.
Lúc đọc được mấy chục trang, liền phán định quyển sách này cực kỳ kiệt xuất.
Mà mới đọc một nửa, hoàn toàn vỗ án tán dương.
Sách hay, sách hay khó gặp, quả là sách hay đặc sắc!
Dạng sách hay như vầy, nên mua về nhà đọc kỹ, đọc đi rồi đọc lại.
Như là rượu lâu năm, như trà ngon, cần phải chậm rãi thưởng thức.
Tức khắc, những tên đàn ông có học vấn đều hào phóng mở hầu bao.
Hay quá, tuyệt vời quá!
Thật không ngờ ở ven đường, lại phát hiện một quyển sách kinh điển như thế, xuất sắc như vậy.
Nên uống cạn một chén lớn đó nha!
...
Mà những gã đàn ông không có học vấn nhưng biết chữ.
Mở ra xem đoạn văn giường chiếu đầu tiên, viết quá hay. Mớ sách trước kia hoàn toàn không thể so sánh nổi, quá vặt vãnh. Giống như mỗi một hình ảnh đều trình diễn ngay bên trong đầu.
Mở ra xem đoạn xôi thịt thứ hai, viết quá hay, quá xá hay luôn.
Mở ra đoạn văn phòng the thứ ba, không được... Không được, mình phải về nhà một chuyến.
...
Còn những thằng đàn ông không có học vấn lại chẳng biết chữ.
Mở ra bức tranh minh hoạ thứ nhất.
Muốn chết rồi, mụ vợ xề trong nhà hoàn toàn nhìn không nổi.
Quá đẹp, quá giống thật nè.
Đây đâu phải là tranh chứ, đây quả thực là... nghệ thuật đấy.
Mở bức tranh minh họa thứ hai.
Hay quá, tuyệt vời nha, về sau một người ban đêm không cần cô đơn gối đầu khó ngủ nữa, có chuyện để giải trí rồi..
Mở tranh minh họa thứ ba.
Không được, không được, ta phải đi Lệ Xuân viện một chuyến mới được.
...
Bất kể người đọc sách có học vấn, hay là thương nhân không có học vấn, hay đám người tầm thường cực kỳ thấp kém.
Đều bỏ tiền mua.
Thậm chí có mấy gã đàn ông không biết chữ, nhưng có chút tiền cũng mua một quyển về nhà.
Ta cũng không cần biết chữ, nhìn xem tranh là được.
Về sau khi mỗi buổi tối giao nhiệm vụ, lấy quyển sách này lật tranh ra, lập tức liền tinh thần hăng hái, ý chí chiến đấu sục sôi a, cũng không cần bị bã cám trong nhà ghét bỏ nửa ngày không lên nổi.
Tóm lại, hễ là đàn ông mặc kệ có học vấn, không học vấn, thậm chí không biết chữ.
Chỉ cần là đàn ông có một chút tiền, toàn bộ bị sa lưới vào quyển sách của Thẩm Lãng.
...
Tình hình tương tự đều diễn ra toàn bộ ở 13 quầy sách thành Lan Sơn!
Xưa nay chưa từng có sốt xình xịch đến thế!
Quyển sách của Thẩm Lãng thực sự hoàn toàn bán chạy cực kỳ luôn!
Hoàn toàn khiến danh tiếng bán sách mới của Chúc Văn Hoa triệt để bị đè bẹp xuống.
Về phần đến tột cùng bán được bao nhiêu bản hả?
Trời biết ha!
...
Chú thích của Bánh: Các huynh đệ, phiếu đề cử, phiếu đề cử đi! Nó chính là cơm của ta đó!
Danh sách chương