Lần họp trực tuyến này kéo dài rất lâu, lúc kết thúc cũng đã hừng đông rồi. Vân Hề tắt đi máy tính cũng không lập tức đứng dậy, mà chìm sâu vào suy tư. Tuy rằng cậu chấp nhận thời gian thử thách là nửa tháng nhưng trên thực tế một chút cơ sở để cậu thực hiện cũng không có.

Hiện tại kế toán tài chính bí ẩn của phương hoa vẫn chưa tìm ra được, cậu cũng không biết phía bên kia cảnh sát đã tìm ra được bằng chứng chưa hay đã bị tôn tuấn dùng quan hệ vùi xuống rồi, nhưng bất kể thế nào đối với bọn cậu đều rất bất lợi. Dù sao trước khi sự thật bị vạch trần, phương hoa cũng không có bất kỳ hành vi vi ước nào, bọn cậu cũng không thể đơn phương chấm dứt hẳn, càng không nói đến chuyện đòi phương hoa bồi thường thiệt hại, huống chi hiện tại phương hoa cũng không thể kiếm đâu ra số tiền lớn như vậy.

Vân Hề hung hắng đưa hai tay lên chà xát khuôn mặt, nỗ lực muốn làm mình tỉnh táo một chút, nếu lần này thất bại thì đây chính là án tử cho mấy năm cố gắng vừa qua, nếu lúc trước cậu có tỉ mỉ kiểm tra, đem toàn bộ Phương hoa ra xem xét rõ thì có thể đã không đi đến bước đường này, là do cậu quá nóng vội.

“Ngài Arvin, ngài có điện thoại.” Charles vỗ vỗ nhẹ lên vai Vân Hề, chỉ vào chiếc điện thoại đang rung không ngừng trên mặt bàn.

“À, cảm ơn.” Vân Hề thoáng cười với Charles rồi nhấn xuống nút nghe điện: “Leon, còn có chuyện gì sao?”

Đầu dây bên kia điện thoại chỉ còn lại tiếng hít thở sâu, qua một hồi lâu cậu mới nghe Leon trầm giọng nói: “Tại sao lại đồng ý với bọn họ?”

Vân Hề đứng dậy đi đến bên cửa sổ, thản nhiên nói: “Lần này vốn là sai lầm của tôi, không vì bọn họ thì tôi cũng phải làm như vậy.”

“Tôi thấy lần này cậu thực sự không có lý trí, các cậu không phải có câu nói thương trường như chiến trường sao, không có ai ở thị trường thắng chiếu tướng, một lần sai lầm thì đã có là gì, trái lại còn có thể từ đó đúc rút kinh nghiệm. Vân, thực lực của cậu ở Christopher không ai không biết , nếu lần hợp tác này thất bại căn bản cũng không thể khiến Christopher chao động được. Cậu đáp ứng với đám người kia chẳng khác nào đi đúng theo ý muốn của chúng hay sao?”

Vân Hề mím chặt môi, tuy rằng Leon nói không sai, thế nhưng hắn mới ngồi vững vàng trên vị trí ấy, nếu như lần này hắn không hùa theo ý kiến của bọn người kia, cậu tin chắc rằng sau này bất kể kế sách gì Leon đưa ra cũng bị ngăn cản. Đối những người đó mà nói, người hắn muốn đói phó không phải cậu, mà là Leon.

“Vân, chúng ta đã nỗ lực nhiều đến mức nào mới có ngày hôm nay, lẽ nào chỉ bởi một sai lầm mà cậu tình nguyện buông tay sao?”

“Không phải là.. ” Vân Hề nói: “Tôi không có ý muốn buông tay.”

“Cậu lo lắng tôi sẽ bị xa lánh? ” Leon hỏi.

Vân Hề chăm chú nắm lấy điện thoại di động trầm mặc không nói gì, đối với cậu mà nói, Leon không chỉ là lãnh đạo của cậu, hắn còn là bạn bè rất thân thiết, là cha nuôi của Vân Nhạc. Nếu như không còn sự lựa chọn nào, cậu tình nguyện lựa chọn cách rút lui để bảo toàn cho Leon.

“Ôi trời ạ ! Vân, tôi thừa nhận trên thương trường cậu là con người của lý trí, thế nhưng ở phương diện này cậu thực sự không lý trí chút nào! Cậu biết mình có vị trí thế nào đối với tôi không? Cậu chính là trợ tá đắc lực nhất của tôi, là đồng sợ tốt nhất, số tiền đó với mấy người kia không đáng là gì, bọn họ căn bản  sẽ không để ý tổn thất này, mục đích của bọn họ đơn giản là muốn đem cậu đá bay khỏi tôi. Vân, đừng quên tôi mới là người thừa kế đích thực của Christopher, cậu không nên bị bọn họ chi phối!”

‘Đúng vậy bị chi phối .’ Vân Hề bất đắc dĩ nói : “Mọi chuyện còn không chưa phát triển đến một bước kia, chúng ta còn nửa tháng không phải sao?”

“Đúng, cậu đã chuẩn bị gì để đối phó với thời hạn nửa tháng tới?”

“Không biết, ” Vân Hề thấp giọng nói : “Hiện tại phương hoa phải đối mặt không chỉ là vấn đề tài chính, còn có vấn đề uy tín nữa. Một người là doanh nhan, một ngày mất đi uy tín, sẽ rất khó để đứng lên. Hơn nữa, phương hoa còn có một bom hẹn giờ.”

“Thực sự là hỏng bét.”

“Đúng vậy, hỏng bét.” Vân Hề rù rì nói.

“Có chuyện tôi nghĩ mình phải nói cho cậu.” Leon hắng giọng một cái nói, “Đường vừa gọi điện thoại cho tôi nói công ty hắn và phương hoa chuẩn bị hợp tác, cùng nhắm vào hạng mục của Christopher và phương hoa. Hắn sẽ là bên đầu tư thứ ba, hắn chưa muốn nói cho cậu biết, thế nhưng tôi cho rằng cậu có quyền dược biết chuyện này. Vân, Đường rất tốt với cậu.”

“Cảm ơn.” Vân Hề nói : “Thế nhưng tôi không hy vọng hắn tham gia vào chuyện này, Leon, có thể giúp tôi ngăn cản hắn không?”

“Tôi biết cậu sẽ không đồng ý mà.” Leon cười cười nói : “Yên tâm, tôi sẽ không để hắn tham gia vào chuyện này.”

“Ừm.”

“Bất kể là thế nào, mọi chuyện đều sẽ có hướng giải quyết, hiện tại cậu đừng nên  suy nghĩ quá nhiều, ngủ một giấc thật ngon, tôi sẽ cố gắng nghĩ biện pháp.”

“Cảm ơn anh, Leon.”

“Không cần.” Leon cười nói : “Được rồi, vân.”

“Hửm?”

“Sau đó mặc kệ phát sinh cái gì, trừ phi là cậu thực sự không muốn làm, không được nhắc đến cái gì mà từ chức, có thể chứ?”

“Được. ” nếu như lần này có thể thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn.

*****************

“Xin lỗi, số điện thoại ngài gọi hiện đang bận, mời… »

Hàn Diệp Tu cúp điện thoại ngẩng đầu nhìn qua khung cửa sổ xe nhìn về ánh sáng nơi khung cửa sổ kia, hiện tại trời đã nhanh về sáng, thế nhưng Vân Hề vẫn chưa đi ngủ. Hắn biết hơn phân nửa là do chuyện của phương hoa, thế nhưng hắn không khỏi cảm thấy chua xót. Hắn muốn Vân Hề vẫn mãi thoải mái vô tư tận hưởng cuộc sống, chứ không phải lo lắng chuyện làm ăn mà mất ngủ cả đêm.

Hiện tại Hàn Diệp Tu đang rất hối hận, ban đầu hắn  đã điều tra được phương hoa rửa tiền mà không nói cho Vân Hề, hắn không nên ích kỉ chỉ suy nghĩ cho mình, bằng không Vân Hề cũng sẽ không phải tiến vào vũng bùn này. Tuy rằng chuyện phương hoa rửa tiền đã bị hắn nén ép xuống dưới, thế nhưng hắn không nghĩ được cách đè vùi xuống chuyện linh kiện không đảm bảo chất lượng, hắn không dám nghĩ nếu lúc ấy hắn không ra tay đúng lúc, phương hoa lung lay sắp đã sẽ thanfhc ái dạng gì. Hắn không quan tâm phương hoa có pahir đóng cửa hay không, hắn chỉ lo lắng Vân Hề sẽ bị đám cổ đông của Christopher chỉ trích.

Hàn Diệp Tu  xoa nhẹ lên tập văn kiện dưới bánh lái, hi vọng hắn và phương hoa đích hợp tác có thể làm cho hạng mục giữa Christopher và phương hoa phát triển bình thường trở lại, hi vọng Vân Hề sẽ không bị đám cổ đông kia chỉ trích.

Anh sáng trên màn hình dần dần mờ, Hàn Diệp Tu dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên tấm hình chụp chung trên đó, cuối cùng vẫn không từ bỏ ý định ấn vào số điện thoại Vân Hề.

Không ngờ rằng lần gọi điện này  chỉ một lát đã được Vân Hề nhận, mặc dù chỉ là ‘Alo’ một tiếng rất bình thường, thế nhưng khóe miệng hàn diệp tu không tự chủ được nhếch lên thật cao.

“Vẫn chưa ngủ sao?”

“Tôi đang ngủ thì bị cú điện thoại này của anh đánh thức” Vân Hề không chút khách khí nói.

Hàn Diệp Tu sung sướng  cười một tiếng, con mắt chăm chú nhìn về khung cửa sổ đã tắt đèn kia : “Trễ như thế còn không ngủ, là đang nghĩ chuyện phương hoa sao?”

“Ừm.” Vân Hề đáp, “Có chút sốt ruột.”

“Có cần anh giúp đỡ một chút không?”

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc trong chớp mắt, Vân Hề lập tức nói : “Không cần, tôi có thể giải quyết.”

Mặc dù hỏi ra những lời này Hàn Diệp Tu cũng đã biết được câu trả lời của Vân Hề, thế nhưng khó tránh khỏi sẽ thất vọng. Nhịn xuống đau khổ dưới đáy lòng, Hàn Diệp Tu  an ui: “Đừng sợ, mặc dù trước mắt em lúc này có lẽ là con ngõ cụt, thế nhưng không có chuyện gì là không có khả năng.”

“Ừ, tôi cũng vậy nghĩ như vậy.”

“A… ” Hàn Diệp Tu cười một tiếng : “Tuy rằng trong khoảng thời gian này đối với em toàn tin tức xấu, nhưng anh tin tiếp theo sẽ có những tin mới tốt lành đến với em. Để hoan nghênh tin tốt, anh nghĩ hẳn em nên nghỉ dưỡng để chuẩn bị tinh thần.”

“Ừ, cảm ơn anh.”

“Như vậy đi, hẹn gặp lại.”

“Hẹn gặp lại.”

“Vân Hề ! ” hai tay hàn diệp tu ôm lấy chiếc điện thoại, trong mắt tràn đầy khát vọng cùng thống khổ đan xen vào nhau.

Vân Hề đang muốn cúp điện thoại chợt ngẩn người : “Làm sao vậy?”

Hàn Diệp Tu nhắm mắt lại hít thở một hơi thật sâu, khóe miệng tràn đầy khổ sở, “Không có việc gì, anh muốn nói chúc em ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

Để điện thoại di động xuống, Hàn Diệp Tu lẳng lặng nhìn lên khung cửa sổ, thẳng đến ngọn đèn tắt. Thực ra anh nói rằng anh rất nhớ em.

Điều khiến Vân Hề không ngờ rằng tin tức xấu qua đi cậu lại đón nhận được tin tốt. Buổi chiều ngày thứ hai, chủ tịch được nộp tiền bảo lãnh cho nên đã được ra ngoài, nhằm vào chuyện trốn thuế, phương hoa chỉ cần đem ra sổ sách lợi nhuận trong mấy năm là có thể giải quyết được, về phần trại giam, luật sư bên phương hoa sẽ cố gắng hết sức điều giải.

Chuyện đầu tiên chủ tịch Phương hoa cần làm là đến tìm Vân Hề, hắn muốn nói cho cậu rằng hạng mục hợp tác với Christopher  sẽ tiếp tục được tiến hành, mà vấn đề Vân Hề quan tâm cũng đã được đến giải quyết.

Sáng sớm thứ ba, các đơn vị truyền thông trước khi đưa tin phương hoa dùng vật liệu kém chất lượng đưa ra lí giải chi tiết, lô nguyên vật liệu tại nhà máy do nhân viên bất cẩn vô tình trộn lẫn với một lô vật liệu kém chất lượng, mà lô nguyên vật liệu này đã được đem đi tiêu hủy.

Dối với những nhà sản xuất xe hơi bị thu hồi hàng loạt, sau khi kiểm tra đầy đủ, Phương hoa cũng tận lực xin lỗi, thái độ vô cùng thành khẩn. Gia đình người bị nạn do ô tô, phương hoa cũng đã bồi thường một khoản tiền rất lớn.

Tính đến giớ đóng cửa thị trường cổ phiếu vào cuối ngày, giá cổ phiếu của Phương hoa mới ngã xuống đã có xu thế tăng trở lại. Đến lúc này đối với khủng hoảng  của phương hoa đã phần nào được giải trừ. Trải qua phong ba bão táp, phương hoa vẫn như cũ quật cường không ngã, trên thương trường được miêu tả là tuyệt thế tồn tại, cũng có một vài tập đoàn lớn có tâm tư muốn cùng hợp tác với phương hoa.

Nhưng điều khiến Vân Hề không ngờ được rằng, lần này có thể khiến đám phóng viên công kích lúc trước đổi giọng chính là công lao của Tần Chử, lúc chủ tịch Phương nói chuyện cùng cậu đã ca ngợi hành động của hắn như đám than củi sưởi ấm giữa đêm đông gía tuyết. Đương nhiên nếu không phải do hàn diệp tu yêu cầu ông giữ bí mật, ông đã muốn đem chuyện hàn diệp tu viện trợ cho mình nói với Vân Hề.

Đối với lần này, Vân Hề cười nhạt không nói. Cậu không phủ nhận chuyện Tần Chử giúp đỡ phương hoa như một đại ân, nếu như không phải là hắn có quan hệ tốt có lẽ bọn họ đã gặp một phen trắc trở nữa. Thế nhưng, nếu như ngay từ đầu Tần Chử muốn giúp đỡ phương hoa, thì chắc hẳn không phải chờ đến lúc tin tức của phương hoa sôi sục như vậy mới ra tay.

Về phần kế toán tài chính bí ẩn của phương hoa, chủ tịch Phương không nói gì, Vân Hề cũng không nói thêm, chuyện này hai người vô cùng ăn ý. Tuy rằng bên ngoài Phương hoa đã vượt qua được khó khăn, thế nhưng trong ngực Vân Hề vẫn mơ hồ có chút bất an, cậu có cảm giác chuyện này sẽ không thể kết thúc đơn giản như vậy được.

Mấy ngày nay cậu đem mọi chuyện phát sinh suy nghĩ kĩ lại một lần, từ chuyện có người nặc danh tố cáo phương hoa trốn thuế cho đến dùng nguyên liệu không đạt chuẩn, cậu có cảm giác có người đang đứng phía sau ra tay. Tuy rằng hiện tại cục diện đã được khống chế, thế nhưng cậu nghĩ kẻ kia đang nắm trong tay một kíp nổ, một ngày gốc cây kíp nổ bị điểm đốt, như vậy nguy hiểm hắn gây ra sẽ càng lớn hơn nữa. .

Tựa hồ là để ứng nghiệm với suy nghĩ của Vân Hề, vào đêm khuya, Vân Hề thu được một tin tức, là tin về kẻ nặc danh đã tố cáo phương hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện