Sau khi mẹ Trác đã đi xuống dưới nhà, nó quay lại nhìn Trác Diệp Phi khẽ gọi:
- Diệp Nhi!
- Chị Tiểu Di? - Nàng nghi hoặc nhìn nó.
- Ưm!
- Vậy đừng nói đây là bà chị trời đánh của em Chúc Lạc nha!- Vừa nói tay nàng vừa chỉ về phía cô.
- Chính xác! - Nó nháy mắt nhìn Diệp Phi.
- Ta chính là vị tỷ tỷ xinh đẹp tuyệt trần của muội đấy a! - Cô nở nụ cười tự luyến. Ai dè nó và nàng phản dame luôn:
- Xin hỏi vẻ đẹp này từ đâu mà có?
- Bớt tự tin thái quá về nhan sắc đi nha tỷ tỷ yêu dấu!
- ....- Cô giờ đây mặt đã tràn ngập hắc tuyến, tự hỏi bao năm qua cô đã dùng cách gì để sống chung với hai người này suốt hơn 10 năm đây?
- Thôi dẹp mấy chuyện lãng xẹt này qua một bên! Tóm lại cái quái quỷ gì đang diễn ra vậy? - Diệp Phi không nhanh không chậm nói. Cô Và nó nhìn nhau không biết nói thế nào, Nàng nói tiếp:
- Hai người đừng nói là chúng ta... xuyên không nha!
- ....- Nó không trả lời chỉ gật đầu thay cho câu trả lời. Cô thì đang chuẩn bị tâm lý nghe tiếng hét chói tai của Diệp Phi thì ai dè nó cười tít mắt:
- Haha! Xuyên mà đẹp như vậy thì cũng hời quá rồi! Haha! Lại vào nhà giàu nữa chứ!
- Ha! Cười nữa đi! Xuyên là xuyên vào tiểu thuyết đó cô hai!
- Linh hồn của cô đang chiếm giữ thân xác của nữ phụ Trác Diệp Phi đó! Ở đấy mà cười!
- .....Đuệch! - Nàng không tự chủ mà chửi thề một tiếng. Tịnh Ân nhìn vẻ mặt khó coi của nó mà nói tiếp:
- No no! Giờ em là tiểu thư khuê các lá ngọc cành vàng không thế chửi thề nha! Phải thể hiện sự quý tộc nha! Trác Diệp Phi.
- Hảo hảo! Rất đúng nà!- Cô đứng đó cũng đế thêm một câu nữa châm chọc Diệp Phi. Nàng cũng không vừa quay qua nói:
- Ồ! Vậy xin hỏi hai người hiện giờ tên gì vậy ta? - Nàng nhìn dung mạo của hai người cũng biết ngay là 2 đại nhân vật nào rồi đấy! Chính là Trác Ly nguyệt và Trác Tịnh Ân chứ ai! Hư giờ thì hai vị tỷ tỷ đã cạn ngôn không nói được lên lời nữa rồi! Nàng phục nàng quá đi < Hahaha!
- Diệp nhi! em học đau ra cái thói chặ họng người khác thế hả? - Tức quá không làm gì được, nó quay qua lật mặt làm một bà chị ưu tú giáo huấn em gái.
- Vậy ai dạy em ấy nhỉ?- Nàng nói rất đúng nha! Cái chiêu người ta nói ra câu nào chặn họng câu ấy là nàng học từ Tịnh Ân nha! Không sai một ly. Màn đấu khẩu dừng lại khi dưới nhà có tiếng gọi vọng lên của bà Trác:
- Các con mau xuống ăn sáng nào! Làm gì lâu vậy chứ?
- Dạ Dạ mẹ! Chờ tụi con chút! - Nó nói vọng xuống.
- Mau mau thay cái bộ đồ ngủ này đi! xuống nhà mau! Không bị nghi ngờ là toi! - Vừa nói cô vừa kéo nó tới tủ đồ. Cánh cửa tủ vừa mở ra thì đập vào mắt nàng và cô là một mảng hồng rực. Hồng phấn, hồng cam, hồng cánh sen, hồng hồng hồng đủ loại. Có hay không Trác Diệp Phi chính là cuồng màu hồng đi, cứ cái đà này chắc là phải thay nguyên 2 cái tủ đồ quá...
- Diệp Nhi!
- Chị Tiểu Di? - Nàng nghi hoặc nhìn nó.
- Ưm!
- Vậy đừng nói đây là bà chị trời đánh của em Chúc Lạc nha!- Vừa nói tay nàng vừa chỉ về phía cô.
- Chính xác! - Nó nháy mắt nhìn Diệp Phi.
- Ta chính là vị tỷ tỷ xinh đẹp tuyệt trần của muội đấy a! - Cô nở nụ cười tự luyến. Ai dè nó và nàng phản dame luôn:
- Xin hỏi vẻ đẹp này từ đâu mà có?
- Bớt tự tin thái quá về nhan sắc đi nha tỷ tỷ yêu dấu!
- ....- Cô giờ đây mặt đã tràn ngập hắc tuyến, tự hỏi bao năm qua cô đã dùng cách gì để sống chung với hai người này suốt hơn 10 năm đây?
- Thôi dẹp mấy chuyện lãng xẹt này qua một bên! Tóm lại cái quái quỷ gì đang diễn ra vậy? - Diệp Phi không nhanh không chậm nói. Cô Và nó nhìn nhau không biết nói thế nào, Nàng nói tiếp:
- Hai người đừng nói là chúng ta... xuyên không nha!
- ....- Nó không trả lời chỉ gật đầu thay cho câu trả lời. Cô thì đang chuẩn bị tâm lý nghe tiếng hét chói tai của Diệp Phi thì ai dè nó cười tít mắt:
- Haha! Xuyên mà đẹp như vậy thì cũng hời quá rồi! Haha! Lại vào nhà giàu nữa chứ!
- Ha! Cười nữa đi! Xuyên là xuyên vào tiểu thuyết đó cô hai!
- Linh hồn của cô đang chiếm giữ thân xác của nữ phụ Trác Diệp Phi đó! Ở đấy mà cười!
- .....Đuệch! - Nàng không tự chủ mà chửi thề một tiếng. Tịnh Ân nhìn vẻ mặt khó coi của nó mà nói tiếp:
- No no! Giờ em là tiểu thư khuê các lá ngọc cành vàng không thế chửi thề nha! Phải thể hiện sự quý tộc nha! Trác Diệp Phi.
- Hảo hảo! Rất đúng nà!- Cô đứng đó cũng đế thêm một câu nữa châm chọc Diệp Phi. Nàng cũng không vừa quay qua nói:
- Ồ! Vậy xin hỏi hai người hiện giờ tên gì vậy ta? - Nàng nhìn dung mạo của hai người cũng biết ngay là 2 đại nhân vật nào rồi đấy! Chính là Trác Ly nguyệt và Trác Tịnh Ân chứ ai! Hư giờ thì hai vị tỷ tỷ đã cạn ngôn không nói được lên lời nữa rồi! Nàng phục nàng quá đi < Hahaha!
- Diệp nhi! em học đau ra cái thói chặ họng người khác thế hả? - Tức quá không làm gì được, nó quay qua lật mặt làm một bà chị ưu tú giáo huấn em gái.
- Vậy ai dạy em ấy nhỉ?- Nàng nói rất đúng nha! Cái chiêu người ta nói ra câu nào chặn họng câu ấy là nàng học từ Tịnh Ân nha! Không sai một ly. Màn đấu khẩu dừng lại khi dưới nhà có tiếng gọi vọng lên của bà Trác:
- Các con mau xuống ăn sáng nào! Làm gì lâu vậy chứ?
- Dạ Dạ mẹ! Chờ tụi con chút! - Nó nói vọng xuống.
- Mau mau thay cái bộ đồ ngủ này đi! xuống nhà mau! Không bị nghi ngờ là toi! - Vừa nói cô vừa kéo nó tới tủ đồ. Cánh cửa tủ vừa mở ra thì đập vào mắt nàng và cô là một mảng hồng rực. Hồng phấn, hồng cam, hồng cánh sen, hồng hồng hồng đủ loại. Có hay không Trác Diệp Phi chính là cuồng màu hồng đi, cứ cái đà này chắc là phải thay nguyên 2 cái tủ đồ quá...
Danh sách chương