Editor: Trà Xanh Kem Sữa:")
___________________
Kiểu bình luận bôi nhọ như vậy tuyệt đối không phải là trùng hợp, Sở Du trước giờ không tùy tiện thể hiện thái độ, những tin nhắn mắng chửi cũng không để ý tới. Dù sao cô cũng không phải tiểu cô nương, những trò quấy rối nhàm chán này căn bản là không đau không nhột, anh hùng bàn phím thì có thể làm nên chuyện lớn gì chứ.
Nếu là hành động có tổ chức, thì tới giai đoạn nào đó sẽ lộ ra, đến lúc đó Sở Du có thể thấy rõ ai là người đứng sau. Tuy nhiên, chuyện này vẫn gây ra ảnh hưởng nhát định đối với cô, không lâu sau thì Bạch Thanh điện thoại cho Sở Du.
Trong điện thoại, giọng nói của anh ta ngập tràn áy náy, "Cái đó... Xin lỗi, chuyện làm trailer của chúng ta có lẽ tạm thời sẽ không làm... Trong công ty xảy ra một vài chuyện."
Sở Du mím môi một cái, trailer đã làm hơn một nửa, Bạch Thanh đột nhiên nói không làm, trong lòng muốn đồng ý là không thể nào. Có điều, Sở Du cũng không muốn cưỡng cầu, khách khí nói, "Được, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác."
Weibo Sở Du bây giờ tràn ngập hắc tử, giá trị phổ biến cũng sẽ hạ xuống, Bạch Thanh không hợp tác nữa cũng là điều dễ hiểu.
Bạch Thanh biết hành động của mình kỳ thực tương đối vô lý, nội tâm tràn đầy áy náy, nghe được câu trả lời ngắn gọn của Sở Du liền vội vàng bổ sung, "Thực sự xin lỗi! Hoàn toàn không phải lỗi của em... Là tôi không thương lượng tốt với cộng sự, hắn cho rằng giá cả của em quá mắc..."
Bản thân kinh phí chế tạo của webdrama cũng rất ít, cộng sự cảm thấy đầu óc của Bạch Thanh bị úng nước, mới chịu đáp ứng cái giá Sở Du đưa ra.
Sở Du bình tĩnh nói, "Không sao, phiền anh chuyển lời với người kia, sau này giá của tôi còn cao hơn nữa."
Bạch Thanh cười khổ một cái, cũng biết là do mình thất tín trước nên không thể nói gì được, "Tôi sẽ cố gắng thương lượng một chút, nếu như có thể tiếp tục nhất định sẽ nói cho em đầu tiên." Anh ta cảm thấy kỹ thuật của Sở Du rất tốt, và giá tiền này thật sự không hề đắt.
Bạch Thạch cúp điện thoại, liền nghe được người bên cạnh la lên, "Còn nói gì nữa! Không cần thiết phải làm trailer phim!"
Đỗ Phong ngồi bên cạnh bàn làm việc, vắt chân lên, thái độ ngang ngược. Dáng vẻ tầm 30 40 tuổi, tóc thưa thớt, da ngăm đen, không khách khí dạy dỗ, "Lão Bạch, đầu óc cậu bị úng nước rồi hả? Có tiều không có chỗ tiêu hả? Làm trailer thì có thể sinh lời sao? Bộ phim của chúng ta vẫn còn đang thiều tiền, cậu lại mang tiền ném qua cửa sổ!"
Bạch Thanh nhìn bộ dạng không khách khí của hắn có chút khó chịu, nhưng vẫn cau mày giải thích, "Xu hương bây giờ chính là làm E-marketing¹, nếu chúng ta làm phim chiếu mạng, đương nhiên phải để người trên mạng chú ý đến bộ phim của chúng ta chứ."
¹E-marketing: tiếp thị trực tuyến, là hoạt đông thiếp thị cho sản phẩm và dịch vụ thông qua mạng kết nối toàn cầu internet (wikipedia)
Đỗ Phong xua tay, kinh thường nói "Cậu đừng nói mấy lời trẻ con như vậy nữa! Tôi hỏi cậu, có phải cậu không muốn làm nữa không, nhìn công ty sắp không xong nên muốn chạy? Cậu muốn làm thì bỏ tiền của mình ra, đừng có dùng tiền của công ty làm trailer gì hết!"
Bạch Thanh giận dữ, cười lạnh nói, "Rốt cuộc là ai không muốn làm?! Tôi cảm thấy cậu mới chính là người thấy không có tiền liền muốn trốn! Làm trailer tuyên truyền phim cũng là để mọi người biết đến bộ phim của chúng ta mà thôi! Tôi nói cho cậu biết, người ta nói sau này giá sẽ còn cao hơn đấy!"
Đỗ Phong cùng Bạch Thanh hợp tác lâu như vậy, đây chính là lần đầu tiên thấy bộ dáng giận dữ của anh ta, nội tâm mơ hồ bị phá vỡ, vội vàng thu liễm lại. Đỗ Phong hừ lạnh một tiếng, "Kỹ thuật của con mèo ba chân kia thì đáng bao nhiêu chứ? Tôi thấy, người này rất nhanh liền mất dạng, không nhìn thấy ở weibo bị rất nhiều người mắng sao?"
"Rõ ràng là có người cố ý chơi xấu! Cậu xem video trước kia của Dân Công Meo mà không nhìn ra tài nghệ của cô ấy sao?!" Bạch Thanh cảm thấy Đỗ Phong thật không có đầu óc, anh bắt đầu hối hận vì sao ban đầu lại cùng người như vậy thành lập công ty.
Đỗ Phong căn bản không hiểu kỹ thuật, cũng không hiểu ngôn ngữ nghe nhìn, chẳng qua là một người thực dụng, nghe nói có tiền liền chui vào. Lúc hai người bắt đầu hợp tác, công ty thu chi cân đối, tình hình sáng sủa, Đỗ Phong còn đối với Bạch Thanh nhiệt tình. Gần đây, công ty bị một hạng mục kéo lại, Đỗ Phong liền dần thay đổi thái độ, nhìn đâu cũng không thấy thoải mái,
Bạch Thanh nhìn Đỗ Phong không kiên nhẫn cau mày, đột nhiên cảm giác cả người đều mệt mỏi, anh một lòng ưu tiên sản xuất «Call Me ET!», Đỗ Phong tâm tư sớm đã không đặt ở công ty. Anh thở dài một cái thật sâu, tựa vào bàn làm việc có chút chán nản, "Nói thật, có phải cậu không muốn tiếp tục ở Thiên Nghi nữa?"
Đỗ Phong ngón tay giật giật, yên lặng không nói.
Bạch Thanh cười khổ một tiếng, "Lão Đỗ, giữa chúng ta còn cần như vậy không?"
Đỗ Phong chà xát tay, khuyên nhủ, "Lão Bạch, thật... Công ty này chịu không nổi nữa, cậu tuyệt vọng đi, Cậu nhìn một chút, những năm gần đây, webdrama tự sản xuất còn thiếu sao? Cơ bản, mỗi lần làm đều là một lần lỗ vốn, không có bộ nào chân chính nổi lên cả."
Bạch Thanh cau mày nói, "Không thử một lần thì làm sao biết..."
"Thử a! làm sao không thử? Chúng ta thử còn chưa đủ nhiều sao, tiền đập vào có tiếng vang sao? Không phải cậu muốn nhìn Thiên Nghi sụp xuống thì mới tin chứ? Tôi phải nói câu này, nhân lúc mọi chuyện còn cứu vãn được thì nhanh chóng thu tay lại, cậu tính đi... Chúng ta cần gì phải vậy chứ!" Đỗ Phong đã sợ, hắn không muốn theo Bạch Thanh mạo hiểm nữa, tuy nói tiền trong tay không bao nhiêu nhưng cũng không muốn hao tổn như vậy.
Lòng Bạch Thanh chợt lạnh hoàn toàn, anh thấy Đỗ Phong trước mắt vô cùng xa lạ. Bạch Thanh vẫn nhớ những ngày đầu khi công ty vừa mới thành lập, anh cùng Đỗ Phong uống say túy lúy, vỗ bả nhau cùng cố gắng, nhất định phải làm nên một phen sự nghiệp.
Hai người say nét mặt hớn hở đi trên cầu, thề sẽ tìm được vị trí của mình ở giữa đất Đế Đô rộng lớn này. Đỗ Phong lúc ấy vịn lan can, dùng sức vỗ vai Bạch Thanh, "Lão Bạch! Tôi tin cậu! Tôi biết cậu nhất định sẽ làm nên nghiệp lớn! Tôi tin cậu!"
Những ký ức này vẫn còn khắc sâu trong lòng Bạch Thanh, thế nhưng người trước mặt giờ đã thay đổi. Bạch Thanh trầm mặc một hồi, nhàn nhạt nói, "Cậu ra giá đi, đem cổ phần trong tay chuyển nhượng lại cho tôi, sau này cậu muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm."
Bạch Thanh đã hoàn toàn thấy rõ, cũng không ôm kỳ vọng với Đỗ Phong nữa.
Ánh mắt Đỗ Phong lướt qua tia mừng rỡ, xoay lại, có chút nghi nhờ, "Cậu không đùa chứ... Tiền cậu ở đâu ra?" Đỗ Phong biết rất rõ tài sản trong tay của Bạch Thanh, anh căn bản không có tiền dư.
Bạch Thanh mặt vô cảm, "Tôi định bán nhà."
"Lão Bạch, cậu điên rồi à? Nhà ở Đế Đô, cậu dám bán?" Ánh mắt của Đỗ Phong giống như đang nhìn người điên, hắn biết anh có một căn hộ, nhưng giá nhà đất ở Đế Đô ngày càng cao, không có người nào nghĩ đến việc bán nhà
"Cậu không cần xía vào, sau khi chuyển nhượng cổ phận thì cậu và Thiên Nghi nửa xu quan hệ cũng không có."
Giọng nói của Bạch Thanh hoàn toàn tỉnh táo, anh muốn dốc toàn lực trong lần này.
_______________________________
Sở Du nhìn chiến trận ác liệt ở khu bình luận, người đứng sau mua hắc tử bôi đen cô đã dần nổi lên mặt nước. Đối phương chính là một tài khoản marketing² điện ảnh - Chanh Tâm điện ảnh. Những bình luận của thủy quân một mặt đạp Dân Công Meo, mặt khác lại tâng bốc Chanh Tâm điện ảnh, không cần thể hiện quá rõ ràng như vậy chứ? ²tài khoản marketing (marketing account) là cái ID sử dụng Weibo như một công cụ để tuyên truyền, quảng cáo
[Mã Khắc Bôi: Thật lòng cảm thấy không tốt cho lắm, so với Chanh Tâm điện ảnh kém quá nhiều.]
[Hồ Tiểu Mỹ 112: Nội dung của Chanh Tâm điện ảnh tốt như vậy lại không có người xem, fans của Dân Công Meo khẳng định là mua rồi.]
Sở Du vào weibo của Chanh Tâm điện ảnh nhìn một chút, đây là một tài khoản mới toanh, nội dung không bao nhiêu, vậy mà người theo dõi đã có một trăm ngàn. Cô lại đọc những bài đề cứ phim và bình luận điện ảnh, cũng không biết là sao chép ở chỗ nào trên mạng, vô cùng lủng củng, lượng tương tác cũng rất kém.
Sở Du "..." Đối phương mua fans cũng không quá có tâm đi?! Lượng tương tác kém như vậy còn cố ý bóp cô?
Sở Du vốn còn muốn cùng kẻ thù đại chiến ba trăm hiệp, phát hiện đối phương lại low (kém) như vậy, đột nhiên mất hết ý chí chiến đấu. Người ái mộ của Dân Công Meo dĩ nhiên cũng không bị dắt mũi, nghĩ một chút liền thấy được thủ đoạn vụng về của đối phương.
[Tiểu khả ái nhà Tần sinh: Cũng không biết ai mới là người đi mua fans ~, không phải là Dân Công Meo nhà ta *mỉm cười*]
[Mùa hè miệng to ăn dưa hấu: Ông trời của ta... Kẻ thù có thể không đi điểm tâm* (nguyên văn: 敌军能不能走点心)
[Lấp lánh: Chưa từng nghe qua cái gọi là Chanh Tâm, mọi người cùng nhau báo cáo (giống như report ở facebook ấy) đi.]
Sở Du mặc dù cảm thấy đối phương thủ đoạn tồi, nhưng cũng không muốn tiếp tục như vậy. Chanh Tâm điện ảnh tìm thủy quân ở weibo của cô bình luận tiêu cực như thế nào thì cũng không làm cô rớt fans được, nhưng lại ảnh hưởng đến tốc độ hút fans, bất luận ai nhìn vào khu bình luận chướng khí mù mịt như vậy cũng sẽ không thích nổi.
Chanh Tâm điện ảnh bắt chước Sở Du, mỗi ngày viết bài đề cử phim, thỉnh thoảng lại đăng clip biên tập điện ảnh. Các bài đề cử phim viết đương nhiên không tốt như Sở Du, văn phong vụng về, đều là từ trên mạng tùy tiện ráp vào; các clip biên tậm cũng là đạo (nhái) trực tiếp các thành phẩm của người khác từ các trang web nước ngoài.
Sở Du tất nhiên sẽ không ở weibo cùng họ công khai cãi nhau, nhưng mà, mỗi ngày chỉ cần Chanh Tâm điện ảnh đăng một bài để cử phim nào thì cô cũng lập tức viết một bài về phim đó, văn phong, chất lượng nội dung hoàn toàn hơn hẳn Chanh Tâm! Chanh Tâm chỉ cần đạo (nhái) một clip biên tập của người khác, Sở Du sẽ ở weibo Dân Công Meo đăng trực tiếp địa chỉ clip gốc mà Chanh Tâm "mượn dùng", đồng thời cũng post thành phẩm của mình lên.
Dần dần mọi người cũng phát hiện Dân Công Meo đang im lặng phản công Chanh Tâm. Bản thân chất lượng của Chanh Tâm không như Dân Công Meo, người theo dõi lại là mua mà có, lượng tương tác đều bị Dân Công Meo áp đảo hoàn toàn! Sở Du không công khai cắn xé, chỉ đơn giản làm cho đối phương tắc thở luôn vậy.
Ngươi cố ý tìm người bôi đen ta thì sao? Đề cử cùng một bộ phim, để cho ngươi mỗi một cái số liệu cũng không bằng ta, chính là không để ngươi không hút fans được!
Người hâm mộ của Dân Công Meo cũng nhìn thấy phản kích của Sở Du, đồng thời cùng hợp lại báo cáo Chanh Tâm điện ảnh. Không lâu sau, Chanh Tâm điện ảnh lượng người hâm mộ không hề tăng, không nhịn nổi, liền đăng một trạng thái
[Chanh Tâm điện ảnh: Weibo nào đó, có thể chỉ rõ ra được không?]
Người hâm mộ Dân Công Meo thấy lời này thì bùng nổ, rối rít chạy xuống dưới bình luận châm chọc
[Cua bự màu đỏ: Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ a? Nóng máu rồi hả? Còn chưa bị báo cáo đủ à?]
[Mùa hè miệng to ăn dưa hấu: Weibo nào đó, có thể chỉ rõ mặt Chanh Tâm điện ảnh.]
[Cự Giải sun: Chanh Tâm bị Meo chọc tức đến khóc rồi, bài bình luận hay video đều là đạo lại của người khác, tiêu tiền thuê người bôi đen Meo, hút fans không nổi, mỗi ngày đều bị báo cáo... Thật là, nhười nghe thương tâm, người gặp rơi lệ *doge*]
Người hâm mộ Dân Công Meo thay phiên nhau bình luận châm chọc, Chanh Tâm điện ảnh vốn đang mua chút thủy quân muốn lọc sạch khu bình luận, không nghĩ lại, những chuyện này đúng là sự thật.
Sở Du nhìn weibo đối phương có chút buồn cười, cũng dứt khoát đăng một trạng thái.
[Dân Công Meo: Ta chỉ thích nhìn bộ dạng ngươi không ưa ta lại không thể không cùng ta sống chung dưới một bầu trời, hít chung một bầu không khí *doge*]
___________________
Kiểu bình luận bôi nhọ như vậy tuyệt đối không phải là trùng hợp, Sở Du trước giờ không tùy tiện thể hiện thái độ, những tin nhắn mắng chửi cũng không để ý tới. Dù sao cô cũng không phải tiểu cô nương, những trò quấy rối nhàm chán này căn bản là không đau không nhột, anh hùng bàn phím thì có thể làm nên chuyện lớn gì chứ.
Nếu là hành động có tổ chức, thì tới giai đoạn nào đó sẽ lộ ra, đến lúc đó Sở Du có thể thấy rõ ai là người đứng sau. Tuy nhiên, chuyện này vẫn gây ra ảnh hưởng nhát định đối với cô, không lâu sau thì Bạch Thanh điện thoại cho Sở Du.
Trong điện thoại, giọng nói của anh ta ngập tràn áy náy, "Cái đó... Xin lỗi, chuyện làm trailer của chúng ta có lẽ tạm thời sẽ không làm... Trong công ty xảy ra một vài chuyện."
Sở Du mím môi một cái, trailer đã làm hơn một nửa, Bạch Thanh đột nhiên nói không làm, trong lòng muốn đồng ý là không thể nào. Có điều, Sở Du cũng không muốn cưỡng cầu, khách khí nói, "Được, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác."
Weibo Sở Du bây giờ tràn ngập hắc tử, giá trị phổ biến cũng sẽ hạ xuống, Bạch Thanh không hợp tác nữa cũng là điều dễ hiểu.
Bạch Thanh biết hành động của mình kỳ thực tương đối vô lý, nội tâm tràn đầy áy náy, nghe được câu trả lời ngắn gọn của Sở Du liền vội vàng bổ sung, "Thực sự xin lỗi! Hoàn toàn không phải lỗi của em... Là tôi không thương lượng tốt với cộng sự, hắn cho rằng giá cả của em quá mắc..."
Bản thân kinh phí chế tạo của webdrama cũng rất ít, cộng sự cảm thấy đầu óc của Bạch Thanh bị úng nước, mới chịu đáp ứng cái giá Sở Du đưa ra.
Sở Du bình tĩnh nói, "Không sao, phiền anh chuyển lời với người kia, sau này giá của tôi còn cao hơn nữa."
Bạch Thanh cười khổ một cái, cũng biết là do mình thất tín trước nên không thể nói gì được, "Tôi sẽ cố gắng thương lượng một chút, nếu như có thể tiếp tục nhất định sẽ nói cho em đầu tiên." Anh ta cảm thấy kỹ thuật của Sở Du rất tốt, và giá tiền này thật sự không hề đắt.
Bạch Thạch cúp điện thoại, liền nghe được người bên cạnh la lên, "Còn nói gì nữa! Không cần thiết phải làm trailer phim!"
Đỗ Phong ngồi bên cạnh bàn làm việc, vắt chân lên, thái độ ngang ngược. Dáng vẻ tầm 30 40 tuổi, tóc thưa thớt, da ngăm đen, không khách khí dạy dỗ, "Lão Bạch, đầu óc cậu bị úng nước rồi hả? Có tiều không có chỗ tiêu hả? Làm trailer thì có thể sinh lời sao? Bộ phim của chúng ta vẫn còn đang thiều tiền, cậu lại mang tiền ném qua cửa sổ!"
Bạch Thanh nhìn bộ dạng không khách khí của hắn có chút khó chịu, nhưng vẫn cau mày giải thích, "Xu hương bây giờ chính là làm E-marketing¹, nếu chúng ta làm phim chiếu mạng, đương nhiên phải để người trên mạng chú ý đến bộ phim của chúng ta chứ."
¹E-marketing: tiếp thị trực tuyến, là hoạt đông thiếp thị cho sản phẩm và dịch vụ thông qua mạng kết nối toàn cầu internet (wikipedia)
Đỗ Phong xua tay, kinh thường nói "Cậu đừng nói mấy lời trẻ con như vậy nữa! Tôi hỏi cậu, có phải cậu không muốn làm nữa không, nhìn công ty sắp không xong nên muốn chạy? Cậu muốn làm thì bỏ tiền của mình ra, đừng có dùng tiền của công ty làm trailer gì hết!"
Bạch Thanh giận dữ, cười lạnh nói, "Rốt cuộc là ai không muốn làm?! Tôi cảm thấy cậu mới chính là người thấy không có tiền liền muốn trốn! Làm trailer tuyên truyền phim cũng là để mọi người biết đến bộ phim của chúng ta mà thôi! Tôi nói cho cậu biết, người ta nói sau này giá sẽ còn cao hơn đấy!"
Đỗ Phong cùng Bạch Thanh hợp tác lâu như vậy, đây chính là lần đầu tiên thấy bộ dáng giận dữ của anh ta, nội tâm mơ hồ bị phá vỡ, vội vàng thu liễm lại. Đỗ Phong hừ lạnh một tiếng, "Kỹ thuật của con mèo ba chân kia thì đáng bao nhiêu chứ? Tôi thấy, người này rất nhanh liền mất dạng, không nhìn thấy ở weibo bị rất nhiều người mắng sao?"
"Rõ ràng là có người cố ý chơi xấu! Cậu xem video trước kia của Dân Công Meo mà không nhìn ra tài nghệ của cô ấy sao?!" Bạch Thanh cảm thấy Đỗ Phong thật không có đầu óc, anh bắt đầu hối hận vì sao ban đầu lại cùng người như vậy thành lập công ty.
Đỗ Phong căn bản không hiểu kỹ thuật, cũng không hiểu ngôn ngữ nghe nhìn, chẳng qua là một người thực dụng, nghe nói có tiền liền chui vào. Lúc hai người bắt đầu hợp tác, công ty thu chi cân đối, tình hình sáng sủa, Đỗ Phong còn đối với Bạch Thanh nhiệt tình. Gần đây, công ty bị một hạng mục kéo lại, Đỗ Phong liền dần thay đổi thái độ, nhìn đâu cũng không thấy thoải mái,
Bạch Thanh nhìn Đỗ Phong không kiên nhẫn cau mày, đột nhiên cảm giác cả người đều mệt mỏi, anh một lòng ưu tiên sản xuất «Call Me ET!», Đỗ Phong tâm tư sớm đã không đặt ở công ty. Anh thở dài một cái thật sâu, tựa vào bàn làm việc có chút chán nản, "Nói thật, có phải cậu không muốn tiếp tục ở Thiên Nghi nữa?"
Đỗ Phong ngón tay giật giật, yên lặng không nói.
Bạch Thanh cười khổ một tiếng, "Lão Đỗ, giữa chúng ta còn cần như vậy không?"
Đỗ Phong chà xát tay, khuyên nhủ, "Lão Bạch, thật... Công ty này chịu không nổi nữa, cậu tuyệt vọng đi, Cậu nhìn một chút, những năm gần đây, webdrama tự sản xuất còn thiếu sao? Cơ bản, mỗi lần làm đều là một lần lỗ vốn, không có bộ nào chân chính nổi lên cả."
Bạch Thanh cau mày nói, "Không thử một lần thì làm sao biết..."
"Thử a! làm sao không thử? Chúng ta thử còn chưa đủ nhiều sao, tiền đập vào có tiếng vang sao? Không phải cậu muốn nhìn Thiên Nghi sụp xuống thì mới tin chứ? Tôi phải nói câu này, nhân lúc mọi chuyện còn cứu vãn được thì nhanh chóng thu tay lại, cậu tính đi... Chúng ta cần gì phải vậy chứ!" Đỗ Phong đã sợ, hắn không muốn theo Bạch Thanh mạo hiểm nữa, tuy nói tiền trong tay không bao nhiêu nhưng cũng không muốn hao tổn như vậy.
Lòng Bạch Thanh chợt lạnh hoàn toàn, anh thấy Đỗ Phong trước mắt vô cùng xa lạ. Bạch Thanh vẫn nhớ những ngày đầu khi công ty vừa mới thành lập, anh cùng Đỗ Phong uống say túy lúy, vỗ bả nhau cùng cố gắng, nhất định phải làm nên một phen sự nghiệp.
Hai người say nét mặt hớn hở đi trên cầu, thề sẽ tìm được vị trí của mình ở giữa đất Đế Đô rộng lớn này. Đỗ Phong lúc ấy vịn lan can, dùng sức vỗ vai Bạch Thanh, "Lão Bạch! Tôi tin cậu! Tôi biết cậu nhất định sẽ làm nên nghiệp lớn! Tôi tin cậu!"
Những ký ức này vẫn còn khắc sâu trong lòng Bạch Thanh, thế nhưng người trước mặt giờ đã thay đổi. Bạch Thanh trầm mặc một hồi, nhàn nhạt nói, "Cậu ra giá đi, đem cổ phần trong tay chuyển nhượng lại cho tôi, sau này cậu muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm."
Bạch Thanh đã hoàn toàn thấy rõ, cũng không ôm kỳ vọng với Đỗ Phong nữa.
Ánh mắt Đỗ Phong lướt qua tia mừng rỡ, xoay lại, có chút nghi nhờ, "Cậu không đùa chứ... Tiền cậu ở đâu ra?" Đỗ Phong biết rất rõ tài sản trong tay của Bạch Thanh, anh căn bản không có tiền dư.
Bạch Thanh mặt vô cảm, "Tôi định bán nhà."
"Lão Bạch, cậu điên rồi à? Nhà ở Đế Đô, cậu dám bán?" Ánh mắt của Đỗ Phong giống như đang nhìn người điên, hắn biết anh có một căn hộ, nhưng giá nhà đất ở Đế Đô ngày càng cao, không có người nào nghĩ đến việc bán nhà
"Cậu không cần xía vào, sau khi chuyển nhượng cổ phận thì cậu và Thiên Nghi nửa xu quan hệ cũng không có."
Giọng nói của Bạch Thanh hoàn toàn tỉnh táo, anh muốn dốc toàn lực trong lần này.
_______________________________
Sở Du nhìn chiến trận ác liệt ở khu bình luận, người đứng sau mua hắc tử bôi đen cô đã dần nổi lên mặt nước. Đối phương chính là một tài khoản marketing² điện ảnh - Chanh Tâm điện ảnh. Những bình luận của thủy quân một mặt đạp Dân Công Meo, mặt khác lại tâng bốc Chanh Tâm điện ảnh, không cần thể hiện quá rõ ràng như vậy chứ? ²tài khoản marketing (marketing account) là cái ID sử dụng Weibo như một công cụ để tuyên truyền, quảng cáo
[Mã Khắc Bôi: Thật lòng cảm thấy không tốt cho lắm, so với Chanh Tâm điện ảnh kém quá nhiều.]
[Hồ Tiểu Mỹ 112: Nội dung của Chanh Tâm điện ảnh tốt như vậy lại không có người xem, fans của Dân Công Meo khẳng định là mua rồi.]
Sở Du vào weibo của Chanh Tâm điện ảnh nhìn một chút, đây là một tài khoản mới toanh, nội dung không bao nhiêu, vậy mà người theo dõi đã có một trăm ngàn. Cô lại đọc những bài đề cứ phim và bình luận điện ảnh, cũng không biết là sao chép ở chỗ nào trên mạng, vô cùng lủng củng, lượng tương tác cũng rất kém.
Sở Du "..." Đối phương mua fans cũng không quá có tâm đi?! Lượng tương tác kém như vậy còn cố ý bóp cô?
Sở Du vốn còn muốn cùng kẻ thù đại chiến ba trăm hiệp, phát hiện đối phương lại low (kém) như vậy, đột nhiên mất hết ý chí chiến đấu. Người ái mộ của Dân Công Meo dĩ nhiên cũng không bị dắt mũi, nghĩ một chút liền thấy được thủ đoạn vụng về của đối phương.
[Tiểu khả ái nhà Tần sinh: Cũng không biết ai mới là người đi mua fans ~, không phải là Dân Công Meo nhà ta *mỉm cười*]
[Mùa hè miệng to ăn dưa hấu: Ông trời của ta... Kẻ thù có thể không đi điểm tâm* (nguyên văn: 敌军能不能走点心)
[Lấp lánh: Chưa từng nghe qua cái gọi là Chanh Tâm, mọi người cùng nhau báo cáo (giống như report ở facebook ấy) đi.]
Sở Du mặc dù cảm thấy đối phương thủ đoạn tồi, nhưng cũng không muốn tiếp tục như vậy. Chanh Tâm điện ảnh tìm thủy quân ở weibo của cô bình luận tiêu cực như thế nào thì cũng không làm cô rớt fans được, nhưng lại ảnh hưởng đến tốc độ hút fans, bất luận ai nhìn vào khu bình luận chướng khí mù mịt như vậy cũng sẽ không thích nổi.
Chanh Tâm điện ảnh bắt chước Sở Du, mỗi ngày viết bài đề cử phim, thỉnh thoảng lại đăng clip biên tập điện ảnh. Các bài đề cử phim viết đương nhiên không tốt như Sở Du, văn phong vụng về, đều là từ trên mạng tùy tiện ráp vào; các clip biên tậm cũng là đạo (nhái) trực tiếp các thành phẩm của người khác từ các trang web nước ngoài.
Sở Du tất nhiên sẽ không ở weibo cùng họ công khai cãi nhau, nhưng mà, mỗi ngày chỉ cần Chanh Tâm điện ảnh đăng một bài để cử phim nào thì cô cũng lập tức viết một bài về phim đó, văn phong, chất lượng nội dung hoàn toàn hơn hẳn Chanh Tâm! Chanh Tâm chỉ cần đạo (nhái) một clip biên tập của người khác, Sở Du sẽ ở weibo Dân Công Meo đăng trực tiếp địa chỉ clip gốc mà Chanh Tâm "mượn dùng", đồng thời cũng post thành phẩm của mình lên.
Dần dần mọi người cũng phát hiện Dân Công Meo đang im lặng phản công Chanh Tâm. Bản thân chất lượng của Chanh Tâm không như Dân Công Meo, người theo dõi lại là mua mà có, lượng tương tác đều bị Dân Công Meo áp đảo hoàn toàn! Sở Du không công khai cắn xé, chỉ đơn giản làm cho đối phương tắc thở luôn vậy.
Ngươi cố ý tìm người bôi đen ta thì sao? Đề cử cùng một bộ phim, để cho ngươi mỗi một cái số liệu cũng không bằng ta, chính là không để ngươi không hút fans được!
Người hâm mộ của Dân Công Meo cũng nhìn thấy phản kích của Sở Du, đồng thời cùng hợp lại báo cáo Chanh Tâm điện ảnh. Không lâu sau, Chanh Tâm điện ảnh lượng người hâm mộ không hề tăng, không nhịn nổi, liền đăng một trạng thái
[Chanh Tâm điện ảnh: Weibo nào đó, có thể chỉ rõ ra được không?]
Người hâm mộ Dân Công Meo thấy lời này thì bùng nổ, rối rít chạy xuống dưới bình luận châm chọc
[Cua bự màu đỏ: Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ a? Nóng máu rồi hả? Còn chưa bị báo cáo đủ à?]
[Mùa hè miệng to ăn dưa hấu: Weibo nào đó, có thể chỉ rõ mặt Chanh Tâm điện ảnh.]
[Cự Giải sun: Chanh Tâm bị Meo chọc tức đến khóc rồi, bài bình luận hay video đều là đạo lại của người khác, tiêu tiền thuê người bôi đen Meo, hút fans không nổi, mỗi ngày đều bị báo cáo... Thật là, nhười nghe thương tâm, người gặp rơi lệ *doge*]
Người hâm mộ Dân Công Meo thay phiên nhau bình luận châm chọc, Chanh Tâm điện ảnh vốn đang mua chút thủy quân muốn lọc sạch khu bình luận, không nghĩ lại, những chuyện này đúng là sự thật.
Sở Du nhìn weibo đối phương có chút buồn cười, cũng dứt khoát đăng một trạng thái.
[Dân Công Meo: Ta chỉ thích nhìn bộ dạng ngươi không ưa ta lại không thể không cùng ta sống chung dưới một bầu trời, hít chung một bầu không khí *doge*]
Danh sách chương