Edit by tytydauphu on wattpad
Hành lang hẹp yên tĩnh không một tiếng động.
Sau lưng là bướm Ngân An Khô Diệp bám trên 6 mặt kính, trước mặt là hành lang chỉ tản ra ánh sáng ảm đạm nơi cuối đường.
Vu Cẩn thở phào nhẹ nhõm.
Con người dù sao vẫn hướng tới ánh sáng -- so với lần mò trong bóng tối, có chút ánh sáng vẫn tốt hơn.
Hai người đứng yên ở cửa phó bản, không hề bất ngờ khi phát hiện ra tờ giấy nhắc nhở thứ nhất:
"Đôi mắt khiến người mê muội."
Vu Cẩn cúi đầu suy tư, thình lình bị Caesar vỗ một phát lên vai: "Cái này không phải nói tới Tiểu Vu nhà chúng ta sao!"
Vu Cẩn trợn tròn mắt: "......"
Caesar gật đầu: "Xem đi, chính là như vậy."
Vu Cẩn rên một tiếng, cậu thậm chí bắt đầu nghi nhờ Tá Y cố ý phân đội như vậy là để thoát khỏi Caesar......
Cậu hít sâu một hơi, nhìn Caesar đẩy cửa ra.
Trong phòng, ánh sáng tập trung vào 3 mặt tường khác nhau, nguồn sáng màu cam tối tăm, dưới chân là đất đỏ mềm ướt, xung quanh dày đặc cây cối -- trong thư viện ký ức của Vu Cẩn, nơi này rõ ràng có liên quan đến rừng mưa nhiệt đới.
So với phó bản gương đơn giản thô bạo đầu tiên, cảnh tượng nơi này được thiết kế cẩn thận hơn rất nhiều.
Vu Cẩn hơi híp mắt, cậu thậm chí có thể nghe thấy tiếng côn trùng trầm thấp kêu vang cùng không khí ẩm ướt -- may là không có tiếng bướm đập cánh.
Cậu ra hiệu cho Caesar, hai người cảnh giác nâng súng, sẵn sàng chạy ra ngoài bất cứ lúc nào, nhưng một lúc lâu vẫn không nghe thấy tiếng động dị thường nào.
"Cửa" qua phó bản thực hiển nhiên nằm ở 3 phương hướng.
"Có thể nào là phó bản trung chuyển không?" Caesar hồ nghi: "Trận đấu nào cũng có khu an toàn --"
Vu Cẩn lắc đầu: "Khu an toàn sẽ không thiết kế như vậy, chương trình trước giờ...... có thể lược bỏ liền lược bỏ. Còn lại 297 người."
Trên đồng hồ, 1/3 tuyển thủ đã bị loại chỉ trong thời gian ngắn ngủi, độ khó hiển nhiên cao hơn vòng đầu tiên rất nhiều.
Caesar dời tầm mắt khỏi đồng hồ, ngơ ngác nhìn về phía trước: "Tiểu Vu, chỗ kia có cú mèo......"
Vu Cẩn ngẩng đầu nhìn theo, hướng Caesar nói là 1 trong 3 cánh cửa. Hình như thật sự có một con cú mèo màu vàng nâu thấp thoáng giữa tán cây xanh --
Cậu bỗng nhiên khựng lại.
Hai mắt cú mèo một lớn một nhỏ, đen nhánh khiến người sợ hãi, thậm chí còn phiếm xanh. Bên cạnh đôi mắt đó có vô số đôi mắt tương tự......
"Không phải cú mèo." Vu Cẩn cảm thấy da đầu tê dại, nhanh chóng nói: "Là điểm mắt."
Caesar: "Hả?"
Vu Cẩn giải thích: "Ngụy trang. Hoa văn trên cánh bướm đêm -- đốm mắt phát triển giống mắt động vật, dùng để dọa kẻ săn mồi." Cậu dừng lại một lát: "Không phải cú mèo, thứ bám trên cửa là bướm đêm, rất nhiều bướm đêm."
"Oh shi*." Caesar lộ ra ánh mắt ghê tởm, móc súng ra: "Tiểu Vu tránh ra một chút, ca cho cậu xem cách dùng súng......"
Vu Cẩn vội vàng ngăn cản: "Khoan đã --"
Caesar dừng tay, xoay người nhìn sang bộ não xinh đẹp mà Tá Y lắp cho mình: "Còn cách nào khác không?"
Vu Cẩn nghẹn họng, có vẻ ngoài xả một băng đạn ra thì thật sự không còn cách nào khác.
Caesar hài lòng lên đạn, hai người nấp trong bụi cỏ cẩn thận rồi nâng lên một khẩu súng --
Tiếng súng vang lên một cái, sắc mặt hai người cũng đột biến.
- - cánh cửa vốn tưởng là màu nâu, nhưng hóa ra lại là màu cam. Ánh sáng chói chang giống như mặt trời rực lửa từ đèn pha chiếu xuống, khiến cho toàn bộ rừng mưa giống như một bức ảnh bị phơi sáng quá độ.
Mà chiếc áo màu nâu trên cánh cửa --
Vu Cẩn cảm thấy dạ dày như bị đảo lộn, vô số bướm đêm màu vàng nâu mang những con mắt giống nhau bị tiếng súng làm cho chấn động, nhưng ngay giây tiếp theo đã trở lại chỗ cũ.
Con bị bắn trúng kia, cánh hơi cháy đen, lảo đảo vài cái rồi cũng ngoan cường bay lên.
Chỉ một lát sau, cánh cửa lại bị lấp kín.
Caesar trợn mắt há mồm: "...... Cái thứ như giáp chống đạn kia là gì thế? Chúng bám vào làm cái gì?!"
Vu Cẩn sau một lúc mới giật giật môi: "Ánh sáng. Chúng bám vào là bởi vì chỗ đó có ánh sáng."
Phòng phát sóng Crowson.
Giây phút đám bướm đêm bay lên, người xem lập tức hỗn loạn, làn đạn chia làm hai thái cực.
- - "A a a đừng cho lên hình được không!! Tôi mới ăn cơm trưa xong a a a!! Cầu các anh chỉ cần chuyên tâm quay Tiểu Vu thôi!! Người dì già cả này không chịu nổi a a!!"
- - "Cái gì?! Sao tôi lại thấy hơn 10 chú hamster hoạt hình bay lên nhỉ?! Socola bé nhỏ rất đáng yêu! Mấy bác đang nói gì vậy?"
Ứng Tương Tương hắng giọng, lên tiếng: "Những bạn nhìn thấy đồ họa hoạt hình hẳn là đã chọn chế độ dành cho trẻ em. Giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu thêm về phó bản này. Rất khó để đoán được, bướm đêm hai đốm trên màn hình là loài biến dị. Gen của chúng chỉ mới được cải tiến vài thập niên."
"Sau khi các nhà khoa học rót tiêm gien biến đổi, các đốm nâu trên cánh đã tăng kích thước thành điểm mắt, các giác quan và khả năng phản ứng đều trở nên cực kỳ chậm chạp -- khả năng phòng thủ lại tăng cao. Giống như vừa rồi, Đạn 12.7mm tiêu chuẩn của Caesar rất khó tạo thành ra thương tổn đối với lớp giáp kia."
Huyết Cáp gật đầu: "Cửa này chắc chắn là phó bản cấp S, bởi vì bọn họ không có vũ khí xuyên giáp -- cũng may là cấp S nguy cơ thấp, cùng lắm thì tuyển thủ không thể đi qua 3 cửa, nhưng sẽ không bị bướm đêm biến dị gây ra thương tổn đáng kể."
"Còn cách chính xác để qua cửa --" Huyết Cáp nhìn bản đồ: "Bọn họ có thể trở lại căn phòng ban đầu, đi 3 bước theo trục X, 2 bước trên trục Y, lấy súng chống tăng(1) rồi quay lại...... Đấy là nếu bọn họ nhớ đường đi. Hãy tin tôi, trang bị bọn họ hiện có không thể phá vỡ tuyến phòng thủ của bướm đêm hai đốm đâu. Đây là cách qua cửa duy nhất......"
(1) Súng chống tăng: súng RPG-7, là một loại súng chống tăng không giật dùng cá nhân, ở Việt Nam gọi là B41.
Trong màn hình, Vu Cẩn trầm tư hồi lâu rốt cuộc lên tiếng: "Caesar ca, anh có thể bắn vào đèn không?"
Caesar sửng sốt: "Sao cơ?"
"Bướm đêm bị thu hút bởi ánh sáng, trên 3 cánh cửa có 3 ngọn đèn, nếu đèn tắt có thể chúng sẽ bay đi" Vu Cẩn nói nhanh gọn.
Trong phòng phát sóng, Huyết Cáp ngơ người. PD ở hậu trường đồng thời bị sặc nước, mắng biên đạo bên cạnh: "Ai thiết kế phó bản này hả?!"
Biên đạo ủy khuất: "Chính anh đã nói dùng phương pháp tiết kiệm chi phí nhất hút đám đó bám lên cửa, nên không mua keo sinh học......"
"Hắn bắn vỡ đèn thì phải làm sao bây giờ?! Đây mà gọi là phó bản cấp S sao? Hả?!"
Biên đạo chớp mắt: "Thật ra cũng không sao, tôi đã nghĩ tới ngay từ đầu rồi, loại bướm đêm này phản ứng chậm chạp, đã bám lên rồi thì......"
Trong màn hình, Caesar hung hăng nổ súng.
Bướm đêm bám trên cửa hoảng sợ giãn ra, ánh đèn bị che khuất xuất hiện trong tầm nhìn, ngay sau đó phát súng thứ 2 chuẩn xác bắn vào đèn trần -- đạn va vào lớp kính bảo vệ vang lên tiếng nổ, ánh đèn chớp chớp hai cái, không hề hư hại.
"Anh bắn đi." Vu Cẩn nhanh chóng lắp súng lên giá, nhiệm vụ lúc này của cậu chính là hỗ trợ Caesar.
Hỏa lực mạnh hơn nhanh chóng nhắm lên cửa, bướm đêm giật mình tản ra -- có Vu Cẩn đệm đao, toàn bộ tâm tư của Caesar đều đặt vào bắn đèn.
Bốn phát súng. Chiếc đèn trên cửa ra bên trái rốt cuộc chống đỡ không được phụt tắt.
Căn phòng lại mất đi ánh sáng, bất chợt tối tăm -- lọn tóc mềm mại của Vu Cẩn dựng lên, mở to hai mắt nhìn về phía cửa ra bị lấp kín.
Một giây.
Ba giây.
Bướm đêm vẫn không nhúc nhích.
Caesar buông súng, không nhịn được nữa chửi bậy: "Shi* con mẹ nó phản ứng chậm chạp, có ánh sáng hay không thứ này đều nằm đó --"
Lọn tóc của Vu Cẩn mềm oặt chúc xuống, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Không giống nhau."
Caesar sửng sốt.
Vu Cẩn nghiêm túc nói: "Chỉ cần có nguồn sáng mới, chúng sẽ bay qua ngay. Caesar ca, chúng ta bắn thêm cửa nữa."
Lúc này trong 3 cửa, đèn ở cửa bên trái đã bị bắn vỡ, vẫn bị bao phủ bởi bướm hai đốm. Caesar thay đổi phương hướng, bắn một phát súng về phía cánh cửa đối diện, bướm đêm tản ra để lộ ngọn đèn --
Bên trái, mấy con bướm đêm hình như cảm giác được, bay đến nguồn sáng, nhưng đa số chỉ nhúc nhích. Vài giây sau, ngọn đèn đối diện lại bị bao phủ.
Cuối cùng Caesar nói: "Một ngọn đèn không đủ, trừ khi khắp nơi đều sáng thì thứ này mới có phản ứng."
Vu Cẩn gật đầu, thu súng lại: "Chúng ta quay lại tìm ánh sáng."
Caesar mê mang đi theo Vu Cẩn. Cuối hành lang âm u, cửa phó bản bướm Ngân An Khô Diệp vẫn rộng mở.
"Tiểu Vu, tôi định --"
Caesar giật mình nhìn Vu Cẩn nhặt khoang cứu nạn của con bướm chúa lên.
Vu Cẩn cầm trên tay ước lượng một chút, quả cầu tròn tròn cực kỳ giống quả bóng pokemon trong phim hoạt hình ở kiếp trước, khoang cứu nạn dành riêng cho thú nuôi nên không đặt mật mã, vặn hai cái là ra.
Vu Cẩn bình tĩnh giải thích kế hoạch của mình cho Caesar.
Caesar hiển nhiên bị sốc.
Khả năng hắn không chỉ cần một bộ não, mà còn cần một cái máy phiên dịch gắn vào não.
"Thật sự có thể?!" Caesar ngây ngốc hỏi.
Vu Cẩn gật đầu: "Cùng lắm thì lại nhét bướm vua lại thôi."
Cậu chợt hít sâu một hơi. Caesar ở bên cạnh nâng súng, ý bảo chuẩn bị xong.
Vu Cẩn móc túi lưới lấy được trong rương ra khỏi ba lô, cho khoang cứu nạn vào, sau đó nhanh chóng vặn mở --
Đám bướm Ngân An đamg nằm im trên mặt gương cảm nhận được hơi thở của bướm chúa, lập tức chấn động.
"Chạy!" Vu Cẩn ôm túi lưới chứa khoang cứu nạn, một tay giữ chặt bướm chúa, nhanh chóng phóng về phía cuối hành lang.
Caesar chạy càng nhanh hơn cậu, ngay khi đến bản đồ rừng nhiệt đới không chút do dự nổ súng, đuổi đám bướm đêm đang phủ trên ngọn đèn đối diện đi --
Vu Cẩn chạy tới cách đèn khoảng 10m, dùng hết lực cánh tay ném bướm chua ra thật xa:
"Lên, Butterfree(2)!"
(2) Butterfree: em pokemon hệ côn trùng cute trong pokemon mùa 1
Caesar: "??? Hả?!"
Sau đó hắn lập tức trợn mắt kinh ngạc.
Vu Cẩn ném bướm chúa xong lập tức quỳ sát đất, lăn tròn hai vòng tới boongke.
Ngọn đèn không còn bị che khuất sáng rực rỡ, ngay sau đó --
Một đám bướm Ngân An Khô Diệp ầm ầm từ hành lang lao vào, giống như những mặt gương nhỏ nhảy múa lướt qua.
Chùm sáng trên cao bị chia thành vô số quầng sáng thật nhỏ, rơi vào rừng cây. Giữa những đôi cánh rực rỡ đan xen, chiếu ra những sắc màu sặc sỡ kỳ quái, rừng nhiệt đới đen kịt đột nhiên sáng bừng sức sống.
Ánh sáng cùng gương tụ lại một chỗ.
Trên cánh cửa đối diện, bướm hai đốm vốn bị kinh sợ bỗng ngẩn ngơ, bay về phía những quầng sáng chiếu trên bụi cỏ. Con bướm đêm còn tử thủ trên ngọn đèn đang cùng bướm chúa mắt to trừng mắt nhỏ. Trước khi bướm chúa có phản ứng, đám bướm Ngân An giữa không trung vừa tức giận vừa điên cuồng bay tới bảo vệ nó, không hề sợ con bướm đêm có kích thước to gấp 3 mình.
Chỗ ngọn đèn nhất thời hỗn loạn như chiến trường, ánh sáng liên tục lay động.
Càng ngày càng nhiều bướm đêm bừng tỉnh, ngu ngốc bay về phía hướng ngọn đèn, cánh cửa bên trái rốt cuộc lộ ra một con đường nhỏ --
Đủ điều kiện qua cửa.
Rương vật tư xuất hiện.
Cửa từ từ mở ra.
Phòng phát sóng Crowson, Ứng Tương Tương đang thay Huyết Cáp bình luận bỗng không nói nên lời.
Lúc lâu sau, cô mới cảm khái: "Tuy rằng đây là lỗ hổng -- nhưng vẫn phải nói, phá cục vô cùng đẹp."
Làn đạn đồng loạt chỉ hiện một câu:
"Tiểu Vu a a a a a a a a a!!!!!!!"
Danh sách chương