Dịch: Lãng Nhân Môn
Phân thân của Hứa Kỳ Tịch vẫn chưa lấy lại tinh thần, tinh thần lực của người thức tỉnh trước mặt này xông thẳng về phía Hứa Kỳ Tịch phân thân giống như nòng nọc nhỏ tìm ếch xanh … Sau đó chúng lại xuyên qua cánh cổng kỳ tích bé xíu kia, vượt không gian giáng xuống trên người Hứa Kỳ Tịch.
Tinh thần lực này rơi xuống người Hứa Kỳ Tịch rồi nhanh chóng bị hệ thống Đại Hạ trong người hắn hấp thụ, chuyển hóa.
Hứa Kỳ Tịch cảm thấy cường độ tinh thần lực và nhục thân đều tăng lên một chút... Phần tăng thêm này ít nhất cũng bằng lắp thêm mười phù văn chúc phúc.
Đây còn là trong quá trình hấp thu chuyển hóa bị tiêu hao bớt, còn loại bỏ đi một số tạp chất rồi, nếu không chắc chắn thực lực còn được tăng nhiều hơn nữa.
“Hấp Tinh Đại Pháp? Gieo giống thu hoạch?” Hứa Kỳ Tịch xoa cằm, phát hiện thực của của mình thực sự tăng lên, không nhịn được mà nghĩ thầm... Bây giờ hắn không nỡ vò đầu, sợ rụng mất tóc.
Hay ngoại trừ cốt lõi hệ thống Đại Hạ, đây là đường lui khác mà A Giải để lại?
Dù sao phiên bản ban đầu và cốt lõi của hệ thống Đại Hạ đều do hắn và A Giải cùng xây dựng nên, với tính cách của họ, nếu như đã lưu truyền bộ công pháp này đi thì chắc hẳn cũng sẽ thiết kế một đường lùi nào đó để đề phòng vạn nhất.
Trên thế giới này có nhiều người như thế, tất sẽ có vài quái kiệt, những kẻ rảnh rỗi sinh nông nổi muốn hủy diệt trái đất cũng chẳng ít, trong hàng chục tỉ người chắc chắn cũng sẽ có một nhóm người muốn nịnh nọt người ngoài hành tinh, trở thành nhân gian (tương tự Hán gian).
Để hệ thống Đại Hạ không trở thành vũ khí của kẻ địch, không bố trí một đường lui thì sao yên tâm được?
Mà sử dụng hệ thống Đại Hạ để tấn công Hứa Kỳ Tịch chắc hẳn là một trong những điều kiện để kích hoạt đường lui này.
Tuy rằng những kẻ dùng dị năng để tấn công Hứa Kỳ Tịch tu luyện hệ thống Long Ưng 0.6, nhưng cốt lõi của tất cả công pháp trên thế giới này đều là hệ thống Đại Hạ. Trong đó cốt lõi của cốt lõi, phần không thể lựa chọn đều là bản ban đầu. Phần đó chỉ có thể copy paste chứ không thể sửa đổi.
Thế nên cho dù hệ thống Long Ưng có update đển bản 0.6 thì cũng chẳng làm nên trò trống gì.
[Càng ngày mình càng có hứng thú với A Giải rồi đây. Không biết trông hắn như thế nào nhỉ?]
Hứa Kỳ Tịch thử tưởng tượng dáng vẻ của A Giải.
Không biết tồn tại được cả Đại Hạ gọi là thầy Giải sẽ có phong thái như thế nào đây?
Không biết có để lại bức ảnh chụp nào không nhỉ?
Cứ nghĩ cứ nghĩ, Hứa Kỳ Tịch cảm nhận được của Họa Mi ở bên cạnh... Không biết tại sao, hắn cứ cảm thấy hình như mình đã nắm được trọng điểm.
Liệu Họa Mi có liên quan gì đến thầy Giải không nhỉ?
Chẳng lẽ hắn thật sự là lão Hứa muốn có bà xã kia à?
“Nghĩ gì thế? A Tịch?” Giác quan thứ sáu của Họa Mi nhạy cảm phát hiện ra điều gì đó, cô ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Hứa Kỳ Tịch.
“Ừm, Họa Mi em có ấn tượng gì về người tên là ‘A Giải’ không?” Hứa Kỳ Tịch hỏi thẳng.
“A Giải?” Họa Mi chống hai tay dưới cằm, nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi hỏi ngược lại: “Có phải là tồn tại giống như Tuyết cô nương không?”
“Tuyết cô nương là ai thế?” Lần này đến lượt Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc.
“Chẳng phải cô ấy vừa nấu cơm cho anh ăn ư?” Họa Mi hỏi.
Hứa Kỳ Tịch: “!!!”
Là cô gái nấu chân tinh thú trưa nay ư? Cô ấy là Tuyết cô nương sao?
Nhưng đây không phải là điều khiến Hứa Kỳ Tịch bận tâm nhất... Thứ làm hắn kinh ngạc là suy đoán vừa nãy của Họa Mi.
Chắc không phải A Giải coi mình là anh em mà mình lại… đó chứ?
Thằng đểu?
Hứa Kỳ Tịch và Họa Mi mới nói chuyện có hai ba câu, ở đối diện cánh cổng kỳ tích, người đàn ông mặc quần lửng có thể xem như tinh anh kia đã ôm lấy đầu, quỳ xuống đất đầy đau đớn.
Cùng lúc đó, cơ thể của hắn bắt đầu tiêu tan... Đây không phải lag mà là do tinh thần lực và công lực đều bị cạn kiệt, không phải là tiêu hao quá độ mà là bị hút cạn từ tận gốc rễ.
Từ một tinh anh, hắn biến thành một người bình thường, cùng lắm là tinh thần lực mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi.
Do đó hắn không thể tiếp tục xuất hiện trong thế giới gương được nữa mà bị đẩy khỏi đây.
Đồng bọn xung quanh đều kinh hãi, họ không thể hiểu nổi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
“Có chuyện gì vậy?”
“Mr quần lửng bị sao thế này!”
“Kích hoạt năng lực kỳ tích thất bại nên bị phản phệ ư?”
“Sao thế được, sau khi thức tỉnh năng lực kỳ tích sẽ giống như bản năng, làm sao mà phản phệ được?”
“Tên này quái lạ quá!”
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hứa Kỳ Tịch phân thân.
Hứa Kỳ Tịch phân thân chỉ cao vỏn vẹn một mét hai trông cứ như là trẻ con.
“Các vị, nể mặt chút đi, đừng nhìn chằm chằm tôi như thế, tôi ngại lắm.” Hứa Kỳ Tịch phân thân đứng dậy, nó không giả vờ sợ sệt nữa, phủi bụi đất trên người rồi bắt đầu làm màu.
“Quả nhiên là do tên này.”
“Hắn không phải người Đại Hạ bình thường có tinh thần lực cao đơn thuần, hắn cũng là kỳ tích giả!”
“Hắn đã làm gì mr quần lửng rồi?”
Mấy thành viên phụ trách nghiên cứu liên tục lùi về đằng sau. Mấy người thức tỉnh tinh nhuệ chịu trách nhiệm bảo vệ thì ép sát về phía Hứa Kỳ Tịch phân thân.
“Nếu tôi nói tôi chẳng làm gì cả thì chắc chắn mấy người cũng không tin.” Hứa Kỳ Tịch phân thân vẫy tay, một thanh cự kiếm siêu to xuất hiện sau lưng hắn, hắn vươn tay cầm lấy thanh kiếm cao gấp đôi mình này, cất giọng đầy khí phách: “Thế nên mấy người cứ coi như là tôi làm đi. Không phục thì nhào vô?”
Sở dĩ nó kiêu ngạo như thế là do nó chỉ là một phân thân, tiêu tan rồi thì thôi, cùng lắm là lãng phí một sợi tóc quý giá của bản thể thôi mà.
Hơn nữa quan trọng nhất là, Hứa Kỳ Tịch muốn biết chuyện vừa nãy có phải là đường lùi mà A Giải để lại như suy đoán của mình không.
Lần đầu tiên có thể là trùng hợp, ít nhất phải đến lần thứ ba mới chắc chắn được.
Ngữ khí kiêu ngạo của tên này lập tức dấy lên sự phẫn nộ của đám người thức tỉnh... Bọn họ không quá tinh thông tiếng Đại Hạ nhưng kết hợp với cử chỉ, ngữ khí của Hứa Kỳ Tịch phân thân, họ có thể nhận ra đối phương đang khinh thường, khiêu khích mình.
Ba người thức tỉnh ở trên cùng là Diễm Long Thổ Tức, Địa Liệt Hãm Tịnh, Không Khí Pháo đột nhiên ra tay... Hơn nữa lần này họ chỉ nhủ thầm trong đầu, kích hoạt năng lực của mình.
Nếu không gọi tên mà thi triển năng lực luôn thì sẽ mất đi sự hỗ trợ của một phần hệ thống công pháp, ví dụ như linh ngôn, uy lực của kỹ năng cũng giảm đi một chút, xem như bỏ qua kỹ xảo ngâm xướng.
Nhưng lại thắng ở chỗ bất ngờ, thi triển pháp thuật nhanh chóng.
Trong lúc cần thiết, giảm một chút uy lực kỹ năng cũng là chuyện có thể chấp nhận được.
Ánh sáng bá đạo đột nhiên lóe lên trong bàn tay, trên cánh tay và trong miệng họ.
Nhưng cũng như mr quần lửng lúc trước, kỹ năng của họ vừa được thi triển, còn chưa kịp thành hình thì đã xịt rồi.
Nhất là Diễm Long Thổ Tức kia, hắn há miệng nhưng chỉ nhả ra một luồng khói đen.
Tiếp đó, cả ba đồng loạt quỳ xuống ôm đầu, kêu la thảm thiết.
“A a a ~ a “ x3.
Đau quá, đau quá, não sắp như nổ tung đến nơi vậy, dường như có thứ gì đó trong đầu họ bị cưỡng chế hút ra.
Một lúc sau...
Ba người này nối gót mr quần lửng, biến mất khỏi thế giới gương.
Mà Hứa Kỳ Tịch ở đối diện với cánh cổng kỳ tích lại nhận được ba phần tinh thần lực + công lực, hắn thấy cảnh giới của mình lại được nâng lên rất nhiều.
Đến lúc đó lại mang đại kiếm đến chỗ cô Tô để thăng cấp, không cần đủ một nghìn phù văn hắn vẫn có thể thăng cấp được.
Lần này cường độ của hắn ít nhất tăng thêm tương đương bốn mươi phù văn nữa.
Hơn nữa hắn nuốt một lúc khá nhiều, tinh thần lực vẫn đang mạnh lên, chắc hẳn sau khi hấp thụ hết toàn bộ thì cường độ có thể tăng tới bảy tám mươi phù văn.
Tất cả mọi người bên phe đối phương có thể khẳng định, tên này có vấn đề.
“Đừng thi triển dị năng với hắn nữa... Đánh chay luôn đi!”
Ở đằng sau, một người đàn ông trông như nhà nghiên trầm giọng nói.
Đối phó với nấm lùn cao có một mét hai này đừng dùng dị năng, cứ đấm đá trực tiếp luôn.
“Một đám đàn ông cao to vạm vỡ mà định đánh chay với tôi à?”
Hứa Kỳ Tịch phân thân đấm hai nắm đấm vào nhau, toàn thân sáng bừng lên.... Đấu Chiến Tứ Nghệ * Kim Thân.
Kim thân vừa được kích hoạt, Hứa Kỳ Tịch phân thân biến thành tiểu kim nhân, trông không dễ ăn chút nào.
Hắn tế cự kiếm ra, bắt đầu thi triển Định Hải Thần Quyền * đổi thành Định Hải Nhất Kiếm.
Ai thèm đánh chay với các người chứ? Coi đại bảo kiếm của tôi là đồ trang sức chắc?
Phân thân của Hứa Kỳ Tịch vẫn chưa lấy lại tinh thần, tinh thần lực của người thức tỉnh trước mặt này xông thẳng về phía Hứa Kỳ Tịch phân thân giống như nòng nọc nhỏ tìm ếch xanh … Sau đó chúng lại xuyên qua cánh cổng kỳ tích bé xíu kia, vượt không gian giáng xuống trên người Hứa Kỳ Tịch.
Tinh thần lực này rơi xuống người Hứa Kỳ Tịch rồi nhanh chóng bị hệ thống Đại Hạ trong người hắn hấp thụ, chuyển hóa.
Hứa Kỳ Tịch cảm thấy cường độ tinh thần lực và nhục thân đều tăng lên một chút... Phần tăng thêm này ít nhất cũng bằng lắp thêm mười phù văn chúc phúc.
Đây còn là trong quá trình hấp thu chuyển hóa bị tiêu hao bớt, còn loại bỏ đi một số tạp chất rồi, nếu không chắc chắn thực lực còn được tăng nhiều hơn nữa.
“Hấp Tinh Đại Pháp? Gieo giống thu hoạch?” Hứa Kỳ Tịch xoa cằm, phát hiện thực của của mình thực sự tăng lên, không nhịn được mà nghĩ thầm... Bây giờ hắn không nỡ vò đầu, sợ rụng mất tóc.
Hay ngoại trừ cốt lõi hệ thống Đại Hạ, đây là đường lui khác mà A Giải để lại?
Dù sao phiên bản ban đầu và cốt lõi của hệ thống Đại Hạ đều do hắn và A Giải cùng xây dựng nên, với tính cách của họ, nếu như đã lưu truyền bộ công pháp này đi thì chắc hẳn cũng sẽ thiết kế một đường lùi nào đó để đề phòng vạn nhất.
Trên thế giới này có nhiều người như thế, tất sẽ có vài quái kiệt, những kẻ rảnh rỗi sinh nông nổi muốn hủy diệt trái đất cũng chẳng ít, trong hàng chục tỉ người chắc chắn cũng sẽ có một nhóm người muốn nịnh nọt người ngoài hành tinh, trở thành nhân gian (tương tự Hán gian).
Để hệ thống Đại Hạ không trở thành vũ khí của kẻ địch, không bố trí một đường lui thì sao yên tâm được?
Mà sử dụng hệ thống Đại Hạ để tấn công Hứa Kỳ Tịch chắc hẳn là một trong những điều kiện để kích hoạt đường lui này.
Tuy rằng những kẻ dùng dị năng để tấn công Hứa Kỳ Tịch tu luyện hệ thống Long Ưng 0.6, nhưng cốt lõi của tất cả công pháp trên thế giới này đều là hệ thống Đại Hạ. Trong đó cốt lõi của cốt lõi, phần không thể lựa chọn đều là bản ban đầu. Phần đó chỉ có thể copy paste chứ không thể sửa đổi.
Thế nên cho dù hệ thống Long Ưng có update đển bản 0.6 thì cũng chẳng làm nên trò trống gì.
[Càng ngày mình càng có hứng thú với A Giải rồi đây. Không biết trông hắn như thế nào nhỉ?]
Hứa Kỳ Tịch thử tưởng tượng dáng vẻ của A Giải.
Không biết tồn tại được cả Đại Hạ gọi là thầy Giải sẽ có phong thái như thế nào đây?
Không biết có để lại bức ảnh chụp nào không nhỉ?
Cứ nghĩ cứ nghĩ, Hứa Kỳ Tịch cảm nhận được của Họa Mi ở bên cạnh... Không biết tại sao, hắn cứ cảm thấy hình như mình đã nắm được trọng điểm.
Liệu Họa Mi có liên quan gì đến thầy Giải không nhỉ?
Chẳng lẽ hắn thật sự là lão Hứa muốn có bà xã kia à?
“Nghĩ gì thế? A Tịch?” Giác quan thứ sáu của Họa Mi nhạy cảm phát hiện ra điều gì đó, cô ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Hứa Kỳ Tịch.
“Ừm, Họa Mi em có ấn tượng gì về người tên là ‘A Giải’ không?” Hứa Kỳ Tịch hỏi thẳng.
“A Giải?” Họa Mi chống hai tay dưới cằm, nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi hỏi ngược lại: “Có phải là tồn tại giống như Tuyết cô nương không?”
“Tuyết cô nương là ai thế?” Lần này đến lượt Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc.
“Chẳng phải cô ấy vừa nấu cơm cho anh ăn ư?” Họa Mi hỏi.
Hứa Kỳ Tịch: “!!!”
Là cô gái nấu chân tinh thú trưa nay ư? Cô ấy là Tuyết cô nương sao?
Nhưng đây không phải là điều khiến Hứa Kỳ Tịch bận tâm nhất... Thứ làm hắn kinh ngạc là suy đoán vừa nãy của Họa Mi.
Chắc không phải A Giải coi mình là anh em mà mình lại… đó chứ?
Thằng đểu?
Hứa Kỳ Tịch và Họa Mi mới nói chuyện có hai ba câu, ở đối diện cánh cổng kỳ tích, người đàn ông mặc quần lửng có thể xem như tinh anh kia đã ôm lấy đầu, quỳ xuống đất đầy đau đớn.
Cùng lúc đó, cơ thể của hắn bắt đầu tiêu tan... Đây không phải lag mà là do tinh thần lực và công lực đều bị cạn kiệt, không phải là tiêu hao quá độ mà là bị hút cạn từ tận gốc rễ.
Từ một tinh anh, hắn biến thành một người bình thường, cùng lắm là tinh thần lực mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi.
Do đó hắn không thể tiếp tục xuất hiện trong thế giới gương được nữa mà bị đẩy khỏi đây.
Đồng bọn xung quanh đều kinh hãi, họ không thể hiểu nổi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
“Có chuyện gì vậy?”
“Mr quần lửng bị sao thế này!”
“Kích hoạt năng lực kỳ tích thất bại nên bị phản phệ ư?”
“Sao thế được, sau khi thức tỉnh năng lực kỳ tích sẽ giống như bản năng, làm sao mà phản phệ được?”
“Tên này quái lạ quá!”
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hứa Kỳ Tịch phân thân.
Hứa Kỳ Tịch phân thân chỉ cao vỏn vẹn một mét hai trông cứ như là trẻ con.
“Các vị, nể mặt chút đi, đừng nhìn chằm chằm tôi như thế, tôi ngại lắm.” Hứa Kỳ Tịch phân thân đứng dậy, nó không giả vờ sợ sệt nữa, phủi bụi đất trên người rồi bắt đầu làm màu.
“Quả nhiên là do tên này.”
“Hắn không phải người Đại Hạ bình thường có tinh thần lực cao đơn thuần, hắn cũng là kỳ tích giả!”
“Hắn đã làm gì mr quần lửng rồi?”
Mấy thành viên phụ trách nghiên cứu liên tục lùi về đằng sau. Mấy người thức tỉnh tinh nhuệ chịu trách nhiệm bảo vệ thì ép sát về phía Hứa Kỳ Tịch phân thân.
“Nếu tôi nói tôi chẳng làm gì cả thì chắc chắn mấy người cũng không tin.” Hứa Kỳ Tịch phân thân vẫy tay, một thanh cự kiếm siêu to xuất hiện sau lưng hắn, hắn vươn tay cầm lấy thanh kiếm cao gấp đôi mình này, cất giọng đầy khí phách: “Thế nên mấy người cứ coi như là tôi làm đi. Không phục thì nhào vô?”
Sở dĩ nó kiêu ngạo như thế là do nó chỉ là một phân thân, tiêu tan rồi thì thôi, cùng lắm là lãng phí một sợi tóc quý giá của bản thể thôi mà.
Hơn nữa quan trọng nhất là, Hứa Kỳ Tịch muốn biết chuyện vừa nãy có phải là đường lùi mà A Giải để lại như suy đoán của mình không.
Lần đầu tiên có thể là trùng hợp, ít nhất phải đến lần thứ ba mới chắc chắn được.
Ngữ khí kiêu ngạo của tên này lập tức dấy lên sự phẫn nộ của đám người thức tỉnh... Bọn họ không quá tinh thông tiếng Đại Hạ nhưng kết hợp với cử chỉ, ngữ khí của Hứa Kỳ Tịch phân thân, họ có thể nhận ra đối phương đang khinh thường, khiêu khích mình.
Ba người thức tỉnh ở trên cùng là Diễm Long Thổ Tức, Địa Liệt Hãm Tịnh, Không Khí Pháo đột nhiên ra tay... Hơn nữa lần này họ chỉ nhủ thầm trong đầu, kích hoạt năng lực của mình.
Nếu không gọi tên mà thi triển năng lực luôn thì sẽ mất đi sự hỗ trợ của một phần hệ thống công pháp, ví dụ như linh ngôn, uy lực của kỹ năng cũng giảm đi một chút, xem như bỏ qua kỹ xảo ngâm xướng.
Nhưng lại thắng ở chỗ bất ngờ, thi triển pháp thuật nhanh chóng.
Trong lúc cần thiết, giảm một chút uy lực kỹ năng cũng là chuyện có thể chấp nhận được.
Ánh sáng bá đạo đột nhiên lóe lên trong bàn tay, trên cánh tay và trong miệng họ.
Nhưng cũng như mr quần lửng lúc trước, kỹ năng của họ vừa được thi triển, còn chưa kịp thành hình thì đã xịt rồi.
Nhất là Diễm Long Thổ Tức kia, hắn há miệng nhưng chỉ nhả ra một luồng khói đen.
Tiếp đó, cả ba đồng loạt quỳ xuống ôm đầu, kêu la thảm thiết.
“A a a ~ a “ x3.
Đau quá, đau quá, não sắp như nổ tung đến nơi vậy, dường như có thứ gì đó trong đầu họ bị cưỡng chế hút ra.
Một lúc sau...
Ba người này nối gót mr quần lửng, biến mất khỏi thế giới gương.
Mà Hứa Kỳ Tịch ở đối diện với cánh cổng kỳ tích lại nhận được ba phần tinh thần lực + công lực, hắn thấy cảnh giới của mình lại được nâng lên rất nhiều.
Đến lúc đó lại mang đại kiếm đến chỗ cô Tô để thăng cấp, không cần đủ một nghìn phù văn hắn vẫn có thể thăng cấp được.
Lần này cường độ của hắn ít nhất tăng thêm tương đương bốn mươi phù văn nữa.
Hơn nữa hắn nuốt một lúc khá nhiều, tinh thần lực vẫn đang mạnh lên, chắc hẳn sau khi hấp thụ hết toàn bộ thì cường độ có thể tăng tới bảy tám mươi phù văn.
Tất cả mọi người bên phe đối phương có thể khẳng định, tên này có vấn đề.
“Đừng thi triển dị năng với hắn nữa... Đánh chay luôn đi!”
Ở đằng sau, một người đàn ông trông như nhà nghiên trầm giọng nói.
Đối phó với nấm lùn cao có một mét hai này đừng dùng dị năng, cứ đấm đá trực tiếp luôn.
“Một đám đàn ông cao to vạm vỡ mà định đánh chay với tôi à?”
Hứa Kỳ Tịch phân thân đấm hai nắm đấm vào nhau, toàn thân sáng bừng lên.... Đấu Chiến Tứ Nghệ * Kim Thân.
Kim thân vừa được kích hoạt, Hứa Kỳ Tịch phân thân biến thành tiểu kim nhân, trông không dễ ăn chút nào.
Hắn tế cự kiếm ra, bắt đầu thi triển Định Hải Thần Quyền * đổi thành Định Hải Nhất Kiếm.
Ai thèm đánh chay với các người chứ? Coi đại bảo kiếm của tôi là đồ trang sức chắc?
Danh sách chương