“Cạch, cạch, cạch.” Lý Bách cầm bút gõ lên mặt bàn làm việc, “Thông báo với Lục Dao, bảo cô ấy tham gia buổi phỏng vấn casting cho bộ phim.”
Bình thường, đạo diễn hoặc là một vài nhà đầu tư sẽ đi xem buổi casting, nhưng để cho một người không phải diễn viên như Lục Dao tham gia có phải là rất không thích hợp hay không.
Mã Thắng cũng thân thiết với Lý Bách, trong cuộc sống riêng hai người cũng là bạn của nhau, “Lý tổng, có phải cô Lục có chút không thích hợp không?” Lý Bách nhướng mày, dường như anh cảm thấy rất kỳ lạ, dù sao thì trước đây Mã Thắng cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng, “Sao cô ấy lại không thích hợp?”
“Trước đây scandal trên mạng của cô Lục Dao rất ầm ĩ, khoảng thời gian này sau khi Triệu Lập Khôn biến mất nhưng những scandal vẫn không ngừng bị nhắc đến.”
Quả thực, scandal trước đây mới thật sự dừng lại sau khi Triệu Lập Khôn và công ty quản lý hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhau. Tuy đã qua được nửa tháng rồi nhưng scandal này vẫn chưa hoàn toàn qua đi, nếu để một số phóng viên biết được họ sẽ lại có thứ để viết.
Nhưng Lý Bách bảo Lục Dao đi cũng là có dự định của riêng mình.
Thứ nhất là sức ảnh hưởng của Lục Dao. Dù sao thì Lý Bách cũng là người làm kinh doanh, bây giờ cô đang là nhân vật được chú ý, chỉ cần kéo Lục Dao vào thì bộ phim này còn chưa quay đã nhận được sự chú ý rồi.
Thứ hai là tầm quan trọng của buổi casting. Trước đây, Di Tiên Truyện đã giáng một đòn nặng nề lên Lý Bách, lỗ lớn. Lần này anh bảo Lục Dao đi cũng là hy vọng khi tham gia buổi casting, cô có thể nhìn rõ diễn viên chính của bộ phim có xảy ra sự cố gì không, cũng có thể nói là tướng mạo có hợp với mọi người không. Không phải Lý Bách mê tín mà là rất nhiều chuyện bây giờ khiến anh không thể không tin vào sự tồn tại của những thứ này nữa rồi. Tục ngữ nói rất hay, làm chuyện gì cũng phải có sự chuẩn bị đầy đủ. Lại thêm bây giờ, bình thường khi khai máy thì đoàn làm phim cũng tổ chức một buổi cúng tế gì đó, cứ coi như làm việc này là để bản thân yên tâm đi.
Thứ ba cũng là để cho Lục Dao một chỗ dựa. Chỉ cần anh coi trọng Lục Dao thì người bên ngoài mới biết địa vị của cô. Tuy thân phận bạn gái của Hạ Thần Phong dường như có thể làm mấy người đó kinh hãi hơn, nhưng bây giờ thì thân phận này không có tác dụng gì với người bên ngoài cả.
Chính vì cách suy nghĩ như vậy cho nên Lý Bách mới đưa ra quyết định này.
“Cậu đừng lo lắng nữa, người bên ngoài không dám làm gì Lục Dao đâu.”
Mã Thắng gật đầu, Lý tổng đã nói như vậy rồi mà mình còn đưa ra ý kiến phản đối e rằng không phù hợp lắm. Mà Lý Bách cũng không phải loại ông chủ tùy tiện, Lý Bách đã nói là không cần lo vậy thì có lẽ Lục Dao sẽ không sao.
Khoan nói đến việc khi nhận được tin này Lục Dao cũng thấy ngạc nhiên, dù sao thì sau khi chuyện lần trước xảy ra Lý Bách cũng đã nói với Lục Dao là sẽ không bảo cô đi đóng phim truyền hình nữa, nhưng cô chưa từng nói là không giúp anh ta đi tham gia buổi casting.
Đồng nghiệp trong phòng thiết kế đã không còn thấy kỳ lạ với việc ông chủ của mình đặc biệt coi trọng Lục Dao nữa. Nếu không phải biết cô đã có bạn trai làm cảnh sát hình sự thì mọi người còn tưởng ông chủ của mình và Lục Dao đang yêu nhau.
Lục Dao ngẩng đầu, cau mày nhìn Mã Thắng đến chuyển lời, “Tại sao lại là tôi?”
Tại sao lại là Lục Dao, Mã Thắng cũng tò mò lắm chứ, nhưng bây giờ anh có thể nói gì được? Mã Thắng khẽ thở dài, trên mặt mang theo ý cười, “Cô Lục, đây là ý của Lý tổng. Đây là việc Lý tổng đã suy nghĩ rất lâu mới đưa ra quyết định, hơn nữa cô cũng không phải diễn gì cả, chỉ là giúp Lý tổng xem tướng mà thôi.”
Lục Dao khẽ nhướng mày, “Xem tướng?”
Mã Thắng gật đầu và trả lời cô bằng một nụ cười rất bí ẩn.
Lục Dao lập tức lắc đầu cười, e rằng cô biết suy nghĩ của Lý Bách rồi, nhiệm vụ của cô trong lần phỏng vấn casting này chắc chỉ là xem tướng.
Lục Dao thấy tin này đến quá đột ngột, còn các diễn viễn khác nhận được tin tức bên lề cũng ngạc nhiên không kém.
Bọn họ không thể không biết Lục Dao, dù sao thì khoảng thời gian trước đây cô cũng là người rất nổi tiếng, trước tiên là Lạc Thần Hoa trong Di Tiên Truyện, sau đó là scandal của Triệu Lập Khôn.
Có thể nói, cho dù Lục Dao không phải người trong giới giải trí nhưng cũng nổi tiếng rất lâu.
Nhưng dù thế nào thì mọi người đều không dám tin vào việc tại sao Lục Dao lại trở thành một giám khảo của buổi casting.
Đổng Vũ nhận được tin này liên hung hăng bẻ gãy một cây bút máy, mực đen chảy ra làm tay cô ta chuyển sang màu đen. Cô ta nghiến răng, trong lòng vô cùng căm thù, cô ta nhìn bức ảnh trước mặt, tay nắm chặt cây bút máy hung hăng đâm vào bức ảnh, “Tại sao! Tại sao! Tại sao! Tại sao lại là cô!”
Đó là bức anh chụp chân dung Lục Dao, nhưng bức ảnh đó dưới tay Đổng Vũ đã trở nên nhàu nát, cuối cùng thậm chí còn bị cô ta trực tiếp xé rách.
Cô ta hít thở sâu, cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc những thứ vốn dĩ thuộc về mình bị người tên là Lục Dao kia phá hoại, cô ta liền không thể kiềm chế nổi cơn giận trong lòng.
Nếu không phải Triệu Lập Khôn nói với Đổng Vũ những việc đó thì cô ta thật sự không biết người phụ nữ này lại có bản lĩnh lớn như vậy. Nhưng sau khi biết Lục Dao có bản lĩnh có thể sửa mệnh, Đổng Vũ cũng học được cách ngoan ngoãn.
Cái tên của Đổng Vũ cũng được người gọi là cao nhân chỉ điểm. Triệu Lập Khôn cũng nói rồi bản lĩnh của Lục Dao không thấp, chắc chắn cô ta không thể trực tiếp đối đầu với Lục Dao.
Cô ta cắn chặt răng, cố gắng nén cơn giận của mình nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn được. Đổng Vũ lấy điện thoại ra, cuộc gọi đầu tiên không có ai nghe máy nhưng cô ta không từ bỏ tiếp tục gọi cuộc thứ hai, kiên trì đến mấy giây cuối cùng thì điện thoại cũng được kết nối.
“Triệu Lập Khôn, rốt cuộc tôi phải đợi đến bao giờ!” Điện thoại vừa được kết nối là Đổng Vũ liền trực tiếp nói một tràng nhưng đầu dây bên kia lại im lặng, “Cô là ai?” Một giọng nữ nhu mì giống vang lên.
Đổng Vũ cau chặt mày, “Cô là ai, bảo Triệu Lập Khôn đến nghe điện thoại.”
“Hừ!” Đông Vũ chỉ nghe thấy một âm thanh sột xoạt truyền đến từ trong điện thoại, giống như là tiếng tung chăn lên, “Anh yêu, có một bà già hung dữ gọi điện tìm anh!”
Bà già hung dữ…
Đổng Vũ nén giận đợi khoảng năm sáu phút mới nghe thấy giọng nói của Triệu Lập Khôn.
“A lô…”
“Triệu đại minh tinh thú vị quá nhỉ! Lúc này rồi mà vẫn có hứng thú gọi hạng đàn bà không sạch sẽ này đến, quả nhiên là một giây trước còn nói là thích Lục Dao, một giây sau liền có thể lên giường với người đàn bà khác rồi.”
Triệu Lập Khôn vừa đi từ trong phòng tắm ra, một tay cầm điện thoại, một tay kéo dây áo tắm, quay đầu lại đã thấy người phụ nữ trên giường cắn môi, mở đôi mắt to đôi mắt ướt đẫm nhìn mình. Khóe miệng hắn ta nhếch lên tạo thành một nụ cười, hắn an ủi người phụ nữ đó rồi đẩy cửa phòng đi ra phòng khách.
“Yên tâm, tôi có lăng nhăng thế nào cũng không bằng Đổng đại tiểu thư được, ở bên Lý tổng của Tập đoàn Tinh Thần rồi còn không thỏa mãn, lại còn đi tìm vài tên tiểu thịt tươi(*).”
(*) Tiểu thịt tươi: chỉ những những người đàn ông trẻ tuổi và đẹp trai.
Bình thường, đạo diễn hoặc là một vài nhà đầu tư sẽ đi xem buổi casting, nhưng để cho một người không phải diễn viên như Lục Dao tham gia có phải là rất không thích hợp hay không.
Mã Thắng cũng thân thiết với Lý Bách, trong cuộc sống riêng hai người cũng là bạn của nhau, “Lý tổng, có phải cô Lục có chút không thích hợp không?” Lý Bách nhướng mày, dường như anh cảm thấy rất kỳ lạ, dù sao thì trước đây Mã Thắng cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng, “Sao cô ấy lại không thích hợp?”
“Trước đây scandal trên mạng của cô Lục Dao rất ầm ĩ, khoảng thời gian này sau khi Triệu Lập Khôn biến mất nhưng những scandal vẫn không ngừng bị nhắc đến.”
Quả thực, scandal trước đây mới thật sự dừng lại sau khi Triệu Lập Khôn và công ty quản lý hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhau. Tuy đã qua được nửa tháng rồi nhưng scandal này vẫn chưa hoàn toàn qua đi, nếu để một số phóng viên biết được họ sẽ lại có thứ để viết.
Nhưng Lý Bách bảo Lục Dao đi cũng là có dự định của riêng mình.
Thứ nhất là sức ảnh hưởng của Lục Dao. Dù sao thì Lý Bách cũng là người làm kinh doanh, bây giờ cô đang là nhân vật được chú ý, chỉ cần kéo Lục Dao vào thì bộ phim này còn chưa quay đã nhận được sự chú ý rồi.
Thứ hai là tầm quan trọng của buổi casting. Trước đây, Di Tiên Truyện đã giáng một đòn nặng nề lên Lý Bách, lỗ lớn. Lần này anh bảo Lục Dao đi cũng là hy vọng khi tham gia buổi casting, cô có thể nhìn rõ diễn viên chính của bộ phim có xảy ra sự cố gì không, cũng có thể nói là tướng mạo có hợp với mọi người không. Không phải Lý Bách mê tín mà là rất nhiều chuyện bây giờ khiến anh không thể không tin vào sự tồn tại của những thứ này nữa rồi. Tục ngữ nói rất hay, làm chuyện gì cũng phải có sự chuẩn bị đầy đủ. Lại thêm bây giờ, bình thường khi khai máy thì đoàn làm phim cũng tổ chức một buổi cúng tế gì đó, cứ coi như làm việc này là để bản thân yên tâm đi.
Thứ ba cũng là để cho Lục Dao một chỗ dựa. Chỉ cần anh coi trọng Lục Dao thì người bên ngoài mới biết địa vị của cô. Tuy thân phận bạn gái của Hạ Thần Phong dường như có thể làm mấy người đó kinh hãi hơn, nhưng bây giờ thì thân phận này không có tác dụng gì với người bên ngoài cả.
Chính vì cách suy nghĩ như vậy cho nên Lý Bách mới đưa ra quyết định này.
“Cậu đừng lo lắng nữa, người bên ngoài không dám làm gì Lục Dao đâu.”
Mã Thắng gật đầu, Lý tổng đã nói như vậy rồi mà mình còn đưa ra ý kiến phản đối e rằng không phù hợp lắm. Mà Lý Bách cũng không phải loại ông chủ tùy tiện, Lý Bách đã nói là không cần lo vậy thì có lẽ Lục Dao sẽ không sao.
Khoan nói đến việc khi nhận được tin này Lục Dao cũng thấy ngạc nhiên, dù sao thì sau khi chuyện lần trước xảy ra Lý Bách cũng đã nói với Lục Dao là sẽ không bảo cô đi đóng phim truyền hình nữa, nhưng cô chưa từng nói là không giúp anh ta đi tham gia buổi casting.
Đồng nghiệp trong phòng thiết kế đã không còn thấy kỳ lạ với việc ông chủ của mình đặc biệt coi trọng Lục Dao nữa. Nếu không phải biết cô đã có bạn trai làm cảnh sát hình sự thì mọi người còn tưởng ông chủ của mình và Lục Dao đang yêu nhau.
Lục Dao ngẩng đầu, cau mày nhìn Mã Thắng đến chuyển lời, “Tại sao lại là tôi?”
Tại sao lại là Lục Dao, Mã Thắng cũng tò mò lắm chứ, nhưng bây giờ anh có thể nói gì được? Mã Thắng khẽ thở dài, trên mặt mang theo ý cười, “Cô Lục, đây là ý của Lý tổng. Đây là việc Lý tổng đã suy nghĩ rất lâu mới đưa ra quyết định, hơn nữa cô cũng không phải diễn gì cả, chỉ là giúp Lý tổng xem tướng mà thôi.”
Lục Dao khẽ nhướng mày, “Xem tướng?”
Mã Thắng gật đầu và trả lời cô bằng một nụ cười rất bí ẩn.
Lục Dao lập tức lắc đầu cười, e rằng cô biết suy nghĩ của Lý Bách rồi, nhiệm vụ của cô trong lần phỏng vấn casting này chắc chỉ là xem tướng.
Lục Dao thấy tin này đến quá đột ngột, còn các diễn viễn khác nhận được tin tức bên lề cũng ngạc nhiên không kém.
Bọn họ không thể không biết Lục Dao, dù sao thì khoảng thời gian trước đây cô cũng là người rất nổi tiếng, trước tiên là Lạc Thần Hoa trong Di Tiên Truyện, sau đó là scandal của Triệu Lập Khôn.
Có thể nói, cho dù Lục Dao không phải người trong giới giải trí nhưng cũng nổi tiếng rất lâu.
Nhưng dù thế nào thì mọi người đều không dám tin vào việc tại sao Lục Dao lại trở thành một giám khảo của buổi casting.
Đổng Vũ nhận được tin này liên hung hăng bẻ gãy một cây bút máy, mực đen chảy ra làm tay cô ta chuyển sang màu đen. Cô ta nghiến răng, trong lòng vô cùng căm thù, cô ta nhìn bức ảnh trước mặt, tay nắm chặt cây bút máy hung hăng đâm vào bức ảnh, “Tại sao! Tại sao! Tại sao! Tại sao lại là cô!”
Đó là bức anh chụp chân dung Lục Dao, nhưng bức ảnh đó dưới tay Đổng Vũ đã trở nên nhàu nát, cuối cùng thậm chí còn bị cô ta trực tiếp xé rách.
Cô ta hít thở sâu, cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc những thứ vốn dĩ thuộc về mình bị người tên là Lục Dao kia phá hoại, cô ta liền không thể kiềm chế nổi cơn giận trong lòng.
Nếu không phải Triệu Lập Khôn nói với Đổng Vũ những việc đó thì cô ta thật sự không biết người phụ nữ này lại có bản lĩnh lớn như vậy. Nhưng sau khi biết Lục Dao có bản lĩnh có thể sửa mệnh, Đổng Vũ cũng học được cách ngoan ngoãn.
Cái tên của Đổng Vũ cũng được người gọi là cao nhân chỉ điểm. Triệu Lập Khôn cũng nói rồi bản lĩnh của Lục Dao không thấp, chắc chắn cô ta không thể trực tiếp đối đầu với Lục Dao.
Cô ta cắn chặt răng, cố gắng nén cơn giận của mình nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn được. Đổng Vũ lấy điện thoại ra, cuộc gọi đầu tiên không có ai nghe máy nhưng cô ta không từ bỏ tiếp tục gọi cuộc thứ hai, kiên trì đến mấy giây cuối cùng thì điện thoại cũng được kết nối.
“Triệu Lập Khôn, rốt cuộc tôi phải đợi đến bao giờ!” Điện thoại vừa được kết nối là Đổng Vũ liền trực tiếp nói một tràng nhưng đầu dây bên kia lại im lặng, “Cô là ai?” Một giọng nữ nhu mì giống vang lên.
Đổng Vũ cau chặt mày, “Cô là ai, bảo Triệu Lập Khôn đến nghe điện thoại.”
“Hừ!” Đông Vũ chỉ nghe thấy một âm thanh sột xoạt truyền đến từ trong điện thoại, giống như là tiếng tung chăn lên, “Anh yêu, có một bà già hung dữ gọi điện tìm anh!”
Bà già hung dữ…
Đổng Vũ nén giận đợi khoảng năm sáu phút mới nghe thấy giọng nói của Triệu Lập Khôn.
“A lô…”
“Triệu đại minh tinh thú vị quá nhỉ! Lúc này rồi mà vẫn có hứng thú gọi hạng đàn bà không sạch sẽ này đến, quả nhiên là một giây trước còn nói là thích Lục Dao, một giây sau liền có thể lên giường với người đàn bà khác rồi.”
Triệu Lập Khôn vừa đi từ trong phòng tắm ra, một tay cầm điện thoại, một tay kéo dây áo tắm, quay đầu lại đã thấy người phụ nữ trên giường cắn môi, mở đôi mắt to đôi mắt ướt đẫm nhìn mình. Khóe miệng hắn ta nhếch lên tạo thành một nụ cười, hắn an ủi người phụ nữ đó rồi đẩy cửa phòng đi ra phòng khách.
“Yên tâm, tôi có lăng nhăng thế nào cũng không bằng Đổng đại tiểu thư được, ở bên Lý tổng của Tập đoàn Tinh Thần rồi còn không thỏa mãn, lại còn đi tìm vài tên tiểu thịt tươi(*).”
(*) Tiểu thịt tươi: chỉ những những người đàn ông trẻ tuổi và đẹp trai.
Danh sách chương