Tiểu Đao và các đồng nghiệp xung quanh đều nhìn nhân viên giao hàng này, cậu ta mặc quần áo màu xanh lam, còn trên túi của cậu ta không có logo của công ty vận chuyển. Bởi vì cậu ta đội mũ nên bọn họ không nhìn thấy nhân viên giao hàng này trông như thế nào.
“Mọi người đến gặp cư dân ở tầng mười lăm xem có thể lấy được video giám sát trên lối đi của tầng mười năm không.” Bởi vì nếu muốn xem video giám sát ở lối đi của một tầng trong khu dân cư đó thì cần phải có sự đồng ý của cư dân sống ở tầng đó. “Vâng.”
“Hầu Tử, cậu đi kiểm tra ghi chép giao thông của nhân viên giao hàng này xem có thể tìm được thứ gì đó không.” Thứ Hạ Thần Phong bảo Hầu Tử đi tìm không chỉ là tình hình hôm xảy ra vụ án, mà ngay cả hung thủ đi vào bố trí hiện trường vào lúc này cũng phải điều tra rõ.
Nguyên nhân gây ra vụ hỏa hoạn cũng được điều tra ra, là do cồn. Theo thông tin của bên phòng cháy chữa chắc, có lẽ là do cồn đốt cháy xô pha trong phòng khách mới dẫn đến vụ hỏa hạn này.”
Đồng nghiệp phụ trách vụ án khác cũng nói lại thông tin do bên phòng phòng cháy chữa cháy cung cấp cho mọi người. Mọi người trầm tư suy nghĩ, không nghĩ ra rốt cuộc hung thủ của vụ án này đang âm mưu cái gì. Đầu tiên là vất vả nghĩ ra phương thức giết người mà người bình thường khó có thể làm được, cuối cùng còn mang đầu người đi rồi châm lửa đốt cháy tất cả mọi thứ, rốt cuộc hung thủ muốn che giấu cái gì? “Nghĩ cách thông báo cho Chu Văn Lâu, Hứa Khuê là con trai của ông ta, lẽ nào con trai chết rồi, ông ta cũng không tỏ thái độ gì sao?” Bây giờ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm phần đầu của Hứa Khuê, mà manh mối về cơ bản đều đã mất rồi, chỉ đành ngày mai tiếp tục tìm kiếm thôi.
Bởi vì lúc trước Tiểu Đao nói Chu Văn không bình thường, cho nên sáng ngày hôm sau Hạ Thần Phong và Tiểu Đao cùng đến trường học, đợi Chu Văn xuất hiện.
Từ chỗ xa, Lục Dao vừa đi từ ký túc xá đến phòng học liền nhìn thấy Hạ Thần Phong cao to và Tiểu Đao dựa vào lan can ở một bên không có hình tượng gì cả.
Cô cau mày, nghĩ đến việc hôm qua Tiểu Đao cũng đến tìm Chu Văn, hôm nay lại đến nữa, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, “Cảnh sát Hạ, cảnh sát Phương?”
Hạ Thần Phong ngẩng đầu lên nhìn Lục Dao đang ôm một chồng sách đi đến. Tuy sắp sang năm thứ tư rồi nhưng mà tiết học chuyên ngành ngược lại càng nhiều hơn, đặc biệt là phải nghiên cứu tác phẩm tốt nghiệp, sắc mặt của Lục Dao trong khoảng thời gian này không được tốt cho lắm.
Hạ Thần Phong ngẩng đầu lên, bàn tay vốn dĩ đang đút vào trong túi áo bây giờ đang lấy điện thoại ra xem cái gì đó, nhìn thấy Lục Dao anh liền cất điện thoại đi và khẽ cau mày, “Sao dạo này sao cô lại thành ra thế này rồi?”
Hôm qua Tiểu Đao không chú ý đến, bây giờ nhìn lại quả nhiên sắc mặt của Lục Dao kém hơn trước đây rất nhiều, cậu cũng nói với vẻ không đồng tình: “Tôi nói này Lục Dao, cơ thể của cô đã rất đẹp rồi, không cần phải học giảm béo gì đó nữa đâu.”
Lục Dao cười, “Không phải, chỉ là gần đây tôi hơi bận thôi… Đúng rồi, các anh lại đến tìm Chu Văn à?”
“Hầy? Cô tính ra rồi à?” Tiểu Đao lại gần nói với Lục Dao bằng vẻ mặt bí ẩn. Lục Dao lắc đầu, “Hôm qua tôi nhìn thấy anh đến tìm Chu Văn mà?”
Tiểu Đao nghĩ lại, quả thực hôm qua cậu đã gặp Lục Dao ở thư viện, nhưng lúc đó cậu chỉ chú ý đến Chu Văn, không chú ý đến Lục Dao. Lúc này bị cô nhắc nhở như vậy Tiểu Đao liền thấy hơi ngại ngùng.
Lục Dao không nhìn Tiểu Đao nữa mà quay đầu sang nhìn Hạ Thần Phong đang đứng mở một bên, “Đã xảy ra việc gì sao?”
Hạ Thần Phong là cảnh sát phụ trách vụ án hình sự ở thành phố Tô, mà bây giờ vụ án của Ngũ Gia Mẫn cũng tạm thời kết thúc rồi, Lục Dao không nghĩ ra bất cứ lý do nào để Hạ Thần Phong đến tìm Chu Văn cả.
“Dạo này cô có gặp Chu Văn không?” Hạ Thần Phong biết Lục Dao là bạn cùng lớp của Chu Văn, hơn nữa chỉ trong mấy lần gặp, Hạ Thần Phong có thể nhận ra tình cảm của Chu Văn với Lục Dao chắc chắn không chỉ đơn giản là tình bạn, Chu Văn thích Lục Dao.
Về điểm này thì Hạ Thần Phong rất chắc chắn và cũng nhận thấy rất rõ, bởi vì cảm giác nhạy bén của anh cảm nhận được chút địch ý của Chu Văn đối với mình.
Nếu Chu Văn thật sự thích Lục Dao, vậy thì đương nhiên cậu sẽ rất thân thiết với Lục Dao, có lẽ sẽ tìm được vài manh mối.
Lục Dao khẽ lắc đầu, “Thời gian này tôi không hay gặp lớp trưởng lắm. Khoảng thời gian trước đây, không biết vì sao mà lớp trưởng không không đến trường trong một thời gian dài.”
“Hầy, Lục Dao, cô có thể xem một quẻ mà?” Tiểu Đao vẫn còn nhớ Lục Dao có thể không cần gặp mặt mà vẫn tính ra được đối phương đang ở đâu.
“Tôi đã về huyện Bình Dao một lần, tôi phát hiện ra mình học vẫn còn chưa đủ. Hơn nữa gia huấn(*) của nhà họ Lục không cho phép chúng tôi dùng thuật xem tướng can thiệp vào cuộc sống bình thường của người khác. Nếu người trong cuộc không bằng lòng thì tôi bắt buộc phải làm theo quy tắc của ông nội, không được tùy tiện xem quẻ đoán vận mệnh cho người khác.”
Trước đây, Lục Dao cảm thấy xem một quẻ cho người khác cũng không phải việc khó. Nhưng sau này cô đọc được lời của ông nội trong bản ghi chép, ông nói ai cũng có bí mật, có rất nhiều thứ không muốn cho người khác biết. Có một vài thứ sẽ trở thành công cụ giúp đỡ cô, một vài thứ sẽ trở thành vũ khí hại cô.
Cho nên nếu người khác không muốn cho cô biết, vậy thì cô sẽ không tìm cách để biết. Nhưng chắc chắn Lục Dao sẽ không thừa nhận với Tiểu Đao, hôm qua cô đã lén lút xem một quẻ cho Chu Văn.
Tiểu Đao cũng thở phào một hơi, cậu cười nói, “Lục Dao, tôi thấy lời dạy bảo của nhà cô rất thực tế. Phải biết, bản lĩnh của cô lớn như vậy, mỗi lần ở trước mặt cô tôi luôn cảm thấy mình bị cô nhìn thấu, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều bị cô nhìn rất rõ, thực ra tôi còn thấy hơi sợ cô nữa đấy.”
Không sai, cho dù đối phương có ác ý hay không thì cảm giác bị một người nhìn thấu tâm tư thật sự chẳng khác nào đang chạy khỏa thân trên phố cả.
Lục Dao khẽ cau mày, vẻ mặt như cười như không nhìn Tiểu Đao, “Đáng tiếc, cảnh sát Phương quen tôi khá sớm, những thứ nên nhìn tôi đều nhìn thấy rồi…”
Hạ Thần Phong không quan tâm đến cuộc nói chuyện của hai người này, điều anh quan tâm là việc có một khoảng thời gian Chu Văn không đến trường học, “Cô có còn nhớ bắt đầu từ lúc nào không? Việc Chu Văn không đến trường học ấy…”
Lục Dao ngẫm nghĩ, “Hình như là khoảng thời gian chưa đến một tháng… Lớp trưởng thật sự có việc gì sao?” Tuy Lục Dao đã từ chối lời tỏ tình của Chu Văn, nhưng Chu Văn đã thật lòng quan tâm đến cô, cô cũng coi Chu Văn là bạn mình, bây giờ bạn mình xảy ra chuyện, làm sao Lục Dao có thể không quan tâm.
“Tình hình cụ thể chúng tôi tạm thời không thể rõ với cô.” Hạ Thần Phong cũng có quy tắc của riêng mình, đây là án mạng, anh không thể tùy tiện nói với người không liên quan đến vụ án. Những vụ án trước đây Lục Dao đều bị lôi vào, nhưng lần này cô không có bất cứ quan hệ nào với vụ án của Hứa Khuê, Hạ Thần Phong cũng không thể nói hết tình tiết của vụ án cho Lục Dao được.
Lục Dao cắn môi, “Cho dù thế nào, tôi cũng cảm thấy Chu Văn không giống người sẽ làm ra hành vi phạm tội, nhưng Chu Văn hôm qua tôi nhìn thấy lại cho tôi một cảm giác khác…”
“Mọi người đến gặp cư dân ở tầng mười lăm xem có thể lấy được video giám sát trên lối đi của tầng mười năm không.” Bởi vì nếu muốn xem video giám sát ở lối đi của một tầng trong khu dân cư đó thì cần phải có sự đồng ý của cư dân sống ở tầng đó. “Vâng.”
“Hầu Tử, cậu đi kiểm tra ghi chép giao thông của nhân viên giao hàng này xem có thể tìm được thứ gì đó không.” Thứ Hạ Thần Phong bảo Hầu Tử đi tìm không chỉ là tình hình hôm xảy ra vụ án, mà ngay cả hung thủ đi vào bố trí hiện trường vào lúc này cũng phải điều tra rõ.
Nguyên nhân gây ra vụ hỏa hoạn cũng được điều tra ra, là do cồn. Theo thông tin của bên phòng cháy chữa chắc, có lẽ là do cồn đốt cháy xô pha trong phòng khách mới dẫn đến vụ hỏa hạn này.”
Đồng nghiệp phụ trách vụ án khác cũng nói lại thông tin do bên phòng phòng cháy chữa cháy cung cấp cho mọi người. Mọi người trầm tư suy nghĩ, không nghĩ ra rốt cuộc hung thủ của vụ án này đang âm mưu cái gì. Đầu tiên là vất vả nghĩ ra phương thức giết người mà người bình thường khó có thể làm được, cuối cùng còn mang đầu người đi rồi châm lửa đốt cháy tất cả mọi thứ, rốt cuộc hung thủ muốn che giấu cái gì? “Nghĩ cách thông báo cho Chu Văn Lâu, Hứa Khuê là con trai của ông ta, lẽ nào con trai chết rồi, ông ta cũng không tỏ thái độ gì sao?” Bây giờ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm phần đầu của Hứa Khuê, mà manh mối về cơ bản đều đã mất rồi, chỉ đành ngày mai tiếp tục tìm kiếm thôi.
Bởi vì lúc trước Tiểu Đao nói Chu Văn không bình thường, cho nên sáng ngày hôm sau Hạ Thần Phong và Tiểu Đao cùng đến trường học, đợi Chu Văn xuất hiện.
Từ chỗ xa, Lục Dao vừa đi từ ký túc xá đến phòng học liền nhìn thấy Hạ Thần Phong cao to và Tiểu Đao dựa vào lan can ở một bên không có hình tượng gì cả.
Cô cau mày, nghĩ đến việc hôm qua Tiểu Đao cũng đến tìm Chu Văn, hôm nay lại đến nữa, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, “Cảnh sát Hạ, cảnh sát Phương?”
Hạ Thần Phong ngẩng đầu lên nhìn Lục Dao đang ôm một chồng sách đi đến. Tuy sắp sang năm thứ tư rồi nhưng mà tiết học chuyên ngành ngược lại càng nhiều hơn, đặc biệt là phải nghiên cứu tác phẩm tốt nghiệp, sắc mặt của Lục Dao trong khoảng thời gian này không được tốt cho lắm.
Hạ Thần Phong ngẩng đầu lên, bàn tay vốn dĩ đang đút vào trong túi áo bây giờ đang lấy điện thoại ra xem cái gì đó, nhìn thấy Lục Dao anh liền cất điện thoại đi và khẽ cau mày, “Sao dạo này sao cô lại thành ra thế này rồi?”
Hôm qua Tiểu Đao không chú ý đến, bây giờ nhìn lại quả nhiên sắc mặt của Lục Dao kém hơn trước đây rất nhiều, cậu cũng nói với vẻ không đồng tình: “Tôi nói này Lục Dao, cơ thể của cô đã rất đẹp rồi, không cần phải học giảm béo gì đó nữa đâu.”
Lục Dao cười, “Không phải, chỉ là gần đây tôi hơi bận thôi… Đúng rồi, các anh lại đến tìm Chu Văn à?”
“Hầy? Cô tính ra rồi à?” Tiểu Đao lại gần nói với Lục Dao bằng vẻ mặt bí ẩn. Lục Dao lắc đầu, “Hôm qua tôi nhìn thấy anh đến tìm Chu Văn mà?”
Tiểu Đao nghĩ lại, quả thực hôm qua cậu đã gặp Lục Dao ở thư viện, nhưng lúc đó cậu chỉ chú ý đến Chu Văn, không chú ý đến Lục Dao. Lúc này bị cô nhắc nhở như vậy Tiểu Đao liền thấy hơi ngại ngùng.
Lục Dao không nhìn Tiểu Đao nữa mà quay đầu sang nhìn Hạ Thần Phong đang đứng mở một bên, “Đã xảy ra việc gì sao?”
Hạ Thần Phong là cảnh sát phụ trách vụ án hình sự ở thành phố Tô, mà bây giờ vụ án của Ngũ Gia Mẫn cũng tạm thời kết thúc rồi, Lục Dao không nghĩ ra bất cứ lý do nào để Hạ Thần Phong đến tìm Chu Văn cả.
“Dạo này cô có gặp Chu Văn không?” Hạ Thần Phong biết Lục Dao là bạn cùng lớp của Chu Văn, hơn nữa chỉ trong mấy lần gặp, Hạ Thần Phong có thể nhận ra tình cảm của Chu Văn với Lục Dao chắc chắn không chỉ đơn giản là tình bạn, Chu Văn thích Lục Dao.
Về điểm này thì Hạ Thần Phong rất chắc chắn và cũng nhận thấy rất rõ, bởi vì cảm giác nhạy bén của anh cảm nhận được chút địch ý của Chu Văn đối với mình.
Nếu Chu Văn thật sự thích Lục Dao, vậy thì đương nhiên cậu sẽ rất thân thiết với Lục Dao, có lẽ sẽ tìm được vài manh mối.
Lục Dao khẽ lắc đầu, “Thời gian này tôi không hay gặp lớp trưởng lắm. Khoảng thời gian trước đây, không biết vì sao mà lớp trưởng không không đến trường trong một thời gian dài.”
“Hầy, Lục Dao, cô có thể xem một quẻ mà?” Tiểu Đao vẫn còn nhớ Lục Dao có thể không cần gặp mặt mà vẫn tính ra được đối phương đang ở đâu.
“Tôi đã về huyện Bình Dao một lần, tôi phát hiện ra mình học vẫn còn chưa đủ. Hơn nữa gia huấn(*) của nhà họ Lục không cho phép chúng tôi dùng thuật xem tướng can thiệp vào cuộc sống bình thường của người khác. Nếu người trong cuộc không bằng lòng thì tôi bắt buộc phải làm theo quy tắc của ông nội, không được tùy tiện xem quẻ đoán vận mệnh cho người khác.”
Trước đây, Lục Dao cảm thấy xem một quẻ cho người khác cũng không phải việc khó. Nhưng sau này cô đọc được lời của ông nội trong bản ghi chép, ông nói ai cũng có bí mật, có rất nhiều thứ không muốn cho người khác biết. Có một vài thứ sẽ trở thành công cụ giúp đỡ cô, một vài thứ sẽ trở thành vũ khí hại cô.
Cho nên nếu người khác không muốn cho cô biết, vậy thì cô sẽ không tìm cách để biết. Nhưng chắc chắn Lục Dao sẽ không thừa nhận với Tiểu Đao, hôm qua cô đã lén lút xem một quẻ cho Chu Văn.
Tiểu Đao cũng thở phào một hơi, cậu cười nói, “Lục Dao, tôi thấy lời dạy bảo của nhà cô rất thực tế. Phải biết, bản lĩnh của cô lớn như vậy, mỗi lần ở trước mặt cô tôi luôn cảm thấy mình bị cô nhìn thấu, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều bị cô nhìn rất rõ, thực ra tôi còn thấy hơi sợ cô nữa đấy.”
Không sai, cho dù đối phương có ác ý hay không thì cảm giác bị một người nhìn thấu tâm tư thật sự chẳng khác nào đang chạy khỏa thân trên phố cả.
Lục Dao khẽ cau mày, vẻ mặt như cười như không nhìn Tiểu Đao, “Đáng tiếc, cảnh sát Phương quen tôi khá sớm, những thứ nên nhìn tôi đều nhìn thấy rồi…”
Hạ Thần Phong không quan tâm đến cuộc nói chuyện của hai người này, điều anh quan tâm là việc có một khoảng thời gian Chu Văn không đến trường học, “Cô có còn nhớ bắt đầu từ lúc nào không? Việc Chu Văn không đến trường học ấy…”
Lục Dao ngẫm nghĩ, “Hình như là khoảng thời gian chưa đến một tháng… Lớp trưởng thật sự có việc gì sao?” Tuy Lục Dao đã từ chối lời tỏ tình của Chu Văn, nhưng Chu Văn đã thật lòng quan tâm đến cô, cô cũng coi Chu Văn là bạn mình, bây giờ bạn mình xảy ra chuyện, làm sao Lục Dao có thể không quan tâm.
“Tình hình cụ thể chúng tôi tạm thời không thể rõ với cô.” Hạ Thần Phong cũng có quy tắc của riêng mình, đây là án mạng, anh không thể tùy tiện nói với người không liên quan đến vụ án. Những vụ án trước đây Lục Dao đều bị lôi vào, nhưng lần này cô không có bất cứ quan hệ nào với vụ án của Hứa Khuê, Hạ Thần Phong cũng không thể nói hết tình tiết của vụ án cho Lục Dao được.
Lục Dao cắn môi, “Cho dù thế nào, tôi cũng cảm thấy Chu Văn không giống người sẽ làm ra hành vi phạm tội, nhưng Chu Văn hôm qua tôi nhìn thấy lại cho tôi một cảm giác khác…”
Danh sách chương