Nghe được âm thanh cắn xé ở bên cạnh, Sở Ca cố gắng giữ thanh tỉnh, hắn khó khăn đứng dậy.
Hiện tại hắn chỉ có thể nhìn được bằng một con mắt. Dưới bóng đêm, hình ảnh Chó Sục lộ ra vẻ điên cuồng, muốn đem Gấu Trúc Nhỏ xé nát.
Gấu Trúc Nhỏ không kêu la thảm thiết, vì hắn đã không thể kêu được nữa.
Sở Ca cảm giác như trời đất xoay vòng. Chứng kiến vẻ thê thảm của Gấu Trúc Nhỏ, hắn lại nhớ đến lúc trước Gấu Trúc Nhỏ đã cứu mình, một cổ nghịch máu bay thẳng hắn ngày linh che.
Mắt trái của hắn lập tức tràn ngập tơ máu, hắn mạnh mà gào rú một tiếng, phóng về phía Chó Sục.
Phịch một tiếng!
Chó Sục lảo đảo, còn Sở Ca thì cảm giác như cái trán sắp vỡ ra, như muốn chấn thương sọ não.
Lúc này, hắn nghe được một đạo tiếng chim hót cực kỳ bén nhọn.
Hắn vô ý thức mở ra mắt trái nhìn, chỉ thấy Kền Kền theo từ trên lao xuống, dùng móng vuốt sắc nhọn dã được cường hóa đâm vào sau lưng Chó Sục.
Chó Sục cực kỳ hung mãnh, hắn không biết đau đớn, nó quay người lại táp một cái, đáng tiếc là Kền Kền tránh thoát được.
Cứ như vậy, Kền Kền bắt đầu cò quay, móng vuốt của hắn giờ đây giống như lưỡi hái tử thần, thỉnh thoảng rơi xuống, làm cho Chó Sục bắt buộc phải đặt sự chú ý lên người của hắn.
"Chim Hói! Ngươi muốn đối nghịch với ta sao? "
Chó Sục nổi giận hỏi, hắn bị Hôi Lang cắn mất rất nhiều mảng thịt, nhìn qua như là chó thây ma(Chó Zombie), rất là kinh dị.
Ánh mắt Kền Kền lạnh như băng, nói: "Mạnh được yếu thua, nếu ta không trở thành con mồi, thì chính ngươi sẽ làm con mồi! "
Cùng lúc đó, đám nhân viên an ninh kia đều bị giật mình:
"Con c~him thật lớn a! "
"Đó là diều hâu à? "
"Óc lợn, đó là Kền Kền! "
"Ôi má ơi! Kền Kền, Sói, Gấu Trúc,..công viên của chúng ta là vườn bách thú ư? "
"Báo cảnh sát đi, nhanh lên! Hình như Kền Kền cũng là động vật cần được bảo tồn. "
Các nhân viên an ninh một bên xua đuổi chó lang thang, một bên lấy điện thoại di động ra quay chụp.
Bọn hắn có dự cảm, nếu như việc này thượng truyền (*upload) lên trên mạng, tuyệt đối sẽ rất hot!
Thậm chí là lên được cả Hot Search luôn chứ đùa!
Hôi Lang loạng choạng đứng lên, lần nữa đi tới chỗ Chó Sục.
Thương thế của hắn nhìn qua có vẻ nhẹ hơn của Chó Sục, có thể Chó Sục không sợ đau, nhưng hắn lại cảm nhận được sự đau đớn thật sự.
Nhưng hắn đã giết đến đỏ mắt.
Giờ phút này, hắn đã thực sự trở thành "Sói".
Hắn bất chấp người bên cạnh, cũng bất chấp kẻ thù, những gì hắn muốn lúc này chỉ là xé xác Chó Sục ra.
Là một con Sói Hoang, sao có thể bị một con chó khi dễ!
"NGAO...OOO——"
Hắn ngẩng, đầu gào to một tiếng, âm thanh truyền đi rất xa.
Nhiều người đang ngủ trong khu phố gần công viên bị đánh thức, và một số "cú đêm" cảm thấy sợ hãi. (P/S: cú đêm là bọn thức đêm để chs game, xem phim,...v.v ấy, không phải con cú đêm đi săn đâu)
Sói tru mười dặm, lòng người bàng hoàng.
Hôi Lang lần nữa solo khô máu với Chó Sục, lúc này đây, bọn hắn không còn chiến đấu ở trong bụi cây nữa, mà là đang chiến đấu ở trước mặt các nhân viên an ninh.
NGUYÊN THỦY, HOANG DÃ, THÔ BẠO...!
...Và cực kỳ TÀN NHẪN!
Các nhân viên an ninh hãi hùng khiếp vía, bọn họ thậm chí là còn không dám nhìn thẳng.
Sở Ca đi đến trước mặt Gấu Trúc Nhỏ, lòng của hắn vô cùng khó chịu.
"Tại sao phải cứu ta? " Hắn cắn răng hỏi.
Gấu Trúc Nhỏ khó khăn trợn mắt, miễn cưỡng cười vui nói: "Trước đây...ngươi...đã cứu ta. "
"Lão đại, đừng đau lòng......Ta vẫn còn giữ được Điểm Sinh Tồn. Sau này cũng không phải biến thành súc sinh......Về sau, nhớ dẫn ta đi 1900 để bay......" (1900: gg để biết thêm thông tin chi tiết)
Cuối cùng, hắn vẫn là nuốt xuống một hơi cuối cùng, sinh cơ đoạn tuyệt, lâm vào trong bóng tối vô tận.
Bị loại!
Sở Ca trầm mặc, nhìn vào thi thể Gấu Trúc Nhỏ, không nói một lời.
Sau khi trải qua một trận chiến tàn khốc, lực chiến đấu của hắn đã suy yếu trên diện rộng. Thậm chúa, chỉ một con chó bình thường cũng đánh không nổi.
Nhưng hắn không cảm thấy sợ hãi, ngược lại lửa giận còn dâng trào lên tới đỉnh điểm.
Lý trí nói cho hắn biết, hắn phải tỉnh táo.
Hắn không có Điểm Sinh Tồn, một khi chết, liền sẽ biến thành động vật nào đó trong vườn bách thua để cho con người nhìn ngắm.
Điểm Sinh Tồn thì phải sau khi kết thúc mới nhận được, nên nếu muốn giữ được số Điểm Sinh Tồn này, điều kiện quan trọng nhất là phải còn sống.
Nếu như chết ở bên trong Cạnh Tranh Sinh Tồn, thì cho dù giết được nhiều hay ít cũng sẽ không nhận được Điểm Sinh Tồn.
Nhưng cho dù hắn có khuyên bảo bản thân mình như thế nào thì hắn cũng đã không giữ được vẻ tỉnh táo nữa rồi.
Mới đầu, hắn còn tưởng rằng có được Tốc Độ Liệp Báo sẽ giúp cho hắn có được ưu thế tuyệt đối ở Cạnh Tranh Sinh, nhưng sự thật đã giúp hắn tỉnh ngộ.
Hắn quay đầu lại. nhìn về phía Chó Sục vẫn đang chiến đấu, bên mắt trái liền lóe lên tia sáng lạnh chết người.
"Ta nên trốn đi, nhưng tại sao thân thể của ta không chịu nghe lời, lại muốn nhào tới đó.....?"
Sở Ca cắn răng suy nghĩ, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.
Là bản năng!
Bản năng mạnh mẽ của loài Sư Tử!
Ngạo khí của vị vua vùng thảo nguyên!
Trong tình huống Sư Tử đánh không lại cũng sẽ phải bỏ chạy. Nhưng khi solo 1vs1 mà lại bị một con chó dọa lùi, quả thực là vũ nhục thân phận Sư Tử.
Ngoại trừ Sư Tử được nuôi trong lồng, có bao nhiêu con Sư Tử nhát gan như thế? Hôi Lang và Chó Sục vẫn đang chiến đấu, Kền Kền thỉnh thoảng lại lao xuống.
Những con chó lang thang đã bắt đầu sợ hãi trước cuộc chiến khốc liệt này, vì thế nên không có một con nào dám xông lên.
Chiến đấu rất nhanh liền lâm vào bế tắc. Chó Sục bị Hôi Lang quật ngã, hắn cắn vào phần cổ Hôi Lang dùng thân thể Hôi Lang để ngăn cản móng vuốt của Kền Kền.
Hôi Lang đã kiệt sức, rất khó giãy giụa.
Nhưng Chó Sục cũng chỉ có thể làm được việc này mà thôi, thật ra hắn cũng không có cách nào để có thể cắn chết Hôi Lang.
"Uông uông uông——"
Tiếng kêu của Gấu Nâu bỗng nhiên truyền đến, nàng đứng ở trong bầy chó, hướng Chó Sục kêu to liên tục.
Tạp Âm Chi Hầu!
Tất cả mọi người nghe được thanh âm của nàng, đều cảm thấy bực bội.
"Cút xa một chút! "
Một gã nam tử hét to với Gấu Nâu, nhưng Gấu Nâu vẫn bất vi sở động. (* không làm gì cả, không di chuyển)
Gấu Nâu nhìn thì có vẻ như là rất bình tĩnh, nhưng thật ra trong nội tâm lại đang cực kỳ khẩn trương.
Chứng thi thể vô cùng thê thảm của Gấu Trúc Nhỏ, nàng bỗng nhiên cảm thấy bi thương.
Tuy nàng thường xuyên đấu võ miệng cùng Gấu Trúc Nhỏ, nhưng nói thế nào thì bọn hắn cũng coi như đồng bọn.
Nàng lại một lần nữa biết đến sự tàn khốc của Cạnh Tranh Sinh Tồn. Điều này đã tác động rất mạnh mẽ lên nàng.
"Oa... ô oa... ô......"
Tiếng còi cảnh báo từ đâu vang đến, có nghĩa là cảnh sát cũng đã sắp tới.
Nếu để cho cảnh sát mang bọn hắn đi, rời khỏi Công viên Thanh Mai thì coi như nhiệm vụ thất bại.
Sở Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía Gấu Nâu, kêu lên: "Đi theo ta! "
Nói xong, hắn quay người rời đi, Gấu Nâu vội vàng đuổi theo.
Trước khi tiến vào trong rừng cây, hắn liếc nhìn thi thể của Gấu Trúc Nhỏ mộ cái, sau đó tan biến vào trong bóng tối.
Chó Sục bỗng nhiên buông Hôi Lang ra, đạp đi. Sau đó nó ra sức đứng dậy, nhanh chóng nhảy lên tiến vào bên trong rừng cây kia, còn các con chó lang thang khác thì thục mạng chạy theo.
Các nhân viên an ninh căn bản không dám ngăn trở. Đối với sự bỗng yên tĩnh bất thường này, bọn hắn xó cảm giác như những gì mình vừa thấy chỉ là một giấc mơ.
Mười phút sau.
Sở Ca cùng Gấu Nâu lần nữa trốn vào cái cầu trượt Nơi đây cao khoảng 2m so với mặt đất, lúc các nhân viên an ninh đi tìm bọn hắn, có lẽ sẽ không nghĩ đến rằng bọn hắn lại trốn ở chỗ này.
Nằm sấp xuống, cuối cùng Sở Ca cũng buông lỏng cơ thể. Cơn buồn ngủ vô tận ập đến, làm cho mí mắt của hắn trở nên nặng trĩu.
Gấu Nâu cũng nằm sấp, để tránh bị người nhìn thấy.
"Kế tiếp, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? " Nàng nhẹ giọng hỏi, thanh âm có chút run rẩy, cực kì sợ sệt.
Ánh mắt Sở Ca lập loè, nói: "Báo thù. "
Mặc dù bị hắn không giết được Chó Sục, cũng phải tìm biện pháp làm cho Chó Sục bị đào thải.
Hắn quyết định rằng sau khi khôi phục thể lực, hắn phải đem Chó Sục dẫn tới trước mặt nhân loại, sau đoa sẽ dùng năng lực ngụy trang để thoát đi.
Một khi Chó Sục mang ra khỏi Công viên Thanh Mai thì lập tức sẽ bị loại.
Nếu như Chó Sục không để lại Điểm Sinh Tồn, gia hỏa này chắc hẳn phải chết không nghi ngờ.
Hiện tại hắn chỉ có thể nhìn được bằng một con mắt. Dưới bóng đêm, hình ảnh Chó Sục lộ ra vẻ điên cuồng, muốn đem Gấu Trúc Nhỏ xé nát.
Gấu Trúc Nhỏ không kêu la thảm thiết, vì hắn đã không thể kêu được nữa.
Sở Ca cảm giác như trời đất xoay vòng. Chứng kiến vẻ thê thảm của Gấu Trúc Nhỏ, hắn lại nhớ đến lúc trước Gấu Trúc Nhỏ đã cứu mình, một cổ nghịch máu bay thẳng hắn ngày linh che.
Mắt trái của hắn lập tức tràn ngập tơ máu, hắn mạnh mà gào rú một tiếng, phóng về phía Chó Sục.
Phịch một tiếng!
Chó Sục lảo đảo, còn Sở Ca thì cảm giác như cái trán sắp vỡ ra, như muốn chấn thương sọ não.
Lúc này, hắn nghe được một đạo tiếng chim hót cực kỳ bén nhọn.
Hắn vô ý thức mở ra mắt trái nhìn, chỉ thấy Kền Kền theo từ trên lao xuống, dùng móng vuốt sắc nhọn dã được cường hóa đâm vào sau lưng Chó Sục.
Chó Sục cực kỳ hung mãnh, hắn không biết đau đớn, nó quay người lại táp một cái, đáng tiếc là Kền Kền tránh thoát được.
Cứ như vậy, Kền Kền bắt đầu cò quay, móng vuốt của hắn giờ đây giống như lưỡi hái tử thần, thỉnh thoảng rơi xuống, làm cho Chó Sục bắt buộc phải đặt sự chú ý lên người của hắn.
"Chim Hói! Ngươi muốn đối nghịch với ta sao? "
Chó Sục nổi giận hỏi, hắn bị Hôi Lang cắn mất rất nhiều mảng thịt, nhìn qua như là chó thây ma(Chó Zombie), rất là kinh dị.
Ánh mắt Kền Kền lạnh như băng, nói: "Mạnh được yếu thua, nếu ta không trở thành con mồi, thì chính ngươi sẽ làm con mồi! "
Cùng lúc đó, đám nhân viên an ninh kia đều bị giật mình:
"Con c~him thật lớn a! "
"Đó là diều hâu à? "
"Óc lợn, đó là Kền Kền! "
"Ôi má ơi! Kền Kền, Sói, Gấu Trúc,..công viên của chúng ta là vườn bách thú ư? "
"Báo cảnh sát đi, nhanh lên! Hình như Kền Kền cũng là động vật cần được bảo tồn. "
Các nhân viên an ninh một bên xua đuổi chó lang thang, một bên lấy điện thoại di động ra quay chụp.
Bọn hắn có dự cảm, nếu như việc này thượng truyền (*upload) lên trên mạng, tuyệt đối sẽ rất hot!
Thậm chí là lên được cả Hot Search luôn chứ đùa!
Hôi Lang loạng choạng đứng lên, lần nữa đi tới chỗ Chó Sục.
Thương thế của hắn nhìn qua có vẻ nhẹ hơn của Chó Sục, có thể Chó Sục không sợ đau, nhưng hắn lại cảm nhận được sự đau đớn thật sự.
Nhưng hắn đã giết đến đỏ mắt.
Giờ phút này, hắn đã thực sự trở thành "Sói".
Hắn bất chấp người bên cạnh, cũng bất chấp kẻ thù, những gì hắn muốn lúc này chỉ là xé xác Chó Sục ra.
Là một con Sói Hoang, sao có thể bị một con chó khi dễ!
"NGAO...OOO——"
Hắn ngẩng, đầu gào to một tiếng, âm thanh truyền đi rất xa.
Nhiều người đang ngủ trong khu phố gần công viên bị đánh thức, và một số "cú đêm" cảm thấy sợ hãi. (P/S: cú đêm là bọn thức đêm để chs game, xem phim,...v.v ấy, không phải con cú đêm đi săn đâu)
Sói tru mười dặm, lòng người bàng hoàng.
Hôi Lang lần nữa solo khô máu với Chó Sục, lúc này đây, bọn hắn không còn chiến đấu ở trong bụi cây nữa, mà là đang chiến đấu ở trước mặt các nhân viên an ninh.
NGUYÊN THỦY, HOANG DÃ, THÔ BẠO...!
...Và cực kỳ TÀN NHẪN!
Các nhân viên an ninh hãi hùng khiếp vía, bọn họ thậm chí là còn không dám nhìn thẳng.
Sở Ca đi đến trước mặt Gấu Trúc Nhỏ, lòng của hắn vô cùng khó chịu.
"Tại sao phải cứu ta? " Hắn cắn răng hỏi.
Gấu Trúc Nhỏ khó khăn trợn mắt, miễn cưỡng cười vui nói: "Trước đây...ngươi...đã cứu ta. "
"Lão đại, đừng đau lòng......Ta vẫn còn giữ được Điểm Sinh Tồn. Sau này cũng không phải biến thành súc sinh......Về sau, nhớ dẫn ta đi 1900 để bay......" (1900: gg để biết thêm thông tin chi tiết)
Cuối cùng, hắn vẫn là nuốt xuống một hơi cuối cùng, sinh cơ đoạn tuyệt, lâm vào trong bóng tối vô tận.
Bị loại!
Sở Ca trầm mặc, nhìn vào thi thể Gấu Trúc Nhỏ, không nói một lời.
Sau khi trải qua một trận chiến tàn khốc, lực chiến đấu của hắn đã suy yếu trên diện rộng. Thậm chúa, chỉ một con chó bình thường cũng đánh không nổi.
Nhưng hắn không cảm thấy sợ hãi, ngược lại lửa giận còn dâng trào lên tới đỉnh điểm.
Lý trí nói cho hắn biết, hắn phải tỉnh táo.
Hắn không có Điểm Sinh Tồn, một khi chết, liền sẽ biến thành động vật nào đó trong vườn bách thua để cho con người nhìn ngắm.
Điểm Sinh Tồn thì phải sau khi kết thúc mới nhận được, nên nếu muốn giữ được số Điểm Sinh Tồn này, điều kiện quan trọng nhất là phải còn sống.
Nếu như chết ở bên trong Cạnh Tranh Sinh Tồn, thì cho dù giết được nhiều hay ít cũng sẽ không nhận được Điểm Sinh Tồn.
Nhưng cho dù hắn có khuyên bảo bản thân mình như thế nào thì hắn cũng đã không giữ được vẻ tỉnh táo nữa rồi.
Mới đầu, hắn còn tưởng rằng có được Tốc Độ Liệp Báo sẽ giúp cho hắn có được ưu thế tuyệt đối ở Cạnh Tranh Sinh, nhưng sự thật đã giúp hắn tỉnh ngộ.
Hắn quay đầu lại. nhìn về phía Chó Sục vẫn đang chiến đấu, bên mắt trái liền lóe lên tia sáng lạnh chết người.
"Ta nên trốn đi, nhưng tại sao thân thể của ta không chịu nghe lời, lại muốn nhào tới đó.....?"
Sở Ca cắn răng suy nghĩ, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.
Là bản năng!
Bản năng mạnh mẽ của loài Sư Tử!
Ngạo khí của vị vua vùng thảo nguyên!
Trong tình huống Sư Tử đánh không lại cũng sẽ phải bỏ chạy. Nhưng khi solo 1vs1 mà lại bị một con chó dọa lùi, quả thực là vũ nhục thân phận Sư Tử.
Ngoại trừ Sư Tử được nuôi trong lồng, có bao nhiêu con Sư Tử nhát gan như thế? Hôi Lang và Chó Sục vẫn đang chiến đấu, Kền Kền thỉnh thoảng lại lao xuống.
Những con chó lang thang đã bắt đầu sợ hãi trước cuộc chiến khốc liệt này, vì thế nên không có một con nào dám xông lên.
Chiến đấu rất nhanh liền lâm vào bế tắc. Chó Sục bị Hôi Lang quật ngã, hắn cắn vào phần cổ Hôi Lang dùng thân thể Hôi Lang để ngăn cản móng vuốt của Kền Kền.
Hôi Lang đã kiệt sức, rất khó giãy giụa.
Nhưng Chó Sục cũng chỉ có thể làm được việc này mà thôi, thật ra hắn cũng không có cách nào để có thể cắn chết Hôi Lang.
"Uông uông uông——"
Tiếng kêu của Gấu Nâu bỗng nhiên truyền đến, nàng đứng ở trong bầy chó, hướng Chó Sục kêu to liên tục.
Tạp Âm Chi Hầu!
Tất cả mọi người nghe được thanh âm của nàng, đều cảm thấy bực bội.
"Cút xa một chút! "
Một gã nam tử hét to với Gấu Nâu, nhưng Gấu Nâu vẫn bất vi sở động. (* không làm gì cả, không di chuyển)
Gấu Nâu nhìn thì có vẻ như là rất bình tĩnh, nhưng thật ra trong nội tâm lại đang cực kỳ khẩn trương.
Chứng thi thể vô cùng thê thảm của Gấu Trúc Nhỏ, nàng bỗng nhiên cảm thấy bi thương.
Tuy nàng thường xuyên đấu võ miệng cùng Gấu Trúc Nhỏ, nhưng nói thế nào thì bọn hắn cũng coi như đồng bọn.
Nàng lại một lần nữa biết đến sự tàn khốc của Cạnh Tranh Sinh Tồn. Điều này đã tác động rất mạnh mẽ lên nàng.
"Oa... ô oa... ô......"
Tiếng còi cảnh báo từ đâu vang đến, có nghĩa là cảnh sát cũng đã sắp tới.
Nếu để cho cảnh sát mang bọn hắn đi, rời khỏi Công viên Thanh Mai thì coi như nhiệm vụ thất bại.
Sở Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía Gấu Nâu, kêu lên: "Đi theo ta! "
Nói xong, hắn quay người rời đi, Gấu Nâu vội vàng đuổi theo.
Trước khi tiến vào trong rừng cây, hắn liếc nhìn thi thể của Gấu Trúc Nhỏ mộ cái, sau đó tan biến vào trong bóng tối.
Chó Sục bỗng nhiên buông Hôi Lang ra, đạp đi. Sau đó nó ra sức đứng dậy, nhanh chóng nhảy lên tiến vào bên trong rừng cây kia, còn các con chó lang thang khác thì thục mạng chạy theo.
Các nhân viên an ninh căn bản không dám ngăn trở. Đối với sự bỗng yên tĩnh bất thường này, bọn hắn xó cảm giác như những gì mình vừa thấy chỉ là một giấc mơ.
Mười phút sau.
Sở Ca cùng Gấu Nâu lần nữa trốn vào cái cầu trượt Nơi đây cao khoảng 2m so với mặt đất, lúc các nhân viên an ninh đi tìm bọn hắn, có lẽ sẽ không nghĩ đến rằng bọn hắn lại trốn ở chỗ này.
Nằm sấp xuống, cuối cùng Sở Ca cũng buông lỏng cơ thể. Cơn buồn ngủ vô tận ập đến, làm cho mí mắt của hắn trở nên nặng trĩu.
Gấu Nâu cũng nằm sấp, để tránh bị người nhìn thấy.
"Kế tiếp, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? " Nàng nhẹ giọng hỏi, thanh âm có chút run rẩy, cực kì sợ sệt.
Ánh mắt Sở Ca lập loè, nói: "Báo thù. "
Mặc dù bị hắn không giết được Chó Sục, cũng phải tìm biện pháp làm cho Chó Sục bị đào thải.
Hắn quyết định rằng sau khi khôi phục thể lực, hắn phải đem Chó Sục dẫn tới trước mặt nhân loại, sau đoa sẽ dùng năng lực ngụy trang để thoát đi.
Một khi Chó Sục mang ra khỏi Công viên Thanh Mai thì lập tức sẽ bị loại.
Nếu như Chó Sục không để lại Điểm Sinh Tồn, gia hỏa này chắc hẳn phải chết không nghi ngờ.
Danh sách chương