"Không được rồi, thể lực của hắn thật sự quá tốt. "
Gấu Trúc Nhỏ quật ngã trên mặt đất, bi phẫn kêu lên.
Sở Ca đi cũng nhảy ra, kéo khoảng cách với Hôi Lang.
Tuy rốc độ của hắn rất nhanh, nhưng trên người vẫn bị xé vài vết máu, đau đến mức hắn phải hít vào vài khí lạnh.
Hắn cắn răng nhìn về phía Hôi Lang đang điên loạn, nói: "Xem ra chúng ta rất khó phân ra thắng bại. Nếu như không dừng lại, thì cuối cùng ta cũng phải chết mà ngươi cũng sẽ kiệt sức. Cuối cùng ngươi vẫn sẽ chỉ là con mồi của kẻ khác mà thôi. "
Nghe vậy, Hôi Lang cố gắng tỉnh táo.
Sở Ca nói rất đúng sự thật.
Thể lực của hắn không phải là vô hạn. Hắn đã tiêu hao hơn một nửa thể lực, tiếp tục đánh cũng không phải chuyện tốt.
Hắn chỉ có thể hận thôi a...!
Hắn đường đường là một con Sói trưởng thành mà lại bị ba cái tiểu gia hỏa này làm cho chật vật như thế.
Nhất là cái con Gấu Trúc Nhỏ kia, một mực khiêu khích hắn, khiến cho hắn rất giận dữ.
"Các ngươi cho là ta đã sợ? " Hôi Lang mạnh miệng nói, một mực bảo trì vẻ mặt dữ tợn.
Sở Ca khẽ nói: "Vẫn con quá sớm để kết thúc nhiệm vụ. Nếu như ngươi muốn chiến, ta vẫn có thể tiếp tục. Cho dù chết, chúng ta cũng muốn chiến một trận! "
Trong lòng của hắn đã ra quyết định. Cho dù thua thì thua người cũng không thua trận, tâm sợ nhưng miệng không được sợ.
Dù là kiếp trước kiếp này, đây cũng là lần đầu tiên hắn trải qua trận ác đấu như vậy. Có lẽ là dã tính bên trong dòng máu của Sư Tử, tuy rằng hắn cảm thấy đau, nhưng càng đau hắn lại càng sôi máu.
Hôi Lang bị hắn hù, không khỏi do dự.
Gấu Nâu cũng ngậm miệng lại, để cho Hôi Lang bắt đầu khôi phục lý trí.
Cuối cùng.
Hôi Lang hừ lạnh nói: "Các ngươi chờ đó, chúng ta sẽ không để các ngươi yên! "
Nói xong, hắn nhanh chóng quay người chạy đi.
Sở Ca cùng Gấu Trúc Nhỏ thở dài ra một hơi.
"Trước tiên nên rời khỏi nơi đây cái đã! " Sở Ca phân phó nói. Hắn có cảm giác, cảm thấy bốn phía trong bóng tối có người nhìn trộm bọn hắn, cho nên là tranh thủ thời gian rời đi thì tốt hơn.
Hắn lập tức quay người chạy đi, Gấu Trúc Nhỏ cùng Gấu Nâu theo sát phía sau.
Bọn hắn nhanh chóng chạy vào trong bụi cỏ, rồi chạy một mạch về phía trước.
Trên đường đi, Sở Ca đều cảnh giác nhìn chung quanh, hiện tại thứ có tính uy hiếp lớn nhất chính là cái con Chó Sục kia.
Gấu Trúc Nhỏ rất hưng phấn, đang trò chuyện cùng với Gấu Nâu.
"Này này, làm thế nào để ngươi có Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] vậy? "
"Cái này mà ngươi cũng không biết sao! Chỉ cần vượt qua Thí luyện Sinh Tồn mà không bị thương thì sẽ nhận được 1000 Điểm Sinh Tồn. " (Nguyên vắn đoạn này là như vầy “不错啊,日天,你竟然有2级生存能力,你是怎么做到的啊?” - “滚,你才是日天,只要在生存试炼里无伤通关就能额外获得1000生存积分。” Hai Từ 日 Có nghĩa là "Nhật"天 nghĩa là "Thiên". Ghép hai từ này với nhau ta sẽ được từ "Nhật thiên". Đây không phải là tên người mà nó là đác tính của loài Gấu, rất táo bạo trong việc xxx, cho nên ta sẽ sửa đổi nguyên đoạn này thành như vầy để nó manh đúng tính chất khắc nghiệt của hai từ "Sinh Tồn ". Nếu ai muốn đọc nguyên tác thì kéo xuống phần dưới cùng của chương này nhé."
"Kéo con bê a, ngươi vượt qua mà không bị thương? Ngươi xả thân đi ôm đùi người khác sao? "
"Phì! Trong Thí luyện Sinh Tồn ta là một con mèo nhỏ. Ta được một cô nàng nữ sinh thu lưu, buổi tối ngủ còn được nàng ôm vào trong ngực, ai dám làm tổn thương ta? " (Quen không bà con:‑<)
Gấu Nâu lại khôi phục bẻ hoạt bát, cười đắc ý.
Sở Ca nghe được liền im lặng. Đây là do vận khí, hay là thực lực đây? Hắn bỗng nhiên ý thức được, không tổn thương mà qua thì đúng là rất khó, nhưng mà cũng sẽ không phải là chuyện hiếm khi xảy ra.
Hắn hiếu kỳ hỏi: "Ngươi có 1000 Điểm Sinh Tồn, vì sao không đổi lấy Năng Lực Sinh Tồn [Lv3]? "
Gấu Nâu xấu hổ trả lời: "Ta đã đổi lấy một cái Năng Lực Sinh Tồn có khả năng...làm đẹp. Số Điểm Sinh Tồn còn lại cũng chỉ có thể mua lấy Năng Lực Sinh Tồn [Lv2], mà ta cũng không có dám tấn công trực diện nên lựa chọn Tạp Âm Chi Hầu. "
Trán Sở Ca cùng Gấu Trúc Nhỏ đổi sang một màu xám xịt.
Gấu Trúc Nhỏ suýt chút nữa thổ huyết, không cam lòng kêu lên: "Lão thiên không công bằng a...! "
Gấu Nâu càng nói càng xấu hổ, cũng may trên mặt nàng tất cả đều là lông, nếu không thì mặt nàng đều đã đỏ ửng hết rồi.
Mười phút sau.
Họ đi qua một cái cầu trượt trong công viên, nơi có một không gian nhỏ để người lớn cúi xuống, nhưng đối với bọn họ cũng là khá rộng rãi rồi.
Lên xuống chỉ có hai con đường: một bên là cầu trượt, một bên là cầu thang đi lên. Vị trí này có thể nói là dễ khó công. Ai dám xông lên, liền sẽ bị bọn họ tiến công.
Bọn hắn nằm sấp không ngoi đầu lên.
Trải qua một trận ác đấu, quan hệ giữa ba người bọn họ rõ ràng là đã gần gũi hơn không ít. Bọn hắn một bên mai phục, một bên thấp giọng trao đổi.
Thật tình bọn khônh không biết, trên một cái cây đại thụ gần đó có Dơi đang treo ngược mình, lạnh lùng nhìn bọn hắn. Lá cây che đậy thân hình của nó, khiến cho ba người Sở Ca không thể nào nhìn thấy được nó.
Nó đến đây còn sớm hơn cả ba người Sở Ca, nhưng lại một mực ở quan sát thế cục.
"Lão đại, kế hoạch của chúng ta là một mực mai phục ư? " Gấu Trúc Nhỏ hỏi, đè ép tần số âm thanh xuống mức rất thấp.
Sở Ca trả lời: "Trước tiên là khôi phục thể lực. Ba người chúng ta liên thủ thì chắc chắn là có thể đi săn được. Chỉ cần Hôi Lang cùng Chó Sục không liên thủ, chúng ta có thể quét ngang Nhiệm vụ Cạnh Tranh Sinh Tồn lần này. "
Gấu Trúc Nhỏ gật đầu.
Gấu Nâu không mở miệng, lòng của nàng lần nữa thấp thỏm không yên.
Vừa nghĩ tới cảnh phải cắn chết những Sinh Tồn Giả kia, nàng liền rùng mình.
Sở Ca thì tại muốn những tên Sinh Tồn Giả đã bị con Hôi Lang kia phế bỏ. Những người kia là đồng đội của hắn, nếu như có thể tìm được bọn hắn, có lẽ sẽ có một chút công dụng.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Đêm khuya đã đến.
Công viên Thanh Mai trở nên cô tích hơn bao giờ hết. Tiếng của Ếch và Ve cùng vang lên dưới bầu trời đêm, thỉnh thoảng còn có tiếng chó hoang gầm rú.
"Các ngươi ở nơi đây chờ ta, ta đi ra ngoài đi dạo một vòng. Ta nếu gặp được nguy hiểm còn có thể chạy, nhưng các ngươi không thể. "
Sở Ca vừa buông lời liền trượt xuống.
Gấu Trúc Nhỏ ngẩn người, vừa định nói chuyện, Sở Ca đã nhảy vào trong rừng cây, tốc độ cực nhanh, làm hắn líu lưỡi.
"Đây là tốc độ của Sư Tử sao? Nhanh như là Báo Chitaah luôn đó a! " Hắn cảm thán nói.
Gấu Nâu gật đầu, tỏ vẻ đồng quan điểm.
Bên kia.
Chưa chạy được bao lâu, hắn liền thấy lử phía trước có bốn con chó lang thang nằm rạp trên mặt đất nghỉ ngơi. Có lớn có nhỏ, con lớn nhất sợ là còn "uy vũ" hơn cả Hôi Lang a.
Vừa ngửi thấy mùi của hắn, bốn đầu chó liền trợn mắt ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.
Sở Ca không có kinh hoảng, vẫn chậm rãi tiến lên.
"Thì ra chó lang thang trong buổi tối cũng không có đáng sợ cho lắm. "
Trong nội tâm hắn đang cảm thán. Bốn con chó lang thang nhìn qua giống như là chó sói.
Khi hắn đi qua trước mặt bốn con chó lang thang, chúng nó bỗng nhiên đứng dậy, đuổi về phía hắn.
Sở Ca vung chân bỏ chạy, Tốc Độ Liệp Báo lập tức tạo ra một khoảng cách rõ rệt với tứ cẩu.
Được một thời gian, bốn đầu chó lang thang liền buông tha hắn.
Sở Ca quanh đi quẩn lại, liền đi vào chỗ núp của Rắn Lục Thúy, Mèo Quýt và một số khác.
Đến lúc hắn tìm được, Rắn Lục Thúy bọn hắn đã không còn ở nơi đây.
"Chẳng lẽ Kền Kền cho lệnh rời chỗ sao "
Sở Ca nhíu mày, hắn muốn đi săn, không nghĩ tới lại không còn một ai.
Phốc hô—— phốc hô——
Lúc này, một hồi âm thanh vỗ cánh truyền đến, chỉ thấy Bồ Câu Trắng xuất hiện trước mắt Sở Ca.
Nó hưng phấn kêu lên: "Ngươi rốt cục đã trở về. Những người khác đã bị Chó Sục trùng kích, bỏ chạy tứ tán. "
Sở Ca nhìn Bồ Câu Trắng, giả bộ hiếu kỳ hỏi: "Trong Trận Doanh của chúng ta có người bí mật làm loạn sao? "
Bồ Câu Trắng lắc đầu, nói: "Ta không rõ ràng lắm, ta một mực trốn ở trên cây, không dám bay lung tung. "
Rống——
Sở Ca dừng toàn lực vươn tới, cắn một cái mạnh bào cổ Bồ Câu Trắng, lắc qua lắc lại. (Qua youtube xem nhé, tưởng tượng không hay lắm đâu)
"Đinh! Ngươi thành công giết một kẻ địch, nhận được 100 Điểm Sinh Tồn. "
Sở Ca nhả miệng, trong nội tâm thở dài một hơi.
Không có giết lầm.
Nếu là mà hắn giết phải người bí mật cùng phe, vậy hắn sẽ bị trừ đi 200 Điểm Sinh Tồn.
Nhìn qua thi thể của Bồ Câu Trắng, hắn thở dài một tiếng. Sau đó hắn bắt đầu đào hố, chuẩn bị đem Bồ Câu Trắng đi chôn.
"Ngươi quả nhiên là người bí mật. "
Một âm thanh khàn khàn mà lạnh như băng phát ra, Sở Ca ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Mèo Quýt từ trong bụi cỏ chậm rãi đi ra.
Trong đêm tối, mắt mèo mới hiện ra vẻ lạnh lùng của nó.
................................................
Phần Đối thoại (nguyên tác):
"Này này, tiểu dâm, làm thế nào mà ngươi có được Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] vậy? "
"Ngươi mới là tiểu dâm! Còn làm sao để có được Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] ư? Chỉ cần vượt qua Thí luyện Sinh Tồn mà không bị thương thì sẽ nhận được 1000 Điểm Sinh Tồn đó! "
............................................
☞Chương Sau: Cuộc Cạnh Tranh Của Những Người Bí Ẩn☜
Gấu Trúc Nhỏ quật ngã trên mặt đất, bi phẫn kêu lên.
Sở Ca đi cũng nhảy ra, kéo khoảng cách với Hôi Lang.
Tuy rốc độ của hắn rất nhanh, nhưng trên người vẫn bị xé vài vết máu, đau đến mức hắn phải hít vào vài khí lạnh.
Hắn cắn răng nhìn về phía Hôi Lang đang điên loạn, nói: "Xem ra chúng ta rất khó phân ra thắng bại. Nếu như không dừng lại, thì cuối cùng ta cũng phải chết mà ngươi cũng sẽ kiệt sức. Cuối cùng ngươi vẫn sẽ chỉ là con mồi của kẻ khác mà thôi. "
Nghe vậy, Hôi Lang cố gắng tỉnh táo.
Sở Ca nói rất đúng sự thật.
Thể lực của hắn không phải là vô hạn. Hắn đã tiêu hao hơn một nửa thể lực, tiếp tục đánh cũng không phải chuyện tốt.
Hắn chỉ có thể hận thôi a...!
Hắn đường đường là một con Sói trưởng thành mà lại bị ba cái tiểu gia hỏa này làm cho chật vật như thế.
Nhất là cái con Gấu Trúc Nhỏ kia, một mực khiêu khích hắn, khiến cho hắn rất giận dữ.
"Các ngươi cho là ta đã sợ? " Hôi Lang mạnh miệng nói, một mực bảo trì vẻ mặt dữ tợn.
Sở Ca khẽ nói: "Vẫn con quá sớm để kết thúc nhiệm vụ. Nếu như ngươi muốn chiến, ta vẫn có thể tiếp tục. Cho dù chết, chúng ta cũng muốn chiến một trận! "
Trong lòng của hắn đã ra quyết định. Cho dù thua thì thua người cũng không thua trận, tâm sợ nhưng miệng không được sợ.
Dù là kiếp trước kiếp này, đây cũng là lần đầu tiên hắn trải qua trận ác đấu như vậy. Có lẽ là dã tính bên trong dòng máu của Sư Tử, tuy rằng hắn cảm thấy đau, nhưng càng đau hắn lại càng sôi máu.
Hôi Lang bị hắn hù, không khỏi do dự.
Gấu Nâu cũng ngậm miệng lại, để cho Hôi Lang bắt đầu khôi phục lý trí.
Cuối cùng.
Hôi Lang hừ lạnh nói: "Các ngươi chờ đó, chúng ta sẽ không để các ngươi yên! "
Nói xong, hắn nhanh chóng quay người chạy đi.
Sở Ca cùng Gấu Trúc Nhỏ thở dài ra một hơi.
"Trước tiên nên rời khỏi nơi đây cái đã! " Sở Ca phân phó nói. Hắn có cảm giác, cảm thấy bốn phía trong bóng tối có người nhìn trộm bọn hắn, cho nên là tranh thủ thời gian rời đi thì tốt hơn.
Hắn lập tức quay người chạy đi, Gấu Trúc Nhỏ cùng Gấu Nâu theo sát phía sau.
Bọn hắn nhanh chóng chạy vào trong bụi cỏ, rồi chạy một mạch về phía trước.
Trên đường đi, Sở Ca đều cảnh giác nhìn chung quanh, hiện tại thứ có tính uy hiếp lớn nhất chính là cái con Chó Sục kia.
Gấu Trúc Nhỏ rất hưng phấn, đang trò chuyện cùng với Gấu Nâu.
"Này này, làm thế nào để ngươi có Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] vậy? "
"Cái này mà ngươi cũng không biết sao! Chỉ cần vượt qua Thí luyện Sinh Tồn mà không bị thương thì sẽ nhận được 1000 Điểm Sinh Tồn. " (Nguyên vắn đoạn này là như vầy “不错啊,日天,你竟然有2级生存能力,你是怎么做到的啊?” - “滚,你才是日天,只要在生存试炼里无伤通关就能额外获得1000生存积分。” Hai Từ 日 Có nghĩa là "Nhật"天 nghĩa là "Thiên". Ghép hai từ này với nhau ta sẽ được từ "Nhật thiên". Đây không phải là tên người mà nó là đác tính của loài Gấu, rất táo bạo trong việc xxx, cho nên ta sẽ sửa đổi nguyên đoạn này thành như vầy để nó manh đúng tính chất khắc nghiệt của hai từ "Sinh Tồn ". Nếu ai muốn đọc nguyên tác thì kéo xuống phần dưới cùng của chương này nhé."
"Kéo con bê a, ngươi vượt qua mà không bị thương? Ngươi xả thân đi ôm đùi người khác sao? "
"Phì! Trong Thí luyện Sinh Tồn ta là một con mèo nhỏ. Ta được một cô nàng nữ sinh thu lưu, buổi tối ngủ còn được nàng ôm vào trong ngực, ai dám làm tổn thương ta? " (Quen không bà con:‑<)
Gấu Nâu lại khôi phục bẻ hoạt bát, cười đắc ý.
Sở Ca nghe được liền im lặng. Đây là do vận khí, hay là thực lực đây? Hắn bỗng nhiên ý thức được, không tổn thương mà qua thì đúng là rất khó, nhưng mà cũng sẽ không phải là chuyện hiếm khi xảy ra.
Hắn hiếu kỳ hỏi: "Ngươi có 1000 Điểm Sinh Tồn, vì sao không đổi lấy Năng Lực Sinh Tồn [Lv3]? "
Gấu Nâu xấu hổ trả lời: "Ta đã đổi lấy một cái Năng Lực Sinh Tồn có khả năng...làm đẹp. Số Điểm Sinh Tồn còn lại cũng chỉ có thể mua lấy Năng Lực Sinh Tồn [Lv2], mà ta cũng không có dám tấn công trực diện nên lựa chọn Tạp Âm Chi Hầu. "
Trán Sở Ca cùng Gấu Trúc Nhỏ đổi sang một màu xám xịt.
Gấu Trúc Nhỏ suýt chút nữa thổ huyết, không cam lòng kêu lên: "Lão thiên không công bằng a...! "
Gấu Nâu càng nói càng xấu hổ, cũng may trên mặt nàng tất cả đều là lông, nếu không thì mặt nàng đều đã đỏ ửng hết rồi.
Mười phút sau.
Họ đi qua một cái cầu trượt trong công viên, nơi có một không gian nhỏ để người lớn cúi xuống, nhưng đối với bọn họ cũng là khá rộng rãi rồi.
Lên xuống chỉ có hai con đường: một bên là cầu trượt, một bên là cầu thang đi lên. Vị trí này có thể nói là dễ khó công. Ai dám xông lên, liền sẽ bị bọn họ tiến công.
Bọn hắn nằm sấp không ngoi đầu lên.
Trải qua một trận ác đấu, quan hệ giữa ba người bọn họ rõ ràng là đã gần gũi hơn không ít. Bọn hắn một bên mai phục, một bên thấp giọng trao đổi.
Thật tình bọn khônh không biết, trên một cái cây đại thụ gần đó có Dơi đang treo ngược mình, lạnh lùng nhìn bọn hắn. Lá cây che đậy thân hình của nó, khiến cho ba người Sở Ca không thể nào nhìn thấy được nó.
Nó đến đây còn sớm hơn cả ba người Sở Ca, nhưng lại một mực ở quan sát thế cục.
"Lão đại, kế hoạch của chúng ta là một mực mai phục ư? " Gấu Trúc Nhỏ hỏi, đè ép tần số âm thanh xuống mức rất thấp.
Sở Ca trả lời: "Trước tiên là khôi phục thể lực. Ba người chúng ta liên thủ thì chắc chắn là có thể đi săn được. Chỉ cần Hôi Lang cùng Chó Sục không liên thủ, chúng ta có thể quét ngang Nhiệm vụ Cạnh Tranh Sinh Tồn lần này. "
Gấu Trúc Nhỏ gật đầu.
Gấu Nâu không mở miệng, lòng của nàng lần nữa thấp thỏm không yên.
Vừa nghĩ tới cảnh phải cắn chết những Sinh Tồn Giả kia, nàng liền rùng mình.
Sở Ca thì tại muốn những tên Sinh Tồn Giả đã bị con Hôi Lang kia phế bỏ. Những người kia là đồng đội của hắn, nếu như có thể tìm được bọn hắn, có lẽ sẽ có một chút công dụng.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Đêm khuya đã đến.
Công viên Thanh Mai trở nên cô tích hơn bao giờ hết. Tiếng của Ếch và Ve cùng vang lên dưới bầu trời đêm, thỉnh thoảng còn có tiếng chó hoang gầm rú.
"Các ngươi ở nơi đây chờ ta, ta đi ra ngoài đi dạo một vòng. Ta nếu gặp được nguy hiểm còn có thể chạy, nhưng các ngươi không thể. "
Sở Ca vừa buông lời liền trượt xuống.
Gấu Trúc Nhỏ ngẩn người, vừa định nói chuyện, Sở Ca đã nhảy vào trong rừng cây, tốc độ cực nhanh, làm hắn líu lưỡi.
"Đây là tốc độ của Sư Tử sao? Nhanh như là Báo Chitaah luôn đó a! " Hắn cảm thán nói.
Gấu Nâu gật đầu, tỏ vẻ đồng quan điểm.
Bên kia.
Chưa chạy được bao lâu, hắn liền thấy lử phía trước có bốn con chó lang thang nằm rạp trên mặt đất nghỉ ngơi. Có lớn có nhỏ, con lớn nhất sợ là còn "uy vũ" hơn cả Hôi Lang a.
Vừa ngửi thấy mùi của hắn, bốn đầu chó liền trợn mắt ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.
Sở Ca không có kinh hoảng, vẫn chậm rãi tiến lên.
"Thì ra chó lang thang trong buổi tối cũng không có đáng sợ cho lắm. "
Trong nội tâm hắn đang cảm thán. Bốn con chó lang thang nhìn qua giống như là chó sói.
Khi hắn đi qua trước mặt bốn con chó lang thang, chúng nó bỗng nhiên đứng dậy, đuổi về phía hắn.
Sở Ca vung chân bỏ chạy, Tốc Độ Liệp Báo lập tức tạo ra một khoảng cách rõ rệt với tứ cẩu.
Được một thời gian, bốn đầu chó lang thang liền buông tha hắn.
Sở Ca quanh đi quẩn lại, liền đi vào chỗ núp của Rắn Lục Thúy, Mèo Quýt và một số khác.
Đến lúc hắn tìm được, Rắn Lục Thúy bọn hắn đã không còn ở nơi đây.
"Chẳng lẽ Kền Kền cho lệnh rời chỗ sao "
Sở Ca nhíu mày, hắn muốn đi săn, không nghĩ tới lại không còn một ai.
Phốc hô—— phốc hô——
Lúc này, một hồi âm thanh vỗ cánh truyền đến, chỉ thấy Bồ Câu Trắng xuất hiện trước mắt Sở Ca.
Nó hưng phấn kêu lên: "Ngươi rốt cục đã trở về. Những người khác đã bị Chó Sục trùng kích, bỏ chạy tứ tán. "
Sở Ca nhìn Bồ Câu Trắng, giả bộ hiếu kỳ hỏi: "Trong Trận Doanh của chúng ta có người bí mật làm loạn sao? "
Bồ Câu Trắng lắc đầu, nói: "Ta không rõ ràng lắm, ta một mực trốn ở trên cây, không dám bay lung tung. "
Rống——
Sở Ca dừng toàn lực vươn tới, cắn một cái mạnh bào cổ Bồ Câu Trắng, lắc qua lắc lại. (Qua youtube xem nhé, tưởng tượng không hay lắm đâu)
"Đinh! Ngươi thành công giết một kẻ địch, nhận được 100 Điểm Sinh Tồn. "
Sở Ca nhả miệng, trong nội tâm thở dài một hơi.
Không có giết lầm.
Nếu là mà hắn giết phải người bí mật cùng phe, vậy hắn sẽ bị trừ đi 200 Điểm Sinh Tồn.
Nhìn qua thi thể của Bồ Câu Trắng, hắn thở dài một tiếng. Sau đó hắn bắt đầu đào hố, chuẩn bị đem Bồ Câu Trắng đi chôn.
"Ngươi quả nhiên là người bí mật. "
Một âm thanh khàn khàn mà lạnh như băng phát ra, Sở Ca ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Mèo Quýt từ trong bụi cỏ chậm rãi đi ra.
Trong đêm tối, mắt mèo mới hiện ra vẻ lạnh lùng của nó.
................................................
Phần Đối thoại (nguyên tác):
"Này này, tiểu dâm, làm thế nào mà ngươi có được Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] vậy? "
"Ngươi mới là tiểu dâm! Còn làm sao để có được Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] ư? Chỉ cần vượt qua Thí luyện Sinh Tồn mà không bị thương thì sẽ nhận được 1000 Điểm Sinh Tồn đó! "
............................................
☞Chương Sau: Cuộc Cạnh Tranh Của Những Người Bí Ẩn☜
Danh sách chương