ý trời khó tránh chính là bởi vì ngươi xuất hiện vì thế ta mới ra đời trên thế giới này, ta cũng là bởi vì sự hiện hữu của ngươi mới tồn tại. Vì sao à? Chính là một lần nữa khôi phục cân đối mà ngươi đã phá hư. Hiện tại, ngươi rõ chưa? Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc, không biết vì sao giờ khắc này thần sắc của hắn đã dần dần vững vàng. Thở dài một tiếng, hắn nói:

- Thiên ý, cái gì là thiên ý? Đó là ngay cả Thủy Hỏa Nhị Thần cũng không cách nào sáng tạo ra đồ vật này nọ, có lẽ cái thế giới này thật là có lẽ cân đối a. Bất quá, Tề Nhạc ngươi có nghĩ tới hay không, một khi thiên ý có thể làm cho ngươi xuất hiện đối phó ta. Nếu như ngươi hôm nay thật có thể đánh bại ta thì sự cường đại của ngươi cũng đồng dạng vượt qua thiên ý đối với sự cân đối của cái thế giới này. Bởi vì sự hiện hữu của ngươi toàn bộ thế giới nhất định sẽ bị phá hư, như vậy thì ngươi thừa nhận thiên ý có ý nghĩa gì?

Ánh mắt của Tề Nhạc trì trệ, hắn nhíu mày:

- Có lẽ là vậy. Nhưng mà thiên ý của ta là vì ngươi mà tồn tại, như vậy thì ta nên hoàn thành chuyện nên làm chính mình chính mình. Về phần tương lai của ta muốn thừa nhận thiên ý là cái gì, cũng chỉ có sau này hãy nói. Nếu như nói Thượng Thiên thật sự muốn hủy diệt ta thì ta cũng chờ đợi. Bất quá chúng ta có một chút giống nhau ít nhất chúng ta sẽ không cam lòng bị thiên ý hủy diệt, ngươi nói đúng chứ?

Trong mắt Ngưu Ma Vương sáng lên hai luồng quang mang nóng rực:

- Đúng vậy, chính là như thế. Chúng ta từ bổn nguyên đi lên, vốn chính là đồng loại, đã như vậy vì sao không thể hợp tác. Ta hiện tại buông bỏ thất cả những gì hiện tại muốn làm. Chỉ cần chúng ta hợp tác, bất luận thiên ý có cường đại đến cỡ nào chỉ sợ cũng không cách nào uy hiếp được ngươi cùng sự hiện hữu của ta. Ngươi có thêm ta, chúng ta đã nắm giữ hơn sáu kiện thần khí, coi như là hành tinh muốn va chạm Địa Cầu thì với lực lượng của ta và ngươi cũng có thể phá hủy toàn bộ. Như vậy không phải kết quả tốt nhất sao?

Tề Nhạc nở nụ cười:

- Có lẽ là vậy. Nhưng mà đó không phải là lựa chọn của ta. Lão Ngưu, một trận chiến hôm nay chúng ta là không thể tránh khỏi. Không sai, ngươi xác thực cường đại, chúng ta cũng cùng một cấp độ, nhưng mà ngươi không giống ta, chúng ta tuy rằng chấp nhất như nhau, nhưng mà chúng ta cuối cùng không phải cùng một loại người. Sự hiện hữu của ngươi, tất nhiên sẽ đối với toàn bộ thế giới sinh ra uy hiếp cực lớn. Ta không thể để cho ngươi, một quả mìn hẹn giờ tiếp tục tồn tại trên địa cầu. Vì thế hôm nay hoặc là ngươi hủy diệt ta hoặc là ta hủy diệt ngươi, đã không có bất luận cái gì có khả năng thay đổi. Tương lai ai có thể đoán biết trước được là gì? Ngươi tồn tại vài vạn năm mới chờ được thiên ý là ta không phải sao? Về phần tương lai của chính mình như thế nào thì có lẽ để Thượng Thiên quyết định. Có một điều ta và ngươi không giống nhau, ta không có dã tâm, mà ngươi thì có. Ta chỉ là hy vọng có thể bình thản sinh hoạt cùng thân nhân của ta, bằng hữu của ta. Vì thế thiên ý cũng chưa chắc sẽ bao phủ trên đầu ta, ngươi nói đúng không?

Ngưu Ma Vương mặt mày âm trầm nhìn Tề Nhạc nói:

- Nói như vậy, ngươi thật sự muốn chiến sinh tử với ta phải không?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Đúng vậy, ta tôn trọng ngươi, vì thế trận này chúng ta quyết chiến công bình. Đến đây đi, lão Ngưu, để cho ta thấy nhi tử của Bàn Cổ đại thần cùng Nữ Oa đại thần đến tột cùng có thể cường đại tới trình độ nào.

Nghe được hai cái danh tự Bàn Cổ cùng Nữ Oa, cảm xúc của Ngưu Ma Vương lập tức trở nên vô cùng kích động, cơ hồ là tru lên rống to:

- Đừng có nhắc tới hai cái tên này trước mặt ta, ta không có cha mẹ như hai người đó. Đám người theo thứ tự là do Thủy Hỏa Nhị Thần chế tạo nên, bản thân hẳn là đối địch nhưng mà lại có tình cảm với nhau. Điều này vốn cũng không có gì nhưng đám người không dám đem tình cảm của mình phóng xuất ra, chỉ dám ở sau lưng Thủy Hỏa Nhị Thần thậm thụt. Ta chính là kết quả của bọn họ, khi ta xuất hiện thì suy nghĩ đầu tiên của họ chính là hủy diệtta. Vì thế cho dù là trong hư không mênh mông hai người cũng nhẫn tâm vứt bỏ ta, bọn họ không xứng làm cha mẹ ta. Nếu như không phải bởi vì hiện tượng thiên văn đặc thù cửu tinh liên châu sinh ra lực hấp dẫn kỳ dị đưa ta đến địa cầu thì chỉ sợ ta đã sớm diệt vong trong hư không vũ trụ rồi. Với người khác thì ta là một tồn tại vô cùng cường đại nhưng mà ai biết rõ ta một mực cuộc sống ở trong sự sợ hãi? Một mực sợ hãi bọn hắn sẽ tìm tới? Hiện tại, ta rốt cục đã có được lực lượng chống lại bon họ, nhưng mà lại xuất hiện ngươi, vì sao Thượng Thiên đối với ta chẳng công bình như thế? vì sao? Ta muốn hủy diệt, ta muốn hủy diệt ngươi, cũng hủy diệt cái thế giới này, sau đó lại đến vũ trụ mênh mông trong đi tìm kiếm hai người đó, họ không phải cha mẹ ta, tuy rằng họ cho ta tính mạng nhưng cũng là cừu nhân lớn nhất của ta. Ta muốn để cho họ chết dưới thần khí của mình.

Nhìn Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc trong mắt toát ra một tia bi ai, hắn không có nói sai, so với hắn Ngưu Ma Vương mới là đáng thương nhất. Ít nhất, cha mẹ của mình còn khoẻ mạnh ah! Mặc dù thời điểm còn nhỏ chịu không ít khổ, nhưng mà so với Ngưu Ma Vương thì còn kém rất nhiều. Nhìn Ngưu Ma Vương đỏ bừng hai mắt, Tề Nhạc thản nhiên nói:

- Lão Ngưu, ngươi đã nhập ma rồi. Trong lòng ngươi hận quá khiến cho ngươi sinh ra hủy diệt hủy diệt quá mạnh mẽ. Vì thế, dù cho ta rất đồng tình với tao ngộ của ngươi nhưng mà một trận chiến này của chúng ta hôm nay cũng sẽ không thay đổi.

Ngưu Ma Vương nổi giận gầm lên một tiếng hướng phía Tề Nhạc lao đến, phảng phất Tề Nhạc chính là hóa thân của Bàn Cổ cùng Nữ Oa. Giờ khắc này trong lòng của hắn tràn đầy căm hận cùng lửa giận mãnh liệt, trong lòng suy nghĩ đem nam nhân ngăn cản trước mắt mình triệt để hủy diệt.

Bàn Cổ Phủ không biết lúc nào đã xuất hiện trong tay của Ngưu Ma Vương đón gió phóng đại, lưỡi búa cực lớn lập tức hút đi tất cả khí cơ trong vũ trụ khiến cho chung quanh Tề Nhạc cùng thân thể của hắn hoàn toàn biến thành trạng thái lỗ đen. Dưới năng lượng thôn phệ cực lớn, Bàn Cổ Phủ Bàn Cổ Phủ bỗng nhiên bộc phát ra một bạch quang đoàn chói mắt ngang nhiên chém về phía đỉnh đầu Tề Nhạc.

Kim sắc quang mang trong tay Tề Nhạc lưu chuyển, không có vũ khí hắn giơ lên tay phải của mình, dĩ nhiên lại ngạnh sanh chụp lấy lưỡi búa của Khai Thiên Ích Địa Bàn Cổ Phủ. Nếu như giờ khắc này có người đang xem cuộc chiến, hơn nữa hiểu rõ Bàn Cổ Phủ thì nhất định sẽ cho rằng Tề Nhạc điên rồi. Không có bất kỳ sinh vật có thể nương tựa theo lực lượng thân thể đi ngăn cản Bàn Cổ Phủ toàn lực toàn lực ah! Năng lượng của Khai Thiên Ích Địa há thân thể có thể ngăn cản được hay sao? Bản thân Bàn Cổ không được, Nữ Oa không được cho dù là Thủy Hỏa Nhị Thần cũng nhất định phải dựa vào năng lượng hoặc là thần khí để ngăn cản mới có thể đỡ nổi Bàn Cổ Phủ toàn diện bộc phát.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện