“Midoriya, qua rồi sao.”

Todoroki vừa đi vừa lẩm bẩm, cậu mới rời khỏi phòng chờ giành cho thí sinh.

Bởi vì trận kế tiếp, đến phiên cậu lên tranh tài.

Bên tai Todoroki, vẫn còn văng vẳng đâu đó lời nói của Hitomi lúc trước. Điều đó làm thằng bé lưỡng lự.

Nhưng rồi, vẻ do dự ấy lập tức biến mất khi Todoroki trông thấy một người đàn ông cao lớn, mặc phục trang có tiêu chí hình ngọn lửa, cơ bắp nổi cuồn cuộn…

Đây chính là anh hùng hạng hai, đồng thời là cha đẻ của Todoroki…

Endeaver!

“Ngáng đường quá đấy (►.◄)!”

Todoroki lạnh giọng bước ngang qua cha mình mà không thèm nhìn ông ta lấy một lần.

Endeaver nhíu mày, không hài lòng với thái độ của thằng con trai, nhưng cũng chỉ nhàn nhạt nói:

“Mày đang hành xử rất ngu dốt đó, Shoto!”

“Nếu chịu vận dụng nguồn sức mạnh phía bên trái của mày, thì trong cuộc đua chướng ngại vật lẫn Mã Chiến, mày đã chiến thắng một cách áp đảo rồi!”

“Thôi ngay cái trò chống đối ấu trĩ này lại đi, nhiệm vụ của mày, là phải vượt qua All Might…Có biết không hả ~_~!”

“Hừ… ಠ╭╮ಠ!” –Todoroki đanh mặt lại, tiếp tục bước đi…

Endeaver có vẻ như chẳng thèm để ý tới tâm trạng bực bội của đứa con, vẫn cứ bô bô về kế hoạch của chính mình, “So sánh lũ anh em thì mày khác hẳn, mày là tuyệt tác hoàn mỹ tối thượng của tao…Một tuyệt tác có thể đánh bại All Might (-.-)!”

“Ông chỉ biết nói thế thôi hả…Lão già!” –Todoroki khản cả giọng, gằn từng chữ một cách nặng nề tràn đầy oán hận- “Chỉ bằng sức mạnh của mẹ, tôi vẫn sẽ giành được chiến thắng ►_◄; khi chiến đấu, tôi không bao giờ dùng đến sức mạnh của ông đâu

(ノಠ益ಠ)…!”

“Vậy sao…!” – Endeaver bình thản đáp lại, “Mặc dù bây giờ có hữu hiệu đi chăng nữa…Thì mày cũng phải sớm đến ngưỡng giới hạn của sức mạnh đó thôi!”

[Lúc đó, tự tôi sẽ tính!]

Todoroki đi ra với một khuôn mặt hết sức đáng sợ, tưởng chừng như, hắc ám, đã sắp nuốt chửng cậu rồi.

Bên ngoài sân thi đấu, khán giả la réo inh ỏi, chờ đợi mãi, cuối cùng trận hai cũng đến.

Midoriya quay trở lại khu vực giành cho lớp A. Ở đó, Lida và Uraraka đã giành sẵn ghế giùm cho nó.

Hitomi cười cười và đánh một cái thủ thế OK cho bạn mình…Tiếp theo, cần chú ý…

TRẬN ĐẤU CỦA TODOROKI!

“VÂNG, XIN LỖI ĐÃ NHƯỜNG QUÝ VỊ ĐỢI LÂU, CẶP CHUẨN BỊ XUẤT CHINH, CHÍNH LÀ HAI THANH NIÊN NÀY ĐÂY ☜(˚▽˚)☞…”

“KHÁ XUẤT SẮC TỪ NHỮNG PHÚT GIÂY ĐẦU TIÊN, NHƯNG CÁI VẺ HỜI HỢT ĐÓ LÀ SAO THẾ…”

“ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, SERO HANTA!”

“VỚ SỢT…!”

“ĐỨNG TOP HAI LẦN LIÊN HOÀN TRONG HAI VÒNG THI PHÍA TRƯỚC, MẠNH QUÁ THỂ RỒI ĐẤY NHÓC…KHÔNG PHẢI TỰ NHIÊN MÀ CẬU TA ĐƯỢC TIẾN CỬ VÀO THẲNG ĐÂU!”

“ĐỒNG THỜI ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, TODOROKI SHOTO!”

“CÒN GIỜ, TRẬN ĐẤU THỨ HAI CỦA VÒNG CHUNG KẾT…”

“SẴN SÀNG CHƯA MẤY BẠN CHẺ…RÈ…ĐÝ…”

“START…!!!”

“Trạng thái của Todoroki có chút không đúng (-,-)!”

Hitomi quan sát trong chốc lát rồi cho ra kết luận.

“Không đúng, không đúng ở đâu hả Kizari –kun (0,0)?”-Midoriya tò mò hỏi.

“Chẳng biết nữa, xem họ đánh thế nào sẽ rõ…!” –Hitomi lắc đầu trả lời.

Ngồi trên cao thế này, phát hiện thấy sự bất thường của thí sinh bên dưới là giỏi lắm rồi, cậu đâu có độc tâm thuật mà nhìn ra cho được.

Sero vẻ mặt bất cần đời, nhìn Todoroki cười nói:

“Tôi không nghĩ sẽ chiến thắng được cậu…”

“Nhưng thằng này, cũng chẳng muốn thua đâu ◤(¬‿¬)◥!”

Vừa dứt lời, Sero nhanh như cắt phóng ra hai dải băng dính quấn chặt lấy Todoroki, cậu chàng xoay người giật mạnh dây băng bay thành một vòng tròn…

“Á…Á…MỘT ĐÒN TẤN CÔNG BẤT NGỜ TỪ SERO, NHẰM ĐẨY ĐỐI THỦ RA KHỎI SÂN ĐẤU, TRONG TÌNH HUỐNG KÈO KHÓ THÌ ĐÓ LÀ MỘT LỰA CHỌN SÁNG SUỐT ĐÚNG KHÔNG NÀO…!”

“QUẨY LÊN ĐI, SERO…!!!”

ಠ╭╮ಠ!

“Thứ lỗi nhé…!”

“Hả…( 0,o)!?”

Todoroki dậm chân xuống đất. Trầm đục thanh âm từ chính cậu thoát ra khiến mọi người sửng sốt. Nhưng chưa ai kịp phản ứng lại thì…

ROẸT…ROẸT…ROẸT….!!!

Răng…RẮC…RẮC…RẮC…!!!

Một loạt những tiếng động kèm theo theo vô tận băng giá làm người ta phải rét buốt con tim.

Màu trắng xóa lạnh lẽo lấy tốc độ chóng mắt băng kết lại băng dây của Sero, lan tỏa khăp sân thi đấu và…

ẦM…M…M….M….M…mmmmm….!!!

Mặt đất rung lắc dữ dội, cả tòa nhà mấy chục mét lung lay tưởng chừng sắp sụp.

Thế nhưng, thứ khiến lòng người sợ hãi, chính là…

MỘT BỨC TƯỜNG BĂNG KHỔNG LỒ!

Chỉ trong vài cái hô hấp mà Todoroki đã dùng năng lực tạo nên “Thời Đại Băng Hà” ngay tại khu vực sân đấu rộng lớn.

Midoriya: ⊙▃⊙

Lida: +1

Uraraka: +1

Aizawa: +1

Presen mic: +1

Mọi người: ĐỜ HEO…CÁI WTF…?!

Ngay cả những anh hùng chuyên nghiệp, cũng chưa chắc đã có thể tạo ra được sức công phá lớn như Todoroki bây giờ.

Rắc…rắc…rắc…!

Todoroki vặn vẹo toàn thân, cánh tay gồng lực rồi bứt đứt băng vài đã cương cứng của Sero.

Thằng nhóc thở ra một hơi lạnh lẽo, đôi mắt nheo lại, ánh nhìn đó, thật là dữ tợn.

●﹏●!

“Thanh niên…Có nghĩ thế này…H…H..ơ…i…quá…không…@@@!!!”

Bức tượng đá mang hình Sero chỉ còn chừa mỗi cái đầu, nhìn thấy mà tội.

“Sero –kun, còn cử động được không…?” – Midnight sen-sei hỏi một câu tượng trưng, bản thân cô cũng đã đóng băng nửa người rồi…

Nhưng vẫn phải làm tròn trách nhiệm…@[email protected]!

“Cử động sao nổi nữa chứ…Ây…cha ⊙﹏⊙!”

Rõ ràng là Sero đang run cầm cập, răng đánh lập bập vào nhau, nói còn chẳng thành lời nữa huồng hồ gì…

“SERO –KUN ĐÃ BẤT ĐỘNG, TODOROKI –KUN TIẾN VÀO VÒNG HAI!”

Bất chợt, cả khán đài bỗng vang lên tiếng nói, “ĐỪNG BUỒN!”

“…”

Thế là cứ liên miên bất tận “Đừng buồn” được phát ra cho hai thằng nhóc (nhưng chắc là dành cho Sero)

“Xin lỗi, tôi quá tay rồi… (o-o)!” - Todoroki bước tới đưa cánh tay trái lên thân hình đã đóng băng của Sero, “Ban nãy, tôi có hơi bực một chút!”

Dưới hình ảnh của rừng người đang reo hò “Đừng buồn” mãi không ngớt, chính là hình ảnh Todoroki dùng bàn tay làm tan chảy thứ cậu ta đã đóng băng.

Chẳng hiểu sao, Hitomi cảm thấy, Todoroki trông rất buồn bã!

………………………………..

Nửa tiếng sau!

“E-VỜ-RÝ-BÓ-ĐỲ, LẦN NỮA XIN LỖI VÌ ĐÃ ĐỂ QUÝ VỊ CHỜ LÂU!”

“SÂN THI ĐẤU ĐÃ BỊ ĐÓNG BĂNG Ở TRẬN THỨ HAI, CUỐI CÙNG CŨNG ĐÃ TAN…CHÚNG TA CÙNG CHÀO ĐÓN TRẬN QUYẾT CHIẾN TIẾP THEO ☜(˚▽˚)☞!”

“NỔI LỬA LÊN…!!!”

“NGƯỜI ĐANG TIẾN ĐẾN, LÀ MỘT SÁT THỦ CỦA LỚP B…HOA HỒNG THÌ CÓ GAI ĐÚNG KHÔNG NÀO!”

“ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, SHIOZAKI IBARA!” – Người ra sân là cô bé lớp 1-B với gương mặt nghiêm trang và mái tóc màu xanh lá cây dài đến tận eo.

“VƠ-SỤT…!”

“SÌ-BA-CHIN-GIU-KIU-RING-BOI…(Sparking killing Boy), KHOA ANH HÙNG, KAMINARI DENKI!”

“Kaminari ra sân kia…Tsuyu –chan!”

“Ờmmm…Mong là cậu ấy sẽ tỏa sáng…!”

“Tên đần đó, cứ xài Quirk cố vào là lại trở thành thằng ngu…(-.-)!” – Jiro đưa tay lên miệng nén cười bình luận.

Kaminari tất nhiên là không nghe được những lời này vì còn đang bận mỉm cười tiến lên khán đài để duy trì cái gọi là “phong độ thân sĩ”.

“YOSH…YOSH…H…H…H, LẦN NÀY, CHẮC CHẮN SẼ LÀ MỘT TRẬN ĐẤU HẾT SỨC HOÀNH TRÁNG VÀ HÀO NH…”

“Ơ…ƯM…THẦY ƠI…!”

“HẢ…( 0,o)!?”

Present mic sen-sei giật mình im lặng khi bị cắt ngang, người vừa lên tiếng, chính là Shizaki.

“GÌ VẬY CÔ BÉ…(-,-)?!”

“Xin lỗi vì em đã chen lời…”

“Sát thủ…Ý của thầy là sao vậy ಠ_ಠ?”

“Em chỉ muốn…tìm lấy cho mình chiến thắng thôi, chứ không hề có dự định cướp đi tính mạng đối phương đâu ರ_ರ!”

“HẢ…⊙▃⊙!”

[VL…CON BÉ NÀY NGHĨ CÁI GÌ TRONG ĐẦU VẬY TRỜI @,@!]

Nhức cái não, nhưng mà Present mic vẫn phải đính chính lại câu nói của bản thân:

“XIN LỖI…THẦY NÓI NHẦM…!”

Tuy nhiên, ông thầy chưa hề được “tha bổng”, bởi vì con bé tiếp tục tăng thêm một tràng dài dằng dặc…

“Dù gì thì em ghi danh vào cao trung U.A cũng không phải vì cái lí do thâm độc đó, mà là vì muốn cứu rỗi người k…”

Lần này thì tới lượt con nhỏ bị ông thầy cắt ngang, mà coi bộ ổng cũng điên cái đầu quá rồi…

“ĐÃ BẢO XIN LỖI RỒI MÀ! LÀ LỖI CỦA TUI, ĐƯỢC CHƯA ಠ╭╮ಠ!”

=^.^=!

“Cảm ơn thầy đã hiểu rõ lòng em ạ, cảm kích thầy lắm!”

Lớp A: VL, Kaminari hốt trúng hàng ngon bà con ơi!

Khán đài: Ở đâu ra con bé thánh thiện vậy ( 0,0)!? Kaminari: Đừng gato với tui…Cơ mà…

[Lớp B cũng có người thế này nữa sao, đôi mắt to tròn kèm với khuôn mặt dễ nhìn, nhưng cô ấy trông khá mạnh đấy!]

[Đây chính là nơi mà bản thân sé giải phóng toàn bộ điện năng sao…Có điều, một cô gái xinh đẹp, lại còn đáng yêu, liệu ông trời có nguyền rủa mình độc thân nếu ra tay nặng đòn với cô ấy không nhỉ…@@@!]

[Duyệt…Đánh xong hẹn cô nàng đi chơi thôi ♥‿♥!”

Hai đối thủ đã đứng vào vị trí, thầy Present mic đã rút kinh nghiệm, cũng không dám dài dòng nữa, sợ ăn thêm tràng thuyết giáo thì khổ…

“N…Nói chung là…Start!”

“Sau trận này đi ăn gì đó không…˘˛˘!”

“Hửm… ( o,o)!?”

Kaminari nhìn con bé cười cợt với vẻ tự tin, “Đồng ý đi rồi tui sẽ chiều cậu…”

“Bởi vì, trận đấu này có lẽ…sẽ kết thúc sớm thôi (─‿‿─)!”

Dứt lời, Kaminar tóc vàng đã dựng ngược lên, tia chớp lập lòe cam vàng đủ kiểu uốn lượn trên thân thể từ chân cho đến đầu của cậu.

“Giải phóng điện năng…Một Triệu Ba Trăm Ngàn Vôn…n…n…n…n!!!”

Kaminari hướng tay về phía cô bé tóc xanh, ánh sáng trong nháy mắt hội tụ chói lòa, sáng rực rỡ cả hội trường thi đấu.

Và dòng điện tích khổng lồ ấy, nhằm phía Shiozaki mà bắn thẳng tới.

Nhưng…

Chỉ thầy Shiozaki vô cùng bình thản xoay lưng lại, hai tay chắp lên ngực làm tư thế cầu nguyện. Đằng sau cô bé ngay tức thì mọc lên một bức tường bằng tóc vô cùng dày đặc, chắn hết toàn bộ cơn lũ điện năng của Kaminari đang hùng hổ xông đến.

“Hả… ⊙﹏⊙!”

Kaminari trợn tròn hai con mắt, nhìn đại chiêu của mình cứ thế vô tích sự chẳng làm nên trò trống gì…

Rắc…Rắc…Rắc…

Trên mặt đất, từng đạo vết nứt đột ngột xuất hiện, kéo dài đến chỗ của Kaminari.

Vô số dây leo mọc từ tóc của Shiozaki, giống như sở hữu sinh mệnh, quấn chặt lấy Kaminari và đưa tít cao tít tắp.

Thế là, cậu chàng bi kịch @[email protected]!

(╥﹏╥)! (Cho tui tí mặt mũi đi-Kaminari said)

Kaminari đã bị hạ gục không chút huyền diệu, trận đấu diễn ra trong tích tắc, y như lời thanh niên này đã tuyên bố.

“THÍ SINH TIẾN VÀO VÒNG HAI, LÀ SHIOZAKI –SAN!”

Lớp 1-A: "..."

Khán giả:!!!

~~~~~~My Hero Academia~~~~~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện