Bệnh viện đa khoa Hosu! Tại cao cấp nhất phòng bệnh, nơi có ba người thương tích đầy mình quấn băng toàn thân đang nằm nghỉ trên giường, ấy là Midoriya, Lida và Todoroki.
Vụ việc tối hôm ấy sau khi bàn giao cho cảnh sát, ba đứa trẻ lập tức được chuyển vào bệnh viện điều trị với đông đảo anh hùng quan tâm. Hitomi bản thân là đặc cảnh viên, đồng thời cũng không chịu bất kỳ thương tích nào cả, nên trở thành người chứng kiến tường thuật mọi chuyện với phe cảnh sát.
Suốt ngày hôm đó, cậu cũng chưa hề gặp lại Edge Shot, phảng phất như vị anh hùng hạng năm này đã mất tăm mất tích luôn rồi.
“Midoriya…Đỡ hơn chưa?”
Hitomi mua ít trái cây vào thăm ba thằng bạn, thương tất nặng nhất là Midoriya, cả tay lẫn chân đều bị va chạm cùng trầy xước kinh khủng, kế đó mới là Lida, và sau chót là Todoroki, chỉ bị chảy máu nhẹ ở tay.
Midoriya ngoạm lấy một trái táo mơ hồ trả lời, “Tạm tạm…”
“Sau khi chứng kiến toàn bộ việc này, cả đám còn sống đúng là một kì tích ấy nhỉ…!”
“Chớ sao nữa…(-.-)! Phải nói bọn mình đã làm một chuyện khá tuyệt đấy chứ!”
‘Mà tình hình bên ngoài sao rồi…Kizari –kun!”
“ỪM…!”
Lida và Todoroki cũng tò mò hướng ánh mắt về phía cậu, Hitomi nhún vai chỉ chỉ ra phía cửa phòng bệnh nói, “Hôm nay có vị khách đặc biệt đến xem chúng ta…Để ông ấy trả lời cho mấy cậu, vì tớ cũng chẳng rõ ràng lắm!”
Két!
Cửa bật mở, Gran Torino bước vào, đi cùng là vị anh hùng mang cá có trách nhiệm bảo hộ Lida, hai người mặt xị xuống, Gran Torino bước tới cạnh giường càu nhàu:
“Mấy đứa nhọc bị thương dậy rồi hả…”
“Gran Torino…(*^*)!”
“Manual –san…(-.-)!”
“Hừ…Tụi bây chuẩn bị tinh thần nghe xỉ vả đi là vừa!”
“Nhưng trước hết…Có khách đến thăm đấy!”
Cạch!
Một bóng người xuất hiện, nhìn giống hệt cảnh sát trưởng Housse Dog, nhưng điệu bộ uy nghiêm và cao lớn hơn hẳn.
“Là Sở Trưởng Sở Cảnh Sát Hosu, Tsuragamae Kenji –san!”
Ông ấy cùng với Housse Dog là hai cảnh sát trưởng phân bố ở hai thành phố lớn khác nhau. Tuy nhiên chỉ nhìn bề ngoài thì ắt hẳn sẽ có người nhầm lẫn hai ông “thân người đầu chó” này là anh em cũng không biết chừng.
Hitomi, Lida và Todoroki vội đứng dậy, Midoriya cũng ráng đứng lên nhưng chấn còn thương tật nên thôi.
“Các em chắc hẳn là học sinh của cao trung U.A đã hạ gục kẻ giết anh hùng đúng chứ…!?”
“Vâng…”
Cả gian phòng có chút căng thẳng và trầm mặc khi ngài cảnh sát trưởng tiếp tục:
“Mặc dù đã bắt được kẻ giết người hùng, nhưng hắn ta bị thương khá nặng, bỏng và gãy xương nhiều chỗ…”
“Tuy nhiên theo chẩn đoán của bác sĩ thì Kẻ Giết Người Hùng có vẻ đã được ai đó cứu trị kịp thời nên mọi vết thương của hắn tưởng chừng nghiêm trọng thực tế không phải…”
Tsugaramae –san quét quanh căn phòng, hơi thâm ý dừng lại nhìn Hitomi một chút rồi nói, “Hiện giờ hắn đang điều dưỡng dưới sự giám sát cực kì nghiêm ngắt…Gâu!”
“Vì đều là học sinh U.A thì chắc các em đã biết cả rồi…Thời điểm mà siêu năng lực vẫn còn lạ lẫm thì cảnh sát nắm giữ vai trò vô cùng quan trọng và tiêu chuẩn!”
“Đồng thời phải đảm bảo rằng năng lực không được dùng như vũ khí…”
“Và rồi, anh hùng chính là mảnh ghép còn thiếu xuất hiện để lấp đầy khoảng trống!”
“Đối với những cá nhân sở hữu và dùng những sức mạnh một cách bạo lực, dễ dàng sát hại người khác…Trong quá khứ, đó là hành vị bị lên án, nhưng bây giờ đã được thông qua chính thức…”
“Tại sao…Đó là nhờ các anh hùng chấp hành những chuẩn mực đạo đức và nguyên tắc nghề nghiệp!”
“Còn đối với một cá nhân chưa được sự cho phép từ người giám hộ, mà lại dùng năng lực để gây thương tích…Dù kẻ đó là Kẻ Sát Người Hùng hay là ai đi chăng nữa, việc đấy rõ ràng là phạm luật rồi…!”
“Ngoại trừ Kizari –kun có được đặc quyền, thì ba đứa bọn em cùng ba anh hùng chuyên nghiệp là Endeaver, Manual và Gran Torino…Sẽ phải nhận lấy hình phạt thật nghiêm khắc…!”
“Gì chứ… ►_◄!” – Todoroki giận dữ kêu lên, “Nếu mà Lida không làm gì thì Native –san đã bị Stain giết chết rồi, còn Midoriya mà không tới thì hai người bọn họ cũng ngủm mất…”
“Chẳng một ai phát hiện ra sự xuất hiện về Kẻ Sát Người Hùng cả…Để mặc kệ như vậy có nghĩa là ông bảo chúng tôi cần chấp hành luật và khoanh tay đứng nhìn người khác bị giết à…!?”
“Bình tĩnh…Todoroki!”
Hitomi vỗ vai thằng bạn, ổn định lại cảm xúc đang trào dâng dữ dội của nó, cậu quay sang vị uy nghiêm cảnh sát trưởng kia, nhíu mày hỏi:
“Tsugaramae –san…Theo lời nói của chú thì cháu vẫn thấy một vài thiếu sót. Bọn cháu cũng không quá rõ về luật nên cháu nghĩ càn làm rõ hai điều thế này. Thứ nhất là nếu bọn cháu là người bị tấn công, thì việc đáp trả kẻ chủ mưu bằng năng lực là hợp pháp hay không…”
“Thứ hai, với tư cách là một đặc cảnh viên, cháu nhớ mình có quyền ra lệnh cho một bộ phận phối hợp để bắt giữ tội phạm, kể cả người đó có là anh hùng hay không…Tức là nếu cháu sử dụng quyền hạn này, thì việc phạm lỗi của Todoroki, Midoriya hay Lida là hoàn toàn không có…”
“Ngược lại, ba cậu ấy còn có thêm công lao vì đã giúp đỡ cảnh sát truy bắt tội phạm!”
“Kizari…!?”
“Những điều cậu mới nói vừa nãy, là thật đó hả ⊙▃⊙!?”
Ba đứa kia há hốc mồm nhìn Hitomi, có vẻ như tụi nó khá sốc khi được biết chức vụ tạm thời của cậu lại có quyền lợi ghê gớm đến thế.
“Thật ra thì chuyện này mình cũng không có ý định nhúng tay…Nhưng mà…”
Hitomi nhún vai chỉ vào ngài cảnh sát trưởng nói tiếp:
“Sau khi Tsugaramae –san đưa ra hai giải pháp, một cái nếu các cậu chấp nhận chiến công này thì cần chịu hình phạt theo pháp luật…Cái còn lại thì dựa vào vết bỏng trên người của Stain, chiến công sẽ được quy kết cho Endeaver, lúc đó không ai cần chịu trách nhiệm, nhưng tương ứng cũng mất đi quyền lợi…!”
“Có điều tớ thấy vầy bất công quá nên hôm qua đã cố gắng kiểm tra thử xem đặc cảnh viên của tớ có bao nhiêu công năng…Cho nên là, tớ nghĩ chúng ta đi theo cách thứ ba là được rồi, phải không ngài Tsugaramae –san… (^.^)!”
“Ừm…Tiện thể đây ta trả lời luôn vấn đề của cháu…Luật có quy định rõ ràng, trong trường hợp bị uy hiếp đến tính mạng, cháu hoàn toàn có thể phản kháng dưới mọi hình thức…Bao gồm giết người!”
“Tuy nhiên…Nếu không phải bị đe dọa mạng sống, thì toàn bộ những hành vi khác liên quan đến sử dụng năng lực mà chưa được cho phép đều là vi phạm luật nặng nề…”
“Ban nãy, ta có hơi quá lời…Vì đó là ý kiến của ta trên cương vị của một cảnh sát trưởng…Và với tư cách là biểu tượng của cán cân công lý, ta xin lỗi!”
Tsugaramae cúi đầu thật thấp trước ba đứa kia, vẻ tức giận trên khuôn mặt của Todoroki đã biến mất, thay vào đó là sự lúng túng, lẩm bẩm, “Lần sau chú nhớ nói từ trước đi(-.-)!”
Tsugaramae tiếp tục:
“Nhưng hôm qua, Kizari –kun đã có đến hỏi ta...May mắn là trong quy định của bộ cảnh sát, cậu ấy hoàn toàn có đặc quyền bảo lãnh mấy đứa…Tuy nhiên, quyết định có công khai thành tích lần này hay không, là tùy thuộc vào các cháu!”
“Cá nhân ta thấy nếu đã không có vấn đề gì…Thì ba nhóc hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu xứng đáng mà nhận lấy thành quả này, Gâu ٩(^‿^)۶!”
“Dạ vâng, cảm ơn chú!”
[Như vậy là giải quyết tốt đẹp rồi ha…] –Hitomi thở phào thầm nghĩ…
Luật lệ, dù có khắt khe, dù có vẻ bất hợp lý…Tại sao năng lực của chính mình, tựa như tay chân, lại còn bị giới hạn.
Vậy chẳng khác nào người ta có tay có chân mà không cho sử dụng vậy.
Tuy nhiên, đúng như Tsugaramae –san nói, chúng ta không thể sống buông thả được.
[Bởi vậy nên dù có ý kiến rất lớn về chế độ này…Mình mới không ngay mặt phản bác…
(- -)!]
May mắn là mọi chuyện rốt cuộc xử lý xong xuôi.
Và kì thực tập, cũng chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc.
…..
Buổi sáng rộn rang, người qua lại như mắc cửi.
Trên khắp các nẻo đường, phố phường của Hosu giờ này ai cũng đang bàn tán, đâu đâu cũng thấy tin tức về Kẻ Sát Người Hùng.
Người ta chụm năm chụm bảy lại xôn xao tranh cãi với nhau, phần nhiều là mừng rỡ.
“Này…Kẻ sát người hùng bị bắt rồi kìa…!”
“Thật vậy hả…Ơn trời…(T^T)…”
“Sống cạnh với mấy tên như thế làm tôi cứ nơm nớp lo sợ…”
“Cơ mà ai bắt giữ chúng nó thế…!?”
“Mấy người biết không…Chẳng phải bất kì dân chuyên nào, mà là bốn đứa nhỏ của U.A!”
“Hả…Học sinh U.A, bắt được Stain…Thế thì tụi nó cũng phạm luật mất rồi!”
“Còn khuya nhé…Trong bốn đứa nhóc đó, có một đứa nghe nói đã được cấp giấy chứng nhận làm đặc cảnh viên, chức đó có quyền điều động tạm thời mọi người trợ giúp truy bắt tội phạm đó!”
“Vậy hả…Hóa ra tụi nó không cần chịu hình phạt rồi…Phù!”
“Chớ gì nữa…Lúc đầu tui cũng hết hồn, sau biết vụ đấy mới thở phào…!”
“Lũ nhóc hiện tại đúng là tuổi trẻ tài cao nhỉ…!”
“ỪM!”
Hitomi biết là ở trong vụ bạo loạn này, cảnh sát còn bắt và không chế được bốn tên tội phạm, toàn là Noumu!
Trong đó hai tên do Edge Shot xử lý, hai tên khác là do Endeaver và Stain thủ tiêu, nhưng vì Stain không thể trao công lao, nên tất cả đều quy kết cho Endeaver.
Stain đã bị bắt, nhưng sóng gió chỉ mới bắt đầu!
Lý niệm của hắn…Đang lan rộng trên toàn thế giới ~~~~
To be continued…
P/S: Cảm ơn bạn lyq8671 đã buff phiếu và châu!
Vụ việc tối hôm ấy sau khi bàn giao cho cảnh sát, ba đứa trẻ lập tức được chuyển vào bệnh viện điều trị với đông đảo anh hùng quan tâm. Hitomi bản thân là đặc cảnh viên, đồng thời cũng không chịu bất kỳ thương tích nào cả, nên trở thành người chứng kiến tường thuật mọi chuyện với phe cảnh sát.
Suốt ngày hôm đó, cậu cũng chưa hề gặp lại Edge Shot, phảng phất như vị anh hùng hạng năm này đã mất tăm mất tích luôn rồi.
“Midoriya…Đỡ hơn chưa?”
Hitomi mua ít trái cây vào thăm ba thằng bạn, thương tất nặng nhất là Midoriya, cả tay lẫn chân đều bị va chạm cùng trầy xước kinh khủng, kế đó mới là Lida, và sau chót là Todoroki, chỉ bị chảy máu nhẹ ở tay.
Midoriya ngoạm lấy một trái táo mơ hồ trả lời, “Tạm tạm…”
“Sau khi chứng kiến toàn bộ việc này, cả đám còn sống đúng là một kì tích ấy nhỉ…!”
“Chớ sao nữa…(-.-)! Phải nói bọn mình đã làm một chuyện khá tuyệt đấy chứ!”
‘Mà tình hình bên ngoài sao rồi…Kizari –kun!”
“ỪM…!”
Lida và Todoroki cũng tò mò hướng ánh mắt về phía cậu, Hitomi nhún vai chỉ chỉ ra phía cửa phòng bệnh nói, “Hôm nay có vị khách đặc biệt đến xem chúng ta…Để ông ấy trả lời cho mấy cậu, vì tớ cũng chẳng rõ ràng lắm!”
Két!
Cửa bật mở, Gran Torino bước vào, đi cùng là vị anh hùng mang cá có trách nhiệm bảo hộ Lida, hai người mặt xị xuống, Gran Torino bước tới cạnh giường càu nhàu:
“Mấy đứa nhọc bị thương dậy rồi hả…”
“Gran Torino…(*^*)!”
“Manual –san…(-.-)!”
“Hừ…Tụi bây chuẩn bị tinh thần nghe xỉ vả đi là vừa!”
“Nhưng trước hết…Có khách đến thăm đấy!”
Cạch!
Một bóng người xuất hiện, nhìn giống hệt cảnh sát trưởng Housse Dog, nhưng điệu bộ uy nghiêm và cao lớn hơn hẳn.
“Là Sở Trưởng Sở Cảnh Sát Hosu, Tsuragamae Kenji –san!”
Ông ấy cùng với Housse Dog là hai cảnh sát trưởng phân bố ở hai thành phố lớn khác nhau. Tuy nhiên chỉ nhìn bề ngoài thì ắt hẳn sẽ có người nhầm lẫn hai ông “thân người đầu chó” này là anh em cũng không biết chừng.
Hitomi, Lida và Todoroki vội đứng dậy, Midoriya cũng ráng đứng lên nhưng chấn còn thương tật nên thôi.
“Các em chắc hẳn là học sinh của cao trung U.A đã hạ gục kẻ giết anh hùng đúng chứ…!?”
“Vâng…”
Cả gian phòng có chút căng thẳng và trầm mặc khi ngài cảnh sát trưởng tiếp tục:
“Mặc dù đã bắt được kẻ giết người hùng, nhưng hắn ta bị thương khá nặng, bỏng và gãy xương nhiều chỗ…”
“Tuy nhiên theo chẩn đoán của bác sĩ thì Kẻ Giết Người Hùng có vẻ đã được ai đó cứu trị kịp thời nên mọi vết thương của hắn tưởng chừng nghiêm trọng thực tế không phải…”
Tsugaramae –san quét quanh căn phòng, hơi thâm ý dừng lại nhìn Hitomi một chút rồi nói, “Hiện giờ hắn đang điều dưỡng dưới sự giám sát cực kì nghiêm ngắt…Gâu!”
“Vì đều là học sinh U.A thì chắc các em đã biết cả rồi…Thời điểm mà siêu năng lực vẫn còn lạ lẫm thì cảnh sát nắm giữ vai trò vô cùng quan trọng và tiêu chuẩn!”
“Đồng thời phải đảm bảo rằng năng lực không được dùng như vũ khí…”
“Và rồi, anh hùng chính là mảnh ghép còn thiếu xuất hiện để lấp đầy khoảng trống!”
“Đối với những cá nhân sở hữu và dùng những sức mạnh một cách bạo lực, dễ dàng sát hại người khác…Trong quá khứ, đó là hành vị bị lên án, nhưng bây giờ đã được thông qua chính thức…”
“Tại sao…Đó là nhờ các anh hùng chấp hành những chuẩn mực đạo đức và nguyên tắc nghề nghiệp!”
“Còn đối với một cá nhân chưa được sự cho phép từ người giám hộ, mà lại dùng năng lực để gây thương tích…Dù kẻ đó là Kẻ Sát Người Hùng hay là ai đi chăng nữa, việc đấy rõ ràng là phạm luật rồi…!”
“Ngoại trừ Kizari –kun có được đặc quyền, thì ba đứa bọn em cùng ba anh hùng chuyên nghiệp là Endeaver, Manual và Gran Torino…Sẽ phải nhận lấy hình phạt thật nghiêm khắc…!”
“Gì chứ… ►_◄!” – Todoroki giận dữ kêu lên, “Nếu mà Lida không làm gì thì Native –san đã bị Stain giết chết rồi, còn Midoriya mà không tới thì hai người bọn họ cũng ngủm mất…”
“Chẳng một ai phát hiện ra sự xuất hiện về Kẻ Sát Người Hùng cả…Để mặc kệ như vậy có nghĩa là ông bảo chúng tôi cần chấp hành luật và khoanh tay đứng nhìn người khác bị giết à…!?”
“Bình tĩnh…Todoroki!”
Hitomi vỗ vai thằng bạn, ổn định lại cảm xúc đang trào dâng dữ dội của nó, cậu quay sang vị uy nghiêm cảnh sát trưởng kia, nhíu mày hỏi:
“Tsugaramae –san…Theo lời nói của chú thì cháu vẫn thấy một vài thiếu sót. Bọn cháu cũng không quá rõ về luật nên cháu nghĩ càn làm rõ hai điều thế này. Thứ nhất là nếu bọn cháu là người bị tấn công, thì việc đáp trả kẻ chủ mưu bằng năng lực là hợp pháp hay không…”
“Thứ hai, với tư cách là một đặc cảnh viên, cháu nhớ mình có quyền ra lệnh cho một bộ phận phối hợp để bắt giữ tội phạm, kể cả người đó có là anh hùng hay không…Tức là nếu cháu sử dụng quyền hạn này, thì việc phạm lỗi của Todoroki, Midoriya hay Lida là hoàn toàn không có…”
“Ngược lại, ba cậu ấy còn có thêm công lao vì đã giúp đỡ cảnh sát truy bắt tội phạm!”
“Kizari…!?”
“Những điều cậu mới nói vừa nãy, là thật đó hả ⊙▃⊙!?”
Ba đứa kia há hốc mồm nhìn Hitomi, có vẻ như tụi nó khá sốc khi được biết chức vụ tạm thời của cậu lại có quyền lợi ghê gớm đến thế.
“Thật ra thì chuyện này mình cũng không có ý định nhúng tay…Nhưng mà…”
Hitomi nhún vai chỉ vào ngài cảnh sát trưởng nói tiếp:
“Sau khi Tsugaramae –san đưa ra hai giải pháp, một cái nếu các cậu chấp nhận chiến công này thì cần chịu hình phạt theo pháp luật…Cái còn lại thì dựa vào vết bỏng trên người của Stain, chiến công sẽ được quy kết cho Endeaver, lúc đó không ai cần chịu trách nhiệm, nhưng tương ứng cũng mất đi quyền lợi…!”
“Có điều tớ thấy vầy bất công quá nên hôm qua đã cố gắng kiểm tra thử xem đặc cảnh viên của tớ có bao nhiêu công năng…Cho nên là, tớ nghĩ chúng ta đi theo cách thứ ba là được rồi, phải không ngài Tsugaramae –san… (^.^)!”
“Ừm…Tiện thể đây ta trả lời luôn vấn đề của cháu…Luật có quy định rõ ràng, trong trường hợp bị uy hiếp đến tính mạng, cháu hoàn toàn có thể phản kháng dưới mọi hình thức…Bao gồm giết người!”
“Tuy nhiên…Nếu không phải bị đe dọa mạng sống, thì toàn bộ những hành vi khác liên quan đến sử dụng năng lực mà chưa được cho phép đều là vi phạm luật nặng nề…”
“Ban nãy, ta có hơi quá lời…Vì đó là ý kiến của ta trên cương vị của một cảnh sát trưởng…Và với tư cách là biểu tượng của cán cân công lý, ta xin lỗi!”
Tsugaramae cúi đầu thật thấp trước ba đứa kia, vẻ tức giận trên khuôn mặt của Todoroki đã biến mất, thay vào đó là sự lúng túng, lẩm bẩm, “Lần sau chú nhớ nói từ trước đi(-.-)!”
Tsugaramae tiếp tục:
“Nhưng hôm qua, Kizari –kun đã có đến hỏi ta...May mắn là trong quy định của bộ cảnh sát, cậu ấy hoàn toàn có đặc quyền bảo lãnh mấy đứa…Tuy nhiên, quyết định có công khai thành tích lần này hay không, là tùy thuộc vào các cháu!”
“Cá nhân ta thấy nếu đã không có vấn đề gì…Thì ba nhóc hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu xứng đáng mà nhận lấy thành quả này, Gâu ٩(^‿^)۶!”
“Dạ vâng, cảm ơn chú!”
[Như vậy là giải quyết tốt đẹp rồi ha…] –Hitomi thở phào thầm nghĩ…
Luật lệ, dù có khắt khe, dù có vẻ bất hợp lý…Tại sao năng lực của chính mình, tựa như tay chân, lại còn bị giới hạn.
Vậy chẳng khác nào người ta có tay có chân mà không cho sử dụng vậy.
Tuy nhiên, đúng như Tsugaramae –san nói, chúng ta không thể sống buông thả được.
[Bởi vậy nên dù có ý kiến rất lớn về chế độ này…Mình mới không ngay mặt phản bác…
(- -)!]
May mắn là mọi chuyện rốt cuộc xử lý xong xuôi.
Và kì thực tập, cũng chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc.
…..
Buổi sáng rộn rang, người qua lại như mắc cửi.
Trên khắp các nẻo đường, phố phường của Hosu giờ này ai cũng đang bàn tán, đâu đâu cũng thấy tin tức về Kẻ Sát Người Hùng.
Người ta chụm năm chụm bảy lại xôn xao tranh cãi với nhau, phần nhiều là mừng rỡ.
“Này…Kẻ sát người hùng bị bắt rồi kìa…!”
“Thật vậy hả…Ơn trời…(T^T)…”
“Sống cạnh với mấy tên như thế làm tôi cứ nơm nớp lo sợ…”
“Cơ mà ai bắt giữ chúng nó thế…!?”
“Mấy người biết không…Chẳng phải bất kì dân chuyên nào, mà là bốn đứa nhỏ của U.A!”
“Hả…Học sinh U.A, bắt được Stain…Thế thì tụi nó cũng phạm luật mất rồi!”
“Còn khuya nhé…Trong bốn đứa nhóc đó, có một đứa nghe nói đã được cấp giấy chứng nhận làm đặc cảnh viên, chức đó có quyền điều động tạm thời mọi người trợ giúp truy bắt tội phạm đó!”
“Vậy hả…Hóa ra tụi nó không cần chịu hình phạt rồi…Phù!”
“Chớ gì nữa…Lúc đầu tui cũng hết hồn, sau biết vụ đấy mới thở phào…!”
“Lũ nhóc hiện tại đúng là tuổi trẻ tài cao nhỉ…!”
“ỪM!”
Hitomi biết là ở trong vụ bạo loạn này, cảnh sát còn bắt và không chế được bốn tên tội phạm, toàn là Noumu!
Trong đó hai tên do Edge Shot xử lý, hai tên khác là do Endeaver và Stain thủ tiêu, nhưng vì Stain không thể trao công lao, nên tất cả đều quy kết cho Endeaver.
Stain đã bị bắt, nhưng sóng gió chỉ mới bắt đầu!
Lý niệm của hắn…Đang lan rộng trên toàn thế giới ~~~~
To be continued…
P/S: Cảm ơn bạn lyq8671 đã buff phiếu và châu!
Danh sách chương