Nghe Tiết Lam kể xong, Thời Chí đã hiểu được đại khái tình hình của Chu Hạo.

“Em muốn Chu Hạo đầu quân công ty tụi anh?” Thời Chí hỏi.

Tiết Lam gật đầu, cô quả thực có suy nghĩ này.

Thật ra hiện tại cô có ba sự lựa chọn, công ty của cô, phòng làm việc của Thịnh Lâm, còn nữa là công ty của Thời Chí.

Chẳng qua suy nghĩ tổng thể, nếu Chu Hạo đã đi con đường diễn viên thực lực thì trong ba lựa chọn này, công ty Thời Chí so ra vẫn thích hợp hơn.

Về phần tiền bồi thường, Tiết Lam định sẽ tự mình giúp ứng trước. Cô tính sơ tài sản hiện có của mình, trước mắt cũng miễn cưỡng coi như là đủ.

“Lần này nếu như không có video kia của Chu Hạo, rất có khả năng em đã bị Lâm Uy bắt cóc, vì vậy, nhân tình này em nhất định phải trả.” Tiết Lam nói.

Thời Chí khẽ gật đầu, đáp: “Được, việc này em cứ để anh xử lý.”

Thấy Thời Chí thoải mái đồng ý,Tiết Lam cũng vội nói: “Đúng rồi, chuyện tiền bồi thường, công ty các anh nếu như có tính toán gì, em có thể ứng trước.”

Thời Chí lắc đầu, “Không cần, công ty ký kết với nghệ sĩ, ứng trước tiền đền bù cũng là việc bình thường. Cụ thể anh sẽ tìm người bàn bạc với công ty của Chu Hạo, nếu như đã bảo để anh giải quyết thì em không cần bận tâm.”

Tiết Lam gật đầu. Thời Chí đã nói anh sẽ xử lý, vậy cô cũng không cần lo lắng gì nữa.

Thấy đã dỗ Thời Chí được kha khá, mặt mày anh không còn lạnh tanh, Tiết Lam bất giác thở phào.

Phải nói chứ, cô thật sự có hơi sợ dáng vẻ tức giận của Thời Chí.

Vào lúc này, di động trên bàn bỗng nhiên vang lên, Tiết Lam cầm lấy xem, mặt mày cứng đờ.

Mèng ơi, bên Thời Chí còn chưa dỗ xong, điện thoại của Thịnh Lâm lại gọi tới.

Liệu có phải nó cũng nghe được phong phanh gì rồi? Chắc không đâu nhỉ, Tiết Lam vẫn ôm tâm lý cầu may.

Chỉ là cô vừa nhấn nút nghe thì âm thanh giận đùng đùng của Thịnh Lâm từ đầu bên kia đã truyền qua.

Úi, may mà cô đã đoán trước, trực tiếp bật loa ngoài.

Thịnh Lâm: “Tiết Lam, có vẻ you tiến bộ gớm nhỉ, vậy mà còn dám đẩy bản thân vào nguy hiểm, sao you không lên trời luôn đi!”

Tiết Lam ngây ra. Thằng nhóc này sao lại biết rõ ràng như vậy, ngay cả chuyện cô để mình vào nguy hiểm cũng biết, không phải lại là Cao Thông nói đấy chứ?

Chẳng qua hiện cũng không phải lúc để truy cứu chuyện này, trước cần phải vỗ về thằng nhóc Thịnh Lâm ổn thỏa mới được, bằng không nó mách ba mẹ, lúc đó mới thật sự là toang cả nút.

Tiết Lam: “Chuyện này, Thịnh Lâm, trước tiên em nguôi giận đã, chị thật sự không sao, Thời Chí hiện tại cũng đang ở cạnh chị, không tin em hỏi anh ấy xem.”

Dứt lời, Tiết Lam cầu cứu nhìn sang Thời Chí, hi vọng anh có thể giúp mình nói đỡ hai câu, ai ngờ Thời Chí vậy mà lại tỏ ra chẳng liên quan gì mình, không hề có ý định nói giúp cô.

Tiết Lam cắn răng, sau khi trừng Thời Chí một cái thì ôm điện thoại chạy ra ban công.

Không cần đoán cô cũng biết, tiếp theo Thịnh Lâm chắc chắn sẽ xa xả cô không chút nể nang, cô mới không muốn Thời Chí thấy chuyện cười của cô đâu!!!!

Vì vậy, Tiết Lam bị ăn mắng hơn nửa tiếng đồng hồ mới xong chuyện, kế đó, sau khi cô từ ban công quay lại thì tức giận đùng đùng tìm Thời Chí tính sổ.

“Thịnh Lâm nói là anh cáo mật?” Tiết Lam chất vấn.

Vừa rồi nhân lúc ăn mắng, Tiết Lam vẫn từ chỗ Thịnh Lâm moi được tên chỉ điểm. Dù thế nào cô cũng không ngờ được rằng đó lại là Thời Chí.

Thời Chí thản nhiên đáp: “Ừm, anh nói đấy, thì sao?”

Còn thì sao nữa?

Tiết Lam chất vấn: “Vừa rồi nó mắng em, anh có biết không hả.”

Thời Chí đáp: “Biết chứ, bản thân anh không nỡ mắng em, vậy chỉ có thể tìm một người sẵn sàng mắng, vì vậy, em có ý kiến?”

Tiết Lam: “………”

U là trời, làm sai chính là sẽ chột dạ!

“Chuyện đó, hôm nay anh vẫn phải quay về sao?” Tiết Lam đổi đề tài.

Thời Chí lắc đầu, “Không về.”

Tiết Lam ngạc nhiên, “Vậy, vậy anh ở đâu?”

Thời Chí lặng lẽ nhìn Tiết Lam, không nói lời nào.

Tiết Lam đột nhiên có chút lúng túng, bỗng cảm thấy mình hỏi như vậy kỳ quá, cứ như đang ám chỉ điều gì.

“Chuyện đó, ý em là, nếu anh chưa đặt phòng thì em sẽ nhờ Trương Giai tới tiếp tân hỏi thử, hẳn là khách sạn còn phòng trống.” Tiết Lam vội nói.

Thời Chí chần chừ mấy giây, trả lời: “Không cần, Cao Thông đã đặt rồi.”

Sáng sớm hôm sau, cảnh sát lại đến khách sạn trực tiếp dẫn Tần Văn đi.

Không cần nghi ngờ, Lâm Uy không hề giấu giếm gì giúp Tần Văn, ngược lại, dưới tiền đề chứng cứ xác thực, anh ta đẩy hết trách nhiệm chủ mưu vụ bắt cóc lên người Tần Văn.

Nói là anh ta bị Tần Văn sai khiến nên mới làm ra chuyện đó.

Nghe nói hai người ở cục cảnh sát ầm ĩ một trận. Trước đó Tần Văn vốn sống chết không nhận vụ việc có liên quan đến mình, nhưng Lâm Uy cũng không phải là đèn cạn dầu gì cho cam, trực tiếp lấy ra bản ghi âm đối thoại lúc trước của hai người.

Vì vậy tiết mục chó cắn chó này của họ Tiết Lam cũng không mấy bận tâm, Trần tỷ giúp cô xin nghỉ hai ngày với đoàn phim, cô ở trong khách sạn không đi đâu cả.

Tối ngày thứ hai, Trần tỷ đến phòng Tiết Lam, thấy trong phòng chỉ có một mình cô thì không khỏi hơi bất ngờ.

“Thời Chí không ở đây sao?” Trần tỷ hỏi.

Tiết Lam lắc đầu, “Vừa rồi anh ấy và quản lý của anh ấy đã đi rồi. Sao vậy ạ, chị tìm anh ấy có việc?”

Trần tỷ cười: “Không có gì, chỉ là tiện thể hỏi thăm.”

Trước khi tới chị ấy nghe Trương Giai nói, hai hôm nay Thời Chí gần như là hình bóng không rời với Tiết Lam.

Tiết Lam “à” một tiếng, cũng không nghĩ nhiều.

Trần tỷ không phải người nhiều chuyện, hôm nay chị qua đây là vì muốn kể sơ về tình hình của Lâm Uy và Tần Văn cho Tiết Lam.

Lần này chứng cứ xác thực, hai người họ chắc chắn chạy không thoát, nhưng bởi vì vấn đề trình tự pháp luật nên tạm thời vẫn chưa có phán quyết, nhưng cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Bắt cóc không phải chuyện nhỏ, hai người này ăn cơm nhà nước chắc rồi.

Trần tỷ nhìn Tiết Lam, hỏi: “Lam Lam, chuyện Thời Chí tìm người thu thập chứng cứ của Lâm Uy và Tần Văn, em biết chứ?”

Tiết Lam gật đầu, “Em có nghe anh ấy nói qua, bảo là tìm nhiều chút chứng cứ thì cũng có lợi cho cảnh sát phá án, chẳng qua em cũng không hỏi cụ thể, sao vậy ạ?”

Trần tỷ nhìn dáng vẻ của Tiết Lam thì muốn nói lại thôi mấy lần, cuối cùng lắc đầu.

Thời Chí đâu phải đơn giản muốn tìm thêm chứng cứ giúp phía cảnh sát phá án như vậy. Anh căn bản không định để hai người ra ngoài, đặc biệt là Lâm Uy.

Có điều đây cũng không phải điểm khiến Trần tỷ ngạc nhiên. Tên Lâm Uy này vốn chẳng tốt lành gì, trước đây chắc chắn từng làm không ít chuyện không để người khác biết, thật sự muốn điều tra hắn ta, chắc chắn có thể có thu hoạch.

Mà điều khiến Trần tỷ kinh ngạc chính là trong thời gian ngắn như vậy nhưng Thời Chí lại có thể thu thập được nhiều chứng cứ chí mạng của Lâm Uy đến vậy, hít thuốc phiện bán dâm, bắt cóc cưỡn.g bức v..v.., chứng cứ rành rành.

Năng lực như thế sẽ không chỉ là việc mà một ảnh đế giới giải trí có thể làm được.

Qua hai ngày, Thời Chí đi rồi, Tiết Lam cũng như thường lệ tới đoàn quay phim.

Chỉ là vừa tới đoàn phim thì cô trước tiên đi gặp đạo diễn Đường.

“Đạo diễn Đường, thật xin lỗi, đã mang lại phiền phức cho đoàn rồi ạ.” Tiết Lam nói.

Chuyện Lâm Uy hôm đó, người có mắt đều có thể nhận ra là việc gì, Trần tỷ cũng đích thân đi tìm đạo diễn Đường và nhà sản xuất giải thích vụ việc, nhưng Tiết Lam cảm thấy vẫn phải tự mình nói một tiếng mới được.

Đạo diễn Đường xua tay, bảo: “Không liên quan tới cô, cô cũng là người bị hại.”

“Còn nữa, hiện xảy ra chuyện so với sau này xảy ra chuyện vẫn tốt hơn, chỉ là tiếp theo cô và Lê Vũ phải cực khổ một chút, chờ diễn viên mới đến thì quay bổ sung lại những phân cảnh trước đây.”

Tiết Lam gật đầu, không nói gì nữa.

Đạo diễn Đường thực ra nói cũng đúng. Hiện giờ vẫn trong giai đoạn quay, xảy ra chuyện còn có thể kịp thời thay diễn viên quay bổ sung. Nếu như sau khi sát thanh phát sinh thì mới đúng là phiền phức.

Thời gian tiếp theo, như đạo diễn Đường nói, Tiết Lam quả thực vô cùng bận rộn, ngày ngày đều đi đi lại lại giữa đoàn phim và khách sạn.

Thời gian Tiết Lam vùi đầu tập trung quay phim thì <Chuyến lữ hành yêu thương> phát sóng kỳ cuối tập ở Tây Tạng, ở tập này chương trình cũng chính thức kết thúc.

Không chút ngạc nhiên, cùng với việc tiết mục phát sóng, độ hot của [cp Thị huyết] của cô và Thời Chí càng lúc càng cao, trong bảng cp đã sát nút với [Thịnh Thời Thiên Hạ], xếp thứ hai bảng.

Chẳng qua đối với tình hình này, bất luận là đoàn đội Tiết Lam hay là đoàn đội của Thời Chí thì đôi bên đều có chút ý tứ xem trò hay, không chỉ không hề ra mặt can thiệp mà thi thoảng còn ở sau lưng trợ giúp một phen.

Dùng lời nói của Cao Thông, hiện tại cp fan của hai người càng đông thì chờ khi đôi bên lộ ra tin yêu nhau, ảnh hưởng với họ đương nhiên cũng sẽ ít hơn một chút.

Vào lúc [cp Thị huyết] “ăn nên làm ra” thì tập Tiết Lam tham gia cuối cùng đã phát sóng. Cp con lười của cô và Lý Thư bắt đầu rục rịch.

Nhắc tới thật muốn rơi lệ mờ, cp fan của cp Con lười đã phải trơ mắt chứng kiến sự lớn mạnh của cp Thị huyết.

Chỉ là cũng đành chịu thôi, mặc dù họ đã nỗ lực sản xuất đường, nhưng cp họ ship không chung khung hình, so với cp Thị huyết ghi hình cả một chương trình mà nói thì không phải chỉ thua kém tí ti thôi đâu.

Vì vậy, khi kỳ này phát sóng, cp fan của Con lười sớm đã bày sẵn bàn ghế, ngồi chờ gặm đường.

Chương trình bắt đầu, Tiết Lam xuất hiện với tư cách khách mời tạm thời, Lý Thư chủ động niềm nở chào hỏi Tiết Lam, cp fan của cả hai lập tức bùng nổ.

[AAAAAAAAAAAAA, cuối cùng đã đợi được Tiết Lam và Lý Thư chung khung hình rồi, em trai cún con và chị gái xinh đẹp, mị sống lại rồi]

[Sau khi em trai Lý Thư nhìn thấy Tiết Lam rõ ràng là vui lắm luôn á. Pà kon nghe tiếng gọi này xem, chị Lam Lam, thân thiết cỡ nào luôn á chời]

[Cp Con lười vùng lên, mặc kệ, mị thích xem tình yêu niên hạ ngọt ngào kiểu này]

Sau khi các khách mời tương đối quen thuộc với nhau, tổ đạo diễn phổ biến quy tắc chương trình rồi liền lần lượt dẫn các khách mời vào trong nhà ma. Các khách mời đeo bịt mắt nên không nhìn thấy tình hình bên trong nhà, nhưng quần chúng thì có thể.

Lúc quần chúng trông thấy bày bố bên trong “nhà ma” thì đồng loạt hít sâu một hơi.

Chờ sau khi các khách mời tháo bịt mắt xuống, tổ chương trình bất ngờ tung đại chiêu, đạo cụ rớt xuống ngay trước mặt các khách mời hoặc là NPC đột nhiên xuất hiện, dọa nhóm khách mời hét thất thanh liên tục, trực tiếp khiến bầu không khí đáng sợ của chương trình đạt đến tầm cao.

Nhưng màn đánh úp khủng bố này không chỉ tác động lên các khách mời mà thị giác của quần chúng càng bị tập kích dữ dội.

[ĐM! Thế này cũng hãi vãi cả hồn, dọa mị suýt nữa quăng luôn điện thoại rồi nè]

[Mẹ ưi, thật sự là muốn dọa chết người mà, mẹ tui vừa rồi ngang qua cũng giật cả mình, chẳng qua tưởng tui đang xem phim kinh dị nên sau đó mắng tui một trận]

[Tổ chương trình mí người làm người đê, Lý Thư sắp khóc đến nơi rồi, gan thằng nhỏ vốn bé, kỳ này đoán chừng là bị dọa chết]

[Gan có to cũng trụ hông nổi với chiêu này của tổ chương trình, không chỉ Lý Thư, mấy khách mời khác cũng sắp sợ bay màu kia kìa]

[Ý, Lam Lam sao vậy, sao chế ấy không cử động thế, không phải là bị dọa đến ngớ người rồi chứ ]

[Chắc chắn là vậy rồi, tội quá, con gái vốn đã nhát gan mà từ trên trời còn rơi xuống ma treo cổ, ai chịu cho nổi]

[Hụ hụ hụ, con rối ma treo cổ này làm cũng giống thật quá thể đáng, còn mang giày thêu, mẹ ui, tui cách một màn hình mà còn hãi, càng đừng nhắc tới Lam Lam bị kí.ch thích ngay trước mặt]

Trong lúc nhóm Việt quất đang đau lòng cho Tiết Lam thì tổ đạo diễn đã đem toàn bộ ống kính chiếu tới tình hình của Tiết Lam.

Chỉ thấy Tiết Lam ngẩng đầu nhìn con rối ma treo cổ kia, quan sát hồi lâu rồi thấy cô giọng bình thản như không: “Con ma treo cổ này có chút vấn đề, không được, mình phải tháo nó xuống xem thử mới được.”

Quần chúng: “???”

Tiết Lam vậy mà không bị dọa!! Không phải giả bộ trấn tĩnh đó chớ.

Giây tiếp theo, thấy Tiết Lam chuyển khúc gỗ, giẫm lên đó, tiếp đến nhẹ nhàng kéo con rối ma thắt cổ xuống.

Quần chúng mắt chữ A mồm chữ O: “!!!”

[Rau má đậu xanh! Chim cút xôi xéo! Cái lùm mía lau! Hoàn cảnh âm âm u u thế này, đờn ông như tui đây còn hơi vã mà Tiết Lam lại tháo “ma thắt cổ” xuống?]

[Má ơi, lá gan này của Tiết Lam cũng to quá thể, cảm thấy tổ chương trình đụng phải thứ dữ rồi]

[Í, Lam Lam dzậy mà hong sợ chút nào uông, mèng đéc ưi, khum hổ là idol của mị]

[Há há há, tự nhiên cảm thấy con ma thắt cổ bị lôi xuống này có hơi tội, vốn dĩ định hù người ta, kết quả bị người ta tóm thẳng xuống, làm ma kiểu này cũng thiệt uất ức quá]

[Ma thắt cổ: biết lịch sự không bạn êi?]

[Tiết Lam, nếu chị đã hông sợ thì mau nhanh đi giải cứu em trai Lý Thư iiii, thằng bé thật sự hãi lắm rồi, cameraman sắp bị thằng bé ôm tróc cả da gòi kìa]

[Đệch, sự tương phản thế này giữa Tiết Lam và Lý Thư khiến mị yêu quá đê, em trai cún con nhát gan vs chị gái xinh đẹp gan dạ, cảm giác cp tràn ngập, hi vọng hai người gặp nhau]

Trong lúc quần chúng hãy còn đang cảm khái thì Tiết Lam đã bắt đầu động thủ với con rối gỗ. Khi cô lấy ra tấm thẻ trên người con rối thì quần chúng mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra cô đang tìm manh mối á hả.

[Tiết Lam vầy cũng trâu bò quá rồi, lúc các khách mời khác đều bị sợ bay màu thì bả lại đang lần mò tìm manh mối?]

[Phục rồi phục rồi, bà chị này tuyệt đối là trùm mật thất, lớn gan cũng thôi đi, còn là người giỏi tìm manh mối, thiệt phục sát đất]

[Mèng ơi, Lam Lam nhà mị thiệt là thông minh, đẹp người đẹp nết gan dạ còn chu đáo, yêu chít yêu chít]

Sau khi tìm thấy manh mối, Tiết Lam đảo một vòng trong căn viện âm u, giống như đi dạo hoa viên sau nhà của mình.

Chính lúc này truyền tới một tiếng hét thất thanh khiến người ta dựng tóc gáy, quần chúng ở trước màn hình cũng bị dọa đến điếng hồn, nhưng ai ngờ Tiết Lam đã lập tức có hành động tương phản với người bình thường.

Chỉ thấy cô nhanh chân chạy về phía phát ra âm thanh, tốc độ đó nhanh đến độ cameraman đi theo suýt nữa đuổi theo không kịp.

Sau đó trên màn hình, chỗ đầu lâu bên cạnh chạy chữ: có thể nào tôn trọng tổ hiệu ứng âm thanh và đạo cụ một tí không!

Quần chúng đọc thấy dòng này thì cười banh nhà lồng. Giọng điệu uất ức thế này, ngay cả đầu lâu bên cạnh rõ ràng cũng trở nên đáng yêu.

Sau khi Tiết Lam chạy tới viện của Lý Thư, lúc trông thấy bàn tay Lý Thư đang sống chết ôm chặt không buông cameraman thì dừng lại.

Trên comment của Fan cp  Con lười sắp bị cười chết.

[Đệch, cười chớt tui rồi, đoán chừng Lý Thư xem thấy cũng xấu hổ chít mất, rõ ràng trước chương trình còn nói sẽ che chở Tiết Lam, bây giờ cậu ấy ngay cả mình còn lo không xong]

[Tiết Lam: Jztr? Cũng không biết sau này ai bảo vệ ai!]

[Không thể không nói, nhìn quen cảnh tượng nữ trốn sau lưng nam, tự nhiên mong chờ Lý Thư núp sau Tiết Lam xin che chở vãi]

[Mèng đéc ơi, chị gái Tiết Lam bộc lộ sức mạnh bạn gái dữ dội quá, cảm giác an toàn ngập tràn ui]

Tiết Lam đi tới an ủi Lý Thư, sau khi Lý Thư trông thấy Tiết Lam thì lập tức giống như tìm được chiếc ô che chở, buông cameraman ra đi tới kéo Tiết Lam, còn ủy khuất uất ức kể khổ.

Thấy Lý Thư quả thực rất sợ, Tiết Lam bắt đầu kiên nhẫn vỗ về cậu.

Hai người tương tác như thế khiến cp fan ngồi trước màn hình nháo nhào hô lên: Get được rồi! Get được rồi!

Chờ sau khi Tiết Lam an ủi Lý Thư xong thì bắt đầu đi tới chỗ “ác quỷ” bị trói trên cây cột để tìm manh mối. Thấy cô hành động như vậy, quần chúng một lần nữa bị cô làm chấn động.

Quần chúng:!!!

Có đáng sợ hay không chúng ta khoan nói, nhưng dáng vẻ máu me đầm đìa trên người “ác quỷ” kia nhìn thiệt tởm vãi cả hồn!

Tiết Lam bình tĩnh tìm được manh mối trên người “ác quỷ”, cùng với manh mối trước đó đều đưa cho Lý Thư, sau đó hai người tắt mic, bắt đầu châu đầu xì xà xì xầm.

[Hai người này đang nói gì vậy, cảm thấy không phải là tính chơi xấu chứ ]

[Tui thấy vậy ó, mọi người đừng quên Lý Thư là người đảm nhận bộ não trong chương trình, giải đố cực lợi hại, hai người này chắc chắn là phát hiện được gì rồi]

[Đệch, tốc độ này của cả hai cũng nhanh quá đi mất, chương trình này không phải vừa bắt đầu liền kết thúc đấy chứ ]

[Lầu trên an tâm, sẽ không đâu, cho dù họ thật sự giải đố được rồi thì tổ đạo diễn chắc chắn cũng sẽ cho người tới phá rối ngăn chặn, sẽ không để các khách mời dễ dàng qua ải]

[Mấy người lớn tiếng chút coi, có cái gì mà vip tôn quý tụi này không thể nghe hở]

Lúc hai người bàn bạc xong, ngẩng đầu lên lần nữa, trên mặt đều là vẻ vui mừng.

Lúc này, quần chúng đều hô CHẮC RỒI CHẮC RỒI!

Thời gian tiếp theo, nhìn thấy Tiết Lam và Lý Thư hai người hợp tác ăn ý, liên tiếp tìm được các khách mời khác và thẻ manh mối, cuối cùng trên đường đi tìm khách mời cuối cùng Thẩm Lãng thì bị tổ đạo diễn phái npc ra bao vây.

Quần chúng trực tiếp bị chấn kinh!

[Trời đất ơi, đúng là sống lâu rồi thì cái gì cũng sẽ thấy, rõ ràng đoạn cuối mới có cả đám npc xuất hiện vây hãm, nhóm khách mời sống chết chạy trốn, vậy mà lại ở đoạn trước!]

[Há há há há, tổ đạo diễn quýnh rồi, tui dám cá, Tiết Lam và Lý Thư chắc chắn là đã phá giải được sắp xếp của tổ chương trình cho nên mới bức họ phải ra tay trước]

[Yahooooo, cp Con lười uy vũ, yyds!]

Lúc này dường như nghe được nghi hoặc của quần chúng, tổ đạo diễn còn cố tình thu lại một đoạn âm thanh bộ đàm để giải thích: bởi vì khách mời bất ngờ phá giải được manh mối quan trọng của phân đoạn cuối cùng, tổ đạo diễn trực tiếp tua nhanh tình tiết phía trước, bật chế độ an toàn của nhà ma, tiến hành bao vây!

Sau đó, dòng chữ phối hợp bên cạnh là—

Giải thích ngắn gọn một câu: tổ đạo diễn cũng hết cách rồi, hông bao vây là sẽ kết thúc á!

Mọi người lại cười phá lên lần nữa, không chút hoài nghi, manh mối quan trọng này chính là tấm thẻ mà Tiết Lam phát hiện đầu tiên kia.

[Cười ná thở, cảm thấy Tiết Lam chính là khắc tinh của tổ làm chương trình. Được lắm, trực tiếp khiến mấy tình tiết chính giữa của người ta đi đời luôn]

[Hahaha, một giây đau lòng cho tổ đạo diễn. Nghĩ thấy cũng phải, người bình thường thì sớm đã bị cú tập kích khủng bố của tổ chương trình dọa chết điếng, ai lại muốn đi tìm manh mối trên người đạo cụ hay npc chứ lị]

[Xin hỏi Tiết Lam rốt cuộc làm thế nào phát hiện ra manh mối?]

Tiếp theo chính là Tiết Lam cùng nhóm khách mời Lý Thư bị bao vây trong viện, kế đó sau khi mấy người trải qua một phen thương lượng, thành công giúp Lý Thư, Phương Hạo Sơ, Giản Ngữ Nhu thoát khỏi viện để đi tìm Thẩm Lãng, thu hoạch được thẻ manh mối cuối cùng.

Mà hai khách mời Tiết Lam, Thang Y cùng toàn bộ npc ma quỷ bị nhốt bên trong viện.

Trông thấy tình cảnh này, cp fan của cp Con lười đồng loạt comment trên màn hình: Lý Thư, anh vậy mà crack cp của mình!!!

Nhưng mặc kệ cp fan kêu réo thế nào, dù sao kỳ này đã vậy, niềm vui của cp fan Con lười cứ thế đã kết thúc một cách chóng vánh không kịp phòng bị như thế.

Chẳng qua nội dung tiếp theo, ngoại trừ cp fan không thể tiếp tục gặm đường thì chương trình vẫn rất đặc sắc, quần chúng xem cũng vô cùng say sưa.

Dù là Tiết Lam dạy ma cách làm ma khiến quần chúng cười bể bụng hay là nhóm Lý Thư hung hiểm giải câu đố phá cửa ải, người xem đều kêu đã ghiền, tóm lại chương trình kỳ này quần chúng đều cảm thấy rất đặc sắc.

Đặc biệt là khúc cuối, khi quần chúng biết Tiết Lam chó táp phải ruồi phá giải được sắp xếp manh mối quan trọng nhất của tổ đạo diễn, trên comment toàn là “hahahaha”, đủ loại phương thức đau lòng cho tổ đạo diễn.

vốn là gameshow khá hot, mỗi kỳ phát sóng đều lên hot search, nhưng kỳ này tin lên rất nhiều. Tối hôm phát sóng trong top 10 hot search thì có hết sáu cái là liên quan tới chương trình này.

Đương nhiên, Tiết Lam có cống hiến không nhỏ, trong sáu cái thì hết bốn có liên quan tới cô, độ hot này khiến tổ chương trình mừng vô cùng, khen mời Tiết Lam tới là lựa chọn đúng đắn nhất.

Hôm chương trình phát sóng, bởi vì Tiết Lam có cảnh đêm phải quay nên cũng không có thời gian xem chương trình hay lên mạng, thậm chí cô còn không biết chương trình tối đó phát sóng.

Mãi tới khi về đến khách sạn, sau khi nhận được wechat của Miêu Y Y thì mới biết chuyện này.

Miêu Y Y: “Đồng chí, chế lợi hại thật, không ngờ chế còn có thuộc tính cp luôn á!”

Tiết Lam đầu đầy sương mù: “???”

Miêu Y Y: “Chế chưa xem weibo sao?”

Tiết Lam đáp: “Chưa xem, chị mới xong việc, vẫn chưa kịp xem.”

Miêu Y Y: “Vậy được rồi. Thật ra cũng không có gì, chính là cp Con lười của chế với Lý Thư lên hot search rồi, có fan cắt clip của hai người, nói thật, ship phê lắm á.”

Tiết Lam vội nhấn vào tìm kiếm của weibo xem thử. Đúng là vậy, sau khi ấn mở xem clip, cô mới biết thì ra chương trình phát sóng rồi.

Sau khi quay lại giao diện wechat, Tiết Lam do dự một lúc. Liên quan chuyện cô với Thời Chí, cô vẫn quyết định thẳng thắn với Miêu Y Y.

Tiết Lam: “Baby nè, nói cho em một tin xấu, em phải trụ vững nhé!”

Miêu Y Y: “Chuyện gì?”

Ngay sau đó, Tiết Lam lại gửi sang một meme “run lẩy bẩy”.

Tiết Lam: “Baby, nhà chúng ta sập rồi!”

Miêu Y Y: “Thế nên, chế và Thời Chí thật sự bên nhau rồi?”

Tiết Lam: “Ừm.”

Miêu Y Y: “Đệch, may mà giáo viên cấp ba bảo chúng ta đừng bỏ tất cả trứng vào trong cùng một rổ, còn may còn may!”

Tiết Lam: “Có ý gì?”

Miêu Y Y: “À, chính là em vừa ship [Thịnh Thời Thiên Hạ] nhưng cũng ship cả cp của chế với Thời Chí, cho nên bất luận cặp nào là thật đi nữa thì em cũng không tính là sập nhà, đây chính là nguyên lý trứng và rổ khi ship cp của em.”

Tiết Lam: “!!!”

Còn có thể như vậy? Thật là kiến thức lớn lao!

Tiết Lam vừa nghĩ mình giấu Miêu Y Y lâu như vậy nên vẫn có chút áy náy, vì vậy cô cẩn thận hỏi: “Y Y, chị giấu em chuyện này, em không giận sao?”

Miêu Y Y cũng trả lời rất sảng khoái: “Yên tâm, em không có con nít thế đâu. Mặc dù chúng ta là chị em khác cha khác mẹ, cũng không cần chuyện gì cũng báo cáo đúng không.”

Miêu Y Y: “Hơn nữa, hiện giờ chị nói với em cũng đâu có muộn, tới đây nào đồng chí, chờ bị em tra khảo nhá!”

Thời gian sau đó, Tiết Lam đã hoàn toàn bị bệnh bà tám của Miêu Y Y khống chế, bắt đầu rải đường cho vị cp fan của cp Thị huyết này.

Đương nhiên, Miêu Y Y đối với Tiết Lam mà nói không chỉ là cp fan, cô ấy còn là bạn tốt của mình, vì vậy, chia sẻ ngày tháng yêu đương giữa bạn bè thân thiết với nhau hiển nhiên cũng càng chi tiết cụ thể hơn.

Hai người bất tri bất giác tám hết nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng của cuối cùng, vẫn là Miêu Y Y một lời thức tỉnh người trong mộng!

Miêu Y Y: “Thế nên, chuyện hôm nay cp Con lười kia của chế với Lý Thư lên hot search, Thời Chí biết rồi sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện