Sau khi cúp điện thoại của Thời Chí, Tiết Lam không kiềm chế nổi tâm tình kích động, ở trên giường lăn qua lộn lại mấy cái mới có thể lấy lại bình tĩnh.
Cô nằm trên giường, ngây ngốc nhìn trần nhà, bắt đầu cười ngu ngơ.
Thì ra đây là cảm giác khi tự mình yêu đương sao, ra là một trải nghiệm hoàn toàn khác với khi ship cp của người khác.
Nói thế nào nhỉ, lúc gặm đường của người ta, loại cảm giác đó khiến bạn khé cổ, khiến bạn nhịn không được mà bị ngọt đến chết mất.
Nhưng ngọt ngào khi bạn tự mình yêu thì không mãnh liệt như vậy, nhưng lại có cấp độ, nó từng chút từng chút lan ra, cuối cùng từ từ thấm vào tận tâm can.
Tiết Lam trở mình, cầm di động đã bị cô ném sang một bên lên, bấm vào siêu thoại cp của cô và Thời Chí.
Cp Thị huyết, cái tên này mặc dù nghe có chút máu me, nhưng đường made by cp fan cũng thực sự rất rất ngọt.
*Thị huyết: khát máu. -.- (Mic: 8 chút chuyện ngoài lề, cái laptop của tui tên acc bị đặt là khatmau, do lúc mua máy nhờ cài đặt giùm mà tự tiện đặt cái user moé nghe ghét vl luôn, thiệt á, mà không biết cách đổi TToTT, chịu đựng từ năm 2016 tới giờ)
Cô ấn mở ảnh hai người do cp fan P, còn có vài clip cắt ghép có phong cách đẹp điên đảo.
Bỗng dưng, trong album của siêu thoại Tiết Lam phát hiện một tấm ảnh quen thuộc.
Êu….Ấy thế mà lại là bức ảnh của cô lúc sát thanh, có điều trong tấm ảnh này, Thịnh Lâm đã bị p mất tiêu!
Không biết vì sao, cảm xúc của Tiết Lam bỗng có chút phức tạp. Tình huống lúc chụp ảnh vẫn hiện rõ trước mắt, nhưng dù thế nào cô cũng không ngờ tấm ảnh có một ngày lại được sử dụng thế này.
Quả nhiên thế sự vô thường.
Tiết Lam thoát khỏi weibo, vào page nào đó, tiện tay nhấn mở một hạng mục đề cử clip cho cô.
Thế nhưng lại là bản cut của cô và Thời Chí trong <Chuyến lữ hành yêu thương> kỳ trước, cũng là kỳ khiến cp fan của hai người tăng vọt.
Tiết Lam ngây ra, sao lại trùng hợp vậy chứ? Bỗng có cảm giác xấu hổ khi bị người ta phát hiện tâm tư nho nhỏ.
Có điều cô lập tức nhớ tới Trương Giai trước đó từng nói với cô, các page video trên mạng bây giờ thường căn cứ trên lịch sử tìm kiếm hoặc đã xem của người dùng mà chuẩn xác đề cử các clip liên quan.
Hai ngày trước cô quả thực vì tò mò nên đã dùng tên của cô và Thời Chí để tìm kiếm tin tức.
Nghĩ tới đây, Tiết Lam liền bình tĩnh trở lại. Vừa hay kỳ này cô vẫn chưa kịp coi, vì vậy khoanh chân ngồi trên giường bắt đầu xem.
Mở đầu video chính là tiếp nối đoạn cuối của kỳ trước, về câu hỏi mà tổ chương trình đặt ra cho cô và Thời Chí.
Đầu tiên là câu hỏi của cô: Lần rung động gần đây nhất của bạn là khi nào? Khi cô trả lời là tầm mười mấy ngày trước, fan lẫn cộng đồng mạng thế nhưng lại bắt đầu Conan, ở khung comment suy đoán kiểu nào cũng có.
[Căn cứ theo thời gian tiết mục ghi hình mà suy luận, mười mấy ngày trước không phải là lần có tin đồn giữa Tiết Lam và Đàm Tuyên Bạch hay sao? Đ.M! Lẽ nào hai người này là thật]
[Chắc không đâu, weibo thanh minh của Tiết Lam đã nói đến thế rồi, căn bản là không chừa lại đường lui á, hai người họ chắc chắn không có gì đâu]
[Tui thấy cũng chưa chắc, không phải nói là rung động sao, vậy đâu có nhất định phải ở bên nhau. Hai người có lẽ cũng vì để phát triển sự nghiệp mà không thể không buông bỏ phần tình cảm này]
[Đệch, sắp bị lầu trên chọc cười chớt, đã ở tuổi nào rồi mà còn viết tình tiết tình yêu đao đớn kiểu này thế thím]
[Đúng đó đúng đó, bà con đừng quên mười mấy ngày trước là thời gian Lam Lam vào đoàn [Vô hoa], cũng có khả năng là rung động đối với nhân vật hoặc diễn viên nào đó trong phim cũng hông chừng]
[Haizzz, không phải Lam Lam muốn yêu rồi đấy chứ, mặc dù không nỡ, nhưng nhóm Việt quất vĩnh viễn ủng hộ chế!]
[Lam Lam, lần này chế nhất định phải lau mắt cho sáng loá, ngàn vạn lần phải tránh playboy xa thật xa nha]
Đọc tới đây, Tiết Lam không thể không cảm khái một câu. Giang cư mận thật sự quá ư lợi hại, năng lực suy luận đạt chuẩn, dăm câu ba lời thôi đã cách chân tướng chỉ còn một bước.
Rung động lúc đó của cô không phải là đối với Hạ Phương Phàm do Thời Chí diễn trong phim hay sao. Đương nhiên, bây giờ ngoảnh đầu ngẫm lại, cảm giác rung rinh ấy chắc chắn cũng có nguyên nhân phần nào vì Thời Chí.
Chẳng qua đọc được sự quan tâm của nhóm Việt quất thì trong lòng Tiết Lam vẫn thấy ấm áp, các fan của cô đều là tiểu thiên sứ mà.
Tiếp theo là tới phiên câu hỏi của Thời Chí. Khi Hứa Giai Dao hỏi anh “thích niên thượng hay niên hạ”, lúc anh bày tỏ không hiểu niên hạ và niên hạ nghĩa là gì đã khiến cộng đồng mạng nhao nhao hô lên anh là ông cụ, chàng trai mạng 2G.
Sau đó trong video chiếu tới đoạn Tiết Lam nhiệt tình giải thích vấn đề này cho anh, sau khi nói ý của đề bài là hỏi anh thích con gái nhỏ tuổi hơn hay lớn tuổi hơn, Thời Chí quả nhiên đưa ra câu trả lời.
Anh nói, thích người lớn tuổi hơn! Sống chết cũng không chịu thêm hai chữ con gái!
Quả nhiên đúng như Tiết Lam dự đoán, Thiên nhân có phản ứng dữ dội nhất.
[Đậu móa! Thời Chí đây là muốn cầm chùy nện chết mị rồi, Tiết Lam đã nhắc nhở rõ ràng đến vậy, xin hỏi, anh kiên quyết không thêm hai chữ “con gái” vào còn không đủ để giải thích hay sao!]
[Wowowwow, [Thịnh Thời Thiên Hạ] quả nhiên szd!!] (shi zhen de: là thật)
[Câu hỏi này của tổ chương trình phải nói là hết nước chấm, hỏi thẳng vào đáy lòng của nhóm Thiên nhân, câu đố nghìn đời ai trên ai dưới khum phải rõ rành rành rùi seo]
[Lại là một ngày khâm phục chính mình, quả nhiên tui không đứng nhầm phe cp, Thời Chí ở trên, là điểm kiên cường cuối cùng của tui]
[Éc…mạnh dạn hỏi một câu, không ai cảm thấy Tiết Lam đang cố gắng chặn cửa à]
[Mị cũng thấy dzậy á, cố ý thêm hai chữ “con gái” rõ ràng đến vậy, nhưng đáng tiếc Thời Chí vẫn cứ đường tui tui đi, hai giây đau lòng cho chị]
[Cười ẻ, mấy ngừ nhìn biểu cảm của Tiết Lam sau khi Thời Chí trả lời xong kìa, nét mặt không biết làm sao đó không phải là thiếu điều viết luôn hai chữ: bít cửa]
[Nè, bà con đừng quên, Tiết Lam và Thịnh Lâm là song sinh, cô ấy cũng lớn hơn Thời Chí, dù sao đi nữa, mị về phe [Thị huyết cp]]
[Lầu trên +1, tui cũng cảm thấy Thời Chí đối xử với Tiết Lam có gì đó khác với bình thường á]
[Cười chớt, [Thị huyết cp] là cái ** gì, rõ ràng Thời Chí vì Thịnh Lâm nên mới quan tâm Tiết Lam, được không hả]
Sau khi Tiết Lam đọc được comment này thì bỗng có chút chột dạ, thực sự không phải êy!
Ống kính lẻ của hai người trong chương trình này cũng không quá nhiều, vì vậy, đoạn video cut này ước chừng cũng chỉ hơn năm phút.
Tiếp theo là đoạn hai người buổi tối ngồi trong phòng khách cùng tính toán và bàn bạc về việc sắp xếp hành trình ngày mai.
Còn có sáng sớm hôm sau, Thời Chí vì để cô ngủ thêm một chút mà tự mình ra ngoài mua bữa sáng, đặt xe v..v… Trước khi đi còn dặn nhân viên nhỏ tiếng một chút, đừng làm phiền giấc ngủ của cô.
Tiếp đó chính là khung cảnh chụp ảnh sau khi hai người tới bãi biển, cô đi chân trần chơi đùa trong nước, Thời Chí đi cạnh vừa cười vừa nhìn cô nghịch ngợm, tay còn giúp cô cầm túi.
Từ góc độ của người thứ ba, sau khi xem xong đoạn cut này của hai người, Tiết Lam đại khái cũng có thể hiểu lý do cp fan của hai người sau kỳ này đột nhiên tăng đến chóng mặt.
Giống như Thịnh Lâm đã nói, Thời Chí quả thực biểu hiện rất rõ ràng. Anh thậm chí không bởi vì có camera mà che giấu, nên mặc dù giữa hai người không có bất kỳ cử chỉ thân mật nào nhưng độ ngọt ngào đủ để thu hút cp fan ship khí thế.
Trước đây cô còn tưởng fan Lâm vì tư tâm, muốn tẩy Thịnh Lâm và Thời Chí mà mù quáng gán ghép. Hiện giờ nhìn lại, tư tâm chắc chắn là có, nhưng ship mù quáng thì cũng không hẳn.
Aizzz, lại là một ngày xin lỗi Thịnh Lâm nữa rồi, cô đã trách oan fan Lâm!
Sau khi xem xong video, Tiết Lam liếc thấy thời gian đã sắp mười hai giờ thì chuẩn bị đặt điện thoại xuống đi ngủ.
Ngày mai sắp quay về gặp Thời Chí, đây là lần gặp đầu tiên sau khi hai người xác nhận quan hệ, cô không thể nào để mắt thâm quầng!
Bằng không, để Thời Chí tưởng cô kích động mà cả đêm ngủ không ngon, vậy thì ít nhiều có vẻ hơi mất mặt đúng không.
Có điều điện thoại trong tay Tiết Lam còn chưa đặt xuống thì đã nhận được tin nhắn của Thời Chí.
Thời Chí: “Ngủ rồi sao?”
Tiết Lam bối rối một lúc, sau đó vẫn trả lời: “Chưa, đang chuẩn bị ngủ.”
Nghĩ nghĩ, Tiết Lam lại tiếp tục nhắn: “Quản lý của em vừa gọi cho em bàn chuyện công việc.”
Cho nên, cô không phải vì kích động quá mức nên mới chưa ngủ đâu nhé!
Thời Chí bên kia sau khi đọc được tin nhắn giấu đầu lòi đuôi kia của Tiết Lam thì không khỏi bật cười thành tiếng.
Thời Chí: “Ừm.”
Trông thấy một chữ “ừm” đơn giản này, Tiết Lam có cảm giác như tâm tư nho nhỏ của mình đã bị nhìn thấu, thế nên có hơi giận dỗi hỏi lại: “Vậy sao anh còn chưa ngủ?”
Nhưng Thời Chí lại thừa nhận rất chi thẳng thắn: “Phấn khích quá, ngủ không được.”
Tiết Lam ngập ngừng hồi lâu, khẩu thị tâm phi đáp: “Hừ, có gì phải phấn khích đâu chứ, ngạc nhiên đấy!”
Thời Chí: “Đúng vậy, lần đầu tiên có bạn gái, không có kinh nghiệm, khiến em chê cười rồi.”
Tiết Lam: “………”
Cô thực sự nghi ngờ Thời Chí đang cố ý trêu cô!
Thời Chí: “Thế nên, ngày mai để anh tới sân bay đón em nhé, được không?”
Tiết Lam sửng sốt, “Anh nhắn tin là vì chuyện này?”
Thời Chí cũng không giấu giếm: “Ừ, muốn gặp em sớm một chút.”
Tiết Lam dở khóc dở cười: “Từ sân bay về nhà cũng không mất nhiều thời gian, đã chờ lâu như vậy rồi, sao một lúc nữa thôi lại không đợi được chứ.”
Thời Chí: “Ừm, không đợi được. Hay là giờ anh bay qua đó tìm em nhé?”
Tiết Lam im lặng mất một lúc, quyết đoán trả lời: “Thông tin chuyến bay ở chỗ Cao Thông, sáng mai em tìm anh ấy hỏi thăm rồi nhắn cho anh!”
Hôm sau, Tiết Lam thức dậy từ sớm, trước tiên tìm Cao Thông hỏi thông tin chuyến bay gửi cho Thời Chí, sau đó đi qua cùng Thịnh Lâm ăn sáng.
Thịnh Lâm liếc nhìn Tiết Lam chỉ cắn hai cái đã giải quyết xong một cái bánh bao, nói: “Ăn uống được đấy, sao nào, vấn đề quấy nhiễu you nghĩ thông suốt rồi?”
Tiết Lam cũng không giấu cậu, gật đầu cười đáp: “Ừm, nghĩ thông rồi.”
Thịnh Lâm thấy cô phản ứng như vậy thì cũng đã đại khái đoán được quyết định của cô là gì, vì vậy cũng không cố tình hỏi thăm nữa.
Chỉ là lúc hai người sắp ăn xong thì cậu bỗng nghĩ tới một chuyện.
“Đúng rồi, you đừng có vội trả lời Thời Chí, thư thả thêm vài ngày đi.” Thịnh Lâm nhắc nhở.
Tiết Lam có chút không hiểu, “Vì sao vậy?”
Nếu như đã quyết định, tại sao còn phải thư thả vài ngày?
Nhìn dáng vẻ này của Tiết Lam, Thịnh Lâm chỉ hận rèn sắt không thành thép: “You chưa từng nghe câu này à, nếu như dễ dàng theo đuổi được bạn gái thì đàn ông sẽ không biết quý trọng. Cho nên you phải thận trọng một chút, biết chưa hả.”
Tiết Lam chớp chớp mắt, có chút vô tội đáp: “Nhưng mà tối qua chị đã nhận lời anh ấy mất rồi.”
Thời Chí hỏi cô từ chối anh sao, cô bảo không có, vậy hẳn là đồng ý rồi nhỉ.
Thịnh Lâm bị đầu gỗ như cô chọc tức đến bật cười, “Tối qua không phải you nói suy nghĩ à, sao chưa gì đã nhận lời rồi?”
Tiết Lam gật đầu, “Vì đã nghĩ thông đấy, cho nên mới….Vụ đó, hôm qua em cũng chưa nhắc chị vụ đó mà.”
Thịnh Lâm: “…….”
Thế nên đang trách cậu đấy à?!
Tiết Lam ngẫm nghĩ, nói: “Hơn nữa chị cảm thấy hẳn là em nghĩ nhiều rồi, Thời Chí không phải người như vậy. Hơn nữa anh ấy cũng có dễ dàng gì đâu, trước đó cũng mất nhiều thời gian rồi mà.”
Thịnh Lâm: “……..”
Được rồi, coi như cậu làm điều thừa thãi!
“Đi mau đi, không phải you phải tới sân bay à?” Thịnh Lâm quyết định mắt không thấy tâm không phiền, bắt đầu đuổi người.
Tiết Lam “ờ” một tiếng, bữa sáng cũng đã ăn xong, quả thực phải đi rồi.
“Thịnh Lâm, bữa sáng này hợp khẩu vị em chứ, chị đích thân đi mua đấy.” Tiết Lam cười hì hì nói.
Thịnh Lâm lườm cô một cái, không biết cô lại có âm mưu gì, “Cũng tạm. Sao đấy, sẽ không bảo tôi trả you tiền bữa sáng đấy chứ.”
Tiết Lam vội xua tay, “Sao có thể, tiền bữa sáng chị cũng đòi em thì chị còn là người à.”
Thịnh Lâm nhìn cô không nói gì, im lặng đợi câu sau.
“Thế nên, chuyện kia, sáng nay chị đã gửi wechat cho em rồi, mau accept đi nha.” Trước khi rời đi, Tiết Lam vẫn kiên trì giãy giụa lần nữa.
Thịnh Lâm “hừ” lạnh một tiếng, liếc cô, dứt khoát rời đi.
Tiết Lam: “…….”
Thằng nhãi này thiệt khó dỗ mà!
Chẳng qua biết làm sao chứ, ai bảo mình chọc nó trước, chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách mà thôi.
Nhưng muốn cô gọi nó là anh thì xin lỗi nhé, nó chỉ có thể tranh thủ kiếp sau đầu thai sớm một chút đê!!
Trên đường ra sân bay, Tiết Lam nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đăng một post weibo, cầu xin trợ giúp từ đông đảo giang cư mận.
Ba ông thợ giày hơn một Gia Cát Lượng, cô không tin, cộng đồng mạng và fan đông đúc như vậy vẫn không thể giúp cô nghĩ ra cách.
@Tiết Lam: Em trai giận mình lắm rồi, kiểu thêm wechat cũng không thèm chấp nhận ấy. Xin hỏi có cách nào có thể dỗ được hông?
Weibo vừa đăng, nhóm Việt quất và fan Lâm là người chạy tới hiện trường đầu tiên.
[Huhuhu, Lam Lam cuối cùng chế đã đăng weibo rồi, Việt quất chờ chế lâu nhắm nhắm rồi ó]
[Lam Lam, khó khăn lắm mới đăng được một bài weibo, sao không đăng seo phì dzọ. Không chín tấm thì sáu tấm thui cũng được, tụi này hông chê đâu.]
(weibo đăng ảnh có format sẵn layout khung 9 tấm, vừa đủ để hiện hết 1 lần trên giao diện bài post)
[Chị ơi, em là fan Lâm, nói miệng không có bằng chứng, xin chị đăng kèm một tấm ảnh Thịnh Lâm nổi giận, bằng không em hông tin đâu!!]
[Chị, dzụ này em biết nè. Ca ca là kiểu miệng cứng lòng mềm, làm đồ ăn cho anh ấy, tặng quà gì gì đó chắc chắn sẽ dụ được ảnh]
[Không sai, bảo bối chết mê chết mệt micro, chị, hay là cân nhắc đặt làm một cái mic riêng cho anh ấy, như vậy anh ấy cũng sẽ ngại mà tiếp tục giận chị]
[Cách dỗ em trai thì mị khum có, nhưng một trăm lẻ tám chiêu thức đúm em trai thì mị đầy, cần hơm?]
Đọc được bình luận này, Tiết Lam thực sự bị chọc cười. Quả nhiên là cùng một thế giới, cùng một kiểu chị gái, về mặt tẩn em trai thì chưa từng úp úp mở mở.
Tiết Lam trực tiếp rep lại vị bằng hữu ấy.
@Tiết Lam: Trước vẫn phải thử dỗ ngọt đã, thực sự không dỗ được thì sẽ lại tới thỉnh giáo một trăm lẻ tám chiêu của đồng chí!
Sau khi fan đọc được thì cười khùng luôn, đầy ắp bình luận bên dưới bình luận này.
[Hahahaha, cười chớt mất, mắt đã ghi nhận, đều là những người thích đúm em trai!]
[Không sai, roi vọt mới đào tạo được em trai ngoan, dỗ gì mà dỗ, tẩn cho một trận là xếp re liền]
[@Tiết Lam, cần công cụ vừa tay hôn, nhà mị có một cây đả cẩu bổng, lúc oánh em trai mị xài thuận tay lắm, hay là cho đồng chí dùng thử nhé?]
[Chớt mất thoi, chị gái nhà ngừ ta tìm mấy má để xin chiêu làm thế nào dỗ em trai, nhưng mấy má lại thẳng thừng kiu ngừ ta quánh đòn, bạo lực một cách dễ dàng như dzậy thiệt ổn khum mấy má]
[Baby ơi, @Thịnh Lâm, anh thức thời chút đi, lúc chị lại dỗ anh thì mau chóng theo đó mà bỏ qua nha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt mờ]
[Có chút muốn trông thấy bộ dạng bị quánh của ca ca, chị, chúng ta thương lượng chút i, lúc đánh có thể nào lai-trim được hông]
[Lầu trên chắc fan pha kè quá, có điều nói thật, tui cũng thực sự mong lắm lắm, hi vọng có live stream +1]
…………….
Buổi sáng đi làm, Tần Tề vừa tới văn phòng thì Thời Chí đã lập tức đi vào.
Tần Tề phản ứng cứ như thấy chuyện lạ thế giới, “Sao cậu tự nhiên tới công ty thế, xảy ra chuyện gì rồi?”
Thời Chí ngồi xuống sofa trong văn phòng, “Không có gì, ngang qua nên vào ngồi thôi.”
Máy bay của Tiết Lam cất cánh hơi muộn, lúc anh nhận được tin nhắn của cô thì đã rời nhà, đúng lúc công ty cùng hướng với sân bay nên tiện thể ghé qua.
Mặc dù Tần Tề có chút hoài nghi nhưng cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng Thời Chí ở nhà chán quá nên ra ngoài đi dạo mà thôi.
Tần Tề rót hai ly nước, sau khi đưa cho Thời Chí một ly thì ngồi xuống vị trí đối diện với anh.
“Nghe quản lý của cậu nói cả tháng sau cậu không có sắp xếp công việc gì, nếu đã rảnh như vậy, hay là nhận mấy job đi. Thân là cây hái ra tiền kiêm boss đứng sau của công ty, cậu không làm việc đàng hoàng như vậy thì bảo mấy nghệ sĩ dưới trướng khác nghĩ thế nào đây.”
Đây là thói quen trước giờ của Thời Chí. Bình thường sau khi quay xong một bộ phim, anh nhất định phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian, không sắp xếp bất cứ công việc nào.
Lần này cũng coi như đỡ lắm, quay xong <Vô hoa> còn nhận một gameshow, chẳng qua hết cách rồi, có tiền có nhan sắc có khả năng diễn xuất chính là tùy tiện vậy đó.
Thời Chí phản đối: “Các nghệ sĩ khác của công ty lẽ nào không phải nên hào hứng hơn ư, ít nhất sẽ không có ai tranh giành tài nguyên của công ty với họ.”
Tần Tề đáp: “Cậu đừng có mà bẻ lái, cậu còn cần phải tranh mấy cái tài nguyên của công ty với họ à. Cậu xem thử có bao nhiêu vụ làm ăn và kịch bản tìm tới chỗ tôi đây này, càng đừng nhắc tới trong tay quản lý của cậu có bao nhiêu.”
Thời Chí cũng không phản bác, “Tôi có việc, cũng không rảnh rỗi, về phần kịch bản, tôi vẫn đang chọn.”
Vì vậy, hối thúc anh cũng không vô dụng.
Tần Tề đương nhiên biết thói quen của Thời Chí, cũng không thật sự muốn thúc anh, chỉ là thuận tiện nói mà thôi.
“Được rồi, cậu tự xem mà làm là được.” Tần Tề dứt lời thì liếc thấy Thời Chí nghịch chìa khóa xe trong tay nên tiện thể hỏi: “Hôm nay cậu tự mình lái xe à?”
Thời Chí nhẹ “ừ”, “Phải ra sân bay đón người, dẫn theo tài xế không ổn.”
Nếu như đã nói là đi đón Tiết Lam, đương nhiên phải tự mình lái xe mới xem như có thành ý.
Tần Tề hơi bất ngờ, “Đón ai thế, cậu coi trọng như vậy, còn muốn tự mình lái xe đi?”
Thời Chí khẽ nở nụ cười, đáp: “Bạn gái tôi.”
Tần Tề: “………”
Sững sờ hết mấy giây, Tần Tề mới giật mình hỏi lại: “Đệch, là Tiết Lam à?”
Thời Chí bình thản liếc anh một cái, hỏi ngược lại: “Không thì ai?”
Tần Tề vẫn chưa lấy lại bình tĩnh sau cơn shock, “Không phải, Thời Chí cậu được quá đấy chớ, hai người khi nào thì bên nhau rồi?”
Chuyện Thời Chí theo đuổi Tiết Lam, Tần Tề đương nhiên là biết, chẳng qua không ngờ lại mau như vậy, âm thầm lặng lẽ đã ôm người về tay, thật sự quá dữ.
“Tối hôm qua.” Thời Chí vừa nói vừa xem thời gian, “Không nói với anh nữa, tôi phải ra sân bay đón người đây.”
Tần Tề: “…….”
Ngồi còn chưa nóng mông đã vội đi, thế cậu ta qua đây một chuyến làm cái quái gì thế?
Nhìn theo hướng Thời Chí rời đi, Tần Tề hậu tri hậu giác ý thức được, cậu ta cố tình chạy qua một chuyến không phải là để khoe mẽ hay sao!!!
Sau khi từ sân bay đi ra, Tiết Lam cùng Cao Thông xuống tầng hầm, xe của công ty đang chờ ở đó.
Đương nhiên, Thời Chí cũng đang ở đấy đợi cô.
Trước tiên, Tiết Lam cùng lên xe của công ty với Cao Thông, chẳng qua cô vừa lên xe thì bảo tài xế trước tiên chờ chút, đừng vội lái đi, kế đó lại gửi vị trí hiện tại cho Thời Chí.
Cao Thông nhìn Tiết Lam bằng vẻ khó hiểu, hỏi: “Sao vậy, làm rơi vật gì ở sân bay sao?”
Tiết Lam lắc đầu, “Không có ạ, đang chờ một người, lát nữa anh ấy lái xe qua, em ngồi xe anh ấy về.”
Cao Thông khó hiểu hỏi: “Ai vậy?”
Tiết Lam gật đầu: “Thời Chí.”
Chuyện Thời Chí ở cùng tòa nhà với Tiết Lam Cao Thông cũng biết, vì vậy cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng họ thuận đường.
Cao Thông thuận miệng nói: “À, Thời Chí à. Trùng hợp vậy, cậu ấy từ đâu về thế.”
Tiết Lam ngập ngừng một lúc, “…………..Từ nhà ạ.”
Cao Thông nghe vậy nghệch ra, từ nhà cố ý chạy qua đón Tiết Lam?
Chuyện này sao càng nghĩ càng thấy kỳ vậy ta, bỗng nhiên ý thức được việc gì, Cao Thông nhìn Tiết Lam bằng vẻ không thể tin nổi.
Tiết Lam cũng không giấu giếm, gật đầu nói: “Không sai, đúng như anh nghĩ đấy ạ.”
Cao Thông: “!!!”
Chấn-xờ-động! Nghệ sĩ nhà anh yêu rồi, còn là với Thời Chí!
Cao Thông hỏi: “Chuyện khi nào thế? Trần tỷ chị ấy biết chứ?”
Tiết Lam lắc đầu, đáp: “Hôm qua ạ, vì vậy vẫn chưa kịp báo với mọi người. Hay là lát nữa anh thử nói với Trần tỷ nhé?”
Cao Thông gật đầu, “Được, chuyện này giao cho anh, nhất định phải bàn bạc thật tốt với Trần tỷ mới được, phương diện quan hệ công chúng cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Tiết Lam nói: “Không cần gấp vậy đâu ạ, tụi em chỉ mới bắt đầu thôi.”
Cao Thông: “Em không hiểu đâu, chuyện như phương án quan hệ công chúng vẫn phải chuẩn bị sẵn sớm một chút mới được, sẵn sàng trong bất cứ tình huống nào. Lỡ như bị cánh săn ảnh chụp được thì chúng ta cũng không tới mức tay chân luống cuống.”
Dứt lời, Cao Thông lại một lời khó mà diễn tả hết ý: “Trước đây anh hỏi em liệu có phải Thời Chí có ý với em không, không phải em như đinh đóng cột nói với anh chỉ là bạn bè đơn thuần, hai người tuyệt đối không có khả năng? Sao vậy, mới bao lâu mà tình bạn thuần khiết của hai đứa đã thay đổi rồi?”
Thân là nhân viên bên cạnh Tiết Lam, họ không thể nào không nhìn ra sự khác lạ giữa hai người, nhưng Tiết Lam lại khăng khăng nói cả hai không có gì, Cao Thông cũng không thể không buông bỏ nghi ngờ.
Nhưng ai có thể ngờ được, chỉ mới một thời gian ngắn nhưng cả hai đã ở bên nhau, như vậy cũng quá đỗi đột ngột ấy chứ.
Tiết Lam hậm hực nói: “Chuyện này, chuyện này nói ra thì dài, chúng ta trước đừng nhắc tới nó.”
Cao Thông cũng chỉ thuận miệng hỏi, nếu Tiết Lam đã bảo không nhắc tới, vậy anh đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục truy hỏi.
Sau đó không biết là anh nghĩ tới việc gì, lại nhịn không được thở dài, “May mà hôm nay Trương Giai không đi theo, bằng không chắc khóc lụt xe quá.”
Cp fan biết nhà mình sập rồi, e là không tránh khỏi khóc lóc một trận.
Tiết Lam không khỏi đỡ trán: “…………Hay là, chúng ta trước mắt giấu em ấy đi?”
Cao Thông xua tay, đáp: “Thật ra anh đoán chuyện cũng không có gì to tát, mấy hôm trước anh còn thấy con bé lén ship cp của em với Thời Chí đó, nói không chừng là đã trèo tường rồi.”
Tiết Lam: “………..”
Còn có chuyện như vậy?
Đúng lúc này, Thời Chí lái xe qua, hướng về phía họ bấm còi tin tin, có điều anh không xuống xe.
Đây là điều Tiết Lam đã cố ý dặn anh. Bãi đỗ xe ở tầng hầm sân bay là nơi người qua kẻ lại đông đúc, cô không muốn bị người ta chụp được.
Sau khi Cao Thông giúp Tiết Lam đặt hành lý vào cốp sau, Tiết Lam theo thói quen mở cửa sau, nhưng phát hiện căn bản không kéo được cửa.
Mà lúc này, cửa ở ghế bên cạnh tài xế đã được người ta từ bên trong mở ra, Tiết Lam ngơ ngác chạy lên trước, thế nhưng lại thấy người ngồi ở ghế tài xế lại là Thời Chí.
Tiết Lam lập tức lên xe, có chút ngạc nhiên hỏi: “Sao anh lại tự mình lái xe qua thế?”
Thời Chí nghiêng người cài dây an toàn cho Tiết Lam, nhẹ mỉm cười.
“Đón bạn gái, đương nhiên phải tự mình đi rồi.”
Cô nằm trên giường, ngây ngốc nhìn trần nhà, bắt đầu cười ngu ngơ.
Thì ra đây là cảm giác khi tự mình yêu đương sao, ra là một trải nghiệm hoàn toàn khác với khi ship cp của người khác.
Nói thế nào nhỉ, lúc gặm đường của người ta, loại cảm giác đó khiến bạn khé cổ, khiến bạn nhịn không được mà bị ngọt đến chết mất.
Nhưng ngọt ngào khi bạn tự mình yêu thì không mãnh liệt như vậy, nhưng lại có cấp độ, nó từng chút từng chút lan ra, cuối cùng từ từ thấm vào tận tâm can.
Tiết Lam trở mình, cầm di động đã bị cô ném sang một bên lên, bấm vào siêu thoại cp của cô và Thời Chí.
Cp Thị huyết, cái tên này mặc dù nghe có chút máu me, nhưng đường made by cp fan cũng thực sự rất rất ngọt.
*Thị huyết: khát máu. -.- (Mic: 8 chút chuyện ngoài lề, cái laptop của tui tên acc bị đặt là khatmau, do lúc mua máy nhờ cài đặt giùm mà tự tiện đặt cái user moé nghe ghét vl luôn, thiệt á, mà không biết cách đổi TToTT, chịu đựng từ năm 2016 tới giờ)
Cô ấn mở ảnh hai người do cp fan P, còn có vài clip cắt ghép có phong cách đẹp điên đảo.
Bỗng dưng, trong album của siêu thoại Tiết Lam phát hiện một tấm ảnh quen thuộc.
Êu….Ấy thế mà lại là bức ảnh của cô lúc sát thanh, có điều trong tấm ảnh này, Thịnh Lâm đã bị p mất tiêu!
Không biết vì sao, cảm xúc của Tiết Lam bỗng có chút phức tạp. Tình huống lúc chụp ảnh vẫn hiện rõ trước mắt, nhưng dù thế nào cô cũng không ngờ tấm ảnh có một ngày lại được sử dụng thế này.
Quả nhiên thế sự vô thường.
Tiết Lam thoát khỏi weibo, vào page nào đó, tiện tay nhấn mở một hạng mục đề cử clip cho cô.
Thế nhưng lại là bản cut của cô và Thời Chí trong <Chuyến lữ hành yêu thương> kỳ trước, cũng là kỳ khiến cp fan của hai người tăng vọt.
Tiết Lam ngây ra, sao lại trùng hợp vậy chứ? Bỗng có cảm giác xấu hổ khi bị người ta phát hiện tâm tư nho nhỏ.
Có điều cô lập tức nhớ tới Trương Giai trước đó từng nói với cô, các page video trên mạng bây giờ thường căn cứ trên lịch sử tìm kiếm hoặc đã xem của người dùng mà chuẩn xác đề cử các clip liên quan.
Hai ngày trước cô quả thực vì tò mò nên đã dùng tên của cô và Thời Chí để tìm kiếm tin tức.
Nghĩ tới đây, Tiết Lam liền bình tĩnh trở lại. Vừa hay kỳ này cô vẫn chưa kịp coi, vì vậy khoanh chân ngồi trên giường bắt đầu xem.
Mở đầu video chính là tiếp nối đoạn cuối của kỳ trước, về câu hỏi mà tổ chương trình đặt ra cho cô và Thời Chí.
Đầu tiên là câu hỏi của cô: Lần rung động gần đây nhất của bạn là khi nào? Khi cô trả lời là tầm mười mấy ngày trước, fan lẫn cộng đồng mạng thế nhưng lại bắt đầu Conan, ở khung comment suy đoán kiểu nào cũng có.
[Căn cứ theo thời gian tiết mục ghi hình mà suy luận, mười mấy ngày trước không phải là lần có tin đồn giữa Tiết Lam và Đàm Tuyên Bạch hay sao? Đ.M! Lẽ nào hai người này là thật]
[Chắc không đâu, weibo thanh minh của Tiết Lam đã nói đến thế rồi, căn bản là không chừa lại đường lui á, hai người họ chắc chắn không có gì đâu]
[Tui thấy cũng chưa chắc, không phải nói là rung động sao, vậy đâu có nhất định phải ở bên nhau. Hai người có lẽ cũng vì để phát triển sự nghiệp mà không thể không buông bỏ phần tình cảm này]
[Đệch, sắp bị lầu trên chọc cười chớt, đã ở tuổi nào rồi mà còn viết tình tiết tình yêu đao đớn kiểu này thế thím]
[Đúng đó đúng đó, bà con đừng quên mười mấy ngày trước là thời gian Lam Lam vào đoàn [Vô hoa], cũng có khả năng là rung động đối với nhân vật hoặc diễn viên nào đó trong phim cũng hông chừng]
[Haizzz, không phải Lam Lam muốn yêu rồi đấy chứ, mặc dù không nỡ, nhưng nhóm Việt quất vĩnh viễn ủng hộ chế!]
[Lam Lam, lần này chế nhất định phải lau mắt cho sáng loá, ngàn vạn lần phải tránh playboy xa thật xa nha]
Đọc tới đây, Tiết Lam không thể không cảm khái một câu. Giang cư mận thật sự quá ư lợi hại, năng lực suy luận đạt chuẩn, dăm câu ba lời thôi đã cách chân tướng chỉ còn một bước.
Rung động lúc đó của cô không phải là đối với Hạ Phương Phàm do Thời Chí diễn trong phim hay sao. Đương nhiên, bây giờ ngoảnh đầu ngẫm lại, cảm giác rung rinh ấy chắc chắn cũng có nguyên nhân phần nào vì Thời Chí.
Chẳng qua đọc được sự quan tâm của nhóm Việt quất thì trong lòng Tiết Lam vẫn thấy ấm áp, các fan của cô đều là tiểu thiên sứ mà.
Tiếp theo là tới phiên câu hỏi của Thời Chí. Khi Hứa Giai Dao hỏi anh “thích niên thượng hay niên hạ”, lúc anh bày tỏ không hiểu niên hạ và niên hạ nghĩa là gì đã khiến cộng đồng mạng nhao nhao hô lên anh là ông cụ, chàng trai mạng 2G.
Sau đó trong video chiếu tới đoạn Tiết Lam nhiệt tình giải thích vấn đề này cho anh, sau khi nói ý của đề bài là hỏi anh thích con gái nhỏ tuổi hơn hay lớn tuổi hơn, Thời Chí quả nhiên đưa ra câu trả lời.
Anh nói, thích người lớn tuổi hơn! Sống chết cũng không chịu thêm hai chữ con gái!
Quả nhiên đúng như Tiết Lam dự đoán, Thiên nhân có phản ứng dữ dội nhất.
[Đậu móa! Thời Chí đây là muốn cầm chùy nện chết mị rồi, Tiết Lam đã nhắc nhở rõ ràng đến vậy, xin hỏi, anh kiên quyết không thêm hai chữ “con gái” vào còn không đủ để giải thích hay sao!]
[Wowowwow, [Thịnh Thời Thiên Hạ] quả nhiên szd!!] (shi zhen de: là thật)
[Câu hỏi này của tổ chương trình phải nói là hết nước chấm, hỏi thẳng vào đáy lòng của nhóm Thiên nhân, câu đố nghìn đời ai trên ai dưới khum phải rõ rành rành rùi seo]
[Lại là một ngày khâm phục chính mình, quả nhiên tui không đứng nhầm phe cp, Thời Chí ở trên, là điểm kiên cường cuối cùng của tui]
[Éc…mạnh dạn hỏi một câu, không ai cảm thấy Tiết Lam đang cố gắng chặn cửa à]
[Mị cũng thấy dzậy á, cố ý thêm hai chữ “con gái” rõ ràng đến vậy, nhưng đáng tiếc Thời Chí vẫn cứ đường tui tui đi, hai giây đau lòng cho chị]
[Cười ẻ, mấy ngừ nhìn biểu cảm của Tiết Lam sau khi Thời Chí trả lời xong kìa, nét mặt không biết làm sao đó không phải là thiếu điều viết luôn hai chữ: bít cửa]
[Nè, bà con đừng quên, Tiết Lam và Thịnh Lâm là song sinh, cô ấy cũng lớn hơn Thời Chí, dù sao đi nữa, mị về phe [Thị huyết cp]]
[Lầu trên +1, tui cũng cảm thấy Thời Chí đối xử với Tiết Lam có gì đó khác với bình thường á]
[Cười chớt, [Thị huyết cp] là cái ** gì, rõ ràng Thời Chí vì Thịnh Lâm nên mới quan tâm Tiết Lam, được không hả]
Sau khi Tiết Lam đọc được comment này thì bỗng có chút chột dạ, thực sự không phải êy!
Ống kính lẻ của hai người trong chương trình này cũng không quá nhiều, vì vậy, đoạn video cut này ước chừng cũng chỉ hơn năm phút.
Tiếp theo là đoạn hai người buổi tối ngồi trong phòng khách cùng tính toán và bàn bạc về việc sắp xếp hành trình ngày mai.
Còn có sáng sớm hôm sau, Thời Chí vì để cô ngủ thêm một chút mà tự mình ra ngoài mua bữa sáng, đặt xe v..v… Trước khi đi còn dặn nhân viên nhỏ tiếng một chút, đừng làm phiền giấc ngủ của cô.
Tiếp đó chính là khung cảnh chụp ảnh sau khi hai người tới bãi biển, cô đi chân trần chơi đùa trong nước, Thời Chí đi cạnh vừa cười vừa nhìn cô nghịch ngợm, tay còn giúp cô cầm túi.
Từ góc độ của người thứ ba, sau khi xem xong đoạn cut này của hai người, Tiết Lam đại khái cũng có thể hiểu lý do cp fan của hai người sau kỳ này đột nhiên tăng đến chóng mặt.
Giống như Thịnh Lâm đã nói, Thời Chí quả thực biểu hiện rất rõ ràng. Anh thậm chí không bởi vì có camera mà che giấu, nên mặc dù giữa hai người không có bất kỳ cử chỉ thân mật nào nhưng độ ngọt ngào đủ để thu hút cp fan ship khí thế.
Trước đây cô còn tưởng fan Lâm vì tư tâm, muốn tẩy Thịnh Lâm và Thời Chí mà mù quáng gán ghép. Hiện giờ nhìn lại, tư tâm chắc chắn là có, nhưng ship mù quáng thì cũng không hẳn.
Aizzz, lại là một ngày xin lỗi Thịnh Lâm nữa rồi, cô đã trách oan fan Lâm!
Sau khi xem xong video, Tiết Lam liếc thấy thời gian đã sắp mười hai giờ thì chuẩn bị đặt điện thoại xuống đi ngủ.
Ngày mai sắp quay về gặp Thời Chí, đây là lần gặp đầu tiên sau khi hai người xác nhận quan hệ, cô không thể nào để mắt thâm quầng!
Bằng không, để Thời Chí tưởng cô kích động mà cả đêm ngủ không ngon, vậy thì ít nhiều có vẻ hơi mất mặt đúng không.
Có điều điện thoại trong tay Tiết Lam còn chưa đặt xuống thì đã nhận được tin nhắn của Thời Chí.
Thời Chí: “Ngủ rồi sao?”
Tiết Lam bối rối một lúc, sau đó vẫn trả lời: “Chưa, đang chuẩn bị ngủ.”
Nghĩ nghĩ, Tiết Lam lại tiếp tục nhắn: “Quản lý của em vừa gọi cho em bàn chuyện công việc.”
Cho nên, cô không phải vì kích động quá mức nên mới chưa ngủ đâu nhé!
Thời Chí bên kia sau khi đọc được tin nhắn giấu đầu lòi đuôi kia của Tiết Lam thì không khỏi bật cười thành tiếng.
Thời Chí: “Ừm.”
Trông thấy một chữ “ừm” đơn giản này, Tiết Lam có cảm giác như tâm tư nho nhỏ của mình đã bị nhìn thấu, thế nên có hơi giận dỗi hỏi lại: “Vậy sao anh còn chưa ngủ?”
Nhưng Thời Chí lại thừa nhận rất chi thẳng thắn: “Phấn khích quá, ngủ không được.”
Tiết Lam ngập ngừng hồi lâu, khẩu thị tâm phi đáp: “Hừ, có gì phải phấn khích đâu chứ, ngạc nhiên đấy!”
Thời Chí: “Đúng vậy, lần đầu tiên có bạn gái, không có kinh nghiệm, khiến em chê cười rồi.”
Tiết Lam: “………”
Cô thực sự nghi ngờ Thời Chí đang cố ý trêu cô!
Thời Chí: “Thế nên, ngày mai để anh tới sân bay đón em nhé, được không?”
Tiết Lam sửng sốt, “Anh nhắn tin là vì chuyện này?”
Thời Chí cũng không giấu giếm: “Ừ, muốn gặp em sớm một chút.”
Tiết Lam dở khóc dở cười: “Từ sân bay về nhà cũng không mất nhiều thời gian, đã chờ lâu như vậy rồi, sao một lúc nữa thôi lại không đợi được chứ.”
Thời Chí: “Ừm, không đợi được. Hay là giờ anh bay qua đó tìm em nhé?”
Tiết Lam im lặng mất một lúc, quyết đoán trả lời: “Thông tin chuyến bay ở chỗ Cao Thông, sáng mai em tìm anh ấy hỏi thăm rồi nhắn cho anh!”
Hôm sau, Tiết Lam thức dậy từ sớm, trước tiên tìm Cao Thông hỏi thông tin chuyến bay gửi cho Thời Chí, sau đó đi qua cùng Thịnh Lâm ăn sáng.
Thịnh Lâm liếc nhìn Tiết Lam chỉ cắn hai cái đã giải quyết xong một cái bánh bao, nói: “Ăn uống được đấy, sao nào, vấn đề quấy nhiễu you nghĩ thông suốt rồi?”
Tiết Lam cũng không giấu cậu, gật đầu cười đáp: “Ừm, nghĩ thông rồi.”
Thịnh Lâm thấy cô phản ứng như vậy thì cũng đã đại khái đoán được quyết định của cô là gì, vì vậy cũng không cố tình hỏi thăm nữa.
Chỉ là lúc hai người sắp ăn xong thì cậu bỗng nghĩ tới một chuyện.
“Đúng rồi, you đừng có vội trả lời Thời Chí, thư thả thêm vài ngày đi.” Thịnh Lâm nhắc nhở.
Tiết Lam có chút không hiểu, “Vì sao vậy?”
Nếu như đã quyết định, tại sao còn phải thư thả vài ngày?
Nhìn dáng vẻ này của Tiết Lam, Thịnh Lâm chỉ hận rèn sắt không thành thép: “You chưa từng nghe câu này à, nếu như dễ dàng theo đuổi được bạn gái thì đàn ông sẽ không biết quý trọng. Cho nên you phải thận trọng một chút, biết chưa hả.”
Tiết Lam chớp chớp mắt, có chút vô tội đáp: “Nhưng mà tối qua chị đã nhận lời anh ấy mất rồi.”
Thời Chí hỏi cô từ chối anh sao, cô bảo không có, vậy hẳn là đồng ý rồi nhỉ.
Thịnh Lâm bị đầu gỗ như cô chọc tức đến bật cười, “Tối qua không phải you nói suy nghĩ à, sao chưa gì đã nhận lời rồi?”
Tiết Lam gật đầu, “Vì đã nghĩ thông đấy, cho nên mới….Vụ đó, hôm qua em cũng chưa nhắc chị vụ đó mà.”
Thịnh Lâm: “…….”
Thế nên đang trách cậu đấy à?!
Tiết Lam ngẫm nghĩ, nói: “Hơn nữa chị cảm thấy hẳn là em nghĩ nhiều rồi, Thời Chí không phải người như vậy. Hơn nữa anh ấy cũng có dễ dàng gì đâu, trước đó cũng mất nhiều thời gian rồi mà.”
Thịnh Lâm: “……..”
Được rồi, coi như cậu làm điều thừa thãi!
“Đi mau đi, không phải you phải tới sân bay à?” Thịnh Lâm quyết định mắt không thấy tâm không phiền, bắt đầu đuổi người.
Tiết Lam “ờ” một tiếng, bữa sáng cũng đã ăn xong, quả thực phải đi rồi.
“Thịnh Lâm, bữa sáng này hợp khẩu vị em chứ, chị đích thân đi mua đấy.” Tiết Lam cười hì hì nói.
Thịnh Lâm lườm cô một cái, không biết cô lại có âm mưu gì, “Cũng tạm. Sao đấy, sẽ không bảo tôi trả you tiền bữa sáng đấy chứ.”
Tiết Lam vội xua tay, “Sao có thể, tiền bữa sáng chị cũng đòi em thì chị còn là người à.”
Thịnh Lâm nhìn cô không nói gì, im lặng đợi câu sau.
“Thế nên, chuyện kia, sáng nay chị đã gửi wechat cho em rồi, mau accept đi nha.” Trước khi rời đi, Tiết Lam vẫn kiên trì giãy giụa lần nữa.
Thịnh Lâm “hừ” lạnh một tiếng, liếc cô, dứt khoát rời đi.
Tiết Lam: “…….”
Thằng nhãi này thiệt khó dỗ mà!
Chẳng qua biết làm sao chứ, ai bảo mình chọc nó trước, chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách mà thôi.
Nhưng muốn cô gọi nó là anh thì xin lỗi nhé, nó chỉ có thể tranh thủ kiếp sau đầu thai sớm một chút đê!!
Trên đường ra sân bay, Tiết Lam nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đăng một post weibo, cầu xin trợ giúp từ đông đảo giang cư mận.
Ba ông thợ giày hơn một Gia Cát Lượng, cô không tin, cộng đồng mạng và fan đông đúc như vậy vẫn không thể giúp cô nghĩ ra cách.
@Tiết Lam: Em trai giận mình lắm rồi, kiểu thêm wechat cũng không thèm chấp nhận ấy. Xin hỏi có cách nào có thể dỗ được hông?
Weibo vừa đăng, nhóm Việt quất và fan Lâm là người chạy tới hiện trường đầu tiên.
[Huhuhu, Lam Lam cuối cùng chế đã đăng weibo rồi, Việt quất chờ chế lâu nhắm nhắm rồi ó]
[Lam Lam, khó khăn lắm mới đăng được một bài weibo, sao không đăng seo phì dzọ. Không chín tấm thì sáu tấm thui cũng được, tụi này hông chê đâu.]
(weibo đăng ảnh có format sẵn layout khung 9 tấm, vừa đủ để hiện hết 1 lần trên giao diện bài post)
[Chị ơi, em là fan Lâm, nói miệng không có bằng chứng, xin chị đăng kèm một tấm ảnh Thịnh Lâm nổi giận, bằng không em hông tin đâu!!]
[Chị, dzụ này em biết nè. Ca ca là kiểu miệng cứng lòng mềm, làm đồ ăn cho anh ấy, tặng quà gì gì đó chắc chắn sẽ dụ được ảnh]
[Không sai, bảo bối chết mê chết mệt micro, chị, hay là cân nhắc đặt làm một cái mic riêng cho anh ấy, như vậy anh ấy cũng sẽ ngại mà tiếp tục giận chị]
[Cách dỗ em trai thì mị khum có, nhưng một trăm lẻ tám chiêu thức đúm em trai thì mị đầy, cần hơm?]
Đọc được bình luận này, Tiết Lam thực sự bị chọc cười. Quả nhiên là cùng một thế giới, cùng một kiểu chị gái, về mặt tẩn em trai thì chưa từng úp úp mở mở.
Tiết Lam trực tiếp rep lại vị bằng hữu ấy.
@Tiết Lam: Trước vẫn phải thử dỗ ngọt đã, thực sự không dỗ được thì sẽ lại tới thỉnh giáo một trăm lẻ tám chiêu của đồng chí!
Sau khi fan đọc được thì cười khùng luôn, đầy ắp bình luận bên dưới bình luận này.
[Hahahaha, cười chớt mất, mắt đã ghi nhận, đều là những người thích đúm em trai!]
[Không sai, roi vọt mới đào tạo được em trai ngoan, dỗ gì mà dỗ, tẩn cho một trận là xếp re liền]
[@Tiết Lam, cần công cụ vừa tay hôn, nhà mị có một cây đả cẩu bổng, lúc oánh em trai mị xài thuận tay lắm, hay là cho đồng chí dùng thử nhé?]
[Chớt mất thoi, chị gái nhà ngừ ta tìm mấy má để xin chiêu làm thế nào dỗ em trai, nhưng mấy má lại thẳng thừng kiu ngừ ta quánh đòn, bạo lực một cách dễ dàng như dzậy thiệt ổn khum mấy má]
[Baby ơi, @Thịnh Lâm, anh thức thời chút đi, lúc chị lại dỗ anh thì mau chóng theo đó mà bỏ qua nha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt mờ]
[Có chút muốn trông thấy bộ dạng bị quánh của ca ca, chị, chúng ta thương lượng chút i, lúc đánh có thể nào lai-trim được hông]
[Lầu trên chắc fan pha kè quá, có điều nói thật, tui cũng thực sự mong lắm lắm, hi vọng có live stream +1]
…………….
Buổi sáng đi làm, Tần Tề vừa tới văn phòng thì Thời Chí đã lập tức đi vào.
Tần Tề phản ứng cứ như thấy chuyện lạ thế giới, “Sao cậu tự nhiên tới công ty thế, xảy ra chuyện gì rồi?”
Thời Chí ngồi xuống sofa trong văn phòng, “Không có gì, ngang qua nên vào ngồi thôi.”
Máy bay của Tiết Lam cất cánh hơi muộn, lúc anh nhận được tin nhắn của cô thì đã rời nhà, đúng lúc công ty cùng hướng với sân bay nên tiện thể ghé qua.
Mặc dù Tần Tề có chút hoài nghi nhưng cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng Thời Chí ở nhà chán quá nên ra ngoài đi dạo mà thôi.
Tần Tề rót hai ly nước, sau khi đưa cho Thời Chí một ly thì ngồi xuống vị trí đối diện với anh.
“Nghe quản lý của cậu nói cả tháng sau cậu không có sắp xếp công việc gì, nếu đã rảnh như vậy, hay là nhận mấy job đi. Thân là cây hái ra tiền kiêm boss đứng sau của công ty, cậu không làm việc đàng hoàng như vậy thì bảo mấy nghệ sĩ dưới trướng khác nghĩ thế nào đây.”
Đây là thói quen trước giờ của Thời Chí. Bình thường sau khi quay xong một bộ phim, anh nhất định phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian, không sắp xếp bất cứ công việc nào.
Lần này cũng coi như đỡ lắm, quay xong <Vô hoa> còn nhận một gameshow, chẳng qua hết cách rồi, có tiền có nhan sắc có khả năng diễn xuất chính là tùy tiện vậy đó.
Thời Chí phản đối: “Các nghệ sĩ khác của công ty lẽ nào không phải nên hào hứng hơn ư, ít nhất sẽ không có ai tranh giành tài nguyên của công ty với họ.”
Tần Tề đáp: “Cậu đừng có mà bẻ lái, cậu còn cần phải tranh mấy cái tài nguyên của công ty với họ à. Cậu xem thử có bao nhiêu vụ làm ăn và kịch bản tìm tới chỗ tôi đây này, càng đừng nhắc tới trong tay quản lý của cậu có bao nhiêu.”
Thời Chí cũng không phản bác, “Tôi có việc, cũng không rảnh rỗi, về phần kịch bản, tôi vẫn đang chọn.”
Vì vậy, hối thúc anh cũng không vô dụng.
Tần Tề đương nhiên biết thói quen của Thời Chí, cũng không thật sự muốn thúc anh, chỉ là thuận tiện nói mà thôi.
“Được rồi, cậu tự xem mà làm là được.” Tần Tề dứt lời thì liếc thấy Thời Chí nghịch chìa khóa xe trong tay nên tiện thể hỏi: “Hôm nay cậu tự mình lái xe à?”
Thời Chí nhẹ “ừ”, “Phải ra sân bay đón người, dẫn theo tài xế không ổn.”
Nếu như đã nói là đi đón Tiết Lam, đương nhiên phải tự mình lái xe mới xem như có thành ý.
Tần Tề hơi bất ngờ, “Đón ai thế, cậu coi trọng như vậy, còn muốn tự mình lái xe đi?”
Thời Chí khẽ nở nụ cười, đáp: “Bạn gái tôi.”
Tần Tề: “………”
Sững sờ hết mấy giây, Tần Tề mới giật mình hỏi lại: “Đệch, là Tiết Lam à?”
Thời Chí bình thản liếc anh một cái, hỏi ngược lại: “Không thì ai?”
Tần Tề vẫn chưa lấy lại bình tĩnh sau cơn shock, “Không phải, Thời Chí cậu được quá đấy chớ, hai người khi nào thì bên nhau rồi?”
Chuyện Thời Chí theo đuổi Tiết Lam, Tần Tề đương nhiên là biết, chẳng qua không ngờ lại mau như vậy, âm thầm lặng lẽ đã ôm người về tay, thật sự quá dữ.
“Tối hôm qua.” Thời Chí vừa nói vừa xem thời gian, “Không nói với anh nữa, tôi phải ra sân bay đón người đây.”
Tần Tề: “…….”
Ngồi còn chưa nóng mông đã vội đi, thế cậu ta qua đây một chuyến làm cái quái gì thế?
Nhìn theo hướng Thời Chí rời đi, Tần Tề hậu tri hậu giác ý thức được, cậu ta cố tình chạy qua một chuyến không phải là để khoe mẽ hay sao!!!
Sau khi từ sân bay đi ra, Tiết Lam cùng Cao Thông xuống tầng hầm, xe của công ty đang chờ ở đó.
Đương nhiên, Thời Chí cũng đang ở đấy đợi cô.
Trước tiên, Tiết Lam cùng lên xe của công ty với Cao Thông, chẳng qua cô vừa lên xe thì bảo tài xế trước tiên chờ chút, đừng vội lái đi, kế đó lại gửi vị trí hiện tại cho Thời Chí.
Cao Thông nhìn Tiết Lam bằng vẻ khó hiểu, hỏi: “Sao vậy, làm rơi vật gì ở sân bay sao?”
Tiết Lam lắc đầu, “Không có ạ, đang chờ một người, lát nữa anh ấy lái xe qua, em ngồi xe anh ấy về.”
Cao Thông khó hiểu hỏi: “Ai vậy?”
Tiết Lam gật đầu: “Thời Chí.”
Chuyện Thời Chí ở cùng tòa nhà với Tiết Lam Cao Thông cũng biết, vì vậy cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng họ thuận đường.
Cao Thông thuận miệng nói: “À, Thời Chí à. Trùng hợp vậy, cậu ấy từ đâu về thế.”
Tiết Lam ngập ngừng một lúc, “…………..Từ nhà ạ.”
Cao Thông nghe vậy nghệch ra, từ nhà cố ý chạy qua đón Tiết Lam?
Chuyện này sao càng nghĩ càng thấy kỳ vậy ta, bỗng nhiên ý thức được việc gì, Cao Thông nhìn Tiết Lam bằng vẻ không thể tin nổi.
Tiết Lam cũng không giấu giếm, gật đầu nói: “Không sai, đúng như anh nghĩ đấy ạ.”
Cao Thông: “!!!”
Chấn-xờ-động! Nghệ sĩ nhà anh yêu rồi, còn là với Thời Chí!
Cao Thông hỏi: “Chuyện khi nào thế? Trần tỷ chị ấy biết chứ?”
Tiết Lam lắc đầu, đáp: “Hôm qua ạ, vì vậy vẫn chưa kịp báo với mọi người. Hay là lát nữa anh thử nói với Trần tỷ nhé?”
Cao Thông gật đầu, “Được, chuyện này giao cho anh, nhất định phải bàn bạc thật tốt với Trần tỷ mới được, phương diện quan hệ công chúng cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Tiết Lam nói: “Không cần gấp vậy đâu ạ, tụi em chỉ mới bắt đầu thôi.”
Cao Thông: “Em không hiểu đâu, chuyện như phương án quan hệ công chúng vẫn phải chuẩn bị sẵn sớm một chút mới được, sẵn sàng trong bất cứ tình huống nào. Lỡ như bị cánh săn ảnh chụp được thì chúng ta cũng không tới mức tay chân luống cuống.”
Dứt lời, Cao Thông lại một lời khó mà diễn tả hết ý: “Trước đây anh hỏi em liệu có phải Thời Chí có ý với em không, không phải em như đinh đóng cột nói với anh chỉ là bạn bè đơn thuần, hai người tuyệt đối không có khả năng? Sao vậy, mới bao lâu mà tình bạn thuần khiết của hai đứa đã thay đổi rồi?”
Thân là nhân viên bên cạnh Tiết Lam, họ không thể nào không nhìn ra sự khác lạ giữa hai người, nhưng Tiết Lam lại khăng khăng nói cả hai không có gì, Cao Thông cũng không thể không buông bỏ nghi ngờ.
Nhưng ai có thể ngờ được, chỉ mới một thời gian ngắn nhưng cả hai đã ở bên nhau, như vậy cũng quá đỗi đột ngột ấy chứ.
Tiết Lam hậm hực nói: “Chuyện này, chuyện này nói ra thì dài, chúng ta trước đừng nhắc tới nó.”
Cao Thông cũng chỉ thuận miệng hỏi, nếu Tiết Lam đã bảo không nhắc tới, vậy anh đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục truy hỏi.
Sau đó không biết là anh nghĩ tới việc gì, lại nhịn không được thở dài, “May mà hôm nay Trương Giai không đi theo, bằng không chắc khóc lụt xe quá.”
Cp fan biết nhà mình sập rồi, e là không tránh khỏi khóc lóc một trận.
Tiết Lam không khỏi đỡ trán: “…………Hay là, chúng ta trước mắt giấu em ấy đi?”
Cao Thông xua tay, đáp: “Thật ra anh đoán chuyện cũng không có gì to tát, mấy hôm trước anh còn thấy con bé lén ship cp của em với Thời Chí đó, nói không chừng là đã trèo tường rồi.”
Tiết Lam: “………..”
Còn có chuyện như vậy?
Đúng lúc này, Thời Chí lái xe qua, hướng về phía họ bấm còi tin tin, có điều anh không xuống xe.
Đây là điều Tiết Lam đã cố ý dặn anh. Bãi đỗ xe ở tầng hầm sân bay là nơi người qua kẻ lại đông đúc, cô không muốn bị người ta chụp được.
Sau khi Cao Thông giúp Tiết Lam đặt hành lý vào cốp sau, Tiết Lam theo thói quen mở cửa sau, nhưng phát hiện căn bản không kéo được cửa.
Mà lúc này, cửa ở ghế bên cạnh tài xế đã được người ta từ bên trong mở ra, Tiết Lam ngơ ngác chạy lên trước, thế nhưng lại thấy người ngồi ở ghế tài xế lại là Thời Chí.
Tiết Lam lập tức lên xe, có chút ngạc nhiên hỏi: “Sao anh lại tự mình lái xe qua thế?”
Thời Chí nghiêng người cài dây an toàn cho Tiết Lam, nhẹ mỉm cười.
“Đón bạn gái, đương nhiên phải tự mình đi rồi.”
Danh sách chương