29. Chương 29.
Trong game không có âm thanh chỉ có mình thanh âm của Liêu Túc bồi hồi:
"Lương ca, cậu thật sự không mở mic nói đấy a? Sẽ không phải như lần trước không phải chính chủ đi, có người ngủ sao? Ai ngủ? Cậu cùng người khác đi Bắc Kinh sao? Oa! Các ngươi cùng ở một phòng sao? Không phải đâu, tôi thì sao, tôi mới là nam nhân ngủ cùng cậu 2 năm trời!"
Liêu Túc mở mic nói trong tổ đội nên nói chuyện phiếm không có cố kỵ gì, hắn biết Vưu Lương Hành đang nghe, nên dứt khoát lười đánh chữ, lúc nói chuyện hắn nhân tiện cũng chú ý vào một người khác ở trong phòng [động cũng không muốn động].
Nhìn thấy tên này, Liêu Túc cảm thấy quen thuộc, tựa như đã từng thấy qua, nhưng nhất thời không nhớ rõ ràng lắm, bất quá không nhớ rõ thì thôi, hắn vứt ra sau đầu tiếp tục lải nhải với Vưu Lương Hành.
"Mới mấy ngày không gặp mà đẳng cấp của cậu đã lên nhanh vậy rồi."
Trò chơi tiến vào giai đoạn chọn tướng, Liêu Túc vừa chọn tướng đi rừng Lưu Bị vừa phát ra những âm thanh tràn ngập oán khí.
"Tôi nói này, hai ngày nay tôi lấy hết can đảm hướng lên đẳng cấp vương giả, chỉ thiếu một bước nữa thôi nhưng kết quả tôi quỳ suốt 8 ván, 8 ván đó! Quả thực bực bội tới muốn quăng di động a."
Trong khi nói chuyện, Vưu Lương Hành còn chưa lựa chọn tướng xong, [động cũng không muốn động] đã chọn xạ thủ Hậu Nghệ.
Nhìn thấy người kia lựa chọn, ngón tay Vưu Lương Hành chuẩn bị chọn pháp sư đã ngừng lại, đây là lần đầu tiên hắn thấy [động cũng không muốn động] chọn tướng thích hợp với người mới chơi, mấy ngày trước người kia chọn những tướng có khuynh hướng thao tác với kỹ thuật tương đối khó, hôm nay không biết vì sao đột nhiên lại lựa chọn tướng với thao tác kỹ thuật bình thường.
Hơi hơi tạm dừng một chút, những đồng đội khác đã lựa chọn pháp sư và người đánh đơn, vì phối hợp đội hình Vưu Lương Hành chọn tướng phụ trợ là vú em Thái Văn Cơ.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn chính thức chọn tướng chuyên phụ trợ, thử một chút chưa chắc không thể đánh.
Ván game tiến vào giao diện bắt đầu, thanh âm của Liêu Túc bởi vì tốc độ internet nên có chút chậm, mãi sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở "hoan nghênh tiến vào Vương Giả Vinh Diệu" thì thanh âm mới rõ ràng hơn.
"Lương ca? Lương ca?"
Vưu Lương Hành trả lời: ----- nói.
Dù có không kiên nhẫn nhưng hắn vẫn sẽ đáp lại, Liêu Túc cười hì hì nói:
"Cậu nhanh chóng lên cấp đi, nói không chừng qua kỳ nghỉ này, cậu lên được tinh diệu! Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đánh ở đẳng cấp vương giả."
Vưu Lương Hành không trả lời, Liêu Túc cũng không thèm để ý, hắn thao tác Lưu Bị chạy tới phần khu rừng, nói:
"Aizzz, thật sự khó mà có được đồng đội như tôi đây a! Cậu chờ xem tôi thể hiện nha."
Sao Vưu Lương Hành lại không hiểu biết Liêu Túc được, hắn than nhẹ một hơi, chạy xuống đường dưới theo sát Hậu Nghệ [động cũng không muốn động].
Một đường khá thông thuận.
Kỹ năng của Thái Văn Cơ chủ yếu có hai công hiệu, một là làm địch choáng váng, hai là thêm huyết, nếu có đồng đội ở bên người, hai kỹ năng này của Thái Văn Cơ có thể làm đối phương ghê tởm đến mở miệng muốn mắng chửi người, bất quá vị này chỉ là tướng chuyên môn phụ trợ cho tướng khác, lượng máu không nhiều, cũng không thể bứt phá được, chỉ có thể dựa vào việc phụ trợ đồng đội để dành thắng lợi.
Vừa vặn, [động cũng không muốn động] là một vị đồng đội đáng tin cậy thập phần.
Thái Văn Cơ phụ trách việc tung kỹ năng choáng váng khiến quân địch tạm dừng vài giây nhưng như vậy cũng đủ để cho [động cũng không muốn động] đánh cho đối phương còn nửa máu, tuy rằng hôm nay chỉ chọn xạ thủ Hậu nghệ với kỹ năng bình thường nhưng hành động rất lưu loát, không chút lãng phí thời gian.
Sau khi giết xạ thủ của quân địch, Hậu Nghệ nhanh chóng tấn công tháp, Trình Giảo Kim của quân địch tiến đến chi viện, trèo tường nhảy ra, tung ra kỹ năng xoắn ốc muốn bao vây Hậu Nghệ ở trong tháp.
Lực công kích của tháp phòng ngự rất cao, Hậu Nghệ rút lui về sau, nhưng nề hà vị tướng này da giòn huyết mỏng, nháy mắt chỉ còn tàn huyết, Vưu Lương Hành vọt tới bên người Hậu Nghệ, tung ra vòng sáng kỹ năng màu xanh lục bao vây lấy Hậu Nghệ, hai người vừa đánh vừa lui.
Trình Giảo Kim đánh tụt bao nhiêu máu của Hậu Nghệ thì Vưu Lương Hành bổ sung bấy nhiêu, cuối cùng cũng có thể thối lui trở về mảnh đất an toàn nhà mình, Hậu Nghệ vẫn có thể bảo trì lượng huyết mỏng manh như cũ, nhưng không tử vong.
- ----- Sữa ở a.
- ----------------------------------------------------------------
Trong game không có âm thanh chỉ có mình thanh âm của Liêu Túc bồi hồi:
"Lương ca, cậu thật sự không mở mic nói đấy a? Sẽ không phải như lần trước không phải chính chủ đi, có người ngủ sao? Ai ngủ? Cậu cùng người khác đi Bắc Kinh sao? Oa! Các ngươi cùng ở một phòng sao? Không phải đâu, tôi thì sao, tôi mới là nam nhân ngủ cùng cậu 2 năm trời!"
Liêu Túc mở mic nói trong tổ đội nên nói chuyện phiếm không có cố kỵ gì, hắn biết Vưu Lương Hành đang nghe, nên dứt khoát lười đánh chữ, lúc nói chuyện hắn nhân tiện cũng chú ý vào một người khác ở trong phòng [động cũng không muốn động].
Nhìn thấy tên này, Liêu Túc cảm thấy quen thuộc, tựa như đã từng thấy qua, nhưng nhất thời không nhớ rõ ràng lắm, bất quá không nhớ rõ thì thôi, hắn vứt ra sau đầu tiếp tục lải nhải với Vưu Lương Hành.
"Mới mấy ngày không gặp mà đẳng cấp của cậu đã lên nhanh vậy rồi."
Trò chơi tiến vào giai đoạn chọn tướng, Liêu Túc vừa chọn tướng đi rừng Lưu Bị vừa phát ra những âm thanh tràn ngập oán khí.
"Tôi nói này, hai ngày nay tôi lấy hết can đảm hướng lên đẳng cấp vương giả, chỉ thiếu một bước nữa thôi nhưng kết quả tôi quỳ suốt 8 ván, 8 ván đó! Quả thực bực bội tới muốn quăng di động a."
Trong khi nói chuyện, Vưu Lương Hành còn chưa lựa chọn tướng xong, [động cũng không muốn động] đã chọn xạ thủ Hậu Nghệ.
Nhìn thấy người kia lựa chọn, ngón tay Vưu Lương Hành chuẩn bị chọn pháp sư đã ngừng lại, đây là lần đầu tiên hắn thấy [động cũng không muốn động] chọn tướng thích hợp với người mới chơi, mấy ngày trước người kia chọn những tướng có khuynh hướng thao tác với kỹ thuật tương đối khó, hôm nay không biết vì sao đột nhiên lại lựa chọn tướng với thao tác kỹ thuật bình thường.
Hơi hơi tạm dừng một chút, những đồng đội khác đã lựa chọn pháp sư và người đánh đơn, vì phối hợp đội hình Vưu Lương Hành chọn tướng phụ trợ là vú em Thái Văn Cơ.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn chính thức chọn tướng chuyên phụ trợ, thử một chút chưa chắc không thể đánh.
Ván game tiến vào giao diện bắt đầu, thanh âm của Liêu Túc bởi vì tốc độ internet nên có chút chậm, mãi sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở "hoan nghênh tiến vào Vương Giả Vinh Diệu" thì thanh âm mới rõ ràng hơn.
"Lương ca? Lương ca?"
Vưu Lương Hành trả lời: ----- nói.
Dù có không kiên nhẫn nhưng hắn vẫn sẽ đáp lại, Liêu Túc cười hì hì nói:
"Cậu nhanh chóng lên cấp đi, nói không chừng qua kỳ nghỉ này, cậu lên được tinh diệu! Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đánh ở đẳng cấp vương giả."
Vưu Lương Hành không trả lời, Liêu Túc cũng không thèm để ý, hắn thao tác Lưu Bị chạy tới phần khu rừng, nói:
"Aizzz, thật sự khó mà có được đồng đội như tôi đây a! Cậu chờ xem tôi thể hiện nha."
Sao Vưu Lương Hành lại không hiểu biết Liêu Túc được, hắn than nhẹ một hơi, chạy xuống đường dưới theo sát Hậu Nghệ [động cũng không muốn động].
Một đường khá thông thuận.
Kỹ năng của Thái Văn Cơ chủ yếu có hai công hiệu, một là làm địch choáng váng, hai là thêm huyết, nếu có đồng đội ở bên người, hai kỹ năng này của Thái Văn Cơ có thể làm đối phương ghê tởm đến mở miệng muốn mắng chửi người, bất quá vị này chỉ là tướng chuyên môn phụ trợ cho tướng khác, lượng máu không nhiều, cũng không thể bứt phá được, chỉ có thể dựa vào việc phụ trợ đồng đội để dành thắng lợi.
Vừa vặn, [động cũng không muốn động] là một vị đồng đội đáng tin cậy thập phần.
Thái Văn Cơ phụ trách việc tung kỹ năng choáng váng khiến quân địch tạm dừng vài giây nhưng như vậy cũng đủ để cho [động cũng không muốn động] đánh cho đối phương còn nửa máu, tuy rằng hôm nay chỉ chọn xạ thủ Hậu nghệ với kỹ năng bình thường nhưng hành động rất lưu loát, không chút lãng phí thời gian.
Sau khi giết xạ thủ của quân địch, Hậu Nghệ nhanh chóng tấn công tháp, Trình Giảo Kim của quân địch tiến đến chi viện, trèo tường nhảy ra, tung ra kỹ năng xoắn ốc muốn bao vây Hậu Nghệ ở trong tháp.
Lực công kích của tháp phòng ngự rất cao, Hậu Nghệ rút lui về sau, nhưng nề hà vị tướng này da giòn huyết mỏng, nháy mắt chỉ còn tàn huyết, Vưu Lương Hành vọt tới bên người Hậu Nghệ, tung ra vòng sáng kỹ năng màu xanh lục bao vây lấy Hậu Nghệ, hai người vừa đánh vừa lui.
Trình Giảo Kim đánh tụt bao nhiêu máu của Hậu Nghệ thì Vưu Lương Hành bổ sung bấy nhiêu, cuối cùng cũng có thể thối lui trở về mảnh đất an toàn nhà mình, Hậu Nghệ vẫn có thể bảo trì lượng huyết mỏng manh như cũ, nhưng không tử vong.
- ----- Sữa ở a.
- ----------------------------------------------------------------
Danh sách chương