Tiền của Ninh Mạn Thanh, đương nhiên là Lê Sơ không thể nhận.

Nhiều nhất là nhận 200 thôi.

[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư, này quá nhiều, đây cũng không phải cách thức trở thành kẻ có tiền của em đâu!
[Ninh Mạn Thanh]: Tôi chỉ tặng quà cho tiểu tham tiền thôi.

[Lê Tiểu Sơ]: Nếu em nhận tiền của chị chuyển, chị cũng phải nhận tiền của em chuyển.

[Ninh Mạn Thanh]: Không phải em muốn trả ngược lại đi?
Ninh Mạn Thanh nghĩ, trả lại 52000, con số này hình như cũng không tồi.

[Lê Tiểu Sơ]: Đương nhiên sẽ không, chị đồng ý trước đã.

[Ninh Mạn Thanh]: Được, đồng ý với em.

Lê Sơ bấm nhận tiền, nàng nhận là tâm ý Ninh Mạn Thanh, sau đó liền chuyển cho Ninh Mạn Thanh 88000
[Lê Tiểu Sơ]: Mong muốn có tiền, Ninh lão sư năm mới phát phát nha~
Nữ nhân đang có 660 000 trong tài khoản, chưa bao giờ bủn xỉn mấy đồng lẻ này.

Ninh Mạn Thanh bị Lê Sơ chọc cười, nhưng cũng không có cách nào, lúc nãy đã đồng ý rồi, chỉ có thể nhận lấy 88000 đồng này.

Lê Sơ thần thanh khí sảng, loại cảm giác tặng tiền cho nữ chủ kiểu này thật cmn sướng!!!
Đương nhiên, nàng còn muốn kiếm thêm nhiều tiền nữa, về sau sẽ nỗ lực gửi cho Ninh Mạn Thanh thật nhiều, vui sướng của nàng chỉ đơn giản như vậy thôi.

Đường Tòng Nam gửi cho Lê Sơ không ít kịch bản, nhưng những bộ kịch bản đó Lê Sơ chọn tới chọn lui, cũng không cảm thấy có bộ nào đặc biệt hứng thú, bởi vì đại đa số hình tượng trong những bộ phim kia đều thuộc thể loại thần tượng ngọt ngào, nàng không muốn diễn quá nhiều cảnh tình cảm.

Còn lại một số ít những kịch bản nàng không có hứng thú, hoặc là không hợp với nàng, hoặc đôi khi quá cẩu hyết hoặc kịch bản quá đau răng, ví như một kịch bản tiên hiệp có tam linh căn, còn có năng lực thay máu đổi cốt truyện, Lê Sơ đọc xong huyệt thái dương cũng nổi lên rồi.

Dù không chọn được kịch bản nào, Lê Sơ cũng không nhàn rỗi, đi tham gia làm một trong hai khách quý của một chương trình truyền hình, nơi ghi hình ở phương bắc, trong đó có một phần thử thách là trượt tuyết, Lê Sơ nghe thấy, lập tức ký hợp đồng.


Trước kia Lê Sơ từng trượt tuyết, trước khi làm chuyên viên trang điểm nàng đã chơi trượt tuyết được nửa năm.

Loại vui chơi giải trí tốn phí này mà được miễn phí, Lê Sơ liền cấp tốc tham gia.

Lúc đến nơi ghi hình, các thành viên cố định đã ngồi sẵn một vòng, vẫy tay với Lê Sơ.

Lê Sơ chào từng người, tự giới thiệu chính mình.

"Chúng ta còn có một khách mời, Lê Tử em cũng biết, em đoán xem là ai?
Mở miệng là MC của tiết mục, một nữ diễn viên beta, khí chất ôn nhu, cười lên rất hiền lành, mọi người đều kêu nàng là Như tỷ.

"Em có biết không? Uhm....!giới tính thì sao?"
Lê Sơ tự nhiên bị điểm trúng, trong đầu sóng gió, đem tất cả nghệ sĩ mà mình biết điểm danh lại một lần trong đầu.

"Giới tính không thể tiết lộ, nhưng mà là người em rất là quen thuộc nha."
Như tỷ úp mở, mấy thành viên khác của chương trình có lẽ đều biết người đến là ai, ai cũng dùng một loại ánh mắt cao thâm khó đoán nhìn Lê Sơ.

Lê Sơ ngây người, người rất quen thuộc, chẳng lẽ là Ninh Mạn Thanh tới?
Không có khả năng nha, buổi sáng nàng bay sang đây còn nói chuyện phiếm với Ninh Mạn Thanh, người kia còn ở bên kia đại dương đi, chẳng lẽ trộm bay sang đây để cho nàng một kinh hỉ sao?
"Triệu....!Triệu ca, Triệu Tri Xuân lão sư?"
Lê Sơ không đoán Ninh Mạn Thanh, hotseach lần trước nàng có thấy, phía dưới bình luận có người nói nàng muốn xào cp với Ninh Mạn Thanh, cho nên cho dù là Ninh Mạn Thanh nàng cũng không thể đoán như vậy.

"Không đúng rồi, lại đoán tiếp?"
Như tỷ chớp mắt với Lê Sơ, người bên cạnh cũng phát ra tiếng cười.

Trong lòng Lê Sơ càng không cân bằng, không phải thực sự sẽ là Ninh Mạn Thanh đi, tên này rốt cuộc nàng có nói hay là không đây?
Nếu nàng không nói không phải có chút tự vả vì lời nói của mình trước kia sao, quan hệ của nàng và Ninh Mạn Thanh bên ngoài thực sự là rất tốt, nàng che che dấu dấu cố ý không nói có phải lại càng khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy mất tự nhiên hay không?
Trong lòng Lê Sơ hạ quyết định, vẫn là nói ra: "Ninh lão sư sao?"
"Rốt cuộc có phải hay không đây" Như tỷ cười tủm tỉm hỏi lại, sao đó nói, "Vậy chúng ta cùng chờ người tiến vào là ai nào."
Lê Sơ nghĩ, thật không hổ danh là nghệ sĩ giải trí, cho dù không xem tiết mục, nàng cũng biết trường hợp này cũng sẽ bị cắt nối biên tập thế nào, thuận tiện còn có thể nâng cao nhiệt độ trước.

Đi đến là một nữ nhân mặc đồ đen, trong trường quay có máy sưởi, nàng ấy mặc áo lông màu đen, tóc ngắn, bộ dáng mang theo chút chán đời lãnh cảm, đôi mắt lạnh lẽo như băng vụn.


Nhìn qua nàng ấy không đẹp kinh diễm, nhưng càng nhìn lâu sẽ càng cảm thấy nàng mê người.

Lê Sơ đã mất kiểm soát biểu tình, cameraman liền bắt giữ hình ảnh này, đem hình ảnh Lê Sơ dại ra sau đó mừng như điên lại có chút khẩn trương ghi lại hết, tất cả đều được phát lên màn hình lớn.

"Ha ha ha ha ha, Lê Tử khẩn trương, quả nhiên là ca sĩ thích nhất đúng không, có phải thực kinh hỉ?"
Như tỷ nhìn Lê Sơ đứng tại chỗ nhưng bộ dáng lại có chút quẫn bách, cười thực vui vẻ.

"Cực cực cực kỳ kinh hỉ."
Lê Sơ nói chuyện cũng có chút cà lăm, Minh Chi không phải là thần tượng của nàng, nhưng là nàng mê nhạc của Minh Chi, thấy người thật của Minh Chi bên ngoài, nàng vừa vui vẻ vừa khẩn trương.

"Chào mọi người, tôi là Minh Chi."
Thanh âm ca hát của Minh Chi cực kỳ linh hoạt kỳ ảo, âm thanh nói chuyện cũng trong trẻo sạch sẽ.

Lê Sơ nghĩ, đây chính là trời sinh ca cơ.

"Hoan nghênh Minh Chi, mau ngồi mau ngồi."
Minh Chi ngồi bên cạnh Lê Sơ, lúc ngồi xuống còn cười cười vời Lê Sơ một cái.

Lê Sơ cười trả một nụ cười rạng rỡ, nàng rất muốn hỏi chuyện giọng của Minh Chi có vấn đề thật không, nhưng nơi này cũng không thích hợp, hơn nữa nàng với Minh Chi cũng không phải là rất quen thuộc, hỏi như vậy khó tránh khỏi có chút mạo muội.

Chương trình tiến hành theo barem định sẵn, phân đoạn giải trí có tính đối kháng, tiếp đến chính là cảnh các khách mời cùng nhau trượt tuyết.

Có khách mời hoàn toàn không biết trượt tuyết, ví như Minh Chi, khi hỏi đến Lê Sơ, Lê Sơ nói mình có biết một chút.

Trước khi thi đấu trượt tuyết, mọi người muốn học trong một chút, Lê Sơ xung phong nhận làm huấn luận viên cho Minh Chi.

"Chi Chi tỷ, tin tưởng em!"
"Được rồi."
Minh Chi gật đầu, không có dị nghị.


Trượt tuyết không phải dễ học như vậy, Minh Chi cũng không hoàn toàn thuộc về loại người có thiên phú, dù Lê Sơ giảng giải rất kiên nhẫn, nhưng nàng ấy vẫn không học được nhiều.

Biểu tình nàng ấy trở nên bực dọc, kính bảo vệ mắt bị tháo xuống, nàng ấy không nói chuyện, bộ dáng cực kỳ không kiên nhẫn.

Lê Sơ giảng giải không được, có chút lo lắng hỏi: "Chi Chi tỷ, chị có khỏe không?"
Lê Sơ cũng cảm thấy Minh Chi đối với nàng không kiên nhẫn, biểu tình nàng ấy giống như đang chịu đựng chuyện thống khổ gì đó, cực kỳ bực bội, âm thanh thở dốc cũng càng lúc càng lớn.

Minh Chi gật gật đầu, hít sâu một cái, giống như muốn nỗ lực bình phục cảm xúc của mình.

"Vậy nghỉ ngơi trước một lát đi."
Camera vẫn còn ghi hình, Lê Sơ để Minh Chi dựa vào trang bị mình cởi ra, nhìn Minh Chi bị lạnh đến mức đỏ hồng mặt, liền cởi bao tay với vào trong áo khoác của mình.

"Chi Chi tỷ, chị đừng ghét bỏ đồ em dán vô áo của mình rồi nha."
Lê Sơ lấy túi giữ ấm trong áo khoác của mình, đem mặt không dính dán lên mặt Minh Chi, vỗ vỗ cho nàng ấy một hồi.

"Cảm ơn."
Minh Chi hòa hoãn một chút, cảm ơn Lê Sơ.

Nàng ấy che lấy mic, nhếch khóe miệng với Lê Sơ, Lê Sơ cũng nắm lấy mic của mình, không cho tổ tiết mục thu âm.

"Kỳ thật dáng vẻ vừa rồi của tôi có thể khiến một số người lui bước, không nghĩ đến em lại không trở mặt, xem ra tôi thật đúng là ca sĩ em thích nhất."
Minh Chi nở nụ cười, diện mạo tuy rằng nhìn vẫn còn chút chán đời, nhưng khi nàng ấy cười rộ lên khiến cho người ta mang cảm giác cực kỳ dịu dàng, còn mang theo một chút u buồn.

Lê Sơ nghĩ đến bài hát của nàng, rất có tính truyền cảm khiến người khác hồi phục, nhưng tính truyền cảm này cũng chỉ là biểu tượng, mang theo chút u buồn không vứt đi được.

"Có thể cảm giác được chị không thoải mái, mạo muội hỏi một chút, là nguyên nhân thân thể sao?"
"Là vấn đề tuyến thể, tôi làm giải phẩu, nó có chút không ổn định, nên dẫn đến cảm xúc tôi có chút không ổn định."
Lê Sơ hỏi theo bản năng: "Cho nên hoạt động cuối năm vì như vậy mới không đi sao?"
"Không phải, đó là bí mật của tôi."
Minh Chi đặt tay lên môi, cảm xúc trong mắt nàng ấy rất phức tạp, phức tạp đến mức Lê Sơ khó có thể đọc ra được.

"Vậy chị ngồi đây nghỉ ngơi chút đi, em trượt xuống sườn núi cho chị xem nha."
Lê Sơ chỉ chỉ đến nơi sườn núi các nàng luyện tập, cực kỳ tự nhiên dời đề tài.

"Được."
Minh Chi phát hiện, cô em gái này thực quá dễ thương.


Lê Sơ trượt đến nơi Minh Chi phải nhìn xa lắm mới thấy được, Lê Sơ nhìn không rõ biểu tình của Minh Chi, nhưng là hy vọng nàng ấy vui vẻ.

Minh Chi giải phẩu tuyến thể, nàng có biết sơ qua, lúc nàng nghe ca khúc có thấy bình luận ở dưới, nói là nghe bài hát giống như có được sinh mệnh mới, nàng ấy cũng trả lời lại nàng đã có sinh mệnh mới rồi, Lê Sơ tò mò đi tìm hiểu.

Tuy rằng Minh Chi mới được đề danh thành ca sĩ nổi tiếng mấy năm nay, nhưng kỳ thật trong giới âm nhạc nàng ấy đã có tuổi nghề, trước đó nàng không lấy tên này, rõ ràng là có giọng hát trời phú, nhưng lại đứng sau màn, viết ca khúc cho người yêu.

Bọn họ từ hai bàn tay trắng đi một đường trở thành ca sĩ nổi tiếng, khi nhận được giải thưởng, vị ca sĩ nổi tiếng kia trong một buổi trao thưởng, trước mặt truyền thông đang phát sóng trực tiếp, cầu hôn Minh Chi.

Nhưng câu chuyện tình yêu oanh liệt tốt đẹp này lại không có kết quả hoàn hảo, cuối cùng là qua loa ly hôn cho xong việc.

Minh Chi làm giải phẫu thanh trừ tin tức tố đánh dấu, sau đó lấy tên "Minh Chi" mang theo ca khúc của chính mình xuất hiện trong giới âm nhạc, lúc này mọi người mới phát hiện, thì ra nàng ấy hát lại dễ nghe đến như vậy.

Trong đó xảy ra cái gì, Lê Sơ cũng không biết quá rõ ràng, truyền thông lúc đó cũng chỉ là suy đoán, không ít người đoán theo hướng ngoại tình, nhưng vị ca sĩ kia và Minh Chi đều đứng ra làm sáng tỏ chuyện ngoại tình là không có, nhưng lại không hé lộ thêm gì.

Lê Sơ trượt một vòng trở về, lúc này Minh Chi đã mặc trang bị vào rồi.

"Em trượt rất đẹp, cảnh tượng kia làm tôi có một chút linh cảm viết ca khúc mới, khi tôi ra MV em có thể làm nữ chính không?"
"Có thể! Em miễn phí!"
......!
Chương trình kỳ này phát ra là cuối năm âm lịch, cách ngày nghỉ Tết còn một tuần.

Khi tiết mục phát ra, Lê Sơ lại nổi lên, một câu "Em miễn phí" bị mọi người đào hết một vòng, đoạn nàng trượt tuyết cũng cut thanh gif lưu truyền, hút được một đống fans, thậm chí còn có một số fans ghép nàng với Minh Chi ngoi lên.

@bạn gái Lê Lê: Ặc ặc, nha nha nha, bảo bối giỏi quá! Không chỉ biết đóng phim còn biết trượt tuyết, siêu ngầu siêu đáng yêu!
@nặng nề: Ca sĩ chán đời x cục cưng thái dương, ở chung thật là hài hòa nha, cp hương dương!
@đừng lấy Lam của ta, cảm ơn: Ha ha ha ha, Lý tưởng là trở thành kẻ có tiền, mà Lê Tử lại nói ra lời miễn phí, cái này lại còn không phải vì yêu sao?
Fans cp Thanh Lê cũng cuồng hoan, tất nhiên cuồng hoan là vì mục đoán khách mời của Lê Sơ.

@Trái tim tôi có một cây Thanh Lê: Rõ ràng là muội muội do dự một chút mới nói, sau đó lại nói tên Triệu Tri Xuân, sau đó đoán tên tỷ tỷ cũng do dự một hồi lâu, mọi người nói xem tại sao lại do dự, bởi vì muội muội biết được tỷ tỷ sẽ không đến, cho nên mới không đoán đầu tiên, nhưng sau đó lại không xác định, đây nói lên cái gì, lớn tiếng nói cho mị nghe nào!
@Lê Lê nguyên thượng thanh: chúng ta chính là thật!
@ai vì mộng mộng ca Thanh Lê: chúng ta chính là thật!
Bên kia đại dương, Ninh Mạn Thanh mặt không biểu cảm, gõ một hàng chữ nhắn lại.

@Bạn gái chính quy của Đào Đào: chúng ta chính là thật!
Đào Đào miễn phí diễn tính là cái gì, Đào Đào còn gửi tiền cho cô, đây mới là yêu hiểu không?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện