Lê Sơ nghe được Trần Anh kêu nàng, vẫy vẫy tay với Ninh Mạn Thanh, giống như một cơn gió nhẹ nhàng, rời khỏi Ninh Mạn Thanh.

Trần Anh kêu Lê Sơ đến đối diễn với hắn, bộ phim này vai chính là Lăng Vân, nên trong đoạn cut này, xung đột chính cũng là Lăng Vân, nhưng đoạn giữa Đoạn Thụy và Hàm Đào cũng cần phải phối hợp diễn.

Rất ngắn, nói ngắn gọn chính là tra nam và tiểu tam tú ân tú ái trước mặt chính thất.

Đoạn này không khó mấy, hai người đọc thoại ác độc biểu diễn một hồi đã cảm thấy ổn, qua một lúc Trần Anh kêu Lê Sơ đóng Lăng Vân, phối hợp diễn với hắn.

"Sao lại không kêu Ninh lão sư đến?"

Lê Sơ chu chu môi với Ninh Mạn Thanh, nàng chỉ là người máy đọc lời thoại, để Ninh lão sư đến hẳn là hiệu quả hơn chứ.

Trần Anh lắc đầu thành trống bỏi nói: "Tôi không dám, cậu không cảm thấy chị ấy rất hung sao? Cũng không quá là hung, mà là quá dọa người, loại khí thế đó thực sự quá đáng sợ."

"Ninh lão sư đáng sợ?" Lê Sơ khiếp sợ, suýt nữa vỗ kịch bản đứng lên "Chị ấy dịu dàng như vậy!"

Lê Sơ khoa tay múa chân, cường điệu mức độ dịu dàng.

Trần Anh trầm tư trong chốc lát nói: "Có lẽ là chị ấy tương đối dịu dàng với Omega đi, dù sao chị ấy cũng là Alpha."

"Không phải như vậy, Ninh lão sư mới không phải là người đối đãi khác nhau vì giới tính, có thể là vì chị ấy quá lợi hại, cho nên cậu có áp lực tâm lý? Cũng có thể do nhân vật của cậu đóng với nhân vật của chị ấy đóng xung đột, nên cậu có cảm giác chột dạ?"

Lê Sơ bắt đầu vô tình bảo vệ danh dự Ninh Mạn Thanh, nàng cảm thấy Ninh Mạn Thanh mới không phải là người như vậy.

Còn có khả năng là Trần Anh với Ninh Mạn Thanh không thân, cho nên mới cảm thấy Ninh Mạn Thanh không hợp ở chung đi, rõ ràng Ninh Mạn Thanh hiểu tâm ý lại còn ôn nhu biết lễ như vậy, đặc biệt còn tôn trọng người.

Trần Anh thấy Lê Sơ nói rất có đạo lý, gật đầu nói: "Có thể là như vậy đi."

Mặc kệ có phải hay không, vai diễn này vẫn cần phải diễn.

Ngày thứ ba là ngày chính thức lên biểu diễn, bọn họ là nhóm thứ ba lên sân khấu.

Vốn dĩ Lê Sơ có chút khẩn trương, nhưng nhìn thấy đôi mắt trầm ổn của Ninh Mạn Thanh ở đối diện, an lòng một chút.. ngôn tình hoàn

.......

Thu xong tiết mục này, Lê Sơ thấy Đường Tòng Nam đã chờ nàng trong xe.

"Quay xong rồi? Xếp hạng thế nào? Hạng thấp một chút cũng không sao đâu, vẫn còn một kỳ nữa, còn có thể tranh thủ một chút, nếu thực sự không được...."

Nam mụ mụ online rồi, vẫn là lải nhải quen thuộc như cũ.

"Hạng 10."

Lê Sơ báo xếp hạng, cắt ngang lời lải nhải của Đường Tòng Nam.

Sau khi thu xong một kỳ, sẽ công bố xếp hạng không chờ đến kỳ sau, để nghệ sĩ biết mức độ nguy hiểm của mình trong chương trình, cũng có thể tạo độ đề tài cho chương trình.

Dù sao rút thăm lần hai cũng hên xui, có khả năng hạng nhất chung team với hạng cuối, sau đó được chỉ dẫn biểu diễn xuất sắc thì sao.

"Thật sự không được chúng ta thu xếp hành lý..... Hạng 10!!!"

Âm thanh Đường Tòng Nam đột nhiên cất cao, khiến Tiền Đóa Đóa ngồi ở bên cạnh giật nảy mình.

"Bảo Nhi, em thực sự có tương lai!"

Đường Tòng Nam biết rằng Lê Sơ phân hóa thành Omega chắc chắn sẽ tiến bộ, cũng biết phân hóa thành Omega xong thiên phú sẽ tăng hơn nhiều, nhưng khi hết thảy những chuyện này xuất hiện trước mặt hắn, hắn vẫn có chút không thể tin được.

Dù sao trước đó thực sự là Lê Sơ không có cửa gì nổi, lúc ấy Đường Tòng Nam tràn đầy hy vọng ký hợp đồng với nàng, chuyên tâm chú định chỉ mang một mình nàng, rốt cuộc kết quả hoàn toàn thất vọng.

Không nói đến chuyện có thể tăng kỹ năng diễn, hắn cảm thấy bản thân mình thực không tồi, sắp bị ánh hào quang chiếu vào trở mình, thậm chí bản thân mình còn có thể sánh vai với rất nhiều người.

"Nam ca, bình tĩnh, khống chế tuyến lệ của anh một chút."

Lê Sơ nhìn nam mụ mụ lệ nóng doanh tròng, vội vàng đưa khăn giấy qua.

Đường Tòng Nam ho nhẹ hai tiếng, đem nước mắt nuốt trở về, sau đó nhìn lịch trình nói: "Anh đưa em về trước, thứ hai tuần sau có một buổi thử vai phim vườn trường, đến lúc đó đến đón em."

"Được." Lê Sơ gật đầu đáp ứng, sau đó ngừng một chút lại nói: "Chỉ vậy thôi?"

Đừng khi dễ nàng không hiểu giá trị thị trường, trước kia nàng cũng là nửa người trong giới giải trí, theo lý mà nói nàng không nên chỉ có bao nhiêu tài nguyên này.

"Thật ra còn có cái khác, nhưng anh từ chối hết rồi, dựa vào mức độ nổi tiếng của em hiện tại, sẽ dễ dàng bị mắng, không tốt không hợp gì đó, những cái đó cũng không quá lớn, chúng ta chờ một chút, đợi chương trình phát sóng xong marketing, giá trị con người chắc chắn sẽ cao hơn trước kia."

Đường Tòng Nam vừa nói vừa nhìn sắc mặt Lê Sơ, hy vọng nàng có thể hiểu khổ tâm của hắn, không nên cáu gắt.

"Em hiểu rồi, cảm ơn Nam ca."

Đường Tòng Nam là một người đại diện có quy hoạch rõ ràng, tuy rằng Lê Sơ biết Đường Tòng Nam không phải là dạng người đại diện xem lợi ích là trên hết, nhưng nàng vẫn có chút lo lắng Đường Tòng Nam nóng lòng muốn nổi tiếng mà làm chút chuyện nàng không muốn.

Hiện tại nàng giấu suy nghĩ trong lòng, còn tỏ vẻ nam mụ mụ quá giỏi.

Lê Sơ lên máy bay, về đến nhà liền nhận được mail của Đường Tòng Nam gửi đến, đây là đại cương kịch bản, Đường Tòng Nam nói nàng phải chăm chỉ đọc, hơn nữa còn phải xem những bộ phim cùng đề tài để đắp nặn hình tượng.

Kịch bản là ghép đôi kinh điển Alpha và Omega, nữ chủ là Omega đáng yêu cột tóc đuôi ngựa, trước ngày khai giảng gặp một Alpha vì đánh nhau bị thương, thích tin tức tố lộ ra từ máu Alpha, bắt đầu câu chuyện theo đuổi tình yêu.

Đáng giá nhắc đến là vai Alpha kia, giới tính thứ hai là nữ, Lê Sơ nhìn thấy miêu tả phản ứng đầu tiên còn tưởng rằng đây là phim bách hợp, sau đó chợt nhớ tới, trong mắt thế giới này, đây thực sự là ghép đôi bình thường, nếu vai chính là hai Alpha hoặc hai Omega thì mới xem như đồng tính.

Lê Sơ nhìn xong đại cương, trong đầu lại nghĩ nên diễn nữ chủ thế nào, trong bụng lại réo vang ầm ỉ đòi ăn.

Lê Sơ không muốn đày ải trợ lý, tự mình gọi cơm hộp, nhìn tiền không còn lại bao nhiêu, trong lòng ân ẩn đau.

Tuy rằng chi tiêu hằng ngày, ví như điện nước, hay trang phục hóa trang này nọ nàng không cần bỏ ra, nhưng cũng đã lâu rồi nàng không nhận được cat-xê.

Nhất định phải lấy được nhân vật kia, vì kiếm tiền! Vì có thể ăn cơm ngon hơn cơm hộp! Trong lòng Lê Sơ dõng dạc hùng hồn, mở máy tính ra phân tích hình tượng, viết còn chưa được bao lâu, di động trong tay lại vang lên.

"Cơm hộp này đưa đến còn rất nhanh."

Lê Sơ vui sướng cầm điện thoại lên, lại phát hiện người gọi là Đường Tòng Nam.

"Sao vậy Nam ca?"

Bên kia Đường Tòng Nam trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng nói: "Bảo Nhi, lát nữa có tiệc rượu, anh đến đón em."

"Nhưng em không biết uống rượu, em có thể không uống được không?"

"Tốt nhất là đừng uống, anh sẽ cản cho, em đừng trang điểm, tốt nhất là để mặt mộc, không đúng, em trang điểm đậm một chút, tốt nhất là không để thấy rõ mặt, mặc gì cũng được, tùy tiện một chút là được rồi, đừng quá hở hang."

Đường Tòng Nam ấp a ấp úng nói xong, trong giọng nói rõ ràng mang theo mấy phần bực bội.

Lê Sơ hiểu ra, đêm nay nhất định không phải là tiệc rượu đơn giản bình thường.

Lê Sơ bóng gió hỏi: "Là tiệc của ai vậy?"

Ngữ khí Đường Tòng Nam càng thêm ra vẻ một lời khó nói hết, hắn nói: "Lão tổng."

Lê Sơ cấp tốc lên Baidu* seach tên lão tổng công ty, là một Alpha hơn bốn mươi tuổi, ảnh chụp thật sự là mặt người dạ thú.*

*Baidu: Trang tìm kiếm của TQ, giống như Google

*bản QT: nhân mô cẩu dạng.

Lê Sơ hiểu rõ khó xử của Đường Tòng Nam, nàng suy nghĩ trong chốc lát nói: "Ca, em đi, nhưng anh cũng đừng áp lực tâm lý quá nhiều, cùng lắm thì chúng ta cùng nhau đi ăn máng khác*, em cảm thấy chắc chắn sẽ có người đào* em xong đền bù tiền vi phạm hợp đồng."

*ăn máng khác: thuật ngữ trong giới giải trí TQ, bỏ công ty cũ đi công ty mới khi vẫn còn trong hợp đồng.

*đào: thuật ngữ, 1 công ty cướp người của công ty khác.

Lê Sơ: "Anh yên tâm, "cẩu phú quý, chớ tương quên"*, em nhất định sẽ không quên mang theo anh!"

*Tục ngữ: đại loại như có phúc cùng hưởng

Vốn dĩ Đường Tòng Nam vừa gấp vừa giận, bị Lê Sơ an ủi thế này lại có chút vui vẻ, sau đó lại thở dài.

Lão tổng mới bay từ nước ngoài về, liền nói muốn tổ chức tiệc rượu khen ngợi nghệ sĩ ưu tú, mọi người cùng nhau ăn uống, nhưng lại điểm danh riêng Lê Sơ phải đi, Đường Tòng Nam muốn từ chối cũng không được.

Tuy lão tổng của bọn họ không dùng điều kiện uy hiếp, nhưng sự việc phong lưu cũng không ít, Đường Tòng Nam nói lời khách sáo với thư ký lão tổng, bị hắn ý vị thâm trường ám chỉ, khiến lòng Đường Tòng Nam sợ hãi.

Lê Sơ tắt điện thoại xong liền đi chuẩn bị, nàng không cố tình để mặt mộc, cũng không cố ý trang điểm đậm như lời Đường Tòng Nam nói, nhưng lại trát lên mấy tầng phấn nền, cố tình bôi mặt trắng, thêm mấy vết nhăn ở đuôi mắt, làm mặt mình nhìn giống như vừa bóng dầu vừa son phấn, không sạch sẽ, ngũ quan mặc dù không thay đổi, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác nhau.

Lê Sơ vừa lòng nhìn mình trong gương, uhm, tay nghề chưa lụt.

Làm xong hết, nàng lấy di động mở cho mình một tầng cửa an toàn cuối cùng.

[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư

[Lê Tiểu Sơ]:QAQ

[Lê Tiểu Sơ]:Em thấy có chút sợ hãi

Được Ninh Mạn Thanh chỉ dẫn qua, Lê Sơ hoàn toàn vứt bỏ ý tưởng không ôm đùi nữ chủ, đùi này nàng chắc chắn là phải ôm rồi!

Ninh lão sư chính là chìa khóa an toàn của nàng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện