Lộ Thiên Tinh không dám gật bừa.
Phàn Vân Cảnh mỉm cười, nhân cơ hội nói: "Anh không có ý gì, nhưng vấn đề là fan CP sẽ thêm mắm thêm muối.
Để bọn họ nhìn thấy chúng ta, lúc đó mới biết gì là đường thật sự, là real chemistry."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Thôi xin.
Tuy vậy nhưng hôm sau Lộ Thiên Tinh vẫn đến đúng giờ hẹn.
Lần thứ hai ra ngoài cùng Phàn Vân Cảnh, hoàn toàn khác với đi một mình.
Phàn Vân Cảnh sẽ xách ba lô giùm cậu, ấn nút thang máy, mở cửa xe, chuẩn bị nước ấm và sô cô la cho cậu, máy quay hắn cũng cầm, cả mua vé cũng vậy, Lộ Thiên Tinh chỉ cần đi theo ngồi mát ăn bát vàng là được.
Chăm sóc cậu cực kì chu đáo.
Lộ Thiên Tinh rũ mắt, đợi khán giả vào phòng phát trực tiếp, đưa cho Phàn Vân Cảnh một cục kẹo bạc hà: "Vất vả rồi."
Phàn Vân Cảnh bật cười, bóc vỏ kẹo rồi đưa lại cho cậu: "Tự nguyện, không vất vả."
Lộ Thiên Tinh chần chờ, chớp mắt, vẫn cúi đầu ngậm lấy viên kẹo: "Tôi sẽ suy nghĩ, cho anh câu trả lời."
Phàn Vân Cảnh cười càng tươi, xoa xoa mặt cậu: "Anh đợi."
Hai người đứng tại chỗ đợi tầm 5 phút, các fan và quần chúng hóng hớt chạy như bay vào phòng, thấy lượng người xem khá ổn rồi Lộ Thiên Tinh mới vẫy tay chào hỏi: "Lâu rồi không gặp mọi người, hôm nay chúng ta cùng đến địa điểm cuối cùng nhé."
Fan: "Tinh Tinh à tụi em nhớ anh lắm đó, sao hai ngày nay anh không lai chym hả [。゚ヽ(゚Д`)ノ゚。]"
Lộ Thiên Tinh nói: "Vì hôm trước nữa chạy nhiều mệt quá, chân đau không muốn đi đâu hết."
"Thương Tinh Tinh của tui, lần sau anh đừng đi với Ảnh đế Liêu nữa, độ nguy hiểm quá cao!"
Lộ Thiên Tinh vô cùng tán đồng gật đầu, ghé vào thấy khung cmt spam toàn ha ha ha .
Cùng lúc đó phòng trực tiếp của Phàn Vân Cảnh cũng không ít người xem, phần lớn đều là fan Phồn Tinh đến hứng đường, tiện thể xem cái chuyện trên mạng có phải thật không.
Nhưng dù bọn họ hỏi bao nhiêu lần đi nữa, Tổng giám đốc Phàn không hề nhìn thấy, lực chú ý của hắn luôn đặt lên người bên cạnh.
Khán giả khóc ròng: "Anh Phàn anh nhìn tụi này đuy, anh đang phát trực tiếp đó! Anh phải nhớ mình còn một phòng trực tiếp! Làm người ai lại làm thế!"
Tổng giám đốc Phàn không thấy, cũng không muốn thấy.
Lúc Phàn Vân Cảnh bắt đầu nhìn vào máy quay, người xem kích động nghĩ thầm cuối cùng đương sự cũng ý thức được nhiệm vụ của mình, thế mà..
người ta chỉ đưa Lộ Thiên Tinh vào địa điểm tham quan.
Khán giả: "......"
CP ngọt, chúng ta không quan trọng.
Khu tham quan hôm nay là công viên giải trí lớn nhất nằm ở trung tâm thành phố, có đủ các trò chơi từ mạo hiểm đến nhẹ nhàng.
Có cả thể loại viễn tưởng tương lai hay là thời nguyên thủy nữa.
Nhân viên mang những bộ trang phục lộng lẫy trong khu diễu hành, trong thời khóa biểu hôm nay còn có cả đốt lửa trại và pháo hoa, náo nhiệt vô cùng.
Khán giả thúc giục Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh đi chơi thử vài trò mạo hiểm.
Bọn họ còn đứng đắn nói: "Tổng giám đốc Phàn, chẳng lẽ anh không muốn biết cảm giác Tinh Tinh sợ hãi chui vào lồng ngực hay là ôm chặt lấy tay anh sao?"
Phàn Vân Cảnh trùng hợp nhìn thấy, hắn rất muốn nói dù không sợ thì Tinh Tinh cũng sẽ nằm núp trong lòng hắn thôi.
Nhưng nghĩ tới việc người ta còn chưa chấp nhận mình, chỉ có thể nhìn xuống, làm bộ như không thấy gì.
Lộ Thiên Tinh thì càng không có khả năng chơi mấy thứ đó, nói rằng mình không muốn tham gia các trò kích thích cực hạn.
Hai người nhanh chóng đi vòng vèo một hồi rồi kết thúc công việc.
Các fan đang mơ mộng với phản ứng hóa học của hai người nghe vậy thì hoang mang: "Chưa phát trực tiếp được bao lâu mà? Tinh Tinh anh mà lười là Đạo diễn Lưu tìm anh ăn vạ đó!"
Lộ Thiên Tinh nói: "Tôi đi hết các địa điểm rồi mắc gì ăn vạ tôi?"
Fan: "Hai ngày rồi anh không phát trực tiếp đó! Bây giờ chưa lên sóng được bao lâu sao bù đủ được?"
Lộ Thiên Tinh suy tư một lát, hiếm khi lại đáp ứng: "Được rồi." Không đợi fan vui vẻ, dội thêm gáo nước lạnh: "Ngày mai tôi cũng không rảnh, coi như hôm nay bù vào luôn."
Fan: "......"
Xong rồi, Tinh Tinh lớn rồi, học được cái kiểu lươn lẹo này nữa.
Chắn chắn là do bị Tổng giám đốc Phàn dạy hư.
Các fan chua xót: "Vậy cũng được, nhưng Tinh Tinh phải ngồi vòng quay ngắm pháo hoa với tụi này."
Lộ Thiên Tinh hiểu ý định của bọn họ, cạn lời: "Có gì đẹp đâu?"
Các fan nháo nhào lên: "Em mới thấy trên TV thôi, chưa xem ngoài đời bao giờ."
"Tui coi gòi, nhưng tui muốn coi chung với Tinh Tinh cơ, coi như đang ngồi cạnh anh xem rồi!"
"Tổng giám đốc Phàn! Anh có thấy thím lầu trên không? Gọi mưa kéo sấm tới đi anh [ヾ(。`Д。)ノ┌┛]"
Khung cmt vô cùng náo nhiệt, tuy có nhiều người có tâm tư nhưng phần lớn đều hi vọng cậu sẽ ở lại xem pháo hoa.
Lộ Thiên Tinh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đồng ý.
Cậu nói với người bên cạnh: "Tôi phải ở đây tới tối, anh bận thì cứ đi trước......".
Truyện Linh Dị
"Không vội." Phàn Vân Cảnh bình tĩnh trả lời: "Anh ở lại với em."
Lộ Thiên Tinh nghi ngờ nhìn hắn, cái hộp thư đến nhảy số liên tục thế mà không vội?
Phàn Vân Cảnh nhìn cậu, cúi đầu lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho cậu: "Em quan trọng hơn công việc."
Lộ Thiên Tinh nhìn màn hình tin nhắn: "......"
Cậu đỡ trán, nói: "Bây giờ đi xung quanh đã, đợi tới lúc bắn pháo hoa rồi quay lại vòng quay."
Phàn Vân Cảnh không có ý kiến, mỉm cười theo sau cậu.
Fan: "??? Chi z? Có gì nói thẳng không được hở? Sao lại phải nhắn tin?"
"Hai người nói jz? Em cũng muốn biết!"
"Hay, phát trực tiếp mà nói chuyện bằng điện thoại, hai người hong có lương tâm sao?"
"Chắc lại thả thính nhau chứ gì!!"
"Ai cũng biết hai người là một cặp rồi, còn giấu giếm cái gì?"
Nhưng dù bọn họ có nói bao nhiêu, hai người kia vẫn không trả lời.
Cả hai tìm nơi ăn cơm trước, sau đó đi chơi vài trò chơi đến tận chiều muộn, sắc trời đã trở tối rồi.
Khán giả lo lắng hết vé nên thúc giục hai người nhanh đi mua, lại biết Tổng giám đốc Phàn đã bao hết rồi.
Khán giả: "......"
Được rồi, người nghèo không dám nói gì [ hèn mọn ]
Vòng quay khổng lồ xuất hiện trước mặt, vì trời tối nên đèn led được bật lên, một mảng không gian ánh tím mờ ảo đặc biệt xinh đẹp.
Khi hai người ngồi vào buồng nhỏ, những đuôi pháo bay thẳng lên, cắt ngang qua bầu trời đêm rồi nở rộ rực rỡ.
Lộ Thiên Tinh hiếm khi chuyên nghiệp, hướng ống kính ra ngoài cửa sổ, để khán giả cùng xem pháo hoa cùng.
Thật sự rất đẹp, trên trời lấp lánh những sao và bông hoa muôn màu, cúi đầu còn có thể thấy lửa trại cách đó không xa, như một ngọn núi nhỏ đang nhảy múa.
Lộ Thiên Tinh bỗng cảm thấy vòng quay đột nhiên dừng lại, tưởng rằng có sự cố, theo bản năng nhìn sang người đối diện.
Phàn Vân Cảnh bình tĩnh nói: "Anh nhờ nhân viên đấy." hắn dừng một chút, cong mắt cười nói: "Đã xem thì phải xem cho hết chứ."
Khán giả: "Ngầu lắm anh!!"
Lộ Thiên Tinh "ừm" một tiếng, dời mắt đi, nhìn vẻ mặt thì bình tĩnh nhưng hai bên tai đã đỏ lên rồi.
Đèn trong khoang vẫn sáng, giấu không được nên Phàn Vân Cảnh đã nhanh chóng phát hiện.
Hắn không nói gì, không muốn phá hỏng bầu không khí, chỉ nhìn cậu, mắt đen ánh lên sự dịu dàng.
Lộ Thiên Tinh xụ mặt, có chút căng thẳng.
Phàn Vân Cảnh cười khẽ, theo tiếng pháo hoa nổ thì thầm vào tai cậu: "Anh nghe nói những lúc thế này người ta thường sẽ hôn môi đó, muốn trải nghiệm luôn không?"
Lộ Thiên Tinh nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, đẩy hắn ra, cổ lẫn tai đều đỏ bừng cả.
Phàn Vân Cảnh thuận thế nhích ra một chút, sau đó lại dựa vào gần hơn: "Đã đến bước này rồi, vẫn muốn lùi sao?"
Lộ Thiên Tinh: "......"
Cậu nhịn không được trách mắng: "Anh phiền quá."
Phàn Vân Cảnh nói: "Tại em không gật đầu thì anh cũng không dám mà."
Lộ Thiên Tinh khó hiểu: "Lúc trước anh ôm tôi hay xoa đầu tôi sao không biết hỏi trước như thế này?"
Phàn Vân Cảnh: "Xoa đầu hay ôm không giống hôn, anh phải được sự đồng ý của em đã mới động môi."
Lộ Thiên Tinh: "Được mỗi cái mạnh miệng!"
Phàn Vân Cảnh: "Mạnh hay không em thử mới biết chứ."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Phàn Vân Cảnh ý thức được lời nói có nghĩa khác, ho nhẹ một tiếng nói: "Ý anh là về phương diện lời nói, không có ý khác."
Lộ Thiên Tinh nhìn máy quay mình đặt trên cửa sổ, cắn răng: "Đừng nói nữa!"
Phàn Vân Cảnh im lặng, cũng nhìn về hướng cậu đặt máy quay.
Người kia đột nhiên nghiêng đầu, chạm vào khóe môi hắn.
Lộ Thiên Tinh: "Được chưa."
Phàn Vân Cảnh một nhát xuyên tim.
Sao lại có người đáng yêu thế này chứ, muốn cắn một ngụm quá đi, muốn ôm chặt vào lòng yêu thương quá đi.
Hắn mỉm cười, cũng đặt máy quay của mình bên cạnh, hướng ống kính ra ngoài cửa sổ.
Tay trái cầm lấy bàn tay đang cầm gậy selfie của Lộ Thiên Tinh, tay phải giữ ót cậu: "Để anh dạy cho em."
Lộ Thiên Tinh hơi hoảng loạn, tay chống trước ngực Phàn Vân Cảnh theo bản năng siết chặt lấy áo hắn.
"Đừng sợ." Phàn Vân Cảnh an ủi xoa xoa ót cậu, đặt một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt lên môi cậu, đợi cậu thích ứng đã mới đưa lưỡi vào.
Tay Lộ Thiên Tinh mềm nhũn, cũng may Phàn Vân Cảnh giữ được gậy selfie lại.
Hắn từ từ tiến đến, đợi Lộ Thiên Tinh thích ứng rồi lại tiếp tục.
Pháo hoa bên ngoài vẫn nở rộ, chiếu sáng một khoảng trời đen, tiếng nổ đùng đùng lấn hết những âm thanh còn lại.
Trong khoang tối dần, được ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào.
Nút đỏ trên màn hình vẫn còn nhấp nháy.
Phòng trực tiếp của Phàn Vân Cảnh biến thành:
"Ủa????"
"A!!!!"
Tác giả có lời muốn nói:
Fans: Gái Phồn Tinh tối nay ăn tết!.
Phàn Vân Cảnh mỉm cười, nhân cơ hội nói: "Anh không có ý gì, nhưng vấn đề là fan CP sẽ thêm mắm thêm muối.
Để bọn họ nhìn thấy chúng ta, lúc đó mới biết gì là đường thật sự, là real chemistry."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Thôi xin.
Tuy vậy nhưng hôm sau Lộ Thiên Tinh vẫn đến đúng giờ hẹn.
Lần thứ hai ra ngoài cùng Phàn Vân Cảnh, hoàn toàn khác với đi một mình.
Phàn Vân Cảnh sẽ xách ba lô giùm cậu, ấn nút thang máy, mở cửa xe, chuẩn bị nước ấm và sô cô la cho cậu, máy quay hắn cũng cầm, cả mua vé cũng vậy, Lộ Thiên Tinh chỉ cần đi theo ngồi mát ăn bát vàng là được.
Chăm sóc cậu cực kì chu đáo.
Lộ Thiên Tinh rũ mắt, đợi khán giả vào phòng phát trực tiếp, đưa cho Phàn Vân Cảnh một cục kẹo bạc hà: "Vất vả rồi."
Phàn Vân Cảnh bật cười, bóc vỏ kẹo rồi đưa lại cho cậu: "Tự nguyện, không vất vả."
Lộ Thiên Tinh chần chờ, chớp mắt, vẫn cúi đầu ngậm lấy viên kẹo: "Tôi sẽ suy nghĩ, cho anh câu trả lời."
Phàn Vân Cảnh cười càng tươi, xoa xoa mặt cậu: "Anh đợi."
Hai người đứng tại chỗ đợi tầm 5 phút, các fan và quần chúng hóng hớt chạy như bay vào phòng, thấy lượng người xem khá ổn rồi Lộ Thiên Tinh mới vẫy tay chào hỏi: "Lâu rồi không gặp mọi người, hôm nay chúng ta cùng đến địa điểm cuối cùng nhé."
Fan: "Tinh Tinh à tụi em nhớ anh lắm đó, sao hai ngày nay anh không lai chym hả [。゚ヽ(゚Д`)ノ゚。]"
Lộ Thiên Tinh nói: "Vì hôm trước nữa chạy nhiều mệt quá, chân đau không muốn đi đâu hết."
"Thương Tinh Tinh của tui, lần sau anh đừng đi với Ảnh đế Liêu nữa, độ nguy hiểm quá cao!"
Lộ Thiên Tinh vô cùng tán đồng gật đầu, ghé vào thấy khung cmt spam toàn ha ha ha .
Cùng lúc đó phòng trực tiếp của Phàn Vân Cảnh cũng không ít người xem, phần lớn đều là fan Phồn Tinh đến hứng đường, tiện thể xem cái chuyện trên mạng có phải thật không.
Nhưng dù bọn họ hỏi bao nhiêu lần đi nữa, Tổng giám đốc Phàn không hề nhìn thấy, lực chú ý của hắn luôn đặt lên người bên cạnh.
Khán giả khóc ròng: "Anh Phàn anh nhìn tụi này đuy, anh đang phát trực tiếp đó! Anh phải nhớ mình còn một phòng trực tiếp! Làm người ai lại làm thế!"
Tổng giám đốc Phàn không thấy, cũng không muốn thấy.
Lúc Phàn Vân Cảnh bắt đầu nhìn vào máy quay, người xem kích động nghĩ thầm cuối cùng đương sự cũng ý thức được nhiệm vụ của mình, thế mà..
người ta chỉ đưa Lộ Thiên Tinh vào địa điểm tham quan.
Khán giả: "......"
CP ngọt, chúng ta không quan trọng.
Khu tham quan hôm nay là công viên giải trí lớn nhất nằm ở trung tâm thành phố, có đủ các trò chơi từ mạo hiểm đến nhẹ nhàng.
Có cả thể loại viễn tưởng tương lai hay là thời nguyên thủy nữa.
Nhân viên mang những bộ trang phục lộng lẫy trong khu diễu hành, trong thời khóa biểu hôm nay còn có cả đốt lửa trại và pháo hoa, náo nhiệt vô cùng.
Khán giả thúc giục Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh đi chơi thử vài trò mạo hiểm.
Bọn họ còn đứng đắn nói: "Tổng giám đốc Phàn, chẳng lẽ anh không muốn biết cảm giác Tinh Tinh sợ hãi chui vào lồng ngực hay là ôm chặt lấy tay anh sao?"
Phàn Vân Cảnh trùng hợp nhìn thấy, hắn rất muốn nói dù không sợ thì Tinh Tinh cũng sẽ nằm núp trong lòng hắn thôi.
Nhưng nghĩ tới việc người ta còn chưa chấp nhận mình, chỉ có thể nhìn xuống, làm bộ như không thấy gì.
Lộ Thiên Tinh thì càng không có khả năng chơi mấy thứ đó, nói rằng mình không muốn tham gia các trò kích thích cực hạn.
Hai người nhanh chóng đi vòng vèo một hồi rồi kết thúc công việc.
Các fan đang mơ mộng với phản ứng hóa học của hai người nghe vậy thì hoang mang: "Chưa phát trực tiếp được bao lâu mà? Tinh Tinh anh mà lười là Đạo diễn Lưu tìm anh ăn vạ đó!"
Lộ Thiên Tinh nói: "Tôi đi hết các địa điểm rồi mắc gì ăn vạ tôi?"
Fan: "Hai ngày rồi anh không phát trực tiếp đó! Bây giờ chưa lên sóng được bao lâu sao bù đủ được?"
Lộ Thiên Tinh suy tư một lát, hiếm khi lại đáp ứng: "Được rồi." Không đợi fan vui vẻ, dội thêm gáo nước lạnh: "Ngày mai tôi cũng không rảnh, coi như hôm nay bù vào luôn."
Fan: "......"
Xong rồi, Tinh Tinh lớn rồi, học được cái kiểu lươn lẹo này nữa.
Chắn chắn là do bị Tổng giám đốc Phàn dạy hư.
Các fan chua xót: "Vậy cũng được, nhưng Tinh Tinh phải ngồi vòng quay ngắm pháo hoa với tụi này."
Lộ Thiên Tinh hiểu ý định của bọn họ, cạn lời: "Có gì đẹp đâu?"
Các fan nháo nhào lên: "Em mới thấy trên TV thôi, chưa xem ngoài đời bao giờ."
"Tui coi gòi, nhưng tui muốn coi chung với Tinh Tinh cơ, coi như đang ngồi cạnh anh xem rồi!"
"Tổng giám đốc Phàn! Anh có thấy thím lầu trên không? Gọi mưa kéo sấm tới đi anh [ヾ(。`Д。)ノ┌┛]"
Khung cmt vô cùng náo nhiệt, tuy có nhiều người có tâm tư nhưng phần lớn đều hi vọng cậu sẽ ở lại xem pháo hoa.
Lộ Thiên Tinh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đồng ý.
Cậu nói với người bên cạnh: "Tôi phải ở đây tới tối, anh bận thì cứ đi trước......".
Truyện Linh Dị
"Không vội." Phàn Vân Cảnh bình tĩnh trả lời: "Anh ở lại với em."
Lộ Thiên Tinh nghi ngờ nhìn hắn, cái hộp thư đến nhảy số liên tục thế mà không vội?
Phàn Vân Cảnh nhìn cậu, cúi đầu lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho cậu: "Em quan trọng hơn công việc."
Lộ Thiên Tinh nhìn màn hình tin nhắn: "......"
Cậu đỡ trán, nói: "Bây giờ đi xung quanh đã, đợi tới lúc bắn pháo hoa rồi quay lại vòng quay."
Phàn Vân Cảnh không có ý kiến, mỉm cười theo sau cậu.
Fan: "??? Chi z? Có gì nói thẳng không được hở? Sao lại phải nhắn tin?"
"Hai người nói jz? Em cũng muốn biết!"
"Hay, phát trực tiếp mà nói chuyện bằng điện thoại, hai người hong có lương tâm sao?"
"Chắc lại thả thính nhau chứ gì!!"
"Ai cũng biết hai người là một cặp rồi, còn giấu giếm cái gì?"
Nhưng dù bọn họ có nói bao nhiêu, hai người kia vẫn không trả lời.
Cả hai tìm nơi ăn cơm trước, sau đó đi chơi vài trò chơi đến tận chiều muộn, sắc trời đã trở tối rồi.
Khán giả lo lắng hết vé nên thúc giục hai người nhanh đi mua, lại biết Tổng giám đốc Phàn đã bao hết rồi.
Khán giả: "......"
Được rồi, người nghèo không dám nói gì [ hèn mọn ]
Vòng quay khổng lồ xuất hiện trước mặt, vì trời tối nên đèn led được bật lên, một mảng không gian ánh tím mờ ảo đặc biệt xinh đẹp.
Khi hai người ngồi vào buồng nhỏ, những đuôi pháo bay thẳng lên, cắt ngang qua bầu trời đêm rồi nở rộ rực rỡ.
Lộ Thiên Tinh hiếm khi chuyên nghiệp, hướng ống kính ra ngoài cửa sổ, để khán giả cùng xem pháo hoa cùng.
Thật sự rất đẹp, trên trời lấp lánh những sao và bông hoa muôn màu, cúi đầu còn có thể thấy lửa trại cách đó không xa, như một ngọn núi nhỏ đang nhảy múa.
Lộ Thiên Tinh bỗng cảm thấy vòng quay đột nhiên dừng lại, tưởng rằng có sự cố, theo bản năng nhìn sang người đối diện.
Phàn Vân Cảnh bình tĩnh nói: "Anh nhờ nhân viên đấy." hắn dừng một chút, cong mắt cười nói: "Đã xem thì phải xem cho hết chứ."
Khán giả: "Ngầu lắm anh!!"
Lộ Thiên Tinh "ừm" một tiếng, dời mắt đi, nhìn vẻ mặt thì bình tĩnh nhưng hai bên tai đã đỏ lên rồi.
Đèn trong khoang vẫn sáng, giấu không được nên Phàn Vân Cảnh đã nhanh chóng phát hiện.
Hắn không nói gì, không muốn phá hỏng bầu không khí, chỉ nhìn cậu, mắt đen ánh lên sự dịu dàng.
Lộ Thiên Tinh xụ mặt, có chút căng thẳng.
Phàn Vân Cảnh cười khẽ, theo tiếng pháo hoa nổ thì thầm vào tai cậu: "Anh nghe nói những lúc thế này người ta thường sẽ hôn môi đó, muốn trải nghiệm luôn không?"
Lộ Thiên Tinh nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, đẩy hắn ra, cổ lẫn tai đều đỏ bừng cả.
Phàn Vân Cảnh thuận thế nhích ra một chút, sau đó lại dựa vào gần hơn: "Đã đến bước này rồi, vẫn muốn lùi sao?"
Lộ Thiên Tinh: "......"
Cậu nhịn không được trách mắng: "Anh phiền quá."
Phàn Vân Cảnh nói: "Tại em không gật đầu thì anh cũng không dám mà."
Lộ Thiên Tinh khó hiểu: "Lúc trước anh ôm tôi hay xoa đầu tôi sao không biết hỏi trước như thế này?"
Phàn Vân Cảnh: "Xoa đầu hay ôm không giống hôn, anh phải được sự đồng ý của em đã mới động môi."
Lộ Thiên Tinh: "Được mỗi cái mạnh miệng!"
Phàn Vân Cảnh: "Mạnh hay không em thử mới biết chứ."
Lộ Thiên Tinh: "......"
Phàn Vân Cảnh ý thức được lời nói có nghĩa khác, ho nhẹ một tiếng nói: "Ý anh là về phương diện lời nói, không có ý khác."
Lộ Thiên Tinh nhìn máy quay mình đặt trên cửa sổ, cắn răng: "Đừng nói nữa!"
Phàn Vân Cảnh im lặng, cũng nhìn về hướng cậu đặt máy quay.
Người kia đột nhiên nghiêng đầu, chạm vào khóe môi hắn.
Lộ Thiên Tinh: "Được chưa."
Phàn Vân Cảnh một nhát xuyên tim.
Sao lại có người đáng yêu thế này chứ, muốn cắn một ngụm quá đi, muốn ôm chặt vào lòng yêu thương quá đi.
Hắn mỉm cười, cũng đặt máy quay của mình bên cạnh, hướng ống kính ra ngoài cửa sổ.
Tay trái cầm lấy bàn tay đang cầm gậy selfie của Lộ Thiên Tinh, tay phải giữ ót cậu: "Để anh dạy cho em."
Lộ Thiên Tinh hơi hoảng loạn, tay chống trước ngực Phàn Vân Cảnh theo bản năng siết chặt lấy áo hắn.
"Đừng sợ." Phàn Vân Cảnh an ủi xoa xoa ót cậu, đặt một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt lên môi cậu, đợi cậu thích ứng đã mới đưa lưỡi vào.
Tay Lộ Thiên Tinh mềm nhũn, cũng may Phàn Vân Cảnh giữ được gậy selfie lại.
Hắn từ từ tiến đến, đợi Lộ Thiên Tinh thích ứng rồi lại tiếp tục.
Pháo hoa bên ngoài vẫn nở rộ, chiếu sáng một khoảng trời đen, tiếng nổ đùng đùng lấn hết những âm thanh còn lại.
Trong khoang tối dần, được ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào.
Nút đỏ trên màn hình vẫn còn nhấp nháy.
Phòng trực tiếp của Phàn Vân Cảnh biến thành:
"Ủa????"
"A!!!!"
Tác giả có lời muốn nói:
Fans: Gái Phồn Tinh tối nay ăn tết!.
Danh sách chương