Giang Vãn Vãn nhăn mũi, nhìn Kỷ Bắc Đình cảm ơn: “Thật sự cảm ơn anh, anh chu đáo quá rồi.”

 

Những chiếc lồng gà được đặt ở sân, từ giờ chẳng cần đồng hồ báo thức nữa. Chắc tầm bốn, năm giờ sáng, cô sẽ được dịch vụ “gà gáy” đánh thức.

 

Và cả phân gà nữa. Nhiều gà thế này, mỗi ngày phải thải ra bao nhiêu phân, hôi biết chừng nào!

 

Ánh mắt của Tô Vi Nhi lướt qua mấy chiếc lồng, đúng lúc đó hệ thống 003 phát nhiệm vụ cho cô.

 

“Hãy hoàn thành nhiệm vụ bỏ thuốc độc vào thức ăn của gà, khiến Giang Vãn Vãn thất bại trong cuộc thi ẩm thực. Sau khi hoàn thành, ký chủ có thể lấy một điểm mạnh từ Giang Vãn Vãn.”

 

Ánh mắt của Tô Vi Nhi thoáng run rẩy.

 

Một nhiệm vụ bất ngờ xuất hiện…

 

Hơn nữa, nhiệm vụ này không quá khó, mà phần thưởng lại khá hấp dẫn.

 

Cô thừa biết mình không muốn Giang Vãn Vãn thắng trong cuộc thi ẩm thực.

 

Vì vậy, cô vui vẻ chấp nhận nhiệm vụ này.

 

003 hỏi: “Ký chủ hãy chọn một điểm mạnh từ Giang Vãn Vãn mà cô muốn lấy.”

 

Tô Vi Nhi nghĩ ngợi rồi đáp: “Vậy tôi muốn mái tóc của cô ấy.”

 

Bởi Giang Vãn Vãn có mái tóc rất dày, đúng chuẩn “nữ hoàng tóc dày”, trong khi tóc của cô thì mỏng thảm hại.

 

Đặc biệt từ khi vào nhà chung, áp lực ngày càng lớn, cô phải liên tục nghĩ cách đối phó với Giang Vãn Vãn, khiến tình trạng rụng tóc ngày càng nghiêm trọng.

 

Nếu trước đây cô chỉ cần dùng hai lớp tóc giả, giờ đây đã phải đội đến năm lớp.

 

Dù sao thì cô từng xây dựng hình tượng một người có đỉnh đầu cao tự nhiên, khiến không ít cô gái phải ngưỡng mộ, thậm chí dẫn đến việc nhiều người tự ti về nhan sắc.

 

Cùng lúc đó, hệ thống Miến Lạnh phát hiện nguy hiểm và lập tức cảnh báo Giang Vãn Vãn: [Ký chủ! Tôi phát hiện có người đang nhận nhiệm vụ bỏ thuốc độc vào thức ăn của gà. Xin hãy cẩn thận.]

 

Giang Vãn Vãn: “... Tô Vi Nhi, c.h.ế.t tiệt!”

 

Miến Lạnh: [Phần thưởng nhiệm vụ của đối phương dường như là lấy một điểm mạnh từ ký chủ.]

 

Giang Vãn Vãn: [Tôi có nhiều điểm mạnh vậy sao? Cô ta muốn lấy cái nào?]

 

Ồ, ký chủ tự tin ghê ha.

 

Miến Lạnh: [Cái này tôi chưa phát hiện được. Nhưng ký chủ nhớ bảo vệ mấy con gà nhé. Ngoài ra, nếu ký chủ hoàn thành một nhiệm vụ phát trực tiếp trong hôm nay thì có thể nhận được phần thưởng để phản công đối phương.]

 

Ồ, nghe hơi rối nhỉ.

 

Nói đơn giản là nếu Tô Vi Nhi muốn lấy mụn trứng cá của tôi, tôi có thể phản công lấy lại một cục của cô ta?  

Miến Lạnh: [Chúng ta có thể đừng dùng ví dụ này được không~]

 

Nhưng Giang Vãn Vãn bỗng nảy ra thắc mắc: [Miến Lạnh, tại sao thế giới này lại có đến hai hệ thống?]

 

Miến Lạnh: [Ký chủ, về vấn đề này ngay cả tôi cũng rất bối rối. Theo quy định của Cục Hệ Thống Xuyên Sách, mỗi thế giới tiểu thuyết chỉ cho phép tồn tại một hệ thống, và hệ thống này chỉ hỗ trợ nữ chính xuyên sách được chọn thực hiện nhiệm vụ.]

 

Giang Vãn Vãn trước kia chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, sống cảnh làm việc 996.

 

Một đêm nọ khi tăng ca, cô bị ngừng tim đột ngột và được đưa vào bệnh viện cấp cứu.

 

Khi mở mắt ra, cô phát hiện mình đã đến một hoàng cung cổ đại và trở thành một cung nữ.

 

Lúc này, trong đầu cô xuất hiện một giọng nói.

 

Đó chính là giọng của hệ thống.

 

Hệ thống giải thích rằng, do tuổi thọ của cô quá ngắn, cô đã được Cục Hệ Thống Xuyên Sách chọn. Nhiệm vụ của cô là vào những cuốn tiểu thuyết bị bỏ dở hoặc không có kết thúc, đóng vai các nhân vật khác nhau để thúc đẩy cốt truyện hoặc thay đổi kết cục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện