【 Trần Đào: Chị gái nhỏ, hai cái bồn của chị còn ở chỗ tôi, khi nào tôi có thể mang qua cho chị】

【 Trần Đào: Âm thầm quan sát.jpg】

【 Lâm Nhất Niệm: Tôi đang ở quê, hai cái bồn đó cử để ở chỗ của cậu trước 】

【 Trần Đào: Về quê!!! 】

【 Trần Đào: chị gái, có thể mua giúp tôi dâu tây được không? Làm ơn làm ơn! 】

Trần Đào nhìn đến hai chữ “ở quê” liền hưng phấn vô cùng, mấy quả dâu tây siêu cấp của chị gái phòng bên chính là đặc sản ở quê. Hai ngày nay, bời vì có mấy quả dâu tây đó, hắn đến bên bà ngoại hay bên bà nội đều được mọi người tiếp đãi vô cùng, khen hắn làm cho hắn không phân biệt được đông tây nam bắc.

Bà ngoại hắn, còn cho hắn một số tiền tiêu vặt lớn. Hắn nghe ông bà nói, sau khi ăn dâu tây, đêm ngủ rất ngon, ăn uống cũng tốt hơn, cả người đều có tinh thần, tỉnh táo.
Trần Đào lại muốn mua thêm một chút mang về hiếu kính trưởng bối trong nhà.

Lâm Nhất Niệm thấy Trần Đào nhắn như vậy, liền nhướng mày, chầm chậm nhắn trẳ lời.

【 Lâm Nhất Niệm: Không mua được 】

Nhìn đến một câu này, Trần Đào liền muốn khóc.

Hôm qua hắn còn khoác lác ở bên nhà bà ngoại, nói hắn nhất định sẽ nghĩ cách mua đủ cho ông bà ăn, thẳng đến khi hết mùa dâu thì thôi.

Hắn đang chuẩn bị nhắn tin lại thì thấy tin nhắn tiếp theo của Lâm Nhất Niệm.

【 Lâm Nhất Niệm: Dâu tây này là của họ hàng nhà tôi trồng, nhà bọn họ chuẩn bị mở shop bán online trên mạng】

【 Lâm Nhất Niệm: Hai ngày nữa sẽ online, đến lúc đó tôi phát trực tiếp cho cậu, chính cậu chọn mua đi】


【 Trần Đào: Chị gái nhỏ, quá cảm tạ chị! 】

Trần Đào gửi tới một hồng bao lớn, Lâm Nhất Niệm không nhận, đây chính là khách hàng thứ nhất của cô, vừa mới bắt đầu làm ăn, cô vẫn nên khách khí một chút. Chờ khi khách hàng của cô đã ổn đinh, vậy thì đến lúc đó… cô sẽ không còn khách khí như vậy nữa.

Có câu nói nói như thế này, đem cẩu lừa tiến vào sát, cô trước tiên cần đem người lừa tiến vào sau đó lại nói! Hai mươi bồn dâu nhỏ chỉnh chỉnh tề tề, đều nở hoa.

Đến buổi tối, Lâm Nhất Niệm bưng ba bồn từ sân thượng vào phòng, bắt đầu thúc giục chúng sinh trưởng.

Giống như ngày hôm qua, mấy bồn cây này kết trái đều không nhiều lắm, đều không vượt qua mười lăm quả một bồn. Cô giữ lại một bồn dâu tự mình ăn, còn hai bồn khác liền thu hoạch, mang đi rửa rồi lại đưa đến trong phòng bố mẹ nguyên chủ, vậy là kết thúc một ngày an nhàn.
……

Ngày hôm sau chính là thứ bảy, ngày Hứa Vi Vi trở về nhà.

Diệp Tòng Vinh sáng sớm đã đi ra ngoài mua đồ ăn, một lát sau, Lâm Nhất Niệm nhận được điện thoại của ông.

“Nhất Nhất, con tới đây một chút, ở nơi này có mấy con chó nhỏ, con tới chọn một con mình thích đi”.

“Là chó giữ nhà sao?” Lâm Nhất Niệm lập tức tỉnh táo tinh thần.

“Là chó giữ nhà. Ba ở chợ chờ con, con không cần phải vội, đi đường cẩn thận một chút”.

Tắt điện thoại, Lâm Nhất Niệm liền ra cửa.

Mới vừa xuống lầu, vừa đi ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy một cô gái có bề ngoài trong sáng, thanh khiết, giống như một đoá hoa trắng vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện