Khi ở cạnh Diệp Tòng Vinh, cô cũng không dám nói gì nhiều, hiện tại đến trước mặt Lâm Tú Lệ, cô cũng không dám nói.

Lâm Tú Lệ mới chân chính là người quản lý một nhà này. Việc trong nhà, ngoài ngõ, bà không mở miệng thì không sao, nếu bà đã mở miệng tham gia vào thì Diệp Tòng Vinh khẳng định nghe theo lời của ba. Tài chính gia đình cũng nằm trong tay của bà.

Đừng nhìn Diệp Tòng Vinh tiêu tiền thoải mái, sảng khoái mà lầm, kỳ thật khi ông phải sử dụng đến một số tiền lớn, đều phải thông qua vợ, và được sự đồng ý của vợ mới được sử dụng.

Lâm Nhất Niệm ở bên trong phòng liền cất tiếng: “con ra đây.”

Vừa mở cửa ra, Lâm Nhất Niệm liền nhìn thấy khuôn mặt được bảo dưỡng của Lâm Tú Lệ. Nguyên chủ lớn lên rất giống mẹ mình. Mặc dù đã ở tuổi trung niên, nhưng Lâm Tú Lệ vẫn xinh đẹp như cũ, khi cười rộ lên trông ôn ôn nhu nhu, chỉ có một chút nếp nhăn nơi khoé mắt làm bại lộ ra tuổi tác của bà mà thôi.
Nhìn khuôn mặt mẹ của nguyên chủ hiện tại, Lâm Nhất Niệm có thể tưởng tượng được khi mình trung niên sẽ là bộ dáng như thế nào.

Lâm Nhất Niệm ngoan ngoãn lên tiếng: “Mẹ, con đã trở về.”

Lâm Tú Lệ gật đầu mỉm cười, thanh âm cũng thực ôn nhu, “Mẹ mua dâu tây, con mang đi rửa đi.”

Sau khi rửa sạch dâu tây, sắp xếp vào đĩa, Lâm Nhất Niệm lại đi đối mặt với khảo nghiệm kế tiếp.

Hai người một bên xem TV một bên ăn dâu tây, Lâm Tú Lệ thường thường cười hỏi cô vài câu, Lâm Nhất Niệm một khắc cũng không dám thả lỏng cảnh giác. Đừng nhìn bộ dáng ôn nhu của mẹ nguyên chủ mà lầm, kỳ thật bà là một người hiếu thắng tận trong xương cốt.


Nhưng vẫn còn tốt, Lâm Tú Lệ chỉ là hỏi Lâm Nhất Niệm sự tình ở đoàn phim.

Những thứ này Lâm Nhất Niệm đều có thể ứng phó qua, tạm thời không bị lộ tẩy.

Một lát sau, mẹ Lâm chuyện đề tài: “Nghe ba con nói, con chuẩn bị về nhà gây dựng sự nghiệp?”

Lâm Nhất Niệm gật gật đầu, “con tính toán mở một cửa hàng nhỏ bán cây xanh”.

Lâm Tú Lệ duy trì bộ dáng quan tâm con gái, hỏi : “Con định mở cửa hàng ở đâu? Mở cửa hàng trong thôn hay trong nội thành? Dưới lầu nhà mình có một cửa hàng chuẩn bị hết thời hạn cho thuê, bên đó không tính toán tiếp tục thuê nữa, con có muốn lấy cửa hàng đó để luyện tập hay không?”

Lâm Nhất Niệm nói: “Con chỉ nghĩ, mở một shop online nhỏ, không mở cửa hàng thật.”

Mở shop online nhỏ, mọi thứ liền đặt trên sân thượng nhà mình, dị năng sẽ chỉ bại lộ dưới mí mắt của cha mẹ nguyên chủ, sẽ không bị người khác phát hiện. Người ngoài sẽ không biết được trên sân thượng nhà bọn họ như thế nào, càng không biết được những việc khác.
Mở cửa hàng thật liền khó nói, người đến người đi chắc chắn sẽ có người chú ý tới.

“Khi nào mở? Tiền có đủ dùng hay không? Muốn ba mẹ hỗ trợ hay không?” Lâm Tú Lệ ôn nhu nhìn Lâm Nhất Niệm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện