Tu Từ ngơ ngác ngồi ở trên giường như vậy không hiểu sao rất đáng yêu, khiến người ta có một loại kích động muốn nâng trong lòng bàn tay mà xoa nắn.
Phó Sinh cúi người, thơm chụt hai cái lên môi cậu: "Sốc à?"
Tu Từ chần chừ nói: "Chúng ta..."
"Không phải em vẫn muốn công khai sao? Thà tách khỏi tôi hai ngày cũng phải đi tham gia phỏng vấn gameshow kia cơ mà, giờ đã được như nguyện thây."
"..."
Tu Từ ngẩn người, phản ứng đầu tiên không phải mừng rỡ mà là thật cẩn thận ôm lấy cổ Phó Sinh, "Anh giận sao?"
Phó Sinh dở khóc dở cười: "Tôi giận cái gì?"
Tu Từ sáp vào cổ Phó Sinh, gò má gối lên vai anh, nhìn nắng sớm ngoài khung cửa sổ: "Em không thương lượng trước với anh..."
Họ vẫn chưa nói chuyện nghiêm túc về cuộc phỏng vấn trong gameshow đó, thật ra đây cũng chẳng phải lần đầu Tu Từ tự ý quyết định, trước đây cậu cũng thường xuyên xảy ra tình huống như vậy. Sau khi gặp lại tưởng chừng cậu đã ngoan ngoãn, biết kiềm chế hơn nhiều, nhưng thực ra vẫn cực kỳ cứng đầu trong nhiều chuyện.
Anh có ý ngầm chỉ: "Chỉ cần không gây hại đến thân thể và lợi ích của chính em thì không cần thương lượng."
Tu Từ bị Phó Sinh đặt ngồi lên bồn rửa tay, cậu chần chừ nửa ngày: "Em..."
Phó Sinh đứng bên cạnh bóp kem đánh răng, cụp mắt xuống: "Bé con, em có thế nào đi chăng nữa tôi cũng thích em, nhưng tôi còn hi vọng em có thể khỏe mạnh, có thể giống như trước thoải mái cười to."
Lòng Tu Từ nghẹn cứng lại, bỗng không biết phải làm sao.
Cậu đấu tranh một hồi, cuối cùng chỉ nhảy xuống khỏi bồn rửa tay, yên lặng nhận lấy bàn chải Phó Sinh đưa cho rồi bắt đầu rửa mặt.
Vẫn là con đường thường ngày, Tu Từ và Phó Sinh đã đi trên con đường này hơn một tháng. Khi đi ngang qua quán ăn sáng, bà chủ thuần thục đem bữa sáng đã chuẩn bị kỹ càng đưa cho bọn họ.
Thần sắc của nhân viên công tác đoàn phim cũng hơi khác thường, thỉnh thoảng lại đưa mắt đánh giá Tu Từ và Phó Sinh, nhưng may là đều có ý tốt. Dù sao bọn họ cũng biết bạn trai nhỏ của Phó Sinh là Tu Từ từ lâu rồi, chỉ là bất ngờ với việc quan hệ giữa họ đột nhiên bị khui ra.
Hot search vẫn đang đứng đầu bảng, nhờ có hot search mấy tháng nay mà lượng fan weibo của Tu Từ đã vượt 500 vạn, đối với một nghệ sĩ không có bất kỳ tác phẩm nào ra trò mà nói đã là thành tích không tồi.
Dù sao lượng fan weibo của cậu cũng đều là dữ liệu chân thực mà.
Phó Sinh đang giúp Tu Từ ăn cháo, La Thường vội vã tiến vào phòng nghỉ: "Hot search lần này đột ngột quá, đáng ra là Quản Thiệu bảo mọi người chuẩn bị tinh thần, chờ gameshow tối nay phát sóng bắt đầu khống chế bình luận, không ngờ đã bị khui ra sớm."
"Rất may, tối qua Quản Thiệu phản ứng kịp thời, tốc độ khống chế bình luận cũng nhanh, hiện tại không có bình luận nào quá tiêu cực, đa số là chúc phúc, còn lại là vài người đỏ mắt cảm thấy hai người không xứng."
Thân thể Tu Từ cứng đờ, La Thường không để ý, cô khinh thường nói: "Chúng nó có quyền gì mà phán xứng hay không xứng?"
Tu Từ cụp mắt, chầm chậm ăn cháo.
Thật ra trong lòng cậu hiểu rõ, nguyên văn của cư dân mạng chắc chắn không phải là bọn họ không xứng, mà là cậu không xứng với Phó Sinh mới đúng.
Phó Sinh trẻ tuổi tuấn tú, sự nghiệp thành công, có tiền có công ty riêng, theo nghề phim chỉ vì yêu thích, ngay cả người dẫn dắt cũng là đạo diễn nước ngoài có tiếng.
Bất kể nhìn từ góc độ nào, anh vẫn tựa như một tác phẩm hoàn mỹ nhất của ông trời, như là một nhân vật bước ra từ tiểu thuyết.
Còn Tu Từ chỉ là một minh tinh nhỏ không tên không tuổi tuyến mười tám, gần đây mới vất vả có thêm lưu lượng, ít nhiều gì cũng vì cậu đóng vai Mộ Tương trong《 Vãng sinh 》.
Mà nhân vật này là Phó Sinh đi cửa sau trực tiếp điều động nội bộ cậu.
"Chúng ta không thể khống chế miệng của mọi người, chỉ cần quản chặt dư luận là được."
Phó Sinh rất lý trí: "Không cần phải quan tâm đến lời của người không liên quan."
Anh đứng dậy rót cho Tu Từ cốc nước, khi La Thường đi rồi thì lấy thuốc ra đưa lên miệng Tu Từ: "Ăn xong chúng ta phải chuẩn bị làm việc."
Thân thể Tu Từ hơi cứng ngắc, cậu dừng một lúc lâu, cơ thể mới dần thả lỏng, ngậm lấy viên thuốc rồi nuốt cả vào.
"Khó chịu không em?"
Phó Sinh thấy cậu uống, giọng dịu đi đôi chút: "Mấy cảnh đầu buổi sáng không phải của em, có thể nghỉ ngơi một lát."
Tu Từ lắc đầu một cái, cho rằng Phó Sinh hỏi phía sau cậu: "Tối qua chỉ làm có một lần..."
"..." Phó Sinh nhịn không được mà dùng sức bóp cậu, hơi hơi buồn cười, "Vậy được, chờ sau khi đóng máy, em cứ nằm ở trên giường đi, đừng xuống."
Tu Từ bị bóp co rúm lại trong lòng Phó Sinh, mím môi không nói lời nào.
"Vừa khéo không phải em muốn sớm sinh quý tử sao?"
Phó Sinh cong môi: "Không sinh ra thì đừng xuống giường."
"..."
Nói bận là thật, Tu Từ tạm thời còn có thể tranh thủ một lúc, phải đến tám rưỡi mới bắt đầu cảnh của cậu, vậy nên không thể không đi xem weibo.
Thật sự có rất nhiều tin nhắn, không chỉ một người hỏi thăm tối qua tại sao cậu khóc, là cãi nhau cùng Phó Sinh hay là bị làm khóc...
Bên tai Tu Từ bỗng nhiên ửng đỏ, nhưng vẫn không hiểu sao cư dân mạng lại biết đêm qua cậu khóc.
Thật ra cũng không tính là khóc, chỉ là nước mắt sinh lý thôi, cuối cùng còn bị Phó Sinh dịu dàng hôn sạch hết.
Mãi đến khi đi xem Weibo Phó Sinh, Tu Từ mới ngơ ngác phản ứng lại, nhìn câu "Hận không thể hái bầu trời đầy sao xuống trao em", trong lòng bỗng trào lên một luồng khí ấm nóng.
Thỏa mãn, rất nóng, có hơi hơi đau, nhưng nhiều hơn cả chính là vui mừng, tựa như sắp tràn ra.
Dưới con mắt người khác có lẽ đây chỉ là lời tâm tình, nhưng Tu Từ hiểu rõ, những thứ Phó Sinh cho cậu còn quý giá hơn ngàn vì sao.
Lượng fan trên weibo của của cậu tăng cực nhanh, mới qua năm phút đồng hồ đã tăng một vạn fan.
— Làm tui cười chết, đột nhiên cảm thấy Tu Từ thiệt là đáng yêu, tự mình chúc chính mình sớm sinh quý tử có ổn không? — Sinh đê! Khiến cậu ấy sinh!! Không sinh ra thì đừng xuống giường!
— Tốt nhất là tiến vào nhiều lần, rót tràn đầy, sớm muộn cũng có ngày lớn bụng! [Sắc.jpg]
— Lầu trên, bút đây, viết nhiều xíu, viết xong nhớ quăng link.
— Oạch, lúc trước tui từng đọc H văn của Bạch Bạch và thầy Ô rùi, khụ khụ khụ, nhưng hình thể hai anh í không chênh mấy, không giống Tu Từ và Phó Sinh, Tu Từ cảm giác mềm mềm bé xinh (so với con trai bình thường), nếu họ có H văn nhất định rất mlem!
— Chắc chắn òi!! Đạo diễn Phó và bé con ngoan mềm của hắn!
— Có thể mang chút nội dung phim khụ khụ, ví dụ như quay mấy loại tương đối H, đạo diễn Phó mượn cớ đóng phim chiếm hết tiện nghi...
— Hoặc đơn giản là mô típ quy tắc ngầm, tiểu minh tinh không có danh tiếng vì để biểu diễn nhân vật yêu thích không thể không bò lên giường đạo diễn...
— Link đây!! Vẫn chưa cập nhật, chờ tui mấy tiếng, lập tức quăng một phần văn siêu dài!!
— Đù đù!! Nhận chìa khóa ngoan ngoãn ngồi chờ!
— Nhanh nhanh copy link lại, chờ lát nữa nhỡ trôi mất thì làm sao!!
— Đã lưu trữ!
Quay xong cảnh đầu, Phó Sinh vừa quay đầu lại đã thấy hai tai nhóc con đằng kia đỏ bừng, mặt cũng phơn phớt hồng, tay lướt lướt chăm chú xem điện thoại di động, không biết đang nhìn cái gì.
Tu Từ vừa định chuyển sang nick phụ đã thấy trước mặt có một bóng đen.
"Đang xem gì thế?" Phó Sinh hỏi.
"Không, không xem gì cả..." Tu Từ bỗng lắp bắp.
"Thật à?" Phó Sinh cúi người xoa nắn vành tai nong nóng của Tu Từ, "Nóng thế, em sốt à?"
"Không phải..." Tu Từ lặng lẽ tắt điện thoại, "Đang xem weibo anh."
Phó Sinh bật cười, weibo anh có gì mà làm Tu Từ đỏ bừng hết cả tai thế này?
Nhưng việc còn chưa xong, anh không có thời gian đi tìm tòi chân tướng, chỉ có thể nâng cằm Tu Từ hôn một cái rồi đi làm việc.
Tiêu Duyệt cách đó không xa lén lút chú ý tới nhất cử nhất động của hai người lặng lẽ rít gào: A a a tui chớt!!
Cô vội vã đăng nhập nick phụ đăng một bài viết mới: Huhu ngọt quá ngọt quá, lượng đường hôm nay vượt quá tiêu chuẩn!
— Ngọt cái gì chị có thể nói rõ không!
— Trời ui, em đã nói với Duyệt Duyệt rùi, thứ tốt không thể hưởng một mình, mọi người đều là chị em, có gì mà không thể nói?
— Ngọt ngào thế nào chị có thể miêu tả một xíu không! Chúng em biết chị không muốn bị phát hiện cho nên thay bằng bút danh, mọi người đều hiểu mà.
Tiêu Duyệt nhịn không nổi, tùy ý trả lời bình luận có lượt like cao nhất: Hôn á! Lần thứ ba nhìn thấy!!
Cô tự an ủi bản thân, đây là nick phụ, chỉ cần cô sống chết không thừa nhận, cái nick này sẽ không hề liên quan đến Tiêu Duyệt.
Tu Từ còn không biết sóng gió bên chỗ Tiêu Duyệt, mà chuyển sang nick phụ, lén lút lưu trữ cái link H văn vừa rồi.
Bây giờ vào link vẫn trống không, có vẻ như lời cư dân mạng kia nói thì phải qua vài tiếng mới có cập nhật.
Dù sao thì mã hiệu hại não, H văn hại thân.
Tên tài khoản phụ của cậu vẫn là Bé con, bởi vì Phó Sinh thích gọi cậu như vậy.
Tường nhà có rất nhiều trạng thái, ghi chép một ít cuộc sống hàng ngày cùng Phó Sinh.
Tu Từ lại lần nữa đăng trạng thái:
— Tối hôm qua anh ấy lại nói yêu tôi... Tất cả mọi người đều biết, anh ấy yêu tôi, anh ấy là của tôi.
Fan của tài khoản này cũng không ít, mấy ngàn lận, tất cả đều là anti fan kéo đến thời điểm Tu Từ hăng hái đấu khẩu.
Bây giờ rất nhiều người đều cảm thấy cậu là tên thích thần kinh thích tɦủ ɖâʍ tinh thần, tự đặt mình vào góc nhìn bạn trai đạo diễn Phó, tự biên tự diễn tiết mục ân ái.
— Hôm nay lại lên cơn gì vậy?
— Lầu trên không biết à? Bạn trai của đạo diễn Phó cuối cũng cũng lộ diện rồi, đang treo trên hot search cả đêm.
— Chính chủ còn chưa trả lời Weibo công khai của Phó Sinh, thế mà vị bệnh nhân tâm thần này đã chiếm slot trước rồi.
— Tôi vừa đi xem, vừa thấy đã vãi đạn, không ngờ đối tượng của đạo diễn Phó thế mà lại là Tu Từ.
— Cảm thấy hơi thần kì, chắc là do trước kia bị ngôn luận ảnh hưởng, tôi có mấy định kiến không quá tốt về Tu Từ.
— Mà tôi cảm thấy người có thể được đạo diễn Phó yêu thích như vậy chắc cũng không đến nỗi tệ thế chứ?
— Tệ hay không có thể tệ bằng tên ảo tưởng sức mạnh này không?
— Làm tui cười chết, không sai, đột nhiên cảm thấy Tu Từ cũng rất tốt, ít ra gương mặt kia không có gì để bàn.
— Gương mặt này thật sự quá tuyệt! Cái ảnh đêm qua đạo diễn Phó đăng trông Tu Từ nhìn ngoan quá trời! Lông mi dài như vậy, còn ươn ướt dính vào nhau, huhuhu tui cũng muốn nuôi một bé bi cảm giác mềm mềm xinh xinh! thế này
Tu Từ đăng xong weibo liền đổi sang nick chính, tin nhắn bên trong nick chính cũng không hẳn đều là lời lẽ dễ nghe, phần bình luận cũng có rất nhiều cái nhìn khác.
Chẳng hạn như:
— Thật ra cái câu chúc phúc sớm sinh quý tử này nếu không phải nói nhầm thì sao tôi có cảm giác như kiểu Tu Từ muốn gạt mình qua một bên quá?
— Đúng, đạo diễn Phó đăng weibo công khai mười tiếng rồi, Tu Từ một câu trả lời cũng không có.
— Khả năng là chưa tỉnh ngủ? Khụ khụ, không phải tối qua mệt nhọc à...
— Tôi cảm thấy Tu Từ không tốt lắm, đạo diễn Phó quang minh chính đại giới thiệu cậu ta với tất cả mọi người như thế mà cậu ấy chẳng có động tĩnh, là sợ sự nghiệp của mình bị ảnh hưởng à?
— Biết đâu hai người còn vì chuyện này mà cãi nhau rồi đó, tối qua rõ ràng đạo diễn Phó nhân lúc Tu Từ ngủ đăng weibo, ảnh cũng là chụp trộm lúc ngủ.
— Có cái rắm, các người vào nick phụ của đại tỷ đu cp đi, người ta vừa đăng weibo bảo hai người hôn!
— Sao chúng mày khó hầu hạ thế? Tao không phải fan Tu Từ nhưng vẫn muốn chửi mấy tiếng.
Lúc trước cậu ấy quên thả like, chúng mày bảo cậu ấy có ý đồ riêng. Cậu ấy chuyển tiếp chúc sớm sinh quý tử, chúng mày bảo người ta quái gở. Tối qua cậu ấy thả like, chúng mày chê chướng mắt. Hôm nay công khai, chúng mày lại bảo cậu ấy không muốn dính líu đến đạo diễn Phó sợ ảnh hưởng sự nghiệp, nhất thiết phải nhiều chuyện thế à? Rảnh rỗi vậy thì đi tra số dư tài khoản ngân hàng của bản thân thử đi? Làm xong bài tập chưa? PPT xong chưa? Lương tháng hơn vạn?
— Lầu trên kích động như thế làm gì, sao mà cảm thông dữ vậy? Bọn họ dám công khai, làm sao mà không cho phép chúng ta thảo luận?
— Cộng đồng mạng vốn là nơi công cộng, muốn nói cái gì là chuyện của bọn tao, chính bọn họ làm không đúng chỗ còn trách người ta suy đoán nhiều chuyện?
— Mày mới nhiều chuyện, miệng mọc trên người bọn tao liên quan gì đến mày?
Tu Từ lại không vì những phát ngôn này mà khó chịu, quả thật là cậu không nhận ra mình phải đáp lại weibo của Phó Sinh, vì vậy lập tức thả like cho bài đăng ấy của Phó Sinh đồng thời chuyển tiếp.
Vào lúc này cậu lại bí chữ, chuyển tiếp rồi nói gì đây?
Tài khoản phụ thì cậu dám nói năng thoải mái, nhưng tài khoản chính có liên quan đến Phó Sinh nên lại rụt rè.
Tu Từ tra mạng tìm thử, học trên internet mấy lời giải thích khi công khai, chọn một cái tương đối đúng quy đúng củ.
Đánh xong chữ, cuối cũng cậu suy nghĩ một lát, vẫn bỏ thêm một cái xưng hô.
— Phó tiên sinh, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo.