Lúc xem ảnh chụp nàng không thấy Y Y lùn, cho đến khi cô bé ngẩng đầu lên nhìn mình, nàng mới phát hiện ra cô bé này bé tí teo, chỉ thấy mỗi cái đầu to như hạt đậu.
Y Y đang đeo một chiếc cặp nhỏ hình chú ếch, trong đó có một ít bút màu, một gói khăn giấy, thêm một chiếc máy định vị, ngoài ra không còn gì nữa nên cặp rất nhẹ.
Đưa tay nhấc chiếc cặp nhỏ của Y Y lên, nhìn ánh mắt sắc bén của chú ếch xanh lục này, Hàn Phi Nhứ nhướng mày, ếch xanh lại còn đeo thêm một bọc hành lý nhỏ, đây có phải là nhân vật anime không vậy?
Không, đó là con trai yêu mới ra lò của đất nước chúng ta.
......
Cô gái nhỏ đưa ra yêu cầu, Hàn Phi Nhứ suy nghĩ, dù sao mình cũng không có việc gì làm, vậy nên nàng đưa cô bé quay lại tiệm bánh ngọt vừa rồi, mua cho bé một cốc kem nhỏ.
Một cốc này đủ cho cô bé ăn thật lâu, cô bé ngồi đối diện nàng, vui vẻ múc kem, đôi mắt to long lanh chớp động nhìn Hàn Phi Nhứ.
"Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ lại tới đón con vậy?"
Hàn Phi Nhứ mở miệng, nhưng chợt nhớ ra mình không biết Y Y gọi Diệp Minh Tâm thế nào.
Công nghệ sinh con giữa người cùng giới đã được đưa vào thử nghiệm từ năm 2005.
Cũng tương tự như sinh con trong ống nghiệm, người ta sẽ lấy trứng của hai phụ nữ, sau đó sử dụng kỹ thuật mới dựa trên công nghệ nhân bản để kết hợp hai trứng lại với nhau, cuối cùng tạo thành phôi thai có sự kết hợp mã gen của hai người.
Cuối cùng, phôi thai được đưa trở lại vào cơ thể mẹ để thụ thai, sau đó là một sinh mệnh mới ra đời.
Đứa trẻ được sinh ra từ công nghệ này nhất định sẽ là con gái.
Kỹ thuật này chưa phát triển mạnh vào năm 2008, do tỷ lệ thất bại cao và rất tốn kém, nhưng dù vậy, nó cũng không ngăn được mọi người đổ xô đi thử nghiệm.
Về sau, công nghệ này đã oanh động toàn thế giới, cũng trở thành tin tức chấn động một thời gian dài sau khi hôn nhân đồng giới được hợp pháp hoá.
Hàn Phi Nhứ biết đến kỹ thuật này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy đứa trẻ nào được ra đời theo phương pháp như vậy, càng không biết chúng sẽ xưng hô với hai người mẹ của mình thế nào, trầm mặc nửa ngày, cái khó ló cái khôn, nàng quyết định bỏ qua cách xưng hô.
"Chị ấy có việc không đến được."
Y Y hơi nghiêng đầu, cất giọng non nớt hỏi nàng, "Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ không gọi mommy là tên khốn kiếp kia?"
Hàn Phi Nhứ: "......" Ngày thường mình đều gọi như vậy sao???
Y Y chỉ thuận miệng hỏi, trong lòng cô bé thì kem vẫn là thứ quan trọng nhất, nói chuyện với mẹ chỉ là tiện thể mà thôi.
Cô bé cúi đầu, tiếp tục chăm chỉ múc kem, sau khi múc được một thìa lớn liền cho vào trong miệng.
Họ đang ngồi bên cạnh cửa sổ, hơn ba giờ chiều, ánh mặt trời vẫn còn chói chang, một mảng nắng đổ xuống như một lớp sương màu vàng.
Y Y cúi đầu, ánh nắng nhẹ rơi trên tóc cô bé.
Màu tóc của cô bé rất nhạt, trời sinh là màu vàng cát tự nhiên, tóc trẻ con thật mềm, ngọn tóc hơi cong, dán lên má em, hơn nữa, dưới sự khúc xạ của ánh mặt trời, nhìn từ xa Y Y trông như đang toả sáng.
Có hai cô gái trẻ đến mua bánh ngọt, vừa thấy Y Y liền hét lên một tiếng chói tai như phát hiện thứ gì đó vô cùng đáng yêu.
"A! —— Con lai xinh quá!"
Ngũ quan Y Y rất rõ nét, đôi mắt trong suốt như pha lê có màu xám trà, chỉ cần cô bé chớp chớp đôi mắt là có thể bắt trọn trái tim của tất cả mọi người trong tiệm ngay lập tức.
Hai cô gái kia đều bị vẻ đáng yêu của bé khiến suýt nữa thì chảy máu mũi, họ giậm chân kích động, vẫy vẫy tay chào Y Y rồi hào hứng rời khỏi cửa hàng.
Hàn Phi Nhứ nhìn theo hướng đi của họ, Y Y lại hỏi nàng, "Mẹ ơi, con lai nghĩa là gì, cô giáo trong lớp cũng nói con là con lai."
"Nghĩa là con có hai loại huyết thống."
"Huyết thống có nghĩa là gì ạ?"
Trong quá trình trưởng thành, không tránh khỏi thời kỳ những đứa trẻ sẽ hỏi mười vạn câu hỏi vì sao, mỗi ngày không hỏi phụ huynh đến hộc máu sẽ không chịu nổi, hiển nhiên là Y Y đang ở trong thời kỳ này.
Sau khi giải thích lung tung lang tang một hồi, Hàn Phi Nhứ liền nhắc đến chính sự: "Y Y, chút nữa mẹ đưa con về nhà, con ở cùng dì giúp việc, được không? Mẹ có việc bận."
"Là đi nói chuyện ly hôn ạ?"
Hàn Phi Nhứ đang uống nước, vừa nghe suýt chút nữa bị sặc chết.
Nàng đặt ly xuống, kinh ngạc nhìn Y Y, cô bé tỏ vẻ vô tội nhìn lại nàng.
"Sao con lại biết đến việc ly hôn?"
Y Y cúi đầu, "Con nghe hai người nói chuyện."
Trời ạ, nói đến chuyện thế này mà hai người họ cũng không nghĩ đến trẻ con sao? Lỡ tạo cho con bé bóng ma tâm lý thì biết làm thế nào.
"Con tỉnh dậy nghe dưới lầu có tiếng nói nên mới đi ra xem thử.
Mẹ ơi, không phải con cố ý nghe lén đâu."
Cô bé rụt rè ngước mắt nhìn lên, tỏ vẻ vô cùng ăn năn.
Hàn Phi Nhứ im lặng hai giây, đặt cốc nước trước mặt mình sang một bên, sau đó chống tay lên chiếc bàn tròn nhỏ, lại gần Y Y thêm một chút, "Vậy con nghe thấy gì, nói lại cho mẹ nghe xem."
Nàng muốn lấy một ít thông tin từ chỗ Y Y, nhưng cô bé Y Y này lại không nhượng bộ, em khó hiểu nhìn Hàn Phi Nhứ, "Mẹ, mẹ nói gì mà còn không nhớ hay sao?"
Hàn Phi Nhứ dường như nghe được tiếng chuông báo động.
Nàng lập tức ngồi thẳng người, cười gượng ba tiếng, "Sao có thể! Tất nhiên là mẹ nhớ, mẹ chỉ không biết con nghe được bao nhiêu thôi!"
"Dạ cũng không nhiều lắm, chỉ có vài câu, sau đó thì mẹ bỏ đi.
Nhưng mà mẹ ơi, ly hôn có nghĩa là gì vậy ạ?"
Hàn Phi Nhứ mắc kẹt một lúc, suy nghĩ hồi lâu rồi mơ hồ giải thích: "Chính là......!Chính là chuyển nhà, đúng rồi, ly hôn chính là chuyển nhà."
Y Y nói thầm, "À, lại chuyển nữa."
Không đợi Hàn Phi Nhứ hỏi cô bé từ "lại" này là có ý gì, Y Y đã ngẩng đầu lên, tha thiết nhìn nàng, "Mẹ ơi, đừng chuyển được không, con thích nơi này, bà ngoại, ông ngoại, cậu, dì, họ đều rất tốt với con, còn có dì Tang Lạc nữa, dì ấy nói hè này sẽ đưa con đi chơi du thuyền nữa.
Còn mommy nữa, chắc là mommy cũng không thích chuyển nhà đâu, chúng ta đừng dọn đi được không ạ?"
Hàn Phi Nhứ chống cằm, "Sao con biết mommy không thích chuyển nhà?"
"Tại vì hôm đó, sau khi mẹ đi rồi con nhìn thấy mommy khóc, đôi mắt rất đỏ, nhìn là biết vừa khóc xong."
Hàn Phi Nhứ sửng sốt.
Sau khi Y Y về nhà, việc đầu tiên cô bé làm sau khi vào cửa là xem phim hoạt hình, Hàn Phi Nhứ tìm dì giúp việc, nói bà giúp chăm sóc Y Y, tiện thể nói hộ với Diệp Minh Tâm một tiếng.
Dì giúp việc dường như đã quá quen với việc này, sau khi đồng ý liền đi xuống rửa rau.
Hàn Phi Nhứ nhìn xung quanh, phát hiện không có người làm nào khác, có lẽ trong nhà chỉ có mỗi dì giúp việc này.
Cũng không biết có đáng tin cậy không.
Nếu mẹ nàng ở đây thì tốt rồi, giao con gái cho mẹ vẫn tốt hơn là giao vào tay người giúp việc.
Trước khi đi, Hàn Phi Nhứ nói hẹn gặp lại với Y Y, cô bé rất hiểu chuyện, cũng không quấn lấy người, giơ bàn tay bé xíu lên vẫy chào.
Nhìn gương mặt trắng nõn đáng yêu của Y Y, Hàn Phi Nhứ không khỏi mỉm cười, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Lúc này dì giúp việc không nhắc nàng đội mũ và đeo kính râm, bản thân nàng cũng quên mất là từ tiểu khu này phải đi hơn một km mới ra đến đường lớn.
Những người có thể sống ở đây đều có tài xế riêng, căn bản không cần đi bộ.
Hàn Phi Nhứ không biết điều này, cũng không biết hiện tại đã có phần mềm gọi xe, không cần phải đi ra ngoài để bắt taxi.
Hàn Phi Nhứ đi một lúc lâu cũng chẳng thấy ai ngó ngàng đến nàng, cho dù có nhìn thì cũng chỉ vì dáng vẻ xinh đẹp của nàng, xem ra, nàng cũng không phải nhân vật gì quá nổi tiếng.
Đến nhà Thẩm Tang Lạc, ấn mật mã, sau khi bước vào thì phát hiện đây là một căn hộ độc thân, diện tích không nhỏ, nhưng cả căn hộ chỉ có một phòng ngủ, nàng ngồi trên sô pha, nhàn rỗi không có chuyện gì liền bắt đầu xem TV.
TV cũng là TV thông minh, Hàn Phi Nhứ thử qua tất cả những chức năng mới của chiếc điều khiển từ xa, đột nhiên cảm thấy sự phát triển của khoa học kỹ thuật quả thật đang thay đổi từng ngày, không chừng mười năm nữa, người máy sẽ ra đời!
Chuyển sang thể loại phim truyền hình, ở trang đầu tiên của mục phim truyền hình ăn khách, nàng nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Minh Tâm.
Diệp Minh Tâm đóng phim truyền hình???
Nàng vội vàng bấm vào poster, sau đó lướt xuống xem tiêu đề và giới thiệu.
《 Gió lạnh đêm trăng rằm 》, được chuyển thể từ tiểu thuyết trinh thám ăn khách nhất của Trung Quốc 《 Đêm gió lạnh 》, tác giả cho biết Trăng rằm là phần cuối cùng trong bộ truyện Đêm gió lạnh.
......
Đêm gió lạnh kết thúc???!!!
Nàng đã bắt đầu theo dõi Đêm gió lạnh từ khi mới vào cấp hai, theo dõi suốt bốn năm, tưởng rằng tác giả có thể tiếp tục viết, ai ngờ bây giờ đã kết thúc, hơn nữa lại còn quay xong cả phim truyền hình!
Vậy Lục Tiêu đó cuối cùng chọn ai, nam một hay nam hai, nữ hai hay nữ ba, hay lại tái hợp với bạn trai cũ??
Thẩm Tang Lạc trở về nhà với vẻ mặt mệt mỏi, cô đá văng giày cao gót, lấy dép mềm ra, ngay khi mang vào, Thẩm Tang Lạc có ảo giác như mình được sống lại, từ ngón chân tiến dần lên trên, từng tế bào như được hồi sinh.
Cô bước vào phòng khách, ném mình lên sô pha, thở dài, nhìn về phía Hàn Phi Nhứ đang ngồi bên cạnh, "Thế nào, Diệp Minh Tâm không làm khó dễ cậu nữa chứ?"
Hàn Phi Nhứ lắc lắc tay với cô, "Đừng làm ồn, đang đến đoạn gay cấn."
Thẩm Tang Lạc: "......"
Cô ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra đó là bộ phim truyền hình Diệp Minh Tâm đóng vai chính, tuy phát sóng đã được hai tháng, nhưng nó vẫn chiếm lĩnh các bảng xếp hạng lớn, vô số các phương tiện truyền thông vẫn đang không ngừng thổi lên cơn sốt, khuấy động sức nóng cho đến tận bây giờ.
Hiện tại, ngay cả bạn học của Y Y cũng biết đến bộ phim《 Trăng rằm 》 này.
Thẩm Tang Lạc ngồi dậy, đoạt lấy điều khiển từ xa, dứt khoát tắt TV.
Hàn Phi Nhứ sửng sốt, "Sao cậu lại tắt, mình còn chưa xem xong mà!"
Nàng quay đầu, thấy Thẩm Tang Lạc đang dùng vẻ mặt cạn lời nhìn mình, "Bây giờ là lúc xem phim truyền hình à?"
Nhớ đến tình cảnh của mình, khí thế của Hàn Phi Nhứ lập tức bốc hơi, nàng ngồi xếp bằng trên sô pha, bắp chân thon thả trắng ngần chồng lên nhau, lộ ra đôi tất màu vàng.
Thẩm Tang Lạc đã rất mệt mỏi, cô xoay xoay cổ mình rồi nói với Hàn Phi Nhứ: "Muốn hỏi gì thì hỏi bây giờ đi."
Hàn Phi Nhứ sốt sắng nhìn cô, "Mình muốn biết trong mười năm qua đã xảy ra chuyện gì, tại sao mình lại kết hôn với Diệp Minh Tâm, lại còn có một đứa con gái lớn như vậy nữa."
Vấn đề này......!Thật sự là trẻ con không mẹ, đó là một câu chuyện dài..
Y Y đang đeo một chiếc cặp nhỏ hình chú ếch, trong đó có một ít bút màu, một gói khăn giấy, thêm một chiếc máy định vị, ngoài ra không còn gì nữa nên cặp rất nhẹ.
Đưa tay nhấc chiếc cặp nhỏ của Y Y lên, nhìn ánh mắt sắc bén của chú ếch xanh lục này, Hàn Phi Nhứ nhướng mày, ếch xanh lại còn đeo thêm một bọc hành lý nhỏ, đây có phải là nhân vật anime không vậy?
Không, đó là con trai yêu mới ra lò của đất nước chúng ta.
......
Cô gái nhỏ đưa ra yêu cầu, Hàn Phi Nhứ suy nghĩ, dù sao mình cũng không có việc gì làm, vậy nên nàng đưa cô bé quay lại tiệm bánh ngọt vừa rồi, mua cho bé một cốc kem nhỏ.
Một cốc này đủ cho cô bé ăn thật lâu, cô bé ngồi đối diện nàng, vui vẻ múc kem, đôi mắt to long lanh chớp động nhìn Hàn Phi Nhứ.
"Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ lại tới đón con vậy?"
Hàn Phi Nhứ mở miệng, nhưng chợt nhớ ra mình không biết Y Y gọi Diệp Minh Tâm thế nào.
Công nghệ sinh con giữa người cùng giới đã được đưa vào thử nghiệm từ năm 2005.
Cũng tương tự như sinh con trong ống nghiệm, người ta sẽ lấy trứng của hai phụ nữ, sau đó sử dụng kỹ thuật mới dựa trên công nghệ nhân bản để kết hợp hai trứng lại với nhau, cuối cùng tạo thành phôi thai có sự kết hợp mã gen của hai người.
Cuối cùng, phôi thai được đưa trở lại vào cơ thể mẹ để thụ thai, sau đó là một sinh mệnh mới ra đời.
Đứa trẻ được sinh ra từ công nghệ này nhất định sẽ là con gái.
Kỹ thuật này chưa phát triển mạnh vào năm 2008, do tỷ lệ thất bại cao và rất tốn kém, nhưng dù vậy, nó cũng không ngăn được mọi người đổ xô đi thử nghiệm.
Về sau, công nghệ này đã oanh động toàn thế giới, cũng trở thành tin tức chấn động một thời gian dài sau khi hôn nhân đồng giới được hợp pháp hoá.
Hàn Phi Nhứ biết đến kỹ thuật này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy đứa trẻ nào được ra đời theo phương pháp như vậy, càng không biết chúng sẽ xưng hô với hai người mẹ của mình thế nào, trầm mặc nửa ngày, cái khó ló cái khôn, nàng quyết định bỏ qua cách xưng hô.
"Chị ấy có việc không đến được."
Y Y hơi nghiêng đầu, cất giọng non nớt hỏi nàng, "Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ không gọi mommy là tên khốn kiếp kia?"
Hàn Phi Nhứ: "......" Ngày thường mình đều gọi như vậy sao???
Y Y chỉ thuận miệng hỏi, trong lòng cô bé thì kem vẫn là thứ quan trọng nhất, nói chuyện với mẹ chỉ là tiện thể mà thôi.
Cô bé cúi đầu, tiếp tục chăm chỉ múc kem, sau khi múc được một thìa lớn liền cho vào trong miệng.
Họ đang ngồi bên cạnh cửa sổ, hơn ba giờ chiều, ánh mặt trời vẫn còn chói chang, một mảng nắng đổ xuống như một lớp sương màu vàng.
Y Y cúi đầu, ánh nắng nhẹ rơi trên tóc cô bé.
Màu tóc của cô bé rất nhạt, trời sinh là màu vàng cát tự nhiên, tóc trẻ con thật mềm, ngọn tóc hơi cong, dán lên má em, hơn nữa, dưới sự khúc xạ của ánh mặt trời, nhìn từ xa Y Y trông như đang toả sáng.
Có hai cô gái trẻ đến mua bánh ngọt, vừa thấy Y Y liền hét lên một tiếng chói tai như phát hiện thứ gì đó vô cùng đáng yêu.
"A! —— Con lai xinh quá!"
Ngũ quan Y Y rất rõ nét, đôi mắt trong suốt như pha lê có màu xám trà, chỉ cần cô bé chớp chớp đôi mắt là có thể bắt trọn trái tim của tất cả mọi người trong tiệm ngay lập tức.
Hai cô gái kia đều bị vẻ đáng yêu của bé khiến suýt nữa thì chảy máu mũi, họ giậm chân kích động, vẫy vẫy tay chào Y Y rồi hào hứng rời khỏi cửa hàng.
Hàn Phi Nhứ nhìn theo hướng đi của họ, Y Y lại hỏi nàng, "Mẹ ơi, con lai nghĩa là gì, cô giáo trong lớp cũng nói con là con lai."
"Nghĩa là con có hai loại huyết thống."
"Huyết thống có nghĩa là gì ạ?"
Trong quá trình trưởng thành, không tránh khỏi thời kỳ những đứa trẻ sẽ hỏi mười vạn câu hỏi vì sao, mỗi ngày không hỏi phụ huynh đến hộc máu sẽ không chịu nổi, hiển nhiên là Y Y đang ở trong thời kỳ này.
Sau khi giải thích lung tung lang tang một hồi, Hàn Phi Nhứ liền nhắc đến chính sự: "Y Y, chút nữa mẹ đưa con về nhà, con ở cùng dì giúp việc, được không? Mẹ có việc bận."
"Là đi nói chuyện ly hôn ạ?"
Hàn Phi Nhứ đang uống nước, vừa nghe suýt chút nữa bị sặc chết.
Nàng đặt ly xuống, kinh ngạc nhìn Y Y, cô bé tỏ vẻ vô tội nhìn lại nàng.
"Sao con lại biết đến việc ly hôn?"
Y Y cúi đầu, "Con nghe hai người nói chuyện."
Trời ạ, nói đến chuyện thế này mà hai người họ cũng không nghĩ đến trẻ con sao? Lỡ tạo cho con bé bóng ma tâm lý thì biết làm thế nào.
"Con tỉnh dậy nghe dưới lầu có tiếng nói nên mới đi ra xem thử.
Mẹ ơi, không phải con cố ý nghe lén đâu."
Cô bé rụt rè ngước mắt nhìn lên, tỏ vẻ vô cùng ăn năn.
Hàn Phi Nhứ im lặng hai giây, đặt cốc nước trước mặt mình sang một bên, sau đó chống tay lên chiếc bàn tròn nhỏ, lại gần Y Y thêm một chút, "Vậy con nghe thấy gì, nói lại cho mẹ nghe xem."
Nàng muốn lấy một ít thông tin từ chỗ Y Y, nhưng cô bé Y Y này lại không nhượng bộ, em khó hiểu nhìn Hàn Phi Nhứ, "Mẹ, mẹ nói gì mà còn không nhớ hay sao?"
Hàn Phi Nhứ dường như nghe được tiếng chuông báo động.
Nàng lập tức ngồi thẳng người, cười gượng ba tiếng, "Sao có thể! Tất nhiên là mẹ nhớ, mẹ chỉ không biết con nghe được bao nhiêu thôi!"
"Dạ cũng không nhiều lắm, chỉ có vài câu, sau đó thì mẹ bỏ đi.
Nhưng mà mẹ ơi, ly hôn có nghĩa là gì vậy ạ?"
Hàn Phi Nhứ mắc kẹt một lúc, suy nghĩ hồi lâu rồi mơ hồ giải thích: "Chính là......!Chính là chuyển nhà, đúng rồi, ly hôn chính là chuyển nhà."
Y Y nói thầm, "À, lại chuyển nữa."
Không đợi Hàn Phi Nhứ hỏi cô bé từ "lại" này là có ý gì, Y Y đã ngẩng đầu lên, tha thiết nhìn nàng, "Mẹ ơi, đừng chuyển được không, con thích nơi này, bà ngoại, ông ngoại, cậu, dì, họ đều rất tốt với con, còn có dì Tang Lạc nữa, dì ấy nói hè này sẽ đưa con đi chơi du thuyền nữa.
Còn mommy nữa, chắc là mommy cũng không thích chuyển nhà đâu, chúng ta đừng dọn đi được không ạ?"
Hàn Phi Nhứ chống cằm, "Sao con biết mommy không thích chuyển nhà?"
"Tại vì hôm đó, sau khi mẹ đi rồi con nhìn thấy mommy khóc, đôi mắt rất đỏ, nhìn là biết vừa khóc xong."
Hàn Phi Nhứ sửng sốt.
Sau khi Y Y về nhà, việc đầu tiên cô bé làm sau khi vào cửa là xem phim hoạt hình, Hàn Phi Nhứ tìm dì giúp việc, nói bà giúp chăm sóc Y Y, tiện thể nói hộ với Diệp Minh Tâm một tiếng.
Dì giúp việc dường như đã quá quen với việc này, sau khi đồng ý liền đi xuống rửa rau.
Hàn Phi Nhứ nhìn xung quanh, phát hiện không có người làm nào khác, có lẽ trong nhà chỉ có mỗi dì giúp việc này.
Cũng không biết có đáng tin cậy không.
Nếu mẹ nàng ở đây thì tốt rồi, giao con gái cho mẹ vẫn tốt hơn là giao vào tay người giúp việc.
Trước khi đi, Hàn Phi Nhứ nói hẹn gặp lại với Y Y, cô bé rất hiểu chuyện, cũng không quấn lấy người, giơ bàn tay bé xíu lên vẫy chào.
Nhìn gương mặt trắng nõn đáng yêu của Y Y, Hàn Phi Nhứ không khỏi mỉm cười, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Lúc này dì giúp việc không nhắc nàng đội mũ và đeo kính râm, bản thân nàng cũng quên mất là từ tiểu khu này phải đi hơn một km mới ra đến đường lớn.
Những người có thể sống ở đây đều có tài xế riêng, căn bản không cần đi bộ.
Hàn Phi Nhứ không biết điều này, cũng không biết hiện tại đã có phần mềm gọi xe, không cần phải đi ra ngoài để bắt taxi.
Hàn Phi Nhứ đi một lúc lâu cũng chẳng thấy ai ngó ngàng đến nàng, cho dù có nhìn thì cũng chỉ vì dáng vẻ xinh đẹp của nàng, xem ra, nàng cũng không phải nhân vật gì quá nổi tiếng.
Đến nhà Thẩm Tang Lạc, ấn mật mã, sau khi bước vào thì phát hiện đây là một căn hộ độc thân, diện tích không nhỏ, nhưng cả căn hộ chỉ có một phòng ngủ, nàng ngồi trên sô pha, nhàn rỗi không có chuyện gì liền bắt đầu xem TV.
TV cũng là TV thông minh, Hàn Phi Nhứ thử qua tất cả những chức năng mới của chiếc điều khiển từ xa, đột nhiên cảm thấy sự phát triển của khoa học kỹ thuật quả thật đang thay đổi từng ngày, không chừng mười năm nữa, người máy sẽ ra đời!
Chuyển sang thể loại phim truyền hình, ở trang đầu tiên của mục phim truyền hình ăn khách, nàng nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Minh Tâm.
Diệp Minh Tâm đóng phim truyền hình???
Nàng vội vàng bấm vào poster, sau đó lướt xuống xem tiêu đề và giới thiệu.
《 Gió lạnh đêm trăng rằm 》, được chuyển thể từ tiểu thuyết trinh thám ăn khách nhất của Trung Quốc 《 Đêm gió lạnh 》, tác giả cho biết Trăng rằm là phần cuối cùng trong bộ truyện Đêm gió lạnh.
......
Đêm gió lạnh kết thúc???!!!
Nàng đã bắt đầu theo dõi Đêm gió lạnh từ khi mới vào cấp hai, theo dõi suốt bốn năm, tưởng rằng tác giả có thể tiếp tục viết, ai ngờ bây giờ đã kết thúc, hơn nữa lại còn quay xong cả phim truyền hình!
Vậy Lục Tiêu đó cuối cùng chọn ai, nam một hay nam hai, nữ hai hay nữ ba, hay lại tái hợp với bạn trai cũ??
Thẩm Tang Lạc trở về nhà với vẻ mặt mệt mỏi, cô đá văng giày cao gót, lấy dép mềm ra, ngay khi mang vào, Thẩm Tang Lạc có ảo giác như mình được sống lại, từ ngón chân tiến dần lên trên, từng tế bào như được hồi sinh.
Cô bước vào phòng khách, ném mình lên sô pha, thở dài, nhìn về phía Hàn Phi Nhứ đang ngồi bên cạnh, "Thế nào, Diệp Minh Tâm không làm khó dễ cậu nữa chứ?"
Hàn Phi Nhứ lắc lắc tay với cô, "Đừng làm ồn, đang đến đoạn gay cấn."
Thẩm Tang Lạc: "......"
Cô ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra đó là bộ phim truyền hình Diệp Minh Tâm đóng vai chính, tuy phát sóng đã được hai tháng, nhưng nó vẫn chiếm lĩnh các bảng xếp hạng lớn, vô số các phương tiện truyền thông vẫn đang không ngừng thổi lên cơn sốt, khuấy động sức nóng cho đến tận bây giờ.
Hiện tại, ngay cả bạn học của Y Y cũng biết đến bộ phim《 Trăng rằm 》 này.
Thẩm Tang Lạc ngồi dậy, đoạt lấy điều khiển từ xa, dứt khoát tắt TV.
Hàn Phi Nhứ sửng sốt, "Sao cậu lại tắt, mình còn chưa xem xong mà!"
Nàng quay đầu, thấy Thẩm Tang Lạc đang dùng vẻ mặt cạn lời nhìn mình, "Bây giờ là lúc xem phim truyền hình à?"
Nhớ đến tình cảnh của mình, khí thế của Hàn Phi Nhứ lập tức bốc hơi, nàng ngồi xếp bằng trên sô pha, bắp chân thon thả trắng ngần chồng lên nhau, lộ ra đôi tất màu vàng.
Thẩm Tang Lạc đã rất mệt mỏi, cô xoay xoay cổ mình rồi nói với Hàn Phi Nhứ: "Muốn hỏi gì thì hỏi bây giờ đi."
Hàn Phi Nhứ sốt sắng nhìn cô, "Mình muốn biết trong mười năm qua đã xảy ra chuyện gì, tại sao mình lại kết hôn với Diệp Minh Tâm, lại còn có một đứa con gái lớn như vậy nữa."
Vấn đề này......!Thật sự là trẻ con không mẹ, đó là một câu chuyện dài..
Danh sách chương