Phương Hiệp Hòa có chút ngạc nhiên, nhưng rồi anh ta cũng sực nhớ ra, hôm qua sếp nhà mình vừa mới cưới "vợ", hẳn là sáng nay sếp phải cùng “nóc nhà” thể hiện một chút. Phương Hiệp Hòa ngượng ngùng quay đầu xe, trong lòng thầm tự mắng bản thân không đủ tinh tế, suýt nữa thì phá hỏng buổi sáng nồng thắm của sếp, chẳng may vì thế mà khiến sếp không vui, hôm nay lại khiến cho tập thể tăng ca thì đừng nói là nhân viên cả công ty sẽ nguyền rủa anh ta, ngay cả vợ con của anh ta cũng sẽ khinh bỉ anh ta cho xem. May mà sếp đã kịp thời nhắc nhở.
Phương Hiệp Hòa thở phào, mở khóa xe, đề máy chuẩn bị chạy đi. Nhưng đúng lúc đó Thái Lãnh Hàn lại nói một câu khiến Phương Hiệp Hòa tắt máy xe ngay lập tức:
- Anh vào công ty, chuẩn bị sẵn số tài liệu hôm trước tôi đã dặn, xem lại lịch trình, sáng mai chúng ta có thể phải khởi hành sớm.
Phương Hiệp Hòa đá chân chống xe xuống, quay ngoắt lại, trợn mắt nhìn Thái Lãnh Hàn, vô cùng kinh ngạc hỏi:
- Ý của anh là sao? Sáng mai chúng ta khởi hành đi sớm? Chúng ta là những ai? Đi đâu?
Thái Lãnh Hàn nhíu mày nhìn ngược lại Phương Hiệp Hòa, tỏ vẻ không hài lòng:
- Sao thế? Kế hoạch này đã lập từ tháng trước rồi mà? Anh đừng nói với tôi là anh đã quên đấy nhé?
- Kế hoạch tháng trước? ý của anh là, anh muốn sáng mai bay sang nước H công tác sao? Anh khẳng định?
- Đúng vậy.
Thái Lãnh Hàn đáp lại một cách bình thản khiến Phương Hiệp Hòa lại trợn tròn mắt một lần nữa. Anh ta không thể tin nổi, ngập ngừng hỏi lại:
- Anh có nhớ là anh vừa mới cử hành hôn lễ hôm qua không? Vừa đám cưới xong, anh đã muốn ra nước ngoài công tác? Lần này là đi bàn hợp đồng xuất khẩu hàng hóa, nếu gặp đối tác có khi phải kéo dài cả tuần đấy? Tôi và Lê Thiên Chi đã chuẩn bị hôm nay bàn bạc với bên nước H, dời buổi làm việc lại một tuần rồi. Anh phải đưa “mẹ” của chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật chứ, sao lại đi công tác vào lúc này?
Đáp lại câu hỏi của Phương Hiệp Hòa, Thái Lãnh Hàn chỉ nghiêm mặt, im lặng. Thái Lãnh Hàn không nói, Phương Hiệp Hòa không đoán được trong đầu của sếp mình đang nghĩ cái gì. Rõ ràng cách đây không lâu, khi Phương Hiệp Hòa vừa kết hôn, chính Thái Lãnh Hàn đã ký quyết định cho anh ta nghỉ hẳn mười ngày để đi hưởng trăng mật, dù khi đó công việc đang ở mức ngập đầu. Đến mức khi Phương Hiệp Hòa quay trở lại công ty thì hay tin sếp bị kiệt sức ngất xỉu phải vào bệnh viện nhưng Thái Lãnh Hàn vẫn không cho ai báo cho anh ta biết, không muốn ảnh hưởng tới tuần trăng mật của đôi vợ chồng mới cưới.
Khi ấy, lúc Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi lửa giận ngút trời mắng Thái Lãnh Hàn đến không kịp vuốt mặt, gã ngốc này còn hiên ngang lẫm liệt giảng đạo ngược lại cho cả hai về tầm quan trọng của những ngày trăng mật trong đời sống vợ chồng cơ mà. Vậy thì tại sao, tới lượt Thái Lãnh Hàn cưới “vợ”, hắn lại để “vợ mới cưới” ở nhà mà đi công tác cả tuần lễ như thế? Phương Hiệp Hòa trợn trừng cả hai mắt đến đau hết cả mí vẫn không thể hiểu được.
Bên cạnh sự kinh ngạc, trong lòng của Phương Hiệp Hòa còn có thêm cả sự bất an, như dự báo trước sắp có phong ba bão táp sắp nổi lên. Tình cảm của Thái Lãnh Hàn dành do Triệu Uyển Nhu sâu nặng tới cỡ nào, Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi rõ ràng hơn ai hết. Thế nên bọn họ mới không thèm quan tâm đến vấn đề giới tính này nọ mà vắt hết óc ra để bày mưu lập kế, giúp Thái Lãnh Hàn cưới được Triệu Uyển Nhu. Không chỉ vậy, bọn họ còn phải căng da đầu, gồng thẳng lưng để giúp Thái Lãnh Hàn chắn bớt một ít thị phi trước cuộc hôn nhân gây xôn xao dư luận này.
Nếu bây giờ, khi vừa mới cưới được Triệu Uyển Nhu, còn chưa đủ ân ái thắm thiết mà đã phải để “vợ mới cưới” ở nhà để đi công tác cả tuần lễ, tâm trạng của Thái Lãnh Hàn sẽ tệ hại đến mức nào, Phương Hiệp Hòa không đoán ra nổi, cũng không dám đoán.
Điều quan trọng nữa khiến Phương Hiệp Hòa vừa hoang mang vừa lo sợ chính là, trong chuyến công tác này chỉ có Phương Hiệp Hòa cùng Lê Thiên Chi đi cùng với Thái Lãnh Hàn. Mà cái gã Lê Thiên Chi lém lỉnh xảo quyệt kia lúc nào cũng có thể đánh hơi được nguy hiểm mà lẩn nhanh như chạch, bỏ lại một mình Phương Hiệp Hòa không kịp đoán, có đoán được cũng không nỡ bỏ chạy ở lại một mình đối diện và hứng chịu hậu quả của việc Thái Lãnh Hàn bị “sang chấn tâm lý”. Mà lần này, hậu quả của trận “sang chấn tâm lý” này chắc chắn sẽ vô cùng khủng khiếp.
Không chỉ vậy, trong quan niệm và suy nghĩ mặc định của toàn thể nhân viên của công ty Thắng Lợi, mỗi khi tâm lý của sếp bị “sang chấn” thì chỉ có Phương Hiệp Hòa có thể chịu đựng được và thu xếp được.
Thế nhưng lần này, tình hình quả thật rất đáng sợ. Bỗng nhiên Phương Hiệp Hòa rùng mình. Lần đầu tiên trong cuộc đời làm nhân viên tận tụy của mình, Phương Hiệp Hòa muốn giả bệnh để xin nghỉ.
Phương Hiệp Hòa thở phào, mở khóa xe, đề máy chuẩn bị chạy đi. Nhưng đúng lúc đó Thái Lãnh Hàn lại nói một câu khiến Phương Hiệp Hòa tắt máy xe ngay lập tức:
- Anh vào công ty, chuẩn bị sẵn số tài liệu hôm trước tôi đã dặn, xem lại lịch trình, sáng mai chúng ta có thể phải khởi hành sớm.
Phương Hiệp Hòa đá chân chống xe xuống, quay ngoắt lại, trợn mắt nhìn Thái Lãnh Hàn, vô cùng kinh ngạc hỏi:
- Ý của anh là sao? Sáng mai chúng ta khởi hành đi sớm? Chúng ta là những ai? Đi đâu?
Thái Lãnh Hàn nhíu mày nhìn ngược lại Phương Hiệp Hòa, tỏ vẻ không hài lòng:
- Sao thế? Kế hoạch này đã lập từ tháng trước rồi mà? Anh đừng nói với tôi là anh đã quên đấy nhé?
- Kế hoạch tháng trước? ý của anh là, anh muốn sáng mai bay sang nước H công tác sao? Anh khẳng định?
- Đúng vậy.
Thái Lãnh Hàn đáp lại một cách bình thản khiến Phương Hiệp Hòa lại trợn tròn mắt một lần nữa. Anh ta không thể tin nổi, ngập ngừng hỏi lại:
- Anh có nhớ là anh vừa mới cử hành hôn lễ hôm qua không? Vừa đám cưới xong, anh đã muốn ra nước ngoài công tác? Lần này là đi bàn hợp đồng xuất khẩu hàng hóa, nếu gặp đối tác có khi phải kéo dài cả tuần đấy? Tôi và Lê Thiên Chi đã chuẩn bị hôm nay bàn bạc với bên nước H, dời buổi làm việc lại một tuần rồi. Anh phải đưa “mẹ” của chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật chứ, sao lại đi công tác vào lúc này?
Đáp lại câu hỏi của Phương Hiệp Hòa, Thái Lãnh Hàn chỉ nghiêm mặt, im lặng. Thái Lãnh Hàn không nói, Phương Hiệp Hòa không đoán được trong đầu của sếp mình đang nghĩ cái gì. Rõ ràng cách đây không lâu, khi Phương Hiệp Hòa vừa kết hôn, chính Thái Lãnh Hàn đã ký quyết định cho anh ta nghỉ hẳn mười ngày để đi hưởng trăng mật, dù khi đó công việc đang ở mức ngập đầu. Đến mức khi Phương Hiệp Hòa quay trở lại công ty thì hay tin sếp bị kiệt sức ngất xỉu phải vào bệnh viện nhưng Thái Lãnh Hàn vẫn không cho ai báo cho anh ta biết, không muốn ảnh hưởng tới tuần trăng mật của đôi vợ chồng mới cưới.
Khi ấy, lúc Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi lửa giận ngút trời mắng Thái Lãnh Hàn đến không kịp vuốt mặt, gã ngốc này còn hiên ngang lẫm liệt giảng đạo ngược lại cho cả hai về tầm quan trọng của những ngày trăng mật trong đời sống vợ chồng cơ mà. Vậy thì tại sao, tới lượt Thái Lãnh Hàn cưới “vợ”, hắn lại để “vợ mới cưới” ở nhà mà đi công tác cả tuần lễ như thế? Phương Hiệp Hòa trợn trừng cả hai mắt đến đau hết cả mí vẫn không thể hiểu được.
Bên cạnh sự kinh ngạc, trong lòng của Phương Hiệp Hòa còn có thêm cả sự bất an, như dự báo trước sắp có phong ba bão táp sắp nổi lên. Tình cảm của Thái Lãnh Hàn dành do Triệu Uyển Nhu sâu nặng tới cỡ nào, Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi rõ ràng hơn ai hết. Thế nên bọn họ mới không thèm quan tâm đến vấn đề giới tính này nọ mà vắt hết óc ra để bày mưu lập kế, giúp Thái Lãnh Hàn cưới được Triệu Uyển Nhu. Không chỉ vậy, bọn họ còn phải căng da đầu, gồng thẳng lưng để giúp Thái Lãnh Hàn chắn bớt một ít thị phi trước cuộc hôn nhân gây xôn xao dư luận này.
Nếu bây giờ, khi vừa mới cưới được Triệu Uyển Nhu, còn chưa đủ ân ái thắm thiết mà đã phải để “vợ mới cưới” ở nhà để đi công tác cả tuần lễ, tâm trạng của Thái Lãnh Hàn sẽ tệ hại đến mức nào, Phương Hiệp Hòa không đoán ra nổi, cũng không dám đoán.
Điều quan trọng nữa khiến Phương Hiệp Hòa vừa hoang mang vừa lo sợ chính là, trong chuyến công tác này chỉ có Phương Hiệp Hòa cùng Lê Thiên Chi đi cùng với Thái Lãnh Hàn. Mà cái gã Lê Thiên Chi lém lỉnh xảo quyệt kia lúc nào cũng có thể đánh hơi được nguy hiểm mà lẩn nhanh như chạch, bỏ lại một mình Phương Hiệp Hòa không kịp đoán, có đoán được cũng không nỡ bỏ chạy ở lại một mình đối diện và hứng chịu hậu quả của việc Thái Lãnh Hàn bị “sang chấn tâm lý”. Mà lần này, hậu quả của trận “sang chấn tâm lý” này chắc chắn sẽ vô cùng khủng khiếp.
Không chỉ vậy, trong quan niệm và suy nghĩ mặc định của toàn thể nhân viên của công ty Thắng Lợi, mỗi khi tâm lý của sếp bị “sang chấn” thì chỉ có Phương Hiệp Hòa có thể chịu đựng được và thu xếp được.
Thế nhưng lần này, tình hình quả thật rất đáng sợ. Bỗng nhiên Phương Hiệp Hòa rùng mình. Lần đầu tiên trong cuộc đời làm nhân viên tận tụy của mình, Phương Hiệp Hòa muốn giả bệnh để xin nghỉ.
Danh sách chương