Đồng hồ báo thức vang lên, Giản Diệc Thận liếc nhìn màn hình, bật máy tính bảng trêи tay, kết nối với máy chiếu trong văn phòng.
Giao diện phát sóng trực tiếp trêи tường trở nên rõ ràng, đây là chương trình giải trí trêи nền tảng phát sóng trực tiếp, phong cách thoải mái rất được hoan nghênh, trêи Weibo và Nhanh Chụp cũng có một lượng lớn fan hâm mộ.
Hôm nay là một trong những chuỗi phỏng vấn độc quyền của Liên hoan phim Lumiere, Tô Tân được đặc cách tham gia buổi truyền hình trực tiếp cùng đoàn làm phim « Ác Mộng ».
Ba ngày trước, Liên hoan phim Lumiere thường niên được tổ chức tại thành phố Hải Châu, Tô Tân và đoàn làm phim « Ác Mộng » được mời tham gia. Liên hoan phim Lumiere được khởi xướng bởi các nhà làm phim Mỹ, có lịch sử hơn 40 năm, không giống với các liên hoan phim thành phố cố định khác. Liên hoan phim Lumiere được tổ chức nhằm tưởng nhớ người sáng lập ra bộ phim Lumiere Brothers, mở rộng tầm ảnh hưởng phim, mỗi năm họ chọn các thành phố nổi tiếng ở các quốc gia khác nhau để tổ chức. Các nhà làm phim trêи thế giới hội tụ tại các thành phố cảnh đẹp như tranh vẽ, cùng nhau đánh giá phim, thưởng thức cảnh đẹp.
Liên hoan phim Lumiere năm nay được chọn tổ chức tại Hải Châu, kéo dài một tuần, với các cuộc hội thảo về phim và các hoạt động khác, là bữa tiệc dành cho các nhà làm phim và người hâm mộ trêи toàn thế giới.
Sau khi người dẫn chương trình nói một vài lời khai mạc, chương trình phát sóng trực tiếp cắt tới các khách mời, hình ảnh Tô Tân xuất hiện trước mặt Giản Diệc Thận.
Hai người đã không gặp nhau nhiều ngày, những suy nghĩ tràn ngập như thủy triều vọt tới, Giản Diệc Thận nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trêи màn hình.
Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, Tô Tân cố ý trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy ngắn màu đen, có thêu hoa sen trắng lớn ở ngực và viền áo, trang nhã và thời trang; mái tóc dài nay đã được nhuộm thành màu socola, đuôi tóc uốn gợn sóng, lộ ra viền chân mày tinh xảo, làn da thanh tú, cả người quyến rũ, dịu dàng không thua kém hai nữ minh tinh bên cạnh.
Chỉ có điều hôm nay Cố Phi Nam cũng ở đó, ngồi bên trái cô, mặc một bộ vest trắng với áo sơ mi trắng sọc đen bên trong, trêи cổ áo có đính một viên kim cương cheetah sáng bóng, nhìn không vừa mắt. Nhưng phải thừa nhận dáng dấp tên tiểu thịt tươi này cũng không tệ, cơ thể tỏa ra vẻ trẻ trung hấp dẫn.
Bất quá, một người đàn ông vẫn cần có khí chất trưởng thành, vững vàng mới có thể khiến người khác an tâm, Cố Phi Nam thế này có thể khiến fan nữ hú hét nhưng đó không phải là mẫu người Tô Tân thích, dù có là hoa khổng tước cũng vô dụng.
Giản Diệc Thận oán thầm Cố Phi Nam trong lòng một hồi, sau đó mới đem lực chú ý tập trung đến người dẫn chương trình và Tô Tân.
“Đầu tiên xin chúc mừng chư vị « Ác Mộng », không chỉ giành được danh hiệu phòng vé năm nay, vượt mốc 4 tỷ, còn được bị đề cử hạng mục bộ phim hay nhất, nam diễn viên chính xuất sắc nhất và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất ở Liên hoan phim Lumiere, là niềm tự hào của điện ảnh Hoa ngữ chúng ta. . .” Người dẫn chương trình khen ngợi thành tích một phen.
“Đừng nói như vậy ” Tô Tân giả vờ hoảng sợ “Lại nâng nữa chúng tôi sẽ không thể nói được nữa.” Người dẫn chương trình mỉm cười, bầu không khí trở nên thoải mái và năng động hơn.
Sau một vài cuộc trò chuyện ngẫu nhiên ở phần đầu, người dẫn chương trình tỏ vẻ thần bí: “Sau khi nền tảng của chúng tôi công bố kế hoạch phát sóng trực tiếp của « Ác Mộng », mọi người đoán xem ai là khách mời được đề cử nhiều nhất trong các bình luận?”
“Phi Nam?” Ngũ Thành Trác cười suy đoán, “Nhân khí của cậu ấy là cao nhất.”
“Không đúng ” Du Ngải Mạn lập tức lắc đầu “Nếu là Phi Nam thì sẽ không để chúng ta đoán, tôi đoán là. . . đạo diễn Tần?”
“Tôi đoán là Tô tổng ” Cố Phi Nam chen vào nói “Đoán đúng có thưởng gì không?”
“Bingo ” người dẫn chương trình búng tay “Phi Nam không hổ là vị tướng đầu tiên dưới thời Tô tổng, một đã đoán liền trúng, hãy xem mưa đạn và quà tặng hôm nay của phòng phát trực tiếp liền biết. . .”
Giản Diệc Thận cũng không biết chuyện có mưa đạn và quà tặng này, tìm một hồi lâu mới tìm được phím ấn, mở ra xem, nhìn người đứng đầu của mình mà có chút đau đầu.
Mưa đạn rơi xuống dày đặc phủ kin nửa bên màn hình, ngoại trừ Cố Phi Namvà ít fan của cậu ta, fan của Tô Tân cũng không hề kém cạnh, đối đầu vô cùng gay gắt.
[ Muốn xem Tô tỷ tỷ ném qua vai. ]
[ Tô tỷ tỷ khi nào « Ác Mộng » phần 2 khai máy, có thể tiết lộ một chút thông tin không. ]
[ CP của tôi cùng khung hình, tôi lại có thể! ]
[ Ô ô ô CP của tôi quả nhiên tâm ý tương thông, một đen một trắng, hợp nhau quá. ]
. . .
Cứ như vậy mấy giây, ngoài những mưa đạn chớp nhoáng, còn có thêm hiệu ứng đặc biệt giống như mưa đạn màu đỏ được in đậm, xuất hiện trêи màn hình rất bắt mắt: Tâm Nam Cực là thật! Ngực Giản Diệc Thận bị chặn lại, kém chút nữa phun ra một ngụm máu.
Từ khi anh cùng Tô Tân công khai trêи weibo, có một đoạn thời gian người CP Tâm Nam Cực vô cùng uể oải, Giản Diệc Thận vụng trộm quan sát Super Talk của họ. Trong thời gian ngắn, Super Talk CP Tâm Nam Cực đã có hơn 100.000 fan hâm mộ, nhưng mức độ phổ biến của nó trong danh sách CP đã giảm mạnh,rơi xuống top 50.
Sau buổi công chiếu, Cố Phi Nam trêи sân khấu CUE Tô Tân, lập tức khiến Tâm Nam Cực tâm đã tro tàn bỗng nhiên lại cháy, cùng với sự nổi tiếng của « Ác Mộng », Super Talk một lần nữa hùng dũng khí phách hiên ngang vươn lên top 10, cuối cùng Giản Diệc Thận đưa ra đòn đại sát, anh đăng video cầu hôn Tô Tân lên mạng, Tâm Nam Cực tâm triệt để BE, yên lặng một thời gian thật dài, Giản Diệc Thận lúc ấy còn mừng thầm một lúc lâu.
Không nghĩ tới nhóm người này nhìn thấy Tô Tân và Cố Phi Nam xuất hiện chung một khung hình lại bắt đầu ngọ nguậy.
Xem ra, nhất định phải nghĩ cách đánh gục hoàn toàn những kẻ ăn CP này.
Giản Diệc Thận trầm mặt nhìn Cố Phi Nam, trong lòng tính toán.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình đã trò chuyện với một số khách mời về quá trình sản xuất « Ác Mộng » và việc chuẩn bị cho phần tiếp theo. Cố Phi Nam từ trước đến nay trong các buổi phóng vấn không nói nhiều, hầu hết thời gian đều là người chấm dứt chủ đề, nhưng hôm nay lại rất năng nổ, thường xuyên bắt chuyện với Tô Tân và người dẫn chương trình. Ngay cả Ngũ Thành Trác cũng nhìn ra, nhịn không được trêu chọc: “Phi Nam, hôm nay tâm trạng tốt lắm sao? Có phải Tô tổng phát hồng bao cuối năm cho cậu hay không?”
Cố Phi Nam nghiêm trang nói: “Mọi ngườii không hiểu, có bà chủ ở đây nên cần phải thể hiện nhiều hơn, mới không bị bà chủ tuyết tàng.”
Tô Tân vui vẻ: “Lời này của cậu là muốn thay tôi tập kϊƈɦ sao? Muốn ngày mai xuất hiện hot search Tinh Hà chèn ép nghệ sĩ dưới trướng sao.”
. . .
Mọi người cười cười nói nói, phía dưới là mưa đạn và quà tặng điên cuồng.
[ Ô ô ô nhóc nhà tôi cười rất vui vẻ a. ]
[ Tỷ tỷ nhất định là người hiểu ca ca nhất, CP của tôi là thật. ]
[ Không, tôi có chút không hiểu, Tô tổng không phải đã kết hôn rồi sao? Trêи tay có nhẫn cưới, các người gặm cái gì? ]
[ Chúng tôi kéo lang không được sao? Anh quản được chắc. ]
. . .
Được nửa buổi phát sóng trực tiếp, Tô Tân liếc mắt nhìn sang phòng phát sóng trực tiếp, trong lòng thầm lo lắng.
Không biết Giản Diệc Thận có đang xem hay không, nếu xem thì anh ấy có ghen không? Thân là người của công chúng, đối với mấy fan hâm mộ ảo tưởng này chỉ có thể cười một tiếng cho qua. Cô đã cố gắng hết sức để thể hiện danh tính đã kết hôn của mình trước công chúng, bao gồm nhẫn, dây chuyền và thậm chí cả giấy đăng ký kết hôn, cũng phối hợp với Giản Diệc Thận cùng nhau ân ái.
May mắn, hiện tại những fan CP cũng không có bất kỳ lời nói và hành động thái quá nào, chỉ xoát quét một chút đãi ngộ Tô Tân dành cho Cố Phi Nam, Cố Phi Nam đối với Tô Tân kính yêu chi tình.
Bỗng nhiên, màn hình phát sóng trực tiếp bị đóng băng một lúc, một pháo hoa nổ nổ ra. [ Diệc Tân Một Lòng tặng cho Tô Tân một tàu sân bay, chúc Tô Tân và Giản Diệc Thận thật dài thật lâu. ]
Mọi người trong phòng trực tiếp đột nhiên lên tinh thần, người dẫn chương trình có chút giật mình: “U, Tô tổng, đây có phải fan hâm mộ thổ hào của cô không? Xuất thủ thật hào phóng.”
Tô Tân không hiểu nhiều: “Một tàu sân bay có nghĩa là gì?”
Ngũ Thành Trác trước kia chơi qua mấy lần trực tiếp, phổ cập khoa học một chút: “Quà ở đây được sắp xếp tùy theo cấp độ của con tàu.Thuyền buồm nhỏ có giá 5 nhân dân tệ, còn tàu sân bay là 10.000 nhân dân tệ sẽ có các hiệu ứng đặc biệt cấp cao như pháo hoa và lớp phủ đầu.”
“Tân tỷ, chị xem fan hâm mộ này có ý gì ” Cố Phi Nam phát hiện đại lục mới “Chẳng lẽ là fan CP của chị và Giản tổng?”
“Thật đấy!” Du Ngải Mạn thì thào nói “Giản Diệc Thận và Tô Tân, Diệc Tân một lòng, tên không tệ.”
. . .
Trêи màn hình mưa đạn cũng phát nổ, nhanh chóng lướt qua, nhanh đến mức gần như không nhìn rõ.
[ Trời ạ, lại liên tiếp phát thêm hai cái! Đúng là đại hào! ]
[ Diệc Tân một lòng là ai vậy? Cái tên nịnh hót này cũng không tệ. ]
. . .
Đến cuối buổi phát sóng người “Diệc Tân một lòng” này đã sử dụng tổng cộng 20 tàu sân bay, bỏ ra hai mươi vạn, chấn kinh toàn phòng phát trực tiếp. Ngay cả Cố Phi Nam và những người khác cũng líu lưỡi. Một số người bọn họ cũng được xem như lưu lượng dang hot, cũng chưa từng thấy qua hào khí của fan hâm mô trong phòng phát trực tiếp như vậy.
Chỉ có Tô Tân lòng dạ biết rõ.
Fan thổ hào này ngoại việc xoát quà, cũng không nói gì, khi xoát còn đặc biệt lựa lúc CP ” Tâm Nam Cực” CP làm mưa đan, thân phận của người này quả thực rất dễ đoán.
Trong nội tâm cô vừa bực mình vừa buồn cười, may mắn là buổi phát sóng trực tiếp này mang tính chất từ thiện, số tiền trả cho người sáng tạo chính sẽ được quyên góp cho UNICEF [1] làm chi phí cho các em nhỏ đi học trở lại, cũng coi là một điều ý nghĩa.
[1] UNICEF – United Nations International Children’s Emergency Fund: Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc, là một quỹ cứu tế được thành lập bởi Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc ngày 11 tháng 12 năm 1946.
Sau khi kết thúc truyền hình trực tiếp, Tô Tân và mọi người đã dùng bữa nhẹ với ê-kíp chương trình, sau bữa ăn mọi người vẫn chưa thỏa mãn, dự đi hát karaoke. Vừa định gọi xe, điện thoại của Tô Tân vang lên, là Giản Diệc Thận.
“Đang ở đâu?”
“Cao ốc Mây Đình, ở quảng trường Vân Châu, bọn em dự định đi hát karaoke, còn anh? Ăn tối chưa?”
Mấy ngày không gặp, Tô Tân cũng có chút nhớ nhung, nghiêng người sang một bên thì thầm.
“Chưa, đói bụng kêu ục ục rồi.”
“Vậy sao anh còn không ăn?”
“Anh muốn cùng em đi ăn.”
“Cách xa mấy nghìn cây số, làm sao anh đi cùng em được?”
“Đoán xem.”
. . .
Âm thanh trong ống nghe có chút nặng nề, Tô Tân đột nhiên hoàn hồn lại, quay người quan sát liền thấy Giản Diệc Thận đang đứng bên kia đường, mỉm cười nhìn cô.
Hát karaoke dĩ nhiên là không tham gia, Tô Tân tìm một nhà hàng địa phương, cùng Giản Diệc Thận ăn tối.
Khi trở lại khách sạn cũng đã quá muộn, hai người tay trong tay đi dạo trêи bãi biển bên ngoài khách sạn để tiêu thực, Hải Châu là địa điểm nghỉ dưỡng ven biển nổi tiếng, nhiều khách sạn cao cấp có bãi biển riêng.
Những con sóng lần lượt dạt vào bãi biển, nhẹ nhàng và kéo dài, vầng trăng treo trêи màn đêm thưa thớt, tạo thành một sự tương phản rõ nét với thành phố An Châu nhộn nhịp
“Sao đột nhiên lại tới đây? Không yên lòng vì em sao?” Tô Tân bối rối hỏi.
Nắm chặt tay, Giản Diệc Thận chết cũng không thừa nhận: “Nào có? Anh tới đây vì công việc?”
“Buổi chiều ở phòng phát sóng trực tiếp có phải là anh không?” Tô Tân liếc anh một cái.
Giản Diệc Thận lỗ tai có chút nóng lên, cũng may là buổi tối, Tô Tân không nhìn rõ: “Anh xem phát sóng trực tiếp liền ném một ít quà cho vui. Hơn nữa, em là vợ anh, anh ủng hộ em, cũng không có gì sai? Không liên quan gì đến việc yên tâm hay không.”
“Thật sự không ghen sao?” Tô Tân dừng lại ôm eo anh, hai người mặt đối mặt, nhịn không được nở nụ cười “Vậy sau này. . .”
Đôi môi bị chặn lại, những lời chưa nói đã bị nuốt vào trong cổ họng, cánh môi bị dùng sức hôn lấy, nói tưởng niệm.
Một lúc sau, Giản Diệc Thận cuối cùng cũng buông cô ra, vừa nhẹ mổ lấy khuôn mặt của cô, vừa đưa tay cô đặt lên ngực mình.
“Ừm, ở đây có chút đau ” anh khàn giọng nói “Xem em có cảm thấy đau lòng không.”
Tô Tân ghé vào lồng ngực anh, dùng mặt nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ giọng nói: “Đau lòng, em xoa cho anh.”
Thân ảnh khẽ rung lên, lúc này Tâm Nam Cực, Cố Phi Nam đều bị ném ra sau đầu.
Nơi xa truyền đến tiếng nhạc du dương, một người chơi kèn saxophone đang chơi bài “Về nhà”
Cả hai ôm nhau và đung đưa nhẹ nhàng trong tiếng sóng biển.
“Đúng rồi, anh vừa nói có công việc, là chuyện gì?” Tô Tân nhớ lại.
“Anh định làm hôn lễ trêи đảo, nên cần đi khảo sát một chút.” Giản Diệc Thận hời hợt nói.
Tô Tân sửng sốt một chút: “Không phải nói sẽ không tổ chức hôn lễ sao? Lĩnh chứng lâu như vậy rồi. . .”
Hai người vào tháng 10 đã đi lĩnh chứng, lúc ấy khá là kịch tính, Giản Thành Trạch và Trịnh Mính Tiêu đang tìm người coi ngày hoàng đạo tốt, thúc giục Giản Diệc Thận nhanh đi Cục Dân Chính càng sớm càng tốt, vừa lúc một ngày trước Giản Diệc Thận vừa đi công tác về, gặp phải cơn bão phải hoãn chuyến bay, cuối cùng khi tới Cục Dân Chính thời điểm đã hơn bốn giờ chiều và suýt chút nữa thì bị trượt.
“Anh đổi ý ” Giản Diệc Thận hôn lên tóc cô “Hôn lễ đương nhiên càng hoành tráng càng tốt, anh muốn cả thế giới biết em là cô dâu của anh.”
* Editor có lời muốn nói: Tình hình dịch bệnh đang diễn biến phức tạp, các bạn nhớ phải chú ý đến sức khỏe của bản thân, tránh tụ tập nơi đông người, đeo khẩu trang và rửa tay thường xuyên nha
Giao diện phát sóng trực tiếp trêи tường trở nên rõ ràng, đây là chương trình giải trí trêи nền tảng phát sóng trực tiếp, phong cách thoải mái rất được hoan nghênh, trêи Weibo và Nhanh Chụp cũng có một lượng lớn fan hâm mộ.
Hôm nay là một trong những chuỗi phỏng vấn độc quyền của Liên hoan phim Lumiere, Tô Tân được đặc cách tham gia buổi truyền hình trực tiếp cùng đoàn làm phim « Ác Mộng ».
Ba ngày trước, Liên hoan phim Lumiere thường niên được tổ chức tại thành phố Hải Châu, Tô Tân và đoàn làm phim « Ác Mộng » được mời tham gia. Liên hoan phim Lumiere được khởi xướng bởi các nhà làm phim Mỹ, có lịch sử hơn 40 năm, không giống với các liên hoan phim thành phố cố định khác. Liên hoan phim Lumiere được tổ chức nhằm tưởng nhớ người sáng lập ra bộ phim Lumiere Brothers, mở rộng tầm ảnh hưởng phim, mỗi năm họ chọn các thành phố nổi tiếng ở các quốc gia khác nhau để tổ chức. Các nhà làm phim trêи thế giới hội tụ tại các thành phố cảnh đẹp như tranh vẽ, cùng nhau đánh giá phim, thưởng thức cảnh đẹp.
Liên hoan phim Lumiere năm nay được chọn tổ chức tại Hải Châu, kéo dài một tuần, với các cuộc hội thảo về phim và các hoạt động khác, là bữa tiệc dành cho các nhà làm phim và người hâm mộ trêи toàn thế giới.
Sau khi người dẫn chương trình nói một vài lời khai mạc, chương trình phát sóng trực tiếp cắt tới các khách mời, hình ảnh Tô Tân xuất hiện trước mặt Giản Diệc Thận.
Hai người đã không gặp nhau nhiều ngày, những suy nghĩ tràn ngập như thủy triều vọt tới, Giản Diệc Thận nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trêи màn hình.
Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, Tô Tân cố ý trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy ngắn màu đen, có thêu hoa sen trắng lớn ở ngực và viền áo, trang nhã và thời trang; mái tóc dài nay đã được nhuộm thành màu socola, đuôi tóc uốn gợn sóng, lộ ra viền chân mày tinh xảo, làn da thanh tú, cả người quyến rũ, dịu dàng không thua kém hai nữ minh tinh bên cạnh.
Chỉ có điều hôm nay Cố Phi Nam cũng ở đó, ngồi bên trái cô, mặc một bộ vest trắng với áo sơ mi trắng sọc đen bên trong, trêи cổ áo có đính một viên kim cương cheetah sáng bóng, nhìn không vừa mắt. Nhưng phải thừa nhận dáng dấp tên tiểu thịt tươi này cũng không tệ, cơ thể tỏa ra vẻ trẻ trung hấp dẫn.
Bất quá, một người đàn ông vẫn cần có khí chất trưởng thành, vững vàng mới có thể khiến người khác an tâm, Cố Phi Nam thế này có thể khiến fan nữ hú hét nhưng đó không phải là mẫu người Tô Tân thích, dù có là hoa khổng tước cũng vô dụng.
Giản Diệc Thận oán thầm Cố Phi Nam trong lòng một hồi, sau đó mới đem lực chú ý tập trung đến người dẫn chương trình và Tô Tân.
“Đầu tiên xin chúc mừng chư vị « Ác Mộng », không chỉ giành được danh hiệu phòng vé năm nay, vượt mốc 4 tỷ, còn được bị đề cử hạng mục bộ phim hay nhất, nam diễn viên chính xuất sắc nhất và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất ở Liên hoan phim Lumiere, là niềm tự hào của điện ảnh Hoa ngữ chúng ta. . .” Người dẫn chương trình khen ngợi thành tích một phen.
“Đừng nói như vậy ” Tô Tân giả vờ hoảng sợ “Lại nâng nữa chúng tôi sẽ không thể nói được nữa.” Người dẫn chương trình mỉm cười, bầu không khí trở nên thoải mái và năng động hơn.
Sau một vài cuộc trò chuyện ngẫu nhiên ở phần đầu, người dẫn chương trình tỏ vẻ thần bí: “Sau khi nền tảng của chúng tôi công bố kế hoạch phát sóng trực tiếp của « Ác Mộng », mọi người đoán xem ai là khách mời được đề cử nhiều nhất trong các bình luận?”
“Phi Nam?” Ngũ Thành Trác cười suy đoán, “Nhân khí của cậu ấy là cao nhất.”
“Không đúng ” Du Ngải Mạn lập tức lắc đầu “Nếu là Phi Nam thì sẽ không để chúng ta đoán, tôi đoán là. . . đạo diễn Tần?”
“Tôi đoán là Tô tổng ” Cố Phi Nam chen vào nói “Đoán đúng có thưởng gì không?”
“Bingo ” người dẫn chương trình búng tay “Phi Nam không hổ là vị tướng đầu tiên dưới thời Tô tổng, một đã đoán liền trúng, hãy xem mưa đạn và quà tặng hôm nay của phòng phát trực tiếp liền biết. . .”
Giản Diệc Thận cũng không biết chuyện có mưa đạn và quà tặng này, tìm một hồi lâu mới tìm được phím ấn, mở ra xem, nhìn người đứng đầu của mình mà có chút đau đầu.
Mưa đạn rơi xuống dày đặc phủ kin nửa bên màn hình, ngoại trừ Cố Phi Namvà ít fan của cậu ta, fan của Tô Tân cũng không hề kém cạnh, đối đầu vô cùng gay gắt.
[ Muốn xem Tô tỷ tỷ ném qua vai. ]
[ Tô tỷ tỷ khi nào « Ác Mộng » phần 2 khai máy, có thể tiết lộ một chút thông tin không. ]
[ CP của tôi cùng khung hình, tôi lại có thể! ]
[ Ô ô ô CP của tôi quả nhiên tâm ý tương thông, một đen một trắng, hợp nhau quá. ]
. . .
Cứ như vậy mấy giây, ngoài những mưa đạn chớp nhoáng, còn có thêm hiệu ứng đặc biệt giống như mưa đạn màu đỏ được in đậm, xuất hiện trêи màn hình rất bắt mắt: Tâm Nam Cực là thật! Ngực Giản Diệc Thận bị chặn lại, kém chút nữa phun ra một ngụm máu.
Từ khi anh cùng Tô Tân công khai trêи weibo, có một đoạn thời gian người CP Tâm Nam Cực vô cùng uể oải, Giản Diệc Thận vụng trộm quan sát Super Talk của họ. Trong thời gian ngắn, Super Talk CP Tâm Nam Cực đã có hơn 100.000 fan hâm mộ, nhưng mức độ phổ biến của nó trong danh sách CP đã giảm mạnh,rơi xuống top 50.
Sau buổi công chiếu, Cố Phi Nam trêи sân khấu CUE Tô Tân, lập tức khiến Tâm Nam Cực tâm đã tro tàn bỗng nhiên lại cháy, cùng với sự nổi tiếng của « Ác Mộng », Super Talk một lần nữa hùng dũng khí phách hiên ngang vươn lên top 10, cuối cùng Giản Diệc Thận đưa ra đòn đại sát, anh đăng video cầu hôn Tô Tân lên mạng, Tâm Nam Cực tâm triệt để BE, yên lặng một thời gian thật dài, Giản Diệc Thận lúc ấy còn mừng thầm một lúc lâu.
Không nghĩ tới nhóm người này nhìn thấy Tô Tân và Cố Phi Nam xuất hiện chung một khung hình lại bắt đầu ngọ nguậy.
Xem ra, nhất định phải nghĩ cách đánh gục hoàn toàn những kẻ ăn CP này.
Giản Diệc Thận trầm mặt nhìn Cố Phi Nam, trong lòng tính toán.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình đã trò chuyện với một số khách mời về quá trình sản xuất « Ác Mộng » và việc chuẩn bị cho phần tiếp theo. Cố Phi Nam từ trước đến nay trong các buổi phóng vấn không nói nhiều, hầu hết thời gian đều là người chấm dứt chủ đề, nhưng hôm nay lại rất năng nổ, thường xuyên bắt chuyện với Tô Tân và người dẫn chương trình. Ngay cả Ngũ Thành Trác cũng nhìn ra, nhịn không được trêu chọc: “Phi Nam, hôm nay tâm trạng tốt lắm sao? Có phải Tô tổng phát hồng bao cuối năm cho cậu hay không?”
Cố Phi Nam nghiêm trang nói: “Mọi ngườii không hiểu, có bà chủ ở đây nên cần phải thể hiện nhiều hơn, mới không bị bà chủ tuyết tàng.”
Tô Tân vui vẻ: “Lời này của cậu là muốn thay tôi tập kϊƈɦ sao? Muốn ngày mai xuất hiện hot search Tinh Hà chèn ép nghệ sĩ dưới trướng sao.”
. . .
Mọi người cười cười nói nói, phía dưới là mưa đạn và quà tặng điên cuồng.
[ Ô ô ô nhóc nhà tôi cười rất vui vẻ a. ]
[ Tỷ tỷ nhất định là người hiểu ca ca nhất, CP của tôi là thật. ]
[ Không, tôi có chút không hiểu, Tô tổng không phải đã kết hôn rồi sao? Trêи tay có nhẫn cưới, các người gặm cái gì? ]
[ Chúng tôi kéo lang không được sao? Anh quản được chắc. ]
. . .
Được nửa buổi phát sóng trực tiếp, Tô Tân liếc mắt nhìn sang phòng phát sóng trực tiếp, trong lòng thầm lo lắng.
Không biết Giản Diệc Thận có đang xem hay không, nếu xem thì anh ấy có ghen không? Thân là người của công chúng, đối với mấy fan hâm mộ ảo tưởng này chỉ có thể cười một tiếng cho qua. Cô đã cố gắng hết sức để thể hiện danh tính đã kết hôn của mình trước công chúng, bao gồm nhẫn, dây chuyền và thậm chí cả giấy đăng ký kết hôn, cũng phối hợp với Giản Diệc Thận cùng nhau ân ái.
May mắn, hiện tại những fan CP cũng không có bất kỳ lời nói và hành động thái quá nào, chỉ xoát quét một chút đãi ngộ Tô Tân dành cho Cố Phi Nam, Cố Phi Nam đối với Tô Tân kính yêu chi tình.
Bỗng nhiên, màn hình phát sóng trực tiếp bị đóng băng một lúc, một pháo hoa nổ nổ ra. [ Diệc Tân Một Lòng tặng cho Tô Tân một tàu sân bay, chúc Tô Tân và Giản Diệc Thận thật dài thật lâu. ]
Mọi người trong phòng trực tiếp đột nhiên lên tinh thần, người dẫn chương trình có chút giật mình: “U, Tô tổng, đây có phải fan hâm mộ thổ hào của cô không? Xuất thủ thật hào phóng.”
Tô Tân không hiểu nhiều: “Một tàu sân bay có nghĩa là gì?”
Ngũ Thành Trác trước kia chơi qua mấy lần trực tiếp, phổ cập khoa học một chút: “Quà ở đây được sắp xếp tùy theo cấp độ của con tàu.Thuyền buồm nhỏ có giá 5 nhân dân tệ, còn tàu sân bay là 10.000 nhân dân tệ sẽ có các hiệu ứng đặc biệt cấp cao như pháo hoa và lớp phủ đầu.”
“Tân tỷ, chị xem fan hâm mộ này có ý gì ” Cố Phi Nam phát hiện đại lục mới “Chẳng lẽ là fan CP của chị và Giản tổng?”
“Thật đấy!” Du Ngải Mạn thì thào nói “Giản Diệc Thận và Tô Tân, Diệc Tân một lòng, tên không tệ.”
. . .
Trêи màn hình mưa đạn cũng phát nổ, nhanh chóng lướt qua, nhanh đến mức gần như không nhìn rõ.
[ Trời ạ, lại liên tiếp phát thêm hai cái! Đúng là đại hào! ]
[ Diệc Tân một lòng là ai vậy? Cái tên nịnh hót này cũng không tệ. ]
. . .
Đến cuối buổi phát sóng người “Diệc Tân một lòng” này đã sử dụng tổng cộng 20 tàu sân bay, bỏ ra hai mươi vạn, chấn kinh toàn phòng phát trực tiếp. Ngay cả Cố Phi Nam và những người khác cũng líu lưỡi. Một số người bọn họ cũng được xem như lưu lượng dang hot, cũng chưa từng thấy qua hào khí của fan hâm mô trong phòng phát trực tiếp như vậy.
Chỉ có Tô Tân lòng dạ biết rõ.
Fan thổ hào này ngoại việc xoát quà, cũng không nói gì, khi xoát còn đặc biệt lựa lúc CP ” Tâm Nam Cực” CP làm mưa đan, thân phận của người này quả thực rất dễ đoán.
Trong nội tâm cô vừa bực mình vừa buồn cười, may mắn là buổi phát sóng trực tiếp này mang tính chất từ thiện, số tiền trả cho người sáng tạo chính sẽ được quyên góp cho UNICEF [1] làm chi phí cho các em nhỏ đi học trở lại, cũng coi là một điều ý nghĩa.
[1] UNICEF – United Nations International Children’s Emergency Fund: Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc, là một quỹ cứu tế được thành lập bởi Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc ngày 11 tháng 12 năm 1946.
Sau khi kết thúc truyền hình trực tiếp, Tô Tân và mọi người đã dùng bữa nhẹ với ê-kíp chương trình, sau bữa ăn mọi người vẫn chưa thỏa mãn, dự đi hát karaoke. Vừa định gọi xe, điện thoại của Tô Tân vang lên, là Giản Diệc Thận.
“Đang ở đâu?”
“Cao ốc Mây Đình, ở quảng trường Vân Châu, bọn em dự định đi hát karaoke, còn anh? Ăn tối chưa?”
Mấy ngày không gặp, Tô Tân cũng có chút nhớ nhung, nghiêng người sang một bên thì thầm.
“Chưa, đói bụng kêu ục ục rồi.”
“Vậy sao anh còn không ăn?”
“Anh muốn cùng em đi ăn.”
“Cách xa mấy nghìn cây số, làm sao anh đi cùng em được?”
“Đoán xem.”
. . .
Âm thanh trong ống nghe có chút nặng nề, Tô Tân đột nhiên hoàn hồn lại, quay người quan sát liền thấy Giản Diệc Thận đang đứng bên kia đường, mỉm cười nhìn cô.
Hát karaoke dĩ nhiên là không tham gia, Tô Tân tìm một nhà hàng địa phương, cùng Giản Diệc Thận ăn tối.
Khi trở lại khách sạn cũng đã quá muộn, hai người tay trong tay đi dạo trêи bãi biển bên ngoài khách sạn để tiêu thực, Hải Châu là địa điểm nghỉ dưỡng ven biển nổi tiếng, nhiều khách sạn cao cấp có bãi biển riêng.
Những con sóng lần lượt dạt vào bãi biển, nhẹ nhàng và kéo dài, vầng trăng treo trêи màn đêm thưa thớt, tạo thành một sự tương phản rõ nét với thành phố An Châu nhộn nhịp
“Sao đột nhiên lại tới đây? Không yên lòng vì em sao?” Tô Tân bối rối hỏi.
Nắm chặt tay, Giản Diệc Thận chết cũng không thừa nhận: “Nào có? Anh tới đây vì công việc?”
“Buổi chiều ở phòng phát sóng trực tiếp có phải là anh không?” Tô Tân liếc anh một cái.
Giản Diệc Thận lỗ tai có chút nóng lên, cũng may là buổi tối, Tô Tân không nhìn rõ: “Anh xem phát sóng trực tiếp liền ném một ít quà cho vui. Hơn nữa, em là vợ anh, anh ủng hộ em, cũng không có gì sai? Không liên quan gì đến việc yên tâm hay không.”
“Thật sự không ghen sao?” Tô Tân dừng lại ôm eo anh, hai người mặt đối mặt, nhịn không được nở nụ cười “Vậy sau này. . .”
Đôi môi bị chặn lại, những lời chưa nói đã bị nuốt vào trong cổ họng, cánh môi bị dùng sức hôn lấy, nói tưởng niệm.
Một lúc sau, Giản Diệc Thận cuối cùng cũng buông cô ra, vừa nhẹ mổ lấy khuôn mặt của cô, vừa đưa tay cô đặt lên ngực mình.
“Ừm, ở đây có chút đau ” anh khàn giọng nói “Xem em có cảm thấy đau lòng không.”
Tô Tân ghé vào lồng ngực anh, dùng mặt nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ giọng nói: “Đau lòng, em xoa cho anh.”
Thân ảnh khẽ rung lên, lúc này Tâm Nam Cực, Cố Phi Nam đều bị ném ra sau đầu.
Nơi xa truyền đến tiếng nhạc du dương, một người chơi kèn saxophone đang chơi bài “Về nhà”
Cả hai ôm nhau và đung đưa nhẹ nhàng trong tiếng sóng biển.
“Đúng rồi, anh vừa nói có công việc, là chuyện gì?” Tô Tân nhớ lại.
“Anh định làm hôn lễ trêи đảo, nên cần đi khảo sát một chút.” Giản Diệc Thận hời hợt nói.
Tô Tân sửng sốt một chút: “Không phải nói sẽ không tổ chức hôn lễ sao? Lĩnh chứng lâu như vậy rồi. . .”
Hai người vào tháng 10 đã đi lĩnh chứng, lúc ấy khá là kịch tính, Giản Thành Trạch và Trịnh Mính Tiêu đang tìm người coi ngày hoàng đạo tốt, thúc giục Giản Diệc Thận nhanh đi Cục Dân Chính càng sớm càng tốt, vừa lúc một ngày trước Giản Diệc Thận vừa đi công tác về, gặp phải cơn bão phải hoãn chuyến bay, cuối cùng khi tới Cục Dân Chính thời điểm đã hơn bốn giờ chiều và suýt chút nữa thì bị trượt.
“Anh đổi ý ” Giản Diệc Thận hôn lên tóc cô “Hôn lễ đương nhiên càng hoành tráng càng tốt, anh muốn cả thế giới biết em là cô dâu của anh.”
* Editor có lời muốn nói: Tình hình dịch bệnh đang diễn biến phức tạp, các bạn nhớ phải chú ý đến sức khỏe của bản thân, tránh tụ tập nơi đông người, đeo khẩu trang và rửa tay thường xuyên nha
Danh sách chương