Theo bản năng muốn bảo hộ ca ca của cậu
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Ôm thân thể lạnh băng của Trà Trà, ngắm nhìn dáng vẻ vô hồn ấy của cậu, đáy mắt Kỳ Dạ loé lên xúc động muốn huỷ diệt thế giới.
Khiếp sợ, khó hiểu, phẫn nộ, căm hận, vô số cảm xúc mặt trái đều không thắng nổi sự bi thương toát ra từ đáy lòng. Khiến sức lực toàn thân hắn đều bị rút cạn, căn bản không biết nên phản ứng như thế nào.
Hắn vốn chính là Tà Thần, sự quan tâm của hắn chỉ dành cho duy nhất Trà Trà. Trà Trà đã ngã xuống, giữ lại thế giới này có tác dụng gì? Chi bằng hãy chôn cùng Trà Trà.
Nhưng khi Kỳ Dạ nhìn thấy bầu trời đầy tuyết, lệ khí trong lòng hắn liền lẳng lặng phai dần.
Đây là thứ mà Trà Trà dùng tính mạng để đánh đổi, nếu không phải Trà Trà lấy thân hiến tế, thế giới này đã sớm sụp đổ hoàn toàn trước lúc hắn trở về, vĩnh viễn không thể hồi tưởng thời gian.
Nếu hắn huỷ hoại thế giới mà Trà Trà đã dùng tính mạng để bảo hộ, e rằng Trà Trà có chết cũng phải tức giận mà sống dậy.
. . . . . Nếu thực sự có thể tức giận mà sống dậy, thì đã tốt rồi.
Kỳ Dạ không thể ngờ rằng thần hồn của Trà Trà vẫn chưa tiêu tan, cố gắng níu lấy một tia chấp niệm và tình thâm đối với hắn để chống đỡ cho tới khi hắn trở về.
Hắn vô cùng kinh ngạc, kèm theo đó là sự vui mừng như sắp phát điên.
Thần hồn Trà Trà vẫn còn ở đây, vậy vẫn có thể cứu chữa được!
Kỳ Dạ không chút do dự cắt lấy một nửa thần cách của hắn.
Nghe thì đơn giản, nhưng người duy nhất đứng xem toàn bộ quá trình ấy là Yến Chiêu lại cảm thấy thảm thiết đến cùng cực.
Thần cách là thứ trân quý nhất của mỗi thần minh, còn quan trọng hơn trái tim của người phàm. Thần cách vỡ vụn nhất định chính là sự đau đớn mãnh liệt nhất, bén nhọn nhất trên đời này, khó có từ ngữ nào có thể diễn tả được. Những thứ như núi đao biển lửa, mổ bụng cắt ruột,... đều không đáng kể so với thống khổ khi thần cách bị tổn thương.
Kiên nhẫn như Kỳ Dạ, mấy lần cửu tử nhất sinh trong bí cảnh cũng chưa từng nhăn mày cũng chẳng thèm ừ hử một tiếng, giờ đây cũng phải chìm trong nỗi đau đớn khi tự tay mổ thần cách, mồ hôi lạnh đầm đìa tuôn như suối, tiếng gào thét nghẹn ngào, khuôn mặt vặn vẹo.
Đó chính là sự tra tấn khắc nghiệt nhất trên thế gian.
Dù là vậy, nhưng Kỳ Dạ không hề dừng lại, vẫn kiên định cắt dứt thần cách của mình.
Vẻ mặt Yến Chiêu vô cùng phức tạp đứng nhìn tất cả.
Gần như chẳng có thần minh nào sẽ lựa chọn con đường tự sát, bởi không có ai có thể chịu đựng nỗi thống khổ khi phải tự tay huỷ đi thần cách, điều này đòi hỏi một quyết tâm rất lớn.
Nhưng đôi thần minh này, một người vì bảo hộ thế giới mà tự huỷ thần cách, một người lại vì cứu lấy tình cảm chân thành mà nguyện thu nhỏ thần cách.
. . . . . Quả thực không hổ là một đôi sao? Rốt cuộc tình yêu là thứ gì? Có thể khiến Tuyết Thần dù thần cách đã dập nát nhưng vẫn cố kiên trì không để thần hồn tiêu tan, chỉ vì muốn chờ Kỳ Dạ trở về rồi nhìn hắn một lần cuối cùng. Lại có thể khiến một Tà Thần gϊếŧ thần không chớp mắt nguyện chịu đựng nỗi thống khổ cùng cực của thế gian tự cắt đứt thần cách, từ bỏ tất cả, chỉ vì cứu đối phương trở về.
Yến Chiêu không hiểu.
Hắn quả thực cũng có chút bội phục. Bình tĩnh mà xem xét, hắn tuyệt đối sẽ chẳng vì ai mà làm được loại chuyện này.
Hắn cảm thấy bản thân mình cũng hơi xui xẻo, vốn chỉ muốn đuổi theo tới đây tìm Kỳ Dạ đánh một trận, kết quả lại phải chứng kiến một câu chuyện tình yêu có một không hai, còn bị Kỳ Dạ dắt mũi, vô duyên vô cớ phải giúp hắn chảy ngược thời gian, điều tra rõ chân tướng thế giới này bị huỷ diệt.
Yến Chiêu thực sự chẳng muốn phản ứng gì. Nhưng sau khi tận mắt nhìn Kỳ Dạ cắt nhỏ thần cách vừa thảm thiết lại vừa kiên định, Yến Chiêu cảm thấy, nếu hắn không giúp chuyện này thì có vẻ không hợp lý lắm.
Chẳng thần minh nào lại không cảm động khi nhìn thấy một cảnh tượng như thế.
Dù sao thì đối với hắn, đây chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì.
Chỉ là thiếu mất một đối thủ, khiến Yến Chiêu có chút phiền muộn.
Trận chiến ấy giữa hắn và Kỳ Dạ, không bao giờ có thể phân thắng bại.
Kỳ Dạ lấy nửa viên thần cách Chủ Thần dung nhập vào thần hồn Trà Trà, sau đó lại đưa thần hồn về thân thể Tuyết Thần, thần lực tiêu hao quá độ cộng thêm thần cách bị tổn thương nghiêm trọng đã khiến hắn lâm vào hôn mê.
Yến Chiêu nhìn tàn cục trải đầy trước mặt, không tình nguyện bắt đầu thi pháp thời không hồi tưởng, khởi động thế giới chạm gần đến đường cùng này trở lại điểm bắt đầu.
Thế giới quay về thời Hỗn Độn.
Thanh đục lại bắt đầu chém gϊếŧ.
Yến Chiêu nhìn hai khi đang tranh chấp trước mắt. Tuy thời gian đã được hồi tưởng nhưng thần cách không thể tái sinh, thế giới này vĩnh viễn không thể dựng dục ra Chủ Thần hoàn chỉnh, Kỳ Dạ được định sẵn một đời này cũng chỉ có nửa viên thần cách.
Lần này thanh đục tranh chấp với nhau, ai sẽ thắng đây?
Yến Chiêu không kiên nhẫn ngồi chờ kết quả, nhìn thoáng qua một lượt rồi lắc người tan biến, rời khỏi tiếu thể giới tân sinh này.
Kỳ Dạ đã huỷ đi nửa viên thần cách, vị trí Chủ Vạn Thần đương nhiên rơi xuống đầu Yến Chiêu.
Yến Chiêu tiếp nhận truyền thừa Chủ Thần từ pháp tắc thần minh, mới biết thêm được rất nhiều điều về đại thế giới này.
Ví dụ như, mỗi một thế giới đều được vận khí chống đỡ, người mang đại vận khí gọi là đứa con của vận khí, nếu người này tử vong ngoài ý muốn, thế giới sẽ sụp đổ.
Mỗi thế giới đều sẽ tự nhiên phát sinh ít hoặc nhiều lỗ hổng thời không, có một số sinh vật không cẩn thận sẽ chui vào lỗ hổng đó rồi tiến nhầm vào dị thế, từ đó mới sinh ra cái gọi là trọng sinh, xuyên không và những hiện tượng khác. Một khi có người từ dị thế tiến vào thay đổi quỹ đạo vận mệnh của người mang đại vận, như vậy tuyến thế giới sẽ bị lệch khỏi đường ray, cũng sẽ tạo nên vấn nạn thế giới sụp đổ.
Còn có một số sinh vật sau khi phát hiện ra sự tồn tại của lỗ hổng này, sẽ lợi dụng nó để vượt qua thời không, tiến vào dị thế để đoạt lấy những lợi ích cá nhân, ví dụ như những thứ thường được gọi là hệ thống, xuyên nhanh......
Đó đều là những thông tin mà mỗi vị thần minh sau này đều biết đến, nhưng khởi đầu chỉ có Chủ Vạn Thần được biết. Và hiện tại cũng chỉ có mình Yến Chiêu biết đến những tư liệu đó.
Đại thế giới vốn dĩ vận chuyển theo hướng riêng lẻ, không hề có chút liên quan, thần minh cũng không biết đến sự tồn tại của những thế giới khác, cũng hoàn toàn không biết được có kẻ dị thế nhập cư trái phép qua những lỗ hổng thời không, vì vậy không hề có tâm thái phòng vệ. Thường thì những kẻ dị thế xuyên không tới sẽ cuỗm đi vận khí thuộc về người mang đại vận, dẫn tới tình huống thế giới sụp đổ. Một khi thế giới sụp đổ, thần minh cộng sinh cũng sẽ ngã xuống, những thần minh đó đến chết đều không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thế giới của Kỳ Dạ và Tuyết Thần chính là một trong số đó.
Tình huống giống vậy phát sinh quá nhiều, pháp tắc thần minh cảm thấy không ổn, cần phải có tổ chức hợp pháp để xử lý những chuyện này. Mà loại tổ chức này sinh ra là để bắt giữ những kẻ xuyên không phi pháp, vì vậy những thành viên trong tổ chức chắc chắn phải đi lại qua nhiều thế giới khác nhau, tới hợp tác với thần minh các giới sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Nhưng làm thế nào để thần minh các giới cùng phối hợp với nhau?
—— Cho nên, vị trí Chủ Vạn Thần này ra đời.
Yến Chiêu coi như đã hiểu, pháp tắc thần minh này chính là chộp hắn tới đây làm việc.
Ngày mà Yến Chiêu trở thành Chủ Vạn Thần, toàn bộ thần minh trên đại thế giới đều có thêm rất nhiều ký ức truyền thừa, đúng hơn là bị nhét thẳng vào trong đầu.
Vì thế toàn bộ thàn minh đều đã biết, thì ra có rất nhiều thế giới, nơi bọn họ đang ở chỉ là một trong số đó, người lãnh đạo trực tiếp chính là Chủ Thần đại nhân, bọn họ đều phải nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Ban đầu đương nhiên sẽ có thần minh nghĩ rằng, vị Chủ Thần này không biết từ đâu nhảy ra, dựa vào cái gì mà bọn họ phải nghe lệnh hắn? Lúc này sức mạnh cường đại của Chủ Thần đã có tác dụng để thể hiện, Yến Chiêu có thể sử dụng thực lực khiến bọn họ phải ngoan ngoãn nghe lời.
Đương nhiên cũng có những kẻ ngoài mặt nghe lời nhưng sau lưng bắt đầu mơ ước sức mạnh Chủ Thần, ví dụ như Lê Tẫn.
Sau khi trấn áp chư thần xong, Yến Chiêu liền phải bắt đầu công việc bận rộn của mình —— sáng lập Cục Quản Lý Thời Không, thống kê số liệu để đánh số cho các thế giới, chiêu nạp các linh hồn đã chết để đảm nhận chức thần sử, phát triển app Thần Thoại để làm phương tiện liên lạc, phát 《Tư liệu về vận khí》 cho các thế giới, bắt chư thần phải học thuộc lòng, nhất định phải bảo vệ người mang đại vận khí thật tốt, nếu không các ngươi đều phải chết......
Số của các thế giới đều được phát ngẫu nhiên, chỉ có riêng thế giới kia của Kỳ Dạ, Yến Chiêu cố ý chỉ định, đánh số 999.
Coi như hắn chúc phúc cho đôi tình nhân ấy có thể lâu dài mãi mãi.
Chủ Thần toàn trí toàn năng, Yến Chiêu dành ra rất nhiều thời gian để sáng tác 《Bách khoa toàn thư về các thế giới》, phát cho thần sử và chư thần mỗi người một quyển, liệt vào danh mục sách nhất định phải đọc. Như vậy mới có thể nhanh chóng biết được những kẻ dị thế đó đến từ thế giới nào, thu nhỏ phạm vi điều tra.
Thời gian đầu lượng cong việc quá khủng bố, Yến Chiêu bận đầu tắt mặt tối, thể cho nên hắn chưa phát hiện ra cái tên đoạ thần Lê Tẫn kia sau khi nhận được thống cáo không những không bảo hộ thế giới, trái lại còn mơ ước vận khí từ các thế giới khác, tạo ra hệ thống phi pháp để đoạt lấy, dùng một đống thủ đoạn đường ngang ngõ tắt nào đó để tăng cường thần lực.
Chờ cho tới khi đã chiêu mộ đủ số lượng thần sử, Cục Quản Lý Thời Không bắt đầu bước lên quỹ đạo, Yến Chiêu cuối cùng mới thở được một hơi, đi điều tra xem rốt cuộc thế giới 999 trước đó đã xảy ra chuyện gì mới dẫn tới sụp đổ.
Lúc này muốn tra quả thực rất dễ dàng.
Thế giới 999 năm đó đang ở Hoàng triều Đại Lê, người mang đại vận khi ấy là Hoàng đế Đại Lê Tư Mã Phục. Một người phụ nữ xuyên không màng theo hệ thống Xuyên Nhanh tiến vào hậu cung, công lược Tư Mã Phục sau đó gϊếŧ chết hắn, người mang đại vận tử vong, thế giới đương nhiên sẽ sụp đổ.
Một đám thần minh khi ấy vẫn chưa biết đến sự tồn tại của người mang đại vận, càng không biết đến sự ảnh hưởng của vận khí đối với thế giới, tất nhiên chẳng ai rảnh chú ý tới một Hoàng đế người phàm và phi tử của hắn, cứ như vậy rồi chết một cách không rõ ràng.
Tránh cho thế giới 999 giẫm lên vết xe đổ, chỉ cần hắn phái thần sử đi xử lý gọn ả xuyên không kia là được.
Yến Chiêu đã nghĩ xong xuôi mọi chuyện, nhưng lại không ngờ tới trên đường sẽ lòi ra thêm một tên Lê Tẫn làm loạn hết kế hoạch của hắn.
Lê Tẫn chế tạo ra một lượng lớn hệ thống phi pháp nhằm đoạt lấy vận khí từ các thế giới, cứng rắn nâng bản thân lên được cảnh giới Chủ Thần, cái giả đánh đổi chính là vô số tiểu thế giới bị huỷ diệt. Yến Chiêu vừa mới tiếp nhận Vạn Thần giới đã bận bịu hết việc này tới việc nọ, chờ tới khi hắn phát giác ra tên đoạ thần Lê Tẫn kia thì gã đã nên trò nên trống lắm rồi.
Sau khi Lê Tẫn trở thành Chủ Thần, cảm giác được sức mạnh đã đẩy lên rất rất nhiều cảnh giới, lập tức phát hiện ra trong thế giới 999 có hơi thở của thần cách Chủ Thần, nổi lên lòng tham muốn đoạt lấy. Khi đó Tà Thần của thế giới 999 đang ngủ say, quả thực là một cơ hội tốt để xuống tay.
Ngay chính lúc ấy Yến Chiêu đã phát hiện ra sự tồn tại của gã, đuổi gϊếŧ tận nơi, đánh gã suýt chết. Lê Tẫn dùng hết mọi loại thủ đoạn mới trốn thoát được, nhưng cuối cùng vẫn bị Yến Chiêu hạ một cấm chế "Cấm gϊếŧ thần", miễn cho gã lại gây chuyện thị phi.
Từ đó về sau, Lê Tẫn lén lút lẩn trốn vô số năm, Yến Chiêu còn bận theo dõi tiến trình vận hành của đại thế giới, không rảnh quan tâm đến gã nữa.
Tuy nhiên, sau khi Yến Chiêu đả thương Lê Tẫn rồi trở về Vạn Thần giới, hắn mới chợt nhớ ra một việc.
Hắn với Lê Tẫn đánh nhau giữa đại thế giới lâu như vậy, đã hoàn toàn quên mất phải theo dõi tiến độ ở thế giới 999.
Yến Chiêu rút ra màn hình của thế giới 999, nhìn thấy thế giới 999 lúc này đã phát triển tới Hoàng triều Đại Lê, Tư Mã Phục bị gϊếŧ mất rồi.
Yến Chiêu: ". . . . . ."
Điều kỳ quái chính là, thế giới 999 lúc này lại chưa bị sụp đổ như lần trước.
Yến Chiêu đang khó hiểu, bỗng nhận được thư Kỳ Dạ gửi đến.
—— Họ Yến, lâu rồi chưa gặp, ta nhớ ra hết rồi, nhờ ngươi giúp tí việc. Thời không hiện tại ta đang ở là hoàng triều Đại Lê thế giới 999. 2500 năm sau tại thế giới 999, Lê Tẫn sẽ đến gây sự, khi đó ta không phải đối thủ của gã, phiền ngươi tới thịt hắn giùm, lấy nửa viên thần cách của gã đưa cho ta, để ta khôi phục một chút ký ức và sức mạnh, thuận tiện nhắc nhở ta trở lại quá khứ cứu Trà Trà. Đương nhiên ta biết ngươi có thể rất không muốn gặp ta, cho nên ta tặng ngươi thần sử Tư Mã Phục này, ngươi giao mọi chuyện cho hắn là được. Còn có một người tên là Lý Thanh Đường, người nhà Tư Mã Phục, khi nào chiêu mộ thần sử thì tiện thể mang nàng ấy đi luôn, cảm tạ huynh đệ.
Yến Chiêu mặt không cảm xúc đọc hết bức thư, xé tan tại chỗ.
Hắn đã hiểu.
Gã Lê Tẫn kia mặc dù là Chủ Thần hơi nước, nhưng dù sao cũng là Chủ Thần. Thần cách của gã có thể khiến Kỳ Dạ khôi phục thành Chủ Thần, lần nữa có sức mạnh chảy ngược thời không, trở về Hoàng triều Đại Lê, tự tới cứu Tuyết Thần của mình.
Mà vai trò của hắn, Chủ Vạn Thần Yến Chiêu, chính là làm thịt Lê Tẫn trong tương lai, gửi thần cách tới cho Kỳ Dạ, để Kỳ Dạ cũng biến thành Chủ Thần, hồi tưởng thời gian.
Hắn nhất định sẽ phải làm như vậy, nếu không sẽ không có phong thư mà Kỳ Dạ chuyển đến.
. . . . . Kỳ Dạ lại tính kế hắn!
Yến Chiêu cảm thấy tò mò. Giao tình giữa hắn và Kỳ Dạ không sâu, giúp được đến nước này đã là tận tình tận nghĩa, tương lai hắn lại tình nguyện thay Kỳ Dạ gϊếŧ Lê Tẫn, chủ động nhường ra một viên thần cách Chủ Thần sao?
Như này không giống với tính tình hắn. Xuất phát từ theo đuổi quyền lực tối cao, hắn nên độc chiếm thần cách Chủ Thần mới đúng.
Ngay sau đó, Yến Chiêu vẫn tuyển Tư Mã Phục và Lý Thanh Đường vào Cục Quản Lý Thời Không.
Tiếp theo, Yến Chiêu tua video của thế giới 999 về ban đầu, xem lại toàn bộ.
Hắn muốn nhìn xem, Kỳ Dạ từ tương lai trở về quá khứ đã làm những gì.
Hình ảnh trên video là trận chém gϊếŧ giữa đám khí đen trắng thời Hỗn Độn.
Lúc này thanh khí vẫn chia thành rất nhiều sợi khác nhau, trọc khí vẫn là một luồng hoàn chỉnh. Nhưng đã không còn là trọc khí đánh bại thanh khí, đơn giản bởi kiếp trước rất nhiều Tự Nhiên Chi Thần ra đời là một kết cục đã định sẵn, thanh khí nhất định phải bị chia lìa.
Thần cách Kỳ Dạ bị tổn thương, thần hồn suy yếu. Trọc khí này quả nhiên không thể địch lại thanh khí, bị áp bách vô cùng thê thảm. Sợi thanh khí nào cũng phải mò tới ức hiếp nó.
Kỳ Dạ, ngươi cũng có ngày hôm nay.
Yến Chiêu hả hê khi thấy người gặp hoạ.
Hắn thoáng tua nhanh tiến độ lên một chút, sau đó phát hiện rằng chẳng biết từ khi nào, một sợi thanh khí thuần khiết trong trẻo nhất luôn bay tới bên cạnh trọc khí, cố sức bảo hộ nó, giúp nó xua đuổi những thanh khí luôn bắt nạt nó.
Tiểu thanh khí dường như quyến luyến cứ quấn quanh trọc khí.
Đó là linh hồn của Tuyết Thần.
Cậu đã mất đi toàn bộ ký ức.
Theo bản năng muốn bảo hộ ca ca của cậu.
+++++++
Liệu mai có đăng chương cuối để hoàn chính văn được không nhỉ :))))))))
08/11/2021
Truyện chỉ đăng trên W.🅰️.t.t.🅿️.🅰️.d của chính chủ