11
Sau khi hồi kinh, ba người chúng ta không lập tức trở về phủ Tuyên Bình hầu.
Chúng ta tạm trú tại khách điếm lớn nhất trong kinh thành.
Chờ Chương Mặc Tồn rửa mặt chỉnh tề xong liền vào cung yết kiến Thánh Thượng.
Còn ta cùng nàng dâu Dương thị thì tụ họp lại, thương nghị chuyện hồi phủ sau này.
Ta đem những việc có thể phát sinh sau khi về phủ nói rõ cho Dương thị.
Dương thị giơ ngón tay cái với ta:
“Mẫu thân à, người thật lợi hại!”
Ta không chút khách khí mà gật đầu.
Dĩ nhiên là ta lợi hại, nếu không, làm sao sống sót đến nay?
“Con dâu bội phục nhất chính là người.”
Ta bật cười, vỗ tay nàng mà rằng:
“Con đừng lo, vì Mặc Tồn, ta quyết không cùng Tuyên Bình hầu hòa ly.”
Dương thị nước mắt rưng rưng, gật đầu lia lịa:
“Người vất vả rồi.”
Vất vả gì chứ? Ngày làm Thái phu nhân của ta cũng chẳng còn xa, có khổ nỗi gì.
Sáng sớm hôm sau, ta liền dẫn Chương Mặc Tồn hồi phủ Tuyên Bình hầu.
Cả phủ trên dưới đều thay da đổi thịt, ngay cả tiểu tư giữ cửa ta cũng chẳng nhận ra.
Tên ấy vênh váo hất mặt nhìn chúng ta, quát lớn:
“Cút nhanh!”
Ta lấy lệnh bài hầu phủ ra:
“Ai cho ngươi lá gan chó ấy? Hầu phu nhân hồi phủ!”
Tiểu tư dụi mắt, lẩm bẩm:
“Kỳ lạ thật, sao chưa từng nghe nói trong phủ còn có Hầu phu nhân khác?”
Chương Mặc Tồn bước tới:
“Ngay cả Thế tử gia cũng không nhận ra sao?”
Nói rồi, hắn đạp tung cửa lớn, nghênh ta hồi phủ.
Chúng ta đi dọc đường, toàn là người hầu xa lạ.
Chương Mặc Tồn mặt mày sầm sì, không giận mà vẫn uy nghiêm.
Còn ta với Dương thị thì ngắm nghía bố trí trong phủ.
Nói thế nào nhỉ, nhìn đâu cũng thấy quen quen, lại quá mức tân thời.
Tuyên Bình hầu quả thật sủng ái tiểu thiếp ấy đến tận trời.
Chẳng bao lâu, chúng ta gặp được nữ chính trong lời đồn của đạn mạc.
Vừa nhìn thấy nàng ta, ta sững sờ tại chỗ, Chương Mặc Tồn cũng nhìn ta đầy kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không phải gì khác – nữ nhân kia có gương mặt y hệt ta ở thế giới trước.
Nàng ta ôm trong lòng một đứa trẻ có đến tám phần giống mình, trông thấy chúng ta liền sợ đến suýt đánh rơi nó.
Quả nhiên là nguyên chủ!
Không biết nàng ta dùng cách gì, vậy mà có thể xuyên trở về – lại còn mượn thân thể ta mà xuyên!
Một lúc kinh hoảng qua đi, nàng ta lấy lại bình tĩnh, hỏi chúng ta:
“Các ngươi là ai?”
Chương Mặc Tồn chỉ liếc nhìn nàng ta, không đáp lời.
Ta liền mở miệng:
“Ta là Hầu phu nhân, ngươi là ai?”
Nữ tử kia khinh miệt cười lạnh:
“Ta mới là Hầu phu nhân. Ngươi là đồ giả mạo, cũng dám tự xưng Hầu phu nhân?
Làm vài năm Hầu phu nhân liền quên cả thân phận mình sao?”
Nàng chẳng buồn che giấu nữa.
Chương Mặc Tồn hỏi nàng ta:
“Hài tử trong lòng ngươi, là của ai?”
Nàng trừng mắt nhìn hắn:
“Tự nhiên là của phụ thân ngươi, chẳng lẽ còn là của ai khác?”
Ta cùng Chương Mặc Tồn liếc nhau, không nhịn được cười ra tiếng:
“Ngươi sợ là quên mất, Hầu gia đã sớm bị ngươi hại đến đoạn tử tuyệt tôn rồi.”
Sắc mặt nàng tái nhợt như giấy:
“Các ngươi… làm sao biết được?”
Còn chưa dứt lời, Tuyên Bình hầu đã vang giọng mắng lớn, rồi tát nàng một cái:
“Tiện phụ! Dám làm loạn huyết mạch của bản hầu!”
Nàng cúi đầu ôm lấy đứa nhỏ, khóc lóc van nài:
“Hầu gia, đừng nghe bọn họ nói bậy! Thiếp làm sao hại người được chứ!”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
Thật nực cười! Nếu không phải nàng cho Tuyên Bình hầu uống thuốc tuyệt hậu, thì với bản tính hoa tâm của hắn ta, sao lại chỉ có mỗi Chương Mặc Tồn là con nối dõi?
Còn đứa bé trong lòng nàng ta, ai mà biết là của ai!
Lâu rồi không thấy, đạn mạc lại trôi qua dày đặc.
【Nữ phụ vẫn lợi hại như xưa, một câu liền vạch trần chân tướng.】
【Không phải nói chứ, mệnh nữ chính cũng cứng thật, biết mình không phải thiên kim hào môn, vậy mà tìm mọi cách xuyên về. Không biết kiếp trước có phải cứu cả ngân hà không nữa.】
【Có lẽ đây chính là hào quang nữ chính.】
【A a a a, cái hào quang đáng c.h.ế.t đó, ta muốn nữ phụ! Nữ phụ uy vũ bá đạo!】
【Kẻ spoiler ta đây ghé qua ~ nữ chính sắp đi đời nhà ma rồi ~ rất nhanh thôi!】
【Thật lòng mà nói, đây là lần đầu ta không ghét người spoiler.】
Sau khi hồi kinh, ba người chúng ta không lập tức trở về phủ Tuyên Bình hầu.
Chúng ta tạm trú tại khách điếm lớn nhất trong kinh thành.
Chờ Chương Mặc Tồn rửa mặt chỉnh tề xong liền vào cung yết kiến Thánh Thượng.
Còn ta cùng nàng dâu Dương thị thì tụ họp lại, thương nghị chuyện hồi phủ sau này.
Ta đem những việc có thể phát sinh sau khi về phủ nói rõ cho Dương thị.
Dương thị giơ ngón tay cái với ta:
“Mẫu thân à, người thật lợi hại!”
Ta không chút khách khí mà gật đầu.
Dĩ nhiên là ta lợi hại, nếu không, làm sao sống sót đến nay?
“Con dâu bội phục nhất chính là người.”
Ta bật cười, vỗ tay nàng mà rằng:
“Con đừng lo, vì Mặc Tồn, ta quyết không cùng Tuyên Bình hầu hòa ly.”
Dương thị nước mắt rưng rưng, gật đầu lia lịa:
“Người vất vả rồi.”
Vất vả gì chứ? Ngày làm Thái phu nhân của ta cũng chẳng còn xa, có khổ nỗi gì.
Sáng sớm hôm sau, ta liền dẫn Chương Mặc Tồn hồi phủ Tuyên Bình hầu.
Cả phủ trên dưới đều thay da đổi thịt, ngay cả tiểu tư giữ cửa ta cũng chẳng nhận ra.
Tên ấy vênh váo hất mặt nhìn chúng ta, quát lớn:
“Cút nhanh!”
Ta lấy lệnh bài hầu phủ ra:
“Ai cho ngươi lá gan chó ấy? Hầu phu nhân hồi phủ!”
Tiểu tư dụi mắt, lẩm bẩm:
“Kỳ lạ thật, sao chưa từng nghe nói trong phủ còn có Hầu phu nhân khác?”
Chương Mặc Tồn bước tới:
“Ngay cả Thế tử gia cũng không nhận ra sao?”
Nói rồi, hắn đạp tung cửa lớn, nghênh ta hồi phủ.
Chúng ta đi dọc đường, toàn là người hầu xa lạ.
Chương Mặc Tồn mặt mày sầm sì, không giận mà vẫn uy nghiêm.
Còn ta với Dương thị thì ngắm nghía bố trí trong phủ.
Nói thế nào nhỉ, nhìn đâu cũng thấy quen quen, lại quá mức tân thời.
Tuyên Bình hầu quả thật sủng ái tiểu thiếp ấy đến tận trời.
Chẳng bao lâu, chúng ta gặp được nữ chính trong lời đồn của đạn mạc.
Vừa nhìn thấy nàng ta, ta sững sờ tại chỗ, Chương Mặc Tồn cũng nhìn ta đầy kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không phải gì khác – nữ nhân kia có gương mặt y hệt ta ở thế giới trước.
Nàng ta ôm trong lòng một đứa trẻ có đến tám phần giống mình, trông thấy chúng ta liền sợ đến suýt đánh rơi nó.
Quả nhiên là nguyên chủ!
Không biết nàng ta dùng cách gì, vậy mà có thể xuyên trở về – lại còn mượn thân thể ta mà xuyên!
Một lúc kinh hoảng qua đi, nàng ta lấy lại bình tĩnh, hỏi chúng ta:
“Các ngươi là ai?”
Chương Mặc Tồn chỉ liếc nhìn nàng ta, không đáp lời.
Ta liền mở miệng:
“Ta là Hầu phu nhân, ngươi là ai?”
Nữ tử kia khinh miệt cười lạnh:
“Ta mới là Hầu phu nhân. Ngươi là đồ giả mạo, cũng dám tự xưng Hầu phu nhân?
Làm vài năm Hầu phu nhân liền quên cả thân phận mình sao?”
Nàng chẳng buồn che giấu nữa.
Chương Mặc Tồn hỏi nàng ta:
“Hài tử trong lòng ngươi, là của ai?”
Nàng trừng mắt nhìn hắn:
“Tự nhiên là của phụ thân ngươi, chẳng lẽ còn là của ai khác?”
Ta cùng Chương Mặc Tồn liếc nhau, không nhịn được cười ra tiếng:
“Ngươi sợ là quên mất, Hầu gia đã sớm bị ngươi hại đến đoạn tử tuyệt tôn rồi.”
Sắc mặt nàng tái nhợt như giấy:
“Các ngươi… làm sao biết được?”
Còn chưa dứt lời, Tuyên Bình hầu đã vang giọng mắng lớn, rồi tát nàng một cái:
“Tiện phụ! Dám làm loạn huyết mạch của bản hầu!”
Nàng cúi đầu ôm lấy đứa nhỏ, khóc lóc van nài:
“Hầu gia, đừng nghe bọn họ nói bậy! Thiếp làm sao hại người được chứ!”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
Thật nực cười! Nếu không phải nàng cho Tuyên Bình hầu uống thuốc tuyệt hậu, thì với bản tính hoa tâm của hắn ta, sao lại chỉ có mỗi Chương Mặc Tồn là con nối dõi?
Còn đứa bé trong lòng nàng ta, ai mà biết là của ai!
Lâu rồi không thấy, đạn mạc lại trôi qua dày đặc.
【Nữ phụ vẫn lợi hại như xưa, một câu liền vạch trần chân tướng.】
【Không phải nói chứ, mệnh nữ chính cũng cứng thật, biết mình không phải thiên kim hào môn, vậy mà tìm mọi cách xuyên về. Không biết kiếp trước có phải cứu cả ngân hà không nữa.】
【Có lẽ đây chính là hào quang nữ chính.】
【A a a a, cái hào quang đáng c.h.ế.t đó, ta muốn nữ phụ! Nữ phụ uy vũ bá đạo!】
【Kẻ spoiler ta đây ghé qua ~ nữ chính sắp đi đời nhà ma rồi ~ rất nhanh thôi!】
【Thật lòng mà nói, đây là lần đầu ta không ghét người spoiler.】
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương