7 giờ sáng.

Vệ Đình Tiêu tỉnh dậy nhìn thấy người trong lòng ngủ say sưa trái tim hắn như được lấp đầy.

Hắn cúi đầu hôn lên trán cậu, nhẹ nhàng gỡ tay cậu đang ôm eo mình ra rồi lặng lẽ xuống giường.

Tối qua, chiếc công tắc mang tên “tình động” đã được bật lên, cả hai đều có chút mất kiểm soát, mặc cho cơ thể bị bản năng điều khiển.

Sàn nhà trong phòng ngủ một mảnh hỗn độn tối qua chưa kịp dọn dẹp, lúc này Vệ Đình Tiêu nhặt từng món đồ bỏ vào thùng rác.

Những thứ Tiểu Lâm mua cuối cùng cũng được hắn dùng đến.

Kể cả thuốc mỡ sau khi hành sự Vệ Đình Tiêu cũng cẩn thận bôi cho cậu, may mà công tác chuẩn bị được làm rất chu đáo, trong lúc kích động cậu cũng không bị thương.

Chỉ là cuối cùng cả tinh thần và thể lực đều bị vắt kiệt mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Hai chiếc hộp màu xanh trống rỗng trong thùng rác đặc biệt nổi bật, thứ này là vật dụng tiêu hao, sau này cần phải dự trữ trong nhà.

Lúc đầu ở trong phòng tắm, không kịp lấy những thứ này, thậm chí họ đã “vượt rào” vài lần…

Vệ Đình Tiêu thừa nhận mình quá mạnh bạo, sau đó cũng đã cẩn thận lau rửa sạch sẽ cho cậu.

Bây giờ còn sớm, hắn phải vào bếp nấu cháo trước để khi Ngạn Sơ tỉnh dậy có thể làm ấm bụng ngay.

Rõ ràng tối qua Vệ Đình Tiêu cũng chỉ ngủ được vài tiếng nhưng lúc này lại rất tỉnh táo, vẻ mặt hắn tràn đầy thỏa mãn, tâm trạng cũng rất tốt, vừa làm việc trong bếp vừa ngân nga hát, đúng là “phóng đãng”.

Sau đó, hắn lại dọn dẹp vệ sinh nhà cửa.

Quần áo, ga trải giường bị bẩn hôm qua đều được mang đến phòng giặt để giặt.

Nếu La Huy mà thấy cậu ấm tự tay làm việc nhà chắc chắn sẽ rất sốc.

Đây là trạng thái của đàn ông sau khi kết hôn.

Khi làm việc nhà, hắn cố gắng giữ yên lặng hết mức có thể, sợ làm ồn đến Ngạn Sơ vẫn đang ngủ.

Nhưng vài lần hắn lẻn vào phòng thì thấy tư thế của người trên giường vẫn không hề thay đổi.

Vợ hắn ngủ thật ngoan, lúc này trông như một nàng công chúa ngủ trong rừng.

Sau khi làm xong hết những việc lặt vặt, Vệ Đình Tiêu trở về phòng ngủ, ngồi trên chiếc ghế sofa đơn trong phòng, bật chiếc điện thoại đã tắt cả đêm.

Để không bị ai làm phiền đêm tân hôn của hắn và vợ, hắn đã tắt điện thoại trước khi đi tắm tối qua.

Bây giờ bật lên đột nhiên nhận được vô số tin nhắn, còn có vài cuộc gọi nhỡ của La Huy.

Chuyện gì vậy? Hắn bấm vào Wechat xem, thì thấy người quản lý đang “khủng bố” trong nhóm chat công việc.

[La Huy]: @Night, hai người hôn nhau giữa đường bị paparazzi chụp được rồi!!!

[La Huy]: [Ảnh] [Ảnh]

[La Huy]: [Link tin tức trên Weibo]

[La Huy]: Bây giờ đã lên hot search rồi? Cần gỡ xuống không?

[La Huy]: Không biết cậu có muốn công khai hay không, đội ngũ PR đang chờ cậu, tỉnh dậy nhớ phản hồi ngay!

Vệ Đình Tiêu bấm vào xem ảnh.

Chậc! Chỉ có vậy thôi sao?

Hắn còn tưởng hôm qua hắn và Ngạn Sơ đi đăng ký kết hôn bị người ta chụp được, kết quả ảnh vẫn là ảnh chụp lén lúc hắn và Ngạn Sơ hẹn hò mấy hôm trước.

Chính là lúc mua kẹo hồ lô cho Ngạn Sơ, Vệ Đình Tiêu đã cố ý cúi xuống hôn cậu.

Hôm đó là buổi tối, paparazzi chắc không dám đến gần, ảnh chụp cũng không được rõ lắm.

Trong ảnh chỉ thấy Vệ Đình Tiêu đang hôn một chàng trai, Ngạn Sơ chỉ lộ nửa khuôn mặt dưới không bị lộ hoàn toàn.

Nhưng điều này đối với fan hâm mộ và người qua đường quả thực là một tin tức chấn động.

Vệ Đình Tiêu bấm vào phần bình luận trên Weibo của tài khoản marketing xem thử.

[Thế giới này cuối cùng cũng điên loạn thành một kiểu mà tôi không dám tưởng tượng.]

[Vệ Đình Tiêu không phải là trai thẳng sao???]

[Chuyện của giới giải trí mọi người cứ xem cho vui thôi, cuộc sống thật của minh tinh còn “hoang dã” hơn các người tưởng tượng đấy.]

[Rốt cuộc là ai tạo dựng hình tượng trai thẳng cho Vệ Đình Tiêu vậy? Hình như anh ấy chưa bao giờ công khai nói về giới tính của mình.]

[Là do fan tự “YY” thôi, hồi đó tôi đã thấy anh ấy không phải trai thẳng rồi.]

[Vậy cậu bé bị cưỡng hôn này là ai? Là tự nguyện hay bị ép buộc? Liệu có phải là minh tinh nhỏ nào đó được Vệ Đình Tiêu bao nuôi không?]

[Mắt nào thấy là cưỡng hôn vậy? Tôi thấy hai bên đều rất tận hưởng mà, khung cảnh này, bầu không khí này, rõ ràng là đang hẹn hò chứ.]

[Vậy thì… anh Tiêu của chúng ta đang yêu đương sao? Mà đối tượng lại là con trai?]

[Cậu bé này nhìn cũng khá đẹp trai, anh Tiêu cũng là “nhan khống” à.]

[Anh Tiêu chưa bao giờ tạo dựng hình tượng độc thân, người ta là diễn viên cũng sắp 30 tuổi rồi, yêu đương cũng bình thường mà? Mấy cái tài khoản marketing và antifan đừng có bịa đặt lung tung!]

[Đúng rồi… có ai thấy cậu bé này hơi giống cậu bé bị thương trong buổi tiệc sinh nhật của Vệ Đình Tiêu không?]

[Hả? Cậu bé bị thương đó chẳng phải là @Vân Quyển Vân Thư sao? Tôi còn follow cậu ấy.]

[Mọi người nói là cậu thợ thêu nhỏ được anh Tiêu nhắc đến và cùng xuất hiện trong chương trình tạp kỹ sao?]

[Nói chính xác nhé, trong chương trình tạp kỹ chỉ xuất hiện tay và giọng nói thôi, còn hôm tiệc sinh nhật thì chỉ có fan có mặt ở đó mới thấy được cậu ấy trông như thế nào…]

[Vị thợ thêu nhỏ được nam diễn viên nổi tiếng giấu kỹ sao? Cốt truyện này có vẻ rất đáng yêu.]

[Trước đó đã cảm thấy hai người họ có gì đó rồi, trong chương trình hình như rất thân thiết, sau đó cậu ấy lại đến dự tiệc sinh nhật của Vệ ảnh đế, nếu không phải tình yêu đích thực thì ai lại lặn lội đường xa đến đó chứ?]

Trên mạng có đủ loại ý kiến, có người khách quan, có người cực đoan, cũng có người ác ý.

Vệ Đình Tiêu trực tiếp gọi điện cho La Huy.

“Alo, tôi thấy có thể công khai quan hệ yêu đương, còn chuyện đăng ký kết hôn có thể công khai sau khi chúng tôi tổ chức hôn lễ.”

Câu đầu tiên La Huy nói là: “Đại thiếu gia? Cuối cùng cũng dậy rồi sao?”

Vệ Đình Tiêu phản bác: “Tôi dậy từ lâu rồi, chỉ là không bật máy thôi, đừng có nghĩ tôi vô độ như vậy.”

La Huy trêu chọc: “Ôi chao! Tôi có nói gì đâu? Sao lại kích động vậy? Chắc là sướng lắm rồi nhỉ.”

Vệ Đình Tiêu: “…” Điều này hắn không thể phản bác được, là sự thật.

“Bây giờ cậu tự soạn một bài đăng Weibo công khai đi, tôi sẽ cho studio đăng lại. Tôi đã xem xét dư luận rồi, hầu hết fan hâm mộ đều có thể chấp nhận việc cậu có người yêu, không cần phải PR đặc biệt gì cả. Chỉ là sau này khi hẹn hò vẫn phải chú ý một chút, làm chuyện thân mật giữa đường, cũng gan thật đấy, may mà lúc đó không bị người qua đường phát hiện trực tiếp!” La Huy nghiêm khắc phê bình.

Vệ Đình Tiêu sờ mũi: “Tôi chẳng phải… nhất thời kích động sao? Anh thông cảm cho tôi đi, đây là mối tình đầu của tôi, ai lần đầu yêu đương mà không muốn ôm ấp người yêu chứ?”

La Huy: “Được rồi được rồi, thông cảm cho cậu, tổ tông ạ, cậu cứ tiếp tục làm loạn đi!”

Vệ Đình Tiêu cười nói: “Đến lúc kết hôn anh sẽ ngồi bàn chủ.”

La Huy: “Đó là điều đương nhiên!”

Hai người nói chuyện vài câu rồi cúp điện thoại.

Vệ Đình Tiêu suy nghĩ một chút, vẫn chưa đăng Weibo ngay mà lại liếc nhìn người trong phòng, vừa nãy lúc hắn gọi điện thoại, người đó đã ra ngoài.

Lúc này đi vào phòng ngủ hắn mới phát hiện Ngạn Sơ đã tỉnh dậy từ lúc nào.

Tỉnh rồi, nhưng chưa hoàn toàn tỉnh.

Hai mắt vẫn còn ngây thơ, không có tiêu cự, nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Vệ Đình Tiêu cúi người hôn Ngạn Sơ một cái, Ngạn Sơ giật mình, kéo chăn trùm kín mặt: “Đừng nữa…”

Vệ Đình Tiêu kéo cậu ra khỏi chăn: “Em đừng có tự làm mình ngạt thở chết đấy, đã giữa trưa rồi, bảo bối, có đói bụng không? Anh nấu cháo cho em rồi.”

Ngạn Sơ ngẩn người, bỗng ngồi dậy: “Trưa rồi sao? Muộn vậy rồi?!”

Lúc dậy hình như có chỗ nào đó bị kéo, đau đến mức cậu phải “hít” một tiếng, rồi lại ngã vào lòng người đàn ông.

“Từ từ thôi, đừng vội, nằm yên đó, anh đi lấy cháo cho em.”

Thấy Vệ Đình Tiêu đi ra ngoài, Ngạn Sơ vẫn chậm rãi dùng tay chống đỡ cơ thể ngồi dậy, bây giờ cậu phải xuống giường giải quyết nhu cầu sinh lý.

Ra khỏi chăn, Ngạn Sơ mới nhận ra mình chỉ mặc một chiếc quần lót rộng thùng thình.

Khoảnh khắc đặt chân xuống đất, suýt chút nữa thì cậu khuỵu gối xuống.

Vệ Đình Tiêu đêm qua đúng là một con sư tử động dục, thân thể yếu ớt của cậu, một người bình thường không hay tập thể dục thật sự không chịu nổi sự hành hạ kéo dài.

Cũng là ở trên giường cậu mới phát hiện ra một bộ mặt khác của Vệ Đình Tiêu, dù cậu cầu xin thế nào cũng vô dụng.

Bị giam cầm bên dưới, Ngạn Sơ nhớ mình đã bị ép nói ra rất nhiều lời xấu hổ.

Những từ ngữ như anh yêu, chồng yêu, phu quân cứ như được tuôn ra ào ạt.

Ngạn Sơ không dám nghĩ lại, những chi tiết đó thật sự khiến người ta đỏ mặt.

Ngạn Sơ đi vệ sinh xong, lúc chuẩn bị rửa mặt nhìn thấy mình trong gương mặt mày hồng hào, trên người chi chít dấu hôn, giống như vừa được tưới tắm kỹ càng, lại xấu hổ cúi đầu xuống tập trung đánh răng.

Da cậu rất dễ để lại dấu vết, những dấu hôn này e là phải mất nhiều ngày mới có thể biến mất.

Vệ Đình Tiêu bưng cháo trở về phòng ngủ, thấy Ngạn Sơ tự mình đi vệ sinh rửa mặt vội vàng đặt bát xuống đi tới.

“Không phải đã bảo em đừng xuống giường sao? Hôm nay em muốn làm gì cứ để anh làm thay cho.”

Ngạn Sơ trừng mắt nhìn Vệ Đình Tiêu: “Em muốn đi vệ sinh anh cũng muốn thay em đi à?”

Vệ Đình Tiêu mặt dày nói: “Anh có thể bế em đi–“

Ngạn Sơ mắng: “Cút!”

Thỏ nóng nảy cũng cắn người, Vệ Đình Tiêu rụt cổ lại, không dám chọc vợ giận nữa.

Hắn hôm qua đúng là hơi quá đáng.

Vì vậy, hắn dịu dàng dìu cậu đến ngồi bên giường, chủ động bưng bát cháo hải sản mặn nhạt vừa ăn đến.

Cả buổi sáng đã bị lãng phí, Ngạn Sơ không muốn nói nhiều chỉ muốn nhanh chóng ăn xong để đi làm, nào có ai mới làm việc được mấy hôm đã bỏ bê công việc chứ?

Lúc Ngạn Sơ ăn cháo, Vệ Đình Tiêu liền kể cho cậu nghe chuyện hot search trên Weibo.

“Anh chưa đăng Weibo là vì muốn hỏi ý kiến của em trước, vợ à, em thấy…”

“Đăng đi, em đồng ý.” Ngạn Sơ đặt bát xuống, dứt khoát nói.

Quan hệ của cậu và Vệ Đình Tiêu dù sao cũng sẽ có một ngày bị lộ, loại chuyện này cũng không cần phải giấu giếm mãi, chi bằng nhân cơ hội này công khai.

“Được, vợ à, yêu em.” Vệ Đình Tiêu như một con cún lớn, ôm cậu không buông.

Vẻ mặt mè nheo của hắn khiến Ngạn Sơ có chút bất lực.

“Em phải đi livestream rồi, anh ôm em như vậy em không làm việc được” Ngạn Sơ hôm qua đã phóng túng làm một kẻ yêu đương mù quáng, hôm nay tỉnh lại liền khôi phục lại chế độ làm việc.

“Eo của em… ổn không? Đừng cố.” Vệ Đình Tiêu nhớ lại cảnh tượng mình hành hạ cậu tối qua, có chút lo lắng.

Câu nói này ngược lại khơi dậy sự phản nghịch trong Ngạn Sơ: “Có gì mà không ổn? Tốt hơn anh đấy, anh mau buông em ra.”

Vệ Đình Tiêu đứng dậy nói: “Em đợi chút, anh đi chuẩn bị cho em.”

Ngạn Sơ còn định mở miệng thì hắn đã chạy biến mất.

Lúc cậu đi đến phòng livestream, thấy Vệ Đình Tiêu đã lót thêm đệm mềm vào ghế làm việc của cậu, còn đặt thêm một chiếc gối tựa lưng, rất chu đáo.

“Em đến thử xem, nếu không thoải mái anh sẽ điều chỉnh lại cho em.” Vệ Đình Tiêu kéo cậu đến nói.

Ngạn Sơ chậm rãi ngồi xuống, ngay lập tức được cảm giác mềm mại bao bọc, mông cũng không thấy khó chịu, eo cũng được đỡ rất thoải mái.

“Rất tốt, anh ra ngoài đi, em phải làm việc rồi.” Ngạn Sơ phẩy tay.

Vệ Đình Tiêu u oán rời khỏi phòng.

Vợ mới cưới xong lại không hề làm nũng với hắn, là do hắn hôm qua dọa cậu sợ rồi sao?

Nhìn căn phòng làm việc đóng kín mít của cậu, Vệ Đình Tiêu mơ hồ nhìn thấy địa vị gia đình của mình sau này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện