Ba năm trước, bị Vân Thanh cướp lấy Hoắc Xuyên, Chu Mặc đã luôn ghi hận trong lòng.

Bây giờ, chính là lúc cô ta trả thù.

Không chỉ ghi nhớ những mối hận mới từ hôm trước, mà cả những oán hận từ ba năm trước cô ta cũng không quên.

Chu Mặc muốn xem thử Vân Thanh còn có thể kiêu ngạo đến mức nào.

Trước sự khiêu khích của Chu Mặc, trái tim Vân Thanh không hề d.a.o động. Cô thậm chí còn mỉm cười nhẹ.

Chu Mặc nhìn thấy vẻ mặt dửng dưng của cô thì càng thêm khó chịu.

“Cô Chu, chẳng lẽ cô làm tất cả những chuyện này vì Hoắc Xuyên sao?”

Vân Thanh chậm rãi lên tiếng, ánh mắt lạnh lùng.

Bị Vân Thanh chọc trúng điểm yếu, Chu Mặc không hề giấu giếm mà thẳng thắn nói: “Đúng vậy, tôi làm vì Hoắc Xuyên. Đã biết rồi thì biến đi, đừng có xuất hiện trước mặt Hoắc Xuyên nữa! Nếu không, đừng trách tôi không khách sáo với cô!”

Lời nói của Chu Mặc suýt chút nữa khiến Vân Thanh bật cười thành tiếng.

Ai mà thèm xuất hiện trước mặt Hoắc Xuyên của cô ta chứ? Hiện tại cô bận rộn quản lý công ty còn không xuể, làm gì có thời gian tranh giành đàn ông với người khác?

Dù là Chu Mặc hay Bạch Đình, tại sao ai cũng coi cô là tình địch tưởng tượng vậy?

“Chu Mặc, thứ mà tôi từng ăn xong rồi vứt vào thùng rác, cô lại muốn nhặt lại? Cô đúng là có sở thích kỳ lạ thật.”

Vân Thanh mỉm cười, nói tiếp: “Làm phiền cô nhắn với Hoắc Xuyên của cô, đừng có lượn lờ trước mặt tôi nữa. Tôi không còn hứng thú với anh ta nữa đâu.”

Nghe thấy Vân Thanh hạ nhục Hoắc Xuyên như thế, sắc mặt Chu Mặc tím lại vì tức giận.

Vân Thanh của ngày xưa từng si mê Hoắc Xuyên đến vậy, nhưng bây giờ, cô đã nhận ra rằng Hoắc Xuyên không xứng đáng với tình yêu của mình.

“Nếu cô muốn đá Mạnh Hồng ra khỏi giới giải trí, vậy thì tôi sẽ đích thân nâng đỡ cậu ấy.”

Vân Thanh vừa nói, vừa nhìn gương mặt “giả tạo” của Chu Mặc.

“Còn cô, bớt biểu cảm lại đi. Lỡ đâu miếng độn rơi ra thì xấu hổ lắm đấy.”

Nói xong, Vân Thanh không nhịn được mà châm chọc thêm.

“Được, cứ chờ xem! Tôi muốn xem cô còn kiêu ngạo được bao lâu!”

Khí thế của Vân Thanh vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là trong cuộc khẩu chiến này, Chu Mặc cảm thấy áp lực vô hình bao trùm lên mình.

Tuy nhiên, vì sĩ diện, Chu Mặc vẫn cố gồng mình không chịu thua.

Vân Thanh cong môi cười, muốn “chờ xem” với cô à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Không bao lâu nữa thôi, Chu Mặc sẽ chẳng còn cơ hội mà ngạo mạn nữa!

Vân Thanh chẳng thèm để ý đến cô ta, bước thẳng vào thang máy. Chu Mặc tức tối đi theo sau, cũng chen vào trong.

Bầu không khí trong thang máy vô cùng ngột ngạt. Chu Mặc vẫn như một con công kiêu ngạo, ngẩng cao đầu không chịu thua.

Còn Vân Thanh thì vẫn điềm tĩnh như thường.

Khi đến tầng văn phòng của Lưu Đào, thư ký của anh nhìn thấy Vân Thanh thì vội vàng chào đón niềm nở:

“Vân tổng, sao cô đến mà không báo trước? Tôi sẽ lập tức thông báo với giám đốc Lưu ngay.”

“Này! Cô bị mù à? Không thấy tôi cũng có mặt ở đây sao?”

Chu Mặc thấy thư ký không quan tâm đến mình thì tức giận đến mức mặt mày tái xanh, lớn tiếng quát tháo.

Lúc này, thư ký mới giật mình phản ứng lại, vội vàng xin lỗi:

“Cô Chu, cô cũng đến ạ. Xin lỗi, xin lỗi.”

“Nói với Lưu Đào là tôi muốn gặp anh ta ngay.”

Chu Mặc trừng mắt nhìn thư ký, ra lệnh.

Thư ký lúng túng đáp: “Chuyện này… xin lỗi cô Chu, tôi phải sắp xếp để Lưu tổng gặp Vân tổng trước.”

“Dựa vào cái gì?!” Chu Mặc lớn tiếng chất vấn.

Tại sao lại phải gặp Vân Thanh trước?!
Team Hạt Tiêu
“Trước đây Lưu tổng từng dặn dò tôi rồi, nếu sau này Vân tổng và người khác cùng đến gặp thì phải ưu tiên Vân tổng trước.”

Thư ký thuật lại nguyên văn lời Lưu Đào.

Chu Mặc càng thêm khó chịu: “Tôi là ngôi sao hạng A đó! Nếu anh ta không tiếp tôi, tôi có thể khiến Tân Dao Entertainment phá sản bất cứ lúc nào!”

Nói như thần!

Không chỉ Vân Thanh muốn bật cười, ngay cả thư ký của Lưu Đào cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

Anh ta biết Chu Mặc là người của Giải trí Tinh Nguyệt, nhưng Tinh Nguyệt cũng đâu có quyền đè đầu Tân Dao. Cô ta chẳng có tư cách gì mà dọa nạt kiểu đó.

Có lẽ nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, Lưu Đào đẩy cửa phòng làm việc bước ra.

Giống như thư ký của mình, anh lập tức nhận ra Vân Thanh rạng rỡ đứng đó, liền nở nụ cười chào đón:

“Vân tổng, cô đến rồi à.”

Sau đó, anh nhìn về phía Chu Mặc, nói:

“Cô Chu cũng tới à? Hôm nay là ngày gì mà náo nhiệt vậy?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện