Truyện được dịch và edit được quyền bởi nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
- ------------------
Đối phương có sáu người, cộng thêm Lâm Lạc Nhi tổng cộng có bảy người.
Bọn họ vào đúng lúc này, tất cả đều hướng đến hướng khác cùng nhau nhìn lại…
Dáng người đặc biệt cao to của Sở U xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Trên người của người này tỏa ra ánh sáng màu hồng giống như là một loại sát khí rất đáng sợ, người này cởi trần lộ ra một màu da bằng đồng tràn đầy sức mạnh và một khi chiến đấu sẽ tạo nên một hồi Tật Phong Bạo Vũ, một cái vũ khí với tạo hình kỳ lạ cùng với con mắt tĩnh mịch như hồ nước không có một chút nào gợn sóng.
Người này, lộ ra khí thế của một cường giả chầm chậm mà đi về phía bọn họ.
Bảy người giống như là trúng phải Định Thân Thuật vậy, không có một người dám vọng động.
Lâm Lạc Nhi cũng nhìn ngây người, nàng không nghĩ tới lần đầu gặp lại bạn cũ, đối phương vẫn như cũ vẫn là…
Như thế không đứng đắn à, hắn đều đã làm những gì?
Sở U hướng về đoàn người đối diện với mình nhìn một chút, Sở U khóa chặt lại lão đại của đối phương là Ma Vận Thương Mang, Sở U đã là người từng trải nhưng cũng không nhận biết kẻ này và Sở U cũng không cần phải biết.
Khỏi cần nói Sở U liền biết nơi này từng phát sinh những gì.
Đến bên cạnh Lâm Lạc Nhi, một luồng khí tức nam nhân vô tình khuếch tán mà ra.
Không thể không cảm thấy rung động, gương mặt trắng noãn của Lâm Lạc Nhi xuất hiện một ít ửng đỏ, liếc mắt nhìn thân thể trần trụi của đối phương hơi hơi cúi thấp đầu xuống.
Sở U nắm lấy thanh Miêu Đao chậm rãi mà chỉ về hướng của Ma Vận Thương Mang.
Lưỡi đao chỉ cách đối phương nữa mét, ở《 Thiên Thế 》 đây là thuộc về một hành động khiêu khích.
Sở U lạnh lùng nhìn Ma Vận Thương Mang, trong miệng chỉ phun ra một chữ.
- Cút!
Ở hoàn cảnh như thế này, cái chữ này giống như một cái tát đã tát thật mạnh vào mặt của sáu người.
Bọn họ là cái tổ đội gồm 6 người, hiện tại đang không ngừng trò truyện trong kênh chat tổ đội.
- Làm sao bây giờ? Lão đại anh nói thử xem.
- Còn có thể làm cái gì, bị người chỉ vào mặt tôi khiêu khích như thế, tôi không thể nhịn được.
- Đối phương đã đạt đến cấp 5, nhìn trang bị trên người hắn rấn là bất phàm nha.
- Đánh nhau sao? Chơi trò chơi này mấy tiếng cũng chưa có đánh nhau đây, chúng ta bên này có 3 người cấp độ 3, còn đối phương chỉ là một tên chiến sĩ mà thôi, sợ cái gì.
- Lẽ nào chúng ta thật sự muốn cút đi ra ngoài sao?
Ma Vận Thương Mang không có nói lời nào, con mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Sở U, trong miệng mở ra, lại không có nói ra cái gì, bởi vì hắn phát hiện, nếu như nói ra sẽ làm mất giá trị của bản thân.
Hắn chính là muốn kết quả này, Sở U biết rằng từ lúc mình nói ra chữ kia hắn đã đem song phương đẩy vào góc chết, không còn đường có thể lui.
Ánh mắt của Ma Vận Thương Mang lấp lóe lửa giận, liền phun ra một câu nói tục.
- Ta đ.c.m.m!
Đem trường đao nhắm vào Ma Vận Thương Mang đồng thời phát động kỹ năng "Trảm Thủ!"
Một cái kỹ năng chém vào phần gáy của Ma Vận Thương Mang làm cho phần gáy của hắn phun ra một luồng máu tươi, ánh mắt của hắn bỗng dưng tối sầm, sau đó Sở U cũng đã tiễn thêm một tên chiến sĩ cấp 2 đi theo Ma Vận Thương Mang.
Lão đại bị giải quyết nhanh gọn như vậy đã làm cho những người chơi khác kinh hãi không thôi, Pháp Sư cùng với Mục Sư lập tức lùi về sau, còn hai tên chiến sĩ thì vung đao về hướng của Sở U.
Thể lực hiện tại của Sở U cũng đã khôi phục lại khoảng 74 điểm, với lượng mana này Sở U có thể mở ra hình thức chạy bộ, lúc này thân hình của Sở U di động với tốc độ cao, lách mình tránh thoát công kích của hai tên chiến sĩ đang lao đến, sau đó đem thanh Miêu Đao nhẹ nhàng mà vung về hướng của Mục Sư, lúc này Miêu Đao chỉ cách Mục Sử khoảng 3 mét.
- 90, một cái tổn thương cực lớn xuất hiện làm cho HP của 2 tên Mục Sư này chỉ còn một phần tư.
Thân pháp của Sở U quá lanh lẹ làm cho hai gã chiến sĩ khiếp sợ, bọn họ hoàn toàn không có nghĩ đến đối phương có thể lách khỏi công kích của mình.
Lúc này Pháp Sư cấp độ 3 cũng đã đọc Ma pháp xong xuôi, ném một quả cầu lửa về hướng Sở U.
Sở U liền đem quỹ tích vận động của Hỏa Cầu Thuật nắm giữ rõ ràng, căn bản là không cần nhìn cũng có thể dễ dàng né tránh, thân thể chỉ là bước ra một bước liền có thể tránh thoát khỏi phép thuật.
Nhìn Mục Sư xoay người liền muốn chạy, ánh mắt Sở U lóe lên vẻ khinh bỉ.
Cũng không thèm quan tâm đến tên Mục Sư kia, Sở U hơi hơi chú ý đến một quả cầu lửa đang bay đến, Sở U cầm lên trường đao chạy về hướng của Mục Sư và đâm ra một đao, một đao này ẩn ẩn giống như là xuất hiện đao khí.
Rốt cuộc độ dài của thân đao này là bao nhiêu, ở trong mắt đồng đội của đối phương nhất thời có một cái phán đoán khách quan.
Chạy được một đoạn, cách thân hình của Mục Sư chỉ có 3 mét thì trong nháy mắt một đạo máu tươi phun ra như là mưa vậy, hai chân lập tứ quỳ trên mặt đất còn thân thể thì ngã về phía trước, Mục Sư đã thăng thiên.
Hai cái ánh kiếm lần thứ hai bổ tới, trên mặt Sở U xuất hiện nụ cười dữ tợn.
Nếu đã muốn chết như vậy? Vậy thì tất cả bọn mày đều đi chết đi...
Sở U không phí một chút sức lực nào né tránh khỏi 2 nhát chém đang hướng về mình, thân hình lùi về phía sau một bước, đồng thời Mục Sư của đối phương cũng lùi về phía sau 2 bước, sau khi thoát khỏi phạm vi công kích của chiến sĩ, ngay lúc này Sở U vung một nhát chém về đối phương.
- 88.
HP của đối phương giảm xuống một đoạn khá dài, nhưng tựa hồ hắn cũng không có để ý, một lần nữa cầm lên kiếm huấn luyện truy sát Sở U.
Thời điểm đầu của trò chơi, rất nhiều người chơi, đặc biệt là nghề nghiệp cận chiến, lúc đánh nhau cũng không có chú ý đến HP của mình, bị một cỗ cảm xúc mãnh liệt cùng với hóc-môn kích thích che đậy đi nhận thức của người chơi, hơn nữa khi người chơi gặp phải tổn thương cảm giác cũng chỉ là muỗi đốt mà thôi, lúc này chỉ càng tăng thêm cơn thịnh nộ của người chơi.
Lúc này nếu như phối hợp với nụ cười trào phúng của Sở U thì...
Cừu hận của đối phương đã bị Sở U kéo đến đỉnh điểm!
Lúc này, Sở U hướng về phía sau mà nhảy một cái, trong chớp mắt tránh thoát khỏi hai cái Hỏa Cầu Thuật, sau đó liền hướng về phía Chiến Sĩ vung ra một chiêu kiếm.
- 89.
Thời khắc này, Sở U đã đứng ở phía sau của Mục Sư, phía trước còn có hai gã Chiến Sĩ đang bị choáng váng đầu óc
Chiến cuộc đối với Sở U... Phi thường có lợi!
Tốc độ công kích của Chiến Sĩ bên đối phương hoàn toàn không theo kịp Sở U, cách biệt của hai người không chỉ là một đoạn, lần thứ hai vung kiếm Chiến Sĩ bên đối phương cũng chỉ còn một ít HP, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy kinh ngạc, thân thể giống như là bất động.
Biết sợ rồi sao? Sở U nở nụ cười gằn, cũng không dành cho đối phương quá nhiều thời gian suy nghĩ, Sở U xoay người nhanh chóng tiếp cận tên Mục Sư đang ở rất gần bản thân.
Ở phía sau của Sở U, hai tên Chiến Sĩ quỳ ở trên mặt đất!
Người chơi chức nghiệp Pháp Sư nhìn Sở U đang nhắm ngay vào mình, trong lòng không ngừng nhảy nhót, vừa nãy bọn họ phát ra nhiều công kích như vậy cũng không có đánh trúng được Sở U, lúc này Pháp Sư cũng đã bắt đầu sợ hãi, hắn ý thức được bọn họ đã gặp phải cao thủ.
Mình nếu như phát động công kích thì cũng chỉ là uổng công mà thôi, nếu đối phương chọn mình làm mục tiêu vậy mình liền chạy, đồng thời cũng cho đồng đội một chút thời gian chạy trốn.
Người pháp sư này đột nhiên hét lớn:
- Các cậu chạy mau, tôi sẽ dẫn hắn ra khỏi chỗ này.
- Một tên cũng đừng hòng chạy thoát.
Sở U mang theo tự tin bác bỏ lời nói của đối phương.
Người chơi này liền xoay mình bỏ chạy, ở trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần mình bỏ chạy đối phương sẽ không tấn công được mình.
- 89.
Trên người Pháp Sư toát ra một cái tổn thương làm cho hắn giật mình, lúc này hắn lại chạy càng lợi hại hơn.
- 90.
Tại sao vẫn không thoát được khỏi phạm vi công kích của đối phương? Người chơi này liếc mắt nhìn về phía sau.
Chỉ thấy vẻ mặt Sở U đang mỉm cười giống như là một ác ma, hai người căn bản không có kéo dài bao nhiêu khoảng cách liền bị trường đao của Sở U lần thứ hai chém đi qua.
(đáng lí ra là lần thứ 3 chứ nhỉ? mà thôi theo tác)
Pháp sư mang theo quán tính mà chạy chốn bỗng dưng té lăn trên đất lộn mèo vài vòng rồi bất động.
Còn lại hai cái người chơi biết không thể cứu vãn được tình hình, nhưng họ cũng không có chạy trốn mà đứng im một chỗ nhìn Sở U đang di chuyển với tốc độ cao, một bên cầm đao chém lên đồng đội của chính mình.
Trong nhận thức của bọn họ, dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, liếc mắt nhìn người giết người không được sao?
Được, đương nhiên là được! Còn hiện tại... Đến lượt bọn mày.
Sau khi giết chết game thủ này xong, Sở U xoay người khóa chắc lại một tên Pháp Sư khác trong đội đối phương.
Người Pháp Sư này cùng Chiến Sĩ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có cảm giác bất an, không hẹn mà cùng chạy trốn.
Bọn mày có mà chạy lên núi...
- Sở U, bỏ đi thôi.
Lâm Lạc Nhi lúc này mở miệng nói rằng, ánh mắt của cô có giật mình cùng kinh hoảng, để cho một mỹ nữ lần đầu chơi game chứng kiến tình cảnh giết người mà nói vẫn là không có thích ứng được.
Sở U không để ý đến, chỉ chốc lát sau liền đuổi theo một tên người chơi khác, lại là tam đao vung ra người chơi này liền thăng…
Vẻ mặt lạnh lùng quay đầu lại nhìn về người Chiến Sĩ đã chạy được một khoảng cách khá xa, Sở U liền truy kích mà đi.
Đuổi theo một thoáng, thể lực của Sở U cũng đã sắp xuống đáy, nhưng Sở U tin tưởng thể lực của đối phương cũng không còn lại bao nhiêu, đến lúc đó dựa vào tốc độ di chuyển của bản thân rất nhanh có thể tiễn người Chiến Sĩ này đi theo đồng bọn.
Ở khu vực bãi quái cấp độ 1, đang có rất nhiều người chơi cấp thấp đang luyện cấp, đột nhiên bọn họ nghe thấy tiếng la thất thanh truyền đến ở khoảng cách không xa nơi này làm cho người chơi dồn dập ngẩng đầu nhìn tới.
Chỉ thấy một gã Chiến Sĩ với vẻ mặt sợ hãi đang đi ra từ trong lùm cây trông rất chật vật, trong miệng không ngừng kêu to:
- Giết người rồi, giết người rồi.
Sau đó, những người chơi đang luyện cấp kia nhìn thấy một cảnh tượng rất kích thích.
Sau khi Chiến Sĩ chạy ra khỏi lùm cây, trong lùm cây đó liền xuất hiện một người chơi với dáng hình cao to, trên thân thì để trần, trên vai mang một thanh đao dài và nhỏ, toàn thân tỏa ra màu máu giống như một vị ác ma từ địa ngục.
Sau đó, cái người chơi giống như ma vương này giơ lên trường đao, lấy một luồng khí thế giống như là Thái Sơn vung một đao về hướng Chiến Sĩ.
Máu đỏ phun ra, hét thảm một tiếng, người chơi nghề nghiệp Chiến Sĩ ngã trên mặt đất, triệt để tử vong.
Hiện trường, ngoại trừ một ít người chơi đang ở bên ngoài công kích quái, nguyên bản tình cảnh đang rất náo nhiệt bỗng dưng lặng ngắt không có tiếng người.
- ------------------
Cám ơn bạn NgôTiến đã ủng hộ 100 KP và 1000 TLT
Cám ơn bạn TylerVo đã donate 4000 TLT.
Còn 500 TLT nữa thì sẽ up thêm chương.
- ------------------
Đối phương có sáu người, cộng thêm Lâm Lạc Nhi tổng cộng có bảy người.
Bọn họ vào đúng lúc này, tất cả đều hướng đến hướng khác cùng nhau nhìn lại…
Dáng người đặc biệt cao to của Sở U xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Trên người của người này tỏa ra ánh sáng màu hồng giống như là một loại sát khí rất đáng sợ, người này cởi trần lộ ra một màu da bằng đồng tràn đầy sức mạnh và một khi chiến đấu sẽ tạo nên một hồi Tật Phong Bạo Vũ, một cái vũ khí với tạo hình kỳ lạ cùng với con mắt tĩnh mịch như hồ nước không có một chút nào gợn sóng.
Người này, lộ ra khí thế của một cường giả chầm chậm mà đi về phía bọn họ.
Bảy người giống như là trúng phải Định Thân Thuật vậy, không có một người dám vọng động.
Lâm Lạc Nhi cũng nhìn ngây người, nàng không nghĩ tới lần đầu gặp lại bạn cũ, đối phương vẫn như cũ vẫn là…
Như thế không đứng đắn à, hắn đều đã làm những gì?
Sở U hướng về đoàn người đối diện với mình nhìn một chút, Sở U khóa chặt lại lão đại của đối phương là Ma Vận Thương Mang, Sở U đã là người từng trải nhưng cũng không nhận biết kẻ này và Sở U cũng không cần phải biết.
Khỏi cần nói Sở U liền biết nơi này từng phát sinh những gì.
Đến bên cạnh Lâm Lạc Nhi, một luồng khí tức nam nhân vô tình khuếch tán mà ra.
Không thể không cảm thấy rung động, gương mặt trắng noãn của Lâm Lạc Nhi xuất hiện một ít ửng đỏ, liếc mắt nhìn thân thể trần trụi của đối phương hơi hơi cúi thấp đầu xuống.
Sở U nắm lấy thanh Miêu Đao chậm rãi mà chỉ về hướng của Ma Vận Thương Mang.
Lưỡi đao chỉ cách đối phương nữa mét, ở《 Thiên Thế 》 đây là thuộc về một hành động khiêu khích.
Sở U lạnh lùng nhìn Ma Vận Thương Mang, trong miệng chỉ phun ra một chữ.
- Cút!
Ở hoàn cảnh như thế này, cái chữ này giống như một cái tát đã tát thật mạnh vào mặt của sáu người.
Bọn họ là cái tổ đội gồm 6 người, hiện tại đang không ngừng trò truyện trong kênh chat tổ đội.
- Làm sao bây giờ? Lão đại anh nói thử xem.
- Còn có thể làm cái gì, bị người chỉ vào mặt tôi khiêu khích như thế, tôi không thể nhịn được.
- Đối phương đã đạt đến cấp 5, nhìn trang bị trên người hắn rấn là bất phàm nha.
- Đánh nhau sao? Chơi trò chơi này mấy tiếng cũng chưa có đánh nhau đây, chúng ta bên này có 3 người cấp độ 3, còn đối phương chỉ là một tên chiến sĩ mà thôi, sợ cái gì.
- Lẽ nào chúng ta thật sự muốn cút đi ra ngoài sao?
Ma Vận Thương Mang không có nói lời nào, con mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Sở U, trong miệng mở ra, lại không có nói ra cái gì, bởi vì hắn phát hiện, nếu như nói ra sẽ làm mất giá trị của bản thân.
Hắn chính là muốn kết quả này, Sở U biết rằng từ lúc mình nói ra chữ kia hắn đã đem song phương đẩy vào góc chết, không còn đường có thể lui.
Ánh mắt của Ma Vận Thương Mang lấp lóe lửa giận, liền phun ra một câu nói tục.
- Ta đ.c.m.m!
Đem trường đao nhắm vào Ma Vận Thương Mang đồng thời phát động kỹ năng "Trảm Thủ!"
Một cái kỹ năng chém vào phần gáy của Ma Vận Thương Mang làm cho phần gáy của hắn phun ra một luồng máu tươi, ánh mắt của hắn bỗng dưng tối sầm, sau đó Sở U cũng đã tiễn thêm một tên chiến sĩ cấp 2 đi theo Ma Vận Thương Mang.
Lão đại bị giải quyết nhanh gọn như vậy đã làm cho những người chơi khác kinh hãi không thôi, Pháp Sư cùng với Mục Sư lập tức lùi về sau, còn hai tên chiến sĩ thì vung đao về hướng của Sở U.
Thể lực hiện tại của Sở U cũng đã khôi phục lại khoảng 74 điểm, với lượng mana này Sở U có thể mở ra hình thức chạy bộ, lúc này thân hình của Sở U di động với tốc độ cao, lách mình tránh thoát công kích của hai tên chiến sĩ đang lao đến, sau đó đem thanh Miêu Đao nhẹ nhàng mà vung về hướng của Mục Sư, lúc này Miêu Đao chỉ cách Mục Sử khoảng 3 mét.
- 90, một cái tổn thương cực lớn xuất hiện làm cho HP của 2 tên Mục Sư này chỉ còn một phần tư.
Thân pháp của Sở U quá lanh lẹ làm cho hai gã chiến sĩ khiếp sợ, bọn họ hoàn toàn không có nghĩ đến đối phương có thể lách khỏi công kích của mình.
Lúc này Pháp Sư cấp độ 3 cũng đã đọc Ma pháp xong xuôi, ném một quả cầu lửa về hướng Sở U.
Sở U liền đem quỹ tích vận động của Hỏa Cầu Thuật nắm giữ rõ ràng, căn bản là không cần nhìn cũng có thể dễ dàng né tránh, thân thể chỉ là bước ra một bước liền có thể tránh thoát khỏi phép thuật.
Nhìn Mục Sư xoay người liền muốn chạy, ánh mắt Sở U lóe lên vẻ khinh bỉ.
Cũng không thèm quan tâm đến tên Mục Sư kia, Sở U hơi hơi chú ý đến một quả cầu lửa đang bay đến, Sở U cầm lên trường đao chạy về hướng của Mục Sư và đâm ra một đao, một đao này ẩn ẩn giống như là xuất hiện đao khí.
Rốt cuộc độ dài của thân đao này là bao nhiêu, ở trong mắt đồng đội của đối phương nhất thời có một cái phán đoán khách quan.
Chạy được một đoạn, cách thân hình của Mục Sư chỉ có 3 mét thì trong nháy mắt một đạo máu tươi phun ra như là mưa vậy, hai chân lập tứ quỳ trên mặt đất còn thân thể thì ngã về phía trước, Mục Sư đã thăng thiên.
Hai cái ánh kiếm lần thứ hai bổ tới, trên mặt Sở U xuất hiện nụ cười dữ tợn.
Nếu đã muốn chết như vậy? Vậy thì tất cả bọn mày đều đi chết đi...
Sở U không phí một chút sức lực nào né tránh khỏi 2 nhát chém đang hướng về mình, thân hình lùi về phía sau một bước, đồng thời Mục Sư của đối phương cũng lùi về phía sau 2 bước, sau khi thoát khỏi phạm vi công kích của chiến sĩ, ngay lúc này Sở U vung một nhát chém về đối phương.
- 88.
HP của đối phương giảm xuống một đoạn khá dài, nhưng tựa hồ hắn cũng không có để ý, một lần nữa cầm lên kiếm huấn luyện truy sát Sở U.
Thời điểm đầu của trò chơi, rất nhiều người chơi, đặc biệt là nghề nghiệp cận chiến, lúc đánh nhau cũng không có chú ý đến HP của mình, bị một cỗ cảm xúc mãnh liệt cùng với hóc-môn kích thích che đậy đi nhận thức của người chơi, hơn nữa khi người chơi gặp phải tổn thương cảm giác cũng chỉ là muỗi đốt mà thôi, lúc này chỉ càng tăng thêm cơn thịnh nộ của người chơi.
Lúc này nếu như phối hợp với nụ cười trào phúng của Sở U thì...
Cừu hận của đối phương đã bị Sở U kéo đến đỉnh điểm!
Lúc này, Sở U hướng về phía sau mà nhảy một cái, trong chớp mắt tránh thoát khỏi hai cái Hỏa Cầu Thuật, sau đó liền hướng về phía Chiến Sĩ vung ra một chiêu kiếm.
- 89.
Thời khắc này, Sở U đã đứng ở phía sau của Mục Sư, phía trước còn có hai gã Chiến Sĩ đang bị choáng váng đầu óc
Chiến cuộc đối với Sở U... Phi thường có lợi!
Tốc độ công kích của Chiến Sĩ bên đối phương hoàn toàn không theo kịp Sở U, cách biệt của hai người không chỉ là một đoạn, lần thứ hai vung kiếm Chiến Sĩ bên đối phương cũng chỉ còn một ít HP, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy kinh ngạc, thân thể giống như là bất động.
Biết sợ rồi sao? Sở U nở nụ cười gằn, cũng không dành cho đối phương quá nhiều thời gian suy nghĩ, Sở U xoay người nhanh chóng tiếp cận tên Mục Sư đang ở rất gần bản thân.
Ở phía sau của Sở U, hai tên Chiến Sĩ quỳ ở trên mặt đất!
Người chơi chức nghiệp Pháp Sư nhìn Sở U đang nhắm ngay vào mình, trong lòng không ngừng nhảy nhót, vừa nãy bọn họ phát ra nhiều công kích như vậy cũng không có đánh trúng được Sở U, lúc này Pháp Sư cũng đã bắt đầu sợ hãi, hắn ý thức được bọn họ đã gặp phải cao thủ.
Mình nếu như phát động công kích thì cũng chỉ là uổng công mà thôi, nếu đối phương chọn mình làm mục tiêu vậy mình liền chạy, đồng thời cũng cho đồng đội một chút thời gian chạy trốn.
Người pháp sư này đột nhiên hét lớn:
- Các cậu chạy mau, tôi sẽ dẫn hắn ra khỏi chỗ này.
- Một tên cũng đừng hòng chạy thoát.
Sở U mang theo tự tin bác bỏ lời nói của đối phương.
Người chơi này liền xoay mình bỏ chạy, ở trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần mình bỏ chạy đối phương sẽ không tấn công được mình.
- 89.
Trên người Pháp Sư toát ra một cái tổn thương làm cho hắn giật mình, lúc này hắn lại chạy càng lợi hại hơn.
- 90.
Tại sao vẫn không thoát được khỏi phạm vi công kích của đối phương? Người chơi này liếc mắt nhìn về phía sau.
Chỉ thấy vẻ mặt Sở U đang mỉm cười giống như là một ác ma, hai người căn bản không có kéo dài bao nhiêu khoảng cách liền bị trường đao của Sở U lần thứ hai chém đi qua.
(đáng lí ra là lần thứ 3 chứ nhỉ? mà thôi theo tác)
Pháp sư mang theo quán tính mà chạy chốn bỗng dưng té lăn trên đất lộn mèo vài vòng rồi bất động.
Còn lại hai cái người chơi biết không thể cứu vãn được tình hình, nhưng họ cũng không có chạy trốn mà đứng im một chỗ nhìn Sở U đang di chuyển với tốc độ cao, một bên cầm đao chém lên đồng đội của chính mình.
Trong nhận thức của bọn họ, dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, liếc mắt nhìn người giết người không được sao?
Được, đương nhiên là được! Còn hiện tại... Đến lượt bọn mày.
Sau khi giết chết game thủ này xong, Sở U xoay người khóa chắc lại một tên Pháp Sư khác trong đội đối phương.
Người Pháp Sư này cùng Chiến Sĩ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có cảm giác bất an, không hẹn mà cùng chạy trốn.
Bọn mày có mà chạy lên núi...
- Sở U, bỏ đi thôi.
Lâm Lạc Nhi lúc này mở miệng nói rằng, ánh mắt của cô có giật mình cùng kinh hoảng, để cho một mỹ nữ lần đầu chơi game chứng kiến tình cảnh giết người mà nói vẫn là không có thích ứng được.
Sở U không để ý đến, chỉ chốc lát sau liền đuổi theo một tên người chơi khác, lại là tam đao vung ra người chơi này liền thăng…
Vẻ mặt lạnh lùng quay đầu lại nhìn về người Chiến Sĩ đã chạy được một khoảng cách khá xa, Sở U liền truy kích mà đi.
Đuổi theo một thoáng, thể lực của Sở U cũng đã sắp xuống đáy, nhưng Sở U tin tưởng thể lực của đối phương cũng không còn lại bao nhiêu, đến lúc đó dựa vào tốc độ di chuyển của bản thân rất nhanh có thể tiễn người Chiến Sĩ này đi theo đồng bọn.
Ở khu vực bãi quái cấp độ 1, đang có rất nhiều người chơi cấp thấp đang luyện cấp, đột nhiên bọn họ nghe thấy tiếng la thất thanh truyền đến ở khoảng cách không xa nơi này làm cho người chơi dồn dập ngẩng đầu nhìn tới.
Chỉ thấy một gã Chiến Sĩ với vẻ mặt sợ hãi đang đi ra từ trong lùm cây trông rất chật vật, trong miệng không ngừng kêu to:
- Giết người rồi, giết người rồi.
Sau đó, những người chơi đang luyện cấp kia nhìn thấy một cảnh tượng rất kích thích.
Sau khi Chiến Sĩ chạy ra khỏi lùm cây, trong lùm cây đó liền xuất hiện một người chơi với dáng hình cao to, trên thân thì để trần, trên vai mang một thanh đao dài và nhỏ, toàn thân tỏa ra màu máu giống như một vị ác ma từ địa ngục.
Sau đó, cái người chơi giống như ma vương này giơ lên trường đao, lấy một luồng khí thế giống như là Thái Sơn vung một đao về hướng Chiến Sĩ.
Máu đỏ phun ra, hét thảm một tiếng, người chơi nghề nghiệp Chiến Sĩ ngã trên mặt đất, triệt để tử vong.
Hiện trường, ngoại trừ một ít người chơi đang ở bên ngoài công kích quái, nguyên bản tình cảnh đang rất náo nhiệt bỗng dưng lặng ngắt không có tiếng người.
- ------------------
Cám ơn bạn NgôTiến đã ủng hộ 100 KP và 1000 TLT
Cám ơn bạn TylerVo đã donate 4000 TLT.
Còn 500 TLT nữa thì sẽ up thêm chương.
- Sau một thời gian thì mình sẽ gửi cho các bạn đã donate ủng hộ các file epub riêng đã dịch trước rất nhiều so với tiến độ web
Danh sách chương