Diệp Tưởng lúc này tuy đã thu được giày cao gót bị nguyền rủa, nhưng mà, vé chuộc cái chết trong tay hắn lúc này còn không đủ để sự dụng chiếc giày cao gót này dù chỉ 1 giây. Chỉ cần vượt qua một giây,vé chuộc cái chết của hắn sẽ bị âm ngay. Ngay cả ba tấm thôi hồn phù chú hắn cũng không thể sử dụng. Hắn lúc này chẳng khác gì đang ôm một hũ vàng nhưng mình vẫn bị chết đói! Cho nên, đối với Diệp Tưởng thì bước tiếp theo hắn phải tính đến là làm sao kiếm được vé chuộc cái chết ! Bằng không,dùng còn chưa được 1 giây thì còn có tác dụng gì nữa? Trước mắt,cánh cửa vẫn đang đóng kín, Vu Thần thậm chí còn xem xét qua ổ khoá 1 lần.
-Xem ra người bên trong còn chưa ra ngoài lần nào.
Tô Hàn cũng tới xem qua rồi nói:
-Chúng ta...... Không bằng thử nói chuyện với người bên trong xem sao? Đã lúc nào rồi còn cần phải suy nghĩ tới lời căn dặn của chủ nhân nữa chứ? Có người chết rồi đó!
Tiếp đó, hắn cũng không đợi được Vu Thần đồng ý đã rống lên:
-Này người ở bên trong ! Có nghe được lời tôi nói không?
Nhưng mà, rất lâu sau vẫn không nghe được 1 âm thanh đáp lại.
-Cánh cửa này có lẽ cũng giống vách tường có hiệu quả cách âm rất tốt, nên người bên trong không nghe được gì đâu .
Vu Thần lại lắc lắc đầu ,tỏ vẻ như hắn cũng không quá hy vọng vào chuyện này.
-Vậy...... Bên trong đó là thứ gì vậy? Tô Hàn nhìn kia cánh của lớn kia với vẻ oán hận.
-Hay là chúng ta đi kiếm công cụ thử mở cánh cửa này ra ! Khi cửa mở ra chúng ta có thể biết bên trong rốt cuộc là thứ gì !”
-Đúng vậy !
Lưu Oánh cũng đồng ý nói:
-Đã có người chết rồi, như vậy có thể khẳng định đang có một tên tội phạm đang ẩn trốn trong biệt thự ! Không cần phải nghĩ nhiều làm gì...... Người ở bên trong khẳng định biết rõ chi tiết bên trong. Cứ thử thả hắn ra xem sao !
-Vậy...... Vu Thần tỏ vẻ do dự.
-Được rồi!
Tô Hàn dứt khoát lớn tiếng hô:
-Mọi người thử đi tìm kiếm công cụ để mở cửa nào! Đã có người rồi không thể ngồi im chờ chết được!”
Vu Thần vội vàng giữ tay hắn nói:
-Đừng làm vậy ! Tình huống cụ thể thế nào còn chưa rõ ràng mà! Nếu thật sự mở cửa ra có thể sẽ khiến tình hình tồi tệ hơn !
-Cậu đừng xen vào!
Tô Hàn đẩy tay hắn ra, trên khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ tức giận:
-Vừa rồi cậu cũng thấy rồi đấy ! Hàng Thanh Thư [ trong lời thoại gốc là Ngô Quân ] đã bị giết rồi! Chúng ta không thể làm ngơ được!
-Khoan đã!
Diệp Tưởng lúc này đứng ra khuyên can:
-Mọi người đã nghĩ kỹ chưa? Thực sự phải làm vậy sao?
-Đương nhiên !
Tô Hàn không chút dao động nói.
-Tôi đã nghĩ qua rồi! Đằng sau khẳng định che dấu một âm mưu rất lớn! Không mở cánh cửa bị khoá này ra thì chắc chắn không thể điều tra được gì! Tôi không quan tâm, tôi nhất định phải mở cánh cửa này ra !
-Anh bình tĩnh một chút !
Diệp Tưởng lập tức ngăn cản:
-Trên tờ giấy A4 kia có nói rất rõ ràng,tuyệt đối không thể mở cánh cửa này ra ! Ai biết được bên trong là thứ gì......
-Chúng ta không mở cửa ra nhưng không phải vẫn có người chết đấy thôi? Chẳng lẽ ta lại phải sống chung với 1 tên tội phạm giết người trong 3 ngày trời sao? Không được ! Tôi nghĩ qua rồi, nói không chừng, bên trong này có mật đạo có thể đi thông bên ngoài. Không loại trừ tên tội phạm giết người thông qua mật đạo để vào ra các phòng !
Lúc này, dựa theo kịch bản ban đầu, vốn có 1 đoạn lời thoại của Hàng Thanh Thư:
-Tôi cũng đồng ý với Trương Hoa. Không biết biết có nguy hiểm gì đằng sau không mà tuỳ tiện mở cánh cửa ra,sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì phải làm sao.
Sau đó cũng vì chuyện này mà Lục Trạch Nam và Hàng Thanh Thư bắt đầu cãi nhau, tiếp đó Vu Thần sẽ ra mặt điều đình. Nhưng hiện tại diễn viên Hầu Thiên Bạch đóng vai Hàng Thanh Thư thì đã chết rồi, cho nên rất nhiều lời thoại phía sau không thể nào nói tiếp được , bởi thế khiến cho tình tiết bị thay đổi. Tuy rằng sẽ không trực tiếp trừ vé chuộc cái chết của các diễn viên, nhưng mà theo sự khuếch trương của ảnh hưởng liệu có sinh ra hiệu ứng cánh bướm gì không cũng rất khó nói.
Mà Ngô Quân ở bên cạnh không khác gì người trong suốt vì căn cứ theo kịch bản gốc thì bây giờ hắn đã chết rồi, tự nhiên không có khả năng sẽ có lời thoại. Mà mãi cho tới khi bước vào màn 3, căn cứ theo sự thay đổi trong màn hai mà tình tiết sẽ được sửa đổi và kịch bản mới có những cập nhật tương ứng, có thể lúc đó sẽ an bài cho hắn một lớp kịch mới. Còn trước đó vé chuộc cái chết của hắn cứ tiếp tục bị trừ. Vẻ mặt của hắn bây giờ có thể nói là khổ không nói hết. Thử nghĩ vé chuộc cái chết cứ không ngừng bị trừ xem có ai mà không đau khổ không.
Rồi 1 hồi tranh cãi, cuối cùng, Vu Thần dựa theo kịch bản ban đầu an bài,bước lên ngăn cả Tô Hàn:
-Anh cần phải suy nghĩ cho kỹ càng vì bây giờ này không phải chỉ là vấn đề của cá nhân anh nữa ! Nếu theo lời của anh thì đã có người đã chết ! Như vậy có nghĩa là mọi chuyện tuyệt đối không hề đơn giản ! Anh có dám cam đoan sau khi mở cánh cửa này ra sẽ không phát sinh hậu quả đáng sợ gì không? Anh dám không?
-Điều này......
-Điều này với chả điều nọ ! Ở đây còn có 6 người, nên vấn đề không phải chỉ riêng mình anh đâu ! Vấn đề mật đạo mà anh đề cập đến có thể nói là đầy rẫy sơ hở. Nếu thực sự có loại mật đạo này, khi chúng ta ngủ thì kẻ sát nhân sớm đã giết sạch chúng ta rồi! Còn phải chờ tới tận bây giờ sao? Tóm lại, chúng ta hãy lục soát toàn bộ căn biệt thự này thêm 1 lần nữa! Thử xem có phát hiện dấu vết có người xâm nhập hay không !
-Vậy......
Lưu Oánh liếc trái ngó phải hỏi:
-Vậy......Vậy...... Cơm trưa thì sao? Không phải chúng ta phải đúng giờ chuẩn bị bữa trưa sao?
-Còn làm cơm nước gì nữa !
Tô Hàn cả giận nói:
-Người thì cũng chết rồi, còn cơm nước cái gì nữa!
-Không...... Cơm trưa vẫn phải chuẩn bị .
Vu Thần lắc đầu nói .
-Nếu bên trong thật sự có người thì chúng ta không thể không chuẩn bị bữa trưa cho hắn, hơn nữa...... Tôi có linh cảm, nếu chúng ta vi phạm yêu cầu của chủ nhân, thực sự sẽ có chuyện gì đó đáng sợ xảy ra.”
Lúc này, Diệp Tưởng lại nhìn về phía cánh cửa.
Cánh cửa vẫn bị khoá kín như trước.Từ đầu đến cuối bên trong vẫn không thấy có động tĩnh gì. Nhưng mà điểm tâm quả thật đã bị ăn hết sạch sành sanh, cho nên bên trong này khẳng định có người.
Diệp Tưởng cực kỳ nghi ngờ.
Rất nhiều bộ phim kinh dị thực sự có loại tình tiết như vậy kiểu như không thể mở cửa, cấm mở hộp, mà nhân vật chính trong phim kinh dị luôn không biết sống chết vi phạm điều cấm kỵ này. Nhưng mà...... Bộ phim kinh dị lần này lại rất kỳ quái.
Bởi vì, cánh cửa này quả thực vẫn chưa hề mở ra! Nhưng mà, bất luận là Ngô Quân trong kịch bản gốc, hay là “Hàng Thanh Thư” hiện tại thật sự đã chết.
Phía sau rốt cuộc đang che dấu bí mật gì?
Nếu như cho dù cửa vẫn khoá kín mà Ngô Quân [ Hàng Thanh Thư ] đều phải chết, vậy thì vì sao chủ nhân còn hạ nghiêm lệnh không cho bọn họ mở cửa? Hay nhân vật Lục Trạch Nam sắm vai Tô Hàn nói đúng, mở cánh cửa này ra mới là con đường sống?
Nhưng mà trong giai đoạn hiện nay, Diệp Tưởng còn chưa dám đánh cuộc. Nếu sau khi mở ra cánh cửa này ra sẽ thực sự rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thì hắn sẽ rơi vào đường cùng bởi vì hắn hiện tại không phải không có vật bị nguyền rủa, nhưng mà hắn gần như không biện pháp sử dụng. Mặc kệ thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp gia tăng vé chuộc cái chết mới được.
Cho tới bây giờ, trừ lần trước trong phim « Xe khách khủng bố » bóc xuống tấm thôi hồn phù chú ra thì thực sự hắn có chưa làm được điều gì có thể gia tăng vé chuộc cái chết.
Hiện tại, chỉ có thể tiếp tục chờ trong căn biệt thự này .
Kỳ thật, căn biệt thự này đã được xem xét qua một lần . Nhưng là diện tích nơi này quá rộng nên khẳng định sẽ bỏ sót điều gì đó. Diệp Tưởng quyết định cẩn thận tìm tòi 1 phen, có lẽ sẽ phát hiện ra một điều không ngờ trong kịch bản.
Mà hắn tự nhiên vẫn đi theo phía sau Vu Thần. Vu Thần và hắn không giống nhau,vé chuộc cái chết của hắn hoàn toàn đủ để sử dụng vé chuộc cái chết.
-Liễu Hải Bình.
Diệp Tưởng hỏi:
-Kiến trúc nơi này thực quái dị.
-Đúng vậy , toà nhà được thiết kế và xây dựng với phong cách rất kỳ quái.
Vu Thần đánh giá trần nhà và vách tường:
-Tuy rằng tôi không hiểu lắm về ngành kiến trúc nhưng đây rõ ràng không phải phong cách kiến trúc hiện đại. Không...... Thậm chí tôi cảm thấy, khi xây dựng căn biệt thự này người ta cũng không suy nghĩ tới vấn đề người ở bên trong có thoải mái hay không. Đến ngay cả cửa sổ cũng không xây dựng, ngay cả vấn đề chiếu sáng và thông gió cũng bị bỏ qua, quả thực giống như một phòng giam.
Đúng lúc này, đột nhiên Vu Thần nhướng mày đúng lại khiến Diệp Tưởng thiếu chút nữa đụng vào sau lưng hắn.
-Xuỵt!
Vu Thần làm ra này động tác khiến trong lòng của Diệp Tưởng chấn động !
Bởi vì......trong kịch bản bên cơ bản cũng không yêu cầu động tác này !
Bởi vì không có cửa sổ, cộng thêm trên hành lang cũng không có đèn đóm gì, khiến cho không gian bên trong có vẻ tối tăm. Biệt thự lại tương đối lớn nên bọn họ cũng cách những người khác khá xa.
Những hoa văn cổ điển trên sàn nhà cũng đã bắt đầu phai màu. Hành lang phía trước có vẻ vô cùng yên tĩnh.
-Cót két!
Một cánh cửa phòng trước mắt đột nhiên bật ra chặn ngang tầm mắt của hai người! Nhưng là, cánh cửa vốn dĩ đã bị khoá, tuyệt đối không có khả năng bị gió thổi!
Vu Thần không hề do dự, đột nhiên rút ra từ trong túi ngón tay!
Sau khi hắn lôi ra ngón tay đứt, hắn bắt đầu cắn ngón tay nhỏ một giọt máu lên móng tay của ngón tay đứt!
Sau đó, hắn bắt đầu không ngừng lui về phía sau, Diệp Tưởng cũng lui về phía sau.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua. Sau khi sắp tới 10 giây tiếng « cót két » mới dừng lại !
Đến lúc này, Vu Thần mới nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi lập tức cất ngón tay đứt vào trong túi.
-Cũng may, cũng may!
Vu Thần nói:
-Cha tôi lúc còn trẻ là một tay đào trộm mộ. Có một lần ông gặp phải cương thi, còn may lúc ấy ông có mang theo chân lừa đen ( tương truyền vật cưỡi của Trương quả lão,1 trong Bát Tiên,là 1 con lừa đen,cho nên người xưa cho rằng chân của con lừa đen có khả năng khắc chế yêu tà, cương thi). Đoạn ngón tay đứt này do con cương thi đó để lại,có tác dụng trấn tà rất mạnh.”
“Tống tử”(cương thi),“ Đảo đấu”( đào trộm mộ),“Hắc lư chân”(chân lừa đen), phàm là người đọc qua tác phẩm của Thiên Hạ Bá Xướng « Ma thổi đèn » hoặc là « Nhật ký trộm mộ » của Nam Phái Tam Thúc cũng đều hiểu những từ này có ý nghĩa gì. Mỗi một lần vật bị nguyền rủa xuất hiện trước màn ảnh, trong kịch bản đều sẽ an bài một đoạn xuất xứ của vật bị nguyền rủa. Đương nhiên, đoạn xuất xứ này không hẳn đã hợp logic, nhưng cũng không thể quá cưỡng cầu đòi hỏi một sự giải thích hợp lý hơn.
Phân cảnh vừa rồi trong kịch bản ban đầu vốn là không tồn tại ! Hiển nhiên, chuyện này có quan hệ rất lớn tới chuyện Hầu Thiên Bạch đã thay đổi tình tiết phim !
Mà Vu Thần nhìn chăm chú vào cánh cửa trước mắt, sau đó kéo tay Diệp Tưởng rồi nói:
-Đi, chúng ta đi xem !
Diệp Tưởng cũng lập tức hiểu ra. Căn phòng trước mắt chỉ sợ không đơn giản ! Vừa rồi, nếu không phải Vu Thần đúng lúc lấy ra đoạn ngón tay đứt, hậu quả thiết tưởng khó mà tưởng tượng! Đoạn ngón tay đứt này được lấy từ trong 1 bộ phim kinh dị có độ khó khăn còn cao hơn bộ « Giam cầm chi thất » này rất nhiều. Tuy rằng hiện tại đoạn ngón tay đứt đã đặt vào trong túi, nhưng mà hiệu quả trừ tà vẫn còn tồn tại trong 1 khoảng thời gian nữa. Vu Thần tự nhiên tận dụng khoảng thời gian đó để điều tra căn phòng này.
Mỗi một bộ phim kinh dị đều sẽ có một loại tình tiết cố định, đó chính là, nếu như người bị quỷ hồn công kích bất ngờ có thể thoát được,thì trong khoảng thời gian quỷ hồn không thể giết hắn được nữa. Lúc đó sẽ xuất hiện 1 khoảng thời gian an toàn !
Đi tới trước cánh cửa, Vu Thần thở sâu rồi vươn tay nắm lấy tay nắm cửa. Còn Diệp Tưởng cũng lập tức cho tay vào túi cầm lấy chiếc giày cao gót, mặc dù hiện tại nếu sử dụng chiếc giày cao gót này sẽ dẫn đến vé chuộc cái chết của hắn bị âm, nhưng mà bảo mệnh quan trọng. Nếu thật sự không được, nghĩ biện pháp sau này gia tăng vé chuộc cái chết để bổ sung cho phần bị âm là được rồi!
Vu Thần đẩy cửa.
Lúc này , y và Diệp Tưởng gần như nín thở.
Phía sau cửa......
Không có một bóng người.
Hai người cuối cùng cũng yên lòng, cẩn thận xem xét căn phòng này.
-Xem ra người bên trong còn chưa ra ngoài lần nào.
Tô Hàn cũng tới xem qua rồi nói:
-Chúng ta...... Không bằng thử nói chuyện với người bên trong xem sao? Đã lúc nào rồi còn cần phải suy nghĩ tới lời căn dặn của chủ nhân nữa chứ? Có người chết rồi đó!
Tiếp đó, hắn cũng không đợi được Vu Thần đồng ý đã rống lên:
-Này người ở bên trong ! Có nghe được lời tôi nói không?
Nhưng mà, rất lâu sau vẫn không nghe được 1 âm thanh đáp lại.
-Cánh cửa này có lẽ cũng giống vách tường có hiệu quả cách âm rất tốt, nên người bên trong không nghe được gì đâu .
Vu Thần lại lắc lắc đầu ,tỏ vẻ như hắn cũng không quá hy vọng vào chuyện này.
-Vậy...... Bên trong đó là thứ gì vậy? Tô Hàn nhìn kia cánh của lớn kia với vẻ oán hận.
-Hay là chúng ta đi kiếm công cụ thử mở cánh cửa này ra ! Khi cửa mở ra chúng ta có thể biết bên trong rốt cuộc là thứ gì !”
-Đúng vậy !
Lưu Oánh cũng đồng ý nói:
-Đã có người chết rồi, như vậy có thể khẳng định đang có một tên tội phạm đang ẩn trốn trong biệt thự ! Không cần phải nghĩ nhiều làm gì...... Người ở bên trong khẳng định biết rõ chi tiết bên trong. Cứ thử thả hắn ra xem sao !
-Vậy...... Vu Thần tỏ vẻ do dự.
-Được rồi!
Tô Hàn dứt khoát lớn tiếng hô:
-Mọi người thử đi tìm kiếm công cụ để mở cửa nào! Đã có người rồi không thể ngồi im chờ chết được!”
Vu Thần vội vàng giữ tay hắn nói:
-Đừng làm vậy ! Tình huống cụ thể thế nào còn chưa rõ ràng mà! Nếu thật sự mở cửa ra có thể sẽ khiến tình hình tồi tệ hơn !
-Cậu đừng xen vào!
Tô Hàn đẩy tay hắn ra, trên khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ tức giận:
-Vừa rồi cậu cũng thấy rồi đấy ! Hàng Thanh Thư [ trong lời thoại gốc là Ngô Quân ] đã bị giết rồi! Chúng ta không thể làm ngơ được!
-Khoan đã!
Diệp Tưởng lúc này đứng ra khuyên can:
-Mọi người đã nghĩ kỹ chưa? Thực sự phải làm vậy sao?
-Đương nhiên !
Tô Hàn không chút dao động nói.
-Tôi đã nghĩ qua rồi! Đằng sau khẳng định che dấu một âm mưu rất lớn! Không mở cánh cửa bị khoá này ra thì chắc chắn không thể điều tra được gì! Tôi không quan tâm, tôi nhất định phải mở cánh cửa này ra !
-Anh bình tĩnh một chút !
Diệp Tưởng lập tức ngăn cản:
-Trên tờ giấy A4 kia có nói rất rõ ràng,tuyệt đối không thể mở cánh cửa này ra ! Ai biết được bên trong là thứ gì......
-Chúng ta không mở cửa ra nhưng không phải vẫn có người chết đấy thôi? Chẳng lẽ ta lại phải sống chung với 1 tên tội phạm giết người trong 3 ngày trời sao? Không được ! Tôi nghĩ qua rồi, nói không chừng, bên trong này có mật đạo có thể đi thông bên ngoài. Không loại trừ tên tội phạm giết người thông qua mật đạo để vào ra các phòng !
Lúc này, dựa theo kịch bản ban đầu, vốn có 1 đoạn lời thoại của Hàng Thanh Thư:
-Tôi cũng đồng ý với Trương Hoa. Không biết biết có nguy hiểm gì đằng sau không mà tuỳ tiện mở cánh cửa ra,sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì phải làm sao.
Sau đó cũng vì chuyện này mà Lục Trạch Nam và Hàng Thanh Thư bắt đầu cãi nhau, tiếp đó Vu Thần sẽ ra mặt điều đình. Nhưng hiện tại diễn viên Hầu Thiên Bạch đóng vai Hàng Thanh Thư thì đã chết rồi, cho nên rất nhiều lời thoại phía sau không thể nào nói tiếp được , bởi thế khiến cho tình tiết bị thay đổi. Tuy rằng sẽ không trực tiếp trừ vé chuộc cái chết của các diễn viên, nhưng mà theo sự khuếch trương của ảnh hưởng liệu có sinh ra hiệu ứng cánh bướm gì không cũng rất khó nói.
Mà Ngô Quân ở bên cạnh không khác gì người trong suốt vì căn cứ theo kịch bản gốc thì bây giờ hắn đã chết rồi, tự nhiên không có khả năng sẽ có lời thoại. Mà mãi cho tới khi bước vào màn 3, căn cứ theo sự thay đổi trong màn hai mà tình tiết sẽ được sửa đổi và kịch bản mới có những cập nhật tương ứng, có thể lúc đó sẽ an bài cho hắn một lớp kịch mới. Còn trước đó vé chuộc cái chết của hắn cứ tiếp tục bị trừ. Vẻ mặt của hắn bây giờ có thể nói là khổ không nói hết. Thử nghĩ vé chuộc cái chết cứ không ngừng bị trừ xem có ai mà không đau khổ không.
Rồi 1 hồi tranh cãi, cuối cùng, Vu Thần dựa theo kịch bản ban đầu an bài,bước lên ngăn cả Tô Hàn:
-Anh cần phải suy nghĩ cho kỹ càng vì bây giờ này không phải chỉ là vấn đề của cá nhân anh nữa ! Nếu theo lời của anh thì đã có người đã chết ! Như vậy có nghĩa là mọi chuyện tuyệt đối không hề đơn giản ! Anh có dám cam đoan sau khi mở cánh cửa này ra sẽ không phát sinh hậu quả đáng sợ gì không? Anh dám không?
-Điều này......
-Điều này với chả điều nọ ! Ở đây còn có 6 người, nên vấn đề không phải chỉ riêng mình anh đâu ! Vấn đề mật đạo mà anh đề cập đến có thể nói là đầy rẫy sơ hở. Nếu thực sự có loại mật đạo này, khi chúng ta ngủ thì kẻ sát nhân sớm đã giết sạch chúng ta rồi! Còn phải chờ tới tận bây giờ sao? Tóm lại, chúng ta hãy lục soát toàn bộ căn biệt thự này thêm 1 lần nữa! Thử xem có phát hiện dấu vết có người xâm nhập hay không !
-Vậy......
Lưu Oánh liếc trái ngó phải hỏi:
-Vậy......Vậy...... Cơm trưa thì sao? Không phải chúng ta phải đúng giờ chuẩn bị bữa trưa sao?
-Còn làm cơm nước gì nữa !
Tô Hàn cả giận nói:
-Người thì cũng chết rồi, còn cơm nước cái gì nữa!
-Không...... Cơm trưa vẫn phải chuẩn bị .
Vu Thần lắc đầu nói .
-Nếu bên trong thật sự có người thì chúng ta không thể không chuẩn bị bữa trưa cho hắn, hơn nữa...... Tôi có linh cảm, nếu chúng ta vi phạm yêu cầu của chủ nhân, thực sự sẽ có chuyện gì đó đáng sợ xảy ra.”
Lúc này, Diệp Tưởng lại nhìn về phía cánh cửa.
Cánh cửa vẫn bị khoá kín như trước.Từ đầu đến cuối bên trong vẫn không thấy có động tĩnh gì. Nhưng mà điểm tâm quả thật đã bị ăn hết sạch sành sanh, cho nên bên trong này khẳng định có người.
Diệp Tưởng cực kỳ nghi ngờ.
Rất nhiều bộ phim kinh dị thực sự có loại tình tiết như vậy kiểu như không thể mở cửa, cấm mở hộp, mà nhân vật chính trong phim kinh dị luôn không biết sống chết vi phạm điều cấm kỵ này. Nhưng mà...... Bộ phim kinh dị lần này lại rất kỳ quái.
Bởi vì, cánh cửa này quả thực vẫn chưa hề mở ra! Nhưng mà, bất luận là Ngô Quân trong kịch bản gốc, hay là “Hàng Thanh Thư” hiện tại thật sự đã chết.
Phía sau rốt cuộc đang che dấu bí mật gì?
Nếu như cho dù cửa vẫn khoá kín mà Ngô Quân [ Hàng Thanh Thư ] đều phải chết, vậy thì vì sao chủ nhân còn hạ nghiêm lệnh không cho bọn họ mở cửa? Hay nhân vật Lục Trạch Nam sắm vai Tô Hàn nói đúng, mở cánh cửa này ra mới là con đường sống?
Nhưng mà trong giai đoạn hiện nay, Diệp Tưởng còn chưa dám đánh cuộc. Nếu sau khi mở ra cánh cửa này ra sẽ thực sự rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục thì hắn sẽ rơi vào đường cùng bởi vì hắn hiện tại không phải không có vật bị nguyền rủa, nhưng mà hắn gần như không biện pháp sử dụng. Mặc kệ thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp gia tăng vé chuộc cái chết mới được.
Cho tới bây giờ, trừ lần trước trong phim « Xe khách khủng bố » bóc xuống tấm thôi hồn phù chú ra thì thực sự hắn có chưa làm được điều gì có thể gia tăng vé chuộc cái chết.
Hiện tại, chỉ có thể tiếp tục chờ trong căn biệt thự này .
Kỳ thật, căn biệt thự này đã được xem xét qua một lần . Nhưng là diện tích nơi này quá rộng nên khẳng định sẽ bỏ sót điều gì đó. Diệp Tưởng quyết định cẩn thận tìm tòi 1 phen, có lẽ sẽ phát hiện ra một điều không ngờ trong kịch bản.
Mà hắn tự nhiên vẫn đi theo phía sau Vu Thần. Vu Thần và hắn không giống nhau,vé chuộc cái chết của hắn hoàn toàn đủ để sử dụng vé chuộc cái chết.
-Liễu Hải Bình.
Diệp Tưởng hỏi:
-Kiến trúc nơi này thực quái dị.
-Đúng vậy , toà nhà được thiết kế và xây dựng với phong cách rất kỳ quái.
Vu Thần đánh giá trần nhà và vách tường:
-Tuy rằng tôi không hiểu lắm về ngành kiến trúc nhưng đây rõ ràng không phải phong cách kiến trúc hiện đại. Không...... Thậm chí tôi cảm thấy, khi xây dựng căn biệt thự này người ta cũng không suy nghĩ tới vấn đề người ở bên trong có thoải mái hay không. Đến ngay cả cửa sổ cũng không xây dựng, ngay cả vấn đề chiếu sáng và thông gió cũng bị bỏ qua, quả thực giống như một phòng giam.
Đúng lúc này, đột nhiên Vu Thần nhướng mày đúng lại khiến Diệp Tưởng thiếu chút nữa đụng vào sau lưng hắn.
-Xuỵt!
Vu Thần làm ra này động tác khiến trong lòng của Diệp Tưởng chấn động !
Bởi vì......trong kịch bản bên cơ bản cũng không yêu cầu động tác này !
Bởi vì không có cửa sổ, cộng thêm trên hành lang cũng không có đèn đóm gì, khiến cho không gian bên trong có vẻ tối tăm. Biệt thự lại tương đối lớn nên bọn họ cũng cách những người khác khá xa.
Những hoa văn cổ điển trên sàn nhà cũng đã bắt đầu phai màu. Hành lang phía trước có vẻ vô cùng yên tĩnh.
-Cót két!
Một cánh cửa phòng trước mắt đột nhiên bật ra chặn ngang tầm mắt của hai người! Nhưng là, cánh cửa vốn dĩ đã bị khoá, tuyệt đối không có khả năng bị gió thổi!
Vu Thần không hề do dự, đột nhiên rút ra từ trong túi ngón tay!
Sau khi hắn lôi ra ngón tay đứt, hắn bắt đầu cắn ngón tay nhỏ một giọt máu lên móng tay của ngón tay đứt!
Sau đó, hắn bắt đầu không ngừng lui về phía sau, Diệp Tưởng cũng lui về phía sau.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua. Sau khi sắp tới 10 giây tiếng « cót két » mới dừng lại !
Đến lúc này, Vu Thần mới nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi lập tức cất ngón tay đứt vào trong túi.
-Cũng may, cũng may!
Vu Thần nói:
-Cha tôi lúc còn trẻ là một tay đào trộm mộ. Có một lần ông gặp phải cương thi, còn may lúc ấy ông có mang theo chân lừa đen ( tương truyền vật cưỡi của Trương quả lão,1 trong Bát Tiên,là 1 con lừa đen,cho nên người xưa cho rằng chân của con lừa đen có khả năng khắc chế yêu tà, cương thi). Đoạn ngón tay đứt này do con cương thi đó để lại,có tác dụng trấn tà rất mạnh.”
“Tống tử”(cương thi),“ Đảo đấu”( đào trộm mộ),“Hắc lư chân”(chân lừa đen), phàm là người đọc qua tác phẩm của Thiên Hạ Bá Xướng « Ma thổi đèn » hoặc là « Nhật ký trộm mộ » của Nam Phái Tam Thúc cũng đều hiểu những từ này có ý nghĩa gì. Mỗi một lần vật bị nguyền rủa xuất hiện trước màn ảnh, trong kịch bản đều sẽ an bài một đoạn xuất xứ của vật bị nguyền rủa. Đương nhiên, đoạn xuất xứ này không hẳn đã hợp logic, nhưng cũng không thể quá cưỡng cầu đòi hỏi một sự giải thích hợp lý hơn.
Phân cảnh vừa rồi trong kịch bản ban đầu vốn là không tồn tại ! Hiển nhiên, chuyện này có quan hệ rất lớn tới chuyện Hầu Thiên Bạch đã thay đổi tình tiết phim !
Mà Vu Thần nhìn chăm chú vào cánh cửa trước mắt, sau đó kéo tay Diệp Tưởng rồi nói:
-Đi, chúng ta đi xem !
Diệp Tưởng cũng lập tức hiểu ra. Căn phòng trước mắt chỉ sợ không đơn giản ! Vừa rồi, nếu không phải Vu Thần đúng lúc lấy ra đoạn ngón tay đứt, hậu quả thiết tưởng khó mà tưởng tượng! Đoạn ngón tay đứt này được lấy từ trong 1 bộ phim kinh dị có độ khó khăn còn cao hơn bộ « Giam cầm chi thất » này rất nhiều. Tuy rằng hiện tại đoạn ngón tay đứt đã đặt vào trong túi, nhưng mà hiệu quả trừ tà vẫn còn tồn tại trong 1 khoảng thời gian nữa. Vu Thần tự nhiên tận dụng khoảng thời gian đó để điều tra căn phòng này.
Mỗi một bộ phim kinh dị đều sẽ có một loại tình tiết cố định, đó chính là, nếu như người bị quỷ hồn công kích bất ngờ có thể thoát được,thì trong khoảng thời gian quỷ hồn không thể giết hắn được nữa. Lúc đó sẽ xuất hiện 1 khoảng thời gian an toàn !
Đi tới trước cánh cửa, Vu Thần thở sâu rồi vươn tay nắm lấy tay nắm cửa. Còn Diệp Tưởng cũng lập tức cho tay vào túi cầm lấy chiếc giày cao gót, mặc dù hiện tại nếu sử dụng chiếc giày cao gót này sẽ dẫn đến vé chuộc cái chết của hắn bị âm, nhưng mà bảo mệnh quan trọng. Nếu thật sự không được, nghĩ biện pháp sau này gia tăng vé chuộc cái chết để bổ sung cho phần bị âm là được rồi!
Vu Thần đẩy cửa.
Lúc này , y và Diệp Tưởng gần như nín thở.
Phía sau cửa......
Không có một bóng người.
Hai người cuối cùng cũng yên lòng, cẩn thận xem xét căn phòng này.
Danh sách chương