Trở lại trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13.

Đại sảnh ở lầu 1 lúc này đang chìm trong bóng tối. Chỉ có ánh sáng màu đỏ như máu rất quỷ dị đến từ tên của những bộ phim kinh dị được trình chiếu hắt lại từ khi được ánh sáng từ những ngọn đèn ở phía sân khấu chiếu lên. Đại sảnh tuy lớn nhưng không có bố trí bất cứ thứ gì.

Ôn Vũ Phàm đang chầm chậm bước trong bóng đêm.

Khuôn mặt nàng lúc này có vẻ cực kỳ cảnh giác. Nhìn qua thì gương mặt mỹ lệ của nàng có vẻ bình tĩnh như trong đôi mắt vẫn không giấu được vẻ lo lắng bất an. Chỉ là, chuyện này đã bị bóng đêm khoả lấp 1 cách hoàn mỹ khiến không ai biết được trong lòng nàng đang nghĩ gì.

Tốc độ di chuyển của Ôn Vũ Phàm cũng không nhanh. Nguyên nhân chủ yếu là vì tay nàng còn đang đút trong túi quần.

Tiếp đó......

Nàng đột nhiên rút cánh tay từ trong túi ra sau đó vung mạnh chiếc bút máy về phía cổ 1 người đang đứng ở phía sau của nàng.

-Có tiến bộ.

Người đứng phía sau nàng lên tiếng sau đó xuất hiện.

Người đó là Thành Tuyết Tùng.

-Tới bây giờ đã tiến hành thử tất cả 15 lần,7 lần tử vong , 8 lần sống sót. Nhưng cô thành công lấy ra bút máy trong 4 lần liên tiếp, thành tích xem ra cũng không tệ.

Thành Tuyết Tùng nhìn trước mắt Ôn Vũ Phàm,nhưng sắc mặt lại 1 lần nữa trở nên lạnh lùng bổ sung:
-Nhưng cô không nên đắc ý, thành tích lần này của cô cũng chỉ tạm thôi. Cô còn thua kém rất nhiều so với Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc.

Ôn Vũ Phàm đương nhiên biết rõ khoảng cách giữa mình và Phương Lãnh xa như thế nào.

-Tôi hiểu.

Sau đó nàng đút lại bút máy vào trong túi.

Chiếc bút máy kia mô phỏng “vật bị người chết nguyền rủa”. Đây là bài kiểm tra xem diễn viên có kịp ra tay lấy ra vật bị nguyền rủa trước khi quỷ hồn giết bạn hay không. Trong bài kiểm tra này, Thành Tuyết Tùng đóng vai “quỷ”. Một khi nàng xuất hiện, nàng sẽ lập tức nắm chặt lấy tay của Vũ Phàm. Khi cánh tay bị khoá cho dù Vũ Phàm có giãy ra và thoát thành công thì nàng bị phán là tử vong. Đương nhiên,nếu Vũ Phàm phán đoán sai lầm sớm lấy ra vật bị nguyền rủa thì nàng cũng chết chắc. Bởi vì, quỷ sẽ không cho bạn cơ hội để tránh né giống như trong trường hợp của Hầu Thiên Bạch vậy.Năng lực cảm ứng chính xác và phản xạ thần kinh nhanh nhạy là những yếu tố quyết định sự sống còn của diễn viên.

Nếu là 1 linh môi như Vũ Sóc, bạn đương nhiên có thể làm vậy dễ dàng. Nhưng những diễn viên bình thường rất khó có được năng lực này. Có đôi khi bọn họ thậm chí còn phải nhờ tới giác quan thứ 6 và trực giác. Nơi sáng sủa thì không sao, nhưng khi đi tới những nơi tối tăm thì diễn viên sẽ rất nguy hiểm. Công cụ chiếu sáng có thể gặp vấn đề bất cứ lúc nào, mà trong những thời điểm như vậy thì diễn viên sẽ rất nguy hiểm.
.
Cho nên, huấn luyện phản xạ thần kinh là bài tập vô cùng quan trọng .

-1 lần nữa.
Thành Tuyết Tùng tiếp tục nói:
-Cô trở lại phía bên kia của đại sảnh đi sau đó nhắm mắt lại.Tôi sẽ từ từ tiếp cận cô trong bóng tối.

Ôn Vũ Phàm nhìn Thành Tuyết Tùng sau đó đột nhiên hỏi:
-Chị có quen chị Vũ Sóc không? Thành tích lúc đó của chị ấy là bao nhiêu? Thành Tuyết Tùng nghe cong cảm thấy hơi nao nao nhưng nàng lập tức hiểu ý của Ôn Vũ Phàm.

Nàng nói:
-Cô muốn vượt qua cô ta sao? Cô ta quả thực rất có năng lực !Không phải ai cũng làm được linh môi sư đâu .

Một người cao ngạo như Thành Tuyết Tùng mà có thể nhận xét như vậy về 1 người thì người đó có thể nói là được nàng đánh giá rất cao rồi.

-Tôi cũng muốn trở thành người như chị ấy !

Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên nói vậy.

Nàng nhớ tới Diệp Tưởng đã từng nói với nàng rằng nàng cũng có khả năng trở thành người giống như Bạch Vũ Sóc vậy.

Đối với Ôn Vũ Phàm mà nói thì nàng chưa bao giờ cho rằng mình có thể chủ động giành giật bất cứ thứ gì. Nàng cũng chưa bao giờ suy nghĩ 1 cách nghiêm túc xem mình muốn làm gì trong tương lai. Cho nên, lĩnh vực nào nàng cũng học 1 chút, thậm chí đến cả việc sơ cấp cứu nàng cũng từng học qua. Lần đó khi nàng hồi sức tim phổi và hô hấp nhân tạo cho Diệp Tưởng khi hắn trở về từ « Phòng giam » cũng là những kiến thức mà nàng đã được học trước đó.

Cuộc sống trong gia đình nàng là những màn cãi vã không bao giờ chấm dứt, ác mộng, thậm chí nhiều lúc còn biến thành bạo hành gia đình.Trong 1 gia đình bí bách nặng nề như vậy, nàng cũng trở thành 1 đối tượng để cho mẹ mình trút giận. Khuyết điểm dù rất nhỏ của nàng cũng sẽ bị phóng đại gấp nhiều lần trở thành lý do để cha mẹ nàng đùn đẩy trách nhiệm cho người kia. Khi đó nàng cảm thấy cuộc sống của mình thật mờ mịt không biết đâu là lối ra. Cho nên,nàng chưa bao giờ có thời gian để tìm hiểu xem mình muốn trở thành người thế nào trong tương lai. Nàng cũng không biết phải làm sao để cha mẹ hoà giải với nhau, để cuộc sống gia đình trở nên hoà thuận và êm ấm.

Không có ai có thể đưa cho nàng đáp án.

Ký ức ấm áp duy nhất trong cuộc đời nàng chính là có đôi lúc khi nàng không thể nào chịu nổi cảnh khắc khẩu giữa bố và mẹ mình nàng sẽ chạy tới cửa hàng thẩm mỹ viện ở bên cạnh. Cô chủ của tiệm thẩm mỹ viện ấy sẵn lòng cho nàng ở lại đến khi nào cha mẹ thôi cãi vã. Cho nên, nàng cảm thấy được những ký ức vui vẻ và hạnh phúc của đời mình đều được in dấu ở nơi đó. Cũng chính vì thế, nàng mới cảm thấy căn tiệm mỹ viện nho nhỏ xinh xinh đó mới là nơi khiến cuộc sống trở nên rạng ngời. Ký ức này vẫn theo nàng cho đến tận khi nàng lớn lên, mới khiến nàng muốn trở thành 1 nhà tạo mẫu tóc rồi mở một thẩm mỹ viện.

Nàng vẫn muốn co mình trong thế giới nho nhỏ của chính nàng để tránh không phải gặp những người khác.

Nàng muốn trở thành người thế nào nhỉ?

Tới bây giờ, nàng đã không còn vịnh trú bão của riêng mình. Muốn sống sót, nàng phải ra tay 1 cách chủ động!

-Tôi sẽ trở thành 1 diễn viên xuất sắc như chị Vũ Sóc !
Ánh mắt của Vũ Phàm trở nên vô cùng kiên định:
-Đây là mục tiêu của tôi !

Thành Tuyết Tùng lạnh lùng nhìn nàng. Cô ta cũng không có phản ứng gì cả.

-Cô có thể tiếp tục sống sót rồi hẵng nói.

Trở thành người giống như Vũ Sóc sao? Chuyện nào có dễ dàng như thế. Để có được ngày hôm nay, Bạch Vũ Sóc đã trải qua biết bao trải nghiệm địa ngục giống như tra tấn. Thành Tuyết Tùng cũng được chứng kiến chuyện đó. Một thiên kim tiểu thư con nhà giàu không ngờ lại có được ý chí kiên định, sống sót 1 cách ngoan cường khiến Tuyết Tùng cũng phải rúng động. Cô ta cũng chịu sự uỷ thác của Bạch Vũ Sóc mới giúp Vũ Phàm tiến hành loại bài tập mô phỏng này.Cô ta cũng biết rằng Vũ Sóc rất tán thưởng Vũ Phàm, nhưng cô ta cũng không cho rằng Vũ Phàm có đủ sức bật.

Khi quay phim kinh dị chân thực, số lượng diễn viên bỏ mạng nhiều không đếm xuể. Đây là 1 nơi vô cùng tàn khốc, nơi thể hiện 1 cách rõ ràng 2 từ « Địa Ngục » !

Suy nghĩ ngây thơ của Vũ Phàm có thể tồn tại được bao lâu? Có lẽ không lâu sau, Vũ Phàm sẽ phải bỏ mạng trong 1 bộ phim kinh dị nào đó.

Tiếp đó, Ôn Vũ Phàm lại 1 lần nữa dấn thân vào trong bóng đêm.

HIện tại nàng chỉ nghĩ tới Vũ Sóc. Vũ Sóc là mục tiêu mà Vũ Phàm muốn đuổi theo, thậm chí Vũ Phàm còn có khát vọng vượt qua Vũ Sóc! Đây là lần đầu tiên mà Vũ Phàm muốn làm 1 chuyện gì đó với khao khát cháy bỏng như vậy. Dù phải khó khăn gian khổ thế nào, Vũ Phàm cũng sẽ cắn răng để hoàn thành chuyện rất khó thậm chí không thể hoàn thành này.

Cùng lúc đó......

Trong phòng chiếu phim số 2, trong thế giới của bộ phim kinh dị « Khách sạn ma ám »......

-Đi thôi, La Phong.

Khi liên lạc với Duy Tư, Vũ Sóc dựa theo những gì mà Diệp Tưởng nhờ, nhờ Duy Tư chú ý lấy đoạn băng ghi hình của bãi đỗ xe.

Đúng lúc này, Vũ Sóc đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn. Ánh mắt của nàng tập trung nhìn vào ngọn đèn phía trên đầu nàng.

Ngay sau đó, ngọn đèn đó lúc chớp lúc tắt !

Bãi đỗ xe chỉ trong nháy mắt chìm trong bóng đêm, sau đó lại 1 lần nữa sáng lại!

Nàng có 1 linh tính nguy hiểm.

Diệp Tưởng lập tức đi tới bên cạnh của Vũ Sóc.

Không ngờ......’Thứ đó’ lại 1 lần nữa xuất hiện ở bãi đỗ xe sao?

Hiện tại, Mạc Thu Thực đang bị vô số người nhìn chằm chằm. Đám người Long Ny Nhi, Ngô Ẩn Xuân đều nhìn nàng với vẻ chăm chú hiếm thấy.

Nhưng...... Bọn họ không biết chuyện đang xảy ra lúc này dưới bãi đỗ xe ngầm.

Diệp Tưởng cũng mang theo phù lục trên người cho nên hắn cũng không lo lắng lắm. Hiện tại,hắn cần phải suy nghĩ làm sao để sống sót rời khỏi bãi đỗ xe ngầm.May mà từ chỗ này tới cầu thang cũng không quá xa.

Hai người di chuyển đi về phía cầu thang.

Từ đây cho tới cầu thang cũng khoảng 300 m. Đương nhiên,bọn họ không thể chạy vì 1 khi bọn họ cắm đầu cắm cổ chạy,thì dựa theo những tình tiết hay được dùng trong phim kinh dị, bãi đỗ xe ngầm sẽ lập tức chìm trong bóng tối .Chuyện đó sẽ rất bất lợi cho bọn họ.

Những ngọn đèn ở trước mặt bọn họ lúc này đang trong giai đoạn đan xen giữa 2 pha : pha tối và pha sáng. Kịch bản quả thực đã tạo nên được 1 bầu không khí khủng bố 1 cách rất chân thực và tự nhiên.

Diệp Tưởng nắm chặt lấy vòng tay xương người, còn Vũ Sóc chuẩn bị kích hoạt linh môi bất cứ lúc nào. Hai người chuẩn bị hết sức có thể giống như sắp phải đối đầu với kẻ thù. Trong bộ phim kinh dị này, Diệp Tưởng đã sử dụng 2 lần chiếc giày cao gót.Đây không phải là bộ phim kinh dị có độ khó thấp như « Phòng giam » cho nên sau khi sử dụng hai lần, tới lần sử dụng thứ 3 tuy hắn vẫn đánh đuổi thành công quỷ hồn nhưng thời gian quỷ hồn bị đánh đuổi cũng sẽ ngắn lại.

Cho nên việc nắm bắt thời cơ là vô cùng quan trọng.

Chờ hắn lấy ra giày cao gót, sau đó Vũ Sóc lại ra tay. Hiệu quả sẽ cộng dồn nên chắc chắn bọn họ có thể sống sót, thậm chí còn có 1 khoản vé chuộc cái chết dằn túi. Điều đó cũng khiến cho Diệp Tưởng có thể xoay chuyển cục diện bị động trước mắt.

Khi không ngừng lui về phía sau,cảm ứng của Vũ Sóc lại trở nên rõ ràng và mãnh liệt hơn.

Lâm Lam Huyên !

Trong lòng Vũ Sóc thầm lẩm bẩm. Nàng cũng chẳng hề đồng tình với nữ quỷ này mà hiện tại nàng cũng chẳng có thời gian thông cảm cho cô ta.Việc cấp bách lúc này là làm sao để nàng và Diệp Tưởng có thể sống sót.
Vũ Sóc cũng không phải là loại người động 1 tí là có lòng trắc ẩn.

Vũ Sóc không bao giờ quên mình đã trải qua bao nhiêu đau khổ,không biết bao nhiêu lần nàng suýt mất mạng, nhìn thấy bao nhiêu người chết trước mặt nàng,để đến cuối cùng nàng mới có được thể chất linh môi. Cho nên, khi cần độc ác, nàng có thể trở nên rất độc ác.

Đây cũng là cách để sống sót trong phim kinh dị !

Bóng đêm đã che phủ toàn bộ bãi đỗ xe ! Nhưng cho dù khắp nơi chìm trong bóng tôi cũng chẳng ảnh hưởng đến Vũ Sóc quá nhiều. Nàng nắm chặt tay của Diệp Tưởng rồi chạy tới cầu thang!

Diệp Tưởng đang chờ mệnh lệnh của Vũ Sóc. Chỉ cần nàng mở miệng, hắn sẽ lập tức lấy ra giày cao gót!

Linh tính nguy hiểm đang ở phía sau trở nên mãnh liệt chưa từng thấy.Nàng gần như có thể cảm nhận trong linh tính nguy hiểm đang truy đuổi họ ở đằng sau mang theo 1 cỗ khí tức oán độc và căm hận không cách nào tan đi!

Oán linh đã chết được 1 năm này...... quả thực muốn giết chết bọn họ! Giết chết những người chẳng hề dính líu tới vụ án 1 năm về trước !

Nhưng bây giờ chưa phải là thời cơ tốt nhất. Vũ Sóc đang cần biết 1 thông tin vô cùng quan trọng.

Vật bị người chết nguyền rủa! Oan hồn của Lâm Lam Huyên, rốt cuộc dựa vào vật bị người chết nguyền rủa gì để có thể nhiều lần tránh được phạm vi cảm ứng của nàng !

Nàng muốn biết được đáp án ! Có như vậy mới có thể biến bị động thành chủ động !

Nguy hiểm được linh tính báo trước đang tới gần 2 người......

Không thể kéo dài nữa ......

Nhưng nàng vẫn không thể cảm ứng được vật bị nguyền rủa đó ở đâu.

Đúng lúc này phía sau truyền tới 1 âm thanh.
-Thiên Thu, Thiên Thu ơi ! Em ở chỗ nào vậy?

Rõ ràng đó là âm thanh của Diệp Tưởng!

Vậy…cánh tay mà nàng đang cầm..

Không phải là......

Trong chớp mắt,cánh tay kia vươn tới bóp chặt cổ nàng, sau đó một cỗ khí tức âm lãnh phả lên người của Vũ Sóc!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện