-Còn 45 phút nữa thì hết phim!

Phương Lãnh kéo ống tay áo,nhìn đồng hồ rồi nói với mọi người xung quanh.

Lúc này, Tiêu Mộng Kì cầm ly bia nốc 1 hơi.Nàng vắt chân bắt chéo, sau đó liếc nhìn xung quanh bằng nửa con mắt:
-Bạch Vũ Sóc cô ta nếu chết trong một bộ phim kinh dị tương đối dễ thế này cũng hơi đáng tiếc nhỉ.

-Tuyết Tùng cũng ở đó mà!
Phương Lãnh bổ sung:
-Dù sao ngay cả ‘người kia’ cũng từng có nghe qua tên tuổi của nàng.

Khi đề cập “người kia”, trong đôi mắt vốn có vẻ lạnh nhạt của Tiêu Mộng Kì đột nhiên xuất hiện sự căm hờn mãnh liệt ! Ly bia cầm trên tay nàng cũng bắt đầu run rẩy!

-Phương Lãnh, trước mặt tôi lại dám nhắc tới ‘người kia’ chắc cũng chỉ có anh thôi.

Sát ý không chút che dấu xuất hiện trên khuôn mặt của Tiêu Mộng Kỳ.Vẻ mặt của nàng lúc này trở nên vô cùng dữ tợn.

-Tôi đã nói rồi......‘người kia’ không thể đắc tội.
Phương Lãnh cũng không chút phật lòng:
-Cho dù là tôi và Vũ Sóc khi nhìn thấy hắn cũng không dám hó hé nửa lời. Cô nếu hành động mù quáng, chỉ sợ......

-Cho nên tôi đã nói rồi. Tôi sẽ phân rõ ranh giới với các người, quan hệ của chúng ta chỉ mang tính lợi dụng lẫn nhau. Cho nên, đến lúc đó ‘người kia’sẽ không giận cá chém thớt trút giận lên các người. Nếu như anh lo lắng như vậy, không bằng giết tôi đi.Đừng có giả nhân giả nghĩa trước mặt tôi !

-Tiêu Mộng Kì.

Mạc Thu Thực ngồi cạnh đó nhìn Tiêu Mộng Kỳ với vẻ lạnh lùng:
-Cho tới bây giờ mà cô vẫn còn chưa tỉnh táo lại hay sao? Chúng ta nếu muốn tiếp tục sống sót, không thể không dựa vào ‘người kia’. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, không có một rạp chiếu phim dám giao dịch với chúng ta nữa! Không những thế, chúng ta sẽ trở thành kẻ thù của tất cả các rạp chiếu phim ! Khi đó, sẽ có rất nhiều người vui vẻ giết cô để tranh công trước mặt ‘người kia’! Chúng ta giãy dụa trong địa ngục cũng chỉ vì mục đích sống sót, thật vất vả mới có được ngày hôm nay. Chúng tôi không thể vì cô lại phải đối diện với nguy cơ tầng tầng!

Tiêu Mộng Kì lạnh lùng cầm uống sạch cốc bia sau đó nói:
-Đến lúc đó,cho dù kết quả ra sao, tôi cũng sẽ chết. Sau khi tôi chết, các người không cần phải phiền muộn vì chuyện đó nữa!

Phương Lãnh tức giận nói:
-Cô chẳng lẽ còn chưa hiểu tôi phải có trách nhiệm với toàn bộ diễn viên của “Rạp chiếu phim địa ngục” thứ 13 này hay sao? Chúng tôi không có năng lực đối đầu với người kia!

Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nhìn đến ly bia trên tay của Tiêu Mộng Kì lao vút về phía hắn. Hắn vội vàng nghiêng người tránh né. Ly bia va vào tường bể tan tành rồi rơi xuống đất.

-Cô…
Phương Lãnh tức điên người bật dậy. Còn Tiêu Mộng Kì thì phủi tay.

-Sau khi Vũ Sóc trở về, nhớ chuyển lại câu này. Cà phê do cô ấy pha không tệ, nhưng lần sau nên cho thêm chút sữa bò vào rồi hãy mời tôi.
Sau đó, Tiêu Mộng Kì không để ý tới Phương Lãnh, xoay người bỏ đi.

Phương Lãnh ngồi trở lại sô pha. Hắn thở dài.

-Tôi làm sai sao? Sống sót, quả thực rất khó khăn.

Mạc Thu Thực sau 1 hồi trầm ngâm nói:
-Anh thật sự muốn giấu chuyện này không cho Vũ Sóc biết sao? Cô ấy quá thông minh. Thật ra cô ấy cũng đã đoán được một chút manh mối . Tiếp tục dấu cô ấy có được không? -Cứ tiếp tục giấu cô ấy đi.
Phương Lãnh vỗ tay lên trán:
-Trừ Tiêu Mộng Kì, người biết chuyện này chỉ có ba người cô, tôi, cộng thêm Duy Tư. Đây là sự lựa chọn của tôi.‘Người kia’ rất đáng sợ.Chúng ta căn bản không thể đắc tội hắn dù chỉ một chút. Hiện thực không phải là chuyện cổ tích. Tôi là người lãnh đạo của tập thể này, nên tôi bắt buộc phải nghĩ đến lợi ích của cả tập thể. Bất cứ lúc nào, sống sót vẫn phải được đặt lên hàng đầu. Mà tôi thì hiểu rất rõ tính cách của Vũ Sóc. Nếu như cô ấy biết được chuyện này.....

Lúc này, trong phim “Hàng xóm mới”.

Thành Tuyết Tùng cũng đã hạ quyết tâm.

Thời gian cooldown chỉ còn không đến một phút đồng hồ là quay xong.

Không khí lúc này như lạnh lẽo u ám hơn. Vũ Sóc vẫn đang bất tỉnh nằm trong vòng tay của Lý Duy Tư. Những người khác cũng trở nên căng thẳng như chuẩn bị đối đầu với kẻ thù, ngay cả Ngô Triệu Thiên cũng bình tĩnh lại.


Rốt cục...... Đã đến lúc rồi!

Thành Tuyết Tùng nhẹ giọng nói:
-Mình ra ngoài xem xét tình hình.

Tiếp đó, nàng đi tới lối vào của gác mái,sau đó thả cầu thang xuống. Tiếp đó nàng bước xuống. Sau cùng Lý Duy Tư nhanh chóng kéo lên cầu thang.

Thành Tuyết Tùng dựa lưng vào tường, sau đó đưa tay vào túi cầm lấy vật bị nguyền rủa của mình rồi từ từ đi về phía trước .

Nàng sẽ không quên, người kia đã từng thì thầm bên tai nàng:
-Ta thấy cô rất vừa mắt. Hy vọng còn có thể gặp lại cô.

Nếu nội dung của câu nói này bị công khai, tuyệt đối sẽ khiến cho trời nổi phong ba. Mà với tính cách kiêu ngạo của Thành Tuyết Tùng, nàng sẽ không dựa dẫm vào sự tán thưởng của “người kia” với nàng để uy hiếp người khác. Sâu thẳm bên trong con người của Thành Tuyết Tùng cũng có sự cao ngạo của riêng mình.

Băng qua 2 hành lang, nàng vừa đi vừa dán người vào sát vách tường. Nàng cũng nhìn thấy khắp nơi dán đầy poster phim hoạt hình, bên trong là phù lục. Nhưng mà,trước khi Bạch Vũ Sóc tỉnh lại, chúng chẳng khác gì đống giấy lộn. Hơn nữa, khi Bạch Vũ Sóc bất tỉnh nhân sự, trừ phi tự bản thân nàng tỉnh lại, còn không cho dù tiến hành hô hấp nhân tạo hay hồi sức tim phổi, nàng cũng sẽ không tỉnh lại.

Chắc là đã đến gần......

Nàng không biết phía bên kia hành lang có ác quỷ hay không. Nàng chung quy cũng không có thể chất linh môi, nên nàng chẳng thể nào biết trước được chuyện này.

Mà vật bị nguyền rủa nói chung cũng tồn tại 1 phạm vi ảnh hưởng (area of effect). Diễn viên phải khống chế khoảng cách giữa mình và quỷ hồn là bao nhiêu để vật bị nguyền rủa có hiệu lực vẫn còn là 1 câu đố vì dữ liệu vô cùng thiếu thốn. Trước mắt, thông tin được các “Rạp chiếu phim địa ngục” rao bán cũng rất hỗn loạn. Có người nói khoảng cách xa nhất có thể lên tới ngoài trăm mét nhưng ai biết là thật hay giả. Chuyện dùng tin tức giả để lừa gạt vé chuộc cái chết cũng đã thấy nhiều, ai dám lấy mình ra làm vật thí nghiệm? Người ta chết rồi anh chịu trách nhiệm được sao?

Lúc này,trong mắt nàng vụt qua 1 bóng đen.Nàng lập tức lấy ra quỷ cốt chỉ về phía bóng đen đó !

Sau khi nhìn rõ ràng bóng đen đang nằm trên mặt đất, nàng thấy hoá ra đó lại là 1 người đã chết khoác trên người chiếc áo choàng đen!

Không phải quỷ hồn kia!

Nàng lập tức lao người ra khỏi góc hành lang, cầm quỷ cốt lia lia khắp bốn phía !Nhiệt độ của thanh quỷ cốt lúc này càng ngày càng lạnh.Nếu Bạch Vũ Sóc có ở đây, nàng có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của những quỷ hồn bị hiến tế!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, nguyền rủa sẽ phục hồi!

Tuyết Tùng chỉ có còn cách thu lại quỷ cốt ! Nàng cũng không biết quỷ cốt đã có tác dụng hay chưa.

Trước mặt nàng lúc này là cầu thang dẫn xuống tầng 1. Ở đó lúc này không 1 bóng người,nhưng không hiểu sao vẫn khiến người ta cảm thấy rét run.

Bộ ngực cao vút của Thành Tuyết Tùng không ngừng nhấp nhô lên xuống. Nàng bắt đầu chậm rãi lui về phía sau, vì nàng có cảm giác thứ gì đó đang ẩn mình trong bóng đêm kia đang chờ thời cơ, chuẩn bị cắn xé con mồi mà nó đã chọn.

Bỗng nhiên, nàng cảm giác được, bộ áo choàng đen dày cộm kia trùm kín người nàng! Sau đó nàng cảm giác được, có “người” ở phía sau đang thổi 1 luồng gió lạnh về phía nàng !

Hiện tại, khí tức tử vong giáng xuống!

Trong chớp mắt,Thành Tuyết Tùng biết bản thân nàng đã không còn sự lựa chọn nào khác, vì thế, nàng bắt đầu đọc lẩm bẩm 1 đoạn chú ngữ khó hiểu truyện copy từ .

Thành Tuyết Tùng có thể giống như Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc nổi tiếng khắp 20 “Rạp chiếu phim địa ngục” thì chẳng lẽ nàng chỉ có 1 vật bị nguyền rủa duy nhất hay sao? Tuy là vật bị nguyền rủa này cũng đến từ bộ phim kinh dị khó nhất, nhưng không phải chỉ có duy nhất 1 mình nàng có được thứ như vậy trong toàn bộ diễn viên của 20 “Rạp chiếu phim địa ngục”. Thứ thực sự khiến nàng nổi tiếng là thứ cực kỳ ít có : chủng quỷ(cấy ghép quỷ vào người). Nàng là người duy nhất được “người kia” cấy ghép quỷ hồn vào trong người!

Hiện tại, đôi mắt nàng bỗng trở nên mờ mịt vô thần. Sau đó, từ trong miệng nàng bỗng nhiên xuất hiện những sợi tóc, sau đó miệng nàng bắt đầu mở to ra tạo thành hình chữ O!

Nếu như có người đang ở đây, họ sẽ phát hiện,trong miệng của Thành Tuyết Tùng không ngờ là gương mặt trắng bệch u ám của 1 con lệ quỷ!

Đột nhiên, khí tức lạnh lẽo phía sau lưng biến mất. Thành Tuyết Tùng phải rất vất vả để đọc 1 đoạn chú ngữ mới. Sau đó, những sợi tóc đã mọc dài tới ngực của nàng rốt cục một lần nữa chui vào trong miệng nàng. Sau đó, miệng của Thành Tuyết Tùng đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Nàng mệt mỏi ngã khuỵ xuống sàn,ngay cả hơi sức để nói cũng không có.

Trong toàn bộ 20 “Rạp chiếu phim địa ngục”, chỉ có duy nhất 1 mình nàng được cấy ghép quỷ hồn vào trong người!

Một khi phải đối mặt với nguy cơ sống chết,nàng có thể đọc chú ngữ giải phóng quỷ hồn đang ở trong người nàng. Thứ này còn đáng sợ hơn “vật bị người chết nguyền rủa” cả vạn lần ! Bởi vì, một khi miệng bị xoé toạc không thể đọc ra chú ngữ, diễn viên sẽ chết chắc ! Nhưng làm vậy cũng có một ưu điểm. Bởi vì sự nguy hiểm khi sử dụng nó quá lớn, cho nên khi sử dụng sẽ không phải trả vé chuộc cái chết, cũng sẽ không chịu hạn chế về mặt thời gian cooldown. Bởi vì bản thân thứ này đã có ý nghĩa là nguyền rủa phục hồi. Trước đó khi tham gia 1 bộ phim kinh dị tên là ”Quỷ chú” (Lời chú của quỷ), nàng đã uống máu của oán linh do 1 một linh môi sư già cả chiết ra từ vật bị nguyền rủa nên trong cơ thể nàng đã được cấy ghép oán linh. Linh môi sư đó cũng nói cho nàng nghe 2 loại chú ngữ.

Nếu không đối mặt với sống chết, nàng sẽ tuyệt đối sử dụng thứ này ! Tính nguy hiểm của nó vượt xa hình xăm hàng đầu của Tiêu Mộng Kỳ ! Lúc trước, Diệp Tưởng nhìn thấy Thành Tuyết Tùng sắp phải tham gia 1 bộ phim mới, đám người Mạc Thu Thực ở bên cạnh có nhắc đến sự đặc biệt của Thành Tuyết Tùng, còn cố ý bỏ lửng không nói gì trước mặt Diệp Tưởng, chính là vì nguyên nhân này. Không phải vì họ muốn khơi gợi sự tò mò của hắn, mà vì họ sợ sẽ doạ Diệp Tưởng mất vía.

Sau đó, Thành Tuyết Tùng nhanh chóng chạy về chỗ cũ,rồi trở lên gác mái.

Sau khi xếp lại cầu thang, những người còn lại cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng, Vũ Sóc vẫn chưa tỉnh lại. Nàng sẽ ngủ say trong bao lâu cũng rất khó nói, có lẽ mấy chục phút, có lẽ phải một giờ. Mà nếu như không có nàng, đám phù lục chẳng khác gì mớ giấy lộn.Nhưng may mà,trước mắt vẫn còn có giày cao gót và thôi hồn phù chú. Bàn tay đẫm máu kia lại không thể sử dụng . Thành Tuyết Tùng sẽ không sử dụng lần thứ 2 đòn sát thủ siêu mạnh của nàng –chủng quỷ chi chú vì dù sao không phải lần nào nàng cũng gặp may mắn như vậy.

Đương nhiên, thời gian ảnh hưởng của quỷ cốt có thể kéo dài rất lâu. Cụ thể không biết là bao lâu, nhưng khẳng định là dư sức kéo dài đến khi màn thứ 3 kết thúc. Nhưng, có thể kéo dài đến khi Bạch Vũ Sóc tỉnh lại hay không thì chẳng ai biết.

Thời gian, trôi qua vun vút. Sau khi lấy ra quỷ cốt, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, hơn nữa,bên tai giống như có tiếng thì thầm. Vật bị nguyền rủa thông thường chỉ có tác dụng lên linh thể, nhưng mà quỷ cốt còn có thể ảnh hưởng đến cả con người.Khi thời gian sử dụng kéo dài, diễn viên sẽ có thể nhìn thấy ảo giác về quỷ hồn. Nếu như bị ảo giác lừa gạt lấy ra vật bị nguyền rủa thì quả thật là diễn viên đó hơi “đen”. Tuy nhiên khi thời gian sử dụng quá 10 giây thì gần như chắc chắn nguyền rủa sẽ phục hồi.

Màn thứ ba, rốt cuộc kết thúc.

12 giờ khuya đã đến, màn thứ tư...... Cũng là màn cuối cùng, bắt đầu !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện