*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vũ Sóc tỉnh lại.

Nàng không biết đã hôn mê bao lâu, thậm chí không nhớ trước khi hôn mê đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng...... Nàng nhìn thấy......

Diệp Tưởng? Một Diệp Tưởng giống như cái xác rỗng!

Hoàn toàn không có xương cốt chống đỡ, chỉ như một túi da!

“Thân thể phàm tục đã vô dụng.”

Vũ Sóc cảm giác đầu vai bị bàn tay đè xuống, nàng nhanh chóng ngẩng đầu!

Nàng cư nhiên không hề cảm ứng được phía sau có người !

Diệp Tưởng......

Thật là Diệp Tưởng sao?

Lúc này dung mạo Diệp Tưởng dường như không có thay đổi, thế nhưng khí chất lại sai biệt nghiêng trời lệch đất. Chỉ đứng ở đó đã có một loại cảm giác cao cao tại thượng! Đây là do bản chất huyết mạch sinh mệnh tăng lên!

“Đám Quỷ sai đâu?” Vũ Sóc vừa hỏi vấn đề này, liền biết mình đã hỏi một vấn đề ngu ngốc.

“Dám tự lập một luân hồi trì, thật sự là tìm chết.” Diệp Tưởng dùng một loại giọng điệu sâu thẳm nói:“Còn có đám ti tiện kia, tộc nhân Hạ Hầu gia mưu toan nghịch thiên làm việc, đều đáng chết!”

Hắn không còn là Quỷ sai, cũng không còn là Thợ săn Ác Ma.

Hắn hiện tại, là Diêm Vương!

Nguyền rủa đã bắt đầu tiêu tán, Luân Hồi trì cũng không còn tồn tại. Bên trên cái túi da hình người kia xuất hiện những vết rách.

Diệp Tưởng đã hiểu, hắn hiện tại không còn là Diệp Tưởng, mà là Hạ Hầu Dạ Vương, con trai của Tần Quảng vương cùng nữ tử nhân loại Hạ Hầu Mộ Hoa!

Nhưng hắn cũng đồng thời là Diệp Tưởng, một người bình thường như thế, chỉ vì nhặt được một tấm áp phích mà phải tiến vào rạp chiếu phim Địa Ngục, giãy dụa tìm kiếm đường sống. Nhưng hắn lúc này đã không còn là một người bình thường.

Đây chính là lúc, hắn bắt đầu quật khởi!

Cũng chính là lúc đưa những kẻ cản trở hắn đến mạt lộ!

Lúc này, Diệp Tưởng bỗng quay đầu lại, chú ý tới Lệnh Hồ Nguyệt Quang đi ra từ trong âm khí, lúc này hai mắt hắn trống rỗng vô thần.

Ánh mắt hắn lúc này, chính là... đôi mắt của Niết Linh!

Lúc này Thập Bát Địa Ngục vương Niết Linh chú ý tới Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc.

Thế nhưng...... người hắn càng để ý không phải Diệp Tưởng, mà là Vũ Sóc!

“Không thể tưởng được, cư nhiên tìm được một diễn viên tuyệt hảo để sắm vaiKhắc Lôi Ti Ái Nhi...!

]

A Lễ bên cạnh Niết Linh nghe được cái tên này lập tức chú ý.

“Khắc Lôi Ti Ái Nhi? Chẳng lẽ, xuất hiện diễn viên có tư chất sắm vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi?”

Niết Linh lập tức mỉm cười, nói:“Xác thật là một mầm không tệ. Nhiều năm qua, những hậu tuyển cho vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi đều khiến ta rất không hài lòng, chỉ sợ trên thế giới này không có ai có thể so với Mai Hàn Nha càng thích hợp sắm vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi hơn nữa.”

“Người vừa mắt anh, hẳn sẽ không tệ. Sau khi điều tra rõ cái cụm rạp kia, có thể an bài ký hợp đồng, tài bồi một phen.”

Khắc Lôi Ti Ái Nhi......

Niết Linh không khỏi thở dài, ngày xưa, vốn sẽ do muội muội hắn Hạ Phù Vi biểu diễn. Nhưng sau khi nàng chết liền trao cho người từng là vị hôn thê của hắn, Ngao Tuyết Ngọc.

Thiên Quốc chi môn, bộ điện ảnh Quỷ Môn quan cuối cùng vĩnh viễn chỉ có một, chẳng qua là remake (làm lại). Cho nên những nhân vật bên trong đều là cố định. Thật giống như những diễn viên nổi tiếng nhờ thể hiện thành công một nhân vật, khiến đó là vai diễn kinh điển mà ai ai cũng biết, thì người sắm vai nữ nhân vật chính Khắc Lôi Ti Ái Nhi thành công nhất, khiến nó trở thành vai diễn kinh điển vĩnh hằng, chính là Mai Hàn Nha. Kẻ sắm vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi lần thứ bảy.

Khắc Lôi Ti Ái Nhi là Thiên Sứ chân chính, chỉ có người có linh hồn thánh khiết mới có thể sắm vai. Nhưng linh hồn cực kỳ thánh khiết chỉ có thể gặp mà không thể cầu. So với Đạo Niệm linh thể còn muốn ít hơn. Mà Niết Linh liếc mắt nhìn ra, Vũ Sóc có được linh hồn thánh khiết đủ để sắm vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi. Niết Linh nháy mắt liền quyết định, sẽ khiến nàng trở thành “Khắc Lôi Ti Ái Nhi” mới.

“Cùng so sánh với nàng, Tống Mẫn Hoa được đánh giá cao nhất, chênh lệch quá xa.”

A Lễ ngược lại rất ngoài ý muốn. Tống Mẫn Hoa là diễn viên hậu tuyển do cụm rạp Hoa Hạ tiến cử cho vai Khắc Lôi Ti Ái Nhi. Yêu cầu của nhân vật Khắc Lôi Ti Ái Nhi này cực cao, trước mắt chỉ có bảy người được cụm rạp Địa Ngục Thiên Đường công khai công nhận, cả cụm rạp Hoa Hạ Âu Mĩ đều có [ nhân vậtnày đối với yêu cầu chủng tộc cũng không cao, bao năm qua cả Hoa Hạ và Âu Mĩ đều có người diễn qua].

“Nhưng... nàng có thể sống đến lúc đó sao? Nguyên gia, chỉ riêng một điểm này sẽ toàn lực đuổi giết nàng. Chung quy Tống Mẫn Hoa là con dâu Nguyên gia, bọn họ sẽ không từ thủ đoạn!” A Lễ nói thì nói như vậy, lại không có bao nhiêu nhiệt tình với Vũ Sóc, nàng là Ác Ma, cũng sẽ không để ý sinh tử của diễn viên trận doanh Thiên quốc. Chẳng qua, không có diễn viên thích hợp, điện ảnh cuối cùng sẽ không được quay. Đương nhiên nói như vậy còn có một dụng ý, chủ mẫu Ngao Tuyết Ngọc hiện tại của Nguyên gia xưa kia là hôn thê của trượng phu nàng, chỉ riêng tầng quan hệ này, nàng sẽ không có hảo cảm với Nguyên gia.

“Điểm này, ta ngăn cản không được. Tài nguyên đối với diễn viên có lẽ còn có thể ưu tiên, nhưng ta chung quy cũng là Địa Ngục vương, dựa theo quy tắc, đây nên là vấn đề trận doanh Thiên quốc phải xuy xét. Bất quá đã có diễn viên thích hợp, như vậy không thể Thương Hải Di Châu. Chỉ là...... Vẫn là không có tung tích của Nero.”

Ở trước mặt Diệp Tưởng, Nguyệt Quang chớp mắt một cái, liền khôi phục như bình thường, nhưng một khắc kia lại khiến Diệp Tưởng cảm giác như lâm đại địch! Nếu là bản thân Địa Ngục vương, một ánh mắt đã đủ để giết chết hắn! Thế nhưng hiện tại... hắn vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

“Ngươi?” Nguyệt Quang lúc này cũng ý thức được, hắn đã không giống lúc trước.

Hiện tại Diệp Tưởng, tuy rằng thành tựu Diêm Vương chi thân, nhưng vẫn chưa nhập Diêm La điện, vẫn chưa được thiên địa pháp tắc phong làm con trai củaDiêm La. Bất quá, đã...... Đủ rồi.

Aura nhân vật chính khiến hắn vượt qua chướng ngại, có thể tiếp cận đến trình độ cường đại như Diêm Vương!

“Đi thôi......”

Đầu Nại Hà kiều.

Lý Mẫn Hà lúc này đã là hình tượng bà lão. Thân thể nàng nếp nhăn tràn đầy, thoạt nhìn như lão nhân trăm tuổi cực kỳ tiều tụy. Hai mắt trở nên vô thần, trongmiệng không răng, ngay cả nâng cánh tay một chút cũng không được.

Âm Dương điệp đem thọ dương của nàng lấy đi, đổi lại tổn thương của Mã Diện. Nhưng ...... dưới sự gia trì của thiên địa pháp tắc, Mã Diện sớm hay muộncũng sẽ khôi phục.

Đã không người nào có thể cứu nàng, hiện tại bất luận kẻ nào, bao gồm Diệp Tinh Vẫn đều là tự thân khó bảo toàn.

Tịch Kính nhìn một đám diễn viên bên cạnh ngã xuống, nàng còn sống đến bây giờ tất cả đều vì Dante cố ý vô tình bảo hộ, cùng với Ôn Vũ Phàm thề sống chết che chở. Đương nhiên, Hầu Tước tuyệt sẽ không để ý đến sinh tử của nàng.

“Phanh”!

Lúc này thân thể Diệp Tinh Vẫn đập xuống mặt đất. Cơ thể hắn lúc này đã tàn tạ không chịu nổi. Vì sinh tồn, linh hồn hắn đã triệt để dung hợp với khôi lỗi , biến thành nhân ngẫu không có bất cứ sinh mệnh lực nào. Hắn đã...... Vô lực chiến đấu.

Trước mắt trong sân, trừ chỗ của Dante, mặt khác đều là một mảnh máu me. 

Sau khi hao hết thay kiếp phù, Hạ Hầu Kim Uyên, cũng chính là diễn viên Chu Kim Tân, chết trận!

Mã Diện hí dài một tiếng, sau khi giết chết Hạ Hầu Kim Uyên, thương tích trên người dưới sự chữa trị không ngừng của thiên địa pháp tắc! Hoàn toàn giống như động cơ không biết mệt mỏi!

Quái vật giết không chết !

Ôn Vũ Phàm, Hầu Tước, Tịch Kính, Dante...... Trừ Long Ngạo Thiên, chỉ cóbốn người này là vẫn đứng!

Long Ngạo Thiên có thể chống đỡ đến bây giờ, hoàn toàn là nhờ ác mộng chi thể của hắn!

Mà Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm cho dù đồng loạt ra tay, cũng ngăn không được tiến công của Mã Diện!

Chênh lệch quá lớn!

Căn bản không có lực chém giết!

Bản thân Mã Diện không mạnh như vậy, mạnh là thiên địa pháp tắc! Nại Hà kiều có lực lượng đáng sợ bậc này bảo vệ mới có thể trở thành luân hồi chi địacủa âm gian địa phủ!

Người sống, tuyệt không có khả năng bước vào Nại Hà kiều! Tuyệt khôngngười nào có thể khiêu khích uy nghiêm của âm gian địa phủ!

Lúc này, Ôn Vũ Phàm hai chân mềm nhũn quỳ xuống! Trong miệng nàng phun ra máu tươi !

Mà Hầu Tước cùng Dante đều không nhìn nàng, nhân vật bọn hắn sắm vai lúc này không thể có biểu hiện quan tâm tới nàng, tất yếu phải toàn lực ngăn cản Mã Diện!

“Huyết Tố Tu La!”

Dante sử dụng bảo vật Huyết Tố Tu La mới có thể ngăn cản Mã Diện. Nhưng ... có thể chống đỡ được bao lâu đây?

Nhưng hắn biết, mẫu thân ở phía sau, Tịch Kính ở phía sau! Hắn không thể lui! Huống chi phụ thân còn ở bên cạnh!

Mà Tịch Kính ở phía sau cái gì cũng không làm được ! Chỉ có thể trơ mắt nhìn từng người bên cạnh ngã xuống!

Lúc này, Mẫn Hà với thân hình già cả, từng chút một biến thành xương trắng......

Nàng biết, chính mình phải đi gặp Mộc Lam...... Tại địa ngục!

Không bao lâu, Lý Mẫn Hà triệt để hôi phi yên diệt!

Mà Diệp Tinh Vẫn biến thành nhân ngẫu chỉ có thể ở một bên nhìn, động một ngón tay cũng không thể làm được!

Lý Mẫn Hà, chết!

Diệp Tinh Vẫn cũng không khác đã chết bao nhiêu!

Hạ Hầu Sở Giang đã mất đi chiến lực, đứt mất hai chân, đổ gục trên mặt đất rên rỉ hấp hối.

Phòng tuyến ở phía trước ngoài Hầu Tước cùng Dante, còn có Long Ngạo Thiên, nhưng hiển nhiên đã không thể chống đỡ được bao lâu.

Đến lúc này, Long Ngạo Thiên rốt cuộc hét lớn một tiếng:“Sở Giang! Động thủ!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện