94.

“Không, không thể làm như vậy!” Sophia người đầu tiên phủ quyết, “Chuyến công du này của mọi người vốn chính là một nhiệm vụ, nếu như trở về cầu cứu Giáo đình chẳng khác nào nhiệm vụ thất bại. Khi Yannick quay lại hẳn là không muốn nhìn thấy tình cảnh như thế.”

“Nhưng nếu như không cầu cứu, lẽ nào cứ ngồi đây chờ đợi ngài Hill trở về sao? Nếu như ngài ấy gặp bất trắc gì đó chúng ta không gánh nổi trách nhiệm.” Đối đãi với vị nữ kiếm sỹ này Daifield coi như tương đối khách khí, thứ nhất là do đối phương là nữ giới, thứ hai Sophia có tước vị quý tộc, thứ ba là do tính cách của nàng cũng rất hiền hòa,quan hệ với các thành viên trong đoàn đều không tệ.

Sophia cau mày: “Lẽ nào thật sự không còn biện pháp khác sao?”

Mọi người trầm mặc, nói thật lòng những người ở chỗ này, ngoại trừ nhóm thần quan vừa gia nhập đội ngũ và vị thần quan Darwin không tim không phổi, cả thiên hạ đều biết rõ thân phận gián điệp kia ra, những người khác mặc dù không có tình nghĩa thâm hậu với Yannick như Sophia, thế nhưng đều thật lòng xem đối phương là người dẫn đầu mà đối đãi.

Từ lúc bọn họ trở thành một phần tử trong phái đoàn này cũng có nghĩa là bọn họ sẽ cùng vinh cùng nhục với đội ngũ. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, một năm sau giả như Yannick còn có thể tiếp tục nắm giữ ghế Giáo chủ, những người này cũng sẽ tiếp tục được lưu lại, mãi đến khi bọn họ hy sinh hoặc Yannick được điều về Tòa thánh trung ương, nếu không may thì Yannick bị cách chức, phái đoàn giải tán.

Vậy nên, mặc kệ vì lý do gì cũng không ai hy vọng Yannick gặp chuyện không may, ngay cả Darwin cũng không hy vọng, dù sao nếu như Yannick xảy ra chuyện, hắn lại phải đi đầu tìm loại công việc có ăn có chơi lại có thể không cần nhận sức ép trực tiếp từ Hồng y Gustav thế này chứ? Bởi vì không thể trực tiếp công khai, nhân lực bọn họ có thể điều động liền rất ít, mọi người đi khắp nơi trong thủ đô tìm một lần, trong suốt quá trình đều là bí mật hành động, bất quá vẫn không tìm được manh mối gì. Hiện tại ngay cả người tỉnh táo nhất là Augustine và Sophia luôn tin tưởng vào tài trí của Yannick cũng bắt đầu không nhịn được mà hoài nghi, có lẽ Yannick thực sự đã gặp phải sự trả thù của Vampire, lâm vào bất trắc.

Darwin nhìn xung quanh một chút, thấy mọi người đã không còn cách nào liền nói: “A, tôi có thể đi tìm em trai của Đại công tước, tôi với ngài ấy giao tình không tệ, mấy hôm nay chúng tôi vẫn thường kết bạn ra ngoài chơi…”

Thanh âm của hắn dưới ánh mắt chòng chọc của mọi người càng lúc càng nhỏ, thần quan Darwin bĩu bĩu môi: “Sao lại nhìn tôi như vậy, tôi cũng đang nghĩ biện pháp tìm Giáo chủ Hill mà! Chẳng lẽ có gì không đúng sao?”

Augustine mặt không biểu tình: “Vậy anh có thể câm miệng, cám ơn.”

Thần quan Alexander tính cách ôn hòa lại đứng ra điều giải: “Chúng ta nếu đã không làm kinh động Giáo chủ Michelle thì đương nhiên cũng không thể nói với phía quý tộc, bằng không Giáo chủ Michelle cũng sẽ nhanh chóng biết được tin tức này, chúng ta không thể che giấu phía Giáo đình nữa.”

Daifield liếc nhìn Darwin: “Hoặc là anh muốn nhanh chóng trở về Tòa thánh, đem tin tức này báo cho Hồng y Gustav?”

“Không không!” Heo đồng đội Darwin bị ép đến không thở nổi, vội vàng xua tay đính chính, hắn cảm thấy mình là có ý tốt lại bị hiểu lầm, vô cùng đáng thương: “Tôi sao có thể làm ra chuyện như vậy? Hiện tại tôi cũng là một thành viên trong đoàn mà, nếu như chúng ta bị triệu hồi về Tòa thánh tôi cũng không có chỗ tốt gì! Tôi chỉ muốn vì ngài Hill cống hiến một chút công sức, cho rằng nếu phía Đại công tước có thể phái ra nhân lực tìm kiếm sẽ có hiệu quả tốt hơn, vậy nên mới đưa ra ý kiến như vậy!”

Mọi người đã hoàn toàn không ôm bất kỳ hy vọng gì với đầu óc của hắn, trực tiếp bỏ qua một bên, tiếp tục thương thảo đối sách.

Lúc này Alexander lại đưa ra một chủ ý: “Hồng y Rahl là người một tay đề bạt Giáo chủ Hill, như vậy ngài ấy hẳn là không muốn thấy Giáo chủ Hill gặp không may. Chúng ta có thể chia làm hai, một bên trở về Giáo đình bí mật báo cáo việc này cho đức Hồng y Rahl, thỉnh ngài ấy đưa ra quyết định, nhóm còn lại tiếp tục tìm kiếm Giáo chủ Hill.”

Mọi người cũng cảm thấy chủ ý này không sao, sau khi thương lượng một chút quyết định để Augustine mang theo hai gã thần quan cùng với kỵ sỹ của bọn họ lặng lẽ trở về Tòa thánh một chuyến, những người còn lại lấy Daifield dẫn đầu, tiếp tục tìm kiếm tung tích của Yannick.

Đang lúc bọn họ dự định lên đường, vị Giáo chủ đã mất tích suốt mấy ngày rốt cục cũng trở về.

“Đức ngài Hill!” Bart là người đầu tiên quát lên, sau đó là Baker, bọn họ mấy hôm nay đều bị sự áy náy bao trùm, vậy nên thời khắc nhìn thấy Yannick cả hai đều kích động đến thiếu chút nữa đã nhào tới.

Giáo chủ tóc bạch kim thoạt nhìn có chút tiều tụy, bất quá tinh thần vẫn rất khá, người tỉ mỉ lắm mới có thể nhận ra y đã gầy hơn đôi chút.

“Yannick!” Sophia cũng không cố kỵ nhiều như vậy, trực tiếp nhào tới ôm chằm Giáo chủ tóc bạch kim, “Anh rốt cục đã đi đâu, chúng tôi thiếu chút nữa đã trở về Tòa thánh hồi báo!”

Những người khác cũng rối rít nói: “Bên ngoài bây giờ ra không ít chuyện, ngài không có việc gì thực sự quá tốt mà!”

Ngay cả thần quan mập Darwin cũng lộ ra thần sắc trút hết gánh nặng.

“Oh, không cần lo lắng, hiện tại tôi trở về, tất cả đều có thể giải quyết được. Chuyện này nói ra có chút phức tạp, tôi kiến nghị mọi người trở về phòng tôi trước, sau đó gọi lên một mâm trà bánh, chúng ta từ từ nói?”

Yannick cười cười, thái độ trấn định của y khiến mọi người cũng tỉnh táo lại, trong lúc bất tri bất giác y đã trở thành cột trụ tinh thần của mọi người, hắn vừa trở về, ai nấy đều giống như tìm được phương hướng, không lại sợ hãi mờ mịt.

“Buổi tối mấy hôm trước, Baker và Bart hẳn chưa quên tôi đã nói phải ra ngoài thăm bạn, còn không cho phép mọi người đi theo.”

Ngọn lửa trong lò sưởi đốt cháy lách tách, trước mặt là một mâm trà trái cây và bánh ngọt hương thơm lượn lờ, mọi người ngồi vây vào nhau, quan trọng hơn là sự tồn tại của người trước mặt khiến bọn họ cảm giác được sự an tâm trước giờ chưa từng thấy.

“Thế nhưng trên đường trở về tôi lại bị Vampire phục kích.”

Mọi người khẽ ồ lên một tiếng kinh hoảng, hóa ra là thật, mấy cỗ thi thể Vampire kia thật sự có liên quan đến việc Yannick mất tích.

“Bọn họ phỏng chừng là đồng đảng của nhóm Vampire chúng ta gặp được ở Công quốc Ceylon, tôi dùng toàn lực đột phá vòng vây nhưng cũng bị thương nặng, vì tránh cho bọn họ lần theo tung tích của tôi tìm đến mọi người, tôi chỉ có thể tìm một lơi kín đáo tạm thời dàn xếp, thẳng đến nguy cơ qua đi.” Y mỉm cười với mọi người, “Chuyện xảy ra mấy hôm nay tôi đã biết đại thể, mọi người làm rất tốt, cho dù không có tôi ở đây mọi người vẫn có thể rất bình tĩnh.”

Thực ra lời nói của y không hoàn toàn chân thành, ban đầu không cho người về báo tin là vì bị Công tước huyết tộc và pháp sư làm cho sứt đầu mẻ trán, trực tiếp quên bẵng việc này. Sau đó vẫn luôn không thông tri là vì muốn xem khi mình không co mặt nhóm người Daifield sẽ ứng đối thế nào, thuận tiện thử nghiệm sự trung thành của bọn họ.

Kết quả khảo nghiệm khiến y rất vừa lòng, không xuất hiện ai phản bội hay thoát ly đoàn đội.

Nhóm người Daifield vẫn luôn vừa tìm y vừa nghĩ biện pháp, tuy rằng những thần quan mới gia nhập và Darwin vẫn không thể làm được như nhóm Daifield thế nhưng tối thiểu cũng không tạo ra sự cản trở gì. Như vậy cũng chứng minh đội ngũ của y đã cụ bị tố chất cơ bản, chỉ cần trong quá trình sau này tiếp tục bồi dưỡng sự ăn ý, Daifield và Augustine vị tất không thể trở thành hai cánh tay thân tín của y.

Biểu hiện của Alexander cũng đồng dạng ngoài dự liệu của y, vị thần quan trung giai này tựa hồ còn phải ổn trọng trấn tỉnh hơn cả nhóm Daifield.

Mọi người nghe được lời khích lệ kia cũng không cảm thấy bị mạo phạm, trái lại còn có chút ngượng ngùng, ngay cả Daifield mắt vốn mọc trên đỉnh đầu cũng khiêm tốn nói: “Chỉ cần ngài bình an vô sự thì tốt rồi, suốt mấy hôm nay chúng tôi vẫn phi thường lo lắng, phía Giáo chủ Michelle đã để hỏi thăm nhiều lần, có lẽ còn nổi lên lòng nghi ngờ.”

Sophia lại lo lắng một chuyện khác: “Thân thể của ngài còn chưa khôi phục hẳn, cuộc chiến ngày mai phải làm thế nào?”

Yannick chưa kịp trả lời bên ngoài đã có người gõ cửa: “Đức ngài, có người gửi thư đến.”

“Mời vào.” Yannick nói.

Kẻ hầu đẩy cửa bước vào, cung kính dân bức thư lên.

Yannick mở thư trước mặt mọi người, đem thư đọc lướt qua một lần, sau đó lộ ra nụ cười ôn nhã.

“Tôi vốn định tiết lộ một ít tin tức cho mọi người, bất quá theo tình huống hiện giờ mà xem, vẫn nên bảo mật thì tốt hơn.” Y nhìn lướt qua vẻ nghi ngờ của những người xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi lên người Sophia. “Sophia, tôi muốn nhờ tiểu thư làm một việc.”

“Việc gì?”

“Nghe nói hiện tại người của cả thủ đô đều đang đánh cuộc về trận chiến của tôi và Richard Dulgin, hơn nữa cơ bản đều cho rằng tôi sẽ thua?”

“A, đúng vậy, bất quá chuyện này ngài không cần… quá để trong lòng…”

“Không, nghe này, tôi sẽ đưa tiểu thư một ít tiền, tiểu thư thay tôi đặt cược vào kết quả hòa.”

Sophia sửng sốt một chút: “… Được rồi, bất quá ngài muốn cược nhiều ít?”

Giáo chủ tóc bạch kim suy nghĩ một chút, lấy hai túi tiền trầm nặng ra khỏi túi ma pháp.

Từ đôi mắt kim tinh hỏa nhãn của thần quan Darwin nhận định, trong mỗi túi có ít nhất một nghìn đồng vàng.

Đây chính là một số tiền lớn nha!

Quả nhiên, hắn nghe Yannick căn dặn: “Liền hai nghìn đồng vàng đi, phân nửa cược tôi thắng, phân nửa cược hòa.”

Daifield không nhịn được lên tiếng: “Thưa ngài, như vậy có hơi nhiều quá không?”

Darwin vội vã phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy!” Khoản tiền lới như vậy nếu để hắn dùng có phải tốt hơn không, hà tất cược vào một ván cược có tỷ lệ thua lớn đến như thế. Bất quá những lời này hắn cũng không dám nói ra khỏi miệng, nếu không tuyệt đối sẽ bị đánh hội đồng.

Augustine không lên tiếng, có lẽ y đã nghĩ ra, trong lá thư vừa rồi hẳn đã tiết lộ tin tức trọng yếu gì đó, ví dụ như đối phương muốn hủy bỏ khiêu chiến? thế nhưng loại khả năng này quả thực không lớn, nếu thực sự như vậy, đám quý tộc và bình dân đã lâm vào điên cuồng kia chỉ sợ sẽ vô cùng phẫn nộ, cho dù Richard Dulgin là Ma đạo sư cũng không muốn đối mặt với sự tức giận khủng bố của đám đông.

Yannick cười nói: “Lẽ nào mọi người không hy vọng tôi thắng sao?”

“Đương nhiên đương nhiên, chúng ta đều rất hy vọng, bất quá số tiền này cũng quá nhiều rồi!” Darwin thần quan líu lưỡi.

Đối mặt vứoi sự hoài nghi, Giáo chủ tóc bạch kim không hề tức giận, trái lại còn chớp mắt vài cái: “Nhân sinh vốn phải có một chút tinh thần mạo hiểm, bằng không sẽ bình đạm đến đáng chán.”

Ngày mai đã là thời điểm quyết đấu, Yannick lại vừa trở về, tinh thần rõ ràng có chút không xong, mọi người cũng không tiếp tục lưu lại quấy rầy, rất nhanh đã lục tục cáo từ rời đi, chỉ có Sophia sau khi ra ngoài lại nhân cơ hội vòng về.

“Trong lá thư vừa rồi có phải đã nói gì đó?” Nàng trực tiếp hỏi.

“Đúng vậy.” Trước mặt bạn tốt Yannick cũng không cần lại tiếp tục che lấp, “Đêm hôm đó tôi đã đi bái phỏng Phân hội trưởng của Ma pháp công hội, hy vọng ngài ấy đứng ra dàn xếp một cuộc hội ngộ đơn độc giữa tôi và Richard Dulgin.”

Sophia a một tiếng: “Kết quả thế nào?”

Yannick lộ ra nụ cười giảo hoạt: “Tôi đã trần thuật rõ ràng sự bất lợi nếu pháp sư và thần quan tiếp tục đối nghịch cho ngài Richard Dulgin nghe, xin ngài ấy suy nghĩ cho đại lục mà bỏ qua mâu thuẫn cá nhân, cùng nhau nắm tay hướng về tương lai tốt đẹp hơn.”

Đối với loại lời nói chuẩn mực này, Sophia chỉ trực tiếp liếc mắt khinh thường.

“Được rồi, ” Yannick nhún vai, tỏ vẻ đối phương thật sự không hề đáng yêu.

“Sự thực là, tôi phát hiện bọn họ đã bí mật nghiên cứu ma pháp hắc ám, đồng thời cũng nắm giữ một ít chứng cứ, dùng những thứ đó để uy hiếp. Nếu như trong cuộc quyết đấu đối phương thắng tôi, tôi sẽ đem mọi thứ công bố ra ngoài, nhưng nếu như bọn họ nguyện ý buông lỏng tôi cũng sẽ đáp lại một ít chỗ tốt, ví dụ như bật mí cho bọn họ về chú ngữ Đại thuật triệu hoán.” Loại hành vi hèn hạ này qua miệng Yannick nói ra lại không có một chút mất tự nhiên nào.

Kiếm sỹ chuẩn tắc, điều thứ nhất: Phải làm một người chính trực có nguyên tắc.

Tuy rằng đã nhìn thấu sự xấu xa của quý tộc, thế nhưng vị nữ quý tộc vẫn luôn cho rằng nên bảo trì tam quan chính trực đã bị đã kích không nhỏ, nàng nhìn Yannick, mấp máy môi nhưng không tốt nên lời.

“Ma pháp công hội vẫn kiên định phủ nhận hắc ám ma pháp, xem nó như biểu hiện của sự tà ác, kết quả Ma đạo sư của bọn họ lại công nhiên nghiên cứu thứ này. Một khi tin tức đó được công bố, không chỉ danh dự của Ma pháp công hội bị ảnh hưởng, ngay cả bản thân Richard Dulgin cũng không tránh khỏi cảnh bị người ta phỉ nhổ.”

“… Richard Dulgin vì sao không trực tiếp đem ngài diệt khẩu? Như vậy bí mật của hắn cũng sẽ không bị tiết lộ ra ngoài.” Sophia câm lặng nửa ngày mới hỏi một câu như vậy.

“Thân ái, tôi làm sao lại mang chứng cứ theo trên người chứ.” Yannick xoa xoa đầu ngàng biểu thị an ủi. “Tiểu thư nên biết, chuyện này từ đầu tới cuối cũng không liên quan gì đến chúng ta, nếu không phải do Richard Dulgin mở đầu khiêu chiến chúng ta cũng sẽ không gặp phiền phức như vậy. Đối phó những kẻ không chính trực thì không cần dùng biện pháp chính trực. Tôi cho rằng Bá tước Marlin cũng đã dạy cho tiểu thư về phương diện này, dù sao tương lai tiểu thư cũng phải thừa kế tước vị.”

Sophia thoạt nhìn không quá phấn chấn: “Đúng vậy, ngài nói đúng, tôi vẫn cho rằng phụ thân dùng những thủ đoạn chính trị này để đối phó kẻ khác là quá mức đáng khinh.”

Yannick nói: “Như vậy từ giờ trở đi, tiểu thư nên học cách lý giải ngài ấy. Có chút thủ đoạn bản thân nó không phải dơ bẩn, là do mục tiêu của người sử dụng quyết định xem nó có dơ bẩn hay không.”

Sophia lên tinh thần: “Như vậy Richard Dulgin đã đáp ứng rồi sao? Như vậy vì sao ngài còn muốn chia tiền đặt cược làm hai phần?”

“Không, hắn vẫn chưa đáp ứng, tôi cũng không chắc đối phương có thẹn quá thành giận kiên trì muốn khiêu chiến hay không. Nếu là như vậy, tôi cũng chỉ có thể chính diện nghênh chiến.” Yannick cười cười, “Nhưng giống như lúc nãy tôi đã nói, nhân sinh nên có một chút cảm giác mạo hiểm, nhỡ đâu đối phương nghĩ thông suốt, chúng ta không phải sẽ có một số tiền lớn vào túi?”

“Ngài là đang dùng tính mạng của mình để đặt cược!” Sophia không đồng ý nói, “Tình huống thân thể của ngài hiện tại không tốt, làm sao có thể quyết đấu cùng một Ma đạo sư chứ?!”

“Luôn sẽ có biện pháp.” Giáo chủ tóc bạch kim có lệ nói.

Nếu thực sự không được, có lẽ nên để Chris danh chính ngôn thuận đóng vai một vị pháp sư tự bế – cố chấp – biến thái – cuồng phá hoại xuất hiện? Hoặc là để Công tước huyết tộc chế tạo một hồi hỗn loạn, trực tiếp ‘bắt cóc’ y?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện