77.
Loại hành vi này nhìn qua rất ngây thơ, nhưng trên thực tế nếu không phải người ở thời đại đó liền căn bản không thể lý giải tư tưởng của người cầm quyền lúc bấy giờ.
Một ví dụ khác, giống như cái quốc gia kiếp trước kia của Yannick, tại lần thứ n giành lấy thắng lợi trong cuộc chiến tranh trường kỳ đánh đuổi kẻ xâm lược, hai đảng phái bởi vì bất đồng lập trường và chính kiến mà đánh nhau, huyên náo đến cả quốc gia còn chưa kịp khôi phục nguyên khí gà chó không yên. Khiến cho sau này mỗi khi lật lại sách sử, bất kỳ một người bình thường nào đều cảm thấy thực sai lầm. Đều là người một nhà, đứng trước quốc nạn cùng nhau dắt tay kiến thiết còn chưa chắc đuổi kịp, ngược lại cònngười một nhà đánh người một nhà, để quốc gia khác chế giễu như vậy có xứng đáng sao? Cái tình huống này, áp dụng ở đại lục Olin cũng có đạo lý đồng dạng, Giáo đình và Ma pháp công hội sẽ không chút nghĩ ngợi mà đứa ra câu trả lời: Rất xứng đáng!
Quyền chỉ huy chủ đạo của cuộc chiến ngã về ai, cũng có nghĩa là quần thể đó có lực hiệu triệu và ảnh hưởng cường đại hơn. Không nên xem thường một ma vật, nó đại biểu cho việc chiến lợi phẩm nên do ai phân phối, ý nghĩa tượng trưng xa xa lớn hơn ý nghĩa thực tế.
Nếu như Giáo đình chắp tay dâng tặng cho Ma pháp công hội, các quốc gia sẽ cảm thấy Giáo đình không chống đỡ được, cân tiểu ly trong lòng tự nhiên sẽ nghiêng về phía pháp sư, mà Ma pháp công hội hiển nhiên cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém.
Nhân loại chính là như vậy, cho dù đối mặt với kẻ thù bên ngoài cũng không trở ngại bọn họ nội đấu.
Có thể, khi chúng thần sáng lập nhân loại đã giao cho số ít người thiên tính yêu thương hòa bình, đồng thời cũng ban cho càng nhiều người hơn ước số hiếu chiến. Bằng không, không có chiến loạn sẽ không có thống khổ, không có thống khổ sẽ không ai cầu xin chúng thần thương hại, chúng thần lại còn có ý nghĩa tồn tại gì đâu?
Yannick lặng lẽ phê bình một phen, sau đó lại hỏi: “Như vậy cuối cùng ai giành được?”
“Có người nói song phương đều cảm thấy tù binh ma vật này đối với bọn họ là vô cùng trọng yếu, vì vậy ai cũng không chịu nhượng bộ, cuối cùng kết quả thảo luận chính là, ma vật tạm thời giam lại tại thành Lanti, do pháp sư, thần quan, quý tộc ba bên cộng đồng trông giữ. Bất kỳ phe nào muốn thẩm vẫn hoặc trừng phạt đều phải có được sự đồng ý của hai phe còn lại.”
“Tôi còn nhận được một tin tức khác từ chỗ phụ thân, hiện tại các pháp sư đang nghiên cứu một loại ma pháp mới, nỗ lực đem tình báo về ma vật và xác sống từ trong trí nhớ của ma vật kia trích dẫn ra. Mà nhóm thần quan lại hy vọng dùng quang minh ma pháp hệ tinh thần tác dụng lên ma vật, khiến đối phương cam tâm tình nguyện đầu nhập trận doanh nhân loại.”
Câu nói sau cùng của Sophia không phải chê cười, bản thân quang minh ma pháp có một loại động lực khiến người trúng phải thả lỏng tinh thần và thể xác, sản sinh tín nhiệm. Vì vậy tín ngưỡng Quang Minh nữ thần mới được nhiều người tiếp thu đến thế, rất hiển nhiên, các thần quan hiện tại cũng không thỏa mãn với hiện trạng chỉ có thể tác dụng lên người bình thường mà hy vọng nó có thể vượt qua rào cản chủng tộc, ảnh hưởng ma vật.
Bất quá, đối với việc này Yannick vô cùng hoài nghi, bởi vì ngay cả pháp sư cũng có thể dễ dàng chống cự lực tác động, còn muốn đi ảnh hưởng ma vật? Độ khó thực sự không phải cao bình thường, ngược lại là biện pháp của các pháp sư còn tương đối đáng tin hơn một chút.
“Biện pháp tác động này là vị thiên tài nào nghĩ ra được, ngay cả các pháp sư cũng không tác động được đã muốn tác động lên ma vật? Ngài Vatican Ridge mặc kệ sao?” Y hỏi.
Sophia: “Sau khi nguy cơ của thành Lanti được giải trừ, đức Hồng y đã trở về tòa thánh báo cáo công tác.”
“…” Y chỉ biết.
Sophia nói: “Kỳ thực việc này, chúng ta căn bản không ảnh hưởng được quyết định của họ cũng không cần phải lo lắng thay bọn họ. Tôi chỉ lo những lời lần trước Baker nói trong hội nghị ở St Mery bị truy cứu trách nhiệm, dù sao những người nọ cũng đã mất tích.”
Nàng đang nói về quan điểm dụ dỗ ma vật lần trước Baker đã trình bày trong hội nghị, kết quả hiện tại cả tiểu đội kia toàn quân bị diệt, tuy rằng người hạ quyết định không phải Baker, anh ta chỉ là đưa ra một ý tưởng mà thôi. Nhưng nếu có người nhìn Yannick không vừa mắt, nói không chừng sẽ dựa vào việc này mà sinh sự, nhất là trong giai đoạn mấu chốt y chuẩn bị ngồi lên ngôi vị Giáo chủ này.
Baker ở bên cạnh nghe được cũng rất lo lắng nhìn thần quan tóc bạch kim, âm thầm hối hận về hành vi lắm mồm của mình khi đó, anh ta thực sự không ngờ chuyện này sẽ mang tới phiền phức như vậy.
Gương mặt Yannick không lộ ra bao nhiêu nét nuồn rầu: “Tôi còn đang lo nhiệm vụ lần này hoàn thành quá tốt, vừa vặn làm ra chút sai phạm.”
Sophia hoàn toàn nghe đến hồ đồ, đây là cái logic thế nào?
Yannick bắt đầu ân cần dẫn đường: “Tiểu thư cảm thấy lục đục trong nội bộ Giáo đình có lợi hại không?”
Sophia gật đầu.
Yannick: “Bối cảnh của tôi có đủ cường ngạnh, thế lực có đủ to lớn sao?”
Sophia lắc đầu.
Yannick: “Nếu như tôi có thể thuận lợi tiếp nhận chức vị Giáo chủ, tiểu thư cảm thấy có người sẽ bất mãn chứ?”
Sophia lập tức gật đầu, đây quả thực là không cần suy êoqnư.
Yannick: “Nhiệm vụ lần này tôi hoàn thành rất viên mãn, bất kể là thế lực nào ở thượng tầng, chỉ cần có ý định muốn xếp người tiếp nhận chức vụ của Giáo chủ Rahl đều sẽ nhìn tôi không vừa mắt, nhất định sẽ bới lông tìm vết nhiệm vụ lần này. Thế nhưng, hiện tại nếu có một sai lầm nhỏ khác đến hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, những người kia sẽ không đặt đường nhìn lên nhiệm vụ này nữa.”
Sophia suy nghĩ một chút, “Tôi vẫn không hiểu rõ, chẳng lẽ nhiệm vụ lần này chưa làm được tốt sao?”
Đương nhiên không tốt, nhất là cái bàn tay vàng Công tước huyết tộc kia quả thực quá nghịch thiên, dù nói là chết không đối chứng nhưng nếu người khác có lòng, dù sao cũng sẽ tra được chút dấu vết. Yannick nói: “Khi một người làm việc quá hoàn mỹ sẽ khiến kẻ khác cảm thấy không được chân thật. Nếu như bọn họ phát hiện được chút lỗi lầm nhỏ ngược lại sẽ cho rằng người này có khuyết điểm, rất dễ nắm giữ.”
Sophia rốt cục nghe rõ một ít: “Như vậy loại chuyện này có thể ảnh hưởng đến việc cạnh tranh ghế Giáo chủ của anh không?”
“Sẽ có một ít ảnh hưởng, thế nhưng so với không phạm bất kỳ sai lầm nào khiến người nghi kỵ, còn không bằng ngay từ đầu đã xuất hiện một chút tỳ vết nhỏ. Huống chi, tính toán nghiêm ngặt, đây cũng không tính là sai lầm của tôi và Baker, dù sao đó chỉ là đề nghị, người quyết định cuối cùng không phải chúng tôi.”
Ra một việc như vậy, mặc dù đối với Đế quốc Garde mà nói cũng không phải chuyện tốt gì, thế nhưng Yannick trái lại càng yên tâm. Y vẫn lo chuyện ở Pháo đài u linh sẽ bị Darwin hoặc những cơ sở ngầm khác trong đội ngũ báo ra, hiện tại tốt rồi, người khác khẳng định sẽ lười phí công phí sức điều tra loại chuyện không có đối chứng kia, toàn thể đều sẽ dời đi ánh nhìn.
Sophia thấy y không có phẫn nộ thì trong lòng cũng không xoắn xuýt nữa, ngược lại bắt đầu báo ra tin tức tốt: “Lần trước tôi từng nói với anh về việc kết hợp ma pháp và kiếm kỹ, hiện tại đã có chút đầu mối.”
“Nhanh như vậy?” Yannick nhướn mày.
Vừa nhắc đến chuyện này Sophia liền bắt đầu hưng phấn: “Sau khi anh đi rồi, tôi đã đến Học viện ma pháp khảo nghiệm thiên phú, đợi xác định thiên phú của mình là thủy hệ liền bắt đầu lật xem những tư liệu liên quan.”
“Thế nhưng, đối với loại người vừa tiếp xúc ma pháp như tôi mà nói, ngay cả ma pháp bình thường cũng không khống chế được tốt, thử nghiệm suốt mấy ngày cũng chưa tìm được phương hướng. May là có D’Antonio giúp đỡ, anh ấy đã biểu diễn cho tôi xem một lượt tất cả những pháp thuật cơ sở của thủy hệ, sau đó tôi phát hiện được có một thuật pháp…”
Nàng rút bảo kiếm tùy thân ra, niệm một đoạn chú ngữ, Yannick nhìn thấy lưỡi kiếm vốn bình thường chợt phủ thêm một tầng sương trắng, sau đó Sophia lại giơ kiếm chém về phía góc bàn.
Quản gia Adam sợ hãi, cái bàn này là dùng mười đồng vàng mua về!
Không đợi ông hô lên, góc bàn cũng đã hy sinh dưới nhát chém của Sophia.
Quản gia đau xót đến cả gương mặt đều vặn vẹo: “Sophia tiểu thư, ngài không thể đổi một thứ khác để chém sao!”
Sophia cười ha hả: “Tôi quên mất, lát nữa tôi sẽ bồi thường cho mọi người! Yannick, anh mau nhìn xem!”
Yannick vốn còn không quá chú ý, nghe nàng nói vậy mới tỉ mỉ quan sát một chút, phát hiện màu sắc của phần gỗ nơi bị chém có hơi đậm hơn một chút, đưa tay sờ, có chút ươn ướt.
“Thủy vụ thuật (*Thuật hơi sương) đã có hiệu quả gia trì thân kiếm?” Y lập tức hiểu được.
“Đúng!”
Thủy vụ thuật là một trong những thuật pháp cơ sở của thủy hệ ma pháp, cho dù vào trong tay Pháp Thánh tối đa cũng chỉ có thể dùng để quấy nhiễu tầm nhìn kẻ địch, giúp phe mình gia tăng thời gian, hiện tại gia trì trên lưỡi kiếm khẳng định cũng không có hiệu quả gì quá lớn, nhiều nhất chính là khiến vết thương càng thêm ẩm ướt mà thôi.
Nhưng ý nghĩa thực sự không phải ở chỗ mắt nhìn, nó là một bước ngoặt mang tính lịch sử.
Cái thí nghiệm này của Sophia đã chứng minh được ma pháp và võ kỹ có thể kết hợp, cũng chính là ma pháp có thể sử dụng chồng lên trên võ kỹ. Nói cách khác, nếu như trên lưỡi kiếm gia trì một thuật phong nhận (*Đao gió) uy lực nhất định sẽ tăng vọt nhiều lần, về phần tăng được đến trình độ nào còn phải dựa trên thực lực của kiếm sỹ hoặc mật độ ma pháp.
Đương nhiên, lý luận đã thành lập, nhưng thao tác thực tế cũng không dễ dàng như vậy. Nói ví dụ như, phong nhận không giống thủy vụ thuật, người sau là một pháp thuật trạng thái người trước lại là pháp thuật công kích, không thể bị vây trong trạng thái tĩnh liền có nghĩa rất khó gia trì lên vũ khí. Mà những loại thuật pháp không có sức sát thương đáng kể như thủy vụ thuật, cho dù thực sự có thể dùng chồng lên võ kỹ cũng không phát huy được uy lực gì quá lớn.
Thành thật mà nói, cái thí nhiệm này cũng không khiến người khác có bao nhiêu kinh diễm, trước giờ cũng chưa chắc không ai từng phát hiện qua, mà sở dĩ địa vị của kiếm sỹ đến giờ vẫn kém một bậc cũng chỉ có thể là do chưa ai chân chính thành công trên phương diện này.
Cho nên, Sophia chỉ gần như bước ra được bước đầu tiên trong cuộc vạn lý trường chinh kia mà thôi, đoạn đường phía sau còn rất xa xôi trắc trở.
Bất quá, tâm tình của nàng hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, sự tán thưởng của Yannick đã cho nàng một nguồn cổ vũ rất lớn: “Điều này nói rõ ý tưởng của chúng ta là hoàn toàn có thể thưc hiện, tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu vấn đề này, cho dù phụ thân có không ngừng khuyên tôi kết hôn đi chăng nữa!”
Tuổi tác của Sophia trong mắt Yannick cũng không tính lớn, thế nhưng đối với các hào môn quý tộc trong thế giới này mà nói, nếu không kết hôn liền quả thực có hơi quá lứa rồi.
Yannick chỉ có thể biểu thị lòng đồng tình sâu đậm với Bá tước Marlin, “Phụ thân của tiểu thư cũng chỉ hy vọng dinh thự Bá tước có người thừa kế mà thôi, sau khi tiểu thư kết hôn rồi cũng có thể tiếp tục nghiên cứu vậy.”
Sophia chán ghét nói: “Những đối tượng phụ thân giới thiệu không ai khiến tôi có cảm xúc muốn kết hôn, so với việc sau khi kết hôn mỗi người tự đi tìm tình nhân, còn không bằng ngay ban đầu đã không kế hợp. Về phần người thừa kế, đến lúc đó nếu thực sự không được tôi liền tìm một đứa trẻ từ chi thứ ra nhận làm con nuôi là được.”
Gặp một thiếu nữ có chủ kiến như vậy, Yannick hoàn toàn không cần an ủi nàng, y đang dự định đi tìm Chris thăm viếng một chút.
Nói thế nào đi nữa pháp trượng trên tay mình cũng là do đối phương tặng, thần quan tóc bạch kim quyết định nếu Chris không tiếp tục làm ra những chuyện kỳ quái kia, bản thân liền khoan hồng độ lượng tha thứ hắn thôi.
Mèo mun nhỏ ăn uống no đủ, không cần mặt mũi tỏ vẻ muốn theo đuôi liền bị Yannick mang về phòng đàm phán.
“Quý ngài Công tước, ngài thật sự giống như rất rãnh rỗi thì phải, xin đừng quên khế ước của chúng ta đã kết thúc rồi, ngài không cần đi theo tôi nữa.”
Huyết tộc đã biến về hình người chớp mắt mấy cái: “Đúng vậy, bất quá nếu em muốn chúng ta có thể tạo một phần khế ước mới.”
Yannick mỉm cười: “Không, tôi tạm thời không muốn cũng không cần. Dù sao dưới tình huống không có sự cho phép của tôi, ngài cũng không thể ép buộc tôi làm ra chuyện gì.”
Công tước huyết tộc lắc đầu: “Sweetie, ta nghĩ em đã hiểu sai một điểm.”
Yannick: “Sai ở đâu?”
Công tước huyết tộc lộ ra nụ cười quỷ bí, thân ảnh ngồi bên giường đột nhiên tiêu thất, một giây tiếp theo hắn đã áp sát thần quan, bàn tay ôm eo đối phương, môi chạm môi.
Đầu lưỡi bị người dùng sức hút vào khuấy lộng, Yannick không hề đề phòng bị hôn đến đầu lưỡi tê dại, cả người gần như nhũn ra, thân dưới rất nhanh nổi lên phản ứng. Công tước huyết tộc gắt gao giam cầm eo của y, khiến y không đến mức ngã thẳng xuống dưới.
Đàn ông chính là có chỗ này không tốt, phản ứng cảm quan vĩnh viễn trực tiếp hơn lý trí.
“Buông tay!” Yannick có điểm tức giận, nữ Vampire đã biến thành dơi còn đang ở bên cạnh quan sát nha!
Thế nhưng thần quan tóc bạch kim lập tức phát hiện một chuyện còn nghiêm trọng hơn: Vì sao khế ước mất đi hiệu lực?!
Ansel tựa hồ nhìn ra nghi vấn của y, bĩu bĩu môi: “Sweetie, em đừng nhìn ta như vậy, khế ước là do em định ra, ta chỉ chiếu theo đọc lại một lần mà thôi.”
Nội dung của khế ước là như thế nào?
Tại điều kiện không thương tổn đến sự khỏe mạnh của thân thể, y vì hắn cung cấp máu tươi mà hắn phải bảo chứng an toàn của y, thẳng đến khi nhiệm vụ hoàn thành. Từ nay về sau, Ansel Carpenter không thể sử dụng bất luận phương pháp ma thuật hoặc phi ma thuật nào để thay đổi ý chí của ta, bằng không rằng buộc của khế ước sẽ buộc hắn lập tức định chỉ.
Yannick lật qua lật lại suy nghĩ hồi lâu, hoàn toàn không nhìn ra sơ hở gì.
Ansel tốt bụng nhắc nhở: “Thời hạn định ra trong khế ước chỉ có một, đó chính là đến khi nhiệm vụ hoàn thành, mặc kệ là những chi tiết gì cũng phải tuân theo điều kiện lớn này. Vì vậy sự hạn chế của em với ta cũng sẽ giải khai sau khi hoàn thành nhiệm vụ.”
Thần quan tóc bạch kim bĩu bĩu môi: “Nhưng rõ ràng tôi đã nói, từ nay vè sau.”
Công tước huyết tộc vui vẻ chỉ điểm để thần quan có chết cũng hiểu vì sao: “Đúng vậy, nhưng khế ước sẽ căn cứ theo thứ tự thời gian, bởi vì em đã dùng mốc ‘nhiệm vụ hoàn thành’ để xác định trước, vậy nên ‘từ nay về sau’ cũng sẽ bám theo mốc đó chứ không được xem như hạn chế đơn độc.”
Yannick nghe mà nghiến răng nghiến lợi, rốt cục cũng thể hội được một lần ‘thông minh bị thông minh hại’. “Vậy nên, khi đó sở dĩ anh đáp ứng thống khoái như vậy cũng là vì phát hiện cái sơ hở này. Nếu như tôi thực sự quy định anh sau này, tương lai vẫn không thể chạm vào tôi thì sao?!”
“Sweetie, chuyện đó căn bản sẽ không phát sinh.” Ansel cười híp mắt hôn y một ngụm, “Nếu như vậy, ta sẽ nghĩ biện pháp không ký khế ước!”
Yannick: “…Chờ một chút, anh muốn làm gì!”
Ansel: “Thân mật với em nha!”
Yannick bị đối phương ôm ngang đặt lên giường lớn mềm mại, ngay sau đó trên người lại nhiều thêm một phần thể trọng, trực tiếp ép cho đệm giường lún xuống một khoảng.
“Anna còn ở đây!” Thần quan vừa thẹn vừa giận, gương mặt đều đỏ lên.
Công tước huyết tộc đè nghiến y, quay đầu hung ác nhìn qua.
Phạch phạch phạch! Dơi nhỏ đáng thương đã dùng tốc độ chạy trối chết trốn ra ngoài.
Nam nhân quay đầu lại, sắc mặt lại biến trở về nụ cười ôn nhu.
“Em không cần lo đâu, sweetie, ta bảo đảm em sẽ rất hưởng thụ, trước đây không phải lần nào chúng ta cũng phi thường phối hợp sao? Ta ngay cả thuốc bôi trơn đều chuẩn bị xong rồi, xem này, là vị trà Blanca mà em thích nhất!”
“… Uhm, buông tay, tôi không thích loại đồ vật này!”
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt của thần quan đã sớm bị hôn đến mê ly ướt át, đôi môi sưng lên đỏ bừng, áo bào bị xoa nhăn nhúm, thứ đó khẽ ngẩng đầu cứng rắn. Trong mắt người nào đó, lời nói ngoài miệng và biểu hiện thân thể của thần quan tuyệt nhiên trái ngược.
Thừa dịp người đàn ông cởi quần áo, thần quan tóc bạch kim lật người chạy trốn, đôi chân mềm nhũn khiến y té nhào trên đất, may mà dưới sàn có lót một tầng thảm lông mềm mại, sự êm ái không kém trên giường bao nhiêu.
Nào ngờ chưa đợi y đứng lên lần nữa, mắt cá chân dã bị bắt được kéo về phía sau, độ mở rộng của hai chân rất vừa vặn cho người nào đó nhân tiện mà vào, tư thế này nhìn qua giống như y đang quỳ rạp trên mặt đất cầu hoan vậy!
“Sweetie, vì sao ta luôn cảm thấy em ngoài miệng nói không được nhưng trên thực tế lại rất vui lòng?” Bàn tay của ngài Công tước bắt đầu từ giữa hai chân xoa nắn càn rỡ, tay kia lại ghìm chặt hông thần quan, cách một lớp y phục trêu đùa.
Đồ lưu manh!
Bị đùa giỡn như vậy, nếu ta một chút phản ứng cũng không có tuyệt đối không phải nam nhân!
Thần quan tóc bạch kim rít gào trong lòng, đôi mơi hơi mở ra thở dốc, từng tiếng rên rỉ nhỏ vụn lan tràn quyện với từng đợt ngân nga thở dốc.
Xem ra hôm nay không thể đi tới chỗ của Chris rồi.
Đây là ý nghĩ cuối cùng trước khi thần quan bị ép đến trầm luân triệt để mất đi lý trí.
–
Trong dinh thự Thân vương Felton, ngài Thân vương Chris đang vùi đầu nghiên cứu ma pháp dược tề kiểu mới đột nhiên hắt hơi một cái.
———————
Tác giả có lời
Meo meo công chính là giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng từ sớm đã phát hiện lỗ thủng của khế ước nhưng không vạch trần, nhẫn nhịn đến khi về tới liền lập tức phác gục. Yannick chính là thông minh quá bị thông minh hại
╮(╯﹏╰)╭
Chương sau công 1 nên xuất hiện rồi.
Loại hành vi này nhìn qua rất ngây thơ, nhưng trên thực tế nếu không phải người ở thời đại đó liền căn bản không thể lý giải tư tưởng của người cầm quyền lúc bấy giờ.
Một ví dụ khác, giống như cái quốc gia kiếp trước kia của Yannick, tại lần thứ n giành lấy thắng lợi trong cuộc chiến tranh trường kỳ đánh đuổi kẻ xâm lược, hai đảng phái bởi vì bất đồng lập trường và chính kiến mà đánh nhau, huyên náo đến cả quốc gia còn chưa kịp khôi phục nguyên khí gà chó không yên. Khiến cho sau này mỗi khi lật lại sách sử, bất kỳ một người bình thường nào đều cảm thấy thực sai lầm. Đều là người một nhà, đứng trước quốc nạn cùng nhau dắt tay kiến thiết còn chưa chắc đuổi kịp, ngược lại cònngười một nhà đánh người một nhà, để quốc gia khác chế giễu như vậy có xứng đáng sao? Cái tình huống này, áp dụng ở đại lục Olin cũng có đạo lý đồng dạng, Giáo đình và Ma pháp công hội sẽ không chút nghĩ ngợi mà đứa ra câu trả lời: Rất xứng đáng!
Quyền chỉ huy chủ đạo của cuộc chiến ngã về ai, cũng có nghĩa là quần thể đó có lực hiệu triệu và ảnh hưởng cường đại hơn. Không nên xem thường một ma vật, nó đại biểu cho việc chiến lợi phẩm nên do ai phân phối, ý nghĩa tượng trưng xa xa lớn hơn ý nghĩa thực tế.
Nếu như Giáo đình chắp tay dâng tặng cho Ma pháp công hội, các quốc gia sẽ cảm thấy Giáo đình không chống đỡ được, cân tiểu ly trong lòng tự nhiên sẽ nghiêng về phía pháp sư, mà Ma pháp công hội hiển nhiên cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém.
Nhân loại chính là như vậy, cho dù đối mặt với kẻ thù bên ngoài cũng không trở ngại bọn họ nội đấu.
Có thể, khi chúng thần sáng lập nhân loại đã giao cho số ít người thiên tính yêu thương hòa bình, đồng thời cũng ban cho càng nhiều người hơn ước số hiếu chiến. Bằng không, không có chiến loạn sẽ không có thống khổ, không có thống khổ sẽ không ai cầu xin chúng thần thương hại, chúng thần lại còn có ý nghĩa tồn tại gì đâu?
Yannick lặng lẽ phê bình một phen, sau đó lại hỏi: “Như vậy cuối cùng ai giành được?”
“Có người nói song phương đều cảm thấy tù binh ma vật này đối với bọn họ là vô cùng trọng yếu, vì vậy ai cũng không chịu nhượng bộ, cuối cùng kết quả thảo luận chính là, ma vật tạm thời giam lại tại thành Lanti, do pháp sư, thần quan, quý tộc ba bên cộng đồng trông giữ. Bất kỳ phe nào muốn thẩm vẫn hoặc trừng phạt đều phải có được sự đồng ý của hai phe còn lại.”
“Tôi còn nhận được một tin tức khác từ chỗ phụ thân, hiện tại các pháp sư đang nghiên cứu một loại ma pháp mới, nỗ lực đem tình báo về ma vật và xác sống từ trong trí nhớ của ma vật kia trích dẫn ra. Mà nhóm thần quan lại hy vọng dùng quang minh ma pháp hệ tinh thần tác dụng lên ma vật, khiến đối phương cam tâm tình nguyện đầu nhập trận doanh nhân loại.”
Câu nói sau cùng của Sophia không phải chê cười, bản thân quang minh ma pháp có một loại động lực khiến người trúng phải thả lỏng tinh thần và thể xác, sản sinh tín nhiệm. Vì vậy tín ngưỡng Quang Minh nữ thần mới được nhiều người tiếp thu đến thế, rất hiển nhiên, các thần quan hiện tại cũng không thỏa mãn với hiện trạng chỉ có thể tác dụng lên người bình thường mà hy vọng nó có thể vượt qua rào cản chủng tộc, ảnh hưởng ma vật.
Bất quá, đối với việc này Yannick vô cùng hoài nghi, bởi vì ngay cả pháp sư cũng có thể dễ dàng chống cự lực tác động, còn muốn đi ảnh hưởng ma vật? Độ khó thực sự không phải cao bình thường, ngược lại là biện pháp của các pháp sư còn tương đối đáng tin hơn một chút.
“Biện pháp tác động này là vị thiên tài nào nghĩ ra được, ngay cả các pháp sư cũng không tác động được đã muốn tác động lên ma vật? Ngài Vatican Ridge mặc kệ sao?” Y hỏi.
Sophia: “Sau khi nguy cơ của thành Lanti được giải trừ, đức Hồng y đã trở về tòa thánh báo cáo công tác.”
“…” Y chỉ biết.
Sophia nói: “Kỳ thực việc này, chúng ta căn bản không ảnh hưởng được quyết định của họ cũng không cần phải lo lắng thay bọn họ. Tôi chỉ lo những lời lần trước Baker nói trong hội nghị ở St Mery bị truy cứu trách nhiệm, dù sao những người nọ cũng đã mất tích.”
Nàng đang nói về quan điểm dụ dỗ ma vật lần trước Baker đã trình bày trong hội nghị, kết quả hiện tại cả tiểu đội kia toàn quân bị diệt, tuy rằng người hạ quyết định không phải Baker, anh ta chỉ là đưa ra một ý tưởng mà thôi. Nhưng nếu có người nhìn Yannick không vừa mắt, nói không chừng sẽ dựa vào việc này mà sinh sự, nhất là trong giai đoạn mấu chốt y chuẩn bị ngồi lên ngôi vị Giáo chủ này.
Baker ở bên cạnh nghe được cũng rất lo lắng nhìn thần quan tóc bạch kim, âm thầm hối hận về hành vi lắm mồm của mình khi đó, anh ta thực sự không ngờ chuyện này sẽ mang tới phiền phức như vậy.
Gương mặt Yannick không lộ ra bao nhiêu nét nuồn rầu: “Tôi còn đang lo nhiệm vụ lần này hoàn thành quá tốt, vừa vặn làm ra chút sai phạm.”
Sophia hoàn toàn nghe đến hồ đồ, đây là cái logic thế nào?
Yannick bắt đầu ân cần dẫn đường: “Tiểu thư cảm thấy lục đục trong nội bộ Giáo đình có lợi hại không?”
Sophia gật đầu.
Yannick: “Bối cảnh của tôi có đủ cường ngạnh, thế lực có đủ to lớn sao?”
Sophia lắc đầu.
Yannick: “Nếu như tôi có thể thuận lợi tiếp nhận chức vị Giáo chủ, tiểu thư cảm thấy có người sẽ bất mãn chứ?”
Sophia lập tức gật đầu, đây quả thực là không cần suy êoqnư.
Yannick: “Nhiệm vụ lần này tôi hoàn thành rất viên mãn, bất kể là thế lực nào ở thượng tầng, chỉ cần có ý định muốn xếp người tiếp nhận chức vụ của Giáo chủ Rahl đều sẽ nhìn tôi không vừa mắt, nhất định sẽ bới lông tìm vết nhiệm vụ lần này. Thế nhưng, hiện tại nếu có một sai lầm nhỏ khác đến hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, những người kia sẽ không đặt đường nhìn lên nhiệm vụ này nữa.”
Sophia suy nghĩ một chút, “Tôi vẫn không hiểu rõ, chẳng lẽ nhiệm vụ lần này chưa làm được tốt sao?”
Đương nhiên không tốt, nhất là cái bàn tay vàng Công tước huyết tộc kia quả thực quá nghịch thiên, dù nói là chết không đối chứng nhưng nếu người khác có lòng, dù sao cũng sẽ tra được chút dấu vết. Yannick nói: “Khi một người làm việc quá hoàn mỹ sẽ khiến kẻ khác cảm thấy không được chân thật. Nếu như bọn họ phát hiện được chút lỗi lầm nhỏ ngược lại sẽ cho rằng người này có khuyết điểm, rất dễ nắm giữ.”
Sophia rốt cục nghe rõ một ít: “Như vậy loại chuyện này có thể ảnh hưởng đến việc cạnh tranh ghế Giáo chủ của anh không?”
“Sẽ có một ít ảnh hưởng, thế nhưng so với không phạm bất kỳ sai lầm nào khiến người nghi kỵ, còn không bằng ngay từ đầu đã xuất hiện một chút tỳ vết nhỏ. Huống chi, tính toán nghiêm ngặt, đây cũng không tính là sai lầm của tôi và Baker, dù sao đó chỉ là đề nghị, người quyết định cuối cùng không phải chúng tôi.”
Ra một việc như vậy, mặc dù đối với Đế quốc Garde mà nói cũng không phải chuyện tốt gì, thế nhưng Yannick trái lại càng yên tâm. Y vẫn lo chuyện ở Pháo đài u linh sẽ bị Darwin hoặc những cơ sở ngầm khác trong đội ngũ báo ra, hiện tại tốt rồi, người khác khẳng định sẽ lười phí công phí sức điều tra loại chuyện không có đối chứng kia, toàn thể đều sẽ dời đi ánh nhìn.
Sophia thấy y không có phẫn nộ thì trong lòng cũng không xoắn xuýt nữa, ngược lại bắt đầu báo ra tin tức tốt: “Lần trước tôi từng nói với anh về việc kết hợp ma pháp và kiếm kỹ, hiện tại đã có chút đầu mối.”
“Nhanh như vậy?” Yannick nhướn mày.
Vừa nhắc đến chuyện này Sophia liền bắt đầu hưng phấn: “Sau khi anh đi rồi, tôi đã đến Học viện ma pháp khảo nghiệm thiên phú, đợi xác định thiên phú của mình là thủy hệ liền bắt đầu lật xem những tư liệu liên quan.”
“Thế nhưng, đối với loại người vừa tiếp xúc ma pháp như tôi mà nói, ngay cả ma pháp bình thường cũng không khống chế được tốt, thử nghiệm suốt mấy ngày cũng chưa tìm được phương hướng. May là có D’Antonio giúp đỡ, anh ấy đã biểu diễn cho tôi xem một lượt tất cả những pháp thuật cơ sở của thủy hệ, sau đó tôi phát hiện được có một thuật pháp…”
Nàng rút bảo kiếm tùy thân ra, niệm một đoạn chú ngữ, Yannick nhìn thấy lưỡi kiếm vốn bình thường chợt phủ thêm một tầng sương trắng, sau đó Sophia lại giơ kiếm chém về phía góc bàn.
Quản gia Adam sợ hãi, cái bàn này là dùng mười đồng vàng mua về!
Không đợi ông hô lên, góc bàn cũng đã hy sinh dưới nhát chém của Sophia.
Quản gia đau xót đến cả gương mặt đều vặn vẹo: “Sophia tiểu thư, ngài không thể đổi một thứ khác để chém sao!”
Sophia cười ha hả: “Tôi quên mất, lát nữa tôi sẽ bồi thường cho mọi người! Yannick, anh mau nhìn xem!”
Yannick vốn còn không quá chú ý, nghe nàng nói vậy mới tỉ mỉ quan sát một chút, phát hiện màu sắc của phần gỗ nơi bị chém có hơi đậm hơn một chút, đưa tay sờ, có chút ươn ướt.
“Thủy vụ thuật (*Thuật hơi sương) đã có hiệu quả gia trì thân kiếm?” Y lập tức hiểu được.
“Đúng!”
Thủy vụ thuật là một trong những thuật pháp cơ sở của thủy hệ ma pháp, cho dù vào trong tay Pháp Thánh tối đa cũng chỉ có thể dùng để quấy nhiễu tầm nhìn kẻ địch, giúp phe mình gia tăng thời gian, hiện tại gia trì trên lưỡi kiếm khẳng định cũng không có hiệu quả gì quá lớn, nhiều nhất chính là khiến vết thương càng thêm ẩm ướt mà thôi.
Nhưng ý nghĩa thực sự không phải ở chỗ mắt nhìn, nó là một bước ngoặt mang tính lịch sử.
Cái thí nghiệm này của Sophia đã chứng minh được ma pháp và võ kỹ có thể kết hợp, cũng chính là ma pháp có thể sử dụng chồng lên trên võ kỹ. Nói cách khác, nếu như trên lưỡi kiếm gia trì một thuật phong nhận (*Đao gió) uy lực nhất định sẽ tăng vọt nhiều lần, về phần tăng được đến trình độ nào còn phải dựa trên thực lực của kiếm sỹ hoặc mật độ ma pháp.
Đương nhiên, lý luận đã thành lập, nhưng thao tác thực tế cũng không dễ dàng như vậy. Nói ví dụ như, phong nhận không giống thủy vụ thuật, người sau là một pháp thuật trạng thái người trước lại là pháp thuật công kích, không thể bị vây trong trạng thái tĩnh liền có nghĩa rất khó gia trì lên vũ khí. Mà những loại thuật pháp không có sức sát thương đáng kể như thủy vụ thuật, cho dù thực sự có thể dùng chồng lên võ kỹ cũng không phát huy được uy lực gì quá lớn.
Thành thật mà nói, cái thí nhiệm này cũng không khiến người khác có bao nhiêu kinh diễm, trước giờ cũng chưa chắc không ai từng phát hiện qua, mà sở dĩ địa vị của kiếm sỹ đến giờ vẫn kém một bậc cũng chỉ có thể là do chưa ai chân chính thành công trên phương diện này.
Cho nên, Sophia chỉ gần như bước ra được bước đầu tiên trong cuộc vạn lý trường chinh kia mà thôi, đoạn đường phía sau còn rất xa xôi trắc trở.
Bất quá, tâm tình của nàng hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, sự tán thưởng của Yannick đã cho nàng một nguồn cổ vũ rất lớn: “Điều này nói rõ ý tưởng của chúng ta là hoàn toàn có thể thưc hiện, tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu vấn đề này, cho dù phụ thân có không ngừng khuyên tôi kết hôn đi chăng nữa!”
Tuổi tác của Sophia trong mắt Yannick cũng không tính lớn, thế nhưng đối với các hào môn quý tộc trong thế giới này mà nói, nếu không kết hôn liền quả thực có hơi quá lứa rồi.
Yannick chỉ có thể biểu thị lòng đồng tình sâu đậm với Bá tước Marlin, “Phụ thân của tiểu thư cũng chỉ hy vọng dinh thự Bá tước có người thừa kế mà thôi, sau khi tiểu thư kết hôn rồi cũng có thể tiếp tục nghiên cứu vậy.”
Sophia chán ghét nói: “Những đối tượng phụ thân giới thiệu không ai khiến tôi có cảm xúc muốn kết hôn, so với việc sau khi kết hôn mỗi người tự đi tìm tình nhân, còn không bằng ngay ban đầu đã không kế hợp. Về phần người thừa kế, đến lúc đó nếu thực sự không được tôi liền tìm một đứa trẻ từ chi thứ ra nhận làm con nuôi là được.”
Gặp một thiếu nữ có chủ kiến như vậy, Yannick hoàn toàn không cần an ủi nàng, y đang dự định đi tìm Chris thăm viếng một chút.
Nói thế nào đi nữa pháp trượng trên tay mình cũng là do đối phương tặng, thần quan tóc bạch kim quyết định nếu Chris không tiếp tục làm ra những chuyện kỳ quái kia, bản thân liền khoan hồng độ lượng tha thứ hắn thôi.
Mèo mun nhỏ ăn uống no đủ, không cần mặt mũi tỏ vẻ muốn theo đuôi liền bị Yannick mang về phòng đàm phán.
“Quý ngài Công tước, ngài thật sự giống như rất rãnh rỗi thì phải, xin đừng quên khế ước của chúng ta đã kết thúc rồi, ngài không cần đi theo tôi nữa.”
Huyết tộc đã biến về hình người chớp mắt mấy cái: “Đúng vậy, bất quá nếu em muốn chúng ta có thể tạo một phần khế ước mới.”
Yannick mỉm cười: “Không, tôi tạm thời không muốn cũng không cần. Dù sao dưới tình huống không có sự cho phép của tôi, ngài cũng không thể ép buộc tôi làm ra chuyện gì.”
Công tước huyết tộc lắc đầu: “Sweetie, ta nghĩ em đã hiểu sai một điểm.”
Yannick: “Sai ở đâu?”
Công tước huyết tộc lộ ra nụ cười quỷ bí, thân ảnh ngồi bên giường đột nhiên tiêu thất, một giây tiếp theo hắn đã áp sát thần quan, bàn tay ôm eo đối phương, môi chạm môi.
Đầu lưỡi bị người dùng sức hút vào khuấy lộng, Yannick không hề đề phòng bị hôn đến đầu lưỡi tê dại, cả người gần như nhũn ra, thân dưới rất nhanh nổi lên phản ứng. Công tước huyết tộc gắt gao giam cầm eo của y, khiến y không đến mức ngã thẳng xuống dưới.
Đàn ông chính là có chỗ này không tốt, phản ứng cảm quan vĩnh viễn trực tiếp hơn lý trí.
“Buông tay!” Yannick có điểm tức giận, nữ Vampire đã biến thành dơi còn đang ở bên cạnh quan sát nha!
Thế nhưng thần quan tóc bạch kim lập tức phát hiện một chuyện còn nghiêm trọng hơn: Vì sao khế ước mất đi hiệu lực?!
Ansel tựa hồ nhìn ra nghi vấn của y, bĩu bĩu môi: “Sweetie, em đừng nhìn ta như vậy, khế ước là do em định ra, ta chỉ chiếu theo đọc lại một lần mà thôi.”
Nội dung của khế ước là như thế nào?
Tại điều kiện không thương tổn đến sự khỏe mạnh của thân thể, y vì hắn cung cấp máu tươi mà hắn phải bảo chứng an toàn của y, thẳng đến khi nhiệm vụ hoàn thành. Từ nay về sau, Ansel Carpenter không thể sử dụng bất luận phương pháp ma thuật hoặc phi ma thuật nào để thay đổi ý chí của ta, bằng không rằng buộc của khế ước sẽ buộc hắn lập tức định chỉ.
Yannick lật qua lật lại suy nghĩ hồi lâu, hoàn toàn không nhìn ra sơ hở gì.
Ansel tốt bụng nhắc nhở: “Thời hạn định ra trong khế ước chỉ có một, đó chính là đến khi nhiệm vụ hoàn thành, mặc kệ là những chi tiết gì cũng phải tuân theo điều kiện lớn này. Vì vậy sự hạn chế của em với ta cũng sẽ giải khai sau khi hoàn thành nhiệm vụ.”
Thần quan tóc bạch kim bĩu bĩu môi: “Nhưng rõ ràng tôi đã nói, từ nay vè sau.”
Công tước huyết tộc vui vẻ chỉ điểm để thần quan có chết cũng hiểu vì sao: “Đúng vậy, nhưng khế ước sẽ căn cứ theo thứ tự thời gian, bởi vì em đã dùng mốc ‘nhiệm vụ hoàn thành’ để xác định trước, vậy nên ‘từ nay về sau’ cũng sẽ bám theo mốc đó chứ không được xem như hạn chế đơn độc.”
Yannick nghe mà nghiến răng nghiến lợi, rốt cục cũng thể hội được một lần ‘thông minh bị thông minh hại’. “Vậy nên, khi đó sở dĩ anh đáp ứng thống khoái như vậy cũng là vì phát hiện cái sơ hở này. Nếu như tôi thực sự quy định anh sau này, tương lai vẫn không thể chạm vào tôi thì sao?!”
“Sweetie, chuyện đó căn bản sẽ không phát sinh.” Ansel cười híp mắt hôn y một ngụm, “Nếu như vậy, ta sẽ nghĩ biện pháp không ký khế ước!”
Yannick: “…Chờ một chút, anh muốn làm gì!”
Ansel: “Thân mật với em nha!”
Yannick bị đối phương ôm ngang đặt lên giường lớn mềm mại, ngay sau đó trên người lại nhiều thêm một phần thể trọng, trực tiếp ép cho đệm giường lún xuống một khoảng.
“Anna còn ở đây!” Thần quan vừa thẹn vừa giận, gương mặt đều đỏ lên.
Công tước huyết tộc đè nghiến y, quay đầu hung ác nhìn qua.
Phạch phạch phạch! Dơi nhỏ đáng thương đã dùng tốc độ chạy trối chết trốn ra ngoài.
Nam nhân quay đầu lại, sắc mặt lại biến trở về nụ cười ôn nhu.
“Em không cần lo đâu, sweetie, ta bảo đảm em sẽ rất hưởng thụ, trước đây không phải lần nào chúng ta cũng phi thường phối hợp sao? Ta ngay cả thuốc bôi trơn đều chuẩn bị xong rồi, xem này, là vị trà Blanca mà em thích nhất!”
“… Uhm, buông tay, tôi không thích loại đồ vật này!”
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt của thần quan đã sớm bị hôn đến mê ly ướt át, đôi môi sưng lên đỏ bừng, áo bào bị xoa nhăn nhúm, thứ đó khẽ ngẩng đầu cứng rắn. Trong mắt người nào đó, lời nói ngoài miệng và biểu hiện thân thể của thần quan tuyệt nhiên trái ngược.
Thừa dịp người đàn ông cởi quần áo, thần quan tóc bạch kim lật người chạy trốn, đôi chân mềm nhũn khiến y té nhào trên đất, may mà dưới sàn có lót một tầng thảm lông mềm mại, sự êm ái không kém trên giường bao nhiêu.
Nào ngờ chưa đợi y đứng lên lần nữa, mắt cá chân dã bị bắt được kéo về phía sau, độ mở rộng của hai chân rất vừa vặn cho người nào đó nhân tiện mà vào, tư thế này nhìn qua giống như y đang quỳ rạp trên mặt đất cầu hoan vậy!
“Sweetie, vì sao ta luôn cảm thấy em ngoài miệng nói không được nhưng trên thực tế lại rất vui lòng?” Bàn tay của ngài Công tước bắt đầu từ giữa hai chân xoa nắn càn rỡ, tay kia lại ghìm chặt hông thần quan, cách một lớp y phục trêu đùa.
Đồ lưu manh!
Bị đùa giỡn như vậy, nếu ta một chút phản ứng cũng không có tuyệt đối không phải nam nhân!
Thần quan tóc bạch kim rít gào trong lòng, đôi mơi hơi mở ra thở dốc, từng tiếng rên rỉ nhỏ vụn lan tràn quyện với từng đợt ngân nga thở dốc.
Xem ra hôm nay không thể đi tới chỗ của Chris rồi.
Đây là ý nghĩ cuối cùng trước khi thần quan bị ép đến trầm luân triệt để mất đi lý trí.
–
Trong dinh thự Thân vương Felton, ngài Thân vương Chris đang vùi đầu nghiên cứu ma pháp dược tề kiểu mới đột nhiên hắt hơi một cái.
———————
Tác giả có lời
Meo meo công chính là giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng từ sớm đã phát hiện lỗ thủng của khế ước nhưng không vạch trần, nhẫn nhịn đến khi về tới liền lập tức phác gục. Yannick chính là thông minh quá bị thông minh hại
╮(╯﹏╰)╭
Chương sau công 1 nên xuất hiện rồi.
Danh sách chương