113

Trong lúc nhất thời, không ít người đều hướng mắt về phía Yannick và Orthia, ngay cả Thân vương Felton đang trò chuyện với Alfonso VIII cũng chia ra một khóe mắt hướng về bên này.

Nếu tiếp tục giằng co rõ ràng sẽ bị mọi người dùng ánh mắt xoi mói vây xem, y chỉ ngẫm nghĩ một giây liền quyết đoán nắm lấy tay của công chúa Orthia.

“Rất vinh hạnh nhận được lời mời này của công chúa, tôi rất vui lòng trở thành bạn nhảy đầu tiên của người đêm nay.”

Sự thấp thỏm trong mắt công chúa trong nháy mắt biến thành ngập tràn vui sướng, đơn thuần đến mức khiến người ta vừa liếc qua liền hiểu được.

Một Hoàng đế lợi hại lại sinh được đứa con gái như vậy, quả thực khiến người ta cảm thấy hiếu kỳ.

Mọi người kinh ngạc nhìn công chúa Orthia cùng Giáo chủ tóc bạch kim vui vẻ khiêu vũ giữa đại sảnh, theo bước nhảy của bọn họ, những người cũng đồng dạng đang khiêu vũ xung quanh lén lút dừng lại bước chân nhường không gian cho hai người này, toàn bộ sân khiêu vũ nhất thời biến thành thế giới riêng của bọn họ.

Nói lời thật lòng, động tác của Yannick Hill cũng không quá thành tạo, dù sao làm một thần quan, khiêu vũ không phải kỹ năng bắt buộc, bất quá cũng may không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, qua vài vòng quay y cũng dần dần cảm thấy quen thuộc hơn, thân hình không đến mức cứng nhắc như ban đầu.

“Rất xin lỗi, bình thường tôi không hay khiêu vũ.” Yannick nói với Orthia.

“Không sao cả, ngài đồng ý khiêu vũ là tôi đã rất vui rồi, tôi vốn cho rằng sẽ không thành công đâu!” Công chúa nhấp đôi môi mềm mại, gương mặt vui vẻ, đôi mắt lấp lánh.

“Lẽ nào trong mắt công chúa tôi là người rất kiêu kỳ sao?” Yannick mỉm cười nói đùa.

“Đương nhiên không phải!” Công chúa nóng lòng giải thích, bước nhảy rối loạn một chút, suýt nữa đã dẫm vào chân thần quan. “Tôi chưa từng gặp một thần quan nào hiền hòa hơn ngài!”

Lời này quá mức thẳng thắng, nếu để những thần quan khác nghe được, quả thực Yannick có thể lập tức sở hữu một lượng kẻ đối địch chất đầy vài cái túi ma pháp. Yannick tự nhiên có thể nhìn ra người thiếu nữ này có lẽ đã ôm một chút tâm tư nhảy nhót với mình, bất quá chuyện này cũng không tốt đẹp gì, hơn nữa nếu đối phương đã không nói rõ y cũng không thể chủ động nói ‘Công chúa điện hạ, ngài vẫn nên thanh tỉnh đi, tôi là thần quan, không thể kết hôn!’

Thật vất vả mới kết thúc khúc nhạc này dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, Yannick cơ hồ theo bản năng thở phảo nhẹ nhõm đưa công chúa trở về. Y rốt cuộc cũng lý giải hàm nghĩa trong câu nói ‘Khó hưởng thụ nhất là ân huệ của mỹ nhân’ là vì, mà nhóm Daifield lại chào đón y bằng ánh mắt vô cùng hài hước, Yannick chỉ có thể lộ ra một nụ cười khổ, lắc đầu không nói gì.

Lui một vạn bước mà nói, cho dù hiện tại y không phải thần quan cũng sẽ không liệt công chúa Orthia vào đối tượng thích hợp để kết hôn. Mỹ nhân cố nhiên là đẹp, vậy thưởng thức một chút là tốt rồi, nếu như cưới nàng thì trên đầu còn có một vị nhạc phụ lợi hại tọa trấn, Yannick cũng không cho rằng Alfonso VIII là một người dễ gạt gẫm.

Đồng dạng, loại người có tính ách như Chris, cho dù không có Yannick hắn khẳng định cũng không nghe theo sự bày bố của Trưởng lão viện mà cưới công chúa Orthia làm vợ. Tuy rằng y hiện tại đã có tước vị Thân vương trên người, nhưng ở trong mắt những kẻ khác, vị Thân vương này vừa sinh ra đã kém đi một bậc, nói đến cùng cũng chỉ là một đứa con riêng của gái điếm không được Hoàng gia công nhận, nếu lấy một người vợ có xuất thân cao quý từ Đế quốc có thực lực mạnh hơn quốc gia của mình, như vậy cả đời đều phải mềm mỏng yếu thế. Bất kỳ một người đàn ông nào nào xương cốt có chút cứng cũng không tình nguyện.

Chỉ xét riêng hiện tại, thái độ của Alfonso VIII có chút ám muội, không biểu thị rõ bản thân có muốn đem con gái gả đi hay không.

Trên thực tế Yannick đã không chỉ một lần cẩn thận đẽo gọt qua, dùng góc độ âm mưu phân tích mọi việc, Alfonso VIII đem con gái nuôi thành như vậy làm sao không phải cố ý.

Một công chúa xinh đẹp như hoa, thuần khiết ngây thơ như thế có thể mang lại lợi ích chính trị chỉ nhiều không ít hơn một vị công chúa khôn khéo có khả năng. Không nói gì khác, ít nhất vị công chúa thiện lương am hiểu âm luật này cho đến hiện tại cũng đã vì Đế quốc Charlemagne thắng được không ít ấn tượng tốt trên khắp đại lục.

Đương nhiên, Yannick cũng không loại trừ khả năng tất cả những việc này đều chỉ là do y miên man suy nghĩ, Alfonso VIII có lẽ không tệ hại đến như vậy.

Ngay lúc tư duy của y tung bay không chịu giới hạn, Chris đã kết thúc cuộc trò chuyện với Alfonso VIII, người sau lập tức bị các quý tộc khác vây lấy hoặc hàn huyên hoặc nịnh bợ. Người trước cũng không tiếp tục bám víu trò chuyện cùng Hoàng đế, trái lại đi về phía công chúa Orthia.

Làm một công chúa, diện mạo cùng tính cách của nàng hâu như là giấc mộng trong lòng tất cả nam giới, không phải mỗi người đều có thể giống như Yannick đối diện mỹ nữ mà lòng không xao động. Trước khi Alfonso VIII còn chưa minh xác công bố đối tượng kết hôn cùng công chúa, đương nhiên mỗi người đều có cơ hội. Nếu như đêm nay có thể may mắn sở hữu trái tim của vị công chúa được Hoàng đế bệ hạ vô cùng sủng ái này… bọn họ ít nhất có thể rút gọn hành trình phấn đấu được ba mươi năm.

Bởi vì khoảng cách khá xa, Giáo chủ tóc bạch kim không nghe được đối thoại của bọn họ, bất quá y thấy được động tác của Chris tựa hồ như đang mời khiêu vũ, mà Orthia thoạt nhìn còn chần chừ một hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn đặt tay lên tay Chris, theo đối phương tiến vào sân nhảy.

Mọi người cũng đều nhìn ra được, công chúa Orthia không có bất kỳ hảo cảm đặc thù nào với Thân vương Felton.

Cái nhận tri náy khiến rất nhiều quý tộc của Đế quốc Charlemagne cao hứng, vốn từ đầu bọn họ đã cảm thấy gã Thân vương Felton này cơ bản không xứng với công chúa, có một câu ngạn ngữ trên đại lục đã nói như thế này ‘Ngoại trừ gương mặt, chúng ta quả thực không có bất kỳ điểm nào xứng đôi’.

“Giáo chủ Hill, đã lâu không gặp.” Bên cạnh y có một thanh âm truyền tới.

Yannick quay đầu nhìn lại, lập tức lộ ra nụ cười tươi tắn: “Đã lâu không gặp, Vương tử điện hạ.”

Người này nếu không phải Vương tử George luyến mộ chị mình quá mức, từng vì vậy đại náo phủ đệ của Chris thì còn ai nữa.

Vương tử George đưa đến một cốc thức uống, “Đây là rượu hoa hồng không có cồn, hẳn là hợp khẩu vị của ngài.”

Yannick nói cám ơn, nhận lấy.

“Ngài cũng cảm thấy hắn không xứng với nàng, đúng không?” Vương tử George chép miệng, hất mặt về phía đôi nam nữ đang khiêu vũ giữa sân.

Trong ngôn ngữ của đại lục, hai âm đọc này không quá tương đồng, vậy nên Yannick vừa nghe liền hiểu được ý tứ của Vương tử George. Kỳ thực không phải chỉ có duy nhất một người nghĩ như vậy, ngay cả người của Đế quốc Garde cũng cảm thấy hành trình cầu thân lần này của Chris nhất định sẽ thất bại.

Đương nhiên, bọn họ còn chưa biết gã con riêng mà bọn họ vẫn coi thường vậy mà là một Đại ma đạo sư.

“A, đúng vậy.” Yannick có lệ hồi đáp.

Y nghĩ thế nào cũng không hiểu được, với tính cách của Chris sao có thể chủ động đi mời một cô gái mà mình không có hứng thú chứ.

Yannick có chút dự cảm không may.

Ba giây sau, dự cảm của y trở thành hiện thực.

Hai người khiêu vũ, cự ly càng lúc càng tiếp cận Vương tử George và Yannick.

Sau đó, công chúa Orthia phát ra một tiếng kinh hô nho nhỏ.

“Thật ngại quá, tôi khiêu vũ không quá thuần thục.” Thân vương Felton biểu tình cứng nhắc nói.

“Không sao cả.” Công chúa Orthia rất thông cảm nói.

Lại một lát sau.

“Ai nha!” Gương mặt công chúa hơi chút vặn vẹo.

“Xin lỗi.” Chris nói.

“Không, không sao cả…” Công chúa Orthia miễn cưỡng giương lên nụ cười.

Yannick thật lòng hy vọng dự cảm của mình không cần linh nghiệm như vậy, nhưng rất nhanh công chúa Orthia lại lần nữa kêu lên đau đớn, cũng thành công đánh nát ảo tưởng của y.

Chris: “A, thật ngại quá, dưới chân hơi trượt một chút.”

Vương tử George: “…”

Yannick: “…”

Mọi người đều đang xì xào bàn tán, cười nhạo bước nhảy vụng về và hành vi thất lễ của Thân vương Felton, mà phái đoàn Đế quốc Garde cùng hắn đến dự vũ hội đều xấu hổ đến muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Nhưng chỉ có Yannick biết, tên kia căn bản cũng không hề cảm thấy mất mặt, hắn nhất định là cố ý!

Về phần động cơ…

“Thật quá đáng, ta phải giáo huấn hắn một trận!” Vương tử George vén tay áo hầm hầm tiến đến.

Yannick vội vàng ngăn cản, uyển chuyển nhắc nhở: “Ngài quên chuyện đã xảy ra ở phủ Thân vương Felton rồi sao?”

Khi đó vị này đã xông vào phòng của Chris, sau đó bị người kia trực tiếp vứt ra ngoài.

Vương tử George sửng sốt, sắc mặt vừa xanh vừa hồng, cuối cùng vẫn không ngu xuẩn dẫm vào vết xe đổ. Mặc dù đang ở trước mắt mọi người, Chris không chắc sẽ dùng thủ đoạn thô lỗ như vậy, bất quá vì lý do an toàn vương tử George không hy vọng mình lại bị mất mặt thêm lần nữa.

Giả sử vương tử George cẩn thận tỉ mỉ suy nghĩ một chút cũng vị tất không phát hiện được vết tích sử dụng ma pháp của Chris lúc đó, đáng tiếc người này từ ban đầu đã khinh thường Chris, đối với chuyện lúc ấy cũng chỉ quy kết do đối phương có sức mạnh quá lớn.

“Thực sự là một gã thô lỗ lại vô lễ!” Vương tử hung hăng trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi. “Chị Orthia sao có thể gả cho một kẻ như vậy, ta nhất định không tán đồng cuộc hôn nhân này!”

Ta đoán đề nghị này của cậu nhất định có thể khiến đương sự song phương đều hoan nghênh, Yannick thầm nghĩ, lại nói với vương tử George: “Nếu ngài cảm thấy như vậy còn không bằng thuyết phục Bệ hạ, tôi cho rằng trong việc này, so với Công chúa điện hạ hay Thân vương Felton thì ngài ấy càng thêm có quyền quyết định.”

Vương tử George sửng sốt, chỉ để lại một câu: “Ngài nói đúng!” Rồi lập tức chạy đi.

Tình nhân hoặc công khai hoặc bí mật của Alfonso VIII không ít, những người vì ngài sinh con cũng không ít, ngoại trừ vương tử George và Công chúa Orthia đều là người thừa kế chính thống do Hoàng hậu sinh ra, Hoàng đế còn có rất nhiều con riêng đã hoặc chưa thừa nhận, đây không phải là bí mật gì. Thế nhưng nhắc đến cũng kỳ quái, trong số những đứa con này không cáo ai thành công kế thừa năng lực quyết đoán của Alfonso VIII.

Giống như Vương tử George vậy, ngài cũng không phải có bao nhiêu vô năng, thế nhưng tâm tư lại đơn giản đến mức người ta vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấu, nếu như cứ tiếp tục như vậy, cha của ngài, Hoàng đế Alfonso VIII tuyệt đối sẽ không lựa chọn vương tử George làm người kế thừa ngai vị.

Bất quá Alfonso VIII so với Giáo Hoàng thì trẻ hơn nhiều lắm, người sau còn đang sống được rất tốt, nói không cừng người trước còn có thể hùng phong phấn chấn, sinh nhiều thêm vài đứa con, giữa một đám đông luôn có thể chọn ra người xuất sắc nhất. Hơn nữa việc này cũng không cần người khác giúp ông quan tâm.

Bên kia, Công chúa Orthia sau khi bị liên tiếp dẫm chân ngọc vài lần rốt cục cũng không nhịn được nữa, tiếng nhạc vừa ngớt liền vội vàng rời khỏi Thân vương Felton, dưới sự bầu bạn của thị nữ lui về nghỉ ngơi. Việc này khiến cho không ít quý tộc chưa thể mời nàng khiêu vũ thở dài thườn thượt, cũng khiến mọi người càng thêm trắng trợn trừng mắt cùng với vị Thân vương đã làm tổn hại đến công chúa kia.

Hoàng đế bệ hạ lại thể hiện phong độ vô cùng tốt đẹp, ông cũng không bởi vì hành động vô tâm (?) của Chris mà lên tiếng trách chứ, hơn nữa suốt cả buổi yến hội còn hoàn toàn bỏ qua các quý tộc và pháp sư, chủ động tìm Yannick trò chuyện, lại tự mình an ủi Chris, hy vọng hắn đừng vì công chúa giữa chừng bỏ về mà tâm tình bị ảnh hưởng.

Mà việc khiến sứ giả của Đế quốc Garde cảm động đến rơi nước mắt chính là, Chris không chỉ không gây thêm việc gì ồn ào mà còn biểu đạt sự cảm ơn đối với lòng khoan dung của Hoàng đế, hơn nữa trong suốt khoảng thời gian tiếp theo, trên gương mặt nói cười đều cứng nhắc của Thân vương Felton chợt nhiều thêm một nụ cười nhàn nhạt.

Theo ý tứ của hai vị này, có lẽ việc kết thân còn có thể vãng hồi? Yến hội trên cơ bản đã kết thúc mỹ mãn.

Dùng Alfonso VIII mà nói, ý định mượn cớ nâng đỡ Giáo chủ của Đế quốc Garde để chèn ép các pháp sư quá mức bành trướng của ông đã thực hiện được rất viên mãn, ngay cả mục tiêu muốn dùng tin tức đám hỏi quấy rầy cục diện bình tĩnh cũng theo đó triệt để hoàn thành.

Đối với sứ giả của Đế quốc Garde mà nói, tuy rằng hy vọng Thân vương Felton có thể lưu lại ấn tượng tốt với Hoàng đế và Công chúa của bọn họ chưa thực hiện được, thế nhưng may mà cũng không xuất hiện chệch hướng quá lớn, cũng coi như viên mãn rồi.

Đối với Yannick mà nói, một Hoàng đế không quá hữu hảo với Giáo đình lại chịu vì y mở buổi vũ hội chào đón quy mô như vậy, mặc kệ đối phương có ý đồ gì đều mở ra khới đầu thuận lợi và hữu hảo cho hành trình của bọn họ tại Charlemagne. Tại Đế quốc khắp nơi đều có pháp sư này, Yannick thực sự không muốn tự tìm phiền toái.

Thế nhưng, đối với Ma pháp công hội mà nói, thái độ của Hoàng đế dành cho Yannick lại khiến bọn họ rất bất mãn, phi thường bất mãn!

Từ rất lâu trước đó, Ma pháp công hội đối với sự hợp tác của Đế quốc Charlemagne là rất hài lòng, tuy rằng Alfonso VIII không hề công khai tuyên bố ma pháp nguyên tố là loại ma pháp duy nhất hợp pháp, thế nhưng cũng tận hết khả năng tạo không gian sinh tồn thuận lợi cho bọn họ. Đế quốc Charlemagne đối với các pháp sư mà nói quả thực giống như thiên đường tự do.

Thế nhưng hiện tại, Alfonso VIII chợt hơi thay đổi thái độ một chút, mặc dù cũng không vắng vẻ các ma pháp sư, thế nhưng rõ ràng cũng không còn thái độ hợp tác mật thiết như trong quá khứ.

Người của Ma pháp công hội dưới cơn tức giận bắt đầu suy tư sách lược phản kích.

Vậy nên hai ngày sau, dịch quán mà Yannick đang ở lại nhận được một lá thư mời tinh mỹ.

“Thư mời tham dự ‘Đại hội nghiên cứu và thảo luận ma pháp’?” Giáo chủ tóc bạch kim đọc lướt qua nội dung bức thứ, lông mày nhướn lên thật cao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện