Ninh Thư hơi mệt, thêm với không định gia nhập Hoá Tiên Tông nên dừng lại, ngồi khoanh chân nhắm mắt nghỉ ngơi ở bậc thang.
Linh khí xung quanh dày đặc, cô khống chế thôi thúc muốn luyện Tuyệt Thế Võ Công. Ít nhất phải nhịn đến khi cô rời khỏi Hoá Tiên Tông.
Mặc dù không hấp thụ, chỉ hít linh khí thôi cũng thư thái cả người.
Luyện Tuyệt Thế Võ Công ở thế giới này đảm bảo được bội thu cho xem, mong là luyện ra được kình khí rồng vàng.
Không hiểu sao, Ninh Thư cảm thấy linh khí tự động chui vào trong đan điền của cô, trở thành một đám mây linh khí trong đan điền.
Cô hơi sợ, cô không hề luyện công nhé, tự linh khí chui vào trong cơ thể cô đó chứ.
Sợ quá đi thôi.
Đây là chuyện chưa từng có tiền lệ, lẽ nào tư chất cơ thể này quá cao nên hấp thụ được linh khí mọi lúc mọi nơi? Làm gì có chuyện đó!
Đã có tư chất ấy làm gì có chuyện Tiêu Tố Tố để bị lợi dụng đến chết.
Ninh Thư đứng dậy, linh khí vẫn liên tục chui vào trong cơ thể cô, sảng khoái vô cùng.
Tình huống lạ lùng làm Ninh Thư sợ hãi.
Đợi mãi mới kết thúc bài kiểm tra, bậc thang biến mất, Ninh Thư đứng ở quảng trường, xung quanh có người ngồi hoặc nằm.
Với khuôn mặt tái nhợt, bộ dạng mệt mỏi.
Có một số người rỉ máu ngoài da do cố gắng chịu đựng áp lực, leo cố lên cao dẫn đến cơ thể không chịu nổi.
So ra Ninh Thư thấy mình thư thái nhất, cơ thể sảng khoái bởi được hấp thụ linh khí.
Thấy vài người nhìn mình, Ninh Thư ngồi xuống chống trán, giả vờ mệt không chịu nổi.
Tiếp theo là bài kiểm tra linh căn. Đệ tử Hoá Tiên Tông mang huyền thạch ra.
Huyền thạch là viên đá đen, bề ngoài có các đường vân, trông giống ngọc thạch, dùng để kiểm tra linh căn.
“Xếp hàng kiểm tra linh căn.” Đệ tử của Hoá Tiên Tông nói với mọi người.
“Lý Hân, linh căn kép thổ mộc.”
“Ly Dật, linh căn đơn thuỷ linh căn.”
“Ngọc Linh Nhi, linh căn kép thuỷ thổ.”
“Đỡ ta với, ta không dậy nổi.” Thu Mộc thấy mọi người đã đo ra được linh căn, Thu Mộc sốt ruột nói với Ninh Thư.
Ninh Thư xách cổ áo Thu Mộc dậy.
Thu Mộc cầm huyền thạch, huyền thạch biến thành màu vàng chói sáng.
“Thu Mộc, linh căn đơn kim linh căn.” Đệ tử Hoá Tiên Tông nâng cao tông giọng bởi đây là kim linh căn mạnh mẽ.
Thu Mộc ngoảnh lại nhìn Ninh Thư: “Ta đã nói ta là kim linh căn mà.”
“Tiêu Tố Tố.” Đệ tử gọi tên Ninh Thư.
Ninh Thư chạm vào huyền thạch, viên đá chiếu sáng ba màu nâu, xanh lá và đỏ, là linh căn ba thổ mộc lửa.”
Thu Mộc nhăn mặt khi thấy tư chất của Ninh Thư: “Sao tư chất ngươi kém thế, không sao hết, sau này ta bảo vệ ngươi.”
Ninh Thư nheo mắt cười: “Cảm ơn.”
Thuộc tính linh căn của mỗi người được ghi lại vào sổ, ai không có linh căn bị buộc trở về.
Kiểm tra linh căn xong, nhóm Ninh Thư được đưa đến đại điện.
Các tu sĩ với tu vi cao ngồi đầy đại điện, họ ở đây để chọn đồ đệ.
Thanh Hoa Quân cũng có mặt, hắn ta cầm quạt xếp đưa mắt nhìn qua đã thấy Ngọc Linh Nhi.
Các đệ tử mới hành lễ chào chưởng môn và các trưởng lão sau đó đợi được chọn.
Linh căn đơn rất hiếm có, đặc biệt là Thu Mộc kim linh căn kinh động cả Đại trưởng lão đang bế quan. Đại trưởng lão ỷ mình tu vi cao cướp Thu Mộc về tay với lý do chỉ ông ta có khả năng dạy dỗ kim linh căn.
Đại trưởng lão tặng pháp khí làm quà nhận Thu Mộc thành đồ đệ, những người khác hâm mộ vô cùng.
Đại trưởng lão dẫn Thu Mộc đi, Thu Mộc nói với Ninh Thư khi đi ngang qua: “Đợi ta qua tìm ngươi.”
Ninh Thư cười, thằng nhóc này đáng yêu quá.
“Đi nào, chưa lên Kết Đan không được phép chạy linh tinh.” Đại trưởng lão đưa mắt qua Ninh Thư, xoay đầu Thu Mộc kéo cậu ta đi.
“Thanh Hoa, đệ là Hoá Thần cũng nên nhận đồ đệ về dạy rồi.” Chưởng môn nói với Thanh Hoa Quân.
Cảnh giới Kim Đan đã có thể nhận đồ đệ, vậy mà Thanh Hoa Quân không hề có một đồ đệ nào.
Thanh Hoa Quân gập quạt, nói hờ hững: “Vậy đệ sẽ chọn hai đồ đệ tuỳ ý.”
Thanh Hoa Quân chỉ vào Ninh Thư: “Từ giờ ngươi là đại đồ đệ của ta.”
Mọi người trố mắt ngạc nhiên, chưởng môn có lời: “Nha đầu này là linh căn pha ba thuộc tính, đệ chọn ai tư chất khá hơn đi.”
“Không sao đâu, đệ tuỳ chọn trúng nó tức có duyên thầy trò.” Thanh Hoa Quân dửng dưng.
Ninh Thư: o(︶︿︶)o Ôi!
Sao vẫn làm đồ đệ hắn ta nhỉ, cốt truyện mạnh quá, cô cứ tưởng mình bị loại cơ.
Chưởng môn không tán thành tính cách tuỳ hứng của Thanh Hoa Quân: “Nha đầu này chỉ leo được hai trăm bậc, không chỉ tư chất kém mà ý chí cũng kém.”
“Tư chất như nó chỉ được làm đệ tử ngoại môn thôi, sao trở thành đại đệ tử của đệ được.” Chưởng môn nhăn mặt.
“Trong số này vẫn có người khác tư chất tốt hơn.”
Thanh Hoa Quân không bỏ vào tai: “Không sao hết, đệ xác định chọn nó.”
Cuối cùng Ninh Thư đã hiểu được cảm xúc của nguyên chủ. Ở Ma tộc, Tiêu Tố Tố luôn để mặc cho người khác bắt nạt, bởi không có sức mạnh nên chỉ cần sống là đủ.
Trước giờ không một ai quan tâm cô.
Bỗng hôm nay xuất hiện một vị sư phụ quyết tâm nhận cô làm đồ đệ.
Tiêu Tố Tố ấm lòng, dù có bị trở thành quân tốt thí Tiêu Tố Tố cũng chẳng hận Thanh Hoa Quân nhiều bao nhiêu.
Ninh Thư quỳ xuống gọi Thanh Hoa Quân một tiếng sư tôn.
Sư tôn nhìn Ngọc Linh Nhi: “Nhị đệ tử là nha đầu này.”
Ngọc Linh Nhi sầm mặt, cô không muốn tên cáo già trở thành sư phụ của cô, chưa gì cô đã cảm thấy cuộc sống về sau tệ hại nhường nào.
Ngọc Linh Nhi nhìn Thanh Hoa Quân, hắn ta cười đẹp như tiên.
Ngọc Linh Nhi không dám nói không muốn Thanh Hoa Quân trở thành sư phụ trước bao nhiêu người, bởi vì Thanh Hoa Quân là Hoá Thần đại năng.
Cô mà nói có khi phụ hoàng chặt chân cô mất.
Ngọc Linh Nhi quỳ gượng gạo, gọi sư tôn.
“Ngoan lắm, tu luyện chăm chỉ nhé.” Thanh Hoa Quân nói dịu dàng.
Thanh Hoa Quân dẫn Ninh Thư và Ngọc Linh Nhi đến Thanh Hoa Đỉnh. Ngọn núi này, à không, đỉnh núi này là của Thanh Hoa Quân.
Không khí trong lành, hoa cỏ tươi tốt như tiên cảnh.
Ninh Thư khịt mũi, nhiều linh khí quá. Các linh khí đang thẩm thấu qua da, chui vào trong cơ thể Ninh Thư.
Lại nữa rồi, Ninh Thư không biết phải nói sao.
Cô không hề luyện công, tại sao linh khí lại tự động chui vào trong người cô.
Tại sao?!
Dọc đường đi Ninh Thư hoàn toàn không hiểu.
Đến đại điện, Thanh Hoa Quân ngồi xuống rồi nói với Ninh Thư và Ngọc Linh Nhi: “Kể từ hôm nay các con là đệ tử của Thanh Hoa Đỉnh, hãy chăm chỉ tu luyện để không bị Ma tộc ăn nhé.”
Thanh Hoa Quân nói với Ninh Thư: “Con là linh căn thổ mộc lửa, phải chọn một thuộc tính chính để tu luyện, con chọn linh căn nào?”
Ninh Thư giả vờ lưỡng lự, hỏi: “Đồ đệ không biết chọn cái nào ạ?”
“Thổ phòng ngự mạnh, mộc chữa trị mạnh tấn công tạm ổn, còn hoả tấn công mạnh.” Thanh Hoa Quân giải thích từ tốn cho Ninh Thư nghe.
Linh khí xung quanh dày đặc, cô khống chế thôi thúc muốn luyện Tuyệt Thế Võ Công. Ít nhất phải nhịn đến khi cô rời khỏi Hoá Tiên Tông.
Mặc dù không hấp thụ, chỉ hít linh khí thôi cũng thư thái cả người.
Luyện Tuyệt Thế Võ Công ở thế giới này đảm bảo được bội thu cho xem, mong là luyện ra được kình khí rồng vàng.
Không hiểu sao, Ninh Thư cảm thấy linh khí tự động chui vào trong đan điền của cô, trở thành một đám mây linh khí trong đan điền.
Cô hơi sợ, cô không hề luyện công nhé, tự linh khí chui vào trong cơ thể cô đó chứ.
Sợ quá đi thôi.
Đây là chuyện chưa từng có tiền lệ, lẽ nào tư chất cơ thể này quá cao nên hấp thụ được linh khí mọi lúc mọi nơi? Làm gì có chuyện đó!
Đã có tư chất ấy làm gì có chuyện Tiêu Tố Tố để bị lợi dụng đến chết.
Ninh Thư đứng dậy, linh khí vẫn liên tục chui vào trong cơ thể cô, sảng khoái vô cùng.
Tình huống lạ lùng làm Ninh Thư sợ hãi.
Đợi mãi mới kết thúc bài kiểm tra, bậc thang biến mất, Ninh Thư đứng ở quảng trường, xung quanh có người ngồi hoặc nằm.
Với khuôn mặt tái nhợt, bộ dạng mệt mỏi.
Có một số người rỉ máu ngoài da do cố gắng chịu đựng áp lực, leo cố lên cao dẫn đến cơ thể không chịu nổi.
So ra Ninh Thư thấy mình thư thái nhất, cơ thể sảng khoái bởi được hấp thụ linh khí.
Thấy vài người nhìn mình, Ninh Thư ngồi xuống chống trán, giả vờ mệt không chịu nổi.
Tiếp theo là bài kiểm tra linh căn. Đệ tử Hoá Tiên Tông mang huyền thạch ra.
Huyền thạch là viên đá đen, bề ngoài có các đường vân, trông giống ngọc thạch, dùng để kiểm tra linh căn.
“Xếp hàng kiểm tra linh căn.” Đệ tử của Hoá Tiên Tông nói với mọi người.
“Lý Hân, linh căn kép thổ mộc.”
“Ly Dật, linh căn đơn thuỷ linh căn.”
“Ngọc Linh Nhi, linh căn kép thuỷ thổ.”
“Đỡ ta với, ta không dậy nổi.” Thu Mộc thấy mọi người đã đo ra được linh căn, Thu Mộc sốt ruột nói với Ninh Thư.
Ninh Thư xách cổ áo Thu Mộc dậy.
Thu Mộc cầm huyền thạch, huyền thạch biến thành màu vàng chói sáng.
“Thu Mộc, linh căn đơn kim linh căn.” Đệ tử Hoá Tiên Tông nâng cao tông giọng bởi đây là kim linh căn mạnh mẽ.
Thu Mộc ngoảnh lại nhìn Ninh Thư: “Ta đã nói ta là kim linh căn mà.”
“Tiêu Tố Tố.” Đệ tử gọi tên Ninh Thư.
Ninh Thư chạm vào huyền thạch, viên đá chiếu sáng ba màu nâu, xanh lá và đỏ, là linh căn ba thổ mộc lửa.”
Thu Mộc nhăn mặt khi thấy tư chất của Ninh Thư: “Sao tư chất ngươi kém thế, không sao hết, sau này ta bảo vệ ngươi.”
Ninh Thư nheo mắt cười: “Cảm ơn.”
Thuộc tính linh căn của mỗi người được ghi lại vào sổ, ai không có linh căn bị buộc trở về.
Kiểm tra linh căn xong, nhóm Ninh Thư được đưa đến đại điện.
Các tu sĩ với tu vi cao ngồi đầy đại điện, họ ở đây để chọn đồ đệ.
Thanh Hoa Quân cũng có mặt, hắn ta cầm quạt xếp đưa mắt nhìn qua đã thấy Ngọc Linh Nhi.
Các đệ tử mới hành lễ chào chưởng môn và các trưởng lão sau đó đợi được chọn.
Linh căn đơn rất hiếm có, đặc biệt là Thu Mộc kim linh căn kinh động cả Đại trưởng lão đang bế quan. Đại trưởng lão ỷ mình tu vi cao cướp Thu Mộc về tay với lý do chỉ ông ta có khả năng dạy dỗ kim linh căn.
Đại trưởng lão tặng pháp khí làm quà nhận Thu Mộc thành đồ đệ, những người khác hâm mộ vô cùng.
Đại trưởng lão dẫn Thu Mộc đi, Thu Mộc nói với Ninh Thư khi đi ngang qua: “Đợi ta qua tìm ngươi.”
Ninh Thư cười, thằng nhóc này đáng yêu quá.
“Đi nào, chưa lên Kết Đan không được phép chạy linh tinh.” Đại trưởng lão đưa mắt qua Ninh Thư, xoay đầu Thu Mộc kéo cậu ta đi.
“Thanh Hoa, đệ là Hoá Thần cũng nên nhận đồ đệ về dạy rồi.” Chưởng môn nói với Thanh Hoa Quân.
Cảnh giới Kim Đan đã có thể nhận đồ đệ, vậy mà Thanh Hoa Quân không hề có một đồ đệ nào.
Thanh Hoa Quân gập quạt, nói hờ hững: “Vậy đệ sẽ chọn hai đồ đệ tuỳ ý.”
Thanh Hoa Quân chỉ vào Ninh Thư: “Từ giờ ngươi là đại đồ đệ của ta.”
Mọi người trố mắt ngạc nhiên, chưởng môn có lời: “Nha đầu này là linh căn pha ba thuộc tính, đệ chọn ai tư chất khá hơn đi.”
“Không sao đâu, đệ tuỳ chọn trúng nó tức có duyên thầy trò.” Thanh Hoa Quân dửng dưng.
Ninh Thư: o(︶︿︶)o Ôi!
Sao vẫn làm đồ đệ hắn ta nhỉ, cốt truyện mạnh quá, cô cứ tưởng mình bị loại cơ.
Chưởng môn không tán thành tính cách tuỳ hứng của Thanh Hoa Quân: “Nha đầu này chỉ leo được hai trăm bậc, không chỉ tư chất kém mà ý chí cũng kém.”
“Tư chất như nó chỉ được làm đệ tử ngoại môn thôi, sao trở thành đại đệ tử của đệ được.” Chưởng môn nhăn mặt.
“Trong số này vẫn có người khác tư chất tốt hơn.”
Thanh Hoa Quân không bỏ vào tai: “Không sao hết, đệ xác định chọn nó.”
Cuối cùng Ninh Thư đã hiểu được cảm xúc của nguyên chủ. Ở Ma tộc, Tiêu Tố Tố luôn để mặc cho người khác bắt nạt, bởi không có sức mạnh nên chỉ cần sống là đủ.
Trước giờ không một ai quan tâm cô.
Bỗng hôm nay xuất hiện một vị sư phụ quyết tâm nhận cô làm đồ đệ.
Tiêu Tố Tố ấm lòng, dù có bị trở thành quân tốt thí Tiêu Tố Tố cũng chẳng hận Thanh Hoa Quân nhiều bao nhiêu.
Ninh Thư quỳ xuống gọi Thanh Hoa Quân một tiếng sư tôn.
Sư tôn nhìn Ngọc Linh Nhi: “Nhị đệ tử là nha đầu này.”
Ngọc Linh Nhi sầm mặt, cô không muốn tên cáo già trở thành sư phụ của cô, chưa gì cô đã cảm thấy cuộc sống về sau tệ hại nhường nào.
Ngọc Linh Nhi nhìn Thanh Hoa Quân, hắn ta cười đẹp như tiên.
Ngọc Linh Nhi không dám nói không muốn Thanh Hoa Quân trở thành sư phụ trước bao nhiêu người, bởi vì Thanh Hoa Quân là Hoá Thần đại năng.
Cô mà nói có khi phụ hoàng chặt chân cô mất.
Ngọc Linh Nhi quỳ gượng gạo, gọi sư tôn.
“Ngoan lắm, tu luyện chăm chỉ nhé.” Thanh Hoa Quân nói dịu dàng.
Thanh Hoa Quân dẫn Ninh Thư và Ngọc Linh Nhi đến Thanh Hoa Đỉnh. Ngọn núi này, à không, đỉnh núi này là của Thanh Hoa Quân.
Không khí trong lành, hoa cỏ tươi tốt như tiên cảnh.
Ninh Thư khịt mũi, nhiều linh khí quá. Các linh khí đang thẩm thấu qua da, chui vào trong cơ thể Ninh Thư.
Lại nữa rồi, Ninh Thư không biết phải nói sao.
Cô không hề luyện công, tại sao linh khí lại tự động chui vào trong người cô.
Tại sao?!
Dọc đường đi Ninh Thư hoàn toàn không hiểu.
Đến đại điện, Thanh Hoa Quân ngồi xuống rồi nói với Ninh Thư và Ngọc Linh Nhi: “Kể từ hôm nay các con là đệ tử của Thanh Hoa Đỉnh, hãy chăm chỉ tu luyện để không bị Ma tộc ăn nhé.”
Thanh Hoa Quân nói với Ninh Thư: “Con là linh căn thổ mộc lửa, phải chọn một thuộc tính chính để tu luyện, con chọn linh căn nào?”
Ninh Thư giả vờ lưỡng lự, hỏi: “Đồ đệ không biết chọn cái nào ạ?”
“Thổ phòng ngự mạnh, mộc chữa trị mạnh tấn công tạm ổn, còn hoả tấn công mạnh.” Thanh Hoa Quân giải thích từ tốn cho Ninh Thư nghe.
Danh sách chương