Editor: Đào Tử



_______________________________



"Bạch Gia, anh có quen biết cô ta không?"



Ảnh đế Bạch Gia từ dưới đất bò dậy, cố gắng để bản thân bớt chật vật, nhưng vẫn phải dùng tay đỡ lấy hông.



Nhức cả trứng.



Bây giờ hắn đau trứng thấy mẹ, dưa cũng đau.



"Tôi không biết."



Bạch Gia nhìn nữ quỷ lộ ra ánh mắt vừa căm ghét lại sợ hãi.



Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng dựa theo tình huống hiện tại hắn không cần lo lắng chuyện nữ quỷ sẽ hại mình nữa.



Bùi Diệp lại quay đầu hỏi nữ quỷ, "Còn cô, có lời gì để nói? Bạch Gia nói không quen cô, nhưng trước đó cô lại nhận mình là bạn gái Bạch Gia, Bạch Gia giết cô còn hại chết con của hai người. Cô nên biết, đây là cơ hội duy nhất để cô nói sự thật!"



Bạch Gia nghe xong ngớ người.



"Cô ta bị điên à, tôi yêu đương có con với cô ta rồi giết bọn họ hồi nào? Tôi và vợ mình là mối tình đầu đấy!"



Phản ứng của một người một quỷ hoàn toàn tương phản, lí do thoái thác cũng không giống.



Nữ quỷ trước kia sợ Bùi Diệp muốn chết đi sống lại, nghe thấy lời Bạch Gia lại suýt không ức chế nổi sát khí, nhe răng với Bạch Gia.



Cô ta phản bác lại Bạch Gia.



Miệng mở rồi lại đóng không phát ra tiếng, nhưng âm sai và Diệp Vi ở ngoài cửa sổ có thể nghe hiểu.



Bùi Diệp nhíu mày hỏi Diệp Vi.



"Cô ta nói gì?"



Không đợi Diệp Vi thuật lại tiếng quỷ trong miệng nữ quỷ, Âm sai tiếp lời, " Trong miệng cô ta có xương hoành, không nói được tiếng người nên các ngươi nghe không hiểu đâu."



Xương hoành?



Bùi Diệp biết thứ này.



Nghe nói động vật không thể nói tiếng người, không thể mở miệng nói chuyện là vì yết hầu có một khúc xương hoành.



Bước cốt yếu nhất để động vật tu thành tinh chính là đánh nát xương hoành trong cổ, đem luyện hóa, mới có thể mở miệng nói tiếng người.



Cô chỉ nghe qua mèo chó có xương hoành, con người cũng có à?



Nghĩ lại có lẽ tại con người cũng là động vật linh trưởng.. .Cơ mà, cái này cũng quá vô lý.



Âm sai nói, "Chắc khi còn sống bị người ta nhét xương hoành vào, khiến người sau khi chết không thể nhập mộng kêu oan. Nếu không phải người này bát tự đặc thù, khí vận hơn người, khối xương hoành đó không chỉ khiến cô ta không thể mở miệng mà linh trí còn thoái hóa...Hừ, thủ đoạn âm độc thật."



Nữ quỷ nghe âm sai nói vậy, hai mắt đỏ ngầu lại muốn chảy hai hàng huyết lệ.



Cô ta u u nói gì nữa, sắc mặt âm sai và Diệp Vi nặng nề hơn vài phần.



Bùi Diệp thu liễm sát khí, duỗi ra hai ngón tay kẹp ở cổ họng nữ quỷ.



Âm sai hỏi cô, "Ngươi muốn làm gì?"



Bùi Diệp nói, "Đánh nát xương hoành, trước đó tôi từng xem qua một quyển sách có ghi chép về nó, thử một lần xem sao."



Âm sai hừ nhẹ nói, "Xương hoành đâu có dễ đánh nát đến vậy, tới Hắc Bạch vô thường đại nhân..."



Hắn chưa dứt lời, nữ quỷ đột nhiên ôm lấy yết hầu ho khan liên tục, thở hổn hển.



Âm sai: "..."



Xương hoành...



Đánh nát...



Người phụ nữ trước mặt này là lão quỷ ngàn năm nào đó xuống núi à?



Bùi Diệp nửa quỳ vỗ vỗ sau lưng nữ quỷ rồi nói với cô ta, "Có lời gì trực tiếp nói rõ."



Trừ bản thân Bùi Diệp, không ai biết thời điểm cô thuận khí cho nữ quỷ đã lén lấy đi một vật.



Một mảnh xương cốt.



【23:54 phút, người chơi (A Cha) hoàn thành nhiệm vụ thăm dò "Ảnh đế Bạch Gia", công đức + 50, khí vận +5 】



Thời điểm tìm thấy Bạch Gia nhiệm vụ này đã biểu thị hoàn thành.



Có điều khi cô lấy được mảnh xương cốt này, ghi chép hệ thống lại thêm một dòng.



【 00: 03 phút, người chơi (A Cha) thu hoạch được đạo cụ thần bí--mảnh vỡ thi cốt của người thần bí +1, tiến độ hiện tại 2/ 10000 】



Khoảnh khắc xương hoành bị đánh nát, nữ quỷ đã biết mình có thể nói chuyện.



Chỉ là sau khi chết nhiều năm chưa hề nói chuyện, nên nói không trôi chảy lắm.



Cô ta dùng ánh mắt vừa căm hận lại phức tạp nhìn chằm chằm Bạch Gia, người sau lông tơ dựng đứng cả lên.



"Vị tiểu thư này, tôi thực sự không quen biết cô, sao có thể giết hai mẹ con cô được?"



Giờ hắn đã rõ tên cẩu tử đó lấy tin vịt từ đâu rồi, chính là từ con nữ quỷ ăn nói xằng bậy này.



Nữ quỷ giận dữ trách cứ, "Không biết? Chúng ta làm sao có thể không biết, anh làm em có mang sinh con, giờ lại chối bỏ không thừa nhận! Đồ tra nam!"



Bạch Gia: "..."



Hắn có lý do hoài nghi con nữ quỷ này khi còn sống là fan bạn gái siêu cuồng của hắn, sau khi chết bệnh hoang tưởng còn chưa chữa khỏi.



Nữ quỷ khẽ nói, "Tôi tên Tần Khiết, cha mẹ còn gọi là Nữu Nữu. Nhà chúng tôi ở một thôn nhỏ rất nghèo, chỗ đấy rất nghèo, tư tưởng trọng nam khinh nữ vô cùng nặng, nhà nào không có con trai sẽ mua từ tay bọn buôn người, anh ấy cứ như vậy mà đến."



Nữ quỷ coi như may mắn, mặc dù cha mẹ cũng trọng nam khinh nữ, nhưng bọn họ không ngăn cấm nữ quỷ đi học.



Cô thuận lợi ra thôn học cấp hai, khi trở về hay tin lão Vương vốn tuyệt hậu nhà bên có thêm một đứa con trai.



Một cậu bé bị sốt hỏng đầu óc, không còn nhớ gì hết.



Nghe đến đó cũng đoán được, Bạch Gia chính là cậu nhi tử bảo bối lão Vương mua được.



Tuy cậu con trai bảo bối này đã mười bốn tuổi, sẽ rất khó nuôi không thân thuộc, nhưng hắn phát sốt một trận, cháy hỏng đầu óc không còn nhớ gì hết. Nhà lão Vương nghe vậy lại thấy hắn lanh lợi anh tuấn, mặt mày đoan chính, so với minh tinh trên TV còn ưa nhìn hơn, nếu mua hắn về nhất định sẽ khiến hậu nhân của lão Vương lớn lên càng đẹp hơn, thế là quyết định bỏ ra một vạn mua hắn về.



Bạch Gia cái gì cũng không nhớ, nữ quỷ trời sinh tính tình đơn thuần ngây thơ.



Hai người tự nhiên trở thành kim đồng ngọc nữ và thanh mai trúc mã trong mắt mọi người, kết hôn là chuyện sớm muộn.



Một năm sau, lão Vương mua Bạch Gia về nối dõi tông đường tử vong.



Hắn bị đao bổ củi chặt thành mười mấy khối ném vào hồ chứa nước cách thôn không xa cơ thể sưng phù lên.



Có thôn dân hoài nghi là Bạch Gia làm, nhưng Bạch Gia có chứng cứ ngoại phạm.



Tới đây phải nói đến tình cảm giữa nữ quỷ với Bạch Gia.



Nữ quỷ phản đối cuộc hôn nhân cha mẹ sắp đặt, lại ái mộ nhan sắc Bạch Gia.



Hai người trẻ tuổi càng kháng cự càng xích lại gần nhau cuối cùng nảy sinh tình cảm, tựa như kịch bản mấy bộ phim thanh xuân vườn trường khác.



Thời điểm lão Vương chết, Bạch Gia đang cùng nữ quỷ ở chung một chỗ ăn trái cấm.



Đây là lần đầu bọn họ ăn.



Nguyên nhân là do con trai trưởng thôn mở quầy hàng nhỏ ở đầu thôn bán mấy thứ đồ hiếm lạ.



Mấy thứ này có thể khiến đàn ông trong thôn thỏa mãn phóng thích dục vọng mà mình kiềm chế bấy lâu nay.



Khi quầy hàng nhỏ mới mở, con trai thôn trưởng kéo Bạch Gia nói mấy lời dâm uế, giật dây hắn nếm thử mùi vị phụ nữ, nếm xong là có thể khiến Nữu Nữu không thể rời bỏ hắn.



Bây giờ không đem Nữu Nữu trói lại, chờ sau này Nữu Nữu lên cao trung, giống mấy con đàn bà khác hiểu biết về thế giới bên ngoài sẽ không muốn trở về nữa.



Bạch Gia và nữ quỷ lòng đầy hiếu kì trộm đồ trong quầy hàng.



Hai người xem thử là cái gì, sử dụng như thế nào.



Sao mấy lão già trong làng lại hiếm lạ đến thế?



Nghiên cứu nghiên cứu, bọn họ bắt đầu đỏ mặt.



Lần theo xúc cảm lạ lẫm, hai người cứ như nam châm quấn lấy nhau.



Lăn lộn một hồi, hẳn là nghiên cứu làm thế nào tạo ra con người.



Có nữ quỷ làm chứng cho Bạch Gia, thôn dân tin tưởng Bạch Gia.



Lão Vương nhà không có đàn ông, Bạch Gia không tự nuôi bản thân được, cuối cùng ở rể nữ quỷ nhà.



Cha nữ quỷ cũng tươi cười híp mắt.



Đương không có thêm một cậu con trai!



Một năm trôi qua, nữ quỷ mang thai sinh con, vì mang thai nên phải tạm nghỉ học ở nhà làm nông.



Lời editor: Cmt cho tui có động lực tung chương đi mọi người~

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện