Thấy tâm cảnh mọi người biến hóa theo đúng những gì mình muốn, Vương Ngụy Thần mới nở nụ cười chậm rãi nói.

- Các người đều là tiểu thư công tử đài các, chưa hoàn toàn thích nghi được là điều dễ hiểu, nhưng mà sống thêm một thời gian nữa các người sẽ dần dần nhận ra bộ mặt thật của thế giới này, bây giờ nói đến tương lai một chút, tôi đang muốn thành lập một thế lực để sinh tồn trong tận thế, ai muốn theo tôi thì đứng bên tay phải của tôi... Có điều tôi phải nói trước, nếu đã theo tôi rồi sau này sẽ phải nghe theo lệnh của tôi, tuyệt đối tin tưởng mệnh lệnh và cách làm việc của tôi, không được phép dị nghị, trong tình huống tôi cho phép có ý kiến thì mới được tham gia phát biểu. Đương nhiên lúc chiến đấu tôi sẽ không sử dụng các người như pháo hôi hay gì gì đó, các người sẽ nhận được bảo hộ của tôi trong khả năng mà tôi có thể, trên chiến trường các người sẽ là đồng đội chiến hữu của tôi. Và có một điều tôi bảo đảm, đi theo tôi, các người sẽ không bao giờ thiếu cái ăn cái mặc cả, lúc cần sống hưởng thụ các người sẽ được sung sướng như ý muốn, chỉ cần không làm ra hành vi tương tự như ba tên cặn bã vừa rồi, tôi tuyệt đối không xen vào đời tư của các người.

Mấy câu nói của Vương Ngụy Thần đã kéo mọi người về thực tế, trừ bỏ Trầm Tuyết Ngưng và Hạ Linh gần như không chút do dự lựa chọn đi theo hắn ra, những người còn lại kể cả Tạ Minh đều lâm vào trầm mặc suy nghĩ, bất quá trầm mặc này không hề kéo dài, Tạ Minh chớp mắt vài lần đã bước về phía trước đứng bên cạnh Trầm Tuyết Ngưng, đồng thời còn có Lâm Phong, một người mà Vương Ngụy Thần không hề nghĩ tới.

Hắn vốn chỉ định lôi kéo được Hạ Linh và Tạ Minh hai người này thôi, không ngờ còn có cả Lâm Phong nữa, kết quả này tính ra cũng không tồi chút nào.

Vương Ngụy Thần hướng bốn người Trầm Tuyết Ngưng gật gật đầu rồi trầm giọng nói.

- Tốt lắm, vậy các người nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai chúng ta sẽ rời đi. Tuyết Ngưng, đưa cho mấy người Hạ Linh chút đồ ăn, còn những người không gia nhập thì mỗi người một ổ mì và một chai nước khoáng.

- Vâng!

Trầm Tuyết Ngưng y lệnh làm theo.

Mọi người nhận được thức ăn và nước uống đều vô cùng cao hứng, đã mấy ngày rồi họ không ăn gì, tận thế đã qua ba ngày, đồng nghĩa với việc ba ngày rồi họ không nhét gì vào bụng, mà nước thì cũng đã hết từ hôm qua, nếu muốn ăn nhất định phải xuống nhà ăn bên dưới, nhưng nơi đó đã bị đại lượng thây ma chiếm đóng nên căn bản là không ai dám đi.

Vốn người sống sót trong trường cũng không phải ít như vậy, bất quá đều vì đói khát nên đã rời đi hết rồi, những người ở lại một phần là vì sợ, một phần vì ôm hy vọng vào những người đi tìm thức ăn, hy vọng bọn họ sẽ trở về. Đáng tiếc ngoại trừ Trầm Tuyết Ngưng dẫn về một siêu cấp cao thủ ra thì không ai trở về nữa, mà ba nam sinh kia cũng do tâm lý tuyệt vọng nên đã bộc lộ bản mặt đen tối của mình, vừa vặn bị Vương Ngụy Thần bắt gặp giết chết.

Vương Ngụy Thần dẫn theo bốn người đi sang phòng bên cạnh, nói là phòng bên cạnh nhưng cũng cách căn phòng vừa rồi hai cái. Hắn có ít chuyện không muốn cho người ngoài biết, đã không liên quan gì thì tại sao phải chia sẽ cho họ? Giúp họ khai sáng chút đầu óc là đã không tuyệt tình lắm rồi, ở thế giới này, bản thân mình càng mạnh, người khác càng yếu mới là vương đạo, mình mạnh họ cũng mạnh vậy cũng không sao, chỉ là nếu mình là người giúp bọn họ mạnh vậy thì có vấn đề rồi.

Đưa mắt ra hiệu Lâm Phong đóng kín cửa phòng, cũng kéo hết rèm cửa xuống, Vương Ngụy Thần lúc này mới bày ra một bộ mặt khác hoàn toàn.

- Các người là những con dân đầu tiên của tôi, cũng là những viên đại tướng của tôi sau này, tôi không có suy nghĩ làm bá chủ thế giới, chỉ cần có một chỗ đứng an toàn không một sinh vật nào có thể xâm phạm là tốt rồi, trong tình thế bắt buộc, dù có làm bá chủ thế giới thì có làm sao? Trong giọng nói lộ ra hào khí ngất trời khiến bốn người Trầm Tuyết Ngưng đều khí huyết sôi trào, nội tâm càng hướng về Vương Ngụy Thần hơn nữa, chỉ cần nam nhân này cho họ một cuộc sống tốt, họ cũng không ngại trung thành giao tính mạng mình cho hắn.

- Trước tiên tôi có một vài món đồ dành cho các người.

Nói xong hắn móc từ trong không gian trữ vật ra hơn chục trang bị vật phẩm.

- Thế giới biến đối, đẩy chúng ta vào tận thế đồng thời cũng cho chúng ta cơ hội để trở nên mạnh mẽ, siêu phàm nhân loại trước kia...

Vương Ngụy Thần tỉ mỉ giải thích việc hệ thống hỗ trợ Hành Giả và các thông tin liên quan đến việc cường hóa sức mạnh bản thân, việc này dẫn đến một trận thổn thức cùng khiếp sợ cho ba người Tạ Minh.

Chờ khi mọi người đã ổn định cảm xúc Vương Ngụy Thần mới không nhanh không chậm nói.

- Ở đây là những trang bị mà tôi chém giết thây ma kiếm được, kinh nghiệm và dược tề cũng từ giết quái mà ra, hiện tại các người chọn cho mình một con đường đi cố định rồi lựa chọn trang bị, tránh sau này chọn chức nghiệp lại cường hóa sai hướng. Hạ Linh, anh đề nghị em lựa chọn thuần thú sư, tinh thần của em biến dị, cũng là một dạng người tiến hóa, anh có một quyển kỹ năng liên quan đến chức nghiệp này cho nên em sử dụng là thích hợp nhất.

Nghe thấy có sách kỹ năng, ba người Trầm Tuyết Ngưng nhịn không được một trận hâm mộ, bất quá nghĩ đến là chức nghiệp thuần thú sư liền dập tắt sự hâm mộ trong lòng đi.

Hạ Linh đối với Vương Ngụy Thần đã đến trình độ nói gì nghe nấy, ngay lập tức học xong kỹ năng rồi.

*Quái Thú Phục Tùng: Phóng thích kỹ năng tiêu tốn 20 điểm MP, trong phạm vi hai cây số kêu gọi một sinh vật biến dị có đẳng cấp không cao hơn người thi pháp đến phục tùng, thời gian hồi chiêu: 12 tiếng. Sau khi chuyển chức nghiệp thuần thú sư, kỹ năng sẽ tiến hóa thành Triệu Hồi Quái Thú. Đây là bản kỹ năng biến dị cấp A (S cao nhất, S-A-B-C-D-E-F)

- Kỹ năng biến dị cấp A?

Vương Ngụy Thần có chút không ngờ đến, kỹ năng "tùy tiện" rơi ra từ người thây ma này vậy mà lại là biến dị cấp A, chẳng trách lại có thể từ trong phạm vi hai cây số kêu gọi quái thú đến phục tùng, đây cũng quá nghịch thiên rồi, vận khí cô gái Hạ Linh này xem ra không tệ nha...

Lặng lẽ cảm thán, Vương Ngụy Thần lại đưa cho nàng một đôi bao tay trang bị, cộng thêm 20HP, hồi MP tăng 5%, một cái áo phòng ngự tăng 60HP.

Trầm Tuyết Ngưng bởi vì có tập luyện trước đó với Vương Ngụy Thần, đồng thời nàng cũng thích chiến đấu bằng kiếm cho nên liền đi theo đường Tốc Kiếm, chọn một cái giáp quần tăng 3 tốc độ và 15HP, một đôi giày 4 tốc độ. Nháy mắt liền vượt qua tốc độ của Vương Ngụy Thần, điều này khiến nàng cực kỳ hài lòng.

Tạ Minh thì lại không biết vì lý do gì đi chọn Vong Linh Pháp Sư làm chức nghiệp tương lai, vốn định chọn là Pháp Sư Triệu Hoán nhưng tạm thời không có vũ khí liên quan nên đành phải chọn qua Vong Linh Pháp Sư. Một cây ma trượng tử vong 12-16 sát thương, kèm theo kỹ năng triệu hoán bộ xương.

*Bộ Xương Triệu Hoán:
  • Đẳng cấp: 1
  • HP: 150/150
  • Lực lượng: 6-8
  • Tốc độ: 5
  • Cốt đao: Sát thương 40/50
Kỹ năng này tiêu hao 5MP, mỗi lần chỉ triệu hồi được 1 con, Tạ Minh đối với kỹ năng này đã đủ hài lòng, bởi vì vũ khí của hắn đã gần tiếp cận với vũ khí chức nghiệp nên có kỹ năng kèm theo là chuyện bình thường, còn lại hắn lấy thêm một cái áo phòng ngự và giáp quần tương tự với hai nữ nhân trước.

Lâm Phong không đợi Vương Ngụy Thần phần phó liền lựa chọn cho mình một chức nghiệp liên quan tới khiên thịt, mặc dù vị trí này dễ chết nhưng cũng là dễ sống nhất, ở thời gian đầu còn hơi khó khăn bất quá càng về sau hắn lại là người sống dai nhất, ai bảo hắn trâu bò nhất đâu...

Một thanh kiếm ngắn một tay 30-40 sát thương và một cái khiên 40 cường độ (giống như phòng ngự, đánh vào khiên lấy sát thương gây ra trừ đi cường độ = thương tổn chịu đựng), một áo phòng ngự, một bao tay và một chiếc mũ cổ điển +40HP.

Nháy mắt hắn liền so với Vương Ngụy Thần còn trâu bò hơn một đoạn.

Tất cả các trang bị trên đều ở đẳng cấp 1 và còn là trang bị tân thủ, cho nên độ bền đều là 30/30, không quá dễ hỏng cũng không quá bền, chiến đầu cường độ cao tầm một tuần là hỏng mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện