Những tiếng la hét gào thét kèm theo nỗi sợ hãi bao trùm lấy tôi, tôi không khỏi chùn chân, tóm chặt tay áo Đường Vấn Mặc, bỗng nhiên nhớ ra trên người tôi còn có mấy lá phù chỉ, liền lấy ra bỏ vào túi áo của anh ấy.

Tiếng thét phát ra từ khu vực làm việc của nhân viên, Đường Vấn Mặc cau mày nhìn người phụ trách đi theo nói: “ chúng ta đã đóng cửa vài ngày, tại sao bên trong vẫn có người?”

Người phụ trách là một người đàn ông đầu hói, bụng bự, những thớ thịt trên bụng rung chuyển theo bước đi. Nghe ngữ khí của Đường Vấn Mặc, ông ta không ngừng đổ mồ hôi, thỉnh thoảng lại đưa chiếc khăn tay lên lau mặt, “ tổng, tổng tài, bên trong là nhân viên thời vụ.”

Một khu vực làm việc lớn như vậy, nếu một, hai ngày không được quét dọn sạch sẽ, trong thời gian dài tự nhiên sẽ sinh bụi bặm. Sau khi sân golf đóng cửa, hầu hết nhân viên không được phép qua lại, vì vậy họ chỉ có thể thuê một số người dọn dẹp tạm thời.

“ um, báo cảnh sát chưa?” Đường Vấn Mặc gật đầu, việc này cũng là hợp lí.

“ báo rồi, cảnh sát đang trên đường tới.”

Lúc chúng tôi đi vào, cánh cửa khu vực nhân viên làm việc vẫn đóng chặt, căn bản không có dấu vết của người ra vào, người quản lí nhân viên cảm thấy rất kì lạ. Chìa khoá cửa đã đưa cho nhân viên thời vụ, bây giờ, xem ra, nhân viên thời vụ có lẽ vẫn chưa đi vào.

“ mở cửa” Đường Vấn Mặc ra lệnh

“ vâng, vâng” mồ hôi túa ra như mưa trên khuôn mặt người quản lí, ông ta rút chìa khoá từ trong túi ra, tra vào ổ khoá, nhưng ông ta làm thế nào khoá cũng không mở được. Thời gian trôi qua, Đường Vấn Mặc không đủ kiên nhẫn.

“ đổi người đi.”

“ phải, phải, phải...” Người đàn ông béo đưa chìa khóa cho người ở phía sau. Chìa khóa được đưa tra vào ổ khoá nhưng cũng không thể vặn được, Nó dường như bị kẹt trong khóa cửa.

“ chuyện gì vậy? Có phải nhầm chìa rồi không?” Đường Vấn Mặc nói, trong ngữ khí rõ ràng có chút bực bội.

“ chìa khoá này đúng mà, tôi chắc chắn.” Người đàn ông béo gần như đưa tay lên thề, và nói rất quả quyết, nhưng cánh cửa không thể mở được. Đây là một sự thật không thể chối cãi. "Liệu có phải Khóa bị hỏng không?" Ông ta nhìn vào ổ khóa với một chút nghi ngờ.

Rất lâu sau, cánh cửa vẫn không mở, có người rút điện thoại gọi cho công ty phá khoá. Nhưng cánh cửa đột nhiên tự mở, người đàn ông bụng bự có chút kinh ngạc nhìn vào người vừa mở khoá. Người đàn ông vừa mở khoá vội nói: “ không, không phải tôi mở, cái cửa này, không biết tại sao nó tự mở đấy chứ.”

Đường Vấn Mặc nghiêm giọng đẩy cửa vào, “ có người cố làm ra vẻ Huyền bí mà thôi, các người sợ cái gì? Nhanh vào bên trong xem kẻ nào đang ở đây, hai người phòng thủ bên ngoài chờ cảnh sát đến.”

Tôi cùng anh ấy vội vã bước vào trong, không khí ở đây có chút lạnh lẽo vì đã lâu không có người qua lại. Ánh sáng mặt trời xuyên qua cánh cửa đang mở, mang lại một chút sức sống cho nơi này.

Người đàn ông béo cùng một số người toàn thân đang run rẩy, tôi có chút kì lạ quay lại hỏi: “ các anh run cái gì vậy?”

Người quản lí mím môi, ánh mắt có chút kiêng dè nhìn Đường Vấn Mặc, tóm lấy góc quần áo không nói. Đường Vấn Mặc mở lời, “ có việc gì thì nói thật đi, đừng ngập ngừng ấp úng nữa.”

“Kể từ sau cái chết của vị khách đó, đã có không dưới bốn cái chết trên sân golf của chúng ta, tổng tài không thấy kì lạ sao? "Mặc dù đôi môi của người đàn ông béo run rẩy, nhưng những lời nói tròn trịa và không có chút vấp váp nào. Có vẻ như khả năng chịu đựng của ông ta khá tốt.

“ có lẽ do những kẻ đối nghịch làm, trên thương trường, Đường Thị đắc tội không ít người.” Đường Vấn Mặc bình tĩnh nói.

Tôi thật sự không tin anh ấy không nghi ngờ điều gì, nói như vậy chỉ để trấn an lòng người, Xét cho cùng, ma quỷ là những thứ cực kỳ bí ẩn trong mắt con người, mà con người đối với những điều chưa biết tỏ ra sợ hãi cũng không có gì đáng trách.

“ nhưng là.....” người đàn ông bụng bự vẫn run rẩy nói.

“ không có nhưng nhị gì cả.” Đường Vấn Mặc cắt ngang lời người quản lí kia.

Tôi có chút đồng tình liếc mắt nhìn người đàn ông bụng bự, mặc dù những điều ông ta nghĩ thực sự là đúng, nhưng không thể nói ra, phải giữ trong lòng chắc chắn rất khó chịu.

“ cảnh sát có đến không?” Chúng tôi không tiếp tục đi về phía trước, Đường Vấn Mặc thêm lần nữa hỏi về cảnh sát, rốt cục, đây là hình thái xã hội cái trị bằng luật pháp, bọn họ ở đây cũng chỉ là nhân chứng, Nếu cứ vậy lao vào hiện trường vụ án, có thể bị nghi ngờ.

“ cảnh sát vẫn đang trên đường tới, bọn họ nói hôm nay rất tắc đường.”

Tôi nhẹ nhàng kéo tay áo của anh tôi, “ chúng ta quay lại đi, đợi cảnh sát tới.”

Đường Vấn Mặc gật đầu, lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên một bóng người vụt qua khúc rẽ phía trước, chỉ lộ ra một góc quần áo màu trắng, “ ai vậy?” Đường Vấn Mặc hỏi lớn.

Tôi ngạc nhiên nhảy lên, ai biết ở đây thực vẫn còn người khác? Vậy cánh cửa vừa rồi mở ra liệu có phải do người đó? Mục đích của hắn ta là gì? Một loạt vấn đề liên tục xảy đến, tựa như một bối thòng bong, tôi không thể ngừng suy nghĩ.

“ cô bám sát theo tôi, tôi đi xem thử.” Đường Vấn Mặc quay đầu nói với tôi.

“ ừ” tôi gật đầu tóm chặt tay áo của anh ấy.

Sau khi đi vào khúc cua, vẫn có một hành lang dài, cánh cửa ở hai bên hành lang được đóng chặt, và có một cầu thang. "Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ - thích truyện trung hoa. Đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web" Chúng tôi không biết người đó đi lên lầu hay trốn trong một căn phòng trong hành lang.

Tôi không biết tại sao, cảm thấy một luồng hàn khí vịn vào vai mình, tôi mạnh mẽ quay đầu lại, phía sau chẳng có thứ gì cả. Tôi vẫn thấy hoảng sợ, đây chắc chắn không phải người làm, “ Đường Vấn Mặc, chúng ta quay lại đi.”

“ nếu cô sợ thì ra ngoài trước đi, tôi lên lầu xem thử.”

Tôi vội vàng lắc đầu, con ác quỷ vẫn chưa rõ như nào, sao có thể buông lỏng để anh ấy tìm vào chỗ chết, ít nhất tôi có thể nhìn thấy quỷ, may ra có thể giúp đỡ cho dù anh ấy không tin điều đó.

“ tôi muốn cùng anh lên lầu” tôi nhìn anh ấy kiên định nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện