Thần sắc trong mắt yêu vương nhất thời đại loạn, hắn hét lớn một tiếng, hai tay ôm đầu, thân thể đầy đặn của Hải Thủy run rẩy kịch liệt. Ta vui vẻ trong lòng, xem ra, ta thành công rồi.

"Hải Thủy, ngươi còn nhớ không? Lúc đầu chúng ta cùng nhau học tập trong học viện, ngươi học chính là thủy hệ ma pháp, mà ta học chính là quang hệ ma pháp. Trong lúc ta bị cả vương quốc kỳ thị, là ngươi không để ý cả tính mạng của mình để cứu ta, ta thật sự rất cảm kích ngươi, ngươi là một cô gái rất tốt a! Trước kia đều là ta không tốt, không biết quý trọng, cho ta một cơ hội đi, ta nhất định đối xử tốt với ngươi."

Yêu vương giận dữ hét: "Không được nói." Toàn thân hắn hóa thành một đạo quang mang màu xám đích đánh về phía ta.

Tâm của ta đã hoàn toàn đắm chìm trong dĩ vãng, căn bản không kịp ngăn cản, cho dù có ngăn cản ta cũng không phải là đối thủ của yêu vương. Đúng lúc này thì ba đạo quang mang màu lam chợt hiện ra, đón nhận công kích của yêu vương, trong đầu trống rỗng, hô lớn: "Không nên." Đánh về phía yêu vương chính là ba vị trưởng lão đã đạt tới cảnh giới kiếm thánh. Bọn họ vì cứu ta, toàn lực công kích yêu vương.

"Không -"

Tiếng vang ầm ầm, thân thể ba vị trưởng lão biến thành huyết vụ đầy trời, xương cốt không còn. Kiếm thánh tại đại lục được coi như là thực lực tối cao rồi, nhưng chống lại yêu vương thì không có một chút tác dụng, chỉ làm chậm lại bước tiến của hắn một chút mà thôi, hôi mang lóng lánh, yêu vương vẫn như trước đánh về phía ta.

Ta giơ lên thánh kiếm, đang muốn phản kháng thì thân thể yêu vương đột nhiên đình trệ cách ta một trượng, hai tay ôm đầu, thống khổ giãy dụa. Tình yêu của Hải Thủy đối với ta tại thời khắc mấu chốt đã cứu ta một mạng. Một mảng long ngâm thật lớn tại lúc này đột nhiên vang lên, đó tuyệt đối không phải là một cự long có thể phát ra được, thanh âm rung trời chuyển đất, tràn ngập cả thiên địa.

Yêu vương hận hận liếc mắt nhìn ta một cái, hai chân dậm xuống đất, hóa thành một lũ hôi yên bay lên, "Tiểu tử, ngươi chờ đó, hai ngày sau khi ta hoàn toàn khống chế thân thể này là tử kỳ của các ngươi." Hôi yên chợt viễn độn, trong chớp mắt tiêu mất.

Ta toàn thân vô lực ngã ngồi trên mặt đất, mặc dù trong lúc đối kháng với yêu vương ta thụ thương cũng không nặng lắm, nhưng sự đau đớn trong nội tâm làm ta khó có thể chịu được. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, năm người Chiến Hổ đại ca trọng thương hôn mê, Mộc Tử cũng bị thương nặng, ba vị trưởng lão cũng vì cứu ta mà hy sinh rồi. Ngay cả Hải Thủy rất yêu ta ta cũng bị yêu vương xâm chiếm thân thể. Tất cả đều làm người ta khó tiếp nhận a! Nhưng chúng nó lại đồng thời phát sinh trên người ta. Mộc Tử, Mộc Tử thế nào rồi. Ta bay tới bên cạnh Mộc Tử, bế nàng lên, thúc dục thần lực kiểm tra thân thể của nàng. Yêu vương tựa hồ không quan tâm đến nàng, mặc dù đánh nàng bay đi, nhưng Mộc Tử chỉ bị thương nặng, cũng không bị nguy hiểm đến tánh mạng, tử khí còn sót lại trong cơ thể nàng bị thần lực mênh mông của ta bức bách đi ra, lông mày Mộc Tử từ từ giãn ra, đã ngủ rồi.

Ta vừa muốn đi xem tình hình của Chiến Hổ đại ca bọn họ thì bầu trời đột nhiên tối sầm, nắng sáng không thấy nữa, ta cả kinh trong lòng, chẳng lẻ yêu vương quay lại sao? Ngẩng đầu lên không trung nhìn lại. A! Cũng không phải yêu vương, trên bầu trời, mấy trăm đầu cự long phiêu phù ở đó che mất cả bầu trời, hai cự long màu vàng một lớn một nhỏ đang bay lại đây, nhỏ hơn một chút chính là Tiểu Kim. Còn kim long thật lớn, toàn thân lóe ra kim mang còn lại chính là phụ thân của Tiểu Kim, long vương.

Bọn họ phi hành rất nhanh, trong chốc lát đã đến nơi.

"Chủ nhân, rốt cuộc là làm sao vậy." Tiểu Kim nhìn mọi người nằm trên mặt đất vội hỏi.

Ta đau xót, cười khổ nói: "Yêu vương, yêu vương rốt cục xuất hiện rồi."

"Trường cung, đạo hôi khí vừa rồi từ nơi này chạy đi chính là yêu vương sao." Thanh âm hùng hậu của long vương vang lên.

Ta buồn bả gật đầu, đem chuyện vừa phát sinh nói qua một lần.

Long vương nhíu mày, kim quang hiện lên, hắn dùng long lực của mình đưa năm người Chiến Hổ đứng lên, công lực của long vương ta đã biết, nói về trị liệu hắn mạnh hơn ta nhiều.

Nhìn long vương nhíu mày, ta vội vàng hỏi: "Thế nào? Bọn họ còn cứu được không?"

Long vương thở dài một tiếng, nói: "Theo lời ngươi vừa nói, yêu vương khi công kích các ngươi đã phá tan kết giới của quang minh thánh kiếm, cũng nhờ có tầng kết giới cứu bọn họ một mạng. Kết giới đã cản lại một phần lớn công kích, hơn nữa bọn họ bản thân còn có thần khí, ngay cả yêu vương cũng thể một kích giết chết bọn họ."

Vừa nghe thấy Chiến Hổ đại ca bọn họ cũng không có nguy hiểm đến tánh mạng, ta nhất thời thoải mái không ít, hỏi: "Long vương đại thúc, Chiến Hổ đại ca bọn họ thương thế lúc nào thì khỏi?" Yêu vương qua hai này nữa lại đến, đến lúc đó hắn còn có tam đại yêu chủ tương trợ, nếu không có Chiến Hổ đại ca bọn họ trợ giúp, ta căn bản là không có khả năng làm gì.

Long vương lắc lắc cái đầu thật lớn, thở dài nói: "Bọn họ bị thương rất nặng, ta chỉ có thể ổn định thân thể của họ, muốn hoàn toàn khôi phục phải cần mấy tháng thời gian."

Ta thất thanh nói: "Cái gì? Cần mấy tháng thời gian. Này, này ……" Tâm của ta loạn lên nhìn các vị huynh đệ dưới sự khống chế của long vương đang phiêu phù tại không trung. Mấy tháng thời gian ta có thể chờ, nhưng mà yêu vương sẽ không chờ a! Hắn chỉ cần khống chế thân thể của Hải Thủy sẽ lập tức xâm chiếm yếu tắc, với thực lực một mình ta làm sao ngăn cản đây? Đối với yêu vương và tam đại yêu chủ mà nói, binh lính bình thường căn bản không cách nào ngăn cản bọn họ, cho dù ta và long vương, cùng với toàn bộ long tộccũng không có khả năng đối phó với thực lực hủy thiên diệt địa của hắn a! Long vương trong miệng thì thào ngâm xướng long tộc chú ngữ, kết giới bao trụ năm người Chiến Hổ quang mang đại thịnh, ta biết, long vương đang hợp lực vì bọn họ trị liệu, bây giờ ta có thể làm, cũng chỉ có chờ đợi.

Mặc dù vừa rồi chỉ giao thủ với yêu vương vài chiêu, thần lực của ta đã tổn thất hơn phân nửa, thực lực của hắn so với ta tưởng tượng còn khủng khiếp hơn nhiều, ta mặc dù tiếp nhận toàn bộ năng lượng của quang thần nhưng đối với hắn cũng không có tác dụng gì, thực lực của yêu vương thật sự là quá đáng sợ. Nội tâm chán nản, ta khoanh chân ngồi trên mặt đất, ngưng thần khôi phục thần lực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện