Đúng vậy, đây gọi là sự cố tin tức truyền thông.

Bình thường sự cố tin tức truyền thông chia làm ba loại, một là sự cố chính trị, hai là sự cố sự thật, ba là sự cố kỹ thuật. Tên như ý nghĩa, loại đầu là trong tin tức chính trị trọng đại xuất hiện sai lầm nào đó, giống như bài báo của Tân Hải Thần lúc này; loại thứ hai là tin tức giả dối, phóng viên đưa tin tức giả tạo thành ảnh hưởng xấu tới xã hội; mà loại thứ ba bởi vì trình tự thẩm tra bản thảo không nghiêm khắc xuất hiện lỗi chính tả linh tinh.

Không thể nghi ngờ, sự cố hiện giờ là sự cố chính trị. Nhắc tới tướng quân dựng nước, một khi thẩm tra chuyện này, không cần nói đến phóng viên An Tại Đào trực tiếp lấy tin viết bài báo này, cho dù Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh của Tân Hải Thần cũng khó thoát tội. Sáng sớm, Phó trưởng ban ban tuyên giáo Trương Cẩm Lĩnh nổi giận đùng đùng gọi Hoàng Trạch Danh tới Ban tuyên giáo. Mà sau đó không lâu, Văn phòng Thành ủy, Văn phòng Ban tuyên giáo, Cục xuất bản truyền thông lập tức thông tri báo Tân Hải Thần nhanh chóng thành lập tổ thanh tra điều tra rõ người chịu trách nhiệm, tạm ngừng xuất bản chờ xử trí.

An Tại Đào sắc mặt xanh mét chạy về Thần báo, Triệu Sách đã chờ ở phòng làm việc của Ban tin tức. Sáng sớm, gần như tất cả phóng viên đều tới, trên mặt mỗi người đều ngưng trọng. Trên mặt Mã Hiểu Lệ lộ ra vẻ lo lắng rất sâu, nhìn An Tại Đào nhẹ nhàng thở dài một hơi.

Mà một ít phóng viên hơi ghen tị đối với An Tại Đào vào sau nổi tiếng trước, giống như Hồ Dũng và Mạnh Dương, tuy rằng không biểu hiện ra ngoài mặt, nhưng trong lòng nhiều ít có vui sướng khi người gặp họa.

Hoàng Trạch Danh nhận sự răn đe của lãnh đạo Ban tuyên giáo, dưới điện thoại chỉ thị của Phó trưởng ban Trương Cẩm Lĩnh, tòa soạn đã thành lập tổ kiểm tra do Phó Bí thư, Phó Tổng biên tập Lưu Kỳ làm tổ trưởng, giờ phút này, tất cả thành viên tổ điều tra bao gồm Lưu Kỳ, Phó Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trương Thành Tài, Trưởng ban biên tập Triệu Sách, Trưởng ban thư ký biên tập Viên Quảng Khoát, Trưởng ban Tin tức Tôn Lan đều đã chờ trong phòng làm việc của Ban tin tức.

An Tại Đào chậm rãi đi đến, Triệu Sách lập tức đứng dậy, thở dài:

- Tiểu An, không phải hôm qua tôi đã bảo cậu phải hiệu chỉnh thật kỹ mà? Loại tin tức chính trị này ngàn vạn lần không thể đưa sai…

Lưu Kỳ bỗng nhiên đứng dậy, giọng nói lạnh lùng:

- An Tại Đào, bắt đầu từ bây giờ, cậu bị tạm thời đình chỉ công tác. Cậu ở lại trong phòng làm việc, không được tùy tiện rời khỏi, chuẩn bị nhận sự điều tra của tổ điều tra bất cứ lúc nào. Tôi chỉ biết, thời gian này bởi vì viết vài bài báo có chút ảnh hưởng mà cậu bắt đầu đắc ý vênh váo… Tôi nói cho cậu, sự cố lúc này rất nghiêm trọng, đã khiến cho lãnh đạo thành phố cực kỳ coi trọng, nếu thẩm tra… Hừ, cậu chịu không nổi đâu!

An Tại Đào nheo mắt, hắn mơ hồ đoán ra, dường như Lưu Kỳ này có ý đồ không tốt.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn thành viên tổ điều tra, thần sắc cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt không chút hoảng hốt, chỉ thản nhiên nói:

- Lưu Phó tổng, anh nói tôi bắt đầu vênh váo đắc ý khi nào? Tuy rằng tôi viết tin tức này, không cần nói chân tướng điều tra chưa rõ ràng, ngay cả thật sự là tôi sai, như vậy, xin hỏi Lưu Phó tổng và các vị lãnh đạo, từ khi tôi viết bản thảo tới bàn biên tập, lại có đến ba khâu xét duyệt bản thảo, cho đến khi giao in ấn, trong quy trình đó, vì sao sai lầm này đều không bị phát hiện? Chẳng lẽ trách nhiệm đều đổ lên người tôi sao? Thấy hắn chống đối lại mình, lại không có ý nhận tội, Lưu Kỳ không khỏi nổi giận:

- An Tại Đào, cậu có thái độ gì? Mặc kệ trách nhiệm là ai, trách nhiệm của cậu lớn nhất, cậu là người phải chịu trách nhiệm lớn nhất…

Lưu Kỳ mang theo vài người phất tay áo mà đi.

Khóe miệng An Tại Đào co rúm một hồi.

Hắn chậm rãi đi tới ngồi xuống ngăn làm việc của mình, Trương Cương liền vội vàng đi đến, nhẹ nhàng vỗ bả vai An Tại Đào, thở dài nói:

- Giáo huấn, Tiểu An, nhớ kỹ sau này rút ra bài học là được. Chẳng qua cậu không cần quá lo lắng, nhiều lắm là phạt một tháng tiền lương tạm thời nghỉ việc tự kiểm điểm vài ngày thôi…

Mã Hiểu Lệ bước nhanh tới, khuôn mặt quyến rũ đỏ lên:

- Tiểu An, đừng sợ, cậu là người mới không hiểu, thường ở bờ sông sao có thể không ướt giày, chúng ta làm phóng viên xuất hiện vài sai lầm là chuyện bình thường.

Phần lớn phóng viên đều tới an ủi An Tại Đào, chỉ có Mạnh Dương và Hồ Dũng yên lặng ngồi tại chỗ. Khóe mắt An Tại Đào đảo qua, rõ ràng phát hiện vẻ vui sướng khi người gặp họa khó có thể che giấu trên mặt họ.

An Tại Đào mỉm cười với đám người Trương Cương, thở ra một cái, chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng suy nghĩ như nước.

Chẳng lẽ mình thật sự xuất hiện loại sai lầm ngu ngốc thế này? An Tại Đào nhớ lại, bắt đầu từ khi tiếp nhận bản thảo này, nhớ lại tất cả chi tiết viết bản thảo và quá trình thẩm tra bản thảo này hôm qua.

====

Hạ Hiểu Tuyết làm sao còn có thể ăn nổi cái gì, sau khi An Tại Đào rời khỏi, cô lập đức đi xe tới UBND thành phố, đến thẳng văn phòng của ba. Đẩy cửa phòng Hạ Thiên Nông ra, Hạ Thiên Nông đang nói chuyện với vài thành viên bộ máy Cục Lâm nghiệp Tân Hải, đột nhiên thấy con gái mình vội vã xông vào, không khỏi ngẩn ra.





- Hiểu Tuyết, con sao vậy? Sắc mặt khó coi như vậy, tìm đến ba có chuyện gì?

Hạ Thiên Nông nhíu mày, nhẹ nhàng đặt bút máy trong tay lên bàn.

- Ba, ba xem Thần báo hôm nay.

Tay Hạ Hiểu Tuyết đặt tờ báo Tân Hải Thần thư ký vừa mang tới lên bàn Hạ Thiên Nông, chỉ vào bản tin, vội vàng nói:

- Ba, Tiểu Đào làm sai, anh ấy nghĩ sai tuổi của tướng quân Trương Quốc Xuyên… Ba, ba giúp Tiểu Đào đi, anh ấy có thể bị phạt hay không…

Hạ Thiên Nông nhíu mày, nhìn tờ báo, sau đó gọi điện thoại, để thư ký đi Ban tuyên giáo làm rõ tình hình một chút, không bao lâu, thư ký của hắn liền báo cáo lại đầu đuôi sự việc.

Hạ Thiên Nông thở dài một tiếng:

- Người trẻ tuổi cuối cùng là người trẻ tuổi, mặt còn lông măng thế kia. Vốn loại tin tức này không nên xuất hiện sai lầm này. Trương Quốc Xuyên lão tiên sinh là tướng quân dựng nước, lại là người Tân Hải chúng ta, như vậy, chắc chắn ảnh hưởng tiêu cực khá lớn… Lần này, chỉ sợ Tiểu An phải chịu trách nhiệm.

Hạ Thiên Nông dừng một chút, thấy sắc mặt con gái lo lắng tái nhợt, không khỏi khoát tay cười:

- Đương nhiên, việc này cũng không tính cái gì, cũng không đên mức gửi lên cấp trên, giờ cũng không giống như cách đây vài năm. Chút việc nhỏ này cũng không đáng để ba xen vào nhiều. Con nói với Tiểu An, công việc này bỏ là được, sáu tháng cuối năm có một cuộc triệu tập dự thi tuyển công chức, con để cậu ta tham gia cuộc thi, ba sẽ nghĩ biện pháp thay cậu ta.

Được rồi, đừng lo lắng, cũng không có gì lớn, không phải là một bài báo sao, người trẻ tuổi còn có thể không sai lầm? Về sau ghi nhớ bài học là được rồi.

Hạ Thiên Nông an ủi.

Thần sắc Hạ Hiểu Tuyết dần an tĩnh lại, nghĩ cũng đúng, vừa lúc nhân cơ hội để Tiểu Đào rời khỏi cơ quan truyền thông, có thao tác của ba, dựa vào thực lực của Tiểu Đào, thi vào biên chế không có chút vấn đề gì. Vào cơ quan cầm bát sắt, tốt hơn trăm lần so với làm phóng viên nhỏ.

Chỉ có điều, Hạ Hiểu Tuyết không biết, chỉ có người mới cấp thấp mới có thể xuất hiện sai lầm này, nếu An Tại Đào kiếp trước có lẽ còn có thể, đối với An Tại Đào sau khi tái sinh mà nói, đây căn bản là chuyện không có khả năng.

Trên đường tới tòa soạn, hắn đã cảm thấy chuyện cực kỳ quỷ dị. Tới rất đột nhiên, cũng không hiểu ra sao cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện