Lý Thừa Phong ném Trình Gia Lâm lên giường rồi thuận tay đóng cửa lại, đứng bên giường nhìn cô chật vật bò dậy lên tiếng nói:
“ em nên nhớ, em không chỉ là vợ tôi mà còn là lính của tôi.
Trình Gia Lâm em dám nói mấy lời vô nghĩa giả dối đó với tôi, xem ra tôi đã dạy dỗ em chưa đến nơi đến chốn phải không”
Trình Gia Lâm im lặng, Cô không nghĩ chỉ đơn giản trả lời đối phó vài câu với anh mà khiến anh nổi giận đến vậy
Thái độ im lặng của Trình Gia Lâm càng khiến Lý Thừa Phong nổi điên.
Lạnh nhạt ra lệnh “ cởi đồ ra”
Trình Gia Lâm dường như nghe không hiểu lời anh nói,không thể tin được trân trân nhìn anh
Thấy cô sững sờ Lý Thừa Phong không đợi được tiến lại tóm lấy tay cô.
Thường ngày cô đối kháng trực diện với anh còn miễn cưỡng huống chi tình huống bây giờ...rất nhanh cô bị anh tóm chặt, cô mặc đơn giản một chiếc áo thun và quần thể thao.
Một tay anh giữ lấy tay cô một tay kéo tuộc áo qua đầu vứt sang một bên
“ Lý Thừa Phong” Cô không thể tin được hét to tên anh.
Thế nhưng Lý Thừa Phong đang nổi điên làm gì còn nghe lọt tai điều gì.
Đè cô xuống giường, vớ lấy chiếc cà vạt trên ghế trói chặt 2 tay cô vào thành giường.
Thấy Trình Gia Lâm vẫn ngo nghoe phản kháng, tay tụ thành đao đâm một đòn vào chấn thủy của cô
“ưm”.
Trình Gia Lâm cong người rên lên một tiếng, thở dốc nằm tê liệt trên giường
“ Hừm” Thấy cô chịu đau đớn nằm ngoan ngoãn mặt anh dày vò.
Lý Thừa Phong không nương tình lột sạch đồ của cô, sau đó xoay cô nằm thẳng lại đối mặt với mình, rồi ngồi đè lên 2 đùi khiến cô vô phương cựa quậy chỉ có thể tức giận nhìn chằm chằm anh
“ Trước đây là lính của tôi,sai phạm thì lôi ra đánh một trận là xong, bây giờ em là vợ tôi, cộng cả 2 chức vụ tôi có lột sạch em ra đành đòn cũng chẳng quá đáng chứ”
Vừa nói anh vừa nhìn ngắm cơ thể người bên dưới, mái tóc đen tung xõa trên giường, chân tóc vươn một tầng mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn,cặp mắt sâu lạnh nhạt phong tình đang tràn đầy giận dữ nước da ngăm ngăn khỏe mạnh, cổ thon dài, 2 tiểu bạch thỏ...ừm không quá to nhưng đủ để cầm nắm chơi đùa, 2 hạt đậu nhỏ đã dựng đứng lên dưới ánh nhìn nóng bỏng của anh...cộng với chiếc bụng phẳng săn chắc...ừm anh bất giác nuốt nước bọt.
“ Lý Thừa Phong anh điên đủ chưa, muốn đánh cứ đánh, muốn phạt cứ phạt, anh hà tất phải dày vò chơi đùa tôi thế này”
“ Tôi cứ thích dày vò chơi đùa em như thế thì sao nào”
Nói rồi một tay bấm mạnh vùng em thon của cô.
Không khuất phục, cô cắn chặt.
Thấy thế Lý Thừa Phong âm thầm tăng thêm sức mạnh, rốt cuộc cô cũng không chịu cơ thể khẽ cong lại mày nhíu chặt nhưng vẫn kiên trì cắn chặt răng.
Lý Thừa Phong âm trầm nhìn cô nhẹ buông lỏng tay, một lúc sau cũng không có hành động khác chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Cô mở mắt nhìn anh nhỏ giọng nói:
“ Anh mở trói cho em , em tùy anh đánh mắng”
“ không”
“ vậy anh muốn thế nào,em lạnh” Cô ẩn nhẫn nhìn anh tức giận
“ lạnh thì thế nào, tôi cứ thích em phải lạnh như thế đấy”.
Nói rồi tay lại chém xuống một quyền xuống chấn thủy rồi nhìn cô co người quằn quại dưới thân mình
“ Em xin lỗi mà, tha lỗi cho em nhé” nén đau, cô xuống nước xin lỗi, cô biết Lý Thừa Phong ăn mềm không ăn cứng
“ Dám nói dối tôi, em thật sự gạt tôi cơ đấy Trình Gia Lâm” nói rồi tay không tự chủ kẹp lấy hòn đậu nhỏ trước ngực cô vân vê
“ ưm..đừng, Phong em sai rồi, sẽ không dối gạt anh”Cô trả lời thật nhanh ,điểm mềm yếu mẫn cảm bị anh nắm trong tay cô không kiềm âm thanh chịu đựng thoát ra từ cổ họng
“ Em nói tôi phải tin sao, hửm” nói rồi gia tăng lực đạo.
Lý Thừa Phong dường như cảm thấy trò này vui hơn so với cứ đánh cô một trận
“ ưm...!đau..
ưm..
Phong xin anh..
đừng ừm” đầu ngực bị anh không thương tiếc dày vò, kéo đau khiến cô không khỏi thấp giọng cầu xin
Khốn khiếp, Lý Thừa Phong không ngờ bị cô làm cho có phản ứng, hô hấp bắt đầu dồn dập, lý trí cứ theo âm thanh kiềm ném cùng cơ thể kia trôi đi đâu mất...tay dần mò đến khu vực cấm kia
Trình Gia Lâm hoang man, cô quen biết Lý Thừa Phong bao nhiêu năm nay chưa từng thấy vẻ mặt này của anh, dù đã chuẩn bị sẳn tinh thần làm vợ anh nhưng cô không nghĩ lại như thế trong hoàn cảnh này, anh thật muốn dày vò cô thế này hay sao.
Đến khi ngón tay của anh thăm dò vào “ rừng cấm” cô không tự chủ được run lên
“ Phong, đừng,Thừa Phong, tỉnh táo lại đi xin anh”
Giờ phút này có thể tỉnh táo sao, ai cũng có thể tỉnh táo ngoài Lý Thừa Phong, anh nôn nóng thoát sạch y phục rồi đưa tiểu Thừa Phong len lỏi đâm mạnh vào khu rừng thần bí kia...
Cái gì tới cũng sẽ tới, khoảnh khắc cả 2 thuộc về nhau cô không kiềm được căng cứng người, nước mắt bị kích thích trào ra, tiếng nấc lẫn tiếng rên rỉ thấp thoáng ẩn hiện.
Tay bị trói trên đầu giường, cô chỉ có thể thuận theo nhịp điệu của anh để giảm bớt cơn đau nơi hạ thể...Lần đầu của cả 2, đều phi thương ngô ngê bỡ ngỡ, thế rồi sau đó “ không học tự thông” Lý Thừa Phong một lần rồi một lần không ngần ngại tấn công vào địa phương mới được khai phá kia...đau đớn qua đi, một cỗ sảng khoái thoải mái đưa cả 2 lên đỉnh,cứ thế cả đêm Lý Thừa Phong như đứa trẻ mới tìm được trò chơi mới, lật ngang lật dọc dày vò cơ thể cô...
Đến lúc Lý Thừa Phong mệt mỏi buông tha cô thỏa mãn lăn ra giường đã là câu chuyện của 4 giờ đồng hồ sau.
Trình Gia Lâm đã sớm ngất liệm đi, yếu ớt nằm trên giường mặc anh hành xử.
Quay mặt nhìn vào người con gái đang nằm bên cạnh, cái khuôn mặt đáng ghét này lúc nào cũng khiến cho anh muốn ức hiếp cô, nhìn cô thiếp đi nằm đó,cơ thể trần trụi mướt mồ hôi,2 cổ tay bị chiếc cà vạt anh siết chặt sau một hồi bị lật qua lật lại ma sát đã muốn tụ máu ,không khi thoảng thoảng mùi hương sau đợt kích tình, ga giường đã sớm ướt một mảng...còn vương vết máu đỏ.
Chết tiệc, sao anh có thể không kiềm chế được.Nhìn cô, ánh mắt anh trở nên phức tạp...
Hít một hơi, Lý Thừa Phong lấy kéo cắt chiếc cà vạt đang trói tay cô- lăn qua lăn lại, nút thắt đã bị siết chặt trở thành nút chết, anh cũng không rảnh mà lần mò cái nút chết tiệc này.Liếc nhìn mảng đỏ bầm tróc da trên cổ tay cô, mắt anh loa qua tia đau lòng..
Bọc kín cô lại đặt tạm dưới đất, anh nhanh chóng tìm bộ ga đêm mới bọc vào, lẳng lặng ném bộ ga bẩn vào máy giặc rồi trở lại, bế cô đặt lên giường, nhìn cô một lát.
Lý Thừa Phong đứng lên lấy tuýt thuốc bôi nhẹ vào 2 cổ tay cô, nghĩ nghĩ lại trở vào phòng tắm lấy khăn giúp cô lau qua hạ thể bị anh làm đến sưng đỏ,sau đó chắn ghét ném cái khăn đi, lẳng lặng chui vào trong chăn ôm đè lấy cô ngủ.
Đúng chính là để 3 phần 4 sức nặng cơ thể mình đè lên cô tấm thân trần của cô, không phải ôm.
“ em nên nhớ, em không chỉ là vợ tôi mà còn là lính của tôi.
Trình Gia Lâm em dám nói mấy lời vô nghĩa giả dối đó với tôi, xem ra tôi đã dạy dỗ em chưa đến nơi đến chốn phải không”
Trình Gia Lâm im lặng, Cô không nghĩ chỉ đơn giản trả lời đối phó vài câu với anh mà khiến anh nổi giận đến vậy
Thái độ im lặng của Trình Gia Lâm càng khiến Lý Thừa Phong nổi điên.
Lạnh nhạt ra lệnh “ cởi đồ ra”
Trình Gia Lâm dường như nghe không hiểu lời anh nói,không thể tin được trân trân nhìn anh
Thấy cô sững sờ Lý Thừa Phong không đợi được tiến lại tóm lấy tay cô.
Thường ngày cô đối kháng trực diện với anh còn miễn cưỡng huống chi tình huống bây giờ...rất nhanh cô bị anh tóm chặt, cô mặc đơn giản một chiếc áo thun và quần thể thao.
Một tay anh giữ lấy tay cô một tay kéo tuộc áo qua đầu vứt sang một bên
“ Lý Thừa Phong” Cô không thể tin được hét to tên anh.
Thế nhưng Lý Thừa Phong đang nổi điên làm gì còn nghe lọt tai điều gì.
Đè cô xuống giường, vớ lấy chiếc cà vạt trên ghế trói chặt 2 tay cô vào thành giường.
Thấy Trình Gia Lâm vẫn ngo nghoe phản kháng, tay tụ thành đao đâm một đòn vào chấn thủy của cô
“ưm”.
Trình Gia Lâm cong người rên lên một tiếng, thở dốc nằm tê liệt trên giường
“ Hừm” Thấy cô chịu đau đớn nằm ngoan ngoãn mặt anh dày vò.
Lý Thừa Phong không nương tình lột sạch đồ của cô, sau đó xoay cô nằm thẳng lại đối mặt với mình, rồi ngồi đè lên 2 đùi khiến cô vô phương cựa quậy chỉ có thể tức giận nhìn chằm chằm anh
“ Trước đây là lính của tôi,sai phạm thì lôi ra đánh một trận là xong, bây giờ em là vợ tôi, cộng cả 2 chức vụ tôi có lột sạch em ra đành đòn cũng chẳng quá đáng chứ”
Vừa nói anh vừa nhìn ngắm cơ thể người bên dưới, mái tóc đen tung xõa trên giường, chân tóc vươn một tầng mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn,cặp mắt sâu lạnh nhạt phong tình đang tràn đầy giận dữ nước da ngăm ngăn khỏe mạnh, cổ thon dài, 2 tiểu bạch thỏ...ừm không quá to nhưng đủ để cầm nắm chơi đùa, 2 hạt đậu nhỏ đã dựng đứng lên dưới ánh nhìn nóng bỏng của anh...cộng với chiếc bụng phẳng săn chắc...ừm anh bất giác nuốt nước bọt.
“ Lý Thừa Phong anh điên đủ chưa, muốn đánh cứ đánh, muốn phạt cứ phạt, anh hà tất phải dày vò chơi đùa tôi thế này”
“ Tôi cứ thích dày vò chơi đùa em như thế thì sao nào”
Nói rồi một tay bấm mạnh vùng em thon của cô.
Không khuất phục, cô cắn chặt.
Thấy thế Lý Thừa Phong âm thầm tăng thêm sức mạnh, rốt cuộc cô cũng không chịu cơ thể khẽ cong lại mày nhíu chặt nhưng vẫn kiên trì cắn chặt răng.
Lý Thừa Phong âm trầm nhìn cô nhẹ buông lỏng tay, một lúc sau cũng không có hành động khác chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Cô mở mắt nhìn anh nhỏ giọng nói:
“ Anh mở trói cho em , em tùy anh đánh mắng”
“ không”
“ vậy anh muốn thế nào,em lạnh” Cô ẩn nhẫn nhìn anh tức giận
“ lạnh thì thế nào, tôi cứ thích em phải lạnh như thế đấy”.
Nói rồi tay lại chém xuống một quyền xuống chấn thủy rồi nhìn cô co người quằn quại dưới thân mình
“ Em xin lỗi mà, tha lỗi cho em nhé” nén đau, cô xuống nước xin lỗi, cô biết Lý Thừa Phong ăn mềm không ăn cứng
“ Dám nói dối tôi, em thật sự gạt tôi cơ đấy Trình Gia Lâm” nói rồi tay không tự chủ kẹp lấy hòn đậu nhỏ trước ngực cô vân vê
“ ưm..đừng, Phong em sai rồi, sẽ không dối gạt anh”Cô trả lời thật nhanh ,điểm mềm yếu mẫn cảm bị anh nắm trong tay cô không kiềm âm thanh chịu đựng thoát ra từ cổ họng
“ Em nói tôi phải tin sao, hửm” nói rồi gia tăng lực đạo.
Lý Thừa Phong dường như cảm thấy trò này vui hơn so với cứ đánh cô một trận
“ ưm...!đau..
ưm..
Phong xin anh..
đừng ừm” đầu ngực bị anh không thương tiếc dày vò, kéo đau khiến cô không khỏi thấp giọng cầu xin
Khốn khiếp, Lý Thừa Phong không ngờ bị cô làm cho có phản ứng, hô hấp bắt đầu dồn dập, lý trí cứ theo âm thanh kiềm ném cùng cơ thể kia trôi đi đâu mất...tay dần mò đến khu vực cấm kia
Trình Gia Lâm hoang man, cô quen biết Lý Thừa Phong bao nhiêu năm nay chưa từng thấy vẻ mặt này của anh, dù đã chuẩn bị sẳn tinh thần làm vợ anh nhưng cô không nghĩ lại như thế trong hoàn cảnh này, anh thật muốn dày vò cô thế này hay sao.
Đến khi ngón tay của anh thăm dò vào “ rừng cấm” cô không tự chủ được run lên
“ Phong, đừng,Thừa Phong, tỉnh táo lại đi xin anh”
Giờ phút này có thể tỉnh táo sao, ai cũng có thể tỉnh táo ngoài Lý Thừa Phong, anh nôn nóng thoát sạch y phục rồi đưa tiểu Thừa Phong len lỏi đâm mạnh vào khu rừng thần bí kia...
Cái gì tới cũng sẽ tới, khoảnh khắc cả 2 thuộc về nhau cô không kiềm được căng cứng người, nước mắt bị kích thích trào ra, tiếng nấc lẫn tiếng rên rỉ thấp thoáng ẩn hiện.
Tay bị trói trên đầu giường, cô chỉ có thể thuận theo nhịp điệu của anh để giảm bớt cơn đau nơi hạ thể...Lần đầu của cả 2, đều phi thương ngô ngê bỡ ngỡ, thế rồi sau đó “ không học tự thông” Lý Thừa Phong một lần rồi một lần không ngần ngại tấn công vào địa phương mới được khai phá kia...đau đớn qua đi, một cỗ sảng khoái thoải mái đưa cả 2 lên đỉnh,cứ thế cả đêm Lý Thừa Phong như đứa trẻ mới tìm được trò chơi mới, lật ngang lật dọc dày vò cơ thể cô...
Đến lúc Lý Thừa Phong mệt mỏi buông tha cô thỏa mãn lăn ra giường đã là câu chuyện của 4 giờ đồng hồ sau.
Trình Gia Lâm đã sớm ngất liệm đi, yếu ớt nằm trên giường mặc anh hành xử.
Quay mặt nhìn vào người con gái đang nằm bên cạnh, cái khuôn mặt đáng ghét này lúc nào cũng khiến cho anh muốn ức hiếp cô, nhìn cô thiếp đi nằm đó,cơ thể trần trụi mướt mồ hôi,2 cổ tay bị chiếc cà vạt anh siết chặt sau một hồi bị lật qua lật lại ma sát đã muốn tụ máu ,không khi thoảng thoảng mùi hương sau đợt kích tình, ga giường đã sớm ướt một mảng...còn vương vết máu đỏ.
Chết tiệc, sao anh có thể không kiềm chế được.Nhìn cô, ánh mắt anh trở nên phức tạp...
Hít một hơi, Lý Thừa Phong lấy kéo cắt chiếc cà vạt đang trói tay cô- lăn qua lăn lại, nút thắt đã bị siết chặt trở thành nút chết, anh cũng không rảnh mà lần mò cái nút chết tiệc này.Liếc nhìn mảng đỏ bầm tróc da trên cổ tay cô, mắt anh loa qua tia đau lòng..
Bọc kín cô lại đặt tạm dưới đất, anh nhanh chóng tìm bộ ga đêm mới bọc vào, lẳng lặng ném bộ ga bẩn vào máy giặc rồi trở lại, bế cô đặt lên giường, nhìn cô một lát.
Lý Thừa Phong đứng lên lấy tuýt thuốc bôi nhẹ vào 2 cổ tay cô, nghĩ nghĩ lại trở vào phòng tắm lấy khăn giúp cô lau qua hạ thể bị anh làm đến sưng đỏ,sau đó chắn ghét ném cái khăn đi, lẳng lặng chui vào trong chăn ôm đè lấy cô ngủ.
Đúng chính là để 3 phần 4 sức nặng cơ thể mình đè lên cô tấm thân trần của cô, không phải ôm.
Danh sách chương